Thế nên, đã có người đang ngấm ngầm chuẩn bị, chỉ đợi Hoàng thượng hạ chỉ hủy bỏ hôn ước, hoặc là Thái hậu thu hồi ý chỉ, còn nữa là Thái tử điện hạ đích thân hành động dừng chuyện hôn sự này lại thì lập tức tiến hành
Thế nhưng, đợi một ngày rồi, cũng không đợi được tin tức hủy bỏ hôn ước truyền ra từ cung hay Đông Cung
Thái hậu và Hoàng thượng mỗi người đến Đông Cung một chuyến, sau khi hồi cung, lại đều không nói gì
Ngày hôm sau, chính là tiệc thọ sinh nhật của Triệu Tể Phụ
Sinh nhật tiệc thọ của Triệu Tể Phụ năm nay, bởi vì Hoàng đế truyền lời nói muốn đến phủ Triệu trước để quân thần cùng vui náo nhiệt một phen, nên phủ Triệu Tể Phụ đã sớm bắt tay vào việc chuẩn bị
Triệu phu nhân dưới sự giúp đỡ của Triệu Thanh Khê, đã lo liệu mời gánh hát, đoàn xiếc, sắp xếp bố trí các khu vực ngắm hoa, ngắm cảnh, đấu thơ, ném thẻ vào bình rượu, để khách đến chúc thọ sau đó có thể vui chơi một ngày tại phủ Triệu
Thiệp mời của phủ Triệu gần như bao trùm toàn bộ các phủ đệ quý tộc trong Kinh Thành, bởi vì Triệu Tể Phụ đối xử với mọi người hiền lành, làm quan nhiều năm qua, dù đã ở vị trí Tể Phụ, nhưng từ trước đến nay không từng gây khó dễ cho ai, cho nên, những phủ đệ nhận được thiệp mời đều rất nể mặt
Bất quá, vì Hoa Nhan vào kinh, đầu tiên là ở Sòng Bạc Thuận Phương, khiến kỹ năng cờ bạc của mình nổi tiếng thiên hạ
Ngay sau đó, lại gây ra chuyện hung hiểm khi xem duyên nợ
Bởi vậy, gần đây trên dưới triều chính và chợ búa ngõ hẻm, mọi lời đồn đại đều xoay quanh nàng, ngược lại khiến ngày mừng thọ sắp tới của Triệu Tể Phụ bị che lấp đi, không ai chú ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng dù vậy, mọi người vẫn nhớ ngày này, sớm đã cưỡi ngựa, lái xe, tiến đến phủ Triệu
Tất cả mọi người trong phủ Triệu đều thay bộ đồ mới, một vẻ vui mừng hớn hở
Triệu Tể Phụ mặc bào phục chữ Phúc Thọ của thọ tinh, thần thái sáng láng
Triệu phu nhân theo sau mặc váy bào in hoa cát tường như ý, đầy tinh thần
Triệu Thanh Khê mặc một bộ váy lụa màu hồng cánh sen, đoan trang thanh nhã, không hề kém sắc dù đã liên tục mệt mỏi mấy ngày nay
Triệu Tể Phụ chỉ có duy nhất một nữ nhi là Triệu Thanh Khê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lượng khách đến thăm quá đông, người trong phủ không đủ tay chân, cho nên, đã sớm tuyển chọn một số huynh đệ, bá thúc và người nhà trong tông tộc Triệu Phủ đến giúp đỡ
Sáng sớm, quản gia phủ Triệu đã dẫn người đứng ở cổng để đón khách và nhận lễ vật mừng thọ
Trời mới vừa sáng, tiếng reo hò ở cửa đã vang lên không dứt, tên khách đến thăm và danh mục quà tặng cứ thế nối tiếp không ngừng
Xe ngựa của các phủ đông đúc như phiên chợ, từ các phủ đệ kéo đến, đều phải đi dọc đường Vinh Hoa Nhai, khiến con phố này tắc nghẽn chật như nêm cối
Tô Tử Trảm và Lục Chi Lăng từ Thang Tuyền Sơn cưỡi ngựa về thành, vừa mới vào thành đã thấy cảnh tượng náo nhiệt này
Xe ngựa chen chúc trên đường
Tô Tử Trảm thấy tất cả xe ngựa đều đổ dồn về một hướng, cười lạnh, “Tên Triệu Tể Phụ này tổ chức mừng thọ còn hoành tráng hơn cả mừng sinh nhật Hoàng thượng, đúng là phô trương lớn, cực kỳ náo nhiệt.” Lục Chi Lăng gật đầu, “Không sai, chắc hẳn hôm nay phủ Triệu sẽ vô cùng náo nhiệt.” Dứt lời, hỏi Tô Tử Trảm, “Ngươi có đi không?” Tô Tử Trảm ánh mắt xuyên qua phố xá, nhìn về phía Đông Cung, lạnh lùng nói, “Ta với phủ Triệu không mấy giao tình.” Lục Chi Lăng suy nghĩ một chút, “Ta hình như cũng không có, nhưng chúng ta đều nhận thiệp mời của phủ Triệu
Chẳng lẽ không đi?” Tô Tử Trảm thu tầm mắt lại, quay đầu nhìn hắn, nhíu mày, “Hôm nay Thái tử phi hẳn là sẽ đi phủ Triệu Tể Phụ, ngươi không đi chẳng phải khiến người ta đồn đoán về quan hệ của nàng với ngươi sao
Không sợ nàng lại nói gì linh tinh bên ngoài à?”
