Có điều, lòng hư vinh không phải là thứ không thể tiếp nhận, do có nguyên nhân Tần Phỉ Phỉ cho nên Tần Mục cũng có vẻ có thiện cảm với cô thiếu nữ này, cười trả lời:
-Tôi tên là Tần Mục
-Ừ, tôi tên là Thượng Quan Phù
Thiếu nữ áo đỏ có gương mặt rất tinh xảo, dung mạo không cách nào so với Tần Phỉ Phỉ thế nhưng vẫn có vài phần hấp dẫn
Đôi mắt đẹp của cô thiếu nữ lóe lên tia sáng kỳ lạ, ánh mắt tập trung trên người Tần Mục
-Đúng rồi, thực lực của anh kém vậy sao lại tới Địa Sát Sơn Mạch một mình
Nơi này là chỗ đại hung, ngay cả tôi và sư huynh cũng chỉ có thể tự vệ
Tần Mục không nói gì, trong đầu thầm nghĩ: thực lực của mình rất kém ư, dù sao thì đánh một trăm cô và sư huynh của cô cũng chẳng khó gì chứ nhỉ
Với nhãn lực của Tần Mục, hắn có thể nhìn ra Thượng Quan Phù là Bán Thần tầng sáu, sư huynh của nàng khoảng chừng Bán Thần tầng tám
Với tuổi tác của hai người, tu vi thế này quả thật không tệ, chỉ đứng sau cấp bậc Hoàng tử
Có điều cần phải xem là so với ai mới được
Đồng thời, Tần Mục phát hiện hai vấn đề
Đầu tiên, thật ra thì ngoài hơi thở trong việc tu luyện ra, tộc Hỗn Độn và Nhân Tộc không có gì khác nhau
Thứ hai, quy tắc ở Hỗn Độn giới còn hoàn chỉnh hơn Bạch Đế Tinh, có lẽ sự áp chế của Thiên Đạo ở nơi này nhỏ hơn rất nhiều, Thần cảnh không cần phải tự phong ấn tu vi của mình
Đương nhiên, những điều này không có nghĩa tộc Hỗn Độn lợi hại hơn trăm tộc ở Bạch Đế Tinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì người của tộc Hỗn Độn tới Bạch Đế Tinh cũng phải tuân thủ quy tắc ở đó, không thể không tạm thời áp chế tu vi của mình lại
Một bên đã quen với việc phong ấn tu vi của mình, bên còn lại chỉ tạm thời áp chế tu vi, hai bên đánh nhau, sợ rằng Bạch Đế Tinh sẽ chiếm ưu thế lớn hơn
-Tôi đi đi lại lại thế là đi lạc tới chỗ này, cũng không biết chỗ này là Địa Sát Sơn Mạch
Tần Mục tùy tiện nói láo một câu
Tên thanh niên kia chán ghét nhíu mày, mới nghe thôi y đã biết Tần Mục nói nhảm
Có điều, Thượng Quan Phù lại “xùy” một tiếng rồi mỉm cười nói:
-Anh quá không cẩn thận rồi đó, vậy mà cũng có thể lạc đường, Địa Sát Sơn Mạch không phải là chỗ có thể ở lâu, anh theo chúng tôi ra ngoài chứ
Tần Mục cười khổ
Hắn không biết thiếu nữ này thật sự đơn thuần hay là đã nhìn thấu nhưng không vạch trần hắn
-Vậy thì cảm ơn Thượng Quan cô nương
Thượng Quan Phù liếc mắt nhìn Tần Mục, nói:
-Kêu gì mà nghe cứ như xa lạ vậy, gọi tôi là Tiểu Phù hay Phù nhi là được
-Phù muội, em đừng có quá mức như vậy
Tên thanh niên không chịu đựng nổi nữa, tức giận hỏi:
-Chẳng lẽ em không có chút nào quan tâm tới cảm nhận của anh
Thượng Quan Phù có vẻ không phải là không quan tâm tới cái nhìn của tên thanh niên, thấy y có chút tức giận cho nên nàng hơi thu liễm lại, có điều vẫn nói ngoài miệng một câu:
