Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1456: Kẻ địch tiềm ẩn!




Ý của Hoa Trường Hận đã vô cùng rõ ràng, nhưng Tuần Chính Kỳ giống như không hiểu cô ta đang nói gì, cười nói:
- Hoa sư muội nghĩ nhiều rồi, đợi sau khi Chí Tôn điển lễ kết thúc, huynh sẽ từ chức đạo chủ, sau đó, rất nhiều chuyện đều không cần huynh xử lý
Nói xong, ánh mắt của gã lại đảo qua người Tần Mục, Tô Tịnh Quỳnh
Tô Tịnh Quỳnh thì gã biết, Tần Mục và Tiểu Thanh gã không quen, có điều nếu là đi cùng với Hoa Trường Hận, gã cũng sẽ tận lực lễ đãi
-Hoa sư muội, thời gian cũng không còn sớm nữa, đi theo anh vào đi
-Chuyện này…
Hoa Trường Hận quay đầu lại nhìn Tần Mục
Tần Mục không sao cả nói:
- Nếu đã đến đây, vậy thì cứ ở thôi, có điều hãy sắp xếp cho chúng tôi một nơi rộng rãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Đó là tự nhiên, bạn bè của Hoa sư muội, sẽ có đãi ngộ đặc biệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuần Chính Kỳ ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại nhìn Tần Mục vào lần, có chút nghi kỵ
Cái quay đầu lại này của Hoa Trường Hận, hiển nhiên là ý tứ hỏi thăm, mà Tần Mục cũng quả thực đã trả lời
Nhìn lại mấy người còn lại, dường như cũng lấy Tần Mục làm trung tâm
Người trẻ tuổi này không đơn giản
Đương nhiên, gã cũng không nghĩ Hoa Trường Hận sẽ có quan hệ thân mật gì với Tần Mục
Thứ nhất là gã rất hiểu tính cách của Hoa Trường Hận, thứ hai là Tần Mục quá trẻ,có lẽ là một thiếu gia thân phận bất phàm nào đó
-Mọi người đi theo tôi
Tuần Chính Kỳ dẫn đoàn người Tần Mục trực tiếp bay vọt qua hơn mười ngọn núi
Tần Mục đối với núi Vô Lượng rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy này có chút hiếu kỳ, ánh mắt không ngừng quét tới quét lui, mà cùng lúc đó, trên mỗi một ngọn núi đều có không ít những thần thức lộn xộn dò xét ra, dường như là muốn xem xem người mà Tuần Chính Kỳ đạo chủ nói muốn tự mình chiêu đãi là nhân vật phương nào
-Hửm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đột nhiên Tần Mục nhướng mày, ánh mắt nhìn về một ngọn núi phía xa
Có lẽ ngọn núi kia ở vị trí vắng vẻ, chẳng có người nào, nhưng Tần Mục lại cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc từ ngọn núi đó
Đương nhiên không phải là khí tức của người, mà là khí tức của một loại dã thú
-Thì ra là thế
Sau khi tự định giá, khóe miệng Tần Mục có chút giương lên, cuối cùng cũng nghĩ ra rồi
Trước kia ở Chiến Tộc, Hỗn Độn Châu xé rách không gian, khiến cho một khu vực như Chiến Tộc biến thành một vết nứt không gian vô tận
Tần Mục vì đi cứu Lâm Thi Vận, trong hư không du đãng mấy ngày, gặp một con Cự Thú Cắn Nuốt, còn bị nó nuốt vào trong bụng
Có điều đó cũng coi như nhân họa đắc phúc, trong bụng của con Cự Thú kia, Tần Mục lĩnh ngộ được không gian chi pháp, khi xuất quan có thể tiện tay xé rách không gian
Con Cự Thú Cắn Nuốt kia tự nhiên là bị Tần Mục giết chế, nhưng trong ngọn núi xa xăm kia, hắn lại cảm nhận được khí tức của con Cự Thú như vậy lần nữa
Rất hiển nhiên, loại Cự Thú Cắn Nuốt này là do người của núi Vô Lượng nuôi nhốt
Con Cự Thú lần trước ở Chiến Tộc hư không kia cũng là do người của núi Vô Lượng thả vào
-Không ngờ lại còn có kẻ địch tiềm ẩn, thiết chút nữa thì quên mất
Tần Mục nghĩ thầm, nuôi nhốt loại cự thú này vô cùng khó khăn, vô cùng trân quý
