Tần Mục cảm thấy có chút thú vị, hôn một cái lên mặt Cung Y Y:
- Em làm thuyết khách không tệ, tâm trạng của anh tốt hơn rất nhiều
Cung Y Y thì thầm:
- Thế anh cảm ơn em như thế nào
Trong lòng Tần Mục khẽ động, cười nói:
- Anh có món đồ muốn tặng em
Ánh mắt Cung Y Y sáng lên, dường như không tin:
- Anh có món đồ gì tặng em
Trong ấn tượng của cô, Tần Mục là loại người bị động
Tuy hắn rất yêu mấy cô gái của mình, trong lòng luôn lo lắng cho họ, nhưng tặng đồ thì đúng là lần đầu nghe nói
- Anh cố tình tìm nó ở Hỗn Độn Giới
Tần Mục lấy ra nguyên liệu Hỗn Độn màu đục, nói:
- Chính là cái này
- Cái này là cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao màu sắc khó coi như vậy
Cung Y Y nghĩ thầm, tên này đúng là ngốc
Tặng quà cho phụ nữ sao không tặng thứ gì nhìn đẹp đẹp chút
- Đồ vật có bề ngoài khó coi thường hay có giá trị cao
Đây chính là nguyên liệu Hỗn Độn, có thể giúp Thiên Duyệt Cầm của em tấn cấp
- Có thể giúp cho Thiên Duyệt Cầm tấn cấp
Cung Y Y khiếp sợ, lộ vẻ khó tin
Thiên Duyệt Cầm đã là tiên thiên linh bảo, còn có thể tấn cấp sao
- Em có thích hay không
Nếu không thích, anh ném nó đi
Anh từ Hỗn Độn Giới trở về, cũng chỉ mang theo món quà tặng em, em lại không nhận lấy tấm lòng của anh
- Ai bảo em không nhận
Cung Y Y đoạt lấy nguyên liệu Hỗn Độn, lập tức cảm giác được một luồng năng lượng kỳ dị truyền qua bàn tay của mình
- Anh thật sự chỉ tặng quà cho mỗi mình em
Nếu quả thật chỉ có một món quà duy nhất, vậy thì đừng nói là nguyên liệu Hỗn Độn trân quý vô cùng, cho dù chỉ là một đồ vật bình thường cũng không cách nào dùng giá trị để đánh giá
- Đương nhiên là thật
- Hừ, xem như anh cũng có lương tâm
Trong lòng Cung Y Y cảm thấy ngọt ngào
Điều này chứng tỏ rằng, khi Tần Mục ở Hỗn Độn Giới vẫn luôn nhớ đến cô
Đương nhiên, cô cũng không cho rằng cô nặng ký hơn những cô gái khác trong lòng Tần Mục
Chỉ là nguyên liệu Hỗn Độn này chỉ thích hợp với Thiên Duyệt Cầm của cô mà thôi
- Nguyên liệu đã có, vậy làm cách nào để dung nhập nó vào bên trong Thiên Duyệt Cầm
Cung Y Y nghĩ đến một vấn đề:
- Anh sẽ luyện khí sao
Tần Mục sững sờ, vội gãi đầu:
- Quên mất cái vụ này rồi
Minh Cửu và Yến Vương đoạt lấy nguyên liệu Hỗn Độn, rồi sau đó quay lại, cũng chỉ vì không có biện pháp để sử dụng nó, muốn đến Thiên Ngoại Thiên để tìm luyện khí sư có trình độ cao nhất
Thiên Ngoại Thiên đã từng dùng nguyên liệu Hỗn Độn để cải tạo Xích Yêu Cầm, cho nên, ở đó nhất định có luyện khí sư có thể sử dụng được nguyên liệu Hỗn Độn
Tần Mục chỉ hiểu được một chút kiến thức về luyện khí
Bảo hắn cải tạo Thiên Duyệt Cầm cấp bậc linh bảo, hắn làm không được
Vạn nhất làm không tốt, hắn sẽ hủy luôn cả nguyên liệu Hỗn Độn và Thiên Duyệt Cầm
Cung Y Y trừng mắt nhìn Tần Mục:
- Được rồi, xem như em sưu tầm được thứ này, sau này hãy nói
- Không, để anh hỏi Tiêu Hậu
Có lẽ cô ấy có biện pháp
- Tiêu Hậu biến luyện khí sao
- Cô ấy không biết luyện khí, nhưng kiến thức của cô ấy rộng hơn anh, khẳng định sẽ biết được đi đâu để tìm luyện khí sư giỏi nhất
Tần Mục đến tìm Tiêu Hậu, hỏi thăm về chuyện luyện khí
Tuy Tiêu Hậu cảm thấy nghi hoặc vì sao Tần Mục lại hỏi vấn đề này, nhưng vẫn kiên nhẫn đáp:
- Tôi chưa từng đọc qua phương diện luyện khí, nhưng muốn nói đến luyện khí sư cao cấp nhất Bạch Đế Tinh, có lẽ là ở Viêm tộc
- Viêm tộc
