Nếu thật sự chỉ là một phân thân, vậy bản thể của người này phải mạnh tới mức nào
Ô Lăng nhíu mày hỏi:
-Mi là người của tộc Hỗn Độn
-Đây không phải là chủ đề mi có thể hỏi
Một luồng sát cơ từ xa đánh tới làm cho sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, ai cũng như gặp đại địch
Nếu luồng khí xé nát không gian giết hơn mười người là đòn đánh lén, vậy có thể nói luồng sát cơ này hoàn toàn là quang minh chính đại
Hơn nữa, người đánh ra luồng sát cơ này cứ như đang cách nơi này nghìn tỉ dặm, căn bản không giống như ở cùng một không gian với bọn họ
-Cửa Thiên Quốc
Ô Lăng hét lớn một tiếng, ngón tay chỉ ra giống như nhen nhóm tinh thần, ánh lửa sáng chói thắp sáng vùng hư không xung quanh
Mọi người rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ, ai cũng cảm thấy kích động trong lòng
-Thần lực thật mạnh mẽ, đây là Cửa Thiên Quốc trong truyền thuyết ư
-Dùng Thần lực hoàn mỹ thi triển Cửa Thiên Quốc, có ai trong trời đất này dám chống lại
-Cho dù ông có thuật pháp ra sao trước Cửa Thiên Quốc của tôi, không chỗ nào có thể giấu, thu cho tôi
Ô Lăng tản mát ra hơi thở thần linh
Cửa Thiên Quốc chiếu rọi, sát cơ đang đánh tới trực tiếp bị cuốn đi sau đó biến mất
-Quả nhiên, căn bản không chịu nổi một đòn
-Tôi còn tưởng y thật sự có thể chém giết chúng ta từ ngoài nghìn tỉ dặm đó, thì ra chỉ là phô trương thanh thế
Mọi người thấy Ô Lăng đại triển thần uy, trong lòng lập tức cảm thấy mừng rỡ, đồng thời còn không quên châm chọc người trong bóng tối kia
Trước đó bọn họ đã tổn thất mười mấy đồng bạn, bọn họ làm gì có chuyện nhịn không đã kích sự phách lối kiêu căng của đối phương
-Hừ
Ánh sáng chỉ xuất hiện trong nháy mắt
Sau tiếng hừ lạnh, Cửa Thiên Quốc của Ô Lăng giống như tờ giấy mỏng ầm ầm sụp đổ, trời đất một lần nữa quay về bóng tối
-Ông… ông là ai
Vẻ mặt Ô Lăng thay đổi
Những người khác đều nghe được tiếng hừ lạnh đánh nát Cửa Thiên Quốc của Ô Lăng do một người khác chứ không phải người ra tay tấn công bọn họ phát ra
Hơn nữa từ âm thanh này nghe ra người này chỉ là một cô bé hơn mười tuổi
-Cậu còn chưa xứng biết tên tôi, cút
Ầm
Sau tiếng hừ lạnh của cô bé, hư không đột nhiên nổ vang, một con Lôi Long màu tím từ trong không gian lao ra, một trảo của nó vồ tới chỗ Ô Lăng
PHỐC
Ô Lăng cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình bị long trảo đập nát, thân thể y bay ra phía sau mấy trăm trượng
Người mạnh như y lại không có chút sức chống cự nào
-Long
Mọi người lập tức kinh hãi, nhất là những Thần cảnh của Long Tộc, bọn họ cảm thấy giống như đang nằm mơ ban ngày vậy
Con Lôi Long này lại do khí thế của một người biến thành, sao trên đời này lại có người mạnh mẽ như vậy
Tần Mục nhìn sau lưng một cái phát hiện không có ai đi theo cho nên nhịn không được lắc đầu một cái, thầm nghĩ trong đầu: những người này quá không biết điều mà
Hắn thấy mình đã làm hết bổn phận, nhắc nhở bọn họ, bọn họ không nghe cho nên có chết cũng không trách hắn được
-Thế này cũng tốt, có thể dễ dàng kiểm tra một chút
Tần Mục không định quay lại cứu bọn họ, có chuyện hắn cảm thấy hứng thú hơn cần làm
Đó chính là điểm sáng không có cách nào đuổi kịp kia
Theo lời Ô Lăng, điểm sáng này rất kỳ lạ, chỉ có người có duyên mới có thể chạm và có được nó
Người có duyên dù sao thì cũng chỉ là số ít, cũng có thể chỉ có một người có duyên
Như vậy, một nhóm người đuổi theo điểm sáng chắc chắn sẽ không đuổi kịp
Dù sao thì không có khả năng tất cả đều là người có duyên được
Tần Mục có cảm giác nếu một mình, hắn có thể đuổi kịp điểm sáng này
Bay khoảng nửa ngày, Tần Mục mừng rỡ phát hiện điểm sáng này từ từ to lên, từ từ trở nên rõ ràng
Điều này có ý nghĩa hắn và điểm sáng đang gần lại
Tốn thêm một ngày, Tần Mục rốt cuộc có thể thấy rõ, cái điểm sáng này không ngờ lại là một hạt giống
Một hạt giống nảy mầm trong hư không tối tăm
Tần Mục đi tới trước mặt hạt giống, đưa tay nắm lấy, chợt phát hiện mình không nắm được thứ gì cả
Có thể thấy rõ hạt giống ngay trước mắt, thế nhưng lại không nắm được, bàn tay cứ như nắm không khí vậy
-Chuyện gì xảy ra, chẵng lẽ mình tới được tận đây mà vẫn không phải là người có duyên
Tần Mục nhíu mày
-Rót thần lực của anh vào
Ngay lúc này, sâu trong tâm linh có một giọng nói vang lên
Tần Mục hơi ngẩn ra
Rất nhanh sau hắn phát hiện âm thanh này đến từ Ấn Ngân kia
Đồng thời, người lên tiếng chính là nữ chủ nhân của Ma Nhân Thao Thiết
-Cô còn chưa biến mất
Tần Mục còn tưởng rằng sau lần giáo huấn Thao Thiết, cái Ấn Ngân này sẽ biến mất
Dù sao thì phần lớn Ấn Ngân đều có tính duy nhất, xài một lần sẽ mất hiệu lực
-Việc cần làm còn chưa làm, tất nhiên không thể biết mất
Chuyện Thao Thiết chỉ là ngoài ý muốn, mục đích tôi để lại Ấn Ngân là vì ngày hôm nay, vì chính lúc này
-Vì lúc này
-Không sai, rót Thần lực của anh vào, không cần quá nhiều, chỉ cần một chút là được
Tần Mục mỉm cười nói:
-Sao tôi phải nghe lời cô, tôi và cô là bạn ư
-Chẳng lẽ anh không cho là vậy
Cô gái hỏi ngược lại
-Tôi nghe Thao Thiết nói, tôi có liên quan tới một bí mật, tôi có một thân phận rất buồn cười
-Quả thật là anh có liên quan tới một bí mật, cũng có một thân phận khác, nhưng tôi không cảm thấy thân phận này buồn cười
Tần Mục thản nhiên hỏi:
-Cô là một trong những người bố cục, đúng không
-Có thể nói là vậy
Sư phụ của tôi là một trong những người bố cục, có điều góc nhìn của tôi khác với bọn họ, tôi cảm thấy anh vô tội, cho nên tôi muốn giúp anh
Cô gái này nói rất thành khẩn
Tần Mục hơi sửng sờ, hỏi:
-Cô giúp tôi
-Đúng vậy, tôi đã làm trái ý của sư phụ, tôi cảm thấy những gì người tiên đoán là sai, tôi muốn đi một đường khác với người, khác với tất cả bọn họ
Cô gái này nói tới đây chợt ngừng lại một chút, có điều vẫn có điểm tương đồng trong lời nói của cô ta
Tần Mục suy nghĩ một chút rồi hỏi:
-Tôi
-Anh rất thông minh, chính là anh
Tần Mục tự giễu cười, hắn nói:
-Nói cho cùng, cô cũng chỉ xem tôi là một con cờ
-Không, chúng ta có thể xem là người hợp tác