-Chỉ là một cách xưng hô thôi mà, làm gì dữ vậy
Ngày thường, tên thanh niên này xem Thượng Quan Phù là báu vật, cầm trong tay còn sợ có thay đổi
Cho nên cho dù là đang rất giận y cũng không trút giận lên người Thượng Quan Phù
Vì vậy, rất tự nhiên, ánh mắt của y nhìn Tần Mục càng thêm âm u
Nhưng mà lại nói, hắn có thiện cảm với Thượng Quan Phù hoàn toàn là vì Tần Phỉ Phỉ
Thượng Quan Phù này hình như lại có thiện cảm với hắn hơn, chẳng lẽ chỉ bởi vì trước đó hắn nhìn cô đến thất thần, nên khiến cho cảm giác hư vinh của cô tăng cao sao
Nói thật, với dung mạo của Thượng Quan Phù, người quay đầu nhìn trộm cô không ít
Chẳng lẽ ai ái mộ cô, cô cũng đều như thế sao
- Được rồi được rồi, chúng ta mau ra ngoài thôi, không được chậm trễ
Thượng Quan Phù cũng ý thức được động tác nhỏ của thanh niên, cô không muốn để hai người cãi nhau
Theo như Tần Mục thấy, Thượng Quan Phù và thanh niên này cho dù không phải tình nhân thì đại khái cũng không khác là mấy, quan hệ giữa hai người có một nền tảng tình cảm nhất định
Chỉ là hình như Thượng Quan Phù vẫn chưa thu hồi tâm tư, dường như vẫn chưa chịu cam lòng treo cổ trên một cái cây, hữu ý vô ý vẫn đang tìm cho mình đối tượng thích hợp hơn
Nếu như là người con gái khác thì loại tính cách này, Tần Mục sẽ cảm thấy vô cùng phản cảm
Nhưng thiện cảm của Tần Mục đối với Thượng Quan Phù, giống như cảm giác nhìn thấy hình bóng Tần Phủ Phỉ từ trên người Thượng Quan Phù
Trên đường đi, để tránh thái độ thù địch của thanh niên, vô duyên chọc phải phiền toái, Tần Mục không hề chủ động bắt chuyện với Thượng Quan Phù
Chỉ là Thượng Quan Phù lại không để cho hắn toại nguyện, thân thiết hỏi thăm:
-Đúng rồi Tần Mục, anh là người ở đâu
Bái sư chỗ nào
Tần Mục tùy ý nói:
-Tôi xuất thân từ một môn phái nhỏ, sau này chỉ có một mình du đãng, coi như là tán tu đi
- Tán tu sao
Thượng Quan Phù nói nhỏ, ánh mắt thắt vọng chợt lóe lên
Thần sắc của thanh niên đi bên cạnh dừng lại một chút, nhìn về phía Tần Mục, mang theo sự khinh thường
Một tán tu xuất thân từ một môn phái nhỏ, có tư cách gì xứng với Phù muội, có tư cách gì tranh Phù muội với gã chứ
Nếu như đã gặp người hay nói, Tần Mục cũng tùy ý hỏi một câu:
-Địa Sát Sơn Mạch là nơi hung hiểm, các cô đến chỗ này làm gì
Mặc dù Thượng Quan Phù vô cùng thất vọng với xuất thân của Tần Mục, nhưng tựa hồ vẫn chưa mất đi hứng thú với Tần Mục, rất nhiệt tình nói:
-Chúng tôi đến xem lễ
- Xem lễ
- Ừ
Chúng tôi đến từ Thiên Xà Cung
Mấy ngày gần đây Thiên Xà Cung của chúng tôi có một đệ tử muốn tiếp nhận truyền thừa của Thiên Xà Viễn Cổ ở Địa Sát Sơn Mạch
Thượng Quan Phù nhắc đến Thiên Xà Cung, trong giọng nói mang theo một tia ngạo nghễ