Nếu như bị người của núi Vô Lượng biết mình đã giết một con, đối phương chắc chắn sẽ không bỏ qua
Nói đến cự thú, Tần Mục lại nghĩ đến đạo hư ảnh đã tấn công Chiến Văn Vũ và Lâm Thi Vận
Đây cũng là một kẻ địch tiềm ẩn
Đương nhiên, Tần Mục sẽ đề phòng nhưng không đến mức sợ hãi
Bọn họ không tìm đến cửa cũng may, nếu thực sự có can đảm tìm đến cửa, vậy hắn cũng sẽ không cố kỵ sự cân bằng của chiến tranh gì nữa
Rất nhanh, đoàn người đáp xuống một ngọn núi yên tĩnh
Mặc dù trên ngọn núi này cũng không ít người, nhưng so với những ngọn núi khác thì thưa hơn rất nhiều
-Núi Vô Lượng phân ra thành đỉnh trong, đỉnh ngoài
Các ngọn núi chen chúc mà mọi người nhìn thấy kia đều là đỉnh ngoài, tình hình ở đỉnh trong thì khá hơn rất nhiều
Tuần Chính Kỳ giải thích nói
Tần Mục hiểu rõ, hiển nhiên người có thể đi vào đỉnh trong cũng không phải là người bình thường, hơn nữa chút nữa đến thời điểm làm điển lễ, đỉnh trong là vị trí xem lễ thích hợp nhất
Những người xung quanh thấy nhân vật chính của ngày hôm nay – Tuần Chính Kỳ hiện thân, cảm thấy rất ngạc nhiên, nhao nhao đi lại
-Tuần đạo chủ, không phải lúc này ngài đang chuẩn bị điển lễ ư
Sao lại…
-Ồ, thì ra là Hoa tông chủ, hạnh ngộ, hạnh ngộ
-Tứ đại Cầm chủ, nghe danh đã lâu không ngờ hôm nay lại gặp được ba vị
Rất nhiều người chú ý đến Hoa Trường Hận, cũng có một nhóm người thậm chí còn nhận ra Tô Tịnh Quỳnh và Khúc La Lan
Tự nhiên, bọn họ cũng đoán được rằng tại sao Tuần Chính Kỳ lại tự mình đến, dù sao thì chuyện của Tuần Chính Kỳ và Hoa Trường Hận trước đây, ít nhiều vẫn có người biết đến
-Chúc mừng Tuần đạo chủ
Rất nhiều người bắt đầu chúc mừng
Người hiểu được đều biết đây không phải là chúc mừng gã đột phá Chí Tôn, mà là chúc mừng gã ôm được người đẹp về nhà
Tuần Chính Kỳ mặt đầy rạng rỡ, thần thái có chút đắc ý
Hoa Trường Hận không thể không miễn cưỡng cười vui, trong lòng lại xoắn xuýt vô cùng
Kế tạm thích ứng trước đây, giờ lại khiến cho cô tiến thoái lưỡng nan
Lúc này hy vọng duy nhất của cô cũng chỉ có thể ký thác vào người Tần Mục
-Hoa sư muội, huynh còn phải đi chuẩn bị cho điển lễ, tạm thời không thể ở cùng muội, muội và bạn của muội ở đây đợt một chút, chút nữa huynh sẽ tặng cho em một điều ngạc nhiên
-Tuần sư huynh đi đi, chúng tôi ở đây là được
Hoa Trường Hận nói xong, trong lòng lại cười khổ không thôi
Còn kinh hỉ, chỉ mong không phải là kinh hãi là được
Tuần Chính Kỳ lịch sự tạm biệt những người còn lại rồi lập tức phi thân rời đi
-Chị
Sau khi Tuần Chính Kỳ rời đi, Nam Cung Hạc và Nam Cung Nguyệt từ một ngọn núi khác bay đến
Ngọn núi của bọn họ tự nhiên cũng là đỉnh trong nhưng vị trí không tốt như ngọn núi này
Ngọn núi mà Tuần Chính Kỳ sắp xếp cho Hoa Trường Hận tự nhiên là ngọn núi tốt nhất
Nam Cung Lâm sớm biết Nam Cung gia sẽ tham gia điển lễ này, vì thế khi nhìn thấy Nam Cung Nguyệt và Nam Cung Hạc cũng không cảm thấy ngạc nhiên lắm, dường như đều là ở trong dự liệu
Có điều Nam Cung Nguyệt vừa thấy cô đã nhào vào trong lòng cô khóc lên, khiến cho cô có chút không rõ ràng
-Nguyệt Nhi, sao vậy
-Chị, chị thật sự không cần Nguyệt Nhi, không cần gia tộc nữa sao
Nam Cung Nguyệt khóc đỏ mắt
Đến bây giờ cô vẫn không rõ tại sao Nam Cung Lâm lại ra quyết định như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.