Hiếu Tử Hiền Tôn Mau Quỳ Xuống, Ta Là Thái Tổ Mẫu Của Các Ngươi

Chương 2: (587823b1b37260c08ccbaf0ce8888379)




Dung Ngộ tỉnh lại lúc, đã là khoảng ba giờ sáng
Đại khái là do thân thể và linh hồn bài xích lẫn nhau, sau một phen dung hợp, cuối cùng nàng đã có thể tự nhiên khống chế tứ chi
Nàng lấy điện thoại ra, gõ vào mục tìm kiếm ba chữ: Kỷ Thuấn Anh
Tấm ảnh một vị lão nhân tuổi đã gần một năm hiện ra trên màn hình
Dung Ngộ gặp Kỷ Thuấn Anh cách đây không lâu, đối với nàng mà nói, chính là ngay hôm qua
Nàng thực sự khó có thể chấp nhận việc hài tử tám tuổi mềm mại đáng yêu, trong chớp mắt lại biến thành một lão nhân với khuôn mặt đầy nếp nhăn
Sau khi bước sang tuổi bảy mươi, cơ thể Kỷ Thuấn Anh xuất hiện nhiều vấn đề không khỏe, bà quanh năm dưỡng bệnh ở nước ngoài, hiếm khi xuất hiện
Kỷ Thị từng bước được chuyển giao cho người cầm lái mới, Kỷ Chỉ Uyên
Muốn gặp Kỷ Thuấn Anh, phải thông qua Kỷ Chỉ Uyên
Thế nhưng, Kỷ Chỉ Uyên cũng không dễ dàng gặp mặt
Dung Ngộ tạm thời gác lại chuyện này
Nàng bắt đầu lướt các đoạn video ngắn trên điện thoại, khung cảnh đất nước vào ngày trăng non rực rỡ, dân chúng tự tin, khoa học kỹ thuật lớn mạnh không ngừng thay đổi..
Mỗi một thứ đều khiến nàng kinh ngạc không thôi
「 Đại tiểu thư
」 Tiếng gõ cửa vang lên
Dung Ngộ phát hiện trời đã sáng rõ
Theo thói quen của nguyên thân, giờ này đáng lẽ phải rời giường đến trường học
Nguyên thân lúc học cấp ba thì gặp đúng lúc mẫu thân qua đời, vì quá bi thương nên đã đi nhầm phòng thi, bị trượt môn đầu tiên, càng ảnh hưởng đến tâm lý, cuối cùng chỉ thi được hơn một trăm điểm
Sau khi được nhận vào Hải Thành, nàng được sắp xếp học lại lớp 12
Dung Ngộ thật sự tò mò về hình thức giáo dục của trường học thời đại này
Nàng xách túi sách xuống lầu
Vừa mới xuống, một thiếu niên hơn mười tuổi liền từ bên bàn ăn đứng dậy, chỉ tay về phía nàng nói: 「 Hôm qua trong buổi tiệc chính là ngươi dùng rượu đỏ hắt vào tỷ tỷ ta sao
」 Đây là đệ đệ cùng cha khác mẹ của nguyên thân, Dung Khánh An
「 Sao lại nói là hắt chứ, rõ ràng là mời tỷ tỷ ngươi nếm thử một chút
」 Dung Ngộ đưa tay, cứng rắn bẻ ngón tay đang rụt rè giơ lên của hắn quay trở lại, cười tủm tỉm nói, 「 Không được dùng ngón tay chỉ người khác, nếu không sẽ bị nói là không có gia giáo

Dung Khánh An không dám tin
Cô tỷ tỷ này kể từ khi bước chân vào nhà này, luôn luôn vâng vâng dạ dạ, luôn cúi đầu, hôm nay lại dám lên tiếng nói chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn trợn tròn mắt: 「 Cái đồ nhà quê mới không có gia giáo..

