Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 51: Bên ngoài phòng ngự




Chương 51: Giải phóng hỏa lực (bổ sung chương 44/84)
Vào lúc 06 giờ 30 ngày 9 tháng 7, sáu mươi ba tập đoàn quân bộ binh đối diện với trận địa phòng ngự của quân Prosen
Tiếng gào thét từ trên trời vọng xuống, những lão binh Prosen có kinh nghiệm liền lập tức chạy nhanh vào hầm pháo, nếu ở quá xa không kịp vào hầm thì sẽ nằm rạp xuống chiến hào
Ngay sau đó, mặt đất bắt đầu rung chuyển, những đợt sóng xung kích liên tục càn quét trận địa, hất tung tất cả những gì có thể
Andrea Á Tư, một tân binh năm nào, giờ đã là một lão binh phục vụ được một năm (thuộc biên chế tập đoàn quân cơ động số một) cũng đã có huy hiệu miễn dịch, không cần phải làm những công việc lặt vặt nữa
Tuy vậy, hắn vẫn phối hợp cùng hạ sĩ Coase Lake, một lão binh khác, phụ trách một khẩu súng máy MG42 tại vị trí bố trí vũ khí hạng nặng
Hai lão binh thuộc tổ súng máy hiếm thấy này đang nấp trong hầm pháo gần trận địa súng máy, cùng nhau hút thuốc lá mới lấy được từ chỗ sĩ quan hậu cần
Tân binh Pia Kiệt chen chúc trong hầm pháo hỏi: "Sao hai người bình tĩnh thế
Andreas thản nhiên đáp: "Vì chúng ta gặp chuyện này nhiều rồi, năm ngoái ở South Ant Yeisk, chúng ta đã giao chiến với quân của Rokosov và nếm đủ hỏa lực của họ rồi
Trung sĩ Coase Lake cười khẩy, vạch trần sự dối trá của Andreas: "Hạ sĩ lúc đó vẫn còn là một tân binh, khi hỏa lực trút xuống thì mặt mày xanh lét, y hệt cậu bây giờ đấy, tân binh ạ
Andreas: "Đừng vạch mặt ta chứ, trung sĩ
Tân binh ngập ngừng nhìn hai kẻ già dặn rồi mạnh dạn hỏi: "Người Aant có thật sự là lũ ngu ngốc chỉ biết xông lên như lời huấn luyện viên ở trại tân binh nói không
Hai người đang hút thuốc dừng lại, cùng nhìn tân binh
Trung sĩ Coase Lake: "Ở trại huấn luyện người ta nói thế à
Đúng là nghiệp chướng
Tân binh: "Sao
Hạ sĩ Andreas: "Người Aant chia làm hai loại
Nếu là những tên ngây thơ, hoảng loạn như cậu, cứ cuống cuồng giật chốt lựu đạn…đói, súng trường của quân địch kêu gì nhỉ
"Mosin Nagant," Trung sĩ Coase Lake đáp
"Đúng rồi, Mosin Nagant, những kẻ đó chỉ có liều mạng thôi
Giống như cậu đấy
Hiểu không, giống như cậu
Còn nếu như là cầm Bobosha, đội mũ sắt, mặt mày sẹo chồng sẹo, thì đó là những chiến sĩ xảo quyệt và ngoan cường
"Nếu là những tên khoác áo choàng mưa màu xanh lá, tay cầm súng tự động bắn như đang thổi kèn, lại còn thuộc cận vệ quân..
