Chương 414: Chó cùng rứt giậuChương 414: Chó cùng rứt giậu
Rạng sáng, phố đồ cổ, bên cạnh ngọn đèn đường vẫn phát sáng như cũ, đại đa số các công ty hai bên đường cũng đã tắt đèn từ lâu, chìm vào sự yên tĩnh
Nhưng Sơn Hà Thư Họa lại tràn đầy kích động lẫn hưng phấn
Đối với tất cả người của Sơn Hà Thư Họa mà nói, đây tuyệt đối là một đêm không ngủ
Tự thân trải qua một thần thoại, đủ để ai nấy phải kiêu ngạo
- Thoải mái
Thật sự là thoải mái mà
- Tam tiểu thư đang tiến hành giao dịch với các công ty
Một vạn tác phẩm cấp A, đây đối với Sơn Hà Thư Họa chúng ta mà nói, đúng là thu hoạch rất khó có được
- Tầm nhìn của anh đúng là quá ngắn
Có danh gia năm sao thần bí tọa trấn, Sơn Hà Thư Họa chúng ta tuyệt đối càng lúc càng hưng thịnh
- Đúng vậy
Thanh âm nghị luận kích động không ngừng vang lên
Tất cả các nhân viên của Sơn Hà Thư Họa đều tập trung tại lâu một, đắm chìm trong thắng lợi thần thoại
Thời khắc kích động lòng người như vậy, thật sự làm cho con người ta phấn chấn quá mức
Nhưng không ai biết, lúc này cũng đang có một số xe taxi không ngủ, lao nhanh về phía Sơn Hà Thư Họa
Trong xe, từng người mặc hắc y che mặt đang yên tĩnh ngồi
Bên cạnh là bình xăng xộc mùi đến gay mũi
Một chiếc Mercedes-Benz sang trọng cũng theo sát phía sau
Người lái xe chính là Quân Tả Nguyên
Quân Minh Đức ngồi ở đằng sau, ánh mắt tàn nhẫn
Lúc này, ông ta chỉ muốn tận mắt nhìn thấy Sơn Hà Thư Họa bị nghiền nát
Bản thân không chiếm được ích lợi, Quân Thiết Anh cũng đừng hòng mơ được
Huống chi, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này của Tam trưởng lão, không bại lộ hành tung, Quân Thiết Anh chết đi, ông ta có thể phiêu diêu tự tại ở Quân gia
- Những người còn lại đã sắp xếp xong hết chưa
Giọng nói trâm thấp của Quân Minh Đức vang lên
- Đã chuẩn bị xong
Quân Tả Nguyên cười âm lãnh:
- Đám người này đều là dân liều mạng
Lúc trước bọn họ đã đi theo cháu, coi như cũng có hiểu biết về địa hình ở Sơn Hà Thư Họa
Với thân thủ của bọn họ, hoàn toàn có thể vô thanh vô tức mà tiến vào bên trong phóng hỏa
Chỉ là..
Quân Tả Nguyên chần chừ một chút rồi nói:
- Đức thúc, địa điểm mà Quân Thiết Anh tiến hành ký kết là ở lâu một
Một khi phóng hỏa, bọn họ muốn trốn đi là chuyện rất dễ dàng
Ý tại ngôn ngoại, nhất định phải giết chết Quân Thiết Anh mới cam tâm
Quân Minh Đức trầm ngâm một lát, sau đó ngẩng đầu, dữ tợn quát:
- Không làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho trót
Tả Nguyên, không phải cậu nói đám người kia đều là dân liêu mạng sao
Cậu tăng chút tiền cho hai người có thân thủ tốt nhất, bảo bọn chúng canh ngoài cửa
Một khi lửa phát ra, thừa dịp hỗn loạn mà tiến vào, đem Quân Thiết Anh..
Quân Tả Nguyên nhìn qua kiếng chiếu hậu, thấy Quân Minh Đức làm ra thủ thế giết người, ngầm hiểu mà gật đầu
- Muốn trách thì trách Quân Thiết Anh đã tránh thoát được một kiếp
Cô ta không biết, cô ta càng xuất sắc, khoảng cách đến cái chết lại càng gần
Bóng đêm bao phủ xuống
Xe cộ hai bên đường cũng dần dần giảm bớt
Bên trong phòng hội nghị của Sơn Hà Thư Họa, Quân Thiết Anh lẳng lặng ngồi một bên, nhìn người của mười công ty tiến hành giao dịch với phòng tài vụ của Sơn Hà Thư Họa
Lúc này, sắc mặt của người mười công ty đều tái xanh, ánh mắt hiện lên sự hối hận, thỉnh thoảng liếc nhìn Quân Thiết Anh
Cuối cùng, có một công ty đại diện tiến lên, miễn cưỡng cười nói:
- Giám đốc Quân, tôi cảm thấy việc hợp tác giữa chúng ta..
