Hiệp Nữ Tái Sinh Thời Mạt Thế

Chương 30: Chương 30




Hôm nay, nàng lại nghe thấy cái từ "không thẹn với lương tâm" xa xôi và xa lạ này, hơn nữa còn nghe được từ chính miệng người bằng hữu tốt nhất của mình thốt ra
Nàng thực sự không biết nên nói nàng vô tư hay là ngây thơ, có lẽ hai từ đó vốn dĩ là một
Nàng trước giờ luôn biết ba tỷ muội các nàng làm người đều khác biệt: A Yểu quá mức lý tưởng, Tô Lê Âm quá mức hiện thực, còn nàng thì lại ở trong hiện thực mà hướng tới lý tưởng
Không thể nói ai sai, chỉ có thể nói mỗi người một khác, cho nên giờ phút này nàng cũng không muốn nói gì để phản bác, mọi chuyện cứ để về sau giải đáp vậy
"Thôi đi..
Nhậm Tuần thở dài, "Hiện tại trước không nên bàn chuyện này, chúng ta hay là nhanh chóng tịnh dưỡng cơ thể cho tốt, rồi rời khỏi nơi đây đi
Tuyết đã bắt đầu rơi rồi, nghĩ đến việc Zombie tiến hóa, thực vật biến dị cũng không còn xa nữa, hay là nhanh chóng rời khỏi chốn thị phi này, đi đến B Thị sẽ tốt hơn
"Ừm, ta cũng tương đối lo lắng Tiểu Hữu và An Nhã, giờ cũng không biết hai đứa thế nào rồi
Lục Quân Yểu ánh mắt lóe lên một tia lo lắng, sau đó nhìn về phía Nhậm Tuần, ân cần nói, "A Tuần, sắc mặt của ngươi thật khó coi, có phải độc rắn vẫn chưa được giải hết không
"Độc rắn sẽ không có chuyện gì đâu..
Khóe miệng Nhậm Tuần khẽ cong lên một cách khó thấy
Nàng đến bây giờ vẫn nhớ rõ con rắn đã chết cứng đờ ngay cách mình không xa lúc nàng vừa tỉnh lại, cùng với cái vị đắng chát đầy miệng
Không cần nghĩ cũng biết nam nhân kia khẳng định đã cho nàng ăn mật rắn, còn giải độc hay không nàng không rõ, nhưng quả thực là nàng đã tỉnh lại..
"Hơn nữa ta còn có cái này..
Vừa nói, Nhậm Tuần khẽ khoát tay, một cơn gió lốc cỡ nhỏ hiện ra trong lòng bàn tay nàng, chỉ là không lâu sau liền biến mất
Nhưng việc đó lại khiến sắc mặt vốn đã tái nhợt của nàng càng trở nên nhợt nhạt hơn, khóe miệng vẫn luôn giữ nụ cười
Vốn tưởng rằng mình đã bỏ lỡ việc thức tỉnh dị năng trên cầu lớn lúc nhảy xuống sông, về sau sẽ không còn cơ hội nào nữa
Không ngờ mới cách đây mấy ngày đã lập tức thức tỉnh, mặc dù đã trải qua cửu tử nhất sinh, nhưng đây thật là một niềm vui ngoài ý muốn, loại cảm giác này thật sự là tuyệt không thể tả
"Dị năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là dị năng
A Tuần
Lục Quân Yểu kinh ngạc kêu lên, "Ngươi cũng thức tỉnh dị năng rồi
"Ừm
Nhậm Tuần gật đầu cười
"Tốt quá rồi, lần này xem cái cô Trần Thiến nhà họ còn dám chế giễu ngươi nữa không
Lục Quân Yểu nhớ tới chuyện trước đây còn có chút tức giận, lập tức lại cười nói, "A nha, quản bọn họ làm gì
A Tuần, dị năng của ngươi là gì vậy
Trông như là phong
"Ừm, hệ Phong
Giống như đời trước, nàng càng hài lòng hơn
"Thật sự là quá tốt
Nói rồi, Lục Quân Yểu lấy ra mấy khối tinh hạch màu xanh lục, "Đây là nam nhân kia vứt lại trước đó, hẳn là tinh hạch trong não mấy con rắn kia, chúng ta hấp thu chúng hẳn là sẽ có sức lực
Mắt nữ sinh sáng lấp lánh
Thấy thế, Nhậm Tuần nhíu mày, thở dài, "Người nào đó thật tốt nha, chỗ ngủ vừa sạch sẽ vừa ấm áp, còn có người trông coi, người bảo vệ trước khi đi còn tặng quà
Ai, người với người quả thực..
không thể nào so sánh được a..
Nghe được giọng điệu kéo dài với hình thù cổ quái của đối phương, mặt Lục Quân Yểu lại có chút biến đỏ, sau đó thẹn quá hóa giận hô một tiếng, "A Tuần
"Ha ha..
