Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 92: Phản kích chiến của bảo vệ cổng




Chương 92: Phản kích chiến của bảo vệ cổngChương 92: Phản kích chiến của bảo vệ cổng
Gió lạnh đảo quanh trước cổng trường Phục Đại
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh như băng
Vệ Chính Tín trầm ngâm hồi lâu, tinh quang hiện lên trong mắt
- Được, tối nay sẽ để cho quán bar Thiên Đường triệt để biến mất
Vệ Chính Tín trâm giọng nói:
- Trong khu Dương Phổ, Bích Lân Đường và Thanh Diễm Xã không chia trên dưới, hơn nữa còn có ân oán
Đêm nay, Tiêu huynh đệ đã có chi tâm diệt bọn chúng, tôi cũng không ngại mà thử sức một lần
Ánh mắt Vệ Chính Tín hiện lên vài phần kích động
Y đã từ miệng của Tô Tiểu San biết được, Đằng Ưng Thụy làm phản, Tô Thiên Nam bị ám toán, người đứng sau lưng chính là đường chủ Bích Lân Đường, Từ Đinh
Kể từ đó, mối thù giữa Bích Lân Đường và Thanh Diễm Xã lại càng bất động đái thiên
Nếu có thể trong một lần hành động chiếm được quán bar Thiên Đường, đối với việc Thanh Diễm Xã vì Đằng Ưng Thụy làm phản mà nguyên khí bị tổn thương, tuyệt đối là chuyện tốt
- Tiêu huynh đệ, tôi đi chuẩn bị
Mười phút sau, chúng ta xuất phát
Sau khi quyết định, Vệ Chính Tín cũng không chân chừ, xoay người đi sang một bên, móc điện thoại ra
Muốn tấn công quán bar Thiên Đường, nơi tụ tập của Bích Lân Đường, chỉ bằng một trăm người, tuyệt đối không đủ
Tiêu Dương không để ý đến đám người Bích Lân Đường đang kêu rên trên mặt đất, quay người nhìn đám người Lâm Tiểu Thảo, nhàn nhạt nói:
- Lâm huynh, các người thu dọn hiện trường, sau đó trở về nghỉ ngơi đi
Nghe xong, Lâm Tiểu Thảo khẽ giật mình
Sau đó lớn tiếng nói:
- Tiêu ca, đây không phải là chuyện của riêng anh
Lâm Tiểu Thảo cầm chặt cái chảo, kiên định nói:
- Nơi này là nơi mà tất cả chúng ta đều cùng phải bảo vệ
Bây giờ lại bị người ta phá hoại
Tiêu ca, anh nuốt không trôi cơn tức này, tôi cũng vậy
Tôi cũng muốn đến quán bar Thiên Đường
Rồi lập tức quay người, nói với tất cả bảo vệ cổng sau lưng:
- Các người đưa hết dao cho tôi
Tôi chém hết mới quay về
Nghe xong, Tiêu Dương lập tức dở khóc dở cười:
- Lâm huynh..
- Tôi không có nói đùa
Lâm Tiểu Thảo nghiêm túc nói
- Lão tử cũng nuốt không trôi cơn tức này
Một bảo vệ cổng vọt ra, cầm chặt con dao trong tay: - Tiểu Thảo, dao này tôi không cho anh mượn dùng được
Bịch, bịch, bịch
Rất nhiều người vọt ra, lên tiếng nói cùng nhau đến quán bar Thiên Đường
Nói cho cùng, đám bảo vệ cổng này đều là những thanh niên huyết khí phương cương
Lão Phương già nhất cũng chỉ khoảng ba mươi tuổi
Ban ngày, bảo vệ bị đánh, bọn họ đã nhẫn nhịn trong bụng
Đêm nay lại bị người ta đánh nữa, không triệt để phản kích, về sau bảo vệ cổng Phục Đại sẽ bị người ta khi dễ nữa thì sao
Trận chiến này nhất định phải chiến
Mà trận chiến này cũng dùng để chấm dứt một ân oán
Một trận chiến lấy lại thanh danh cho bảo vệ cổng Phục Đại
- Các người..
