Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1184: Vu tộc hiện thân




Có thể tu luyện đến Bất Diệt cảnh, bốn người cũng không phải hạng người háo sắc
Chỉ có điều đàn ông nào mà chẳng thích gái đẹp
Lúc này nhìn thấy một lúc ba cô gái xinh đẹp, khó tránh khỏi có những suy nghĩ xấu xa
- Cô gái này không tệ
Sau này hãy ở bên cạnh tôi, hầu hạ cho tốt, tôi sẽ cho cô hết thảy
Người đàn ông giết người nhiều nhất chỉ vào Tần Phỉ Phỉ, nói
Triệu Thiên Vũ và Cung Y Y cũng là giai nhân tuyệt sắc, nhưng luận khí chất, vẫn còn kém Tần Phỉ Phỉ
- Anh nói cái gì
Tần Phỉ Phỉ vốn đang cố dặn mình phải nhịn, tận lực ngăn cản đám người này, chờ Tiêu Hậu đến trợ giúp
Nhưng bất luận cô gái nào nghe thấy điều này cũng nhịn không được mà tức giận
- Sao vậy
Cô không muốn
Người đàn ông cười lạnh:
- Chỉ sợ không thể do cô quyết định rồi
Nói xong, gã liền vung tay, một đạo quy tắc bao phủ Tần Phỉ Phỉ, muốn cuốn cô vào bên trong
Tần Phỉ Phỉ tất nhiên là phản kháng
Triệu Thiên Vũ và Cung Y Y đều đồng thời ra tay, đem Thiên Duyệt Cầm và Vũ Hoàng ra đối kháng với người đàn ông
Oành
Quy tắc đạo vận của người đàn ông bị ba người liên thủ nổ nát, nhưng Cung Y Y và Tần Phỉ Phỉ đều có chút không chịu đựng nổi
- Ồ, lợi hại nhỉ
Người đàn ông tán thưởng một tiếng, ánh mắt rơi xuống người Triệu Thiên Vũ
Gã nhìn ra được thực lực của Triệu Thiên Vũ là mạnh nhất, thậm chí còn không yếu hơn gã bao nhiêu
- Nguyễn huynh, anh đã chọn rồi, giờ cô gái này sẽ thuộc về tôi
Một gã đàn ông mặt đỏ dường như rất coi trọng Triệu Thiên Vũ, đứng ra nói
Người đàn ông họ Nguyễn nhìn Triệu Thiên Vũ
Thực lực của Triệu Thiên Vũ mạnh, nhưng gã vẫn thích Tần Phỉ Phỉ hơn
Cho nên cũng chẳng tranh giành
- Hắc hắc, hai người đã quên vẫn còn chúng tôi sao
Hai người còn lại không chịu lép vế
Người đàn ông mặt đỏ cười nói:
- Còn thừa một cô, hai người chia như thế nào
- Không cần chia
Chúng tôi chỉ cần chơi một chút, cũng không có ý định mang theo ai cả
Hai người không kiêng nể gì mà đánh giá Cung Y Y:
- Tuy các người chọn trước, nhưng cô gái này cũng không chênh lệch so với hai người kia bao nhiêu
- Ba người này đều là cực phẩm nữ nhân, mỗi người một vẻ, khó nói ai đẹp hơn ai
Chọn ai cũng không thiệt thòi
Bốn người chẳng thèm quan tâm đến ba cô gái, tùy ý chọn lựa
- Con mẹ nó, hỏa khí bị các người khơi ra rồi
Đã lâu rồi không có ăn mặn
Hôm nay nếm thử một chút
- Còn nói nhảm chi nữa
Mau bắt hết đi
Bốn người chọn xong mục tiêu, đồng thời ra tay
Nếu ba cô gái đối phó với một Bất Diệt cảnh, có lẽ còn có khả năng chiến thắng, nhưng bốn người đồng loạt ra tay, các cô căn bản không thể ngăn cản
- Liều mạng thôi
Ba cô gái biết mình không thể rơi vào tay đối phương, bằng không sẽ sống không bằng chết
