Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 100: Đến Agsukov




Chương 100: Đến Agsukov
Ngày chín tháng bảy lúc 10:50
Lúc này, khung cửa sổ xe -- à mà thôi, cái xe bồn kín mít này làm gì có cửa sổ, cảnh vật bên ngoài xe gần như không thấy được dấu vết chiến tranh để lại
Dưới ánh mặt trời ban mai, đồng ruộng vương quốc Kesalia phô bày vẻ đẹp của mình
Vương Trung từng xem phim kháng Mỹ viện Triều của một đạo diễn nọ, và phân cảnh để lại ấn tượng sâu sắc nhất là khi nhân vật chính ngồi tàu về biên giới, mở cửa nhìn thấy non sông tươi đẹp của đất nước
Mặc dù cảnh này do kinh phí hạn hẹp mà hiệu ứng kỹ xảo trông có phần rẻ tiền, nhưng cảnh non sông tươi đẹp như tranh vẽ kia thì không thể phủ nhận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thảo nguyên Kesalia trước mắt, Vương Trung bỗng nhớ đến cảnh tượng đó
Đang suy nghĩ, Yegorov lên tiếng: "Bây giờ mới nhận ra, thảo nguyên này không thích hợp cho việc phòng thủ, tương lai khi chúng ta mạnh hơn, giao tranh ở đây có lẽ lại thành xe bọc thép đánh giằng co, đến lúc đó khắp nơi sẽ là xe tăng bị phá hủy
Vương Trung thừa nhận hắn nói có lý
Yegorov tiếp lời: "Tướng quân, ngài nghĩ khi trở về sẽ được thăng chức gì
Thăng nữa là lên hai cấp, thành trung tướng à
Vương Trung hiện là chuẩn tướng, còn gọi là tướng quân cấp lữ đoàn, lên một sao thành thiếu tướng, tức là “hai cái đậu”, chỉ huy một sư đoàn
Thăng nữa thành trung tướng "ba cái đậu", chỉ huy một quân đoàn, hoặc là được điều đến tập đoàn quân làm phó, hoặc làm thủ lĩnh ở quân khu hậu phương không có chiến sự, có khả năng trở thành tư lệnh một cánh quân ở một hướng chiến lược nhỏ hơn
Vương Trung không rành về cách thăng chức của Aant Đế Quốc, nhưng hắn lại quen với việc thăng quân hàm ở chiến trường phía đông của Liên Xô trong Thế chiến thứ hai
Những người được thăng thiếu tướng tại tiền tuyến không ít, nhưng lên đến trung tướng thì rất khó, thường phải chờ đến năm thứ ba của chiến tranh
Vì vậy hắn nói: "Chắc cũng cho ta làm thiếu tướng, rồi tiếp tục giao cho ta đám quân ô hợp
Lyudmila chen vào: "Sao lại nghĩ thế
Có khi nào cho Alyosha anh biên chế sư đoàn không
Vương Trung: "Không không, tôi thà họ đừng giao sư đoàn mới cho tôi
Cận Vệ 31 Đoàn với..