Lâm Tiểu Thảo mở to mắt, khóc không ra nước mắt, nói:
- Chẳng lẽ bảo tôi cầm cái thứ đồ chơi này tấn công quán bar Thiên Đường
Lâm Tiểu Thảo ai oán nhìn cái chảo trong tay mình
- Vị huynh đệ kia, cậu muốn dùng vũ khí nào, cứ lên tiếng, tôi sẽ cung cấp cho cậu
Vệ Chính Tín cất bước đi đến, trâm giọng nói
- Thật sao
Lâm Tiểu Thảo vui vẻ nói:
- Tôi muốn một thanh đao, càng lớn càng tốt
- Lâm huynh
Tiêu Dương cau mày, nhìn Lâm Tiểu Thảo và đám bảo vệ cổng sau lưng, sắc mặt ngưng trọng:
- Các vị huynh đệ, các người hãy nghĩ thông suốt, đêm nay chúng ta xác thực là người bị hại
Đánh bại đám tạp chủng này cũng xem như là sự phòng vệ chính đáng của chúng ta
Nhưng, một khi tấn công quán bar Thiên Đường..
Tiêu Dương ngừng lại rồi nói tiếp:
- Nó sẽ biến thành tụ chúng ẩu đả
Nếu truyền đến tai lãnh đạo trường, chỉ sợ chúng ta sẽ bị đuổi việc
Lời nói vừa ra, không ít người bắt đầu do dự, nhưng vẫn không ai lùi bước
- Sợ cái gì
Cùng lắm thì không làm nữa thôi
Nằm ngoài dự kiến của mọi người, người lên tiếng lại là Tiểu Vũ
- Đêm nay chúng ta bị khi dễ, nếu không xả cơn tức này, cho dù có làm nữa cũng chẳng còn ý nghĩa
- Lão tử sẽ không phí máu vô ích
Hôm nay xem như liều một lần, liều mạng với đám tạp chủng kia
Rất nhiều bảo vệ cổng kích động lên
Vệ Chính Tín ở một bên cũng cảm thấy kinh ngạc
Bảo vệ cổng của một trường học khó có thể đoàn kết được như vậy
Hơn nữa còn dám đổ máu của mình
Từ ánh mắt của bọn họ, đều lấy Tiêu Dương làm trung tâm
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Tiêu Dương đã dựa vào sức mạnh của mình chinh phục bọn họ
Đêm nay lại vì bọn họ mà đưa ra quyết định tấn công quán bar Thiên Đường, lại càng chinh phục tinh thần bọn họ hơn
Một đoàn đội chỉ cần có một người làm lãnh đạo, như vậy, lực ngưng tụ của đội ngũ sẽ đạt đến một sức mạnh cường đại chưa từng có
Giống như bảo vệ cổng Phục Đại ngày hôm nay
Ánh mắt Tiêu Dương khẽ động, nhìn chằm chằm bảo vệ cổng Phục Đại
Lúc này, đèn xe sáng lên
Két
Chiếc xe dừng lại
Cộp
Một người mang giày cao gót xuất hiện
- Tô lão sư..
- Tô cô nương
Tô Tiểu San bước vội đến, nhìn Tiêu Dương đầu tiên:
- Như thế nào rồi
Không có chuyện gì chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Dương lắc đầu:
- Không có việc gì
Tô cô nương, tại sao nàng lại đến đây
- Là chúng tôi thông báo cho Tô cô nương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tiểu Thảo lên tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, tảng đá trong lòng Tô Tiểu San cũng rơi xuống:
- Không có việc gì là tốt rồi
Chuyện phát sinh tối nay khiến cho cô có chút trở tay không kịp
Mặc dù đã thông báo cho Vệ tam thúc, nhưng cô cũng vẫn nhịn không được mà chạy đến
- Tiêu huynh đệ, thời gian cũng đã đến rồi
Vệ Chính Tín lên tiếng
Tiêu Dương gật đầu:
- Tô cô nương, ở đây đã không còn việc gì
Nàng về nghỉ ngơi trước đi
- Các người muốn đi đâu
Tô Tiểu San hiếu kỳ hỏi
- Tính sổ một chuyện
......
