Quỷ Kỳ không hề chớp mắt nhìn Đường Mật một lúc lâu, mới không cam lòng từ trong ngực lại móc ra một bản: “Bản này có thể thuộc sao?” Đường Mật cũng chỉ nhìn tên sách đó, liền thuộc làu đọc ra, mà lại lưu loát đến mức khiến Quỷ Kỳ lần nữa có biểu lộ như gặp quỷ
Quỷ Kỳ cứ thế một bản tiếp một bản móc ra, Đường Mật đều chỉ nhìn tên sách liền có thể thuộc lòng đọc lên
Quỷ Kỳ phát điên nắm lấy tóc của mình, như một kẻ điên nhìn Đường Mật: “Cái này sao có thể
Ngươi không thể nào thuộc được những sách này!” Sách của hắn căn bản không hề mang ra ngoài, ngay cả thần tiên cũng không thể nào biết được, chớ nói chi là có thể đọc trôi chảy như thế
Lúc này không chỉ Quỷ Kỳ kinh ngạc, ngay cả Dạ Thần Hiên ẩn mình trong bóng tối cũng có chút sững sờ
Hắn không thể ngờ nha đầu này lại lợi hại đến vậy, mà lại nàng còn có thể đọc thuộc lòng tất cả sách y học của lão đầu kia
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của lão đầu, sách đó hẳn là chưa từng có người khác xem qua, vậy nàng rốt cuộc là từ đâu mà thuộc được những sách này
Hắn không tin có thần tiên nào cả
Đường Mật không trả lời lời của Quỷ Kỳ, chậm rãi thu dọn đồ đạc của nàng, liền cầm lấy hộp cơm đứng dậy: “Ta phải trở về, ngọn lửa này để ngươi lo liệu vậy.” Gặp Đường Mật muốn đi, Quỷ Kỳ trong nháy mắt tức giận, lập tức ôm lấy chân của nàng: “Đừng mà, tiểu nha đầu, ngươi ngàn vạn lần không thể đi, ngươi hãy nói cho lão đầu nhi biết ngươi đã nhìn thấy những sách này ở đâu, không biết rõ ràng những điều này, lão đầu nhi chết không nhắm mắt a!” Đường Mật dở khóc dở cười nhìn hắn, bất đắc dĩ nói: “Thật là thần tiên dạy ta, ta nói ngươi lại không tin.”
“Ta tin!” Quỷ Kỳ vẫn như cũ ôm chân nàng không buông tay: “Thần tiên nào đã dạy ngươi, lần sau lão đầu nhi sẽ hỏi thử hắn rốt cuộc làm sao biết được sách của lão đầu nhi.” Hắn cũng không tin có thần tiên nào cả, nhưng bây giờ hắn không thể không tin a
Đường Mật mím môi nén cười, sư phụ đây là đang lừa gạt trẻ con đây mà, còn lần sau hỏi hắn, hắn thật sự cho là có thần tiên nào đó sao, dù có thật đi chăng nữa, hắn cũng gặp không được a
Đôi mắt linh động của Đường Mật đảo quanh, một mặt vẻ mặt vô tội: “Ta nhưng không biết hắn là thần tiên nào, ta chỉ biết là hắn là một lão đầu, dáng dấp...” Đường Mật nói rồi đánh giá Quỷ Kỳ từ trên xuống dưới một lượt, nghiêm túc nói: “Giống như cùng ngươi không sai biệt lắm, tóc cùng ngươi không sai biệt lắm, quần áo thì cũng chẳng khác là bao, còn giọng nói chuyện này cũng gần như vậy.” Cuối cùng, Đường Mật vẫn không quên thêm một câu: “A, hắn đặc biệt tham ăn, cái này cũng cùng ngươi không sai biệt lắm.” Quỷ Kỳ một mặt mộng bức nhìn Đường Mật, thật lâu mới hoàn hồn, chỉ chỉ cái mũi của mình: “Tiểu nha đầu, ngươi sẽ không phải chính là mơ thấy lão đầu nhi đấy chứ.” Quỷ Kỳ vừa nói như vậy, Đường Mật thật sự có ý nhìn kỹ hắn vài mắt, sau đó méo miệng lắc đầu: “Trong mộng sương mù quá nhiều, mặt của hắn ta thấy không rõ.” Ngay tại Quỷ Kỳ có chút thất vọng, Đường Mật lại nói: “Bất quá hắn nói những sách này đều là hắn viết, là độc nhất vô nhị trên đời
Còn nói hắn là thần tiên, có thể dạy ta rất nhiều thứ.” Nghe những lời này, Quỷ Kỳ trong nháy mắt tức giận: “Đánh rắm, những sách này rõ ràng chính là lão đầu nhi viết.” Nói xong ý thức được điều gì, lại cau mày nói: “Không đúng, ngươi đây rõ ràng chính là mơ thấy lão đầu nhi a.” Đường Mật nhếch môi, cũng không đáp lời hắn
Quỷ Kỳ có chút gấp gáp, lại hỏi: “Vậy ngươi nói xem hắn còn dạy ngươi cái gì?” Đường Mật kiêu ngạo giương lên lông mày nhỏ: “Ta tại sao phải nói cho ngươi biết?” Quỷ Kỳ vừa vội mắt, lại nằm sấp xuống đất ôm chân nàng chơi xấu: “Ngươi nói cho lão đầu nhi đi, ngươi không nói cho lão đầu nhi, lão đầu nhi chết không nhắm mắt a?” Đường Mật thái dương trong nháy mắt rơi xuống một loạt hắc tuyến, bất đắc dĩ nâng trán
Sư phụ cái bệnh cũ này lại tái phát, ngoài nàng ra, còn ai có thể khiến hắn chơi xấu đến vậy chứ
Đường Mật liếc nhìn vị sư phụ nghịch ngợm của mình, cuối cùng vẫn thỏa hiệp: “Hắn dạy ta y thuật, hắn nói hắn là thần y.” Thần y!!