đoàn xe tăng duyệt binh và đoàn pháo hạng nặng đều là người cũ cả, hiểu rõ rồi
Đưa quân mới phải mất thời gian để bọn họ phục mình
Lời Vương Trung nói không phải ý là đến quân mới không chỉ huy được người -- quân đội cấp bậc nghiêm ngặt, dù là tướng mới thì mệnh lệnh cũng vẫn phải chấp hành, đó là bản chất của quân đội
Vương Trung muốn nói đến chuyện bị người khác “hack”, nếu người dưới không "phục", không tán thành trong lòng, khi thu phục lòng quân sẽ gặp nhiều hạn chế
Tất nhiên, về sau danh tiếng bạch mã tướng quân nổi như cồn, có đội quân nào cũng đều một lòng kính phục chấp nhận chỉ huy thì lại là chuyện khác
"Mặc kệ anh lên cấp nào, em thấy anh nên kiếm một người lính cần vụ lo liệu việc sinh hoạt đi
Em phát hiện, đồ của anh giặt xong đem về cũng không được cất kỹ, cứ vứt bừa ở đó thôi
Anh cần người lính cần vụ lo cho sinh hoạt cá nhân đấy
Lyudmila nói
Vương Trung: "Chẳng phải có em sao
"Em đâu thể suốt ngày kè kè bên anh được
Thì ra không được sao
Thất vọng
"Đừng tỏ vẻ thất vọng như thế, em sẽ cố gắng ở bên anh mà
Tô Phương nhìn hai người rồi nói: "Nếu tướng quân thành sư trưởng thiếu tướng thì sao, tôi là tu sĩ ngâm thơ nhất định phải luôn bên cạnh tướng quân, hay để tôi kiêm nhiệm luôn lính cần vụ được không
Tôi làm việc giỏi lắm
Vương Trung: "Cũng được thôi
Nhưng mà hợp quy tắc không
Popov có ý kiến gì không
Yegorov và Lyudmila đồng thanh đáp: "Chắc chắn là có
Thì ra chắc chắn là có à
Vậy ta tìm ai ngực lớn còn phải mặc đồ hầu gái chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lyudmila: "Anh cũng đừng có mơ mà đưa hầu gái vào quân đội, nếu có thì cũng chỉ được mặc quân phục lính cần vụ thôi
Cái gì
Tiếc thật
Nhưng mà Vương Trung thật ra cũng chỉ nghĩ thế thôi, hắn vẫn quan tâm đến tình hình chiến sự
Sau khi ngắm đủ phong cảnh bên ngoài, Vương Trung quay lại xem bản đồ
Nhìn tấm bản đồ có thể thấy rõ tình hình toàn vẹn của vương quốc Kesalia, vốn là một phần của Aant Đế Quốc, hiện đã bị người Prosen chiếm giữ một phần ba
Nghe nói vẫn còn nhận được điện báo từ Bogdanovka, nói thành phố đang chiến đấu, cần được giải vây
Nhưng ai là sĩ quan cơ sở cũng hiểu, với tình hình hiện tại thì giải vây là điều không thể
Quân đội Bogdanovka bị địch tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian
Và theo vị trí và số lượng mũi tên chỉ quân địch trên bản đồ, Vương Trung đoán rằng Agsukov chính là mục tiêu công kích tiếp theo của địch
Cụm thiết giáp thứ hai của địch đang đánh nhau ở phía bắc Agsukov, xem chừng vẫn chưa có ý định bao vây Agsukov
Nhưng người am hiểu lịch sử như Vương Trung luôn cảm thấy mũi nhọn tấn công kia sẽ nhanh chóng chuyển hướng nam, bắt đầu bao vây Agsukov
Kết quả là, cái Đế quốc thứ ba ở Địa Cầu mặc dù giành được chiến thắng rực rỡ, nhưng lại trì hoãn việc tiến đánh Moscow thêm một tháng, đợi “tướng quân bùn lầy” xuất hiện
Các đơn vị thiết giáp của Đức mắc kẹt trong bùn, chỉ có thể cố gắng tiến lên
Khi tướng quân bùn lầy vừa qua đi thì tướng quân mùa đông lại đến, vào năm đầu quân Đức tấn công, xe tăng và máy bay của họ chưa có dầu bôi trơn chống đông, trực tiếp bị đóng băng trên mặt đất
Thời đó, để khởi động xe tăng, quân Đức còn phải nhóm lửa trước để làm tan dầu bị đông trong động cơ
Tất nhiên, địa hình thời không này khác biệt, Đế Quốc Prosen không phải là Đức, bọn họ không nhất thiết phải đi theo lối đó