Tôi có thể đạt được mục đích của tôi, anh có thể phản kháng vận mệnh của anh
-À, rất thú vị đó
Tần Mục hỏi:
-Cô muốn tôi phối hợp rót thần lực vào bên trong hạt giống này
-Đúng vậy
-Cô đã tự xưng là bạn của tôi, vậy lời cô nói tôi đương nhiên sẽ nghe
Tần Mục vừa nói vừa tụ thần lực vào tay sau đó bao phủ về phía hạt giống kia
Không ngờ, lần này hạt giông rất ngoan ngoãn, chỉ hơi nhúc nhích trong Thần lực cứ như đang rất hưng phấn, rất sống động
-Thần lực của anh do lực lượng Kim Long và lực lượng Hỗn Độn tạo thành, cần phải đưa vào cả hai loại lực lượng
-Có vẻ cô biết không ít chuyện của tôi nhỉ
-Tất nhiên, lực lượng Kim Long và lực lượng Hỗn Độn đều là lực lượng do vận mệnh đặt trên người anh, không làm thật một chút sao có thể lừa gạt Thiên Đạo được
-Lừa gạt Thiên Đạo
Chuyện các cô muốn làm quả thật không giống bình thường, có điều cô chắc chắn là chỉ cần hai loại sức mạnh là được
-Hả
Cô gái này có chứng ngừng lại, cô ta không hiểu hỏi:
-Trên người anh chỉ có hai loại sức mạnh này thôi, đúng chứ
-Lực lượng Kim Long và lực lượng Hỗn Độn đều là ngoại lực, chúng vốn không thuộc về tôi
-À, vậy thì không cần, chỉ có lực lượng Kim Long với lực lượng Hỗn Độn mới có thể phát huy tác dụng, lực lượng của bản thân anh quá yếu
-Thì ra là vậy
Tần Mục âm thầm cười một tiếng, không giải thích gì thêm
Rất nhanh, Tần Mục đem một phần lực lượng Kim Long và lực lượng Hỗn Độn rót vào hạt giống
Lúc này, hạt giống cứ như được dát một lớp vàng, tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, nhìn có vẻ hết sức bất phàm
-Xong rồi à
-Cảm ơn sự phối hợp của anh
Cô gái này thật lòng cảm ơn, đồng thời cô ta cảm thấy hơi nghi ngờ nên hỏi:
-Anh không có chuyện gì muốn hỏi tôi ư
-Không cần, cho dù là cô hay sư phụ cô, trước giờ tôi chưa từng để trong mắt
Muốn khống chế vận mệnh của tôi ư, các người chưa đủ tư cách đâu
Tần Mục nói một cách bình thản, giọng nói chứa đầy sự tự tin
Cô gái cảm thấy rất rung động, một lúc sau thở dài rồi nói:
-Thật ra thì tôi hi vọng có thể như thế, chúc anh may mắn
Dứt lời, cô gái này lập tức biến mất
Không, phải nói là cái Ấn Ngân này hoàn toàn biến mất khỏi cơ thể của Tần Mục
Hạt giống màu vàng kia cũng biến mất giống vậy
-Tần thành chủ, nhanh cứu bọn tôi
Ngay lúc này, có mười mấy cường giả Thần cảnh hoảng sợ xông tới
Khi thấy Tần Mục, cả đám tỏ vẻ hết sức vui mừng cứ như tìm được cứu tinh
Tần Mục thản nhiên nói:
-Còn mười mấy người còn sống, xem ra đối phương không hạ tử thủ
Mọi người nghe vậy, sắc mặt lập tức u ám
Bọn họ không nghe lời khuyên của Tần Mục dẫn tới việc những đồng bạn lần lượt ngã xuống
Ngay cả Ô Lăng cũng không rõ sống chết, hiện tại chỉ còn mười mấy người bọn họ
Lần này vẫn vậy, chưa điều tra được gì đã tổn thất nặng nề
-Các người thấy dáng vẻ của kẻ tập kích không
Trước đó, Tần Mục cảm thấy người này rất mạnh, đám người Ô Lăng không thể nào địch nổi, tình trạng hiện tại có thể xem là rất tốt rồi
Hắn rất tò mò với người đánh lén này, nếu không bận đuổi theo điểm sáng, hắn sẽ thăm dò người này
-Không có
Mọi người lắc đầu
Ầm
Một luồng khí thế bàng bạc đuổi tới cắt đứt câu chuyện
-Giờ không phải đánh lén mà quang minh chính đại đánh tới à, quá hợp ý mình
Tần Mục kích động muốn thử, ngoắc ngoắc tay nói với mười mấy tên đang tuyệt vọng kia:
-Các người ra phía sau tôi, tôi sẽ cản y lại
Mười mấy người này nghe vậy, không nói nhảm câu nào cả đám trực tiếp chạy ra sau lung Tần Mục
Có điều, cảm thấy đứng sau lưng chẳng an toàn gì cho nên cả đám trực tiếp bỏ chạy
Tần Mục lắc đầu không nói gì, hắn lười tranh chấp với đám ngu xuẩn này
Chờ sau lưng hắn an toàn hơn chạy đi rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Để tôi thử phân lượng của ông một chút
Thân hình Tần Mục chợt nhoáng lên, xông thẳng về phía luồng khí thế bàng bạc này
Ầm
Năng lực quan sát của Tần Mục, Ô Lăng không thể nào so nổi
Gần như trong nháy mắt, hắn đã khóa chặt vị trí của đối phương
-Tên giấu đầu lòi đuôi kia, ra đây cho tôi
Tần Mục nhấc bàn tay đánh xuống, dường như muốn đem vùng trời này ép vỡ
Một chưởng đập xuống, không ai có thể tiếp tục ẩn núp
-Cái gì, ông…
Trong lúc bất chợt, sắc mặt Tần Mục biến đổi, động tác chậm đi một chút, thân hình ngừng lại trên không, đòn đánh cũng không hạ xuống
-Chúng ta không nên là kẻ thù, sau này gặp lại
Người kia nói một câu, sau đó cứ thế biến mất trong bóng tối, không còn bóng dáng nào nữa
Người kia nhận ra Tần Mục, Tần Mục cũng nhận ra người kia cho nên mới không đánh xuống một chưởng vừa rồi
-Long Đế, lại là Long Đế
-Quả nhiên hắn đã xuất hiện, hơn nữa lực lượng còn rất đáng sợ
-Lực lượng mà ông thấy chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, hạt muối trong biển cả mà thôi
Bên cạnh có một cô bé khoảng tám chín tuổi mặc đồ tím, con mắt cũng màu tím thản nhiên nói
-Cũng đúng, suy cho cùng thì đúng là hắn
Tên trung niên đầy vẻ tang thương này hơi ngừng lại một chút rồi thở dài, nói:
-Cô không đi gặp hắn một chút ư
Cô bé mắt tím hơi uể oải, nói:
-Tôi rất muốn gặp hắn, tôi có rất nhiều điều muốn nói với hắn, thế nhưng…
-Hiện tại không gặp cũng tốt, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là đưa hắn tới Hỗn Độn giới mà thôi
Cô bé mắt tím khẽ gật đầu nói:
-Hắn còn con đường riêng phải đi, lúc đi xong đoạn đường cuối cùng này cũng là lúc quyết chiến bắt đầu
-Trận đại chiến lần này khác với trước kia
Lúc trước chỉ có hai phe, lần này sợ rằng…
-Lần này vẫn chỉ có hai phe
Mắt tím cắt đứt lời tên trung niên, nói một câu cực kỳ khẳng định
-Không đúng, dường như có một đám người đang bố trí âm mưu, dùng Tần Mục làm quân cờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người trung niên vừa nói, khóe miệng vừa nở nụ cười giễu cợt
-Chỉ là một đám ngu xuẩn mà thôi, không cần để ý tới chúng
-Nếu bọn chúng gây bất lợi cho Tần Mục thì sao
-Hừ, nếu bọn chúng muốn chết, tôi sẽ tác thành cho bọn chúng
Bên trong con mắt màu tím tỏa ra sát ý lạnh lẽo, sát ý này cứ như có thể xuyên quan vạn giới chư thiên đánh giết hết thảy kẻ thù