「 Đủ rồi
」 Dung phụ đập bàn, 「 Hôm qua đắc tội Kỷ Tổng, sáng sớm hôm nay lại cùng đệ đệ cãi nhau, Dung Ngộ, ngươi cũng đã mười tám tuổi rồi, sao còn không hiểu chuyện như thế

「 Tính toán gì với con nít
」 Kế mẫu Thẩm Lâm lên tiếng, 「 Đã nhờ người hết sức để gặp Kỷ Tổng một lần, bày tỏ sự áy náy của chúng ta, xem có thể nhận được sự lượng thứ từ Kỷ Tổng hay không

Dung Ngộ ngồi xuống bên bàn ăn: 「 Yên tâm, hắn sẽ không để ý đâu
」 Người nhà họ Kỷ có sự Ôn Nhuận Khoan Dung khắc sâu vào tận xương cốt, trượng phu nàng là như vậy, nhi tử tám tuổi năm ấy cũng thế, đời sau nhà họ Kỷ tự nhiên cũng sẽ không kém cỏi
Chuyện nhỏ này nếu còn ghi nhớ trong lòng, nhân sinh đáng có bao nhiêu mệt mỏi
Dung Ngộ ăn xong điểm tâm, đeo túi sách lên xe
Nàng chuyển đến trường Hải Thành Nhất Trung, học cùng lớp với Dung Nhược Dao
Hai người đáng lẽ cùng đi một xe đến trường, nhưng vì quan hệ song phương không tốt, Dung gia đành phải sắp xếp thêm một chiếc xe khác
Bước vào trường học, nhìn dãy lầu học vụ cửa sổ sáng sủa ngăn nắp, Dung Ngộ cảm khái vô cùng
Năm đó nàng đi học là thời chiến loạn, trường học bị ném bom tan tành vài chỗ, vất vả lắm mới học xong cấp 3..
Sau này học đại học, nghiên cứu sinh, ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, con đường cầu học gian nan, bây giờ nhớ lại cũng cảm thấy chua xót
Nguyên thân học ban khoa học xã hội, lịch sử chính trị những thứ này, xem một lần hiểu là đủ, hứng thú của nàng không nằm ở đây
Đời trước lúc cấp 3, thành tích Vật Lý của nàng luôn đứng đầu, hiệu trưởng lại nhận thấy nàng xuất sắc hơn về Toán học, được cử đi tiến vào khoa Toán của Kinh Đại
Từ đó về sau, nàng bắt đầu hành trình nghiên cứu Toán học dài đằng đẵng..
Nàng rất muốn biết, 70 năm sau, nghiên cứu Toán học trong nước đã đạt đến trình độ nào
Rất hiển nhiên, sách giáo khoa cấp 3 không thể cho nàng đáp án
「 Nhược Dao, ngươi xem Dung Ngộ giả vờ giỏi giang quá
」 Bạn cùng bàn của Dung Nhược Dao hạ giọng cười nhạo nói, 「 Nàng thi đại học mới được hơn một trăm điểm, ở đây giả vờ làm học sinh giỏi gì chứ

Dung Nhược Dao ngước mắt lên
Nàng nhìn thấy Dung Ngộ cứ lật đi lật lại sách bài tập cấp 3 ba năm, mười mấy phút đã lật hết một quyển, đây không phải là thái độ học tập nghiêm túc
Ba ba đã tốn không ít tiền, dùng các loại quan hệ, mới miễn cưỡng nhét được Dung Ngộ, người học lại này, vào Nhất Trung
Nếu như mỗi lần thi tháng đều rớt xuống cuối bảng, tất nhiên sẽ khiến ba ba thất vọng tột độ
Sớm muộn gì cũng bị đưa về nông thôn
Dung Nhược Dao thu hồi ánh mắt
Dung Ngộ quyết định đi thư viện xem sao
Là một trong những trường cấp 3 tốt nhất Hải Thành, thư viện được xây dựng rất đẹp, có năm tầng lầu, đầy đủ sách vở kiến thức các phương diện
Học sinh chính thức của trường mỗi lần nhiều nhất chỉ có thể mượn mười quyển, nàng muốn quyển này, quyển kia cũng không bỏ xuống được, sau một hồi khó khăn lựa chọn, cuối cùng cũng chọn xong
Ôm một chồng sách thật dày, nàng bước ra khỏi thư viện
Trên khoảng sân trống trước tòa nhà lớn, đột nhiên một thiếu niên đạp ván trượt, đâm thẳng về phía nàng
Nàng bị sách chắn mất tầm nhìn, lúc nghe thấy tiếng động, muốn tránh đã không kịp
Vai nàng bị thiếu niên kia va vào một cái, mười quyển sách rơi loảng xoảng xuống đất
Bánh xe ván trượt lăn qua cán lên sách
Thiếu niên kia lại không có ý định dừng lại, hắn đạp ván trượt quay một vòng, khiến đám đông xung quanh một trận hò hét
Dung Ngộ ngẩng đầu: 「 Nhặt lên

