Thu Nguyệt lập tức kinh ngạc nói: “Tiểu thư, ngài làm gì mà chọc giận điện hạ vậy?” Hoa Nhan không hề giấu giếm, liền ba câu năm điều kể lại chuyện hôm qua đi theo Tô Trảm ra kinh uống rượu, hôm nay cùng Vân Trì cùng đi Thanh Thủy Tự
Thu Nguyệt từ nhỏ đã theo Hoa Nhan, mặc dù đại đa số thời điểm trong mắt Hoa Nhan là kẻ đần, nhưng có những lúc nàng cũng rất thông minh
Sau khi nghe xong, liền lập tức hiểu ra, thút thít nói: “Tô Trảm vậy mà cõng tiểu thư đi ba mươi dặm đường núi, hoàn toàn không giống với người máu lạnh tàn nhẫn trong lời đồn
Ngài gài bẫy Thái tử điện hạ mà ngài ấy lại mắc bẫy thật rồi, chuyện sòng bạc Thuận Phương vừa mới qua, giờ lại đến chuyện này, thật quá nhanh
Lạy Trời, chuyện này cũng lớn thật, trách không được điện hạ lại có vẻ mặt băng giá đáng sợ đến thế, nhìn thôi cũng thấy hãi hùng rồi.” Hoa Nhan nghe Thu Nguyệt lải nhải, nhớ tới Vân Trì sau đó phải vất vả lắm mới bảo trụ được danh hiệu Thái tử phi cho nàng, tâm tình liền tốt hơn, đối với Thu Nguyệt phất phất tay: “Đi đi, trời có sập xuống thì đã có người cao lớn chống đỡ, ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi
Ta mệt mỏi rã rời, cần phải ngủ một giấc thật ngon.” Thu Nguyệt nhìn Hoa Nhan tuy thần sắc có vẻ nhẹ nhõm nhưng sắc mặt tái nhợt không mấy tốt, gật đầu rồi đi ra ngoài
Hoa Nhan ôm lấy chăn mền, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ
Chuyện Thái tử và Thái tử phi cùng nhau rút được hai quẻ đại hung ở Thanh Thủy Tự, như tre mọc sau mưa gió, không thể ngăn cản được
Ngọn lửa tin tức nhanh chóng bùng lên và lan rộng, từ ba mươi dặm truyền về kinh thành
Trong nửa ngày, khắp phố lớn ngõ nhỏ, trà lâu tửu quán, chợ búa hẻm nhỏ trong kinh thành, ai ai cũng đều biết chuyện này
Dân chúng kinh ngạc bàn tán, triều đình cũng sôi sục, trong cung càng là sấm sét vang trời
Vân Trì bước ra Đông cung, xe ngựa chạy qua con phố phồn hoa, liền nghe thấy dòng người trên đường xôn xao bàn tán chuyện lạ này
Họ nói rằng Thái tử phi trước khi vào Đông cung đã từng rút được một quẻ nhân duyên đại hung ở Thanh Thủy Tự
Thái tử không tin, hôm nay đã miễn đi chầu triều, tự mình đưa Thái tử phi đến Thanh Thủy Tự
Đức Quảng Đại Sư đích thân nghiệm chứng ống thẻ và lời thẻ, nhưng vẫn là ngẫu nhiên rút ra hai quẻ nhân duyên đại hung giống hệt nhau
Chuyện lạ đến mức, mọi người nói đó là cảnh báo của trời, rằng mối nhân duyên này không thể thành
Vân Trì nghe suốt quãng đường, sắc mặt vẫn bình tĩnh
Đợi đến khi có người phát hiện là xe ngựa của Đông cung và đội hộ vệ đi qua, tất cả đều im bặt, không còn dám nghị luận
Nhưng xe ngựa và đội hộ vệ vừa đi qua, họ lại tiếp tục bàn tán
Nam Sở đã mở ngôn lộ, cho nên, dân chúng đều vô cùng táo bạo, chỉ cần không phải lời nói khinh quân phản phúc, nói một chút cũng chẳng sao, kẻ nắm quyền cũng không quy tội
Xe ngựa đi vào cửa cung, Vân Trì không xuống xe, xe ngựa trực tiếp phi nhanh vào, đi qua Triều Dương Môn, Sùng Đức cửa, xe ngựa mới dừng lại
Vân Trì xuống xe ngựa, đi đến An Hòa Cung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong An Hòa Cung, Thái hậu đang nghe tin tức vừa truyền về từ Thanh Thủy Tự thì vô cùng hoảng sợ, kinh hãi không thôi
Chuyện này dưới cái nhìn của bà, khác hẳn với việc Hoa Nhan đến sòng bạc Thuận Phương không ra thể thống gì
Mà là thật sự liên quan đến cả đời an thuận của cháu trai bà và vận số của Nam Sở
Cho nên, bà không thể ngồi yên được nữa, nói lời cứng rắn, buộc Vân Trì phải nhanh chóng vào cung gặp bà
