.Các ngươi có Trương Lương kế của các ngươi, ta tự có Quá tường thê của ta
.Hàn Nghệ vẫn có một chút tự tin đối với thủ đoạn của mình ở phương diện này
.Trải qua hồi lâu, Hàn Nghệ đã uống đến mấy chén rượu, bốn vị cô nương kia mới khoan thai bước đến, chỉ thấy các cô mỗi người đều là tóc búi cao, hở ngực, khoác áo lụa đỏ mỏng, trên mặc áo chẽn ngắn tay màu vàng, dưới mặc váy dài nhiều màu, đúng là: "Phấn hung bán yểm nghi ám tuyết
.Cảnh này, chỉ có Đường triều mới nhìn thấy được, đến Tống triều thì cực ít nữ nhân mặc như vậy, nhưng cũng không phải nói mỗi một nữ nhân Đường triều đều mặc như vậy, thông thường chỉ có hai loại người có thể để lộ ngực và cánh tay, loại một, chính là những phụ nữ vương công quý tộc, loại hai, chính là những ca kỹ này, phụ nữ thông thường thì không dám mặc như vậy, chính là phụ nữ giống như Tiêu Vân
.Hoá ra các cô đều đã đi thay quần áo, khó trách lại lâu như vậy mới đến
.Hàn Nghệ thầm than sức hấp dẫn của Thẩm Tiếu này cũng đúng là người thường không thể so sánh được, bốn cô nương trước mặt này thật ra cũng đã trang điểm chỉnh tề, nhưng thấy Thẩm Tiếu đến thì lại chạy đi thay đồ, có thể thấy các cô coi trọng việc Thẩm Tiếu đến như thế nào
.- Tiếu ca, sao lâu như vậy huynh không đến thăm bọn ta
.- Tiếu ca, chớ không phải là ghét bọn ta chứ
.- Ha ha ha, Tiếu ca, huynh không biết đấy, Xuân Lan tỷ tỷ nhớ huynh đến sắp sinh bệnh tương tư mất rồi
.- Thôi đi
.Bốn cô nương này vừa mới vào đã vây quanh lấy Thẩm Tiếu, lúc nói chuyện, bầu ngực loạn chiến, cũng thật khiến Hàn Nghệ sắc nhãn bàng quan ở bên cạnh mở rộng tầm mắt
.- Các vị tỷ tỷ, không phải ta không muốn đến thăm các người, mà là lúc nãy các người cũng nhìn thấy rồi, Uông di bọn họ thật sự là quá nhiệt tình, ta không dám, chứ không phải không muốn a
.Thẩm Tiếu tuy bị chúng mỹ bao quanh, nhưng cũng bình thản ung dung, hiển nhiên là đã quen kiểu không khí này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
.Nữ tử mặc váy đỏ ở bên trái kia nói: - Tiếu ca, gần đây chắc huynh có làm thơ mới, mau lấy ra cho bọn ta xem một chút
.- Gần đây ta vẫn luôn bị lão gia tử nhà ta đuổi giết, đâu có thời gian nhàn hạ làm thơ
.Thẩm Tiếu lắc đầu than thở, chọc cho chúng nữ lại là một tràng cười duyên, đột nhiên nhớ ra Hàn Nghệ cũng ở đây, vội vàng nói: - Hàn huynh, để ta giới thiệu với huynh một chút, bốn vị này chính là bốn đóa kim hoa của Mãn Xuân Lầu, Xuân Lan, Thu Cúc, Hạ Hà, Đông Mai
.Thật ra từ lúc mới bắt đầu, Hàn Nghệ đã bị bốn cô nương này ngó lơ rồi, nếu Thẩm Tiếu không nói, bốn người các cô còn coi Hàn Nghệ là tôi tớ thật rồi, Thẩm Tiếu lại nói với bốn vị mỹ nữ: - Vị này chính là..
.y nói được một nửa, Hàn Nghệ đột nhiên cười nói: - Hóa ra là bốn vị mỹ nữ Xuân Thu Hạ Đông, tiểu đệ ta chính là Phan An người đời xưng là Ngọc thụ lâm phong thắng, tiểu..
đạo đồng Hàn Nghệ "một đóa lê hoa áp hải đường"
Thời khắc tự giới thiệu để lôi kéo tốt như vậy, sao Hàn Nghệ lại để cho Thẩm Tiếu làm
.- Phì
.Thẩm Tiếu thực sự không kìm nổi, cười thành tiếng
.Lập tức tứ nữ cũng che miệng cười không ngừng
.Đến ngay cả Hùng Đệ, Tiểu Dã đứng phía sau cũng đều lén cười lên
.Hàn Nghệ cười hì hì nói: - Tứ vị mỹ nữ thật là "Một cười trăm vẻ thiên nhiên, sáu cung nhan sắc thua hờn phấn son"
.Lời này vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt
.Hàn Nghệ thuận miệng nịnh hót nói như vậy, nhưng thấy các cô ai nấy cũng ngây ra như phỗng, cảm thấy tò mò, nói:
.- Ặc..