Về phần nói đến Thiên Xà Viễn Cổ, thần sắc càng tràn đầy mơ ước và kính ngưỡng vô hạn
-Thiên Xà Viễn Cổ
Tần Mục thoáng kinh ngạc
- Đồ nhà quê
Thiên Xà Viễn Cổ là thánh thú đồ đằng của Thiên Xà Cung chúng tôi, vũ trụ sơ khai, chư thiên vạn giới chinh chiến, Thiên Xà Viễn Cổ từng đại sát tứ phương, ngạo mạn vô cùng
Thanh niên trào phúng nói, mặc dù đến từ môn phái nhỏ, nhưng cũng không thể không nghe nói đến Thiên Xà Cung, lại càng không thể không nghe nói đến Thiên Xà Viễn Cổ chứ
-Sư huynh, anh đừng nói chuyện hà khắc như thế mà
Tần Mục xuất thân từ môn phái nhỏ, bây giờ đã trở thành tán tu, kiến thức có hạn
Thượng Quan Phù bất mãn nhìn chằm chằm thanh niên, lập tức kiên nhẫn nói với Tần Mục:
-Thanh Xà Viễn Cổ là thần thú có cùng một cấp bậc với Tổ Long và Phượng Hoàng
- Tổ Long, Phượng Hoàng
Mắt Tần Mục lóe sáng, dường như đã hiểu được một chút về Hỗn Độn Tộc
Hỗn Độn Tộc thực ra chính là đời sau của đám sinh linh sớm nhất của vũ trụ sơ khai kia, có thể nói so với Bạch Đế Tinh thì có lịch sử lâu đời hơn nhiều, được xem như là nguyên quán của Bách Tộc Bạch Đế Tinh
Ví dụ như Kim Long, khẳng định là thuộc về Long Tộc Bạch Đế Tinh kia, nhưng căn bản lại không có lịch sử của Tổ Long, bởi vì Tổ Long chỉ từng xuất hiện ở Hỗn Độn Tộc
Long Tộc của Bạch Đế Tinh coi như là một chi nhánh tách ra của Hỗn Độn Tộc
Đương nhiên, cũng chỉ là nguyên quán mà thôi
Tổ tông của những sinh linh kia như Tổ Long, Nhân Hoàng, Phượng Hoàng, Thiên Xà Viễn Cổ… Đại khái đều đã biến mất trên đời này, chỉ để lại đạo chính thống và truyền thừa
Bối phận Bách Tộc Bạch Đế Tinh và Hỗn Độn Tộc hẳn là ngang hàng
Nhưng mà khả năng là có mối quan hệ huyết thống với nhau, hoặc là đến từ cùng một chi
-Nghiệp chướng
Tần Mục không rõ tại sao hai thế giới này lại muốn đánh nhau
-Ặc… Tần Mục, anh vừa nói gì vậy
Thượng Quan Phù nghi hoặc nhìn về phía Tần Mục
- Không có gì, chỉ là nghĩ đến vài chuyện thôi
- À
Thượng Quan Phù cũng không truy hỏi, lại hỏi tiếp:
- Tần Mục, anh có biết người tiếp nhận truyền thừa kia là ai không
- Tôi nghĩ có lẽ là thánh nữ của Thiên Xà Cung
- Không, anh đoán sai rồi
Thượng Quan Phù lắc đầu
- Không phải lúc nãy cô mới nói là đệ tử Thiên Xà Cung sao
- Đúng
Cô ấy là đệ tử của Thiên Xà Cung, nhưng mà lại không phải thánh nữ
Thượng Quan Phù hâm mộ nói:
- Vốn dĩ cô ấy không phải là người của Thiên Xà Cung chúng tôi, thậm chí không phải là người của Hỗn Độn giới, mà hai năm trước, được một tu sĩ cường đại đưa tới
- Tu sĩ kia nói cô ấy có duyên với Thiên Xà Cung chúng tôi, bảo Thiên Xà Cung chúng tôi bồi dưỡng thật tốt
Mới đầu Thiên Xà Cung khẳng định không thèm ngó tới, cho rằng tu sĩ kia đang vũ nhục danh dự của Thiên Xà Cung chúng tôi, liền đánh nhau với hắn