-Được rồi, chúng ta không thể ra ngoài quá lâu, trở về Thiên Cung thôi
Tần Mục đứng yên tại chỗ một lúc lâu, lòng hắn không có cách nào bình tĩnh được
Hắn chắc chắn mình không có nhìn lầm, mặc dù người vừa rồi không phải bản thể, thế nhưng người này chắc chắn là Long Đế, không thể sai được
Lực lượng của Long Đế không bằng hắn, thế nhưng so với Long Đế trên Trái Đất, cả hai không cùng một đẳng cấp
Đương nhiên, đây không phải là điểm Tần Mục coi trọng nhất, thứ hắn quan tâm là hiện giờ Long Đế đang ở đâu
Lúc trước, Long Đế biến mất ở tầng mười tám Địa Ngục của Giáo Đình, Mai Ánh Tuyết cũng biến mất ở chỗ đó, hai người có ở cùng một nơi không
Còn có Ngân Hồ, Tử Nhi, các nàng có ở cùng một chỗ hay không
Tại sao Long Đế phải tập kích người của Bạch Đế Tinh
Tần Mục có chút tiếc nuối, Long Đế không phải là bản thể cho nên hắn không có cách tra xét vị trí của y, không biết Long Đế đang ở vùng không gian nào
-Ài, được rồi
Tần Mục than thở một cái sau đó xoay người lại nhìn bóng tối trống rỗng xung quanh, nói:
-Đám ngu xuẩn, thực lực không đủ, lại còn không an phận
Vèo
Tần Mục biến thành một luồng sáng, xuyên thấu bóng tối hư không biến mất trong chớp mắt
Hai ngày sau, rốt cuộc Tần Mục cũng tìm được người Hoàng tộc, có điều người ở đây không chỉ bọn họ
Tình cảnh hiện giờ của đám người này không tốt chút nào, đám người bị mấy chục tên cường giả vô cùng mạnh mẽ bao vây ở giữa
Tần Mục hơi suy nghĩ một chút liền biết những người bao vây này chính là cường giả của tộc Hỗn Độn
-Đám kiến hôi của Bạch Đế Tinh các người thật hèn hạ, đại chiến còn chưa bắt đầu đã phái nhiều người như vậy tới đánh lén thiên tài của tộc bọn ta
Đám cường giả tộc Hỗn Độn đầy vẻ tức giận, cảm đám phát ra sát ý về phía mười mấy tên Thần cảnh còn sót lại kia
Mặt đám người Hoàng tộc đầy vẻ khó hiểu, bọn họ cũng tức giận giống vậy, họ nói:
-Các người đúng là quá biết ngậm máu phun người, vừa ăn cướp vừa la làng
Lần này bọn họ đi vào là để điều tra người tấn công đám người Hoàng Phủ Dật là ai
Dù dù sao thì có tới mấy vị Hoàng tử ngã xuống, đây không phải là chuyện nhỏ nhặt gì
Trong khu vực tối tăm này, đối tượng đầu tiên để bọn họ nghi ngờ chính lá tộc Hỗn Độn
Thế nhưng, lúc này đám người tộc Hỗn Độn lại vu oan bọn họ đánh lén thiên tài của tộc Hỗn Độn, chuyện này rốt cuộc là sao
Tần Mục nghe một chút liền biết đã xảy ra chuyện gì
Nhóm người của tộc Hỗn Độn này sợ rằng cũng là đội ngũ được tộc Hỗn Độn phái ra điều tra
Hiện tại, người Bạch Đế Tinh cho là tộc Hỗn Độn đánh lén bọn họ, tộc Hỗn Độn thì cho rằng người của Bạch Đế Tinh đánh lén mình, mâu thuẫn giữa hai bên hoàn toàn trở nên gay gắt
-Y cố ý khơi mào chiến tranh hai giới là vì mục đích gì
Tần Mục nghi ngờ
Hắn nghĩ Long Đế không phải là người sợ thiên hạ không loạn, có lẽ bên trong có mục đích đặc thù nào đó
Nếu vậy, mình có nên xuất hiện ngăn cản không
-Còn dám tranh cãi, Bạch Đế Tinh các người phái nhiều người vào như vậy còn nói không có mưu đồ gì khác, các người tự hỏi mình xem các người có tin không
Cường giả tộc Hỗn độn Tộc tức giận nói
-Nói nhảm với bọn chúng làm gì, trực tiếp giết chúng báo thù cho những anh tài của tộc chúng ta
Lòng đám người Hoàng tộc chứa đầy nổi oan, cơn tức trong lòng càng ngày càng lớn
Nếu là đội ngũ lúc mới vào, há có việc sợ những người này
Chỉ là trước đó bị tập kích, Ô Lăng bị trọng thương, năm mươi người chỉ còn lại mười mấy người bọn họ, số lượng thua tộc Hỗn Độn không ít, căn bản không có năng lực đánh một trận
-Tần thành chủ
Ngay lúc này, đột nhiên có người thấy Tần Mục đứng cách đó không xa cho nên ngạc nhiên vui mừng quát to một tiếng
Những người còn lại rối rít quay đầu sang, có người mừng rỡ, có người kinh ngạc
Một mình Tần Mục ở lại cản người đánh lén, hiện tại lại không hề bị thương xuất hiện chỗ này, có phải là hắn đã đánh lui người tập kích không
Nếu đúng như thế, vậy thực lực của Tần Mục không thể dùng lẽ thường để lường được
-Hả
Còn một người
Đám người tộc Hỗn Độn cảnh giác nhìn Tần Mục
Có điều, rất nhanh sau đó bọn họ bắt đầu tỏ vẻ khinh thường
-Dọa tôi một hồi, còn tưởng là có cứu binh gì, ai ngờ chỉ là một tên tiểu tử chưa mọc lông
Đám người tộc Hỗn Độn thở phào một cái
Hơi thở trên người Tần Mục không hề hùng hậu, hơn nữa cũng chẳng có bao nhiêu vết tích năm tháng, nói cách khác tuổi của hắn không lớn cho lắm
Người thế này cùng lắm chỉ là thiên tài đỉnh cấp, bất cứ ai trong số bọn họ cũng không sợ hắn
-Mang theo cho đủ số hả, xem ra niềm vui của các người thật sự rất đáng thương
-Quả thật rất đáng thương, tới khi có chuyện chỉ có thể đặt hi vọng trên người con kiến hôi mà thôi
Tần Mục cảm nhận được ánh mắt khinh thường của đám người tộc Hỗn Độn thế nhưng hắn không thèm để ý
Những người này toàn là người trời sinh đã có cảm giác mình giỏi hơn người khác, mở miệng ngậm miệng đều là con kiến hôi làm cho hắn có chút không kiên nhẫn
-Các người đừng có đánh nữa, chuyện này có nguyên nhân khác, đây là một hiểu lầm
Từ mặt đạo nghĩa, Tần Mục nói một câu
-Hiểu lầm
Ha ha…
Đám người tộc Hỗn độn càng thêm khinh thường, bọn họ cho là Tần Mục sợ bọn họ, nếu không cần gì phải yếu thế
-Cậu là thứ quái gì, nói hiểu lầm là hiểu lầm ư
Một tên nam tử dẫn đầu của tộc Hỗn Độn cười lạnh nói:
-Cho dù thật sự hiểu lầm đi nữa cũng không quan trọng, sớm muộn gì cũng phải đánh một trận
Tần Mục trầm mặt lại, nói:
-Nếu anh đã nói thế, vậy tôi sẽ ra tay
-Ra tay
Tên nam tử tang thương này thoáng sững sờ, sau đó cười lớn cứ như nghe được chuyện cười rất buồn cười, y nói:
-Yên tâm, tôi sẽ rút hồn phách của cậu ra trước khi cậu động thủ
-Vậy ư, vậy thì rút ra cho tôi xem nào
Tần Mục vừa nói vừa từ từ đi tới gần tên nam tử
Đi tới từng bước từng bước một, rất chậm chạp rất nhẹ nhàng
Y biết Tần Mục tuyệt đối là thiên tài đỉnh cấp ở Bạch Đế Tinh
Nếu không hơn mười tên Thần cảnh kia sẽ không kỳ vọng vào hắn như vậy
Cho nên, y sẽ không xem thường Tần Mục
