Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1535: Tâm sự của hai cô gái




- Người nào
Vận Mệnh Tổ Thần trịnh trọng nói:
- Hỗn Độn thiên cung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Hỗn Độn thiên cung
Mọi người đều cả kinh:
- Hỗn Độn thiên cung không phải không quan tâm đến mọi chuyện sao
Vì sao nó lại nhúng tay vào chuyện của chúng ta
- Không, ban đầu không phải là Hỗn Độn thiên cung không quan tâm mọi việc
Nghiêm khắc mà nói, bọn họ cùng một trận tuyến với chúng ta
- Chuyện này là thật
- Đương nhiên, người của Hỗn Độn thiên cung có thân phận rất đặc biệt, được gọi là Thủ Hộ Giả
Bọn họ một mực lánh đời chỉ vì chờ đợi người mà họ thủ hộ xuất hiện
- Người mà bọn họ thủ hộ, chẳng lẽ là Vân Mặc
- Đúng vậy, nhưng lúc trước chúng ta đã đem mệnh cách của Vân Mặc chuyển lên người Tần Mục, cho nên khả năng đã đưa đến một chút hiểu lầm
Mọi người nhìn nhau
Nếu sự hiểu lầm này khiến Hỗn Độn thiên cung náo loạn ô long, đối với bọn họ chẳng khác nào được không bù mất
Hỗn Độn thiên cung mạnh bao nhiêu, không ai biết
Nhưng tuyệt đối không thua kém bọn họ, thậm chí còn cường đại hơn
- Chư vị không cần kinh hoảng
Qua một thời gian nửa, tôi và Vận Mệnh Tổ Thần, Thời Không Tổ Thần sẽ đến Hỗn Độn thiên cung, đem mọi chuyện giải thích rõ ràng
- Vân Mặc tự thân xuất mã, tôi thấy yên tâm hơn
Nhưng còn một điểm nghi vấn chính là, khi nào Tổ Long trở về
- Đúng vậy
Tổ Long là chiến lực không thể thiếu của chúng ta
Không có ông ấy ở đây, chúng ta không nắm chắc lắm
- Mọi người cứ yên tâm đi
Thời cơ chín mùi, Tổ Long tất nhiên sẽ trở về
Chuyện đã được ghi trên quẻ tượng, tuyệt không có khả năng sửa đổi
Cũng giống như Hỗn Độn Tổ Thần, chẳng phải ông ấy đã trở về như quẻ tượng đã nói sao
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào Hỗn Độn Tổ Thần vẫn một mực im lặng, trong lòng thở dài một tiếng
Lúc trước Tổ Long và Hỗn Độn Tổ Thần là một đôi oan gia
Nhưng Hỗn Độn Tổ Thần trở về, Tổ Long chắc chắn cũng sẽ không chịu cô đơn
- Các người cảm thấy kế hoạch của mình hoàn mỹ lắm sao
Lúc này, Hỗn Độn Tổ Thần đột nhiên lên tiếng
- Hỗn Độn Tổ Thần, ông có suy nghĩ gì
- Sự việc không đơn giản như các người đã nghĩ
- Ông muốn nói đến Hỗn Độn Thiên Cung
- Không, ta chỉ nói đến Tần Mục, là quân cờ mà các người đang nói đến
Vận Mệnh Tổ Thần khinh thường nói:
- Quân cờ thì nên có giác ngộ của quân cờ
Chúng ta không cần để hắn vào mắt
Bây giờ cứ để cho hắn tùy ý giày vò
Chờ sau khi hắn mất đi sức mạnh Tổ Long, hắn hoàn toàn trở thành người tàn phế
- Tôi cảm giác các người chơi với lửa sẽ có ngày chết cháy
Hắn không phải là người đơn giản mà các người có thể khống chế
Vân Mặc thản nhiên nói:
- Hỗn Độn Tổ Thần, ông buồn lo vô cớ quá rồi đấy
Tôi đã quan sát hắn một thời gian ngắn
Người này xác thực rất kiêu ngạo, không an phận
Nhưng chúng ta không cần khống chế hắn
Chỉ cần tác dụng của hắn chấm dứt, cứ trực tiếp giết đi là được
- Vân Mặc nói đúng
Cho dù hắn là người không an phận, nhưng đã mất đi sức mạnh, hắn chẳng là gì cả
- Haiz, tôi vẫn duy trì ý kiến của mình
Hỗn Độn Tổ Thần lắc đầu
Người khác chỉ biết ông theo tiên đoán của Vận Mệnh Tổ Thần được phục sinh
Nhưng bọn họ không biết sở dĩ ông có thể phục sinh hoàn toàn là nhờ Tần Mục chủ động buông tha sức mạnh của ông
Lúc đó, chỉ cần Tần Mục không muốn, ông tuyệt đối không có khả năng phục sinh
Tình huống của Tổ Long chỉ sợ cũng giống như vậy
Có lẽ Tổ long sẽ phục sinh trong tương lai, chỉ là quyền được phục sinh không phải theo lời tiên đoán của Vận Mệnh Tổ Thần mà là ý niệm của Tần Mục
Khi Tần Mục trở lại thành Thiên Đình, Vu Diễm, Vu Vũ Mai và Vu Linh Nhi đã trở về
Diệp Khinh Tuyết nắm tay Tần Phỉ Phỉ, thần bí hỏi:
- Em nói rõ với Tần Mục chưa
- Có cái gì để nói chứ
Chẳng phải mọi chuyện là như vậy à
Tần Phỉ Phỉ ngoài miệng thì nói như vậy, rồi như nhớ đến điều gì đó, sắc mặt lập tức đỏ lên
- Em xấu hổ cái gì chứ
Mau nói cho chị nghe đi
- Chị Khinh Tuyết, sao chị cũng nhiều chuyện như vậy nhỉ
- Không phải chị nhiều chuyện, mà là chị hiếu kỳ
Diệp Khinh Tuyết không chịu, nói:
- Chúng ta qua bên kia nói đi
Diệp Khinh Tuyết kéo tay Tần Phỉ Phỉ bỏ đi, Tiêu Hậu hỏi:
- Đám người Vũ Hoàng, Lạc Thần đâu
Tại sao bọn họ không đi cùng
- Cãi nhau, trở mặt rồi
Tần Mục nhún vai:
- Sau này có thể sẽ là địch
- Nghiêm trọng như thế sao
- Sao cô lại không ngạc nhiên
Hay là cô đã sớm đoán được
Tần Mục nói xong, đột nhiên giật mình:
- Chân Linh Thiên Thư ở trong tay cô, không phải tôi nên xem cô là Vận Mệnh Tổ Thần thứ hai chứ
- Cái mà tôi kế thừa là đồ vật của Nghê Thường Tổ Thần, không phải Vận Mệnh Tổ Thần
- Vậy sao
Tần Mục cười nói:
- Có lẽ cô sẽ đứng về phía tôi chứ
Tiêu Hậu nhìn Tần Mục, khẽ cười:
- Đi theo cậu dường như rất nguy hiểm
Địch nhân quá nhiều cũng quá mạnh
- Từ sợ dường như không có trong từ điển của cô mà
- Tôi cũng là phụ nữ, đương nhiên cũng có thứ để sợ
Nhưng tôi lại càng thích mấy chuyện có tính khiêu chiến
Tiêu Hậu nói xong liền quay người rời đi
- Xem ra, cuối cùng đã có được minh hữu đáng tin cậy
Tâm trạng Tần Mục thật tốt, gọi tất cả mọi người vào
Bây giờ vẫn còn Tả Tư Duyệt vẫn ở bên ngoài, đám người Tần Mục trên cơ bản đã tập trung tại thành Thiên Mạc, hắn cũng không cần lo lắng quá nhiều
Cho nên, trong thời gian ngắn, hắn vẫn rất nhàn nhã, ngồi hưởng phúc, chẳng khác nào đế vương
Đương nhiên, đây chỉ là tình huống bên ngoài
Bề ngoài bình tĩnh thường ẩn chứa phong bạo bên trong
- Thiên Vũ, dường như gần đây chị có tâm sự
Cho dù phủ thành chủ rất lớn, có đủ phòng trống, nhưng tình cảm giữa Triệu Thiên Vũ và Cung Y Y rất tốt, hai người vẫn thích ở cùng với nhau
Triệu Thiên Vũ quay đầu nhìn Cung Y Y, giận dữ:
- Đừng nói chị, em còn có tâm sự nhiều hơn chị đấy
- Em đích thật là có tâm sự, hơn nữa còn là về Tần Mục
Chỉ là không biết làm sao mở miệng với anh ấy
Cung Y Y thẳng thắn nói
- Chị có tâm sự gì
- Nếu như chị nói cũng là về Tần Mục, em có ghen hay không
Triệu Thiên Vũ cười nói
Cung Y Y biết Triệu Thiên Vũ hay nói giỡn, nhưng cô vẫn nghiêm túc nói:
- Kỳ thật em vẫn hy vọng chị có thể có mối quan hệ tốt hơn với anh ấy
Triệu Thiên Vũ có chút mất tự nhiên:
- Xú nha đầu, em nói bậy gì thế
Cung Y Y cười nói:
- Vậy chị nói đi, chị có tâm sự gì
Triệu Thiên Vũ chần chừ một chút rồi đem chuyện ở U Minh tộc nói cho Cung Y Y nghe
- Thì ra là vậy
Chị sợ anh ấy nghe chị bảo duy trì trung lập sẽ mất hứng
Cung Y Y suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tần Mục chắc chắn sẽ không vì chuyện nhỏ như vậy mà giận chị đâu
Nhưng nếu là em, trong lòng em hoặc nhiều ít cũng có chút không thoải mái
Triệu Thiên Vũ hỏi:
- Chị trả lời sai sao
- Nếu Vũ Hoàng và Tần Mục đánh nhau, chị thật sự muốn duy trì trung lập
Cung Y Y hoài nghi nhìn Triệu Thiên Vũ
- Em cảm thấy thế nào
- Em cảm thấy chị nhất định sẽ đứng về phía Tần Mục
Cung Y Y tự tin đáp
Triệu Thiên Vũ hơi sững sờ:
- Tại sao
- Việc này còn cần phải hỏi tại sao sao
Cung Y Y cười nói:
- Nếu không nhờ Tần Mục, chúng ta sao có thể tập trung cùng một chỗ như vậy
Triệu Thiên Vũ thừa nhận:
- Anh ấy giống như một cây cầu, đem tất cả mọi người có liên quan lên cầu, có một vị trí không thể thay thế trong lòng mỗi người
Cung Y Y khẽ gật đầu:
- Ở U Minh tộc em có nghe một số chuyện không thể tưởng tượng
Nguyệt Thần nói cho em biết, tất cả những gì mà chúng ta nhìn thấy đều là giả
Cảm giác không muốn xa Tần Mục cũng là giả
Thậm chí ngay cả Tần Mục cũng là giả
Triệu Thiên Vũ nghi ngờ hỏi:
- Có ý gì
Cung Y Y suy nghĩ một chút rồi hỏi:
- Nếu có một ngày Tần Mục trở nên trắng tay, trở thành người bình thường, chị có thể rời bỏ anh ấy hay không
- Đương nhiên là không
Triệu Thiên Vũ vô ý thốt ra, lập tức ý thức được đây là một cái bẫy, trừng mắt nhìn Cung Y Y
Cung Y Y che miệng cười trộm:
- Được rồi, trong lòng chị rất quan tâm anh ấy
Tại sao lúc đó lại không kiên định mà nói sẽ đứng về phía anh ấy
- Em bảo chị làm sao mà mở miệng
- Có cái gì không tiện mở miệng chứ
Triệu Thiên Vũ tức giận nhìn Cung Y Y, nói:
- Em là người yêu của Tần Mục, Phỉ Phỉ là em gái Tần Mục, các người có thể danh chính ngôn thuận đứng về phía hắn, đối địch với Nguyệt Thần, Lạc Thần
Nhưng chị thì không có thân phận gì hết, cũng chẳng phải là gì của Tần Mục, nên không có dũng khí cùng với anh ấy chống lại Vũ Hoàng
Cung Y Y giật mình
Trong lòng Triệu Thiên Vũ hướng về Tần Mục, chỉ là cô không có cách nói ra
- Chị không cách nào mở miệng, chi bằng để em giúp chị
Cung Y Y cười nói
Triệu Thiên Vũ từ chối cho ý kiến:
- Còn chuyện của em thì sao
Nói cho chị nghe một chút
- Em đã nói qua rồi mà, chính là chuyện mà Nguyệt Thần nói cho em biết không phải là giả thiết, mà vô cùng có khả năng sẽ phát sinh trong tương lai
Cung Y Y bắt đầu nghiêm túc
- Em nói Tần Mục có khả năng sẽ mất đi sức mạnh lần nữa
- Trước kia anh ấy đã từng mất đi sức mạnh sao
Cung Y Y kinh ngạc hỏi
- Ừm, đó là lần đầu tiên tụi chị gặp nhau, cũng là lần đầu tiên anh ấy gặp khốn cảnh
- Lần này anh ấy mất chỉ sợ không chỉ là sức mạnh
Nguyệt Thần nói, anh ấy sẽ mất hết những gì anh đang có
- Mất hết
Triệu Thiên Vũ nghe xong, nghiêm túc nhìn Cung Y Y:
- Lời này mà em cũng tin sao
- Em đương nhiên là không tin rồi
Cung Y Y khẳng định:
- Mặc kệ anh ấy gặp kiếp số gì, ít nhất em cũng sẽ không bỏ anh ấy mà đi
- Không chỉ có em, những người bên cạnh Tần Mục cũng sẽ không bỏ anh ấy
Chị rất tin tưởng điều này
Lần trước khi Triệu Thiên Vũ gặp Tần Mục, hắn cũng mất đi sức mạnh, nhưng không ai bên cạnh hắn bỏ hắn mà đi
Mặc kệ phát sinh bao nhiêu lần, điều này cũng sẽ không thay đổi
Tiêu Hậu vẫn ở lại thành Thiên Mạc, trên cơ bản không trở lại Tiêu Môn
Sau này, cô muốn đem Tiêu Môn đến thành Thiên Mạc, để hai bên xác nhập lại
Đối với điều này, Tần Mục giơ hai tay tán thành
Nhưng muốn di chuyển một môn phái cũng không phải một hai câu là được
Tuy nói người Tiêu Môn không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng đã cắm rễ nhiều năm, còn rất nhiều thứ cần sửa sang lại
Đối với Tần Mục mà nói, hắn chú ý nhất chính là tình huống của Lăng Ba
Bởi vì Tiêu Hậu đã từng nói Lăng Ba sắp xuất quan, nhưng bây giờ vẫn chưa thấy động tĩnh
- Tôi không biết cô ấy đang trong tình huống gì nữa, nhưng ngàn vạn lần đừng quấy rầy cô ấy
Cứ kiên nhẫn chờ đợi
Tiêu Hậu trả lời, một lần nữa khiến Tần Mục nhụt chí
Nhưng Tiêu Hậu lại cam đoan với hắn, một khi Lăng Ba xuất quan, đó sẽ là một sự khởi đầu mới
Bây giờ Tần Mục chỉ có thể lựa chọn tin tưởng lời nói của Tiêu Hậu, chậm rãi chờ đợi
Khi hai người đang nói chuyện, một cô gái dung mạo bình thường, nhưng dáng người vô cùng uyển chuyển, khí chất ưu nhã bay vào
Tần Mục nhìn thấy cô, ánh mắt liền sáng lên
Người này không phải ai khác, chính là Dạ U Liên mà Tần Mục muốn gặp
- U Liên, cô xuất quan rồi sao
Tiêu Hậu thuận miệng hỏi
- Điều này không phải hiển nhiên à
Dạ U Liên thản nhiên nói:
- Nhưng Mộ Bạch dung hợp với Thất Tình Hồn Ngọc xảy ra vấn đề, cô tốt nhất nên đi xem
Thần sắc Tiêu Hậu hơi biến đổi, hóa thành một đạo ánh sáng xanh rời đi
- U Liên muội muội, đã lâu không gặp
Tần Mục mỉm cười chào hỏi
Dạ U Liên quái dị nhìn Tần Mục:
- Tại sao tôi lại có cảm giác anh có ý đồ gây rối với tôi
- Khụ khụ, sao lại nói như vậy
Tần Mục xấu hổ
Trực giác của phụ nữ đúng là đáng sợ
Dạ U Liên cười nói:
- Có chuyện gì cứ việc nói thẳng
Quanh co lòng vòng không phải là tính cách của anh
- Nếu cô nói như vậy…