- Đây chính là lần hợp tác cuối cùng
Quân Thiết Anh trực tiếp cắt ngang lời người nọ
Phong thủy luân chuyển
Bọn họ đã khiến cho Sơn Hà Thư Họa không có đường lui
Quân Thiết Anh từng nói qua, từ nay về sau sẽ không hợp tác với bọn họ nữa
Chỉ là, ban đầu bọn họ đã không thèm để ý, cũng chẳng quan tâm
Hiện tại, mặt người nào cũng cảm giác nóng bừng lên
Bị hung hăng tát vào mặt
Người nọ thở dài, ánh mắt ảo nảo lắc đầu bước sang một bên
Lúc này, cách cửa Sơn Hà Thư Họa chưa đến mười thước, một chiếc xe ngừng lại
Hai thân ảnh bịt mặt nhảy ra, âm thâm đi về phía Sơn Hà Thư Họa, còn làm ra một thủ thế
- Chuẩn bị sẵn sàng
Quân Minh Đức nhe răng cười, cầm điện thoại, quát nhẹ:
- Bắt đầu hành động
Sau đó ông ta hạ cửa sổ xe xuống, nhìn Sơn Hà Thư Họa từ đẳng xa, ánh mắt chờ đợi một mồi lửa dâng lên
- Đức thúc, vé máy bay đã đặt xong
Một tiếng nữa sẽ bay
Quân Tả Nguyên buông điện thoại, xoay mặt cười nói:
- Đêm nay chúng ta sẽ phải nói lời tạm biệt Minh Châu rồi
- Thật không nỡ rời xa viên ngọc sáng Minh Châu này
Tâm trạng của Quân Minh Đức dễ chịu không ít
Nếu ông ta đoán không sai, ba phút nữa, nhất định sẽ nhìn thấy được lửa
Thời gian từng giây từng phút trôi qua
Nhưng khuôn mặt Quân Minh Đức từ tươi cười trở thành ngốc trệ, ánh mắt từ chờ mong biến thành nghỉ hoặc
Không có chút động tĩnh
Chuyện gì xảy ra vậy
Quân Minh Đức khẽ cau mày, nhìn Sơn Hà Thư Họa đang chìm vào màn đêm
Hết thảy đều bình thường như cũ
Đám liêu mạng được phái đi chấp hành nhiệm vụ đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh
- Chuyện gì đã xảy ra
Quân Tả Nguyên hỏi:
- Đức thúc, không phải đã gặp biến cố gì chứ
- Tại sao lại..
Quân Minh Đức nghiến răng nói:
- Đây đều là kế hoạch tạm thời bố trí, tại sao lại có người biết được
Trâm ngâm cả nửa ngày, Quân Minh Đức cầm điện thoại:
- Alo, alo..
- Mẹ nó, không liên lạc được
Quân Minh Đức tức giận mắng một tiếng, sau đó mở cửa xe bước xuống
- Đức thúc
Bên trong xe, Quân Tả Nguyên cũng vội vàng đẩy cửa xe bước xuống
Hai người trực tiếp bước đến cửa sau của Sơn Hà Thư Họa
Muốn đến chỗ đó phải đi qua một con hẻm nhỏ hơi tối
Dựa theo kế hoạch, người phụ trách phóng hỏa sẽ trực tiếp thông qua con hẻm nhỏ này, leo tường tiến vào bên trong Sơn Hà Thư Họa
Dưới ánh đèn lờ mờ, bước chân của hai người có phần vội vã
- Đức thúc, người xem
Quân Tả Nguyên đột nhiên thét lên kinh hãi, ngón tay chỉ về phía trước
Một đám hắc y nhân đang nằm trên mặt đất, không biết sống hay chết
- Hỏng bét rồi
Quân Minh Đức dường như nhớ đến điều gì, lập tức xoay người
Nhưng đột nhiên, một thân ảnh xuất hiện trong tâm mắt của ông ta, trường bào còn chưa kịp đổi, nhưng không hề che mặt, khuôn mặt anh tuấn mỉm cười gật đầu với Quân Minh Đức:
- Quân tiên sinh, từ lúc chia tay đến nay không có vấn đề gì chứ
- Là cậu
Ánh mắt Quân Minh Đức mở to
Ông ta đã đoán không biết bao nhiêu lần rốt cuộc vị họa tác danh gia năm sao kia là tiền bối nào trong giới thư họa
Nhưng vạn lần không nghĩ đến lại là chàng thanh niên luôn đi theo bên cạnh Quân Thiết Anh
Hơn nữa, kế hoạch đêm nay là do hắn phá hư
Tiêu Dương mỉm cười, chậm rãi cất bước tiến lên:
- Ngạc nhiên lắm sao
Tôi đang tự nhủ, kế hoạch của các người cũng chẳng cao minh lắm
- Cậu muốn thế nào
Giọng nói trâm thấp của Quân Minh Đức vang lên
Tiêu Dương khoát tay:
- Hai vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một, ai đứng sau lưng sai khiến các người
