Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 53: nắng sớm vẩy xuống thân ngươi




Chương 53: Gặp lại, Eugene bên trong đem cuối cùng nhìn ngắm đủ rồi, ánh mắt chuyển hướng cây sồi bên cạnh nhà lầu
So sánh với cây sồi, tình huống nhà lầu có vẻ tốt hơn một chút, nhưng cũng đang trong tình trạng không thể ở được
Cửa sổ bị hư hỏng, căn bản không có chức năng che mưa chắn gió, mùa hè thì không sao, chứ mùa đông người ở trong phòng chắc chắn sẽ lạnh chết
Eugene bên trong đem bỗng nhiên hơi kinh ngạc, cúi đầu hỏi Katya: "Mùa đông ngươi sống thế nào
"Vùng lân cận có hàng xóm thay phiên cho ta ở nhờ
Người Prosen biết ông Pangelai có một đứa bé lanh lợi chạy việc vặt, vậy nên ai cũng không dám cho ta ở lâu
Katya thật thà trả lời
Eugene bên trong đem lại xoa đầu Katya: "Yên tâm đi, giáo hội sẽ cùng quân đội bảo hộ đi tới, cầm thư của ta ngươi có thể đến nhà ăn của giáo hội ăn cơm, bọn họ còn sẽ cho ngươi quần áo mới
Nói xong Eugene đi về phía cầu thang
Katya hỏi: "Ngài muốn về nhà sao
Eugene đáp: "Đúng vậy, ta muốn về nhà xem sao
Người Prosen có đến nhà ta điều tra chưa
"Không nhớ rõ nữa, căn phòng này bỏ hoang lâu lắm rồi, trời mưa ta lại trốn vào đây
Lầu một nhiều chỗ, ngày mưa còn khá thoải mái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Eugene khẽ gật đầu, đi vào trong cầu thang
Lầu một vẫn như những gì hắn nhớ, những hộp thư gia đình xếp dọc cầu thang
Hắn tìm thấy hộp thư số 201, mở ra nhưng đương nhiên không thấy gì
Eugene đóng hộp thư lại, bước lên cầu thang
Cầu thang ở lầu hai bị đại pháo bắn trúng một lỗ, còn cửa phòng đơn vị 201 thì khép lại
Lúc Eugene đẩy cửa, một lượng lớn bụi đất từ trên cửa rơi xuống
Hắn như vừa mở ra cánh cửa thời gian trở về quá khứ, mọi thứ trong nhà vẫn như khi hắn rời đi
Ngay cả khung hình đang dựng ở tủ đầu giường vẫn còn nguyên vị trí
"Vậy mà không có ai đến trộm
Eugene có chút bất ngờ lẩm bẩm
Theo vào tới, Katya trả lời: "Đạo tặc đều bị người Prosen sáp nhập cả rồi, bọn chúng đang bận cướp những nhà giàu có, sẽ không đến chỗ như này đâu
Eugene hỏi: "Hiện giờ đám 'Ngụy quân' kia đi đâu hết rồi
"Đi theo người Prosen bỏ chạy rồi
Katya vừa nói xong, viên cảnh vệ tiếp lời: "Nghe nói thẩm phán quan đang bắt giữ những kẻ phản bội tổ quốc dưới sự giúp đỡ của người địa phương, tối nay sẽ công khai treo cổ những kẻ phản bội đầu tiên
Eugene gật đầu: "Tốt, cần phải trừng trị thật nghiêm, tuyệt đối không tha cho kẻ phản bội nào, nếu không sẽ có lỗi với những đội du kích kiên cường chiến đấu ở vùng bị chiếm
Dứt lời, hắn đi đến trước tủ đầu giường, lật khung ảnh đang úp xuống lên, nhìn tấm hình đã hơi ố vàng bên trong
Katya trèo lên ghế trong phòng, vịn vào thành ghế tựa mới nhìn rõ người trong hình, rồi hỏi: "Đây là vợ con của ngài sao
"Đúng vậy, là vợ đã mất của ta
"Sao ngài không mang ảnh đi
Cô bé lại hỏi
Eugene bên trong đem nói: "Vì ta không nghĩ mình có thể còn sống
Nói rồi, hắn nhấc khung ảnh lên, dựng chắc lại ở phía sau rồi đưa cho viên cảnh vệ: "Cầm giúp ta
"Rõ
Eugene bên trong đem tiếp tục bước vào trong phòng
Katya tò mò hỏi: "Ngài không có con à
"Vợ ta sinh khó mất, con cũng không giữ được
Sau chuyện đó ta suy sụp một thời gian dài, rồi rượu chè, đi đến quảng trường Ivan gần đó đánh bài, cha xứ trong giáo khu cố khuyên ta trở lại con đường đúng đắn nhưng đều thất bại
"Sau đó Anna Tasia xuất hiện, nàng đã đẩy ta trở lại đường chính, cổ vũ ta tiếp tục làm việc tại mỏ