Tần Mục đột nhiên thò tay, hướng về khuôn mặt có dung mạo bình thường nhưng làn da bóng loáng của Dạ U Liên
Dạ U Liên lập tức kinh hãi, nhảy ra đằng sau, mắng:
- Anh định làm gì vậy
- Để tôi sờ một chút
Tần Mục nói trắng ra
- Cút
Cho dù tính tình hòa nhã, Dạ U Liên có chút cũng không nhịn được
- Không phải cô bảo tôi nên trực tiếp sao
Tần Mục bày ra vẻ vô tội:
- Tôi trực tiếp rồi thì cô lại mắng tôi
Dạ U Liên đỏ mặt:
- Nào có người nào như anh chứ
- Sợ cái gì
Chúng ta tìm chỗ không người để sờ nhé
Tần Mục ôm lấy Dạ U Liên, vọt vào một góc hẻo lánh
- Chưa thấy qua người nào vô sỉ như anh
Dạ U Liên ngoài miệng mắng to, nhưng cũng không giãy dụa bao nhiêu
- Đừng kích động, để tôi xem một chút đi
Tần Mục đẩy Dạ U Liên vào tường, người không biết còn tưởng Tần Mục muốn phi lễ cô
Lần này Dạ U Liên cũng không giãy dụa, nhắm mắt lại ngẩng mặt lên, tùy ý cho Tần Mục muốn làm gì thì làm
- Lần này mới chịu nghe lời
Tần Mục cũng không khách khí, thò tay sờ trên gương mặt bóng loáng của Dạ U Liên, sau đó kéo xuống một lớp mặt nạ mỏng trong suốt
Mặt nạ trong suốt này hiển nhiên là một pháp bảo, đẳng cấp không thấp, chỉ sợ là Tiên thiên, cho nên người bình thường căn bản không nhìn ra
Sua khi mặt nạ bị kéo xuống, diện mạo bình thường của Dạ U Liên trở nên hoàn mỹ không tỳ vết, nhưng lại hết sức quen thuộc
- Tôi biết ngay mà
Tần Mục nhìn gương mặt giống Tiêu Hậu như đúc, cũng không kinh ngạc, bởi vì nó nằm trong dự đoán của hắn
- Biết rõ mà còn xem
Dạ U Liên mở mắt, chộp lấy mặt nạ đeo lên mặt lần nữa
- Tuy đã đoán được, nhưng vẫn không lý giải được mối quan hệ giữa cô và Tiêu Hậu
Có thể nói cho tôi biết không
Tần Mục hỏi
- Tôi là phân thân của cô ấy, anh hài lòng chưa
Dạ U Liên không thoải mái đáp
Nhưng Tần Mục lại lắc đầu:
- Cô tuyệt đối không thể là phân thân đơn giản như vậy
- Tại sao
- Dạ U Liên, lần đầu tiên tôi nghe tên của cô, cảm giác rất kỳ quái
Tần Mục nhìn chằm chằm vào Dạ U Liên:
- Chẳng lẽ nó không có gì đặc biệt sao
Bị Tần Mục nhìn chằm chằm, thần sắc Dạ U Liên có chút mất tự nhiên, cong miệng đáp:
- Chỉ một cái tên thôi mà, đâu cần phải suy nghĩ nhiều
- Vậy sao
Cách đây không lâu tôi có nghe qua một bảo vật cấp bậc ngang với cây Sinh Mệnh, tên là Sáng Thế Chi Liên, không biết cô đã từng nghe qua chưa
- Nếu anh đã biết, vậy còn hỏi tôi làm gì
- Không phải tôi đến tìm cô để xác nhận sao
Tần Mục cảm thấy tuy Dạ U Liên có dung mạo giống Tiêu Hậu như đúc, nhưng tính cách thì không, hơn nữa cũng không phải phân thân của Tiêu Hậu
Cô có suy nghĩ độc lập, trí tuệ độc lập, hoàn toàn là hai người với Tiêu Hậu
- Cô không phủ nhận thì chính là thừa nhận
Tần Mục càng lúc càng tò mò:
- Bản thể của cô là một hoa sen
- Có cái gì kỳ quái đâu
Thảo mộc tinh linh cũng có thể tu luyện biến hóa
Anh cứ coi tôi giống như yêu tinh
Không thích thì cách xa một chút
Dạ U Liên nói
- Cho dù cô là yêu tinh, cũng chỉ là tiểu yêu tinh chọc người
Ngữ khí Tần Mục mập mờ, dán sát người Dạ U Liên mà hít hà
Hai tay Dạ U Liên ôm ngực, cảnh giác nhìn Tần Mục:
- Anh muốn làm cái gì
- Làm gì mà khẩn trương như thế
Tôi đâu có ăn thịt cô đâu
- Loại đàn ông háo sắc như anh thì khó nói lắm
- Cô đừng có vu oan tôi như vậy
Đa tình và háo sắc là hai từ khác nhau
Nhưng nói thật, tôi rất có hứng thú với cô
Có muốn cân nhắc một chút không
Sắc mặt Dạ U Liên đỏ lên, đang muốn tức giận, nhưng lại tức giận không được
- Anh nghiêm túc hay là nói giỡn
- Cái này do cô quyết định
Ánh mắt Tần Mục sáng quắc nhìn Dạ U Liên
Dạ U Liên vuốt mái tóc dài của mình:
- Anh đang đào góc tường của cô ấy đấy
Không sợ cô ấy biết sao
- Cô không nói cho Tiêu Hậu biết
- Sợ là khó làm lắm
Tôi và cô ấy tâm ý tương thông
Những gì anh làm với tôi bây giờ, chỉ sợ cô ấy bên kia đã biết hết
Dạ U Liên dí dỏm nói
- Không thể nào
Tần Mục bó tay
- Sao vậy
Anh sợ à
- Đương nhiên là không rồi
Cô ấy biết thì đã biết, vậy thì đào góc tường hay không cũng vậy
Tần Mục nhún vai:
- Sao
Cô có muốn cân nhắc một chút không
- Tôi…
Dạ U Liên đang tính nói gì, đột nhiên che miệng cười
- Cô cười cái gì
Tần Mục khó hiểu
Dạ U Liên duỗi ngón tay chỉ phía sau, Tần Mục quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Cung Y Y mặc một bộ cung trang màu trắng thanh tú động lòng người đứng ở nơi đó, dường như có chút tức giận
- Đợi anh giải thích rõ ràng rồi hãy theo đuổi tôi
Dạ U Liên mỉm cười rời đi
Tần Mục xấu hổ bước đến trước mặt Cung Y Y:
- Y Y, tại sao em lại đến đây
Mắt Cung Y Y trừng trắng không còn chút máu:
- Đàn ông mấy anh sao thích ăn trông nồi ngồi trông hướng vậy
Trước mặt tụi em còn dám ăn vụng
- Sao lại gọi là ăn vụng chứ
Tần Mục vô tội nói:
- Anh và cô ấy chẳng có gì cả
- Còn nói dối
Em đã nhìn thấy hết
Anh kéo cô ấy ra con ngõ nhỏ, lại còn động tay động chân
Người ta phản kháng, anh còn ép buộc người ta
Tần Mục xấu hổ, giải thích:
- Có đôi khi mắt nhìn thấy cũng chưa chắc là sự thật
Cung Y Y bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, em cũng không phải trách anh ăn vụng
Chỉ là người ta không muốn, anh cũng không thể ép người ta được
- Làm gì có
Nếu anh dùng sức cưỡng ép, cô ấy khẳng định đã ưỡm ờ theo rồi
Tần Mục vô sỉ nói
Cung Y Y sờ trán, giống như bị đánh bại
Tần Mục ôm Cung Y Y vào lòng:
- Đã xảy ra chuyện gì
Gần đây có tâm sự sao
- Ừm, có mấy lời muốn nói với anh, nhưng không biết làm sao mà mở miệng
- Là về Vân Mặc à
Cung Y Y cả kinh:
- Tại sao anh biết
Tần Mục cười nhạt:
- Khi rời khỏi U Minh tộc, Nguyệt Thần có nói mấy lời khó hiểu với em, nhưng cho rằng anh không hiểu sao
- Anh đã biết hết toàn bộ
- Đương nhiên, người đàn ông của em sao để cho em lo lắng vì anh ta chứ
Tần Mục tự tin nói:
- Bất luận em nghe được điều gì, thấy được cái gì, cũng đừng để ý, cũng không cần lo lắng điều đó có thật hay không