Y quyết định sẽ dùng tuyệt chiêu ngay từ đầu để nghiền ép tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này
Thiên tài đi ra từ Bạch Đế Tinh nhỏ bé chẳng khác nào hoa trong nhà kính
Chưa từng trải qua trắc trở, không biết trời đất này mênh mông ra sao, không biết cường giả thật sự mạnh tới mức nào
-Hỗn độn Vô Cực, trời đất là tù
Tên nam tử này chỉ một ngón tay, không gian rung động, quy tắc trong đất trời tụ hợp lại tạo thành một cái nhà tù bao phủ Tần Mục
Tần Mục ngừng chân lại cứ như cảm nhận được áp lực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên nam tử tang thương kia cười to:
-Trong nhà tù của tôi, dù có nữa bước cậu cũng khó đi
Ngoan ngoãn ở đó chờ tôi rút hồn phách của mi ra
-Xin lỗi, chọc anh chơi cho vui thôi
Tần Mục thản nhiên đáp lại, trong giọng nói thản niên này còn mang theo chút châm chọc
-Cậu nói cái gì
Ánh mắt của tên nam tử này hơi cứng lại
-Anh cho là cái thứ này có thể nhốt được tôi
Tần Mục bước một bước, một tiếng “ầm” vang lên, không gian rung động kịch liệt
Những quy tắc ngưng tụ lại kia bị đánh tan tác trong nháy mắt, trở nên hỗn loạn không chịu nổi
-Cái gì, chuyện này…
Tên nam tử kia có vẻ sợ hãi như thấy quỷ
-Sao lại sợ hãi như vậy, chẳng phải tôi là con kiến hôi trong miệng anh sao
Tần Mục vừa nói, tay phải nhẹ nhàng giơ lên
Ầm
Một quả cầu sét màu tím từ trên trời hạ xuống, ngưng tụ trong lòng bàn tay Tần Mục rồi nhảy lên như ngọn lửa
Hí
Quả cầu sét màu tím chia ra biến thành bảy loại màu sắc, lộ ra bảy lường sát cơ kinh khủng
-Thất Diệu Thất Sát
Sau tiếng hét lạnh lùng, sét bảy màu trong tay Tần Mục biến thành bảy con Lôi Long không ngừng đan xen trên không rồi cùng lúc đánh tới tên nam tử tang thương kia
-Không… Đừng
Lúc này, ngoại trừ việc hoảng sợ hô to, tên nam tử này căn bản không làm ra bất cứ động tác chống cự nào, thậm chí ngay cả ý nghĩ chạy trốn y cũng không có
Bởi vì, y biết mọi thứ chỉ là phí công
Bảy con Lôi Long xuyên qua thân thể tên nam tử cùng một lúc, hơn nữa chúng còn nổ tung bên trong cơ thể y
Ầm
Bán kính của vụ nổ không lớn
Thế nhưng hư không chỗ tên nam tử tang thương này tạo thành một cái vòng xoáy kịch liệt nhìn giống như một cái lỗ đen kinh khủng cuốn lấy bất cứ thứ gì tới gần
Đám Hoàng tộc của Bạch Đế Tinh hít vào một hơi khí lạnh
Bọn họ căn bản không thể nào tưởng tưởng nổi một chiêu này phải có uy lực lớn thế nào mà có thể trực tiếp tạo thành một cái lỗ đen
-Sét màu tím, giống với cô bé vừa rồi…
Một lời nói làm nhiều người giận mình, mười mấy người vô cùng nghi ngờ nhìn chằm chằm Tần Mục
Trước đó, có một cô bé cách dựa vào một luồng khí thế ngưng tụ một con Lôi Long màu tím cách nghìn tỉ dặm hư không trực tiếp đánh bay Ô Lăng, tới giờ còn chưa rõ sinh tử thế nào
Tại sao con Lôi Long màu tím này và sét tím của Tần Mục lại có điểm giống nhau
-Các người nói gì
Tần Mục xoay đầu lại nhìn bọn họ rồi hỏi:
-Các người vừa nói cô bé kia
-Tần thành chủ, vừa rồi có hai người đánh lén bọn tôi
Một người là đàn ông, người còn lại là một cô bé, sức mạnh cô bé kia dùng cũng là sét tím, cô ta đánh bay tiền bối Ô Lăng từ cách đó vô số không gian
Đám người Hoàng tộc biết hiện giờ không thể đắc tội Tần Mục
Muốn thoát khỏi nguy hiểm, bọn họ còn phải dựa vào Tần Mục
-Tử nhi, nó quả thật đang ở cùng với Long Đế, vậy là chuyện lần này nó cũng tham gia
Tần Mục uể oải nói:
-Hay là người chủ mưu trong chuyện này chính là nó
Tần Mục không cho là Tử nhi muốn tổn thương hắn, chắc hẳn hiện tại Tử nhi đã biết rõ quan hệ giữa hai người bọn họ, hơn nữa còn biết nhiều hơn hắn
Thế nhưng dường như cô cố ý gây mâu thuẫn giữa Bạch Đế Tinh và tộc Hỗn Độn, tại sao lại thế
-Các người đi đi
Suy nghĩ một chút, Tần Mục phất tay về phía đám người còn lại của tộc Hỗn Độn
Lúc này người của tộc Hỗn Độn mới kịp phản ứng, ánh mắt cả đám đầy vẻ hoảng sợ khi nhìn Tần Mục
Mặc dù tên nam tử này ở đây bị hạn chế tu vi, thế nhưng trong Hỗn Độn giới, y là nhân vật vô địch chỉ đứng sau Thần Vương, y cứ thế ngã xuống ở chỗ này
-Còn không đi
Tần Mục lớn tiếng, giọng nói của hắn mang theo sự rét lạnh
-Cậu…
Một người phụ nữ có vẻ không phục định nói gì đó có điều bị đồng bạn bên cạnh cản lại
-Đi
Không biết ai lên tiếng, bốn năm mươi người cảnh giác nhìn chằm chằm Tần Mục rồi từ từ lui lại
Tần Mục lười để ý tới bọn họ, hắn xoay người lại hỏi đám Hoàng tộc:
-Các người định đi ra ngoài hay tiếp tục ở lại đây
-Đi ra ngoài, đi ra ngoài
Mười mấy người trăm miệng một lời nói:
-Mong Tần thành chủ dẫn chúng tôi đi một đoạn đường
-Đi thôi
Tần Mục không nói nhiều, trực tiếp bay đi
Thật ra thì khu vực Hắc Ám này không lớn lắm, chỉ có điều nhìn không thấy, thần thức cũng không vươn xa nên thường xuyên đi lạc, từ đó tạo thành cảm giác nơi này rộng lớn vô biên
Có điều, Tần Mục từ từ hiểu rõ khu vực Hắc Ám
Hắn tới nơi này là vì Vu Diễm và Chiến Văn Vũ
Thế nhưng hai người này không có ở đây, tiếp tục ở lại chỗ này chỉ phí công, không bằng ra ngoải rồi nghĩ cách khác
Ba ngày sau, Tần Mục mang theo mười mấy người trở lại cửa ra của khu vực Hắc Ám
Cả đám người lộ vẻ kích động
Hành trình lần này mặc dù ngắn ngủi, thế nhưng đối vối bọn họ, hành trình này vô cùng nguy hiểm, họ còn sống cứ như đang nằm mơ vậy
-Chờ một chút
Ngay lúc này, Tần Mục đột nhiên nhíu mày bảo bọn họ ngừng lại
-Sao vậy, Tần thành chủ
-Người của tộc Hỗn Độn lại đuổi tới
Mười mấy người tức giận nói:
-Đám người kia thật quá đáng, đã tha cho bọn họ một mạng, bọn họ lại không biết phải trái
-Không biết phải trái cũng không sao, Gia Cát tiên sinh đã chết, nếu chúng tôi tay không trở về chỉ có con đường chết, cho nên, họ Tần kia, cậu không thể đi
Có một giọng nói lạnh lùng từ trong bóng tối truyền ra
Tần Mục thản nhiên hỏi:
-Các người có bản lãnh lưu tôi lại
-Bọn này không muốn lưu cậu lại, bọn này muốn đưa cậu đi một nơi
Vừa mới dứt lời, đột nhiên có một luồng sáng mạnh xuất hiện trong bóng tối vô hạn
Đang vô cùng tối đột nhiên xuất hiện ánh sáng mạnh làm cho người khác không thể thích ứng, không ai có thể mở mắt nổi trước ánh sáng này