Eugene vừa nói, vừa bước đi trong phòng
"Cái tủ đầu giường này chính là do ta tự tay làm không lâu sau khi quen Anna Tasia, nàng luôn ở bên cạnh đưa nước, lau mồ hôi cho ta
"Khi ta tính kích thước của tủ đầu giường, dùng phương pháp đánh dấu trong giếng mỏ, Anna Tasia nói tủ này nhìn liền biết do thợ mỏ làm
"Sau đó ta lại đóng cái bàn này, cả cái ghế Katya ngươi đang dẫm lên đây nữa
Katya hỏi: "Chẳng lẽ khi ngài và vợ cũ kết hôn, trong phòng không có gì sao
Eugene: "Đương nhiên không phải, đây đều là đồ mới mua thêm, đồ dùng cũ ta để ở trong nhà kho cạnh đây
Lúc đó ta nghĩ dù sao cũng phải bắt đầu cuộc sống mới, nên ta mới sắm sửa nhiều đồ dùng mới như vậy, như thế thì sẽ không ngày ngày nhớ về nàng
"Có thể đối với nàng không quá công bằng, nhưng là…nhưng là ta phải bước tiếp
Ngươi có thấy ta tàn nhẫn không
Katya hỏi lại: "Cháu mới bảy tuổi thôi, bác Eugene, hỏi cháu câu này có thích hợp không
Eugene cười, tiếp tục nói theo ý nghĩ của mình: "Khi đó ta tuyệt đối không nghĩ đến có một ngày ta lại trở thành tướng quân, hơn nữa là trung tướng, chỉ huy cả một tập đoàn quân
"Rõ ràng ta chỉ biết cách đào mỏ mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này dưới lầu vọng lên tiếng của một cảnh vệ: "Anh ở đơn vị nào
Đồng chí anh không được lên đây, tư lệnh tập đoàn quân đang ở trên
Eugene quay người, ba bước chân đến trước cửa sổ phòng khách, hô xuống dưới: "Đừng có làm ra vẻ đặc biệt hóa, lời của vị chủ giáo quân đội mà các ngươi cũng coi như gió thoảng bên tai sao
"Eugene
Dưới lầu vang lên một giọng nữ, "Eugene có phải anh không
Eugene bỗng im bặt, vẻ mặt không thể tin nhìn xuống
Cuối tầm mắt của hắn, một nữ binh đội mũ hải quân đang ngẩng đầu lên
Nữ binh vén chiếc áo choàng ngụy trang của lính bắn tỉa lên, đeo súng máy bán tự động Lev, trước ngực quân phục cũng có huy chương giống như nam binh
Nhìn huy chương thì chắc hẳn nàng đã tham gia chiến dịch Abavahan năm ngoái, hơn nữa chí ít đã hạ được 20 tên xâm lược Prosen
"Anna Tasia
Eugene lẩm bẩm
"Eugene
Nữ binh bắt đầu chạy, vượt qua lính gác xông vào trong hành lang
Eugene bên trong đem cũng quay người chạy về phía cửa chính, vừa mở cửa lao vào cầu thang, còn chưa xuống lầu đã nhìn thấy nữ binh
Anna Tasia nói: "Em tưởng… em tưởng chỉ là người trùng tên thôi
Dù sao phiên hiệu cũng không đúng mà
Ở Aant, người trùng tên rất phổ biến, dù có cả tên đệm thì vẫn rất nhiều người trùng
Eugene nói: "Anh… Anh vẫn luôn tìm kiếm tung tích của em, nhưng Aant quá lớn, tình hình quá hỗn loạn, ở đâu cũng không nghe được gì cả
Một khoảng lặng bỗng nhiên ập đến
Vì cả hai người đều có cả ngàn lời muốn nói, nhưng lại không biết nên nói câu nào trước
Cuối cùng, Eugene lao xuống lầu, ôm chầm lấy cô gái
Cô gái cũng đáp lại, hai tay vòng qua dưới nách ôm chặt lấy tấm lưng rộng của hắn
Eugene nói: "Khoảng thời gian em không có ở đây, ngày nào anh cũng nhớ đến em
"Em cũng vậy
Lúc này, Tham mưu trưởng Andrew của tập đoàn quân lái xe Jeep đến, vừa dừng xe liền hỏi: "Tư lệnh ở đâu
Lính gác chỉ vào tòa nhà cũ nát: "Ở trên lầu
Andrew gật gật đầu, bước nhanh vào hành lang, rồi đột nhiên dừng lại, tiện tay ngăn cả tham mưu muốn bước lên trước
Tham mưu vẻ mặt khó hiểu: "Sao vậy
Tham mưu trưởng Andrew thở dài một tiếng: "Để cho tư lệnh một chút thời gian
Tham mưu nghiêng đầu nhìn qua vai Andrew, lập tức hiểu ra gật gật đầu