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quỷ Kỳ phút chốc mở to hai mắt, thần y này chẳng phải là hắn sao
Hắn chính là thần y a
“Sắc trời không còn sớm, ta phải trở về.” Khi Quỷ Kỳ còn đang ngây người, Đường Mật đã mang theo hộp cơm đi ra
Quỷ Kỳ hoàn hồn, vội vàng quay về phía bóng lưng Đường Mật mà hô: “Ai, tiểu nha đầu, ngươi đến mai lại đến chứ?” Hắn còn chưa hỏi xong đâu, vị thần y này rốt cuộc đã dạy nàng y thuật gì a
Phía trước, Đường Mật căn bản không để ý tới hắn
Quỷ Kỳ vừa vội vừa đỏ mặt trắng bệch hô một câu: “Ngươi ngày mai nhất định phải tới a, lão đầu nhi tại chỗ này đợi ngươi.” Hắn còn một bụng nghi vấn chưa hỏi rõ ràng, hôm nay định là một đêm không ngủ a
Nghe tiếng la của sư phụ mình, khóe môi Đường Mật không nhịn được giương lên
Ngày mai nàng còn phải đến, ngày mai nàng sẽ chuẩn bị thứ gì tốt cho sư phụ đây
Chi bằng làm món thập cẩm cùng canh nấm, có thể lại chưng một lồng bánh bao nhân rau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến ngày mai gặp mặt, bước chân Đường Mật càng thêm nhanh nhẹ
Trong bóng tối, Dạ Thần Hiên nhìn Đường Mật dáng vẻ vui vẻ kia, nhịn không được nhướng mày
Nàng hôm nay là cố ý đến đợi lão đầu nhi này sao, là vì điều gì đây
Có lẽ ngày mai sẽ có đáp án
Chương 64: Hy vọng của Đường Dong
Đường Mật trở lại Bạch Mã Tự khi trời còn chưa sáng rõ
Tiểu sa di canh giữ ở cửa phòng Bắc Sương và Tây Sương nhìn thấy Đường Mật tới, dụi dụi con mắt nói: “Là Bán Hạ tỷ tỷ sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngài đây là đi đâu vậy?” “Tiểu thư thích uống trà, để ta đi thu thập hạt sương.” Đường Mật cúi đầu thấp giọng nói, còn giơ tay lên hộp cơm
“Thì ra là như vậy.” Tiểu sa di vội vàng mở cửa cho Đường Mật, “Sắp trời sáng rồi, tỷ tỷ mau trở về nghỉ ngơi đi.” “Mấy ngày nay ta mỗi ngày đều phải đi thu thập hạt sương, còn phải phiền phức tiểu sư phụ nhiều.” Đường Mật từ bên hông lấy ra một thỏi bạc nhỏ kín đáo đưa cho tiểu sa di
Mùi hương nhàn nhạt kia phả tới, tiểu sa di trong nháy mắt đỏ mặt, vội vàng từ chối: “Cái đó tiểu tăng mỗi ngày ở đây cho ngài mở cửa là được, không cần bạc.” “Tiểu sư phụ cầm lấy đi, mua chút trà uống.” Đường Mật kín đáo đưa bạc cho tiểu sa di rồi bước vào cửa
Tiểu sa di nhìn Đường Mật bóng lưng yểu điệu kia, kìm lòng không được ngửi ngửi mùi hương trên nén bạc trong tay.