Nếu quả thật bị đánh bại, chi bằng trước khi bị bắt tự kết thúc mạng sống mình
- Trước mặt chúng ta, các người tự sát cũng phải có khả năng đấy
Người đàn ông họ Nguyễn dường như đoán ra được suy nghĩ của ba cô, vô cùng khinh thường nói
Trong lúc nói chuyện, gã liền ra tay lần nữa, thi triển thần thông giam cầm cường đại, bao phủ ba cô gái
- Dừng tay
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng truyền đến, mang theo uy áp khủng bố
- Bất Diệt cảnh đỉnh phong
Thần sắc người đàn ông họ Nguyễn biến đổi, vội vàng ngừng tay
Bốn người quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một lão giả cao thâm mạt trắc đứng trên tường thành
Thoáng chốc, thân ảnh lão giả biến mất, một lần nữa xuất hiện trước mặt bốn người
Bốn người lại càng thêm hoảng sợ, vô cùng cung kính nói:
- Bái kiến tiền bối, không biết xưng hô với tiền bối như thế nào
Trong lòng bốn người thấp thỏm không yên, sợ ngườ này có quan hệ đặc biệt với thành Thiên Mạc
Lúc đó xem như xong đời
- Lão phu Vu Nhân
Nhưng khi nghe lão giả báo ra danh hào, bốn người lập tức cả kinh
Họ Vu, chẳng lẽ là người của Vu tộc
- Tiền…tiền bối
- Mấy người cũng thật to gan, dám bất kính với chi chủ của Thiên Duyệt Cầm và Vũ Hoàng, có biết mình đã phạm vào tội gì hay không
Ngữ khí lão giả hờ hững, dường như đang trách cứ
- Ơ
Bốn người cả kinh, vội vàng nói:
- Tiền bối thứ tội, chúng tôi không biết họ là chi chủ thần khí
Kỳ thật, trước khi chiến đấu, bọn họ cũng cảm giác được pháp bảo của Cung Y Y và Triệu Thiên Vũ không đơn giản, chỉ là không liên tưởng đến thần khí mà thôi
Người ngoài xem ra, trước mắt đã xuất thế khoảng hai ba thần khí, nhưng không nghĩ đến có hai thần khí tập trung tại thành Thiên Mạc nho nhỏ
Hiện tại, trải qua lời khẳng định của Vu Nhân, trong lòng bọn họ liền không yên
Mặc cho ai cũng biết, Vu tộc có Thiên Thần tháp
Mỗi vị chi chủ thần khí đều phải trải qua một lần tĩnh tu tẩy lễ tại Thiên Thần tháp
Việc Vu Nhân xuất hiện ở chỗ này, mục đích không cần nói cũng biết
- Nếu không biết rõ tình hình, chuyện này không thể trách các người
Lão giả thản nhiên nói:
- Lần này ta chỉ phụng mệnh đến đây mang hai vị chi chủ thần khí đến tộc của ta
Còn những tranh chấp khác, ta không quan tâm
Bốn người nghe xong liền mừng rỡ trong lòng
Lời của Vu Nhân giống như cổ vũ bọn họ làm chuyện xấu tại thành Thiên Mạc
Chỉ cần không làm tổn thương Cung Y Y và Triệu Thiên Vũ, mọi chuyện khác ông ta đều không quan tâm
Chẳng lẽ tiền bối Vu tộc và thành Thiên Mạc có ân oán gì
Trên thực tế, Vu Nhân có sự kỳ thị chủng tộc với Nhân loại
Thần khí rơi vào tay hai cô gái Nhân loại, trong lòng ông ta cảm thấy không công bằng
Nếu không phải trên người có nhiệm vụ, ông ta cũng không ra tay cứu giúp
