Hoàng Hậu Trọng Sinh Muốn Mưu Phản

Chương 100: Chương 100




“Hụ khụ khụ khụ......” Tĩnh Phi đột nhiên lại một lần kịch liệt ho khan
“Nương nương......” Cẩm Tú liền vội vàng tiến lên vỗ lưng cho Tĩnh Phi, còn Cẩm Chức thì lập tức đưa khăn lên
Rất nhanh, chiếc khăn đó đã bị huyết nhiễm hồng
Hai người nhìn thấy vệt máu ân hồng kia lập tức đều sợ hãi phát khiếp, còn Tĩnh Phi lại siết chặt chiếc khăn đó
“Nương nương, nô tỳ đi mời thái y.” Cẩm Tú nói rồi vội vàng định đi mời thái y, nhưng lại bị Tĩnh Phi kéo lại: “Không được đi.” “Nương nương......” Cẩm Tú gấp đến độ không thôi, tháng này nương nương đã ba lần ho ra máu, nhưng mỗi lần đều không chịu để các nàng đi mời thái y
“Bản cung mệt mỏi, đỡ bản cung đi nghỉ ngơi.” Tĩnh Phi cố hết sức nói ra
“Vâng.” Hai người đáp, lập tức đỡ Tĩnh Phi lên giường
Tĩnh Phi ngủ không đầy một lát đã phát sốt cao, cuối cùng Cẩm Tú vẫn đi mời thái y
“Thế nào?” Cẩm Tú lo lắng nhìn thái y hỏi
Thái y bất đắc dĩ thở dài: “Tĩnh Phi người yếu, nói bao nhiêu lần rồi, nàng không thể thổi gió, sao còn để nàng hóng gió đâu
Bệnh của nương nương ngày càng nghiêm trọng.” Cẩm Tú nghe vậy, trong nháy mắt liền bối rối: “Là chúng nô tỳ sơ sót, ngài kê thêm chút thuốc đi, mấy ngày nay nương nương luôn ho ra máu, liệu có trở ngại không?” Thái y lại thở dài một tiếng: “Bệnh của nương nương có thể nhịn đến bây giờ đã là kỳ tích.” Cẩm Tú nghe vậy lập tức sắc mặt trắng bệch, còn Cẩm Chức thì đỏ mắt
Tĩnh Phi mơ mơ màng màng mở mắt ra, yếu ớt nhìn Cẩm Tú nói: “Bản cung muốn gặp Hoàng thượng......” “Nô tỳ lập tức đi mời.” Cẩm Tú nói rồi liền nhanh chóng đi ra
Dạ Chính Hùng nghe tin Tĩnh Phi bệnh nặng, lập tức vứt xuống một bàn sổ con rồi vội vàng chạy tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chuyện gì xảy ra
Sao tự nhiên lại bị cảm gió?” Dạ Chính Hùng vào nhà, thấy Tĩnh Phi suy yếu nằm đó, lập tức đau lòng tiến lên
Cẩm Chức luống cuống nói: “Nương nương đứng bên cửa sổ nhìn Hiên Vương điện hạ, đợi rất lâu, nhưng cuối cùng Hiên Vương điện hạ cũng không vào.” Cẩm Chức vừa dứt lời, Tĩnh Phi liền nhéo nàng một cái
Cẩm Chức trong nháy mắt ý thức được mình nói hớ, liền cúi đầu, không dám lên tiếng nữa
“Đứa con bất hiếu này!” Nghe Dạ Thần Hiên vậy mà không đến thăm Tĩnh Phi, Dạ Chính Hùng lập tức giận đến không thôi, thậm chí muốn gọi người đi bắt Dạ Thần Hiên tới đánh một trận
“Hoàng thượng.” Tĩnh Phi kéo góc áo hắn, yếu ớt nói: “Ngài ở bên thần thiếp, thần thiếp muốn ngài.” Dạ Chính Hùng nghe vậy, ánh mắt sắc bén kia phút chốc mềm nhũn, lập tức nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng: “Được, trẫm ở bên ngươi, trẫm không phê sổ con nữa, mỗi ngày sẽ ở bên ngươi.” Dạ Chính Hùng đơn giản chải đầu rửa mặt rồi ở bên Tĩnh Phi ngủ
Bên này đợi đến nửa đêm, Hoàng hậu nghe được Dạ Chính Hùng nghỉ ở Tĩnh Phi nơi đó, liền tức giận đến đập vỡ hết thảy chén trà trên bàn: “Tĩnh Phi Tĩnh Phi, lại là Tĩnh Phi
Trong lòng hắn ngoài Tĩnh Phi ra còn có ai?!” Thời gian Hoàng thượng vào hậu cung vốn không nhiều, bình thường thời gian ở cùng sổ con còn nhiều hơn thời gian ở cùng với các nàng
Ngẫu nhiên lật bài chọn phi tần cũng chỉ lật Tĩnh Phi
Hôm nay là mùng một, thật vất vả mới đến lượt nàng thị tẩm, kết quả lại là Tĩnh Phi
