Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 596: Tích thủy xuyên thạch! Ảm đạm tiêu hồn




Chương 596: Tích thủy xuyên thạch
Ảm đạm tiêu hồnChương 596: Tích thủy xuyên thạch
Ảm đạm tiêu hồn
Tay phải Tiêu Dương cầm kiếm, nước mưa nhỏ xuống mũi kiếm, bị gió thổi qua, rơi xuống mặt đất
Nội tâm tràn ngập sự không cam lòng
Mặc dù kiếm quang của hắn sắc bén, nhưng lại đâm không thủng phòng ngự cuối cùng của Bạch Lục Tôn Tọa
Mắt nhìn hàng vạn giọt mưa rơi xuống mặt cỏ, ánh mắt giống như phá vỡ không gian ngăn cách, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp đang nằm trên bãi cỏ
Gió nổi lên, thổi qua gương mặt Tiêu Dương
Gió ôn nhu mang đến tưởng niệm cùng bất đắc dĩ
Gió vô ảnh vô hình, là tình cảm không thể bắt được
Gió, như oán như khóc, mang đến cho Tiêu Dương một sự ảm đạm
- Vạn lý truy hồn tiên
Bốp
- Xem ra, ngươi đã buông tha cho việc chống cự
Như sấm sét xuất hiện
Phong Kiếm thức thứ hai, Ảm nhiên tiêu hồn dường như đã hình thành
- Kết thúc rồi
Nếu như có thể dùng gió thổi ngược thời gian quay trở lại, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép cô gái này gục trên vai hắn, và nói một câu: Hãy đợi em thêm một ngàn kiếp nữa
Trong chớp mắt, Thiên Kiêu Tôn Tọa của Côn tông đột nhiên căng thẳng, cánh tay nắm chặt trường côn không nhịn được run lên
Tiêu Dương nhìn màn mưa, ánh mắt lộ vẻ tang thương, quan sát sự luân hồi sự vật qua vạn thế giới
Gió thổi qua, linh hôn buồn bã
Bạch Lục Tôn Tọa không chút do dự, trường tiên màu vàng xẹt qua màn mưa
Trường tiên màu vàng truy kích
Bạch Lục Tôn Tọa cười rộ lên
Nhìn thần thái "thất thân" của Tiêu Dương, nhất thời cười to
Cho dù bị Tiêu Dương đánh nát Thiên xà phệ tâm khiến cho ông ta bị thương nhẹ, nhưng vẫn còn đủ sức giết Tiêu Dương
Kim tiên như xà, đánh sâu vào yết hầu của Tiêu Dương, như muốn xuyên thủng cổ họng của hắn
Dường như đang cố nén ý định muốn ra tay
Tinh Thần Tôn Tọa âm thầm lắc đầu
Một roi này, Tiêu Dương không thể tránh thoát
- Đây là..
Tiêu Dương cảm nhận được gió thổi tới, thân ảnh đột nhiên chuyển động, vừa cương quyết, lại vừa dung nhập trong gió
Một thân ảnh không có ý thức bị gió thổi đi, dễ dàng tránh được công kích của kim tiên
Kim tiên như sấm sét không ngừng vang vọng, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh
Kim tiên vung lên một trận kình phong
Ánh mắt Bạch Lục Tôn Tọa rúng động mãnh liệt, nhiều hơn chút là một sự kiêng ky
Thậm chí ở sâu trong nội tâm còn có cảm giác bất an
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu cứ như vậy, Tiêu Dương rất có khả năng tạo thành bất lợi cho ông ta
Hai mắt Tiêu Dương vẫn vô thần nhìn mưa như trước
Hư kiếm trong đầu, lực kiếm đạo kịch liệt bay lên
Từng chiêu từng thức lặp lại thành hình
Thần sắc Tiêu Dương bị vây trong một trạng thái cổ quái
Ánh mắt đờ đẫn, buồn bã, thân ảnh cứ như liễu bị dập trong gió
Giống như gió
- Phong, đến..