- Cung Y Y, Triệu Thiên Vũ, ta phụng mệnh đến đây, mời các người theo ta một chuyến
Vu Nhân lạnh lùng nói
Ba cô gái vốn tưởng rằng có cứu tinh đến, không nghĩ đến lại là người của Vu tộc
Hơn nữa nhìn biểu hiện của ông ta, dường như rất khó chịu với các cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Tiền bối, chúng tôi biết quy củ, nhưng trước mắt thành chủ không có ở đây, thành Thiên Mạc phải do chúng tôi bảo vệ, tạm thời không thể thoát thân
Triệu Thiên Vũ tận lực giảm bớt âm thanh, nói:
- Chi bằng mời tiền bối ở lại thành Thiên Mạc vài ngày, đợi thành chủ trở về, chúng tôi sẽ theo ngài đến Vu tộc
Vu Nhân nghe xong, hơi tức giận:
- Khốn kiếp, thời gian của lão phu rất quý, cái gì phải chờ thành chủ các người trở về
Chẳng lẽ bắt ta chờ ở đây mãi
- Vậy thì tiền bối cứ trở về
Bất luận thế nào, chúng tôi không thể rời khỏi đây được
Cung Y Y lãnh đạm nói
- Điều này không phải do các người quyết định
Vu Nhân nói:
- Tuy các người là chi chủ thần khí, nhưng mười hai thần khí là tài sản của cả cộng đồng
Các người có được thần khí cũng không có nghĩa có quyền lạm dụng thần khí, mà là đại diện cho một loại trách nhiệm
Các người nên đến Thiên Thần tháp tiếp nhận tẩy lễ
- Nực cười
Thần khí trong tay chúng tôi, chúng tôi muốn dùng sao thì dùng, nào đâu đến phiên người khác khoa chân múa tay
Chúng tôi không đến Thiên Thần tháp đấy, chẳng lẽ ông bắt buộc được chúng tôi sao
Cung Y Y càng lúc càng phản cảm với Vu Nhân
Lão gia hỏa này ngay từ đầu đã có thành kiến với các cô
- Các người rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt
Vu Nhân cười lạnh, uy áp Bất Diệt cảnh đỉnh phong bao phủ xuống
Trong hoàng tộc, người căm thù Nhân tộc chiếm đa số
Bọn họ không thích nhìn thấy đám nhóc con đoạt được thần khí leo lên đầu bọn họ
Nịnh nọt chi bằng thái độ cứng rắn, dạy cho đám nhóc con này biết phục tùng như thế nào
Tu vi đạt đến Bất Diệt cảnh, cho dù chỉ thua kém nhau một cảnh giới nhỏ, nhưng kỳ thật thực lực sẽ cách biệt một trời
Vu Nhân là cường giả Bất Diệt cảnh đỉnh phong
Bốn người đàn ông họ Nguyễn liên hợp lại, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu
Lúc này, Vu Nhân dường như muốn ra tay dạy dỗ Cung Y Y và Triệu Thiên Vũ, uy áp cường đại bao phủ xuống, trùm luôn cả Tần Phỉ Phỉ
Triệu Thiên Vũ có thực lực mạnh nhất cũng có chút không thừa nhận nổi
Nếu không có Vũ Hoàng hộ chủ, chỉ sợ cơ thể của cô đã mệt rã rời, huống chi là Tần Phỉ Phỉ và Cung Y Y còn yếu hơn cô
- Dừng tay
Triệu Thiên Vũ biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy, ba cô cũng sẽ không chiếm được chỗ tốt, chỉ có thể khuất phục:
- Chúng tôi đi theo ông
- Hừ, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