Thấy Hoàng hậu tức giận, Liễu Ma Ma bên cạnh liền vội vàng tiến lên an ủi: “Nương nương, ngài bớt giận, nghe nói Tĩnh Phi bệnh nặng, có lẽ không còn sống được mấy ngày, Hoàng thượng cũng chỉ nhớ đến tình cảm trước kia
Nàng bệnh đến mức này, nhất định không thể thị tẩm được nữa.” Lời này lại khiến Hoàng hậu thoải mái đôi chút, nhưng vẫn giận nhẹ nói: “Ai biết con hồ ly lẳng lơ kia có biết dùng biện pháp khác để câu dẫn Hoàng thượng không?” Liễu Ma Ma cười lại khuyên: “Cho dù nàng có câu dẫn, e rằng nàng cũng không câu dẫn được mấy lần nữa
Nương nương ngài cứ tha cho nàng mấy ngày, thái y đều nói nàng không còn nhiều thời gian.” Nghe được Tĩnh Phi sắp chết, Hoàng hậu cuối cùng cũng bớt giận đi ít nhiều: “Nàng nếu thật sự chết đi, ngược lại là tốt.” Nàng trở về hơn mười năm nay, cơn ác mộng này liền làm nàng hơn mười năm
Nàng chết đi thì nàng mới có thể an tâm
.....
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên này Tần gia nghe được Tần Thanh Vũ xảy ra chuyện ở Bạch Mã Tự, Tần Phu Nhân Thái Thị lập tức khí thế hung hăng đuổi tới Bạch Mã Tự, nhưng lại vô ích, chỉ có thể trong đêm vất vả quay về kinh đô
Cứ đi đi về về vội vàng như vậy, đợi nàng đến Đường gia thì đã là sáng sớm ngày thứ hai
Minh Xuân Uyển
“Lão thái quân, người của Tần gia đến.” Quế Ma Ma vừa nghe thấy Thái Thị đến, liền lập tức đi bẩm báo
Đường lão phu nhân chậm rãi nhấp trà, cũng không hề ngạc nhiên
Thời gian Thái Thị đến cũng gần giống như nàng dự tính: “Cho người đi gọi Tần Thị, đây là chuyện họa do bọn họ gây ra, hãy để bọn họ tự đi giải quyết.” Nếu không phải vì Đường Dung là cháu gái ruột của nàng, cái chuyện rối ren này nàng mới lười nhác quản
Thái Thị kia cũng không phải là dễ đối phó, nếu Tần Thị đã thích nhảy nhót như vậy, vậy thì hãy để hai cô cháu họ tự đấu một trận đi
“Vâng.” Quế Ma Ma đáp lời, không cần tự mình đi truyền tin, bảo bọn nha hoàn đi truyền lời
Thái Thị trong đại sảnh đợi không được người, không kiên nhẫn liền xông thẳng vào nội viện tìm Tần Thị
Vừa vặn Tần Thị bước ra từ trong viện, Thái Thị không nói hai lời, tiến lên một tay liền túm lấy tóc của Tần Thị: “Ngươi cái đáng đâm ngàn đao, không biết xấu hổ, ngay cả cháu ruột của chính mình cũng tính toán
Tần Xảo Vân ngươi cái đồ nát bươn, ngươi còn tính là người không hả!” Tần Thị bị Thái Thị bắt không kịp trở tay, đợi nàng kịp phản ứng thì tóc đã bị Thái Thị túm rụng một mớ
“Con của ngươi cưỡng bức khuê nữ của ta, ngươi còn dám đánh người
Thái Kiều Kiều đừng tưởng rằng ngươi là chị dâu ta mà ta không dám đánh ngươi!” Tần Thị bị nàng kéo đau chết đi được, vừa kéo tóc mình không cho nàng giật, vừa kéo tóc nàng ta
Thái Thị như thể không cảm thấy đau vậy, túm chặt tóc Tần Thị, nghiến răng nghiến lợi giễu cợt nói: “Tiện nhân, nữ nhi nhà ngươi là hạng gì thì cả kinh đô đều biết, nàng sớm đã bị người khác chơi nát rồi
Ngươi đừng có đổ bô ỉa lên thân con ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đừng nói con ta không chơi con gái ngươi, cho dù có chơi đi nữa, loại hạng người như nàng cũng chỉ là chơi miễn phí thôi.” Nghe Thái Thị nói lời khó nghe đến vậy, Tần Thị trong nháy mắt tức giận, không kéo tóc nàng nữa mà một tay chụp thẳng lên mặt nàng: “Ngươi đánh rắm
Tiện chủng chó đẻ, khó trách Tần Thanh Vũ tiện như vậy, chính là đồ chơi hay do ngươi dạy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.