Lúc này Lyudmila nói: "Thấy Agsukov rồi
Nhìn bên kia kìa
Vương Trung theo ngón tay thon dài của cô nhìn sang, thấy một loạt ống khói ở đường chân trời, không ít ống khói còn đang nhả khói dày đặc
Agsukov lại là một thành phố công nghiệp sao
Khoan đã, thành phố công nghiệp gần tiền tuyến như vậy, sao không nhanh di dời nhà máy về hậu phương
Như vậy có thể tránh cho người Prosen có được nhà máy của Aant, mà khi nhà máy khởi công ở địa điểm mới thì có thể tiếp tục giúp Aant Đế Quốc kháng chiến
Sao không nhanh di tản nhà máy đi chứ
Xem ra, lại thêm một chuyện để phàn nàn với Hoàng thái tử rồi
Cũng không biết Hoàng thái tử có khả năng can thiệp chiến tranh đến đâu
Dù sao những lần trước Hoàng thái tử điều tới, đều là các hộ vệ duyệt binh mà hoàng gia có thể trực tiếp điều động, không hề thấy rõ được tầm ảnh hưởng của hắn đối với hệ thống quân đội
Rốt cuộc thì Hoàng thái tử là người thế nào
Vương Trung tự hỏi, muốn moi móc ký ức liên quan đến Hoàng thái tử trong đầu mình ra -- nếu thân thể này là của chủ cũ, thì những ký ức đó chắc là có chứ
Đáng tiếc hắn cố cả nửa ngày, vẫn không nhớ ra chút gì
Thế là Vương Trung thử bịa chuyện: "Thật tình thì, không biết có phải bị pháo kích làm cho nổ tung đầu hay không, hay tại trước đó bị sốt cao nên làm cháy não, ta hình như không nhớ được Hoàng thái tử bệ hạ là người thế nào
Lyudmila: "Thấy mà, anh còn phải hỏi hắn là nam hay là nữ đấy
Vương Trung đương nhiên nghe ra giọng châm chọc của Lyudmila, nhưng vẫn mặt dày hỏi: "Vậy em giúp anh nhớ lại xem nào
Lyudmila lắc đầu: "Hai người học cùng khóa ở trường bộ binh dự bị, sau đó cùng nhau học ở học viện quân sự Suvorov, hai người một người đứng thứ nhất từ dưới lên, một người thứ hai từ dưới lên
Hoàng thái tử tệ vậy sao
Bây giờ Vương Trung đã là một danh tướng của Aant quân có chút ngông nghênh nghĩ vậy, dù hắn được danh tướng là do Hoàng thái tử “đại đội trưởng vận chuyển” giúp sức mà có
Lúc này, Vương Trung nhận thấy những đường ray song song bắt đầu nhiều dần lên, rất nhanh đoàn tàu lướt qua một nhà ga nhỏ vắng vẻ
Yegorov: "Đến Vĩ Tiêu Lôi thì sắp giảm tốc độ rồi
Vương Trung: "Anh quen đường sắt gần Agsukov vậy à
"Đương nhiên, hồi nội chiến tôi đánh nhau quanh đây nhiều lần, khi đó khu này chưa có nhiều đường sắt như vậy, nhưng mà Vĩ Tiêu Lôi hồi đó thì có đường sắt
Yegorov rành rọt nói
“Quân Sùng Thánh phái chiếm đóng Vĩ Tiêu Lôi, luôn cố tấn công Agsukov, chúng tôi đóng quân ở hai bên đường ray, còn dùng cả đoàn tàu bọc thép làm hỏa lực hỗ trợ.” Yegorov thuộc làu như cháo vậy
“Hồi đó tôi thuộc…”
Lúc này đoàn tàu kéo còi hơi, báo hiệu sắp vào ga
Pavlov cũng rống lên những tiếng ngáy oai hùng đáp trả
Vương Trung nhìn ra ngoài cửa xe, thấy ngày càng nhiều nhà cửa trên những cánh đồng, chợt nhớ đến một việc
Hắn quay người đến bàn cầm lấy cái túi nhỏ tùy thân, lấy từ bên trong một bức thư bị máu nhuộm đỏ
Agsukov, đường Crugan số 43 Alexeyevna
Vương Trung vội vàng hỏi Yegorov: "Anh từng ở Agsukov đánh lâu như vậy, chắc biết đường Crugan chứ
Yegorov: "Biết chứ
Sao vậy, anh định tự mình đi gửi thư hả
Mấy chuyện này đưa cho quân bưu thì xong rồi mà
"Không," Vương Trung nói rành mạch, "tôi muốn tự mình đi, trò chuyện với bà cụ Alexeyevna, nói cho bà ấy biết con trai của bà ấy đã dũng cảm đến mức nào
Yegorov: "Nhưng mà..
người đã mất rồi..