a, cậu không gặp loại người này đâu, trước khi thấy họ thì tân binh như cậu đã chết rồi
Mặt tân binh biến sắc: "Đáng sợ vậy sao
"Đúng, đáng sợ vậy đó
Coase Lake nói rồi rít một hơi thuốc thật mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Andreas thì nói: "Năm ngoái, ở trong màn sương mù do Vu sư Aant tạo ra, khi bọn ta lần đầu chạm trán với lính Aant trang bị loại vũ khí đó, phần lớn bọn ta còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã chết rồi
"Mấy ông sĩ quan hậu cần cứ gọi quân cận vệ Aant là gián áo choàng, ra vẻ như bọn nó yếu lắm, nhưng thực tế, bọn họ chỉ dùng cách này để tăng dũng khí cho bản thân thôi
Tân binh: "Tăng dũng khí sao
"Ừ, ai bảo với cậu là người Aant chỉ là đám gia súc xám xịt dựa vào số lượng để chiến thắng, cậu cứ dẫn hắn ra tiền tuyến, trực tiếp đối mặt với đám chiến sĩ đáng sợ kia là biết
Coase Lake nhả một ngụm khói, "Người ta cũng đánh hai năm rồi
Đúng lúc đó, một quả pháo rơi rất gần hầm pháo, hầm lập tức sập xuống, một lượng lớn đất đá đè ập xuống
Hai lão binh vốn đang ngồi xổm ở cửa hang liền lăn ra ngoài ngay khi hầm sập
Tuy nhiên, Andreas lăn hơi chậm nên bị vùi một nửa trong đất
Trung sĩ Coase Lake bị chấn động đến tê liệt, ngã ngồi trên đất
Mười mấy giây sau mới đứng lên được, cố sức lôi người bạn thân ra
Andreas kêu la đau đớn: "Thắt lưng ta sắp gãy mất rồi
Ngươi còn cào một lần lại kéo nữa chứ
Coase Lake bỗng thấy một cái xẻng công binh không biết từ đâu bị pháo hất văng đến, liền chộp lấy mà điên cuồng đào
Andreas lại rống lên như heo bị chọc tiết: "Đừng có nhanh vậy
A
Cẩn thận đào gãy cái của ta mất
"Im miệng
Không đào thì không được
Để ta đào xong đã rồi tính
Loay hoay một lúc, cuối cùng Andreas cũng được lôi ra, Coase Lake ném xẻng công binh, nằm tê liệt xuống chiến hào
Thực ra, lúc này nên khai thác tư thế phòng pháo, nếu không đạn pháo rơi gần có thể gây chấn thương nội tạng
Gần đây, hình như người Aant đã thay đổi công thức điều chế thuốc đạn chiến đấu, đạn pháo gây chấn động càng khủng khiếp hơn
Andreas nhặt xẻng công binh, quay lại tiếp tục đào cái hố của mình
Mới đào được vài nhát thì đụng phải tay của một tân binh
Trung sĩ Coase Lake: "Đừng tốn sức, ngạt thở chết rồi
Tân binh thiếu kinh nghiệm, cứ tưởng trốn vào tận cùng hầm là an toàn nhất
"Mẹ nó chứ," Andreas cắm mạnh xẻng xuống đất, ngồi bệt xuống
Trung sĩ Coase Lake nhìn chằm chằm vào bàn tay thò ra khỏi đất: "Ngươi hoặc là tháo chiếc nhẫn đi, sau này còn đưa cho vợ hoặc vị hôn thê của hắn, hoặc là chôn cả tay lẫn nhẫn
Andreas quay đầu nhìn, do dự một chút rồi vẫn là tháo chiếc nhẫn, bỏ vào túi rồi lẩm bẩm: "Trời biết chúng ta có còn về được nhà không
"Nhưng đối với quân địch, họ sẽ phải về nhà
Trung sĩ ngẩng đầu lên, lắng nghe những tiếng nổ lớn không ngớt, "Ở quê ta, tiếng sấm đầu xuân cũng như vậy, báo hiệu một mùa vụ cày cấy bận rộn sắp bắt đầu
Andreas lắc đầu: "Đời ta không muốn nghe lại cái âm thanh này nữa, ta dám cá, sau này cứ gặp sấm chớp mưa bão là ta lại gặp ác mộng, chỉ biết run rẩy ngồi bên giường mà hút thuốc thôi
Đệt, thuốc đâu
Coase Lake lấy thuốc, ném cho Andreas một điếu
Hạ sĩ quẹt diêm, cả hai mượn lửa đốt thuốc
Khói mù lượn lờ, dường như có thể ngăn cách được tiếng ồn ào ào ạt của đất trời rung chuyển
Trung sĩ Coase Lake bất chợt nói: "Đối với những người Aant đang sống ở vùng bị chúng ta chiếm đóng, đây chính là giải phóng hỏa lực
Suốt quãng đời còn lại họ sẽ nhớ về những tiếng nổ này
Andreas không trả lời, chỉ tập trung hút thuốc
Ở đơn vị Land Stuka số một của quân Prosen, sau năm phút pháo kích của quân Aant kết thúc, các Land Stuka một chiếc nối tiếp chiếc khác từ các công trình che chắn lái ra, đi đến vị trí phóng đã được đánh dấu sẵn
"Nhớ tính toán và điều chỉnh kỹ các thông số xạ kích