Vèo
Vèo
Vèol
Không khí trong xe rất bình tĩnh
Hơn mười chiếc xe lao nhanh trên đường
Mục tiêu, quán bar Thiên Đường
Sau khi biết được ý định của Tiêu Dương, Tô Tiểu San cũng tỏ vẻ muốn đi theo
Vốn tưởng rằng Tiêu Dương sẽ phí một phen nước miếng ngăn cản, không nghĩ đến hắn lại trực tiếp đồng ý
Hơn nữa còn nhanh chóng lên xe, thẳng đến quán bar Thiên Đường
- Tô cô nương, phiền nàng giúp ta một việc
Tiêu Dương nhẹ giọng phá vỡ không khí im lặng
- Giúp cái gì
Tô Tiểu San lên tiếng
- Sau khi đến nơi, nàng phụ trách trông xe là được
Tô Tiểu San cau mày:
- Tiêu Dương, tuy tôi không thích đến mấy nơi như vậy
Nhưng tối nay đã đến rồi, tôi tuyệt đối không nương tay
Tiêu Dương nhìn Tô Tiểu San
Tô Tiểu San không cam lòng yếu thế nhìn trừng trừng Tiêu Dương
Nửa ngày sau
Tiêu Dương nhẹ nhàng chuyển ánh mắt, nhàn nhạt nói:
- Nếu như nàng vẫn khăng khăng đi theo, vậy nàng phải làm một chuyện
- Chuyện gì
Tô Tiểu San hỏi
- Không được rời khỏi ta mười bước
- Tôi đồng ý
Tô Tiểu San sảng khoái đáp ứng
- Đã đến rồi
Vệ Chính Tín ngồi đằng trước xen vào nói
Trên một con đường, cơ hồ cứ cách năm mươi mét lại có một quán ăn đêm
Còn chính giữa con đường là quán bar Thiên Đường tráng lệ, cao quý
Ngoại trừ quán bar, những cửa hiệu khác đều đã đóng cửa
Không ít thân ảnh ngã trái ngã phải muốn nằm luôn trên đường
Tại không ít những cửa hiệu ven đường, những đôi nam nữ phóng túng tùy ý hôn nhau
Dưới sự kích thích của độ cồn, bàn tay của người đàn ông không ngừng sờ soạng thân hình người phụ nữ
Thậm chí thỉnh thoảng còn vang lên tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ mê tình
Quần áo trên người bị kéo từ dưới lên hoặc từ trên xuống, mơ hồ lộ ra bộ ngực sữa trắng tinh
Cuộc sống bắt đầu về đêm tràn đầy không khí thối nát
Hơn mười chiếc xe, đi đầu là những chiếc xe jeep bình thường, đằng sau là những chiếc xe có thể chở hơn mười người
Lao thẳng đến quán bar Thiên Đường
Cảnh tượng này khiến không ít người bên đường chú ý
Nhưng cũng không ai ý thức được, là Thanh Diễm Xã và bảo vệ cổng Phục Đại liên thủ lại với nhau
Một đường thẳng đến
- Chậc chậc, thật là uy phong
Không biết Bích Lân Đường có hành động gì hay không
- Đội hình này chỉ sợ phải có đến ba bốn trăm người
- Đây chính là hành động lớn
Tuy con đường này là của Bích Lân Đường, lấy quán bar Thiên Đường làm hạch tâm
Hơn nữa, không ít quán bar khác trên đường cũng đều là sản nghiệp của Bích Lân Đường, nhưng cũng có không ít những sản nghiệp không phải của Bích Lân Đường
Đương nhiên, những thế lực này chỉ được coi là tam lưu, không thể bằng Bích Lân Đường
Thậm chí có thể nói, bọn họ muốn gia nhập Bích Lân Đường, đối phương cũng chưa chắc đã tùy ý tiếp nhận
Ngô Thiên Đức phái năm mươi người do Vương Huy dẫn đội phụ trách bảo vệ khu vực xung quanh
Hôm nay, toàn bộ đã được gọi đến Bích Lân Đường, cho nên xe của đám người Vệ Chính Tín mới một đường thông hành đến thẳng quán bar Thiên Đường
Trên đường còn la hét chói tai
- Thiên Đường
Tiêu Dương ngôồi trong xe, thoáng nhìn khu vực cách trăm mét phía trước
Một bảng hiệu rất lớn màu đỏ nhìn chói mắt vô cùng
Ngoài cửa quán bar Thiên Đường, hơn mười thành viên Bích Lân Đường đang đứng ngậm điếu thuốc trong miệng, thảo luận chuyện giữa đàn ông và đàn bà
Khi đèn xe chiếu đến, liền vô thức nhìn sang
- Là của ai vậy
Một người cau mày lên tiếng
Bọn họ không nhận được thông báo gì cả
Sau vài lần nhìn nhau, mọi người cất bước tiến lên
Một thanh âm chói tai vang lên
Mười mấy chiếc xe đậu trước cửa quán bar Thiên Đường chưa đến ba mét
Cánh cửa xe đẩy ra, một gương mặt lạnh lùng, thân sắc cương nghị bước ra, ánh mắt bình tĩnh nhìn mười mấy người phía trước
Chậm rãi tiến lên
- Đứng lại, các người là ai
Một gã quát lớn
Tiêu Dương liếc qua mười mấy người này, bước chân vẫn chậm rãi đi thẳng
- Mẹ nó, có nghe lão tử nói gì không
Người này giơ cao ống sắt trong tay:
- Mày là ai
- Bảo vệ cổng Phục Đại
Tiêu Dương đột nhiên vọt thẳng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.