Lục Chi Lăng trong lòng khẽ giật mình, vỗ trán một cái, trừng mắt nhìn Tô Tử Trảm, tức giận nói, “Chuyện này đều tại ngươi.” Dứt lời, hắn hận hận nói, “Thế nhưng là ta đi, có thể ngăn được nàng sao
Nàng thế nhưng là Thái tử phi, nếu ta xích lại gần nói chuyện với nàng, mấy lời nàng nói trước đó chẳng phải càng vững chắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không đi, nàng lại trước mặt nhiều người như vậy nói điều gì, ta không kịp ngăn cản, đời này cũng rửa không sạch
Ngươi nói, ta nên làm gì?” Tô Tử Trảm thúc ngựa tiến lên, lạnh giọng cười, “Ta sao mà biết được?” Lục Chi Lăng cuống quýt, cũng thúc ngựa tiến lên, hai con ngựa sóng đôi, hắn một tay nắm lấy dây cương của Tô Tử Trảm, “Ngươi hại ta như vậy, nhất định phải nhanh chóng nghĩ biện pháp cho ta
Lão gia tử nhà ta hôm nay tất nhiên cũng sẽ đi, ta không chịu nổi việc sau này ông ấy sẽ đánh đấm, mắng chửi ta vì chuyện này
Còn có Vân Trì, hắn hôm nay cũng chắc chắn tìm ta tính sổ, hôm đó ta chui vào Đông Cung cùng với chuyện này, không chừng cả hai món nợ sẽ tính cùng lúc.” Tô Tử Trảm khinh thường, “Đồ vô dụng!” Lục Chi Lăng mặt dày nói, “Ta tự nhiên không có tiền đồ như ngươi, dám rút kiếm chống lại lão tử của mình.” Nói xong, hắn mạnh giữ chặt Tô Tử Trảm, nghiến răng nói, “Ngươi theo giúp ta cùng đi, phải đi
Không có khả năng làm rõ chuyện, ta cũng quyết sẽ không để ngươi kẻ chủ mưu này an nhàn.”
Chương 57: Lại nghịch ngợm
Hoa Nhan cũng không coi trọng chuyện đến tiệc thọ của Triệu Tể Phụ, ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh
Thu Nguyệt nghe thấy động tĩnh, đẩy cửa vào phòng, thấy Hoa Nhan tỉnh dậy vẫn còn nằm nướng trên giường, nàng không nói gì, vừa vén rèm cửa vừa nói, “Tiểu thư, trời không còn sớm nữa, người không mau dậy rửa mặt trang điểm, sẽ lỡ giờ khai tiệc ở phủ Triệu rồi.” Hoa Nhan vươn vai một cái, toàn thân sảng khoái nói, “Thái tử điện hạ đi rồi ư?” Thu Nguyệt lắc đầu, khẽ nói, “Thái tử điện hạ đang đợi ở trong phòng vẽ bên ngoài, muốn cùng người dùng bữa sáng, đã đến hơn một canh giờ rồi
Thấy người mãi không dậy, đang đọc sách.” Hoa Nhan lúc này mới ngồi dậy, liếc nhìn sắc trời chiếu vào từ ngoài cửa sổ, đoán chừng sắp đến giờ Tỵ rồi
Thu Nguyệt đi đến trước tủ quần áo, vừa lật qua lật lại quần áo, vừa hỏi, “Tiểu thư, hôm nay nghe nói gần như tất cả mọi người trong kinh đô đều đi dự tiệc sinh nhật của Triệu Tể Phụ, người là lần đầu tiên xuất hiện trước mặt nhiều quý tộc phủ đệ như vậy, cần phải cẩn thận trang điểm, người nói mặc đồ gì mới tốt đây?” Hoa Nhan bĩu môi, “Cũng không phải tiệc thọ của cha ta, trang điểm làm gì
Cứ như thường là được rồi.” Thu Nguyệt ngừng lại, quay người nói, “Cái này… Không được tốt cho lắm
Dù sao thân phận của người vẫn còn đó, đừng để người khác xem thường.” Hoa Nhan hừ lạnh cười, khinh thường, “Ta mặc đẹp hay mặc xấu, ăn diện hay không trang điểm, cũng đều là thân phận này
Ai mà có thể giành lấy, vậy thì tốt, cũng không cần ta tự mình giày vò.” Nói xong, thúc giục nàng, “Tùy tiện tìm một bộ mặc là được rồi.” Thu Nguyệt im lặng, quay người lại suy nghĩ một chút, từ trong đó lấy ra một bộ, đưa cho Hoa Nhan.