Toàn bộ cứ giao cho anh xử lý
- Không phải là em không tin anh, chỉ là…
- Bọn họ nói anh là cái bóng của Vân Mặc, đúng hay không
Cung Y Y chần chừ một chút rồi gật đầu
- Vậy em nghĩ thế nào
- Em mặc kệ Vân Mặc gì đó, anh chính là anh
Bọn họ nói những gì mà em thấy đều chỉ là hư ảo
Nhưng bọn họ không phải em, làm sao có thể thể nghiệm được cảm thụ của em
Cung Y Y nhu tình như nước:
- Trong mắt em, trong lòng em, anh vẫn là anh, không ai thay thế được
Tần Mục vui mừng nói:
- Có những người tự cho mình là đúng
Một người tự xưng là Vận Mệnh Tổ Thần thì cho rằng mình có thể khống chế vận mệnh, nhưng không biết rằng trước mặt vận mệnh, ông ta cũng chỉ là tôm tép nhãi nhép, nhỏ bé như con sâu cái kiến
- Như vậy, những gì mà bọn họ nói đều không phải sự thật
Tuy trong lòng Cung Y Y đã tin tưởng Tần Mục, nhưng nghe Tần Mục tự tin như vậy, cô nhịn không được mà kích động hẳn lên
- Không hoàn toàn đúng
Chỉ là bọn họ chưa nhận định rõ bản chất
Trên đời này đúng là có Vận Mệnh, nhưng không có Vận Mệnh Tổ Thần
Vận Mệnh Tổ Thần nhiều nhất cũng chỉ là tu luyện giả trên con đường vận mệnh mà thôi
Chính bản thân ông ta còn không thoát khỏi vận mệnh, làm sao quản lý được vận mệnh của người khác
Vận mệnh chính thức có mặt khắp mọi nơi, không cách nào chạm đến cũng như khống chế nó
Cung Y Y gật đầu thật mạnh, lập tức nói thêm:
- Thế Vận Mệnh Tổ Thần nói anh sẽ mất đi sức mạnh lần nữa, biến thành một người bình thường thì sao
- Đồ ngốc
Cũng cùng một sai lầm, anh sẽ không phạm hai lần
Đồng dạng khốn cảnh, anh cũng không muốn trải qua lần thứ hai
Tần Mục thản nhiên nói:
- Tuy sức mạnh cũng không phải hết thảy, nhưng có đủ sức mạnh, quả thật có thể làm được rất nhiều chuyện
- Khi anh mất đi sức mạnh, lúc đó anh làm chuyện gì cũng khó
Cho nên, cùng một chuyện, anh tuyệt không để nó phát sinh lần thứ hai
Trong nháy mắt, Cung Y Y đã hiểu được mình buồn lo vô cớ rồi
Tần Mục căn bản không cần cô phải lo lắng gì cho hắn
Hắn đối với mọi việc sớm nắm rõ trong lòng bàn tay
- Anh vẫn trước sau tự tin như vậy, nhưng em rất thích điểm này của anh
Cung Y Y cảm thấy yên tâm, quay người ôm Tần Mục, hưởng thụ sự nhẹ nhõm vào lúc này
- Đúng rồi, em còn một việc muốn giải thích với anh, là về Thiên Vũ
- Thiên Vũ
Tần Mục kinh ngạc
- Trong lòng anh có phải đang có vướng mắc hay không
Cung Y Y khẽ cười
- Nào có
Tần Mục phủ nhận
- Đừng giả bộ
Em còn không biết anh về phương diện này keo kiệt đến cỡ nào, trong mắt không được phép có một hạt cát
Cung Y Y nói:
- Thiên Vũ cũng vì việc này mà rầu rĩ không vui
- Anh cũng có nói, nếu cô ấy duy trì trung lập, cũng không cần trong lòng có gánh nặng quá mức
- Cô ấy không phải thật sự muốn duy trì trung lập
Nếu cô ấy muốn, cũng không cùng với anh trở lại thành Thiên Mạc
Cung Y Y nói:
- Miệng thì nói duy trì trung lập, nhưng kỳ thật anh có thể lý giải theo một góc độ khác
- Đổi một góc độ lý giải khác
Cung Y Y nghiêm túc nói:
- Anh có thể lý giải như thế này, cô ấy tuyệt đối không đối địch với anh
Tần Mục cảm thấy có chút thú vị, hôn một cái lên mặt Cung Y Y:
- Em làm thuyết khách không tệ, tâm trạng của anh tốt hơn rất nhiều
Cung Y Y thì thầm:
- Thế anh cảm ơn em như thế nào
Trong lòng Tần Mục khẽ động, cười nói:
- Anh có món đồ muốn tặng em
Ánh mắt Cung Y Y sáng lên, dường như không tin:
- Anh có món đồ gì tặng em
Trong ấn tượng của cô, Tần Mục là loại người bị động
Tuy hắn rất yêu mấy cô gái của mình, trong lòng luôn lo lắng cho họ, nhưng tặng đồ thì đúng là lần đầu nghe nói
- Anh cố tình tìm nó ở Hỗn Độn Giới
Tần Mục lấy ra nguyên liệu Hỗn Độn màu đục, nói:
- Chính là cái này
- Cái này là cái gì
Sao màu sắc khó coi như vậy
Cung Y Y nghĩ thầm, tên này đúng là ngốc
Tặng quà cho phụ nữ sao không tặng thứ gì nhìn đẹp đẹp chút
- Đồ vật có bề ngoài khó coi thường hay có giá trị cao
Đây chính là nguyên liệu Hỗn Độn, có thể giúp Thiên Duyệt Cầm của em tấn cấp
- Có thể giúp cho Thiên Duyệt Cầm tấn cấp
Cung Y Y khiếp sợ, lộ vẻ khó tin
Thiên Duyệt Cầm đã là tiên thiên linh bảo, còn có thể tấn cấp sao
- Em có thích hay không
Nếu không thích, anh ném nó đi
Anh từ Hỗn Độn Giới trở về, cũng chỉ mang theo món quà tặng em, em lại không nhận lấy tấm lòng của anh
- Ai bảo em không nhận
Cung Y Y đoạt lấy nguyên liệu Hỗn Độn, lập tức cảm giác được một luồng năng lượng kỳ dị truyền qua bàn tay của mình
- Anh thật sự chỉ tặng quà cho mỗi mình em
Nếu quả thật chỉ có một món quà duy nhất, vậy thì đừng nói là nguyên liệu Hỗn Độn trân quý vô cùng, cho dù chỉ là một đồ vật bình thường cũng không cách nào dùng giá trị để đánh giá
- Đương nhiên là thật
- Hừ, xem như anh cũng có lương tâm
Trong lòng Cung Y Y cảm thấy ngọt ngào
Điều này chứng tỏ rằng, khi Tần Mục ở Hỗn Độn Giới vẫn luôn nhớ đến cô
Đương nhiên, cô cũng không cho rằng cô nặng ký hơn những cô gái khác trong lòng Tần Mục
Chỉ là nguyên liệu Hỗn Độn này chỉ thích hợp với Thiên Duyệt Cầm của cô mà thôi
- Nguyên liệu đã có, vậy làm cách nào để dung nhập nó vào bên trong Thiên Duyệt Cầm
Cung Y Y nghĩ đến một vấn đề:
- Anh sẽ luyện khí sao
Tần Mục sững sờ, vội gãi đầu:
- Quên mất cái vụ này rồi
Minh Cửu và Yến Vương đoạt lấy nguyên liệu Hỗn Độn, rồi sau đó quay lại, cũng chỉ vì không có biện pháp để sử dụng nó, muốn đến Thiên Ngoại Thiên để tìm luyện khí sư có trình độ cao nhất
Thiên Ngoại Thiên đã từng dùng nguyên liệu Hỗn Độn để cải tạo Xích Yêu Cầm, cho nên, ở đó nhất định có luyện khí sư có thể sử dụng được nguyên liệu Hỗn Độn
Tần Mục chỉ hiểu được một chút kiến thức về luyện khí
Bảo hắn cải tạo Thiên Duyệt Cầm cấp bậc linh bảo, hắn làm không được
Vạn nhất làm không tốt, hắn sẽ hủy luôn cả nguyên liệu Hỗn Độn và Thiên Duyệt Cầm