Nhậm Tuần bật cười
Lúc này, bên ngoài cửa sổ tuyết rơi càng lúc càng dày đặc hơn..
Ở một gian phòng cũ nát khác, một người lùn bao bọc cực kỳ kín mít khiến người khác không thấy rõ khuôn mặt nhẹ nhàng gõ gõ cánh cửa sắt của căn phòng
Nghe thấy tiếng đập cửa, một cô bé mặc áo giáp màu hồng nhanh chóng mở cửa, ngạc nhiên hô, "Tiêu ca ca, ngươi trở về rồi
"Ừm
Một giọng nam hài non nớt xuyên qua tầng tầng lớp lớp khăn quàng cổ truyền ra, sau đó cậu đi vào, vừa đi vừa tháo bỏ các loại khăn quàng quấn quanh cổ
Cuối cùng lộ ra một khuôn mặt nhỏ trắng hồng, chính là Tiêu Hữu
"Tiêu ca ca, uống nước
An Nhã vội vàng bưng một chén nước nóng đưa tới trước mặt Tiêu Hữu, sau đó đứng ở một bên hài lòng nhìn hắn uống hết
"Vệ Mặc thúc thúc đâu
Ngươi lại đi cùng hắn rồi
Cô bé nhíu mặt hỏi
"Ừm, đi cùng với hắn, hắn luôn nhớ tới ta tuổi còn nhỏ, nghĩ muốn chiếu cố ta, ta cũng dễ dàng ỷ lại hắn, giống như trước kia ỷ lại Lục tỷ tỷ vậy..
Nói đến đây, giọng Tiêu Hữu dần dần trầm xuống
Cảm xúc An Nhã cũng có chút sa sút, "Tiêu ca ca, ngươi nói Lục tỷ tỷ nàng có biết chúng ta ở chỗ này đợi nàng không
Nàng có đi ngang qua nơi này không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Biết, Lục tỷ tỷ lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không có chuyện gì
Trong mắt Tiêu Hữu một mảnh kiên định, "Vệ Mặc thúc thúc nói nơi này là lộ tuyến duy nhất đi từ trong thôn kia ra hướng B Thị, cho nên Lục tỷ tỷ và Nhậm tỷ tỷ khẳng định sẽ đi qua nơi này
Ngươi ở nhà phải thật tốt chú ý nghe tiếng động bên ngoài, rất có thể chính là Lục tỷ tỷ các nàng từ nơi này đi qua
"Ừm, ta biết
An Nhã nặng nề gật đầu, "Bất quá Vệ Mặc thúc thúc người thật tốt đó, còn nguyện ý ở lại đây bầu bạn với hai chúng ta tiểu hài tử, Thẩm thúc thúc đều đi mất rồi nha
Nói xong, hai đứa bé lại hồi tưởng lại tình hình ngày hôm đó..
"Xuống xe
Ta muốn xuống xe
Thấy xe đã chạy được một khoảng cách khá xa, Tiêu Hữu vội vàng hô lớn
"Tiểu tử, ngươi nhỏ giọng một chút, nếu là dẫn Zombie tới thì ta không giết chết ngươi đâu
Một nam nhân hung tợn nói
Nghe vậy, Tiêu Hữu bỗng nhiên quay đầu đi, ánh mắt hung ác, khiến nam nhân kia cấm âm thanh, sau đó hướng một bên nhổ nước bọt, "Phi, tiểu tử này thật mẹ nó tà tính
"Ta lặp lại lần nữa, ta muốn xuống xe
Bằng không xảy ra chuyện gì ta cũng không chịu trách nhiệm
Tiêu Hữu lạnh lẽo khuôn mặt nhỏ nhắn nói
Người khác không biết năng lực của nam hài, nhưng Tô Lê Âm lại nhất thanh nhị sở
Đừng nhìn đứa nhỏ này không lớn, lúc giết Zombie thế nhưng là không hề nương tay chút nào
Thế là nàng vội vàng đi tới an ủi, "Tiểu Hữu, chuyện như vậy xảy ra với A Yểu và A Tuần chúng ta đều không muốn..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói đến đây, ánh mắt nữ tử nhất thời đỏ lên
"Nhưng những người sống sót như chúng ta vẫn phải tiếp tục sống tốt chứ
Về sau ta sẽ thay mặt A Yểu chăm sóc thật tốt cho ngươi và An Nhã, đừng có cáu kỉnh được không
Nghe vậy, Tiêu Hữu quay đầu nhìn lại, ánh mắt không một gợn sóng kia khiến Tô Lê Âm một trận chột dạ
Cái hài tử chết tiệt này nhìn người làm sao mà khiến người ta sợ hãi như vậy..
"Ta muốn xuống xe
Ngữ khí của Tiêu Hữu vẫn rất cứng rắn
"Ta cũng muốn xuống xe, ta muốn đi tìm Lục tỷ tỷ..
Ô ô..
Một bên An Nhã cũng khóc hô lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.