Hai, chủ sự sau lưng các người còn có kế hoạch gì hay không
Dứt lời, Quân Minh Đức nhất thời nở nụ cười:
- Tôi căn bản chẳng biết cậu đang nói cái gì
Tiêu Dương nhướng mắt:
- Tôi không phải là người có tính nhãn nại cao
- Trùng hợp, tôi cũng thế
Ánh mắt Quân Minh Đức lóe lên sự tàn nhẫn, tay thò vào trong ngực, lấy ra một cây súng lạnh như băng, chỉa thẳng vào Tiêu Dương
Lúc này, Quân Tả Nguyên ở bên cạnh vừa sợ hãi vừa vui mừng:
- Đức thúc, chú có súng
- Xem ra, ông đã sớm lường được sẽ có ngày cùng đường mạt lộ
Tiêu Dương vẫn bình tĩnh, lãnh đạm cười nói
- Hừ, thằng ranh, bây giờ người cùng đường mạt lộ chính là mày
Trong lòng Quân Tả Nguyên ổn định không ít, cười lạnh với Tiêu Dương:
- Đức thúc, mau nổ súng bắn chết hắn đi
- Câm miệng
Mặc dù tay cầm súng, nhưng lúc này ông ta cũng không có nửa điểm nắm chắc
Một khắc khi Tiêu Dương xuất hiện, Quân Minh Đức liền cảm giác được một sự bất lực
Cho dù tay cầm súng, cũng không có cảm giác an toàn
Cổ tay cầm súng cũng nhịn không được mà run rẩy, nhưng vẫn cố trấn định:
- Chúng ta tiến hành một giao dịch, như thế nào
- Giao dịch
Tiêu Dương mỉm cười nhìn Quân Minh Đức
- Không sai, bây giờ cậu lập tức rời đi, tôi cũng sẽ mang Tả Nguyên rời khỏi Minh Châu
Ân oán của chúng ta xem như xóa bỏ
Quân Minh Đức trầm giọng nói:
- Từ nay về sau, nước sông không phạm nước giếng
- Nghe có vẻ không tệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Dương mỉm cười:
- Đáng tiếc, tôi lại không có thói quen bỏ qua cho địch nhân
Sắc mặt Quân Minh Đức trở nên tàn nhẫn, nắm chặt khẩu súng trong tay:
- Con chó nóng nảy cũng sẽ nhảy tường
- Con chó
Tiêu Dương lắc đầu:
- Không, ông không có tư cách làm con chó
Lời nói vừa dứt, trước mặt Quân Minh Đức đột nhiên xuất hiện thân ảnh của thanh y
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không được đến đây
Quân Minh Đức rống lên:
- Tao sẽ liều mạng với mày
Pằng
Một phát súng bắn ra
- AI
Quân Minh Đức hét thảm một tiếng, cổ tay chảy máu, khẩu súng rơi xuống nền đất lạnh như băng, thân hình lui về sau vài bước rồi ngã xuống đất
Cơn đau nhức từ trong tim trong khoảnh khắc truyền khắp người, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng
Khi định nhãn nhìn lại, thân ảnh thanh y đã đứng chắp tay ngay tại vị trí vừa nãy của ông ta
Lông tóc không hề bị tổn thương
- Con chó nhảy tường
Tiêu Dương cười khẽ:
- Tại sao tôi lại không nhìn thấy ông nhảy
Quân Minh Đức cả người đau nhức, ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm ác ma đang mỉm cười trước mặt
Lúc này, ông ta muốn đứng lên, sợ rằng cũng khó mà làm được
- Đức thúc
Quân Tả Nguyên hô to một tiếng, vội vàng chạy đến, nhặt khẩu súng lên, run rẩy chỉa vào Tiêu Dương:
- Đứng lại, không được cử động, đừng đến đây
Răng Quân Tả Nguyên không ngừng va vào nhau
Trong nhận thức của y, súng là vạn năng, chưa người nào thoát được
Nhưng vừa rồi Đức thúc rõ ràng đã nổ súng, nhưng người đối diện lại không hề bị tổn thương
- Anh có thể trả lời vấn đề của tôi hay không
Tiêu Dương nhìn Quân Tả Nguyên
Cả người Quân Tả Nguyên giống như lâm vào cuộc chiến, ánh mắt không che giấu được sự e ngại
- Tả Nguyên, không được nói gì hết
Quân Minh Đức quát lạnh:
- Chết, cũng không được nói
Cơ thể Quân Tả Nguyên run lẩy bẩy, nội tâm giãy giụa, một lát sau, bỗng nhiên hét lên một tiếng, hai mắt điên cuồng, cầm súng chỉa vào Quân Minh Đức, thét lớn:
- Tôi không muốn chết
Tôi không muốn chất