Cung Y Y trừng mắt nhìn Tần Mục:
- Được rồi, xem như em sưu tầm được thứ này, sau này hãy nói
- Không, để anh hỏi Tiêu Hậu
Có lẽ cô ấy có biện pháp
- Tiêu Hậu biến luyện khí sao
- Cô ấy không biết luyện khí, nhưng kiến thức của cô ấy rộng hơn anh, khẳng định sẽ biết được đi đâu để tìm luyện khí sư giỏi nhất
Tần Mục đến tìm Tiêu Hậu, hỏi thăm về chuyện luyện khí
Tuy Tiêu Hậu cảm thấy nghi hoặc vì sao Tần Mục lại hỏi vấn đề này, nhưng vẫn kiên nhẫn đáp:
- Tôi chưa từng đọc qua phương diện luyện khí, nhưng muốn nói đến luyện khí sư cao cấp nhất Bạch Đế Tinh, có lẽ là ở Viêm tộc
- Viêm tộc
- Ừm, luyện khí và luyện dược đều phải dùng lửa
Mà Viêm tộc, tên như ý nghĩa, chính là năng lực dùng lửa
Bọn họ có thể sinh ra lửa, mà cũng có thể thu lại lửa
Tiêu Hậu nói xong, dường như nhớ đến điều gì, hỏi:
- Tôi nhớ trong tay cậu có một ngọn lửa màu tím mà
- Nó không được xem là lửa, chỉ là hỏa phù mà thôi
Tần Mục mở lòng bàn tay, hỏa phù màu tím hiện ra giữa lòng bàn tay
Hỏa phù màu tím này là hắn lấy được từ chỗ Đan Vương Chúc Khánh Lâm
Chúc Khánh Lâm thân là Đan Vương, đối với hỏa phù không những có thiên phú tầm thường
Y biết rõ tử sắc hỏa phù này không đơn giản
Cho nên, y từ chối sự cung phụng của Đông Vương Triều, ve sầu thoát xác, mai danh ẩn tích
Cung Y Y đã từng cho rằng y bị Thánh tông giết chết
Nếu không phải lần trước đánh bậy đánh bạ, còn thật không biết y đã gia nhập Ma Cung
- Hỏa chủng này lai lịch không tầm thường
Cậu cũng nên đến Viêm tộc nghe ngóng một chút đi
Tiêu Hậu đề nghị
Tần Mục suy nghĩ một lát, cảm thấy rất có lý
Nếu chỉ mang theo một mình Cung Y Y, với tốc độ của hắn, qua lại Viêm tộc cũng chỉ tốn vài ngày
- Được, để tôi đến Viêm tộc một chuyến
Thành Thiên Mạc tạm thời nhờ cô chiếu cố giùm
- Cậu yên tâm đi
Tạm thời trong thời gian ngắn sẽ không có ai quấy nhiễu thành Thiên Mạc
- Nói cũng đúng
Sau khi nói với đám người Diệp Khinh Tuyết, Tần Phỉ Phỉ vài câu, Tần Mục liền nhận được sự tức giận của các cô gái
Khi Tần Mục trở về từ Hỗn Độn Giới, chỉ mang theo quà tặng cho Cung Y Y
Bây giờ còn cố tình mang Cung Y Y đến Viêm tộc để tìm luyện khí sư
Quả thật giống như hưởng tuần trăng mật, khiến người ta phải khó chịu
Trong lòng Cung Y Y tất nhiên là cao hứng rồi
Đối với cô mà nói, chuyến đến Viêm tộc lần này, Thiên Duyệt Cầm chẳng những được thăng cấp, mà còn được ở chung với Tần Mục
- Đi sớm về sớm
Đừng như lần trước mất tích lâu quá, khiến mọi người lo lắng
Diệp Khinh Tuyết dặn dò
- Yên tâm đi, chỉ đến Viêm tộc thôi mà
Anh tùy thời có thể ra vào tự do
Tần Mục mang theo Cung Y Y, xé rách không gian mà đi
Tần Mục chưa từng đến Viêm tộc, chỉ biết vị trí đại khái
Cho nên cũng tốn chút công phu
Một ngày sau, hai người Tần Mục xuất hiện tại một thị trấn nhỏ gần Viêm thành
Tần Mục nhận thấy thời tiết ở đây nóng bức dị thường
- Y Y, em có sao không
- Nếu vận công ngăn cản thì còn có thể thích ứng
Nếu không vận công, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ không chịu nổi
Cung Y Y trịnh trọng nói
Tần Mục nhìn những người trong thị trấn, phát hiện tất cả mọi người đều có công thể hộ thân
Hơn nữa, có rất nhiều người tu vi thấp có công thể hộ thân, nhưng vẫn không ngăn được sự nóng bức, mồ hôi đầm đìa
Hắn tùy tiện hỏi một người qua đường:
- Anh bạn, thời tiết Viêm tộc lúc nào cũng như thế này sao
Người này nhìn thấy hai người Tần Mục từ bên ngoài đến, cũng kiên nhẫn giải thích:
- Đương nhiên không phải rồi
Thời tiết kỳ quái này cũng chỉ mới bắt đầu thời gian gần đây
Nếu cứ như thế này mãi, sẽ không có ai chịu được mà chạy hết rồi
- Chỉ mới bắt đầu gần đây
Tần Mục hiếu kỳ hỏi:
- Thế anh có biết nguyên nhân gì không
Với ánh mắt của Tần Mục, tất nhiên nhìn ra được đây không phải thời tiết bình thường, mà là bị thứ gì đó ảnh hưởng
Hơn nữa luồng nhiệt này là từ hướng Viêm thành truyền đến
Gần Viêm thành đã nóng như vậy, bên trong Viêm thành như thế nào thì có thể nghĩ
Người nọ chần chừ một chút rồi thấp giọng nói:
- Nghe nói con sông dưới đáy Viêm thành bạo phát, nham thạch nóng chảy tuôn ra ngoài
Cũng may mà các cao thủ Viêm tộc và Viêm Đế kịp thời ra mặt, hợp lực trấn áp
Nếu không, toàn bộ Viêm thành sẽ biến thành tử thành
- Dưới đáy Viêm thành có sông
- Tại sao lại cổ quái như vậy
Tần Mục tò mò hỏi
Thánh Hà là cái gì mà khiến cho Viêm tộc coi trọng như thế
Sau khi nói một tiếng cảm ơn với người nọ, hai người bước ra khỏi thị trấn nhỏ, trực tiếp đi về phía Viêm thành
Càng đến gần Viêm thành, thời tiết càng oi bức
Nhưng cả hai người đều vận công ngăn cản, cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu
Cửa thành đóng chặt
Một người thủ vệ cũng không có, dường như cự tuyệt khách đến thăm
- Làm sao đây
- Cũng không thể chờ bên ngoài được
Viêm tộc còn chưa đáng để anh nể mặt như vậy
Tần Mục kéo Cung Y Y trực tiếp bay vào trong thành
Đối với một hoàng tộc mà nói, lãnh địa trên không của bọn họ đều cấm phi hành
Bằng không, nhìn một đám tu sĩ bay trên trời thì còn thể thống gì nữa
- Đứng lại
Các người là ai
Một nam một nữ lăng không xuất hiện, cản đường đi của hai người
Tần Mục cho rằng đây là hộ vệ Viêm thành, nhưng thấy một nam một nữ này còn trẻ tuổi, không giống hộ vệ chút nào
- Chúng ta đến bái phỏng Viêm đế
Tần Mục thuận miệng nói
- Gần đây Viêm thành không tiếp đãi khách bên ngoài
Hơn nữa, Viêm đế không phải là người mà các người có thể gặp là gặp
Mời các người trở về
- Hai người dường như không phải người của Viêm tộc
Tần Mục quét mắt nhìn cả hai, cười nhạt:
- Tại sao các người lại ở đây
Người thanh niên kia muốn nói điều gì đó, cô gái liền ngăn lại:
- Trịnh huynh, bọn họ dường như không phải người bình thường
Viêm đế cũng không nói là nhất định không gặp bọn họ