Vu Nhân nghe xong liền cười lạnh:
- Lập tức lên đường ngay
- Khoan, tôi có một điều kiện
Triệu Thiên Vũ đột nhiên nói
Vu Nhân khinh thường nói:
- Cô cho rằng mình có tư cách bàn điều kiện với ta sao
- Tôi nghĩ ông chỉ hù dọa chúng tôi thôi, dám giết chúng tôi sao
Triệu Thiên Vũ lấy Vũ Hoàng ra, nói:
- Nếu ông còn dám động thủ, tôi lập tức tự vẫn ngay
Trong lòng Vu Nhân liền căng thẳng
Cuộc chiến hủy diệt sắp bộc phát, chỉ có mười hai thần khí tề tụ mới có thể ngăn cản kiếp nạn, thiếu một thứ cũng không được
Nếu ông bức tử một chi chủ thần khí, khiến cho mười hai thần khí không cách nào tề tựu, tội danh sẽ rất to
Nhưng dù sao ông ta cũng là người từng trải, trên mặt cũng không lộ ra thần sắc kiêng kỵ:
- Cô cho rằng sẽ uy hiếp được ta sao
Huống hồ muốn tự vẫn trước mặt ta
Chưa chắc làm được đâu
- Nếu ông đã nói như vậy, tôi sẽ thành toàn cho ông
Triệu Thiên Vũ nói xong, thật sự thúc giục Vũ Hoàng công kích mình
Dưới cảnh giới Chân Thần, mặc kệ là ai khi bị thần khí đánh trúng cũng đều phải chết
Vu Nhân nhảy dựng trong lòng
Ông ta không nghĩ đến cô gái này lại điên cuồng, không nói hai lời liền tự hủy mình như vậy
- Dừng tay
Vu Nhân xuất ra một chiêu, trong ranh giới ngàn cân treo sợi tốc, ngăn cản động tác của Triệu Thiên Vũ
Tần Phỉ Phỉ và Cung Y Y cũng kịp thời phản ứng, lo lắng nhìn Triệu Thiên Vũ:
- Triệu tỷ tỷ, chị đang làm cái gì thế
Triệu Thiên Vũ cũng không trả lời hai người, chỉ nhìn chằm chằm vào Vu Nhân:
- Ông chỉ có thể giam cầm tôi nhất thời, nhưng từ đây đến Vu tộc phải cần nửa tháng, ông có thể đảm bảo lúc nào cũng trói buộc được tôi sao
Sắc mặt Vu Nhân trầm xuống
Ông ta đương nhiên hiểu được lời nói của Triệu Thiên Vũ
Chỉ cần ông ta có chút lơi lỏng, Triệu Thiên Vũ liền tự vẫn ngay, ngọc thạch câu phần
- Được rồi, thế cô có điều kiện gì
Vu Nhân thỏa hiệp
Ông đúng là xem thường cô gái Triệu Thiên Vũ này
- Bảo bọn họ cút ra khỏi thành Thiên Mạc
Triệu Thiên Vũ chỉ vào bốn gã Bất Diệt cảnh, nói
- Khốn kiếp, ở đây có chỗ cho cô nói chuyện sao
Người đàn ông họ Nguyễn không muốn rời khỏi thành Thiên Mạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt của Vu Nhân cũng cực kỳ khó coi
Triệu Thiên Vũ uy hiếp ông ta thì thôi đi, nói chuyện cũng chẳng khách khí, quả thật không ưa mà
Nhưng nghĩ đến chuyện Triệu Thiên Vũ định dùng Vũ Hoàng tự vận, ông ta lại không có can đảm ép buộc cô gái điên cuồng này, chỉ có thể nói với bốn người kia:
- Bốn người tạm thời rời khỏi thành Thiên Mạc, có nghe hay không
- Tiền bối, cái này…cái này…
- Sao
Lông mày Vu Nhân cau lại
- A, tiền bối, chúng tôi lập tức đi ngay
Thấy Vu Nhân muốn động thủ, bốn người nào dám lưu lại, quay người bay mất
- Cũng đi lâu rồi, đã đến lúc phải về