Bà đã sớm nghĩ kỹ, chỉ cần Vân Trì đến một lần, bà sẽ bức bách hắn nhất định phải hủy bỏ hôn sự này mà chọn Thái tử phi khác
Nếu hắn không đồng ý, bà không ngại cái mạng già này, cũng muốn mạnh mẽ làm chủ chứ không để hắn làm bậy
Vân Trì với vẻ mặt ôn lương thanh đạm như thường ngày, bước vào cửa điện An Hòa Cung, tiến vào nội điện, mỉm cười thỉnh an Thái hậu: “Hoàng tổ mẫu khỏe không ạ!” Thái hậu nhìn dáng vẻ của hắn, trong lòng tức giận, lớn tiếng nói: “Khỏe ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai gia không khỏe, ai gia sắp bị ngươi làm tức chết rồi, sao có thể khỏe được?” Vân Trì chậm rãi đi đến bên cạnh Thái hậu ngồi xuống, dịu giọng cười nói: “Tôn nhi nào dám làm tức Hoàng tổ mẫu?” Thái hậu giận dữ nói: “Ngươi còn đến hỏi ta
Ta cũng phải hỏi ngươi một chút, hôm nay ngươi có phải là ở Thanh Thủy Tự cùng Lâm An Hoa Nhan cùng nhau rút được hai quẻ nhân duyên đại hung giống hệt nhau không?” Vân Trì gật đầu thừa nhận: “Đúng là có chuyện như vậy.” Thái hậu thấy hắn thừa nhận, căm hận nói: “Ai gia đã sớm muốn nói với ngươi rồi, cái Lâm An Hoa Nhan này không được, nàng không thể làm Thái tử phi của ngươi, ngươi hết lần này đến lần khác cứ cảm thấy nàng có thể
Bây giờ thế nào
Nàng còn chưa nhập môn, làm ra cái chuyện sòng bạc Thuận Phương này thì cũng thôi đi, hết lần này đến lần khác bây giờ còn ra cái quẻ nhân duyên đại hung
Nhân duyên của ngươi, liên quan đến cả đời ngươi, cũng liên quan đến vận số giang sơn của Nam Sở ta
Ngươi nói bây giờ nên làm thế nào?” Vân Trì vẻ mặt bình thản, cười nói: “Hoàng tổ mẫu chỉ biết cái thứ nhất, không biết cái thứ hai.” “Ừm?” Thái hậu nhíu mày: “Ngươi còn có gì muốn nói
Chẳng lẽ quẻ nhân duyên là giả sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe nói Đức Quảng Đại Sư nhìn thấy chuyện này còn kinh hãi đến ngất đi, chuyện này sao có thể coi là không quan trọng?” Vân Trì mỉm cười nói: “Hoàng tổ mẫu biết, Hoa Nhan thích kỹ thuật cờ bạc, cũng thích kỹ năng thay trắng đổi đen
Chuyện quẻ nhân duyên, bất quá chỉ là nàng cùng tôn nhi đùa giỡn mà thôi
Đức Quảng Đại Sư ngất đi là do trùng hợp, tối qua ngài ấy cùng An Sách hạ cờ cả đêm, chưa từng ngủ ngon mà thôi.” Thái hậu dựng thẳng lông mày, giận tái mặt: “Hồ đồ
Chuyện nhân duyên, sao có thể đùa giỡn
Ngươi chính là đường đường Thái tử, nàng chính là Thái tử phi đã định, trước cửa Phật Tổ, nếu thật là làm ra chuyện khinh nhờn Phật Tổ như vậy, thì càng là trong tâm có thể…” “Hoàng tổ mẫu!” Vân Trì cắt ngang lời bà, thu ý cười, từng chữ từng câu nói: “Người của Thiên gia ta, từ trước tới giờ không tin Phật, nếu thật tin Phật, thì cũng sẽ không có Thủy Tổ Hoàng đế đạp trên bạch cốt thành lập cơ nghiệp giang sơn mấy đời nối tiếp nhau
Người khác trước cửa Phật Tổ không đùa giỡn được, nhưng người của Thiên gia ta thì lại đùa được.” Chương 39: Lâm An Hoa Gia
Thái hậu nghe vậy nghẹn họng, trừng mắt nhìn Vân Trì, không nói gì
Vân Trì nhìn Thái hậu, vẻ mặt ôn hòa, không cần suy nghĩ nói: “Hoàng tổ mẫu, cả đời này của tôn nhi, chỉ công nhận Lâm An Hoa Nhan là Thái tử phi của ta, những người còn lại, hoàn toàn không cần
Ngài nếu là thực sự không thích nàng, ta liền để nàng cả đời này đều không xuất hiện trước mặt ngài là được, ngài không cần lấy cái chết bức bách
Tôn nhi từ sau khi mẫu hậu qua đời, nhiều năm qua, lấy hiếu tâm phụng dưỡng ngài, từ trước tới giờ không cầu gì, nhưng riêng chuyện này, ngài hãy nghe ta.”