-Khai thiên tích địa, rách
Xoạt xoạt
Bóng tối vô tận bí ánh sáng xét rách
-Đây là Hỗn Độn Linh Bảo Hỗn Độn Châu
Có một người Hoàng tộc kinh hãi lên tiếng
Tần Mục nhíu mày
Xoạt xoạt
Xoạt xoạt
Xoạt xoạt
Xung quanh Tần Mục có bốn luồng sáng quét qua, không gian xung quanh hắn toàn bộ nứt ra cứ như hoàn toàn tách biệt với không gian này vậy
Tần Mục không phải là người ngồi chờ chết, hắn trực tiếp dùng lực lượng mạnh mẽ, cưỡng ép xé tan bóng đêm định thoát khỏi sự khống chế của Hỗn Độn Châu
-Cái gì, sao có thể…
Thấy Tần Mục biến mất khỏi Hỗn Độn Châu, trong bóng tối có một giọng nói chứa đầy sự khó tin vang lên
-Đừng lo, mặc dù hắn thoát khỏi sự trói buộc của Hỗn Độn Châu, thế nhưng nhiều nhất cũng chỉ là không xuất hiện ở chỗ chúng ta chỉ định, hắn vẫn sẽ rơi vào Hỗn Độn giới
-Chỉ cần tới Hỗn Độn giới, ngày tàn của hắn sẽ tới
Hỗn Độn giới
Hỗn Độn Châu không hỗ là Hỗn Độn Linh Bảo, dù là Tần Mục thoát khỏi trói buộc của nó, thế nhưng vẫn phải chịu ảnh hưởng không nhỏ
Lúc hắn xé rách không gian, không gian bị lực lượng của Hỗn Độn Châu ảnh hưởng nên đã thay đổi quỹ đạo đưa hắn tới Hỗn Độn giới
-Xem ra sẽ phải gặp không ít phiền phức đây
Tần Mục than thở, lắc đầu một cái, hắn biết mục đích những tên này đưa hắn tới Hỗn Độn giới
Dường như tên nam tử tang thương bị giết kia có địa vị rất cao, tên này vừa chết, nếu bọn họ trở về một mình sẽ bị tuẫn tán theo tên nam tử kia
Vì vậy bọn họ sử dụng Hỗn Độn Châu mang Tần Mục tới Hỗn Độn giới
Sau đó chỉ cần đem tin tức Tần Mục đang ở Hỗn Độn giới truyền ra, có lẽ toàn bộ Hỗn Độn giới sẽ tìm và đuổi giết hắn
Sợ rằng chuyến đi Hỗn Độn giới này sẽ không thoải mái
-Không biết Vu Diễm và Chiến Văn Vũ có ở đây không
Trong khu vực Hắc Ám không có tung tích của hai người này, Tần Mục đoán chừng bọn họ đã tới Hỗn Độn giới
Cho nên hơi trầm tư một chút, hắn quyết định ở lại Hỗn Độn giới một thời gian để thử tìm hai người một lần
Những tên tộc nhân tộc Hỗn Độn trong khu vực Hắc Ám chắc chắn không nhìn thấy rõ mặt của hắn
Thế nhưng có lẽ bọn họ có cách dựa vào hơi thở có thể tùy tiện phân biệt được có phải là người của tộc Hỗn Độn hay không
Với người khác, có thể dựa vào hơi thở phân biệt một cách dễ dàng
Thế nhưng Tần Mục chỉ cần tỏa ra hơi thở Hỗn Độn trên người đồng thời thu lại những lực lượng khác hắn sẽ giống như đúc người của tộc Hỗn Độn, ai cũng không thể phân biệt được
-Này, tên tiểu tử bên kia, một mình cậu ở đó làm gì
Tần Mục vừa mới thu lại hơi thở xong lập tức có một giọng nói vang lên
Có một nam một nữ từ cách đó không xa chạy tới, người này là môt thanh niên đẹp trai cao to, thiếu nữ thì xinh xắn ôn nhu, mặc một bộ quần áo màu đỏ nhìn hết sức dễ thương
Người nói với Tần Mục chính là cô gái nhỏ này
Tần Mục nhìn thiếu nữ vài lần, dù là vóc người hay cách ăn mặt đều giống hệt Tần Phỉ Phỉ làm cho Tần Mục chợt nhớ tới thành Thiên Mạc ở Bạch Đế Tinh
Trước khi đi, Tần Phỉ Phỉ nói có lời muốn nói với hắn làm cho hắn rất thấp thỏm, đồng thời còn hứa là sẽ nhanh chóng trở về
Thế nhưng, dường như còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa hắn mới có thể trở về, không biết các nàng có lo lắng không
-Này, nói anh đó, sao lại vô lễ nhìn chằm chằm người ta vậy
Khi Tần Mục đang thất thần, đôi nam nữ đã tới gần
Thiếu nữ áo đỏ có chút khó chịu với ánh mắt “si mê” của Tần Mục, có điều phần nhiều hơn là thẹn thùng, mặt cô lúc này đã xuất hiện chút hồng nhạt
Tên thanh niên bên cạnh tức giận trong lòng, y không nhịn được mắng:
-Thu ánh mắt của anh lại, còn dám nhìn loạn, coi chừng tôi móc mắt anh ra đó
-Sư huynh, sao huynh lại dữ vậy, y đâu có làm gì đâu
Thiếu nữ áo hồng nói giúp Tần Mục một câu
Tên thanh niên kia càng thêm tức giận, y âm trầm nói:
-Phù muội, hắn khinh nhờn em như vậy, em còn bảo vệ hắn
-Làm gì có khinh nhờn, một mình hắn lưu lạc ở Địa Sát Sơn Mạch này chắc chắn là rất mê mang, rất đáng thương, không bàn chúng ta dẫn hắn ra ngoài
Thiếu nữ áo đỏ không đồng ý, có vẻ lòng đồng tình của cô rất tràn lan
-Cái gì, còn phải dẫn hắn theo
Phản ứng của tên thanh niên này hết sức kịch liệt, y tức giận nói:
-Không được, thực lực của hai chúng ta ở nơi này chỉ vừa đủ để tự vệ, làm gì có sức thừa để giúp hắn
-Sư huynh, Địa Sát Sơn Mạch này mặc dù có nguy hiểm, thế nhưng chúng ta sắp tới cửa ra rồi, chỉ cần vận may của chúng ta không quá kém sẽ không gặp Hoang Thú lợi hại nào
-Không được, dù sao thì anh cũng không cho phép mang theo hắn
Thanh niên tuyệt đối không đồng ý, không phải vì y nghĩ Tần Mục sẽ liên lụy y, y chỉ nghĩ: Phù muội là của riêng y, sao y có thể cho phép người đàn ông khác tới gần
Mới vừa gặp mặt, Phù muội có vẻ như rất có thiện cảm với người này, nếu tiếp xúc thêm một thời gian nữa, có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao
Thiếu nữ áo đỏ có vẻ rất tức giận, hừ lạnh một tiếng, không để ý tới tên thanh niên nữa, sau đó nở nụ cười ngọt ngào với Tần Mục, hỏi:
-Anh tên là gì
Lúc này Tần Mục đã tỉnh táo lại
Có điều, lòng hư vinh không phải là thứ không thể tiếp nhận, do có nguyên nhân Tần Phỉ Phỉ cho nên Tần Mục cũng có vẻ có thiện cảm với cô thiếu nữ này, cười trả lời:
-Tôi tên là Tần Mục
-Ừ, tôi tên là Thượng Quan Phù
Thiếu nữ áo đỏ có gương mặt rất tinh xảo, dung mạo không cách nào so với Tần Phỉ Phỉ thế nhưng vẫn có vài phần hấp dẫn
Đôi mắt đẹp của cô thiếu nữ lóe lên tia sáng kỳ lạ, ánh mắt tập trung trên người Tần Mục
-Đúng rồi, thực lực của anh kém vậy sao lại tới Địa Sát Sơn Mạch một mình
Nơi này là chỗ đại hung, ngay cả tôi và sư huynh cũng chỉ có thể tự vệ
Tần Mục không nói gì, trong đầu thầm nghĩ: thực lực của mình rất kém ư, dù sao thì đánh một trăm cô và sư huynh của cô cũng chẳng khó gì chứ nhỉ
Với nhãn lực của Tần Mục, hắn có thể nhìn ra Thượng Quan Phù là Bán Thần tầng sáu, sư huynh của nàng khoảng chừng Bán Thần tầng tám
Với tuổi tác của hai người, tu vi thế này quả thật không tệ, chỉ đứng sau cấp bậc Hoàng tử
Có điều cần phải xem là so với ai mới được