Thiếu niên có chỏm tóc nhuộm màu hồng nhạt, mang khuyên tai, quần bò rách, dáng vẻ cà lơ phất phơ, liếc nhìn nàng nói 「 Ta nghe nhầm sao, ngươi bảo ta làm việc à

Người xung quanh cười ầm lên
「 Đây là cô gái từ đâu đến vậy

「 Một cô gái, nhìn còn khá đẹp, chỉ là quá trương dương

「 Dã Ca, ngươi phải dạy dỗ người phụ nữ này một trận đàng hoàng

「..

Ký ức trong đầu Dung Ngộ hiện lên
Thiếu niên này, là giáo bá nổi tiếng lẫy lừng của Nhất Trung, Kỷ Chu Dã
Giáo bá là gì, nàng không hiểu rõ lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng lạnh giọng lên tiếng: 「 Ta nói lại một lần, đem sách nhặt lên

Khóe miệng Kỷ Chu Dã mang theo nụ cười khiêu khích: 「 Nếu ta không nhặt thì sao

Dung Ngộ cười một tiếng
Nụ cười này khiến Kỷ Chu Dã không hiểu sao thấy hơi rợn tóc gáy
Hắn phớt lờ cảm giác khó chịu đó, đạp ván trượt muốn rời đi
Thế nhưng, ván trượt của hắn đột nhiên bị giẫm lại
Một trận trời đất quay cuồng, lưng hắn đập “rầm” xuống ván trượt, đau đến mức hắn nhe răng nhếch miệng
Chờ hắn phản ứng lại, Dung Ngộ đã dùng một đầu gối đè lên ngang hông hắn, một tay giữ cổ tay hắn, tay kia đặt trên vai hắn
「 Bây giờ, có thể nhặt được chưa

Kỷ Chu Dã mở to hai mắt
Hắn, thế mà, bị một nữ nhân đánh ngã
Người xung quanh hít một ngụm khí lạnh
「 Nàng ta lại dám chủ động khiêu khích Dã Ca, thật là gan to tày trời

「 Dã Ca đừng khách khí với nàng ta, đánh chết nàng ta đi

「..

Kỷ Chu Dã thử nhúc nhích
Không động đậy được
Nữ nhân này, sức lực quá lớn
Thanh âm Dung Ngộ băng lãnh: 「 Cho ngươi ba tiếng đếm, nếu không, ta không bảo đảm việc tiếp theo ngươi có thể sẽ càng mất thể diện hơn

Học sinh vây xem càng ngày càng nhiều
Kỷ Chu Dã cắn răng, cuối cùng vẫn phải cúi lưng, nhặt những quyển sách rơi lả tả trên đất lên
「 Hôm nay là do ngươi đánh lén, chúng ta cứ chờ xem
」 Hắn trừng Dung Ngộ một cái, nhặt ván trượt lên rồi bỏ đi
Tùy tùng bên cạnh hắn đuổi theo: 「 Dã Ca, cứ thế bỏ qua cho nàng ta sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Kỷ Chu Dã bĩu môi: 「 Đánh nhau với nữ nhân lộ ra ta quá không phong độ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.