Hoa Nhan Sách

Chương 95: Chương 95




Nàng nhất thời cảm thấy đau đầu, tự mình ngồi xổm xuống, vỗ vỗ lưng nàng, khuyên nhủ, “Hôm nay là Thọ Thần của Triệu Tể Phụ, ngươi khóc lóc như vậy là ra thể thống gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhanh đừng khóc nữa, ngươi nếu thực sự đau lòng thì cứ về cung trước đi.” Thất công chúa nghe nàng nói vậy, cũng cảm thấy việc mình khóc lóc lớn tiếng như vậy ngay giữa tiệc mừng sinh nhật của người khác là không hay
Giờ có bao nhiêu người ở đây, dù trong lòng nàng khó chịu, muốn khóc, nàng cũng cố nén tiếng nức nở, chậm rãi ngừng khóc
Đại trưởng công chúa thấy thế, thở dài một hơi
Thất công chúa lại ngồi xổm thút thít một hồi, bỗng nhiên đứng bật dậy, lau khô lệ trên mặt, đôi mắt đỏ hoe nói, “Ta không về cung, ta đi tìm Lục Chi Lăng, ta muốn hỏi hắn rốt cuộc hắn thích ai?” Nói xong, nàng xoay người bỏ chạy
Đại trưởng công chúa đưa tay ra cản, nhưng sao ngăn được
Thất công chúa trong chớp mắt đã chạy biến mất dạng
Nàng bất đắc dĩ thở dài, “Tính tình nói mưa là mưa, nói gió là gió như vậy, vừa đến đây đã gây ra chuyện té nước rồi, nếu đi tiếp về phía trước, còn không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa, làm sao mới ổn đây?” Phu nhân của Triệu Tể Phụ nghe vậy cũng lập tức lo lắng, “Trưởng công chúa, người xem, vậy phải làm sao bây giờ?” Đại trưởng công chúa suy nghĩ một lát, vội vàng gọi một người đến phân phó, “Mau đi, thông báo chuyện của Thất công chúa và sự việc ở đây cho thái tử điện hạ một tiếng.” Có người đáp lời, lập tức đi ngay
Đại trưởng công chúa phân phó xong, quay đầu nói với Triệu Phu Nhân, “Nếu nói ai có thể quản được Thất công chúa, thì không ai khác ngoài thái tử điện hạ
Chuyện ở đây có thể giấu được ai, cũng không thể giấu được thái tử điện hạ, e rằng điện hạ ở phía trước đã sớm biết
Có điện hạ ở đây, cho dù Thất công chúa có tìm đến Lục Chi Lăng, hẳn là cũng sẽ không lại gây ra sự cố gì nữa đâu.” Triệu Phu Nhân ngẫm nghĩ thấy cũng phải, liền yên lòng
Một đoàn người lại lần nữa trở về lương đình
Triệu Thanh Khê dẫn Hoa Nhan đến một buồng lò sưởi gần hồ nhất
Cung nữ Đông Cung lấy ra quần áo và tấm vải bọc
Hoa Nhan liền thay bộ y phục ẩm ướt cùng tấm vải bọc của mình tại buồng lò sưởi đó, lại dùng khăn lau khô tóc, một lần nữa chải đầu rửa mặt
Ra khỏi phòng trong, Hoa Nhan nói lời cảm tạ Triệu Thanh Khê, “Đa tạ Triệu tỷ tỷ đã tạo điều kiện dễ dàng.” Triệu Thanh Khê liên tục lắc đầu, “Thái tử phi nói gì vậy
Đây vốn là điều nên làm mà.” Dứt lời, nàng trông thấy Thu Nguyệt trong lòng đang ôm bộ quần áo ướt của Hoa Nhan cùng chiếc áo choàng màu hồng phấn của Lục Chi Lăng, ánh mắt khẽ động
Phương Ma Ma tiến lên, thấp giọng hỏi, “Thái tử phi, áo choàng Tử Trạm công tử mượn ngài, là nô tỳ bây giờ cho người mang trả, hay là đợi sau hôm nay giặt giũ xong mới trả?” Hoa Nhan nhìn thoáng qua, cười nói, “Chiếc áo choàng bị ta chạm qua rồi, Tử Trạm công tử tất nhiên là sẽ không muốn lại nữa
Cứ để Thu Nguyệt mang về Đông Cung, quay đầu đốt đi là được.” Phương Ma Ma khẽ giật mình, “Cái này… không tốt lắm đâu
Dù sao đồ vật là của Tử Trạm công tử.” Hoa Nhan cười yếu ớt, “Cùng lắm thì bồi thường tiền cho hắn là được, chẳng lẽ ta mang quần áo trả lại, hắn còn sẽ mặc hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chắc cũng giống như vậy muốn thiêu hủy thôi.” Phương Ma Ma ngẫm nghĩ thấy cũng phải, không cần nói thêm gì nữa
Triệu Thanh Khê âm thầm nghĩ, Tô Tử Trạm bao giờ lại đưa áo choàng cho người khác khoác qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù có người sắp chết cóng trước mặt hắn, hắn cũng không tốt bụng mà cởi áo choàng đưa cho người
