Hoàng Hậu Trọng Sinh Muốn Mưu Phản

Chương 1: Chương 1




[Xuyên qua trùng sinh] «Hoàng hậu trùng sinh muốn làm phản» Tác giả: Chảy tâm mật đường 【Hoàn kết】 Giới thiệu vắn tắt:
Kiếp trước, nàng dùng y thuật thay hắn kéo nhân tâm, để ngoại tổ dùng binh quyền trợ hắn đăng vị
Kết quả cuối cùng lại đổi lấy cả nhà đồ sát, chết thảm kết thúc
Sống lại một đời, nàng tuyệt sẽ không lại để cho mình sống thành một trò cười
Nàng phải dùng năm năm ký ức, cùng y thuật cao siêu của mình, ngăn cơn sóng dữ
Bảo vệ ấu đệ, hộ tổ mẫu, đấu bạch liên, giết tra nam
Nàng muốn để tất cả những kẻ đã hại nàng phải nợ máu trả bằng máu
Chỉ là, sao phu quân kiếp trước của nàng lại quấn lấy nàng
Nói rằng không còn nhập cửa chính phủ hắn, kết quả lại cuối cùng khó thoát vận mệnh của kiếp trước kiếp này
Kiếp trước kiếp này đều là 1V1, vô địch ngọt sủng văn, mọi người nhất định phải đọc
Chương 1: Chết Gió lạnh gào thét, tuyết bay đầy trời
Canh ba đã qua, lãnh cung xưa nay an tĩnh nay lại không còn sự tĩnh lặng, từng tiếng rên rỉ đau đớn mà ẩn nhẫn kia nghe được lòng người rung động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Mật cắn chặt khăn, có quy luật hít thở
Nàng muốn sống, nhưng không người đỡ đẻ, nàng chỉ có thể tự mình sinh
“Kẹt kẹt” một tiếng, gió lạnh thấu xương theo cánh cửa bị đẩy ra thổi vào
Đường Mật trong lòng giật mình, chiếc khăn trong miệng trượt xuống: “Ai!” Tiếng bước chân càng ngày càng gần, một bóng người che khuất ánh sáng
Khi thấy rõ người tới, khuôn mặt nhỏ vốn tái nhợt của Đường Mật trong nháy mắt không còn chút huyết sắc nào: “Ngươi đến làm gì?” Giọng cảnh giác mang theo một tia run rẩy
“Tỷ tỷ khó sinh, một thai hai mệnh, muội muội tự nhiên muốn đến tiễn tỷ tỷ một đoạn đường.” Đường Doanh nhìn chằm chằm bụng của nàng cười tà, đôi mắt đẹp kia còn độc hơn rắn độc
Thái dương Đường Mật nhỏ xuống một giọt mồ hôi lạnh, cắn răng nói: “Ngươi nếu là làm thương con của ta, hoàng thượng sẽ không bỏ qua ngươi.” “Ha ha ha!” Đường Doanh giống như nghe được chuyện cười lớn, trào phúng mà nhìn nàng: “Ngươi sẽ không cho là nam nhân đêm đó thật là hoàng thượng chứ.” Đường Mật đột nhiên giật mình, hơi thở trong nháy mắt dồn dập không khống chế được: “Ngươi có ý gì?” Đường Doanh ngồi ở mép giường, bàn tay ngọc xanh nhạt nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng lớn của nàng: “Ngươi một kẻ tàn hoa bại liễu, hoàng thượng ngay cả động phòng hoa chúc cũng không chạm vào ngươi, ngươi còn vọng tưởng sinh con cho hắn?” Đường Mật như rơi vào hầm băng, cái lạnh thấu xương tận đáy lòng
Nàng vẫn cho rằng hắn không chê nàng bị người làm bẩn, thực tâm đối đãi nàng, nàng còn muốn sinh con cho hắn, lại không ngờ hắn lại ghét bỏ nàng đến mức này
“Ngươi biết không
Sớm tại năm năm trước ta đã mang thai cốt nhục của hoàng thượng, thế nhưng hoàng thượng vì cưới ngươi, đích thân cho ta uống thuốc sẩy thai, tự tay giết con của chúng ta
Hiện tại ta lại mang thai, ta nói với hắn rằng cần dùng tâm đầu huyết của hài tử ngươi làm thuốc dẫn, hắn lập tức liền đáp ứng.” Đường Doanh cười tà ác, rút ra chủy thủ
Đường Mật lập tức khẩn trương bảo vệ bụng: “Bệnh gì cần tâm đầu huyết làm thuốc dẫn, đơn giản hoang đường!” “Đường Mật a Đường Mật, coi như ngươi là thần y thì thế nào
Hoàng thượng căn bản không tin ngươi, hắn tin là ta