Trong quá trình luyện hóa, Tần Mục không có khái niệm về thời gian
Hắn cho rằng chắc cũng đã qua vài ngày
Sơn động phong bế này không biết được hình thành như thế nào
Sau khi hắn luyện hóa hạt giống lôi điện, nó từ từ biến mất, giống như một không gian hư ảo
Lúc này, Tần Mục phát hiện mình đang trôi nổi trong không trung phía trên hạp cốc Lôi Minh, phía dưới là hải lưu và sông núi mênh mông
- Chẳng lẽ mình vẫn còn chưa tiến vào bên trong hạp cốc Lôi Minh
Tần Mục dùng thần thức quét qua phía dưới hạp cốc vài lần, ngạc nhiên khi nhìn thấy bên dưới còn có đồ vật bị che giấu
Nhưng khi nghĩ đến đám người Phỉ Phỉ có thể đang lo lắng cho mình, hắn lại lắc đầu
Dù sao hạp cốc Lôi Minh rất gần thành Thiên Mạc, sau này có thể đến đây bất cứ lúc nào
- Trở về thôi
Tần Mục nói xong, hóa thành một đạo lưu quang, rất nhanh bay đi
Nửa canh giờ sau, Tần Mục đã trở về thành Thiên Mạc
- A, thành chủ, cậu trở về rồi
Tuy Tần Mục rất ít khi xuất đầu lộ diện, sự việc lớn nhỏ đều giao cho Kế Phong xử lý, nhưng nói thành Thiên Mạc mà không biết Tần Mục thì thật sự không có bao nhiêu người
Dù sao lúc trước hắn đã từng quét ngang tam tộc ở thành Thiên Mạc, đã trở thành một truyền kỳ
Tần Mục thấy có người chào hỏi mình, trong lòng cao hứng vô cùng
Nhưng hắn phát hiện thần sắc người này cực kỳ khó coi, đang có chuyện gì lo lắng, cũng không phải chào hỏi đơn giản
- Trong thành phát sinh chuyện gì rồi sao
- Bẩm thành chủ, sáng nay có mấy Bất Diệt cảnh đến quấy rối
Người nọ đang muốn đem chuyện buổi sáng nói cho Tần Mục biết, ai ngờ không đợi gã nói xong, Tần Mục đã biến mất ngay trước mắt
Tần Mục đương nhiên biết hành động này không được lịch sự, nhưng bây giờ hắn đang rất lo lắng cho tình huống của phủ thành chủ, muốn nhanh chóng trở về ngay lập tức
Đã xảy ra chuyện gì, mấy người Tần Phỉ Phỉ có lẽ là rõ nhất
Chỉ sau mấy giây, Tần Mục đã xuất hiện ở viện tử phủ thành chủ
- Phỉ Phỉ
Tần Mục gọi
- Anh
Tần Phỉ Phỉ từ trong phòng chạy ra, nhìn thấy Tần Mục, lập tức bổ nhào vào lòng hắn, khóc rống lên
- Phỉ Phỉ, chuyện gì xảy ra vậy
Tần Mục nhẹ nhàng vỗ sau lưng Tần Phỉ Phỉ
- Triệu tỷ tỷ và Y Y tỷ tỷ bị bắt đi rồi
- Cái gì
Tần Mục giận tái mặt:
- Là bị ai bắt đi
- Là người của Vu tộc
- Vu tộc
Tần Mục cau mày:
- Bắt đến Thiên Thần tháp
- Vâng
- Tới thật đúng lúc nhỉ, tranh thủ anh không có ở đây
Tần Mục chửi một câu, sau đó hỏi:
- Tại sao nói là bắt
Người Vu tộc ép buộc hai người bọn họ sao
- Sự việc không đơn giản như vậy
Triệu tỷ tỷ thiếu chút nữa tự sát rồi
Tần Phỉ Phỉ nhớ đến hành động của Triệu Thiên Vũ, trong lòng vẫn còn sợ hãi
Tần Mục biến sắc:
- Rốt cuộc là có chuyện gì
Hãy nói cho anh nghe từ đầu
Tần Phỉ Phỉ liền đem chuyện hồi sáng nói qua một lần