Cứ để cho Viêm tộc tự xử lý
Dù sao chúng ta cũng là người ngoài
- Các người chỉ là bao biện làm thay
Cô gái rất khách khí, ôm quyền nói với Tần Mục:
- Chúng tôi chỉ nhận lời mời của Viêm đế, đến đây hỗ trợ chống đỡ tai ương Thánh hà gây ra
Vừa rồi, chúng tôi vô tình đi xung quanh, nên nhìn thấy các người
- Các người nhận được lời mời của Viêm đế
Tần Mục nhịn không được, đánh giá hai người
Viêm đế chính là cường giả tối cao của Viêm tộc, chỉ sợ đã có tu vi Chí Tôn
Người mà ông ta mời, tuyệt không phải nhân vật bình thường
Tất nhiên phải có chỗ hơn người
- Tần Mục, trên người bọn họ có phản ứng của thần khí
Lúc này, Cung Y Y nhắc nhở một câu
- Mười hai thần khí
Tần Mục giật mình
Hai người kinh ngạc nhìn chằm chằm Cung Y Y:
- Cô có thể cảm ứng được thần khí trên người chúng tôi, hẳn là…
- Tôi tên Cung Y Y, là chủ nhân của Thiên Duyệt Cầm
- Thiên Duyệt Cầm bài danh thứ tư
Hai người đều vô cùng ngạc nhiên
Người thanh niên nhìn Cung Y Y, ánh mắt nóng như lửa, cười nói:
- Thì ra vị sư muội này là bối trung nhân của tôi
Vừa rồi Trịnh mỗ tai mắt vụng về, không nhận ra được
Y Y sư muội đừng trách
Trịnh Kinh Luân là người cao ngạo
Từ khi đạt được thần khí bài danh thứ sáu “Minh Hoàng đao”, y lại càng tự đắc, tự cho mình ngang hàng với hoàng tử
Phụ nữ bình thường, cho dù có xinh đẹp, cũng khó lọt vào mắt của y
Nhưng Cung Y Y là chi chủ của Thiên Duyệt Cầm, mà bài danh của Thiên Duyệt Cầm lại cao hơn Minh Hoàng đao, lập tức gây nên hứng thú cho y
Sau khi tận lực dò xét Cung Y Y, Trịnh Kính Luân lại càng kinh diễm
Khí chất, dung mạo, tư thái, tất cả đều không thể bắt bẻ, có thể nói là hoàn mỹ
Khi quen biết chi chủ “Hỗn Thiên Lăng” Thư Vân, y đã có tâm tư truy cầu
Bây giờ gặp được Cung Y Y, y lập tức cảm thấy Thư Vân bên cạnh đã không còn sức hấp dẫn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Y Y sư muội, muội muốn gặp Viêm đế sao
Vừa lúc huynh có thể dẫn đường cho muội
Trịnh Kinh Luân nịnh nọt, ánh mắt không rời khỏi Cung Y Y
Bởi vì đối phương là truyền nhân của thần khí thứ mười hai, Cung Y Y vốn có chút cảm tình
Nhưng biểu hiện của Trịnh Kinh Luân lúc này lập tức khiến cô cau mày
Bốp
Một cái tát đột ngột vang lên
Ánh mắt Trịnh Kinh Luân ngốc trệ, trên mặt truyền đến cảm giác nóng rát, khiến đầu óc của y có chút không vận chuyển được
Y bị người ta tát
Thư Vân vốn cảm thấy không thoải mái khi nhìn thấy Trịnh Kinh Luân nịnh nọt Cung Y Y, nhưng mắt thấy Trịnh Kinh Luân bị người ta tát một cái, trong lòng liền hoảng sợ
- Là anh đánh tôi
Trịnh Kinh Luân ôm má trái, tức giận nhìn chằm chằm vào Tần Mục
- Tôi chỉ muốn nhắc nhở anh đừng quá phận mà thôi
- Quá phận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trịnh Kinh Luân không hiểu
Y đã làm gì quá phận
Thư Vân nhìn Cung Y Y, rồi lại nhìn Tần Mục, trong lòng liền biết tại sao Tần Mục tức giận
Trịnh Kinh Luân trắng trợn xum xoe với Cung Y Y
Với tư cách là bạn trai, Tần Mục mất hứng cũng là chuyện bình thường
Nhưng Trịnh Kinh Luân cũng chỉ là xum xoe, cũng không làm chuyện gì quá phận
Trong tình huống này, cho dù trong lòng khó chịu, cũng không cần trực tiếp động thủ chứ
- Anh bạn, muốn nói quá phận, có phải là anh có chút quá đáng hay không
Thư Vân giúp Trịnh Kinh Luân lên tiếng
- Tôi rất quá phận sao
Tần Mục không cho là đúng
- Đương nhiên, Trịnh huynh chỉ là nhìn Y Y muội vài lần, anh đâu cần động thủ như vậy
Trịnh Kinh Luân liền hiểu
Tần Mục đánh y là bởi vì y đã nhìn Cung Y Y nhiều lần
Một cơn giận đột nhiên bộc phát
Y chưa từng thấy qua người bá đạo như vậy
- Ánh mắt của một người có thể lộ ra rất nhiều thứ
Có thể là cái nhìn bình thường, cũng có thể là sự khinh nhờn
Bình thường thì tôi không ngại, nhưng khinh nhờn thì…Chỉ một cái tát, có phải là quá nhẹ tay hay không
Vừa dứt lời, Tần Mục đột nhiên đá một cước vào bụng Trịnh Kinh Luân
Bành
Trong lúc Trịnh Kinh Luân đang muốn bùng phát, chưa kịp bùng phát đã bị Tần Mục đá vào bụng
Một sức mạnh hung mãnh khiến cho khí huyết của y cuồn cuộn, cơ thể không tự chủ được bay ra ngoài
Lúc này, Thư Vân đã ngây người
Cô cho rằng trong chuyện này, Tần Mục là người đuối lý, lại không nghĩ rằng Tần Mục tát Trịnh Kinh Luân một cái tát còn không tính, lại còn đá một cước đạp bay Trịnh Kinh Luân
Quả thật là ngang ngược không nói đạo lý
- Anh bạn, anh quá đáng rồi đấy
Thư Vân giận dữ, ánh sáng bảy màu vờn quanh thân, một sợi dây lưng lụa bảy màu quấn trên hai tay của cô
- Hỗn Thiên Lăng bài danh thứ sáu
Cung Y Y nhận ra sợi dây lưng lụa bảy màu
Lúc này, cô muốn lấy ra Thiên Duyệt Cầm để đối kháng
- Không cần em ra tay đâu
Tần Mục ngăn Cung Y Y lại
Cung Y Y có thể mạnh hơn Thư Vân, nhưng dù sao cũng có hạn
Hai người đánh nhau, khẳng định là một phen long tranh hổ đấu
Trong thời gian ngắn không thể phân thắng bại
Hắn cũng không muốn gây rắc rối
Thư Vân muốn khống chế Hỗn Thiên Lăng trói Tần Mục lại
Ông
Đúng lúc này, một đao ý kinh thiên phóng lên trời
Trịnh Kinh Luân tay cầm một thanh bá đao, kéo dài đến phía chân trời
Đao ý hòa tan vào thân, nhân đao hợp nhất
- Đi chết đi
Chỉ nghe Trịnh Kinh Luân gầm lên giận dữ, Minh Hoàng đao trảm xuống
Một đao liệt khai thiên địa khiến Thư Vân biến sắc
Lực công kích và lực phá hoại của Minh Hoàng đao rất mạnh
Ngay cả cô cũng nằm trong phạm vi công kích
Thực lực của cô vốn không bằng Trịnh Kinh Luân
Minh Hoàng đao lại bài danh phía trên Hỗn Thiên Lăng
Trịnh Kinh Luân đã mất đi lý trí, một kích toàn lực
Nếu như cô vô ý trúng chiêu, rất có thể sẽ chết dưới đao uy này
(Trong chương này, tác giả viết Minh Hoàng đao có vị trí cao hơn Hỗn Thiên Lăng, nhưng thấy ghi cả hai đều là bài danh thứ sáu
Trong nguyên tác ghi vậy, nên em dịch vậy nhé.)