Đồng thời, Tần Mục phát hiện hai vấn đề
Đầu tiên, thật ra thì ngoài hơi thở trong việc tu luyện ra, tộc Hỗn Độn và Nhân Tộc không có gì khác nhau
Thứ hai, quy tắc ở Hỗn Độn giới còn hoàn chỉnh hơn Bạch Đế Tinh, có lẽ sự áp chế của Thiên Đạo ở nơi này nhỏ hơn rất nhiều, Thần cảnh không cần phải tự phong ấn tu vi của mình
Đương nhiên, những điều này không có nghĩa tộc Hỗn Độn lợi hại hơn trăm tộc ở Bạch Đế Tinh
Bởi vì người của tộc Hỗn Độn tới Bạch Đế Tinh cũng phải tuân thủ quy tắc ở đó, không thể không tạm thời áp chế tu vi của mình lại
Một bên đã quen với việc phong ấn tu vi của mình, bên còn lại chỉ tạm thời áp chế tu vi, hai bên đánh nhau, sợ rằng Bạch Đế Tinh sẽ chiếm ưu thế lớn hơn
-Tôi đi đi lại lại thế là đi lạc tới chỗ này, cũng không biết chỗ này là Địa Sát Sơn Mạch
Tần Mục tùy tiện nói láo một câu
Tên thanh niên kia chán ghét nhíu mày, mới nghe thôi y đã biết Tần Mục nói nhảm
Có điều, Thượng Quan Phù lại “xùy” một tiếng rồi mỉm cười nói:
-Anh quá không cẩn thận rồi đó, vậy mà cũng có thể lạc đường, Địa Sát Sơn Mạch không phải là chỗ có thể ở lâu, anh theo chúng tôi ra ngoài chứ
Tần Mục cười khổ
Hắn không biết thiếu nữ này thật sự đơn thuần hay là đã nhìn thấu nhưng không vạch trần hắn
-Vậy thì cảm ơn Thượng Quan cô nương
Thượng Quan Phù liếc mắt nhìn Tần Mục, nói:
-Kêu gì mà nghe cứ như xa lạ vậy, gọi tôi là Tiểu Phù hay Phù nhi là được
-Phù muội, em đừng có quá mức như vậy
Tên thanh niên không chịu đựng nổi nữa, tức giận hỏi:
-Chẳng lẽ em không có chút nào quan tâm tới cảm nhận của anh
Thượng Quan Phù có vẻ không phải là không quan tâm tới cái nhìn của tên thanh niên, thấy y có chút tức giận cho nên nàng hơi thu liễm lại, có điều vẫn nói ngoài miệng một câu:
-Chỉ là một cách xưng hô thôi mà, làm gì dữ vậy
Ngày thường, tên thanh niên này xem Thượng Quan Phù là báu vật, cầm trong tay còn sợ có thay đổi
Cho nên cho dù là đang rất giận y cũng không trút giận lên người Thượng Quan Phù
Vì vậy, rất tự nhiên, ánh mắt của y nhìn Tần Mục càng thêm âm u
Nhưng mà lại nói, hắn có thiện cảm với Thượng Quan Phù hoàn toàn là vì Tần Phỉ Phỉ
Thượng Quan Phù này hình như lại có thiện cảm với hắn hơn, chẳng lẽ chỉ bởi vì trước đó hắn nhìn cô đến thất thần, nên khiến cho cảm giác hư vinh của cô tăng cao sao
Nói thật, với dung mạo của Thượng Quan Phù, người quay đầu nhìn trộm cô không ít
Chẳng lẽ ai ái mộ cô, cô cũng đều như thế sao
- Được rồi được rồi, chúng ta mau ra ngoài thôi, không được chậm trễ
Thượng Quan Phù cũng ý thức được động tác nhỏ của thanh niên, cô không muốn để hai người cãi nhau
Theo như Tần Mục thấy, Thượng Quan Phù và thanh niên này cho dù không phải tình nhân thì đại khái cũng không khác là mấy, quan hệ giữa hai người có một nền tảng tình cảm nhất định
Chỉ là hình như Thượng Quan Phù vẫn chưa thu hồi tâm tư, dường như vẫn chưa chịu cam lòng treo cổ trên một cái cây, hữu ý vô ý vẫn đang tìm cho mình đối tượng thích hợp hơn
Nếu như là người con gái khác thì loại tính cách này, Tần Mục sẽ cảm thấy vô cùng phản cảm
Nhưng thiện cảm của Tần Mục đối với Thượng Quan Phù, giống như cảm giác nhìn thấy hình bóng Tần Phủ Phỉ từ trên người Thượng Quan Phù
Trên đường đi, để tránh thái độ thù địch của thanh niên, vô duyên chọc phải phiền toái, Tần Mục không hề chủ động bắt chuyện với Thượng Quan Phù
Chỉ là Thượng Quan Phù lại không để cho hắn toại nguyện, thân thiết hỏi thăm:
-Đúng rồi Tần Mục, anh là người ở đâu
Bái sư chỗ nào
Tần Mục tùy ý nói:
-Tôi xuất thân từ một môn phái nhỏ, sau này chỉ có một mình du đãng, coi như là tán tu đi
- Tán tu sao
Thượng Quan Phù nói nhỏ, ánh mắt thắt vọng chợt lóe lên
Thần sắc của thanh niên đi bên cạnh dừng lại một chút, nhìn về phía Tần Mục, mang theo sự khinh thường
Một tán tu xuất thân từ một môn phái nhỏ, có tư cách gì xứng với Phù muội, có tư cách gì tranh Phù muội với gã chứ
Nếu như đã gặp người hay nói, Tần Mục cũng tùy ý hỏi một câu:
-Địa Sát Sơn Mạch là nơi hung hiểm, các cô đến chỗ này làm gì
Mặc dù Thượng Quan Phù vô cùng thất vọng với xuất thân của Tần Mục, nhưng tựa hồ vẫn chưa mất đi hứng thú với Tần Mục, rất nhiệt tình nói:
-Chúng tôi đến xem lễ
- Xem lễ
- Ừ
Chúng tôi đến từ Thiên Xà Cung
Mấy ngày gần đây Thiên Xà Cung của chúng tôi có một đệ tử muốn tiếp nhận truyền thừa của Thiên Xà Viễn Cổ ở Địa Sát Sơn Mạch
Thượng Quan Phù nhắc đến Thiên Xà Cung, trong giọng nói mang theo một tia ngạo nghễ
Về phần nói đến Thiên Xà Viễn Cổ, thần sắc càng tràn đầy mơ ước và kính ngưỡng vô hạn
-Thiên Xà Viễn Cổ
Tần Mục thoáng kinh ngạc
- Đồ nhà quê
Thiên Xà Viễn Cổ là thánh thú đồ đằng của Thiên Xà Cung chúng tôi, vũ trụ sơ khai, chư thiên vạn giới chinh chiến, Thiên Xà Viễn Cổ từng đại sát tứ phương, ngạo mạn vô cùng
Thanh niên trào phúng nói, mặc dù đến từ môn phái nhỏ, nhưng cũng không thể không nghe nói đến Thiên Xà Cung, lại càng không thể không nghe nói đến Thiên Xà Viễn Cổ chứ
-Sư huynh, anh đừng nói chuyện hà khắc như thế mà
Tần Mục xuất thân từ môn phái nhỏ, bây giờ đã trở thành tán tu, kiến thức có hạn
Thượng Quan Phù bất mãn nhìn chằm chằm thanh niên, lập tức kiên nhẫn nói với Tần Mục:
-Thanh Xà Viễn Cổ là thần thú có cùng một cấp bậc với Tổ Long và Phượng Hoàng
- Tổ Long, Phượng Hoàng
Mắt Tần Mục lóe sáng, dường như đã hiểu được một chút về Hỗn Độn Tộc
Hỗn Độn Tộc thực ra chính là đời sau của đám sinh linh sớm nhất của vũ trụ sơ khai kia, có thể nói so với Bạch Đế Tinh thì có lịch sử lâu đời hơn nhiều, được xem như là nguyên quán của Bách Tộc Bạch Đế Tinh
Ví dụ như Kim Long, khẳng định là thuộc về Long Tộc Bạch Đế Tinh kia, nhưng căn bản lại không có lịch sử của Tổ Long, bởi vì Tổ Long chỉ từng xuất hiện ở Hỗn Độn Tộc
Long Tộc của Bạch Đế Tinh coi như là một chi nhánh tách ra của Hỗn Độn Tộc
Đương nhiên, cũng chỉ là nguyên quán mà thôi
Tổ tông của những sinh linh kia như Tổ Long, Nhân Hoàng, Phượng Hoàng, Thiên Xà Viễn Cổ… Đại khái đều đã biến mất trên đời này, chỉ để lại đạo chính thống và truyền thừa