- Không nghĩ đến một tháng đã trôi qua
Chuyện này là lỗi của anh
Tần Mục tự trách, sau đó an ủi Tần Phỉ Phỉ:
- Phỉ Phỉ, em yên tâm đi, anh lập tức mang bọn họ về đây, không có việc gì đâu
Không thể không nói, Triệu Thiên Vũ vô cùng thông minh
Một chiêu vứt bỏ tính mạng của cô không phải ai cũng làm được
Triệu Thiên Vũ biết người của Vu tộc không thể tùy ý cho cô tự sát
Cho dù cô muốn tự sát, với thực lực Bất Diệt cảnh đỉnh phong, cũng sẽ dễ dàng ngăn cản
Nghiêm khắc mà nói, cô đã thắng canh bạc này
Nhưng dù sao cũng là đánh bạc
Rất nhiều người cho dù biết rõ chuyện này, chỉ sợ cũng không dám làm
Cho nên, Tần Mục vô cùng cảm kích và bội phục Triệu Thiên Vũ
Đột nhiên, Tần Mục lại nhướng mày, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh
- Đám người kia đúng thật là tự giác, tự mình đưa đến cửa
Tần Phỉ Phỉ nhìn theo ánh mắt của Tần Mục, phát hiện bốn gã Bất diệt cảnh lại xuất hiện trong thành Thiên Mạc
Bốn người này đúng là bằng mặt mà không bằng lòng
Khi Vu Nhân mang Cung Y Y và Triệu Thiên Vũ đi, bọn họ liền quay trở lại
- Giải quyết bốn tên rác rưởi này trước
- Vâng
Tần Phỉ Phỉ căm thù bốn người này đến tận xương tủy
- Thành Thiên Mạc là nơi tốt, làm sao có thể đơn giản rời khỏi được
- Nói không sai
Không biết thành chủ của thành Thiên Mạc là ai
Chi bằng chúng ta đuổi hắn xuống, chiếm cứ nơi đây
- Tôi không có hứng thú
Thành Thiên Mạc gần hạp cốc Lôi Minh
Bây giờ ở đây không có nhiều cường giả
Chờ thêm thời gian nữa, nói không chừng sẽ có Hoàng tộc đến
- Điều này cũng đúng
Tuy thành Thiên Mạc là thành nhỏ, nhưng địa vị rất đặc biệt, tương lai là vùng giao tranh của hoàng tộc
- Không nói điều này nữa
Vu tiền bối đã mang hai cô gái đi, trong thành không phải vẫn còn một cô nương tuyệt sắc sao
Có cần tìm để chơi một chút không
Đang nói, thần sắc người đàn ông họ Nguyễn khẽ động, cười nghiền ngẫm:
- Dường như không cần đi tìm nữa
Cô ta tự mình đưa đến cửa rồi
Hai người Tần Mục bay đến trước mặt bốn người này
- Anh, chính là bọn họ
Tần Phỉ Phỉ chỉ vào bốn người, thần sắc phẫn nộ
- Ơ, tiểu mỹ nhân, tìm tiểu bạch kiểm này ở đâu vậy
Người đàn ông họ Nguyễn quét mắt nhìn Tần Mục, dường như có chút khinh thường
- Tôi là thành chủ thành Thiên Mạc, cũng là anh trai của cô ấy
Tần Mục lạnh lùng nhìn mọi người
- Thì ra cậu chính là thành chủ
Người đàn ông mặt đỏ đứng dậy, có chút buồn cười nói:
- Cậu đến đây là để làm cái gì
- Anh muốn biết
- Đúng
Người đàn ông mặt đỏ cười lớn
- Được, vậy tôi sẽ cho anh xem
Tần Mục đột nhiên ra tay, cách không nhấc người đàn ông lên
Sắc mặt người đàn ông mặt đỏ đã thay đổi
Y phát hiện tu vi của mình là Bất Diệt cảnh, nhưng lại bị giam cầm, một chút cũng không động đậy được