Sĩ quan trên lưng ngựa cưỡi chiếc xe nửa bánh xích chạy ngang qua phía trước dàn phóng hỏa tiễn, không ngừng hô lớn, "Chỉ cần dựa vào các thông số đã tính, chúng ta có thể chính xác bao trùm đội quân tấn công của Aant, đánh tan đợt tấn công đầu tiên và gây ra thương vong lớn
Những người thao tác nhanh chóng điều chỉnh góc độ của dàn phóng được gắn hai bên xe nửa bánh xích Sdkfz
Rất nhanh sau đó, một quả pháo hiệu bay lên, mệnh lệnh khai hỏa truyền khắp toàn bộ trận địa phóng
Những quả hỏa tiễn giống như bình gas, mang theo đuôi lửa xé gió lao lên trời, nhắm thẳng vào "đội quân tấn công của người Aant"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có ai đó cười như điên dại: "Ha ha ha ha
Lần này lũ Aant chết chắc rồi
Biết đâu buổi sáng chúng tấn công là bị đánh tan luôn
Năm phút sau, quân Aant bắt đầu tấn công từ vị trí xuất phát
Sau khi những tiếng nổ rung trời chuyển đất ngừng lại, trung sĩ An Đông từ hầm xuất phát ló đầu ra, nhìn mặt đất hỗn độn phía trước: "Ồ, người Prosen định làm nổ tung mặt đất để chúng ta không thể tấn công sao
Thượng úy Sergey vỗ xuống đầu hắn: "Đồ ngốc
Đó là để bao trùm chúng ta
May mà Đại tướng Rokosov đã thay đổi kế hoạch tấn công, tính luôn cả việc địch sẽ phản pháo rồi
Lời còn chưa dứt thì tiếng rít đã từ trên đầu hai người truyền đến
Thượng úy Sergey ngước mắt nhìn trời: "Đó chắc là hai đợt tấn công vào pháo binh của địch, nó sẽ cho bọn Prosen ngốc nghếch đã tiến vào trận địa nếm đủ
Nghe tiếng rít một lúc thì có vẻ như đã ngán, thượng úy Sergey liền thu mắt lại
An Đông hỏi: "Vậy bao giờ chúng ta tấn công
"Chờ tiếng còi
Vừa dứt lời thì tiếng còi đã vang lên từ phía tây chiến hào
Thượng úy Sergey cũng thổi còi, vừa thổi vừa vẫy tay ra hiệu cho các chiến sĩ đang ngồi xổm trong chiến hào đứng dậy
Sau đó, cảnh tượng kinh điển xuất hiện, ngay cả viên sĩ quan tuyên úy cũng đi nhanh xông ra chiến hào, vung khẩu súng lục nhỏ: "Toàn thể, tiến lên
Nói xong, vị tuyên úy cầm súng ngắn đi đầu
Thượng úy Sergey cũng nhảy ra khỏi chiến hào, hét về phía tuyên úy: "Theo lệnh của Giáo hội, tuyên úy không được đi đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuyên úy: "Cứ để mấy cái lệnh đó gặp ma đi
Ta thích đi đầu thì sao
Phía sau hai người, từng hàng bộ binh từ chiến hào chui ra, tay cầm súng tiểu liên, tinh thần phấn chấn tiến lên
Tuyên úy vung tay: "Filippo phu, hát lên
"Hát gì chứ
"Ngươi là người ở đây, hát bài hát nào mà chỗ các ngươi hay hát đi
Filippo phu im lặng
Thượng úy Sergey quay đầu lại: "Sao vậy Filippo phu
Hát đi
Thế là một giọng ca trầm buồn vang lên: "Ta nhớ một trấn nhỏ quê nhà, bình yên, tĩnh lặng và buồn man mác
Không ai để ý người hát đã sửa từ "nông thôn" thành "quê nhà"
"Có nhà thờ, nhà ga và con đường rợp bóng cây"
"Trong đám người đôi khi ta có thể thấy"
"Một bóng hình thân thương, quen thuộc..
"Nàng đội chiếc mũ che nắng màu lam"
"Mặc chiếc áo khoác ngoài màu lam"
"Chiếc váy sẫm màu làm dáng nàng thêm thiếu nữ"
"A, tình yêu của ta chợt thoáng qua
Đến đoạn điệp khúc thì tất cả những người biết bài hát cùng nhau hát vang:
"Tania
Táp niu toa
Ta táp cơ dương na
"Có phải em còn nhớ mùa hè nóng bỏng năm đó
"Ta không sao quên được những giây phút"
"Khoảnh khắc tình yêu quý giá
Hai năm trước, những chàng trai trẻ đã hát bài này ở đây, trước khi rời xa quê hương
Hai năm sau, vẫn là những người trẻ ấy, vẫn hát bài hát này trên quê hương
Chim sẻ từ bụi cỏ bay lên, lượn lờ ồn ào trên đội hình tản binh, như thể đang hoan nghênh những dũng sĩ trở về quê hương
Năm đó, rất nhiều người ra đi không còn quay trở lại được nữa, "Tania" trong giấc mơ của họ có lẽ cũng đã hương tan ngọc nát
Tất cả mọi người đều hiểu rằng, tất cả ký ức có lẽ đã không còn tồn tại, nhưng không ai có thể ngăn nổi nhịp bước rộn ràng này
Ngay trên đầu đội bộ binh đang tiến lên, hỏa lực chuẩn bị vẫn đang tiếp tục
Có thể nghe thấy tiếng đạn pháo trả thù không ngừng nổ vang trên trận địa của quân Prosen, tựa như tiếng sấm đầu xuân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.