Bối phận Bách Tộc Bạch Đế Tinh và Hỗn Độn Tộc hẳn là ngang hàng
Nhưng mà khả năng là có mối quan hệ huyết thống với nhau, hoặc là đến từ cùng một chi
-Nghiệp chướng
Tần Mục không rõ tại sao hai thế giới này lại muốn đánh nhau
-Ặc… Tần Mục, anh vừa nói gì vậy
Thượng Quan Phù nghi hoặc nhìn về phía Tần Mục
- Không có gì, chỉ là nghĩ đến vài chuyện thôi
- À
Thượng Quan Phù cũng không truy hỏi, lại hỏi tiếp:
- Tần Mục, anh có biết người tiếp nhận truyền thừa kia là ai không
- Tôi nghĩ có lẽ là thánh nữ của Thiên Xà Cung
- Không, anh đoán sai rồi
Thượng Quan Phù lắc đầu
- Không phải lúc nãy cô mới nói là đệ tử Thiên Xà Cung sao
- Đúng
Cô ấy là đệ tử của Thiên Xà Cung, nhưng mà lại không phải thánh nữ
Thượng Quan Phù hâm mộ nói:
- Vốn dĩ cô ấy không phải là người của Thiên Xà Cung chúng tôi, thậm chí không phải là người của Hỗn Độn giới, mà hai năm trước, được một tu sĩ cường đại đưa tới
- Tu sĩ kia nói cô ấy có duyên với Thiên Xà Cung chúng tôi, bảo Thiên Xà Cung chúng tôi bồi dưỡng thật tốt
Mới đầu Thiên Xà Cung khẳng định không thèm ngó tới, cho rằng tu sĩ kia đang vũ nhục danh dự của Thiên Xà Cung chúng tôi, liền đánh nhau với hắn
- Sau đó thì sao
Tần Mục cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ lạ
- Cung chủ của chúng tôi thua, hơn nữa còn thua thảm bại
Tần Mục như có điều suy nghĩ
Cung chủ Thiên Xà Cung ít nhiều gì cũng là cấp bậc Thần Vương, trên đời này, có mấy người có thể đánh bại hắn dễ dàng như thế chứ
- Sau khi cung chủ thất bại liền sinh ra cảm giác kính sợ, vì vậy liền giữ lại cô gái hắn mang đến, từ từ quan sát, lại phát hiện kinh người
Thanh Xà Viễn Cổ mà ngay cả thánh nữ cũng không thức tỉnh được, lại thức tỉnh vì cô ấy
Tần Mục giật mình, thì ra chuyện là như vậy, cho nên mới có nghi thức truyền thừa ở Địa Sát Sơn Mạch ngày hôm nay
- Nghi thức truyền thừa kia đã xong chưa
Tần Mục vô ý thức nhìn về nơi sâu thẳm ở Địa Sát Thiên Mạch một cái
- Chưa
Thượng Quan Phù mang theo một tia xấu hổ:
- Thực ra trừ thánh nữ ra, những người từ Thần Cảnh trở xuống đều không có tư cách đi xem, bởi vì nó quá nguy hiểm
- À, thì ra là mấy người lén chạy qua đây, bị phát hiện, lại bị điều trở về đúng không
Tần Mục cười nhạt
- Chúng tôi chỉ là quá hiếu kỳ, muốn nhìn thử xem Thiên Xà Viễn Cổ trong truyền thuyết mà thôi
..
Trên đường đi, Tần Mục và Thượng Quan Phù hàn huyên không ít
Mà sư huynh Thượng Quan Phù thì một mực rầu rĩ, tâm tình khó chịu đến cực điểm
Nửa ngày sau, ba người đi ra khỏi Địa Sát Sơn Mạch, tới một tòa thành cổ ở gần đó
- Sư muội, hay là chúng ta về thẳng Thiên Xà Cung đi
Thanh niên thúc giục, không muốn để cho Thượng Quan Phù và Tần Mục có cơ hội nói chuyện nữa
Thượng Quan Phù nhìn Tần Mục một cái, hỏi:
- Tần Mục, anh tính đi đâu
- Dù sao tôi cũng lưu lạc chân trời, tạm thời ở chỗ này trước đã
Thượng Quan Phù gật đầu nói:
- Ừm, thế thì chúng tôi cũng ở đây
- Sư muội, em…
- Sư huynh, gấp gì mà
Chúng ta có thể ở đây đợi người Thiên Xà Cung hoàn thành nghi thức, rồi cùng quay về được mà
Thanh niên bất đắc dĩ, không tìm được ra lí do phản bác
Sau khi Tần Muc tìm một phòng khách sạn liền tuyên bố có chút giác ngộ, muốn bế quan, sau đó liền khóa trái cửa phòng lại
Tần Mục xác định đã vô ý chia rẽ đôi tình nhân
Hắn chỉ tìm bóng dáng Tần Phỉ Phỉ trên người Thượng Quan Phù mà thôi, còn đối với cô ta, không hề có một chút hứng thú nào
Thời gian ba ngày, thoáng cái đã trôi qua
Ba ngày này Tần Mục đi mua vài quyển sách lịch sử về Hỗn Độn Giới, đại khái cũng đã hiểu được thế giới này
Đương nhiên, quá trình này khẳng định rất nhàm chán
Đột nhiên, tâm thần hắn khẽ động, dường như cảm nhận được khí tức gì đó, trong nháy mắt biến mất khỏi gian phòng, xuất hiện bên ngoài khách sạn
Đứng ở chỗ này, phóng mắt nhìn về phía Địa Sát Sơn Mạch, ánh mắt Tần Mục ngưng tụ, mày nhăn lại
Rất nhanh, thần sắc hắn đại biến, không nhịn được thất thanh nói:
- Bát Kỳ Đại Xà
Thảo nào với tâm cảnh của Tần Mục đều sẽ phản ứng như vậy
Thứ này ở Trái đất đã có truyền thuyết, hay là thần thú truyền thuyết của Đông Doanh, Tần mục cũng đã từng quen biết với nó
Đương nhiên, khi đó Bát Kỳ Đại Xà chỉ là một đám tàn hồn bị phong ấn ở trong Thảo Trĩ Kiếm, hơn nữa Thảo Trĩ Kiếm kia cũng chỉ là một thứ đồ nhái
Xoẹt xoẹt
Ở một khoảng trời nơi phía xa, đột nhiên sấm sét vang dội, mây đen bao phủ, gió lạnh rít gào, từng trận cuồng phong cuốn tung bốn phía, mặc dù ở trong thành cổ, nhưng cũng đều cảm thấy sức mạnh công kích vô biên
Động tĩnh dị thường khủng bố như vậy, đương nhiên sẽ đánh động đến cao thủ trong thành cổ, mọi người đều nhao nhao bay ra
Rất nhanh, Thượng Quan Phù cùng sư huynh của cô bay ra
- Trời ơi
Đây là Thiên Xà Viễn Cổ trong truyền thuyết sao
Mạnh quá
Hai người Thượng Quan Phù sợ hãi cảm thán, mơ hồ lại mang theo chút tự hào
Đây chính là truyền thừa của Thiên Xà Cung bọn họ
- Chả trách cung chủ lại không cho chúng ta tới gần, uy lực thế này, không có tu vi Thần Cảnh, căn bản không thể nào chịu nổi
Thượng Quan Phù chú ý tới Tần Mục ở cách đó không xa, vui vẻ đi qua chào hỏi, nói:
- Tần Mục, anh xuất quan rồi
Có thu hoạch gì không
Tần Mục gật đầu nói:
- Ừ, ba ngày nay đã có chút đột phá
Thanh Niên lập tức khinh bỉ nói:
- Ba ngày thì có thể đột phát cái gì
Bình thường tôi bế quan, thời gian ngắn nhất cũng phải hơn một năm
Theo như gã nghĩ, thực lực càng mạnh, muốn đột phá càng không dễ dàng gì
Đến loại bán Thần Cảnh này của gã, muốn đột phá dù chỉ một chút thì ít nhất cũng cần có nửa năm
Tần Mục nói ba ngày hắn đã có thể đột phá được, cho thấy thực lực của hắn quá thấp
Dù sao thực lực quá thấp, đột phá mới vô cùng nhẹ nhàng, không cần quá nhiều thời gian
- Sư huynh, người ta là tán tu, thứ nhất không có nguyên liệu, thứ hai lại không có nhân mạch, cho dù tu vi không cao, anh cũng không nên xem thường anh ấy
Thượng Quan Phù lại biện hộ thay cho Tần Mục một lần nữa, hết sức bất mãn với thanh niên
Một lần có thể nhịn, hai lần có thể nhịn, nhưng phiền muộn liên tiếp thế này khiến cho Thanh niên không thể nhịn được nữa