Ta hiện tại liền muốn con của ngươi cho hài tử của ta bồi mệnh.” Đường Doanh oán độc trừng mắt nhìn bụng đang nhô cao của nàng, chủy thủ sắc nhọn bỗng nhiên xuyên qua mu bàn tay của nàng, đâm vào bụng nàng
“A!” Cái đau đớn xé nát tim gan ấy, trong nháy mắt muốn lấy đi nửa cái mạng của nàng
“Oa…” Hài tử trong bụng bị móc ra, nàng đã không còn cảm thấy đau đớn, trong tai tất cả đều là tiếng khóc của hài tử
“Hài tử…” Nàng yếu ớt đưa tay, muốn đoạt hài tử về, nhưng lại với hụt, trực tiếp từ trên giường lăn xuống
Đường Doanh ôm hài tử bê bết máu thịt, từng ngón tay vừa nhọn vừa dài vỗ mạnh vào mặt hài tử: “Quả nhiên là tiện nhân sinh tiện chủng, đứa nhỏ này thật đúng là mệnh cứng rắn a.” “Oa…” Có lẽ là bị móng tay làm đau, hài tử lại lần nữa khóc lớn
Tiếng khóc của hài tử khiến trái tim Đường Mật tan nát, nàng cầu khẩn nhìn qua Đường Doanh: “Cầu ngươi buông tha cho hài tử của ta, ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi, ngươi muốn mạng của ta, bây giờ thì lấy đi, chỉ cần ngươi thả con của ta.” “Thả hắn?” Đường Doanh nắm vuốt khuôn mặt nhỏ của hài tử, khóe môi tà ác nhếch lên: “Con của ta bởi vì ngươi mà chết, ngươi cảm thấy ta sẽ bỏ qua hắn sao?” Chiếc dao nhọn dính máu theo nụ cười hung ác hiểm độc của nàng giơ cao lên, trái tim Đường Mật đột nhiên thắt lại, cái gì cũng không đoái hoài mà lao vào ác ma kia, nhưng lại bị nàng đá một cước văng ra ngoài
Dao nhọn xuyên vào thân thể hài tử, máu tươi phun tung tóe trong nháy mắt nhuộm đỏ trái tim nàng, đỏ cả mắt nàng
Đường Doanh cười tà như ném búp bê vải rách, ném hài tử đã không còn hơi thở xuống trước mặt nàng
“Không!” Nhìn xem lỗ máu ở tim hài tử, Đường Mật như bị điên bò tới, ôm hắn vào lòng
“Quý phi nương nương, phủ quốc công một nhà 134 miệng đều đã bị tru, hoàng thượng xin ngài trở về tham gia tiệc ăn mừng.” Đường Doanh nghe được thị vệ bẩm báo lại lần nữa thoải mái cười to: “Ngươi nghe được đi, ngoại tổ ngươi một nhà tất cả đều chết, bọn họ đều là bị ngươi hại chết.” Dạ
Quân
Dục
Đường Mật mở to đôi mắt đỏ hoe, một giọt nước mắt cũng không chảy ra ngoài
“Đường Mật, thần y thì như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhân sinh của ngươi vẫn không phải một trò cười sao!” Đường Doanh giễu cợt một câu, rồi rời lãnh cung
Rất nhanh, toàn bộ lãnh cung liền bốc lên đại hỏa
Nhân sinh của nàng là một trò cười
Nàng cho là hắn thực tâm yêu nàng, liều mạng dùng y thuật thay hắn kéo nhân tâm, để ngoại tổ dùng binh quyền trợ hắn đăng vị, kết quả đổi lấy lại là một trò cười
Đường Mật mở to đôi mắt đỏ hoe xuyên thấu qua ánh lửa gắt gao trừng mắt bóng dáng Đường Doanh, miệng đầy máu, cười đến điên dại: “Đường Doanh, Dạ Quân Dục, hôm nay lấy hồn của ta, ngưng thành huyết chú, ta Đường Mật nguyện hóa thành lệ quỷ, trên đuổi tận bích lạc, hạ nhập Hoàng Tuyền, nhất định phải tìm các ngươi lấy mạng!”
Chương 2: Trùng sinh “Lần này thật sự là tiện nghi ngươi, ngươi hẳn phải biết làm thế nào đi?” “Cô nương yên tâm, tiểu nhân nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người.” Bên ngoài truyền đến hai âm thanh, Đường Mật đột nhiên bừng tỉnh, ý thức mê loạn cũng dần dần quay lại
Nhìn chằm chằm chiếc đỉnh trướng xa lạ này, Đường Mật rốt cục ý thức được điều gì
Cảnh tượng này rất quen thuộc, đây là khách phòng của phủ trưởng công chúa, sáu năm trước, nàng chính là tại phủ trưởng công chúa trúng kế thất thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.