Nghe xong lời nàng, vẻ mặt Tô Lê Âm thoáng có chút xấu hổ, nhưng cũng không hề ngăn lại
Còn Lục Quân Yểu dù cảm thấy những lời của Trần Thiến cay nghiệt ngút trời, nhưng không thể phủ nhận là, nghe vẫn có chút đạo lý, chỉ là..
“Ta nghĩ chuyện của ta cùng A Tuần thế nào còn chưa tới lượt ngươi phải xoi mói đi
Ngươi nói A Tuần thức tỉnh dị năng không cần dựa vào các ngươi, nhưng ngay cả trước đó nàng chưa thức tỉnh dị năng cũng như vậy không cần dựa vào các ngươi, chẳng phải đúng sao
Về phần ta, việc dính líu đến Nhị thiếu gia Tiêu gia, đó cũng là bản lĩnh của ta chứ
Ngươi đi mà ngươi cũng có thể lên được sao!” Lục Quân Yểu dùng ngữ khí khinh miệt nói
Đối mặt với loại người này thật sự không thể có chút nhượng bộ nào, nàng cũng sẽ không cho rằng ngươi đang dĩ hòa vi quý, ngược lại sẽ được đằng chân lân đằng đầu
“Ngươi...” Trần Thiến tức giận vô cùng, mặt lập tức đỏ bừng
Lục Quân Yểu cũng không thèm để ý đến nàng ta nữa
Loại người này ngươi càng để ý đến nàng ta lại càng hăng hái, nàng bận rộn đi đến bên cạnh Tô Lê Âm, giữ chặt tay nàng, lắc lắc, “Thôi được, là ta sai rồi, ta không nên nói như vậy, nhưng lần sau loại chuyện này vẫn nên cùng ta và A Tuần thương lượng một chút thì tốt hơn
Mà đã ngươi hiện tại cũng cùng bọn hắn tạo thành một tiểu đội, thì cũng không còn biện pháp nữa
Ta thấy lát nữa ta vẫn nên đi tìm A Tuần một chút, xem nàng có tạo thành dị năng tiểu đội nào không
Nếu không có, ta liền cùng nàng tổ đội
Ba người chúng ta mặc dù không thể trong một đội, nhưng về sau có nhiệm vụ gì cũng có thể cùng nhau đi ra ngoài, ngươi thấy thế nào?” Kỳ thật không ở trong một đội cũng tốt, mặc dù nàng không nỡ A Âm, nhưng thật sự là nhẫn nhịn không nổi cái cô Trần Thiến kia
Khổ nỗi A Âm lại có quan hệ không tệ với nàng ta, haizz, cũng không thể để A Âm cứ như vậy kẹp ở giữa mà khó xử chứ
Hay là không ở trong một đội thì tốt hơn
Hơn nữa, chẳng phải còn có A Tuần sao
Tìm nàng ấy vậy..
“Ngươi đó...” Vừa lúc nụ cười của Tô Lê Âm vừa mới nở, thì bên cạnh hai người đột nhiên lướt qua một luồng gió mạnh, theo sau là tiếng “Phanh” vang thật lớn, bụi đất tung bay mù mịt
“Khụ khụ!” Lục Quân Yểu ho khan hai tiếng, “Thứ gì vậy?” Sau đó một giọng nói kinh hoàng đột nhiên vang lên từ trong làn bụi, “Mỹ nữ, à không phải, ta không gọi ngươi mỹ nữ, tỷ tỷ, tỷ tỷ được rồi, ngươi là chị ruột ta, ta cũng không dám nữa, ngươi đừng đánh nữa..
Huhu..
Gương mặt này của ta..
Cái má phải hoàn mỹ của ta...” Nghe được đoạn văn này, Lục Quân Yểu và đồng bọn lập tức một đầu hắc tuyến, tại sao một câu nói hay ho lại nghe đến mức cạn lời như vậy chứ
“Giờ mới biết gọi tỷ tỷ, trước đó đi đâu rồi, không phải nói chúng ta hình như đã gặp nhau ở đâu sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta muốn hỏi cho rõ ràng thì ngươi còn nói không nhớ rõ
Không có cách nào, cũng đành phải dùng loại biện pháp này để giúp ngươi nhớ lại!” Một giọng nói quen thuộc đi kèm với tiếng bước chân vang lên ở phía sau mọi người
“A Tuần!” Nghe thấy giọng nói kia, Lục Quân Yểu kinh ngạc quay đầu, phát hiện người tới quả nhiên là Nhậm Tuần
“A, A Yểu sao ngươi lại ở đây?” Nhậm Tuần cũng có chút vui vẻ hỏi
“Ừm, dù sao một câu nói không hết
Đây là..
Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Lục Quân Yểu chỉ vào người đàn ông đang nằm dưới đất
“A, cũng không có gì, một người quen cũ, hắn nói hắn không nhớ rõ ta, thật khiến người ta thương tâm!” Nhậm Tuần có chút bất đắc dĩ nói
“Ngao...” Người đàn ông nằm dưới đất hú lên một tiếng sói, nhanh chóng bò dậy, “Đại tỷ, ta thật sự không biết ngươi mà, thật, trước đó đó là bắt chuyện, bắt chuyện thôi!” “Ngươi nhìn, còn nói không biết đâu!” Nhậm Tuần không còn cách nào khác đành buông tay
Lục Quân Yểu lại cảm giác hắc tuyến trên trán đều sắp phủ kín toàn thân
Khi nào A Tuần lại thích nói đùa như vậy, thật sự quỷ dị
“Ta...” Người đàn ông che má phải của mình, lại bắt đầu chuẩn bị gào lên, nhưng không ngờ bị một người khác đoạt trước
“Thiếu gia
Thiếu gia
Ngươi không sao chứ
Có nặng lắm không?” Một cậu bé chừng 16-17 tuổi với giọng nói thô khàn, chân đi đôi giày không vừa chân cứ lạch xạch lạch xạch đạp đất chạy tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chết Bí Đao, ngươi sao bây giờ mới đến
Thiếu gia ta bị đánh thảm rồi...” Tề Tranh oán giận nói
“Thiếu gia ta đã sớm nói với ngươi, ở chỗ này có một số người chúng ta không chọc nổi...” Thiếu niên tên Bí Đao nhỏ giọng nói
“Ngươi nhìn ngươi, thiếu gia vừa bước chân vào hố lửa mà cũng không kéo một cái, thật sự là, muốn ngươi có làm được cái gì...” “Ta kéo, nhưng ngăn không được ngươi chết cũng muốn bước vào a...” “Ấy ngươi...” Nghe thấy đôi tên dở hơi bên kia nói chuyện, Lục Quân Yểu cũng nhịn không được có chút muốn cười, thật có ý tứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thôi, trước mặc kệ bọn hắn, các ngươi ở chỗ này làm cái gì vậy?” Nhậm Tuần hỏi
“Ừm...” Nghe thấy nàng hỏi, Lục Quân Yểu liền đem chuyện vừa rồi một năm một mười kể lại, “..
Cho nên hiện tại A Âm liền không thể cùng chúng ta cùng một chỗ rồi
A Tuần, ngươi không có gia nhập hoặc là sáng tạo dị năng tiểu đội nào chứ, nếu không chúng ta cùng nhau đi?” Nghe vậy, Nhậm Tuần nhìn thoáng qua bốn người bên kia, lại nhìn Lục Quân Yểu, cười
Cái Tô Lê Âm kia từ vừa mới bắt đầu đã không hề nghĩ đến chuyện tính hai người mình vào rồi, bằng không còn làm sao mà nàng độc đoán được chứ
Bất quá như vậy mới phải, bốn người trước mặt này mình là một người cũng không thích, thật muốn đưa nàng tính vào, chính là ăn Mãn Hán toàn tịch cũng sẽ ngán đi, a..
“Đương nhiên là có thể
Bất quá...” Nhậm Tuần bước sang bên cạnh một bước, kéo lại Tề Tranh đang cẩn thận từng li từng tí chuẩn bị né ra, “Đem hắn cũng tính vào!” “Ừm, tốt thôi.” Lục Quân Yểu không chút nghĩ ngợi đồng ý
Mà người đàn ông đang ra sức che má phải của mình, khi nghe câu nói này cũng không che mặt nữa, khẽ nhếch miệng, kinh ngạc nhìn Nhậm Tuần trước mặt, lại nhìn Lục Quân Yểu bên kia, phát ra một tiếng kêu thảm thiết, “Không cần!!!!” Động tác, cảm xúc đều rất đúng chỗ, chỉ là sự phản đối của hắn, tại thời điểm Nhậm Tuần bước sau liền vô tăm tích mà chấm dứt
Đợi đến khi đi đến đại sảnh nhiệm vụ, bốn người Tô Lê Âm liền đến một bên khác bắt đầu nghiên cứu xem bọn hắn muốn tiếp nhiệm vụ gì, còn Lục Quân Yểu cùng Nhậm Tuần thì lôi kéo một Tề Tranh gần chết không sống đi thẳng về phía chỗ ghi danh
“Tên.” “Lục Quân Yểu.” “Khu vực.” “Ừm..
Khu A.” Nghĩ nghĩ Lục Quân Yểu vẫn quyết định trả lời như vậy
Nghe vậy, nhân viên đăng ký lập tức ngẩng đầu lên, trong mắt mang theo chút cực kỳ hâm mộ, thái độ cũng tốt hơn không ít, “Dị năng tiểu đội tạm định bao nhiêu người?” “Ừm, năm người.” Thêm Tiểu Hữu và An Nhã vừa vặn năm người, mặc kệ bọn hắn có ra nhiệm vụ hay không, dù sao trước tiên cứ ghi tên cho bọn hắn.