Huống hồ, lúc đó trên mặt đất còn nằm Liễu Phù Hương cũng ướt sũng hôn mê bất tỉnh, hắn lại không hề quan tâm, vậy mà lại cứ cởi áo choàng đưa cho Lâm An Hoa Nhan này
Nàng lại nghĩ tới việc Lục Chi Lăng muốn chạy, chính là Tô Tử Trạm giữ tay hắn lại, hắn mới không chạy được, hôm nay, hiển nhiên Tô Tử Trạm là đang giúp Lâm An Hoa Nhan
Hoa Nhan đã đập nát sòng bạc, vậy mà Tô Tử Trạm dường như không có gây thù với nàng, điều này không khỏi khiến người ta suy nghĩ
Hoa Nhan nhìn Triệu Thanh Khê một chút, nhàn nhạt cười, đưa tay nắm chặt tay nàng, “Triệu tỷ tỷ, chúng ta đi nhanh thôi, đều tại ta mà làm chậm trễ thời gian yến hội, để đại trưởng công chúa cùng các vị tiểu thư, phu nhân đói bụng rồi.” Triệu Thanh Khê vội vàng dừng suy nghĩ, hôm nay Vân Trì cùng Hoa Nhan vốn đã đến muộn, bây giờ lại giày vò một phen thế này, tự nhiên thời gian yến hội cũng lùi lại, nàng gật đầu, vội vàng sải bước dẫn Hoa Nhan về phía đình nghỉ mát bên hồ
Hai người tới đình nghỉ mát, mọi người đã đang chờ
Nhìn thấy các nàng, Triệu Phu Nhân vội vàng phân phó, “Nhanh, bày yến!” Có người đáp lời, lập tức đi truyền lời cho phòng bếp
Triệu Phu Nhân đối với Hoa Nhan vẫy tay, chỉ vào chỗ trống giữa An Dương Vương Phi và Kính Quốc công phu nhân cười nói, “Thái tử phi, mời ngồi ở đây.” Hoa Nhan liếc mắt nhìn, nghĩ bụng việc sắp xếp chỗ ngồi này thật là xảo diệu a, một bên là mẹ của An Thư Ly – người đã từng có lời đồn tình ý với nàng, một bên là mẹ của Lục Chi Lăng – người mà nàng công khai bày tỏ lòng ngưỡng mộ
Hai người này một trái một phải, nàng nếu không có chút định lực, chẳng phải muốn bị nướng trên lửa sao
Nàng nở nụ cười xinh đẹp, “Ngồi cạnh vương phi và Quốc công Phu Nhân là phúc khí của thiếp.” Nói xong, nàng cười ngồi xuống
An Dương Vương Phi đối với nàng cười một tiếng, sảng khoái nói, “Nhìn cái miệng con này, ăn nói khéo léo, thật là một khả nhân nhi.” Kính Quốc công phu nhân không biết có nên nói tiếp hay không, suy nghĩ một lát, vẫn chưa nghĩ ra lời nào phù hợp, chỉ có thể đối với Hoa Nhan mỉm cười
Hoa Nhan cảm thấy, vị vương phi và phu nhân này đều là những người rất tốt, trách không được có thể giáo dưỡng ra An Thư Ly và Lục Chi Lăng
Nàng hơi khát, bưng lên chén trà trên bàn, chậm rãi uống một ngụm
Yến tiệc trong Triệu Phủ rất nhanh, từng bàn mỹ vị món ngon do tỳ nữ bưng nối đuôi nhau vào
Hoa Nhan vì bữa sáng ăn muộn, ăn nhiều, tự nhiên là không đói bụng, sau khi Triệu Phu Nhân chào hỏi mọi người xong, nàng uống cạn một chén trà để giải khát, rồi mới chậm rãi động đũa
Một đám các tiểu thư, phu nhân ngồi với tư thế tao nhã, dáng vẻ dùng bữa cũng vô cùng quy củ, tiếng đũa chạm chén đĩa hầu như không nghe được, trong lúc nhất thời, trong đình nhiều người dùng bữa mà lại không có tiếng động gì
Hoa Nhan nghĩ bụng nàng may mắn là hôm nay ăn bữa sáng muộn, nếu không ăn cơm kiểu này, nàng nếu không giả bộ, làm ra dáng vẻ thô lỗ, thì sẽ ăn không đủ no
Không thể không nói, đầu bếp của Triệu Phủ làm đồ ăn mùi vị không tệ, so với đầu bếp Đông Cung cũng không kém là bao
Nàng nghe được xa xa phía trước dường như đang nâng chén cạn ly, có tiếng náo nhiệt truyền đến, không giống như bên này yên tĩnh
Nàng nghĩ bụng quả nhiên nam nhân tốt hơn, có thể thoải mái ăn uống, tự do nâng ly rượu, lớn tiếng đàm tiếu, trong yến tiệc như vậy cũng sẽ không câu nệ quy củ ăn không nói, ngủ không nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.