- Trịnh Kinh Luân, dừng tay
Thư Vân hô to, đồng thời cũng không suy nghĩ về việc chiến đấu với Tần Mục, Hỗn Thiên Lăng bảo vệ quanh thân, toàn lực nghênh đón một đao
Trịnh Kinh Luân dường như không nghe thấy
Một tát và một cước của Tần Mục không tính là nặng
Nhưng đối với người cao ngạo như y mà nói, khuất nhục còn khó chịu hơn sự đau đớn về cơ thể rất nhiều lần
- Minh Hoàng bá đao, một đao trảm nhật nguyệt
Dưới khí thế của đao uy, nhật nguyệt giống như rơi vào tay giặc, thiên địa như muốn sụp đổ
- Tôm tép nhãi nhép mà cũng muốn múa rìu qua mắt thợ
Một tiếng quát lạnh vang lên, mang theo sự khinh thường nồng đậm, khiến khí thế Minh Hoàng đao phải dừng lại một chút
Chỉ thấy Tần Mục bước ra, tay không chộp tới Minh Hoàng đao
- Hắn điên rồi sao
Thư Vân kinh hãi
Dưới cỗ khí thế này, có rất ít người có thể chính diện chống lại
Nhưng Tần Mục lại tay không đón đỡ một đao kia
- Muốn chết
Trịnh Kinh Luân cảm giác bị khinh thường lần nữa, trong người tuôn ra một luồng sức mạnh, khiến cho cường thế của Minh Hoàng đao tăng thêm một phần
Phẫn nộ, y lại càng dung hợp với Minh Hoàng đao, đột phá cảnh giới vốn có, tiến thêm một tầng
Nếu nói trước kia y chỉ tự xưng mình sánh ngang với hoàng tử
Bây giờ, y cơ hồ đã không để hoàng tử vào mắt
- Đúng là phải cảm ơn anh
Để tạ lễ, tôi sẽ cho Minh Hoàng đao chấm dứt tính mạng của anh
Trịnh Kinh Luân nhìn Tần Mục như nhìn người chết
Trong chốc lát, lưỡi đao rơi xuống, chi quang cực hạn bao phủ Tần Mục
Thư Vân thở dài một hơi
Bởi vì Tần Mục vọt tới trước mặt Trịnh Kinh Luân, cho nên một đao kia hoàn toàn nhằm vào Tần Mục
Cô đứng cùng Cung Y Y bên này, hoàn toàn không bị ảnh hưởng
- Y Y muội tử, xin hãy nén bi thương
- Nén bi thương
Cung Y Y khó hiểu nhìn Thư Vân
- Trúng một đao kia, hắn chết chắc rồi
Cung Y Y khẽ cười, lắc đầu:
- Có lẽ người nén bi thương là chị mới đúng
Thư Vân kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ cô cho rằng hắn có thể tránh thoát một đao kia sao
- Tránh
Cung Y Y lại lắc đầu lần nữa:
- Chị quá đề cao người bạn của mình rồi
Mười hai thần khí trong mắt người khác vô cùng thần thánh và tôn quý
Nhưng trong mắt Tần Mục, chúng chẳng đáng là gì
Thư Vân nghe xong, thần sắc biến đổi, ánh mắt chăm chú nhìn vào lưỡi đao đang không ngừng mở rộng trên không trung
Cô rất khó lý giải lời nói của Cung Y Y, cũng rất khó tin một người đứng gần như vậy, bị Minh Hoàng đao quét trúng còn có thể sống sót
Bành
Trong lúc đó, một tiếng vang truyền đến
Ngay sau đó, một nhân ảnh như sao chổi rơi xuống, đập vào tường thành
Hơn nửa cả người còn bị khảm vào bên trong tường thành
Vầng sáng rơi lả tả
Một thân ảnh tuấn lãng bất phàm đứng chắp tay trên không trung, tay phải kẹp cự đao thật rộng, ánh mắt nhìn tường thành bị phá, lộ vẻ khinh thường
- Không có bao nhiêu bổn sự, khẩu khí lại không nhỏ
Đồng tử Thư Vân co rụt lại, không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào thân ảnh trên không trung
Người này không phải Trịnh Kinh Luân mà là Tần Mục
Trịnh Kinh Luân không chỉ thất bại, hơn nữa Minh Hoàng đao còn rơi vào trong tay Tần Mục
- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra
- Không thể trách anh ấy không nói đạo lý
Anh ấy đã hạ thủ lưu tình rồi
Cung Y Y nhắc nhở một câu:
- Nếu anh ấy muốn giết người, các người ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có đâu
- Ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có
Thư Vân âm thầm phỏng đoán những lời này, lập tức hỏi:
- Hắn là hoàng tử hay là Thần Tử
Cung Y Y nhìn Thư Vân, khinh thường nói:
- Hoàng tử, Thần tử mà cũng đánh đồng được với anh ấy sao
Thư Vân đã triệt để ngây người
Cung Y Y cũng không để ý đến Thư Vân, bay đến bên cạnh Tần Mục, nhìn bức tường thành bị phá, rồi nhìn thấy một đạo lưu quang bỏ chạy theo hướng khác
- Anh ra tay đúng là nhẹ
Anh ta còn có khí lực để chạy trốn
Tần Mục nhún vai:
- Y chạy trốn, nhất định là đi gặp Viêm đế rồi, vừa vặn dẫn đường cho chúng ta
- Nói cũng đúng
Chúng ta cứ đi theo sau
Trịnh Kinh Luân bất chấp thương thế, nội tâm đã bị sự sợ hãi và phẫn nộ chi phối
Y tuyệt đối không nghĩ đến trên đời này lại có người đáng sợ như vậy
Y vốn cho rằng mình đã đột phá giới hạn, tiến thêm một bước, rất khó tìm được đối thủ trong thế hệ cùng lứa
Kết quả lại chênh lệch thật nhiều
Hiện tại, Minh Hoàng đao đã rơi vào tay người khác
Y phải nhờ Viêm tộc che chở, để Viêm đế ra tay, đoạt lại Minh Hoàng đao cho y
Trên thực tế, một đao khí thế của Trịnh Kinh Luân đã khiến cho rất nhiều cường giả Viêm tộc chú ý đến, đều bay về phía bên này
- Trịnh công tử, cậu bị gì vậy
Một số cường giả Viêm tộc đến hỏi thăm, nhìn thấy bộ dạng chật vật của Trịnh Kinh Luân, không nhịn được mà nổi lên nghi ngờ
Trước kia cảm nhận được uy thế của Minh Hoàng đao, còn tưởng rằng Trịnh Kinh Luân nổi lên sát ý với người khác, bọn họ chạy đến để khuyên can, lại không nghĩ đến nó lại không giống với suy nghĩ
- Nhanh đi thông báo cho Viêm đế, có người đến Viêm tộc làm loạn
Tôi ngăn không được hắn
Trịnh Kinh Luân thở không ra hơi
- Có người đến Viêm tộc làm loạn
- Đúng vậy, đầu tiên người này nói năng lỗ mãng với Viêm đế, tôi thấy không vừa mắt, mới cùng hắn lý luận, cuối cùng đánh nhau
Ai ngờ người này quá lợi hại, tôi không phải là đối thủ của hắn
Trịnh Kinh Luân muốn mượn tay Viêm đế, tất nhiên là phải nói cho hiên ngang lẫm liệt rồi
- Loại người nào mà cũng dám đến Viêm tộc giương oai
- Mặc dù Viêm tộc đang trong thời điểm rối loạn, cũng không phải để người ta khi dễ được
Đám người Viêm tộc nghe xong, liền giận tím mặt
Đương nhiên, vẫn có người hoài nghi, hoàn toàn không tin Trịnh Kinh Luân
Chỉ là đối phương đánh chi chủ Minh Hoàng đao thành bộ dạng như vậy, có thể thấy được thực lực không tầm thường
- Bất kể thế nào, cứ thông báo cho Viêm đế trước, để Viêm đế định đoạt