- Cậu…
Bành
Người đàn ông mặt đỏ bị một luồng sức mạnh xé nát, nguyên thần cũng không thể bảo lưu
- Không thể nào
Ba người phía sau đồng thời khiếp sợ
Một cậu thanh niên lại có khả năng giết chết một gã Bất Diệt cảnh
Đây là thủ đoạn gì vậy
- Chỉ toàn là rác rưởi mà cũng dám chạy đến đây giết người, ngại mạng mình quá dài đúng không
Tần Mục đưa tay ra, một đạo quy tắc chi lực nghiền ép đến
Oanh
Người đàn ông họ Nguyễn cũng không kịp phản ứng, trực tiếp bạo thể mà vong
Hai người còn lại bị dọa đến muốn tiểu ra quần, nào dám ở lại, vội vàng quay người bỏ chạy
Đúng lúc này, một đạo thanh sắc từ ngoài thành bay vào, xuyên thẳng qua hai người đang bỏ chạy, trong nháy mắt đến trước người Tần Mục
- Tiễn các người đến luân hồi một thể
Thanh âm lạnh như băng phát ra, liền nhìn thấy hai gã Bất Diệt cảnh đang đào thoát ngừng lại, cơ thể vặn vẹo
Không, chính xác mà nói là không gian chung quanh bọn họ đang vặn vẹo
- Ah, không
Hai người kêu thảm một tiếng, sau đó biến mất ngay tại chỗ, cái gì cũng không còn
- Thật có lỗi, dường như ta đã tới chậm
Tiêu Hậu hiển nhiên là biết chuyện gì xảy ra, áy náy nói với Tần Mục
Tần Mục lắc đầu:
- Không thể trách cô được
Chuyện này xác thật không thể trách Tiêu Hậu
Lúc trước Tần Mục nhờ Tiêu Hậu chiếu cố thành Thiên Mạc là lúc hắn đến tinh không bốn phía
Sau đó Tần Mục trở về thành Thiên Mạc, Tiêu Hậu cho rằng mình đã có thể thả lỏng một thời gian, bắt đầu bế quan, không để ý đến tình huống của thành Thiên Mạc nữa
- Có lẽ chúng ta nên cân nhắc thiết lập một truyền tống trận để thuận tiện qua lại
Tần Mục đề nghị
Tiêu Hậu lắc đầu nói:
- Nếu có thể kiến tạo truyền tống trận, tôi đã sớm thành lập rồi
- Tôi tìm được một số Trận đạo sư ở tinh không bốn phía
Có lẽ bọn họ không phải là tông sư, nhưng tranh thủ chút thời gian vẫn có thể làm được
- Cậu quá ngây thơ rồi
Đừng nói người cậu tìm không phải là tông sư, cho dù là tông sư cũng không có khả năng làm được
Tiêu Hậu nói:
- Truyền tống trận của Bạch Đế Tinh hiện nay đều là còn sót lại từ thời viễn cổ
Thế giới bây giờ không còn ai có thể chế tạo được truyền tống trận ở Bạch Đế Tinh này
Tần Mục vốn đang nghi hoặc, lập tức hiểu ra được chuyện gì, liền nói:
- Bởi vì không gian của Bạch Đế Tinh
- Đúng, Bạch Đế Tinh có không gian cao cấp hơn tinh không bốn phía
Quy tắc chi lực không gian mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với nơi khác
- Vậy vì sao truyền tống phù của cô lại có thể phá vỡ không gian
- Phù triện này cũng là còn sót lại từ thời viễn cổ, do ta trong lúc vô tình tìm được ở hạp cốc Lôi Minh
Tổng cộng chỉ có hai mươi mấy cái mà thôi
Tiêu Hậu nhìn Tần Mục, nói:
- Nếu có người có thể luyện được loại phù triện này, tôi cũng không nói nó trân quý như vậy