Vương Trung cố chấp nói: "Không
Tôi muốn đi
Thật ra việc này không chỉ vì những người đã khuất, mà còn là để Vương Trung tự mình trở nên kiên định, trở nên dũng cảm hơn
Để về sau, hắn có thể truyền đạt mệnh lệnh "Ta không cần số lượng thương vong, ta chỉ cần XX" một cách đường hoàng mà không thẹn với lương tâm
Lyudmila nhìn nghiêng mặt Vương Trung, bất giác mỉm cười: "Alyosha, trước giờ em không biết anh có một mặt dịu dàng như thế, giống như em trước đây không biết anh vẫn còn là một nhà diễn thuyết gia vậy
Tô Phương: "Hóa ra cô cũng không biết sao
Lyudmila: "Giờ thì em biết rồi
Em còn biết anh hướng bên nào nữa..
Vương Trung: "Chuyện này không cần nói tỉ mỉ vậy đâu
Yegorov lại tò mò hỏi: "Tướng quân, anh là thả bên trái hay thả bên phải
Tôi thích..
“Anh cũng không nên nói!” Vương Trung ra vẻ oai nghiêm của tướng quân, “nói chuyện bức thư đi!”
Yegorov: “Đường Crugan số 43 à, tôi biết thật đó, đợi sắp xếp xong mọi thứ, tôi sẽ dẫn anh đi, cưỡi con bạch mã mang tính biểu tượng của anh.”
Vương Trung bỗng nhiên có ảo giác nghe được tiếng ngựa hí, chắc không thể, Bucephalus đang cùng ngựa thồ của đơn vị lẫn lộn với lừa trong toa 11, nó hí làm sao ngược gió truyền tới đây được
Lúc này đoàn tàu bắt đầu giảm tốc độ, phong cảnh đồng ruộng xung quanh cũng lùi lại nhanh chóng, nhanh chóng biến thành đường phố đô thị hỗn hợp màu đen và đỏ
Khắp nơi có thể nhìn thấy quân đóng quân, cùng với đội hộ giáo đang tập hợp
Nếu không ở trong đội hình thì bọn họ đều nhìn vào đoàn tàu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yegorov nói: “Tôi cá là bọn họ đang nhìn lá cờ đỏ trên xe tăng của anh, dù sao Aant Đế Quốc chưa từng có lá cờ nào màu đỏ.”
Đoàn tàu tiếp tục giảm tốc độ, cuối cùng thì chạy với tốc độ người đi bộ
Đầu máy kéo một tiếng còi hơi
Pavlov đột ngột kêu lớn: “Tôi chịu hết nổi rồi
Đội tham mưu của tôi!”
Sau đó hắn ngồi thẳng trừng mắt nhìn mọi người trong toa số một
Vương Trung: "Anh cứ yên tâm
Lần này nhất định sẽ sắp xếp cho anh một đội tham mưu đầy đủ
Pavlov vẫn còn vẻ mộng du, hắn nhìn Vương Trung: “Thật sao
Vậy tôi muốn cấp chín văn quan
Ít nhất cũng cấp chín!”
Vương Trung: "Cho anh cấp sáu
Hắn không quen lắm về cấp bậc quan văn, cứ theo thứ tự “ba, sáu, chín” mà đếm lên
Pavlov lúc này mới hoàn hồn: “Thôi đừng chém gió, tướng quân, văn quan cấp sáu có thể làm ủy viên học vụ đại học rồi
Có thể quản các giáo sư đấy!”
Thì ra là vậy sao
Lúc này, sân ga ngoài cửa sổ đột nhiên xuất hiện
Ngay sau đó tiếng quân nhạc vang lên, là bài “Hướng về Slavic tiễn biệt nữ nhân”, rõ ràng nhà ga chuẩn bị nghi thức chào đón chiến đội của Rokossov
(Hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.