- Sau đó thì sao
Tần Mục cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ lạ
- Cung chủ của chúng tôi thua, hơn nữa còn thua thảm bại
Tần Mục như có điều suy nghĩ
Cung chủ Thiên Xà Cung ít nhiều gì cũng là cấp bậc Thần Vương, trên đời này, có mấy người có thể đánh bại hắn dễ dàng như thế chứ
- Sau khi cung chủ thất bại liền sinh ra cảm giác kính sợ, vì vậy liền giữ lại cô gái hắn mang đến, từ từ quan sát, lại phát hiện kinh người
Thanh Xà Viễn Cổ mà ngay cả thánh nữ cũng không thức tỉnh được, lại thức tỉnh vì cô ấy
Tần Mục giật mình, thì ra chuyện là như vậy, cho nên mới có nghi thức truyền thừa ở Địa Sát Sơn Mạch ngày hôm nay
- Nghi thức truyền thừa kia đã xong chưa
Tần Mục vô ý thức nhìn về nơi sâu thẳm ở Địa Sát Thiên Mạch một cái
- Chưa
Thượng Quan Phù mang theo một tia xấu hổ:
- Thực ra trừ thánh nữ ra, những người từ Thần Cảnh trở xuống đều không có tư cách đi xem, bởi vì nó quá nguy hiểm
- À, thì ra là mấy người lén chạy qua đây, bị phát hiện, lại bị điều trở về đúng không
Tần Mục cười nhạt
- Chúng tôi chỉ là quá hiếu kỳ, muốn nhìn thử xem Thiên Xà Viễn Cổ trong truyền thuyết mà thôi
..
Trên đường đi, Tần Mục và Thượng Quan Phù hàn huyên không ít
Mà sư huynh Thượng Quan Phù thì một mực rầu rĩ, tâm tình khó chịu đến cực điểm
Nửa ngày sau, ba người đi ra khỏi Địa Sát Sơn Mạch, tới một tòa thành cổ ở gần đó
- Sư muội, hay là chúng ta về thẳng Thiên Xà Cung đi
Thanh niên thúc giục, không muốn để cho Thượng Quan Phù và Tần Mục có cơ hội nói chuyện nữa
Thượng Quan Phù nhìn Tần Mục một cái, hỏi:
- Tần Mục, anh tính đi đâu
- Dù sao tôi cũng lưu lạc chân trời, tạm thời ở chỗ này trước đã
Thượng Quan Phù gật đầu nói:
- Ừm, thế thì chúng tôi cũng ở đây
- Sư muội, em…
- Sư huynh, gấp gì mà
Chúng ta có thể ở đây đợi người Thiên Xà Cung hoàn thành nghi thức, rồi cùng quay về được mà
Thanh niên bất đắc dĩ, không tìm được ra lí do phản bác
Sau khi Tần Muc tìm một phòng khách sạn liền tuyên bố có chút giác ngộ, muốn bế quan, sau đó liền khóa trái cửa phòng lại
Tần Mục xác định đã vô ý chia rẽ đôi tình nhân
Hắn chỉ tìm bóng dáng Tần Phỉ Phỉ trên người Thượng Quan Phù mà thôi, còn đối với cô ta, không hề có một chút hứng thú nào
Thời gian ba ngày, thoáng cái đã trôi qua
Ba ngày này Tần Mục đi mua vài quyển sách lịch sử về Hỗn Độn Giới, đại khái cũng đã hiểu được thế giới này
Đương nhiên, quá trình này khẳng định rất nhàm chán
Đột nhiên, tâm thần hắn khẽ động, dường như cảm nhận được khí tức gì đó, trong nháy mắt biến mất khỏi gian phòng, xuất hiện bên ngoài khách sạn
Đứng ở chỗ này, phóng mắt nhìn về phía Địa Sát Sơn Mạch, ánh mắt Tần Mục ngưng tụ, mày nhăn lại
Rất nhanh, thần sắc hắn đại biến, không nhịn được thất thanh nói:
- Bát Kỳ Đại Xà
Thảo nào với tâm cảnh của Tần Mục đều sẽ phản ứng như vậy
Thứ này ở Trái đất đã có truyền thuyết, hay là thần thú truyền thuyết của Đông Doanh, Tần mục cũng đã từng quen biết với nó
Đương nhiên, khi đó Bát Kỳ Đại Xà chỉ là một đám tàn hồn bị phong ấn ở trong Thảo Trĩ Kiếm, hơn nữa Thảo Trĩ Kiếm kia cũng chỉ là một thứ đồ nhái
Xoẹt xoẹt
Ở một khoảng trời nơi phía xa, đột nhiên sấm sét vang dội, mây đen bao phủ, gió lạnh rít gào, từng trận cuồng phong cuốn tung bốn phía, mặc dù ở trong thành cổ, nhưng cũng đều cảm thấy sức mạnh công kích vô biên
Động tĩnh dị thường khủng bố như vậy, đương nhiên sẽ đánh động đến cao thủ trong thành cổ, mọi người đều nhao nhao bay ra
Rất nhanh, Thượng Quan Phù cùng sư huynh của cô bay ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Trời ơi
Đây là Thiên Xà Viễn Cổ trong truyền thuyết sao
Mạnh quá
Hai người Thượng Quan Phù sợ hãi cảm thán, mơ hồ lại mang theo chút tự hào
Đây chính là truyền thừa của Thiên Xà Cung bọn họ
- Chả trách cung chủ lại không cho chúng ta tới gần, uy lực thế này, không có tu vi Thần Cảnh, căn bản không thể nào chịu nổi
Thượng Quan Phù chú ý tới Tần Mục ở cách đó không xa, vui vẻ đi qua chào hỏi, nói:
- Tần Mục, anh xuất quan rồi
Có thu hoạch gì không
Tần Mục gật đầu nói:
- Ừ, ba ngày nay đã có chút đột phá
Thanh Niên lập tức khinh bỉ nói:
- Ba ngày thì có thể đột phát cái gì
Bình thường tôi bế quan, thời gian ngắn nhất cũng phải hơn một năm
Theo như gã nghĩ, thực lực càng mạnh, muốn đột phá càng không dễ dàng gì
Đến loại bán Thần Cảnh này của gã, muốn đột phá dù chỉ một chút thì ít nhất cũng cần có nửa năm
Tần Mục nói ba ngày hắn đã có thể đột phá được, cho thấy thực lực của hắn quá thấp
Dù sao thực lực quá thấp, đột phá mới vô cùng nhẹ nhàng, không cần quá nhiều thời gian
- Sư huynh, người ta là tán tu, thứ nhất không có nguyên liệu, thứ hai lại không có nhân mạch, cho dù tu vi không cao, anh cũng không nên xem thường anh ấy
Thượng Quan Phù lại biện hộ thay cho Tần Mục một lần nữa, hết sức bất mãn với thanh niên
Một lần có thể nhịn, hai lần có thể nhịn, nhưng phiền muộn liên tiếp thế này khiến cho Thanh niên không thể nhịn được nữa
Lúc này hắn liền không nhịn được bạo phát, quát Thượng Quan Phù :
- Sư muội, rốt cuộc trong lòng em anh là cái gì
Vì sao chỉ vì một tên xa lạ mới gặp vài lần, em lại năm lần bảy lượt trách anh
Thượng Quan Phù bị dọa một trận, hiển nhiên là không ngờ tới thanh niên lại phản ứng như thế
- Sư huynh, em không có ý trách anh, em chỉ…
- Chỉ là cái gì
Tình cảm của anh với em, chẳng lẽ em còn không biết sao
Thanh niên lạnh lùng nhìn Tần Mục, nói:
- Cho dù em không thích anh thì hắn có điểm gì xứng với em