Tốc độ huy roi và kỹ xảo của Bạch Lục Tôn Tọa đã đạt đến cực hạn
Nhưng điều khiến cho Bạch Lục Tôn Tọa phát điên lên chính là, thân ảnh nhìn qua giống như thất thần lại vô hình vô ảnh như gió
Công kích của ông ta không làm hắn mảy may bị thương
- Chuyển động này hoàn toàn vô thức, giống như gió không thể bắt
Một khắc này, tất cả các Tôn Tọa đều bị chấn động
Bốp, bốp, bốp
- Tâm cảnh của hắn đã xảy ra biến hóa gì thế
Tại sao lại có thể bước vào cảnh giới như vậy
- Quy về hỗn độn, thiên địa không còn cảnh giới
Phong Kiếm thức thứ hai, Ảm Nhiên Tiêu Hồn
Nhưng cho dù Phong Kiếm thức thứ hai thành hình cũng không nhất định có thể công phá được phòng ngự cuối cùng của Bạch Lục Tôn Tọa
Đồng thời, trong đầu Tiêu Dương, một số chữ phù triện bắt đầu chuyển động
Theo lực kiếm đạo gia tăng, giác ngộ của Tiêu Dương đối với kiếm đạo cũng đột nhiên tăng mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hám Đạo Thuật tâng thứ hai, Tích Thủy Xuyên Thạch dần dần rõ ràng hơn trong đầu
Tích Thủy Xuyên Thạch
Tích Thủy đại diện cho yếu đuối
Nham Thạch đại diện cho chắc chắn
Lấy giọt nước yếu ớt xuyên qua nham thạch chắc chắn là điều mà Tiêu Dương muốn nhất hôm nay
Mưa vẫn thẳng tắp rơi xuống
Bên cạnh dòng suối, rất nhiều hòn đá trải rộng
Ánh mắt Tiêu Dương xuyên qua màn mưa, nhìn thấu nham thạch, càng không ngừng diễn hóa hình ảnh trong đầu
Thấy một kiếm Tiêu Dương cắt tới, gương mặt Bạch Lục Tôn Tọa hiện lên sự trêu tức
Chỉ cần ông ta tập trung nội khí phòng thủ, Tiêu Dương sẽ không có hy vọng thủ thắng
- Đáng thương cho cái lực trí nhớ của ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết công kích của ngươi căn bản không phá được phòng ngự của bản tôn
Bạch Lục Tôn Tọa khinh miệt, cười rộ lên, nhìn Tiêu Dương với vẻ thương hại:
Kiếm quang Tiêu Dương huy động, thân ảnh trong khoảnh khắc như tia chớp lao đi
- Bạch Lục lão cẩu, chịu chết đi
Bà biết được nhiều hơn so với Bạch Lục Tôn Tọa
- Có thể tiến vào cảnh giới hỗn độn vô vật, quả thật là cơ duyên rất lớn
Chỉ tiếc là..
Khấu Khấu Tôn Tọa cười lạnh:
- Trạng thái như vậy không có khả năng duy trì mãi
Chờ đến một khắc ngươi tỉnh lại, đó chính là giờ chết của ngươi
Khấu Khấu Tôn Tọa nắm chặt cây búa trong tay
Ước chừng chưa đến ba phút
Tiêu Dương tỉnh lại
Hai mắt mở ra, xuyên thủng thiên địa, liếc thẳng về phía Bạch Lục Tôn Tọa
Ánh mắt ẩn chứa sát khí dày đặc
Thân ảnh Bạch Lục Tôn Tọa đứng cách Tiêu Dương năm thước
Còn Khấu Khấu Tôn Tọa ở bên cạnh thì lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mặt
Lúc này, Bạch Lục Tôn Tọa đột nhiên ngừng tấn công
Công kích này tiêu hao nội khí rất nhiều
Nếu cứ không ngừng công kích như vậy, chỉ bằng ngừng lại mà quan sát, khôi phục sức mạnh, sau đó phát động công kích mạnh hơn
- Thật khó tin
Trường tiên màu vàng điên cuồng đánh ra, sự khiếp sợ trong lòng Bạch Lục Tôn Tọa càng lúc càng nhiều
Ông ta đã không đánh trúng được Tiêu Dương
Ánh mắt Tiêu Dương nhắm lại
- Tích thủy xuyên thạch chính là tâng thứ hai của Hám Đạo Thuật
Vèo
Kiếm quang chợt lóe
Thần sắc Tiêu Dương vẫn lạnh lùng vô cùng
Hư kiếm đột nhiên xoay tròn
Gần như trong tích tắc, toàn bộ lực kiếm đạo đều quất vào một khoảng không
Lực kiếm đạo cần cho Hám Đạo Thuật tâng hai có thể giúp cho Tiêu Dương sử dụng một lần trong thời gian ngăn
Một lần đủ để giết Bạch Lục lão cẩu
- Tích thủy xuyên thạch
Không khí đột nhiên rúng động