Eugene buông cô gái ra, nhìn về phía Tham mưu trưởng Andrew: "Tôi bên này xong rồi, tình hình thế nào
Tham mưu trưởng Andrew: "Tôi vừa đi xác nhận tình hình rạp chiếu phim, việc đặt bộ tư lệnh ở đó không có vấn đề gì
Ngoài ra, cánh quân bộ tư lệnh vừa gửi điện báo đến, hỏi về tình hình tiến quân của chúng ta
"Đưa điện báo cho tôi
Andrew bỏ tay ra, ra hiệu cho tham mưu, tham mưu vội móc điện báo trong túi công văn ra chạy lên cầu thang đưa cho Eugene
Eugene nhìn điện báo, cất cao giọng: "Trả lời cánh quân bộ tư lệnh, quân ta đang tấn công thông suốt, trừ sư đoàn bộ binh số 77 vẫn còn kháng cự thì các sư đoàn bộ binh khác đã tan rã
Tham mưu trưởng Andrew hỏi: "Có nên thêm vào một câu đánh giá chất lượng sư đoàn bộ binh của địch ở đợt tấn công thứ 15
Chẳng hạn như mấy sư đoàn ở đợt 20 ấy, cả về lính lẫn vũ khí trang bị đều rất kém
Eugene nghĩ ngợi rồi nói: "Cũng có thể thêm một câu, cứ nói sau chúng ta sẽ gửi báo cáo chi tiết
Bên trong báo cáo có bao gồm kết quả thẩm vấn của thẩm phán đối với tù binh
"Được
Andrew nói xong ra hiệu cho tham mưu: "Vậy chúng ta xin phép đi trước
Khi nào ngài xong việc có thể đến rạp chiếu phim
Eugene hỏi: "Phim chiếu của người Prosen còn bản sao không
"Còn, những người dân căm phẫn dự định tiêu hủy những cuộn phim đó, nhưng một mục sư hoạt động ngầm ở rạp đã ngăn họ lại, nói rằng đây là tư liệu lịch sử quý giá
Andrew đáp
"Rất tốt, đem hết đóng gói gửi cho cánh quân bộ tư lệnh
Có khi Đại tướng có thể nghĩ ra diệu kế từ đó
Andrew cúi chào rồi cùng tham mưu quay người rời đi
Lúc này Anna Tasia mới lên tiếng: "Anh vậy mà thật sự thành trung tướng, thành tư lệnh cánh quân rồi
Eugene đáp: "Em không biết là em đang ở dưới trướng của anh sao
"Em không thuộc quân đoàn số 63, sư đoàn đánh lén số 2 của tụi em trực thuộc quân đoàn cận vệ bộ binh số 8, khu tác chiến ở bên cạnh các anh
"Vậy em..
Anna Tasia: "Em 'lạc đường' đến đây, cùng bạn bè em
Mà trong quá trình truy kích bị thất lạc với quân đội thì cũng là chuyện bình thường mà
Với lại em vẫn phải về đơn vị của mình, không thì người ta ghi tên em vào danh sách mất tích thì không tốt
Eugene hỏi: "Cần anh viết thư xác nhận tình huống giúp không
Anna Tasia cười: "Một chỉ huy quân đoàn mà viết thư xác nhận tình huống cho một hạ sĩ à
Thôi không cần đâu anh, yêu anh, em đi đây, và sau khi kết thúc chiến dịch này, chúng ta sẽ gặp lại sau
Eugene: "Sư đoàn đánh lén số 2 của quân đoàn cận vệ bộ binh số 8, anh nhớ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Anh không cần nhớ đâu, vì chắc chắn anh với tư cách tư lệnh quân đoàn dễ tìm hơn, em sẽ tìm anh
Vậy, hẹn gặp lại
Anna Tasia vẫy nhẹ tay, sau đó quay người bước đi
Cảnh vệ không hiểu chuyện chạy lên hỏi Eugene: "Sao ngài không giữ cô ấy lại, với địa vị của ngài bây giờ, làm việc đó không khó
Eugene: "Vì đất mẹ Aant còn chưa giải phóng, đó là chuyện đương nhiên phải vậy mà
Nên vẫn chưa đến lúc nghĩ chuyện nam nữ
Vẫn chưa đến lúc
Cô bé Katya: "Nhưng ngược lại con thấy chỉ cần một ngày thì có sao đâu ạ
Eugene bên trong đem nhìn cô bé: "Nếu như không gặp con, có lẽ ta cũng nghĩ như vậy, chỉ thả lỏng một ngày thì có vấn đề gì đâu
Nhưng giờ thì không được, Katya, bây giờ thì không được
Chỉ cần vẫn còn một tấc lãnh thổ chưa được giải phóng, chỉ cần đế quốc Prosen còn tồn tại thì lại không thể!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.