Thượng Quan Phù không biết tại vị sư huynh bình thường vẫn nghe cô răm rắp lại tự nhiên bùng cháy như thế, cũng có chút tức giận
- Sư huynh, anh nói hươu nói vượn cái gì vậy
Em không thích anh, mà em và Tần Mục chỉ là nói chuyện hợp mà thôi, có liên quan gì đến chuyện xứng hay không xứng chứ
Anh đừng có cố tình gây sự như thế được không
- Anh cố tình gây sự
Thanh niên tức giận cười:
- Cũng tốt, anh đây sẽ cố tình gây sự thật một lần
Anh nhìn hắn không thuận mắt đấy, không cho phép em có bất kỳ quan hệ gì vói hắn, thì sao nào
- Anh dựa vào cái gì mà quản em
- Anh không có tư cách quản em sao
Thanh Niên giễu cợt nói:
- Nói cách khác là em muốn ở cùng hắn, thì anh chính là một kẻ dư thừa à
- Em không nói như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thượng Quan Phù nhếch miệng
- Thượng Quan Phù, em còn tưởng rằng anh đang đùa với em sao
Thanh niên thấy thấy thái độ này của Thượng Quan Phù, hét lớn:
- Bây giờ anh sẽ về Thiên Xà Cung, em cứ tiếp tục ở lại với hắn đi, sau này hai chúng ta là người xa lạ, không liên quan gì đến nhau nữa
Thượng Quan phù nghe vậy, thần sắc lập tức thay đổi
Cô cảm thấy lần này của thanh niên là thật
- Sư huynh, em…
- Hừ
Thanh niên căn bản không đợi cô nói xong, trực tiếp biến thành một đường sáng, bay đi mất
- Sư huynh, chờ em một chút
Thượng Quan Phù không quản những việc khác nữa, vội vàng đuổi theo
Cô thực sự có chút luống cuống
Tần Mục nhìn về hướng hai người biến mất, bất đắc dĩ lắc lắc đầu
Không thể không nói, sư huynh của Thượng Quan Phù vẫn còn có vài phần tâm kế, một chiêu này vừa ra đã đạt được hiệu quả sau này
Gã đã cảm giác được thái độ không tầm thường của Thượng Quan Phù đối với Tần Mục, nếu như tiếp tục để hai người tiếp xúc, chỉ sợ gã sẽ thực sự mất đi Thượng Quan Phù
Mà biện pháp duy nhất là chỉ có thể giải quyết dứt khoát
Thừa dịp bây giờ Thượng Quan Phù và Tần Mục chỉ là giai đoạn tìm hiểu, triệt để cắt đứt quan hệ của hai người
Cho nên gã ra một chiêu độc, ép Thượng Quan Phù ra quyết định
Mặc dù Thượng Quan Phù vẫn còn chưa hồi tâm, chưa hoàn toàn coi thanh niên là người yêu của cô, nhưng mà không nghi ngờ là cô cũng có tình cảm với gã
Loại tình cảnh này, căn bản không thể không lựa chọn, chỉ có thể từ bỏ Tần Mục, đuổi theo sư huynh mình
- Ôi, vẫn nên đi vào xem chút đi
Vốn dĩ Tần Mụcc muốn hỏi thăm Thượng Quan Phù chút ít về Thiên Xà Cung, nhưng bây giờ bọn họ đi rồi, hắn chỉ có hể tự mình đi vào xem thử vậy
Dựa vào tốc độ của Tần Mục, toàn lực phi hành, rất nhanh liền vọt vào sâu trong Địa Sát Sơn Mạch, đi tới trước nơi bộc phát ra sức mạnh của Bát Kỳ Đại Xà
Nhưng lại khiến cho hắn thoáng tiếc nuối chính là, hình như nghi thức đã kết thúc rồi, ở đây trống không, một người cũng không thấy