Kiếm khí mãnh liệt, một luồng lực kiếm đạo vô hình như giọt nước xuyên thấu qua
Âm
Lực xuyên thấu kinh khủng
Chỉ một thoáng, ý thức trong đầu Bạch Lục Tôn Tọa giống như bị đâm thành một lỗ
Cả người chấn động
Cánh tay cầm trường tiên theo bản năng mà buông xuống
Giống như rơi vào tay giặc
Tỉnh mang bắn ra từ mắt Tiêu Dương
Chính là lúc này
Kiếm như gió vung lên
Cả không gian trong khoảnh khắc tràn ngập khí tức tang thương
- Phong Kiếm thức thứ hai, Ảm nhiên tiêu hồn
Vù vù vù
Một kiếm chỉ vào yết hầu của Bạch Lục Tôn Tọa, không một tiếng động nhưng lại ẩn chứa sức mạnh không tồi
Phụt
Một đạo máu tươi văng lên
Trong màn trời đây mưa, một tâng máu tươi văng lên, liền nhanh chóng bị mưa gội sạch
Một đầu người xẹt qua một quỹ tích thật đẹp, rơi cái cộp xuống khe suối
Nhất thời bị nước trong khe suối đẩy đi, vô tung vô ảnh
Khắp bầu trời chỉ còn lại tiếng nước mưa
Bịch
Tiêu Dương vô lực ngã xuống mặt đất, đầu nặng vô cùng
Lực kiếm đạo tiêu hao quá nhiều, khiến cho hắn không còn sức lực
Mũi kiếm trên tay phải chống xuống mặt đất
Tiêu Dương chậm rãi giương mắt, nhìn một thi thể không đầu ngã xuống đất
Cười
Rốt cuộc hắn cũng đã giết được Bạch Lục lão cẩu
Báo thù cho một roi mà Diệp Tang phải chịu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Dương dùng hết sức đứng dậy, thoáng chút lảo đảo
Hắn biết, giết Bạch Lục Tôn Tọa xong, nguy hiểm vẫn chưa hết
Bởi vì còn có một người còn nguy hiểm hơn Bạch Lục Tôn Tọa tồn tại
Nhưng đối với Tiêu Dương mà nói, có thể giết được một người thì tốt một người
Nếu không có sự giác ngộ đồng thời giữa Phong kiếm và Hám Đạo Thuật tầng thứ hai, một con chó Bạch Lục Tôn Tọa đã đủ giết hắn rồi
Lúc này, ánh mắt ba vị Tôn Tọa đang có mặt rúng động không thôi
Bọn họ tận mắt nhìn thấy Tiêu Dương một kiếm chém bay đầu Bạch Lục Tôn Tọa
Một kiếm vô thanh vô tức rốt cuộc có uy thế gì kinh khủng
Ba vị Tôn Tọa nhìn không ra công kích của Hám Đạo Thuật
Hám Đạo Thuật, độc nhất vô nhị
- Bạch Lục đã chết dưới kiếm của Tiêu Dương
Tinh Thần Tôn Tọa lẩm bẩm:
- Sợ rằng đầu lâu của ông ta nhất định là chết không nhắm mắt
- Kiếm Tôn nhất mạch trăm năm không xuất hiện
Hôm nay vừa xuất hiện là kinh người như vậy
- Hắn nhất định phải chết
Khấu Khấu Tôn Tọa đã cảm nhận được một khí tức cực kỳ nguy hiểm lan tràn khắp người, không nhịn được mà rùng mình một cái
Bà có dự cảm, nếu không trừ người này, trong tương lai nhất định sẽ mang đến một cơn ác mộng cho hộ long thế gia
- Đi chết đi
Khấu Khấu Tôn Tọa không hề cho Tiêu Dương một chút cơ hội nào
Vừa ra tay, búa tạ màu đen đã mang theo uy thế kinh khủng oanh kích xuống
- Hủy diệt chi chùy
Khí tức hủy diệt lan tràn
Ngay lúc này, Tiêu Dương đã không còn lực phản kháng, thân ảnh chỉ theo bản năng mà lui về phía sau mấy bước, cảm giác đầu nặng vô cùng, thân ảnh ngã ngồi trên mặt đất, giương mắt nhìn theo cây búa tạ mang theo sức mạnh hủy diệt bay nhanh đến
Vô lực ngăn cản
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm phía trước, muốn triệu tập chút sức mạnh cuối cùng, nhưng lại không thể tránh được
Sau một phen kịch chiến, năng lượng cả người gần như đã trút hết
- Chết, chết, chết
Sát ý trong mắt Khấu Khấu Tôn Tọa dữ tợn đến cực điểm

Chỉ mành treo chuông
Ánh mắt Tiêu Dương trợn to, nắm chặt kiếm trong tay
Bỗng nhiên, trong thiên địa, dưới mưa to như trút, đột nhiên một cự chưởng cao mấy trượng quỷ dị xuất hiện phía sau Khấu Khấu Tôn Tọa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.