-Vâng, chủ nhân
Trong nội tâm bà lão cảm thán
Dùng thực lực Chí Tôn cảnh của bà, nếu như chỉ là âm thầm ẩn thân, ai có thể phát giác
Chỉ có điều cái đồ biến thái này…
Bà lão rất nhanh ẩn thân, biến mất tại trước mặt mấy người
-Vậy là xong việc rồi ư, sau này tôi không cần chịu tra tấn rồi hả
Vu Linh Nhi mở to đôi mắt ngập nước, tựa hồ còn có chút không dám tin
-Trước khi tìm được điện hạ của các người, cô hãy đi theo chúng tôi đi
Có tôi ở đây, không ai có thể bắt nạt cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Mục cười vỗ vỗ đầu của cô
-Ừ, vậy thật tốt quá
Vu Linh Nhi hoan hô không thôi, cô tin tưởng với năng lực của Tần Mục, tìm được điện hạ cũng là chuyện rất dễ dàng
Lúc này, Nam Cung Lâm đột nhiên thi lễ đối với Tần Mục:
-Cảm ơn đại ân của Tần công tử, Nam Cung Lâm suốt đời khó quên
-Tiện tay mà thôi, Nam Cung tiểu thư không cần để ý
Tần Mục nói rất nhẹ nhàng, nhưng Nam Cung Lâm lại không thể coi như không quan trọng
Dù sao đây chính là uy hiếp của một Chí Tôn cảnh, toàn bộ Nam Cung gia cũng sẽ khó chống lại
Nếu như không phải Tần Mục, tương lai kết cục của cô tất nhiên thập phần thê thảm, sẽ không so với Vu Linh Nhi tốt hơn bao nhiêu
-Nam Cung tiểu thư, nếu quả thật cô muốn báo đáp Tần Mục, cũng không phải là không có biện pháp
Lúc này, Tiểu Thanh đột nhiên cười nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Báo đáp như thế nào
Nam Cung Lâm vội vàng hỏi:
-Chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định sẽ đốc hết sức
-Tới đây tới đây, tôi nói cho cô biết
Tiểu Thanh thần thần bí bí mà đem Nam Cung Lâm kéo sang một bên, lặng lẽ nói vài câu bên tai cô
-Ah
Cũng không biết Tiểu Thanh nói cái gì mà Nam Cung Lâm lập tức đỏ bừng mặt, cái cổ trắng mịn như tuyết cũng đều nhiễm đỏ theo
-Hắn chính là có sở thích này, cô xem rồi xử lý đi
Tiểu Thanh nói xong, lại nhớ tới Tần Mục đứng bên cạnh
Nam Cung Lâm đứng nguyên tại chỗ do dự bất định, tai cô càng ngày càng hồng, cúi đầu không dám nhìn Tần Mục
-Em nói với cô ấy cái gì vậy
Tần Mục rất tò mò
-Anh đoán xem
Tần Mục im lặng nhìn cô một chút, lại nói với Nam Cung Lâm:
-Nam Cung tiểu thư, cô đừng nghe cô ấy nói lung tung, thật sự chỉ là tiện tay mà thôi
Chúng ta làm khách tại Nam Cung gia, giúp chút việc cỏn con này là việc nên làm mà
-Tôi
Tôi biết rồi, trở về rồi hãy nói
Nam Cung Lâm ngoài miệng như thế nói, nhưng Tần Mục nhìn ra được, cô rất để ý lời nói của Tiểu Thanh