…………
Nếu là bình thường, Viêm đế tất nhiên phải bế quan
Nhưng lúc này, Viêm thành đang lâm nguy, ông thân là cường giả đệ nhất Viêm tộc, lúc nào cũng phải thời khắc chú ý sự biến hóa của Thánh hà
Vi tôn của cường giả đều phải áp dụng tại bất kỳ địa phương nào
Cho dù ông không phải tộc trưởng Viêm tộc, nhưng quyền lực và địa vị của ông tại Viêm tộc lại cao hết thảy
- Tham kiến Viêm đế
- Có chuyện gì
Trịnh Kinh Luân tiến lên, tức giận nói:
-Xin Viêm đế làm chủ cho tôi
Viêm đế mở mắt, nhìn người tới là Trịnh Kinh Luân, thần sắc nghiêm túc hòa hoãn một chút
Nhưng khi nhìn bộ dạng chật vật của Trịnh Kinh Luân, ông lại không khỏi cau mày:
- Trịnh công tử, có chuyện gì xảy ra vậy
- Có kẻ trộm đến Viêm tộc quấy rối
Tôi tranh đấu với hắn, ai ngờ hắn dùng thủ đoạn ti tiện đánh bại tôi, ngay cả Minh Hoàng đao cũng rơi vào tay hắn
- Cái gì
Viêm đế nghe xong liền giận dữ
Ông không hoài nghi lời nói của Trịnh Kinh Luân là thật hay giả
Cho dù là giả, ông nhất định phải xử lý
Bởi vì Thánh hà đang bạo động
Minh Hoàng đao lại là thần khí, rất có tác dụng chống đỡ
Lúc này không thể để mất đi
- Kẻ trộm ở đâu
Trịnh Kinh Luân vừa muốn lên tiếng, lại nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên
- Tôi ở đây
Thư Vân đi đằng sau hai người, trong lòng thấp thỏm không yên
Hai người này quả thật không kiêng nể gì cả, trước mặt Viêm đế mà còn dám làm như vậy
- Viêm đế, chính là hắn
Trịnh Kinh Luân kích động chỉ vào Tần Mục:
- Mong Viêm đế làm chủ cho tôi
Nếu đoạt lại được Minh Hoàng đao, tôi sẽ dốc hết toàn lực hỗ trợ giải quyết nguy hiểm của Viêm thành
- Trịnh công tử yên tâm
Chuyện này phát sinh ở Viêm tộc, ta tuyệt đối không ngồi im mà nhìn
Cậu cứ tạm lui ra đằng sau
Viêm đế tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Tần Mục:
- Tuổi còn nhỏ nhưng gan không nhỏ, dám đến Viêm tộc ta làm loạn
- Haha, ông chính là Viêm đế
Nụ cười của Tần Mục mang theo chút trào phúng
- Chính là lão phu
- Thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt
- Cậu nói cái gì
Viêm đế trợn mắt, giơ chưởng chuẩn bị trấn áp Tần Mục
- Lão tổ, hãy khoan động thủ
Đúng lúc này, một giọng nói lo lắng truyền đến, khiến Viêm đế phải dừng động tác
Một người đàn ông trung niên vọt đến trước mặt Viêm đế
- Vinh Hiên, vì sao lại ngăn ta
Viêm đế hỏi
Viêm Vinh Hiên thấp giọng nói:
- Lão tổ, hắn chính là thành chủ thành Thiên Mạc
- Thành Thiên Mạc…Cái gì
Viêm đế hơi ngẩn ra, sau đó biến sắc
Ông bình thường rất ít khi ra ngoài, lại chưa từng gặp Tần Mục, nhưng điều này không có nghĩa là ông chưa từng nghe qua tên của Tần Mục
Đương nhiên, ông không phải để ý đến Tần Mục là thành chủ thành Thiên Mạc, mà là ông biết Tần Mục chính là thiên tội chi nhân, trên người có chi lực Tổ Long
Tổ Long, chính là một trong những chiến lực cường đại nhất thời viễn cổ trong thiên địa
Cho dù ông là một Chí Tôn, cũng chưa chắc chịu nổi một cái tát của người ta
Tuy thiên tội chi nhân sớm muộn gì cũng sẽ chết thê thảm, nhưng ít ra bây giờ không ai dám trêu chọc hắn
Vận Mệnh Tổ Thần sẽ không vì một tiểu nhân vật như ông mà xuất đầu lộ diện
- Thì ra là Tần thành chủ
Viêm mỗ tuổi già mắt kém, không biết Tần thành chủ đại giá quang lâm, xin thứ tội
Viêm đế lập tức chuyển sang bộ dạng nịnh nọt
Trịnh Kinh Luân và Thư Vân đều chấn động
Viêm đế là cường giả tối cao của Viêm tộc, thế mà lại đi nịnh bợ một tiểu bối
- Thành chủ thành Thiên Mạc
Thư Vân lẩm bẩm
Cô đã từng nghe qua cái tên này, có thể nói là thiên tài tuyệt thế sánh ngang cùng hoàng tử
Nếu có thể sánh vai cùng hoàng tử, việc đánh bại Trịnh Kinh Luân có thể lý giải rồi
Trịnh Kinh Luân tự xưng mình không kém hoàng tử, nhưng trong mắt cô, y còn kém hoàng tử một bậc, tất nhiên là không bằng Tần Mục
Nhưng đừng nói là hoàng tử, cho dù là Thần Tử, trước mặt Viêm đế thì thế nào
Viêm đế đường đường là một Chí Tôn, một Thần Tử có thể so sánh được sao
Nhất thời, Thư Vân cảm thấy đầu óc rối loạn
Cô khẳng định thân phận của Tần Mục còn khủng bố và cao hơn thân phận Chí Tôn
Trách không được Cung Y Y lại nói Tần Mục đã hạ thủ lưu tình
Cô sở dĩ cho rằng Tần Mục quá phận với Trịnh Kinh Luân, hòan toàn là vì địa vị của hai người ngang hàng nhau
Nhưng trên thực tế, Chí Tôn mà còn phải nịnh nọt trước mặt Tần Mục
Vậy hắn động thủ đánh Trịnh Kinh Luân là hoàn toàn hợp lý
Bởi vì đó là đạo lý, hơn nữa còn là thực lực
- Viêm đế, không phải ông đã đồng ý với người ta, đoạt Minh Hoàng đao từ tôi sao
Tần Mục lấy Minh Hoàng đao ra, quơ quơ nói:
- Đao ở đây, có cần qua đây lấy không
Viêm đế xấu hổ cười nói:
- Tần thành chủ đừng trách
Là lão hủ già rồi nên hồ đồ
Đích thị là Trịnh Kinh Luân mạo phạm cậu trước, cậu ra tay giáo huấn là chuyện đương nhiên
Lần này Trịnh Kinh Luân một câu cũng không dám nói
Mặc dù y kiêu ngạo, lúc này cũng chỉ biết hoảng sợ, không biết Tần Mục có tìm y gây phiền phức hay không
Ngay cả Chí Tôn mà còn không dám kiêu ngạo trước mặt Tần Mục, y lại càng không dám tức giận
Nhưng y dường như đã quá đề cao bản thân mình rồi
Tần Mục căn bản chẳng muốn lãng phí thời gian trên người y
- Được rồi, tôi đến Viêm tộc là có chuyện nhờ hỗ trợ
Nhưng dường như chúng tôi đến không phải lúc
Dưới đáy Viêm thành các người đang có gì bạo động sao
Viêm đế vội trả lời:
- Tần thành chủ có việc gì cứ phân phó
Tuy nói Thánh Hà bạo động dị thường, người của tộc ta đang toàn lực thủ hộ, nhưng sẽ không dám làm chậm trễ đại sự của Tần thành chủ
Tần Mục cười ha hả:
- Ông ngược lại rất biết nói chuyện đấy
- Đâu có, đâu có
Tần thành chủ cứ việc phân phó
Tần Mục nhìn Cung Y Y, Cung Y Y hiểu ý, liền lấy ra nguyên liệu Hỗn Độn ném cho Viêm đế
- Đây là…
Viêm đế nhìn nguyên liệu Hỗn Độn trong tay, lập tức nhướng mắt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.