Lúc này hắn liền không nhịn được bạo phát, quát Thượng Quan Phù :
- Sư muội, rốt cuộc trong lòng em anh là cái gì
Vì sao chỉ vì một tên xa lạ mới gặp vài lần, em lại năm lần bảy lượt trách anh
Thượng Quan Phù bị dọa một trận, hiển nhiên là không ngờ tới thanh niên lại phản ứng như thế
- Sư huynh, em không có ý trách anh, em chỉ…
- Chỉ là cái gì
Tình cảm của anh với em, chẳng lẽ em còn không biết sao
Thanh niên lạnh lùng nhìn Tần Mục, nói:
- Cho dù em không thích anh thì hắn có điểm gì xứng với em
Thượng Quan Phù không biết tại vị sư huynh bình thường vẫn nghe cô răm rắp lại tự nhiên bùng cháy như thế, cũng có chút tức giận
- Sư huynh, anh nói hươu nói vượn cái gì vậy
Em không thích anh, mà em và Tần Mục chỉ là nói chuyện hợp mà thôi, có liên quan gì đến chuyện xứng hay không xứng chứ
Anh đừng có cố tình gây sự như thế được không
- Anh cố tình gây sự
Thanh niên tức giận cười:
- Cũng tốt, anh đây sẽ cố tình gây sự thật một lần
Anh nhìn hắn không thuận mắt đấy, không cho phép em có bất kỳ quan hệ gì vói hắn, thì sao nào
- Anh dựa vào cái gì mà quản em
- Anh không có tư cách quản em sao
Thanh Niên giễu cợt nói:
- Nói cách khác là em muốn ở cùng hắn, thì anh chính là một kẻ dư thừa à
- Em không nói như thế
Thượng Quan Phù nhếch miệng
- Thượng Quan Phù, em còn tưởng rằng anh đang đùa với em sao
Thanh niên thấy thấy thái độ này của Thượng Quan Phù, hét lớn:
- Bây giờ anh sẽ về Thiên Xà Cung, em cứ tiếp tục ở lại với hắn đi, sau này hai chúng ta là người xa lạ, không liên quan gì đến nhau nữa
Thượng Quan phù nghe vậy, thần sắc lập tức thay đổi
Cô cảm thấy lần này của thanh niên là thật
- Sư huynh, em…
- Hừ
Thanh niên căn bản không đợi cô nói xong, trực tiếp biến thành một đường sáng, bay đi mất
- Sư huynh, chờ em một chút
Thượng Quan Phù không quản những việc khác nữa, vội vàng đuổi theo
Cô thực sự có chút luống cuống
Tần Mục nhìn về hướng hai người biến mất, bất đắc dĩ lắc lắc đầu
Không thể không nói, sư huynh của Thượng Quan Phù vẫn còn có vài phần tâm kế, một chiêu này vừa ra đã đạt được hiệu quả sau này
Gã đã cảm giác được thái độ không tầm thường của Thượng Quan Phù đối với Tần Mục, nếu như tiếp tục để hai người tiếp xúc, chỉ sợ gã sẽ thực sự mất đi Thượng Quan Phù
Mà biện pháp duy nhất là chỉ có thể giải quyết dứt khoát
Thừa dịp bây giờ Thượng Quan Phù và Tần Mục chỉ là giai đoạn tìm hiểu, triệt để cắt đứt quan hệ của hai người
Cho nên gã ra một chiêu độc, ép Thượng Quan Phù ra quyết định
Mặc dù Thượng Quan Phù vẫn còn chưa hồi tâm, chưa hoàn toàn coi thanh niên là người yêu của cô, nhưng mà không nghi ngờ là cô cũng có tình cảm với gã
Loại tình cảnh này, căn bản không thể không lựa chọn, chỉ có thể từ bỏ Tần Mục, đuổi theo sư huynh mình
- Ôi, vẫn nên đi vào xem chút đi
Vốn dĩ Tần Mụcc muốn hỏi thăm Thượng Quan Phù chút ít về Thiên Xà Cung, nhưng bây giờ bọn họ đi rồi, hắn chỉ có hể tự mình đi vào xem thử vậy
Dựa vào tốc độ của Tần Mục, toàn lực phi hành, rất nhanh liền vọt vào sâu trong Địa Sát Sơn Mạch, đi tới trước nơi bộc phát ra sức mạnh của Bát Kỳ Đại Xà
Nhưng lại khiến cho hắn thoáng tiếc nuối chính là, hình như nghi thức đã kết thúc rồi, ở đây trống không, một người cũng không thấy
- Ồ
Không đúng
Đột nhiên thần sắc Tần Mục khẽ động, trong lòng có chút cảnh giác
Mà đúng lúc này, trên mặt đất bỗng dưng nứt ra, hơn mười chùm ánh sáng quấn thành một vòng tròn, phóng lên trời, vây quanh Tần Mục
-Giết
Bốn đạo nhân ảnh hiện ra trên không trung, đứng ở bốn phương tám hướng, đồng thời ra tay với Tần Mục, hơn nữa vừa ra tay chính là chiêu thức mạnh vô cùng, ẩn chứa sát ý khủng bố
Tần Mục vừa nhìn đã hiểu, trong bốn người thì có ba người là Thần Cảnh Đỉnh Phong, còn một người lại là Thần Vương, chắc chắn là cung chủ Thiên Xà Cung
Oanh
Bốn luồng sát khí trong nháy mắt lao tới, va chạm với chỗ Tần Mục đứng, ầm ầm muốn nổ tung lên
- Chết rồi sao
Bốn người tụ họp vào một chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trung tâm đã nổ tung kia
- Nằm mơ
Một thanh âm nhàn nhạt truyền đến, lại khiến cho sắc mặt bốn người đại biến, như gặp đại địch
Nhưng bọn họ chỉ thấy một cái bóng thấp thoáng chợt nhoáng lên trước mắt
Ầm
Bốn người đồng thời bị một cỗ sức mạnh tấn công, thân thể lao về bốn phương tám hướng
Ba gã Thần Cảnh Đỉnh Phong kia rơi vào trong rừng cây gần đó, mà tên Thần Vương kia thì miễn cưỡng ổn định thân hình đứng cách đó không xa, kinh hãi nhìn chằm chằm Tần Mục
Từ lúc nào mà Hỗn Độn Giới lại xuất hiện một vị thiên tài cường đại như thế
Trước đó bốn người họ liên thủ tấn công, hẳn là không hề có góc chết, tránh cũng không thể tránh được
Vậy mà người này hết lần này đến lần khác lại tránh được
Mà bây giờ càng không hợp thói thường, hắn lại chỉ bằng một chiêu thức đơn giản như thế đã quét sạch bốn người bọn họ, ngay cả ra chiêu cũng không nhìn rõ
- Tôi và các ông không oán không thù, vì sao đột nhiên tấn công tôi
Tần Mục chấn vất, trong lòng lại rất nghi hoặc chẳng lẽ khí tức của hắn bị lộ, bị người khác nhận ra rồi
Không phải chứ
- Cái này…
Cường giả Thần Vương do dự một chút
Xoẹt xoẹt
Đúng lúc này, một đường mũi nhọn hiện lên, lao từ phía dưới lên đâm về phía Tần Mục
Thanh kiếm này mặc dù không mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, lại tựa hồ như quyết tiến không lùi, cứng rắn vô cùng, chỉ cần là đồ vật bị nó đụng vào, đều sẽ bị chặt đứt giống như đậu phụ
Tần Mục nhẹ nghiêng người, linh hoạt tránh khỏi mũi nhọn này, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào thiếu nữ cầm thanh kiếm phát sáng trong tay
Thiếu nữ mặc một bộ quần áo màu đen bó sát người, dáng người hoàn mỹ xinh xắn lanh lợi, che mặt, không nhìn rõ diện mạo, nhưng mà nhìn hình dáng, thì có lẽ tuổi chưa đến hai mươi
Đồng thời, trên người thiếu nữ mặc đồ đen toát ra một loại khí tức trong trẻo nhưng lạnh lùng lại thần thánh, cả người bao quanh một tần sương mù, giả giả thật thật, giống như trong mộng