- Cô đã đến hạp cốc Lôi Minh
Tần Mục lại chú ý đến điều này
- Ừm, khi tôi đến Bạch Đế Tinh, liền nghe đồn về cấm khu này
Tôi cũng là tâm cao khí ngạo, không cho rằng bên trong có thứ đồ gì làm khó tôi được
Kết quả đã bị tổn thất nặng nề
- Tôi thấy cũng không hẳn là tổn thất nặng nề
Có lẽ cô còn chiếm được chỗ tốt lớn hơn đấy
Tần Mục dựa vào trực giác mà nói
Tiêu Hậu cũng không quan tâm, chỉ cười nói:
- Được rồi, đừng nói chuyện của tôi nữa
Cậu không đuổi theo bạn gái của mình sao
Hơn nữa, Khinh Tuyết cũng đang ở Thiên Thần tháp
Cô ấy đã đi ba năm rồi, tôi cũng rất lo lắng
- Điều này…
- Cậu yên tâm đi
Lần này sẽ không xảy ra sai lầm gì nữa đâu
Có gì tôi sẽ đến thành Thiên Mạc để bế quan
Tiêu Hậu hướng Tần Mục cam đoan
- Cảm ơn
- Nếu muốn cảm ơn tôi, sau này còn rất nhiều cơ hội
Tiêu Hậu cười nói
Tần Mục im lặng
Hắn cảm giác Tiêu Hậu đang tu luyện công pháp kỳ quái, càng sống lâu lại càng trẻ
Không chỉ là trẻ về dáng vẻ bề ngoài, ngay cả tâm trạng cũng xảy ra biến hóa cực lớn
- Anh, anh hãy nên đi sớm, mang các chị trở về
Đã lâu rồi em không gặp chị Khinh Tuyết
Tần Mục xoa đầu của cô, nói:
- Yên tâm đi, anh biết rồi
Anh không có ở đây, em hãy đi theo Tiêu Hậu tu luyện
Anh thấy cô ấy nguyện ý dạy cho em đấy
- Dường như cậu đã biết chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Hậu kinh ngạc hỏi
- Không, tôi chỉ biết Tần Phỉ Phỉ có được truyền thừa của Lạc Thần, còn lại thì không rõ lắm
- Đợi cậu trở về, tôi sẽ nói rõ chuyện Lạc Thần cho cậu biết
- Tôi sẽ mau chóng trở về ngay
Nói xong, Tần Mục liền hóa thành một đạo lưu quang rời khỏi
Triệu Thiên Vũ và Cung Y Y đi theo Vu Nhân đến Vu tộc, trên đường tâm trạng không yên
Tuy bốn gã Bất Diệt cảnh đã bị buộc rời khỏi, nhưng hiển nhiên bọn họ không cam lòng tình nguyện
Vạn nhất bọn họ quay trở lại, thành Thiên Mạc nên xử lý như thế nào
Tần Phỉ Phỉ sẽ phải làm sao
- Hai người nhanh một chút, chậm như vậy, biết bao giờ mới có thể đến nơi
Vu Nhân dường như không chỉ một lần nhắc nhở hai cô, có chút không kiên nhẫn được nữa
Hai cô gái không thèm để ý, cứ bay chậm rì rì
Vu Nhân giận dữ:
- Các người đừng có mà không biết phân biệt như vậy
Tôi đã nhịn các người đủ rồi đấy
- Gấp làm gì
Đến sớm vài ngày hay đến muộn vài ngày thì có gì khác nhau
Cung Y Y lãnh đạm nói
Vu Nhân nhìn hai cô gái:
- Tôi có cảm giác hai người đang cố ý kéo dài thời gian
Triệu Thiên Vũ cười nói:
- Có lẽ ông nói đúng đấy
Chúng tôi đang cố ý kéo dài thời gian chờ một người
- Chờ người
Vu Nhân sững sờ, sau đó khinh thường nói:
- Chẳng lẽ các người cho rằng có người đến cứu các người sao
- Vậy thì cũng khó nói
Có lẽ đúng thì sao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.