Có phải ta nói sai rồi không
.Thẩm Tiếu ngẩn ra, vội nói: - Hàn huynh thật sự là tài cao, câu "Một cười trăm vẻ thiên nhiên, sáu cung nhan sắc thua hờn phấn son" lúc nãy, có thể nói là thiên cổ tuyệt cú
.Thiên cổ tuyệt cú
Hình như là thế nhỉ, đúng rồi, bài thơ này do ai viết
Hàn Nghệ thật sự chỉ là thuận miệng nói như vậy, thậm chí nhất thời đến ai viết cũng nhớ không nổi nữa, trong lòng dở khóc dở cười, hoá ra ta con mẹ nó cũng biết ngâm thơ đấy
.- Hay
Hay
.Vị nữ tử tên gọi là Hạ Hà kia liên tục gật đầu, không khỏi nhìn với Hàn Nghệ cặp mắt khác trước: - Hàn công tử đúng là đừng trông mặt mà bắt hình dong
.Ta khen các cô như vậy, các cô chỉ cho ta một câu "đừng trông mặt mà bắt hình dong" như thế, cô đây không phải là đang nói móc rằng trông ta xấu xí sao
Hàn Nghệ thầm nhủ trong lòng, nhưng cũng không để ý, thứ đẹp trai phong độ này, hắn sớm đã xem nhẹ rồi, dù sao cũng từng đẹp, cười nói: - Khiến các vị chê cười rồi
.Xuân Lan đột nhiên nói: - Không biết Hàn công tử còn có mặc bảo gì, bốn chị em chúng ta có vinh hạnh được xem không
.Mặc bảo, mặc bảo, cái đó có thể làm cơm ăn sao
Hàn Nghệ "ha" một tiếng, cao ngạo nói: - Thi từ ca phú, cầm kỳ thi họa này, ta..
chẳng biết cái gì
.Bọn họ vốn dĩ thấy Hàn Nghệ thần sắc cao ngạo, tưởng rằng câu tiếp theo nhất định là "không gì không giỏi", nào biết Hàn Nghệ lại xổ ra một câu "chẳng biết cái gì", không khỏi ngẩn người hồi lâu mới hậu tri hậu giác cười lớn
.Thẩm Tiếu cười ha ha nói: - Hàn huynh, xem như ta phục ngươi rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
.Hạ Hà che miệng cười nói: - Không ngờ Hàn công tử khôi hài như thế
.- Không phải, không phải
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Ta không biết thật, không giấu các người, từ nhỏ đến lớn ta không có đọc sách, đến một bài thơ cũng không đọc hết
.Thẩm Tiếu thấy Hàn Nghệ cực kỳ chân thật, kinh ngạc nói: - Ngươi..
ngươi không biết thật
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Không biết thật a
.Hạ Hà kinh ngạc nói: - Ta không tin, nếu như Hàn công tử không có đọc sách, thì làm sao ngâm ra một câu hay như "Một cười trăm vẻ thiên nhiên, sáu cung nhan sắc thua hờn phấn son" này
.Ta cũng muốn như thế, vấn đề là các ngươi không cho ta cơ hội a
Hàn Nghệ nói: - Câu này chỉ là ta nghe được thôi, nhưng mà trí nhớ ta không tốt, chỉ nhớ nửa câu đầu, ta nói rồi, đến một bài thơ ta còn không đọc hết
Chúng nữ thấy Hàn Nghệ không phải đang muốn nói đùa thật, lại nghe Hàn Nghệ nói mình đến một bài thơ cũng không đọc hết, nhất thời trong ánh mắt lại mang theo vài phần khinh miệt
.Hàn Nghệ đã nhìn ra, nhưng nụ cười trên mặt lại không giảm, kỳ thật đọc thuộc lòng ba trăm bài thơ đường như hắn, muốn dùng thơ từ để ra vẻ, đó cũng không phải vấn đề, nhưng nghĩ đến cuộc đánh cược của hắn và Thẩm Tiếu trước đó, vậy nên đành phải đi đường tắt khác, không chơi mấy thứ đồ chơi cao thượng này, ta chính là cao ngạo, lại cười ha hả nói: - Thi từ ca phú, ta không biết, chẳng qua là ta lên núi tu đạo mấy năm, cũng học được một ít tiên pháp
.- Tiên pháp
Hai Thẩm Tiếu mắt lồi ra, nói: - Hàn huynh, ngươi còn biết tiên pháp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Có học sơ qua, có học sơ qua
Tứ nữ đều là vẻ mặt hồ nghi, Hạ Hà lại nói: - Vậy Hàn công tử có thể bộc lộ tài năng, để cho chúng ta mở mang tầm mắt
.- Đương nhiên
.Hàn Nghệ cười ha hả, đưa tay phải ra vỗ tay một cái, trong chớp mắt, trong tay đã có thêm một mai tiền đồng
.Mọi người đều cả kinh
Hàn Nghệ vén tay áo lên, quay sang Hạ Hà gần hắn nhất nói: - Vị mỹ nữ này, có thể cho mượn khăn tay dùng một lát
Hạ Hà liền bất giác đưa khăn tay cho Hàn Nghệ, khăn tay này đã ở trong tay Hàn Nghệ rồi mới phản ứng lại, nói: - Huynh cần khăn tay làm gì
.- Lát nữa cô sẽ biết