- Ồ
Không đúng
Đột nhiên thần sắc Tần Mục khẽ động, trong lòng có chút cảnh giác
Mà đúng lúc này, trên mặt đất bỗng dưng nứt ra, hơn mười chùm ánh sáng quấn thành một vòng tròn, phóng lên trời, vây quanh Tần Mục
-Giết
Bốn đạo nhân ảnh hiện ra trên không trung, đứng ở bốn phương tám hướng, đồng thời ra tay với Tần Mục, hơn nữa vừa ra tay chính là chiêu thức mạnh vô cùng, ẩn chứa sát ý khủng bố
Tần Mục vừa nhìn đã hiểu, trong bốn người thì có ba người là Thần Cảnh Đỉnh Phong, còn một người lại là Thần Vương, chắc chắn là cung chủ Thiên Xà Cung
Oanh
Bốn luồng sát khí trong nháy mắt lao tới, va chạm với chỗ Tần Mục đứng, ầm ầm muốn nổ tung lên
- Chết rồi sao
Bốn người tụ họp vào một chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trung tâm đã nổ tung kia
- Nằm mơ
Một thanh âm nhàn nhạt truyền đến, lại khiến cho sắc mặt bốn người đại biến, như gặp đại địch
Nhưng bọn họ chỉ thấy một cái bóng thấp thoáng chợt nhoáng lên trước mắt
Ầm
Bốn người đồng thời bị một cỗ sức mạnh tấn công, thân thể lao về bốn phương tám hướng
Ba gã Thần Cảnh Đỉnh Phong kia rơi vào trong rừng cây gần đó, mà tên Thần Vương kia thì miễn cưỡng ổn định thân hình đứng cách đó không xa, kinh hãi nhìn chằm chằm Tần Mục
Từ lúc nào mà Hỗn Độn Giới lại xuất hiện một vị thiên tài cường đại như thế
Trước đó bốn người họ liên thủ tấn công, hẳn là không hề có góc chết, tránh cũng không thể tránh được
Vậy mà người này hết lần này đến lần khác lại tránh được
Mà bây giờ càng không hợp thói thường, hắn lại chỉ bằng một chiêu thức đơn giản như thế đã quét sạch bốn người bọn họ, ngay cả ra chiêu cũng không nhìn rõ
- Tôi và các ông không oán không thù, vì sao đột nhiên tấn công tôi
Tần Mục chấn vất, trong lòng lại rất nghi hoặc chẳng lẽ khí tức của hắn bị lộ, bị người khác nhận ra rồi
Không phải chứ
- Cái này…
Cường giả Thần Vương do dự một chút
Xoẹt xoẹt
Đúng lúc này, một đường mũi nhọn hiện lên, lao từ phía dưới lên đâm về phía Tần Mục
Thanh kiếm này mặc dù không mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, lại tựa hồ như quyết tiến không lùi, cứng rắn vô cùng, chỉ cần là đồ vật bị nó đụng vào, đều sẽ bị chặt đứt giống như đậu phụ
Tần Mục nhẹ nghiêng người, linh hoạt tránh khỏi mũi nhọn này, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào thiếu nữ cầm thanh kiếm phát sáng trong tay
Thiếu nữ mặc một bộ quần áo màu đen bó sát người, dáng người hoàn mỹ xinh xắn lanh lợi, che mặt, không nhìn rõ diện mạo, nhưng mà nhìn hình dáng, thì có lẽ tuổi chưa đến hai mươi
Đồng thời, trên người thiếu nữ mặc đồ đen toát ra một loại khí tức trong trẻo nhưng lạnh lùng lại thần thánh, cả người bao quanh một tần sương mù, giả giả thật thật, giống như trong mộng