- Ừm, luyện khí và luyện dược đều phải dùng lửa
Mà Viêm tộc, tên như ý nghĩa, chính là năng lực dùng lửa
Bọn họ có thể sinh ra lửa, mà cũng có thể thu lại lửa
Tiêu Hậu nói xong, dường như nhớ đến điều gì, hỏi:
- Tôi nhớ trong tay cậu có một ngọn lửa màu tím mà
- Nó không được xem là lửa, chỉ là hỏa phù mà thôi
Tần Mục mở lòng bàn tay, hỏa phù màu tím hiện ra giữa lòng bàn tay
Hỏa phù màu tím này là hắn lấy được từ chỗ Đan Vương Chúc Khánh Lâm
Chúc Khánh Lâm thân là Đan Vương, đối với hỏa phù không những có thiên phú tầm thường
Y biết rõ tử sắc hỏa phù này không đơn giản
Cho nên, y từ chối sự cung phụng của Đông Vương Triều, ve sầu thoát xác, mai danh ẩn tích
Cung Y Y đã từng cho rằng y bị Thánh tông giết chết
Nếu không phải lần trước đánh bậy đánh bạ, còn thật không biết y đã gia nhập Ma Cung
- Hỏa chủng này lai lịch không tầm thường
Cậu cũng nên đến Viêm tộc nghe ngóng một chút đi
Tiêu Hậu đề nghị
Tần Mục suy nghĩ một lát, cảm thấy rất có lý
Nếu chỉ mang theo một mình Cung Y Y, với tốc độ của hắn, qua lại Viêm tộc cũng chỉ tốn vài ngày
- Được, để tôi đến Viêm tộc một chuyến
Thành Thiên Mạc tạm thời nhờ cô chiếu cố giùm
- Cậu yên tâm đi
Tạm thời trong thời gian ngắn sẽ không có ai quấy nhiễu thành Thiên Mạc
- Nói cũng đúng
Sau khi nói với đám người Diệp Khinh Tuyết, Tần Phỉ Phỉ vài câu, Tần Mục liền nhận được sự tức giận của các cô gái
Khi Tần Mục trở về từ Hỗn Độn Giới, chỉ mang theo quà tặng cho Cung Y Y
Bây giờ còn cố tình mang Cung Y Y đến Viêm tộc để tìm luyện khí sư
Quả thật giống như hưởng tuần trăng mật, khiến người ta phải khó chịu
Trong lòng Cung Y Y tất nhiên là cao hứng rồi
Đối với cô mà nói, chuyến đến Viêm tộc lần này, Thiên Duyệt Cầm chẳng những được thăng cấp, mà còn được ở chung với Tần Mục
- Đi sớm về sớm
Đừng như lần trước mất tích lâu quá, khiến mọi người lo lắng
Diệp Khinh Tuyết dặn dò
- Yên tâm đi, chỉ đến Viêm tộc thôi mà
Anh tùy thời có thể ra vào tự do
Tần Mục mang theo Cung Y Y, xé rách không gian mà đi
Tần Mục chưa từng đến Viêm tộc, chỉ biết vị trí đại khái
Cho nên cũng tốn chút công phu
Một ngày sau, hai người Tần Mục xuất hiện tại một thị trấn nhỏ gần Viêm thành
Tần Mục nhận thấy thời tiết ở đây nóng bức dị thường
- Y Y, em có sao không
- Nếu vận công ngăn cản thì còn có thể thích ứng
Nếu không vận công, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ không chịu nổi
Cung Y Y trịnh trọng nói
Tần Mục nhìn những người trong thị trấn, phát hiện tất cả mọi người đều có công thể hộ thân
Hơn nữa, có rất nhiều người tu vi thấp có công thể hộ thân, nhưng vẫn không ngăn được sự nóng bức, mồ hôi đầm đìa
Hắn tùy tiện hỏi một người qua đường:
- Anh bạn, thời tiết Viêm tộc lúc nào cũng như thế này sao
Người này nhìn thấy hai người Tần Mục từ bên ngoài đến, cũng kiên nhẫn giải thích:
- Đương nhiên không phải rồi
Thời tiết kỳ quái này cũng chỉ mới bắt đầu thời gian gần đây
Nếu cứ như thế này mãi, sẽ không có ai chịu được mà chạy hết rồi
- Chỉ mới bắt đầu gần đây
Tần Mục hiếu kỳ hỏi:
- Thế anh có biết nguyên nhân gì không
Với ánh mắt của Tần Mục, tất nhiên nhìn ra được đây không phải thời tiết bình thường, mà là bị thứ gì đó ảnh hưởng
Hơn nữa luồng nhiệt này là từ hướng Viêm thành truyền đến
Gần Viêm thành đã nóng như vậy, bên trong Viêm thành như thế nào thì có thể nghĩ
Người nọ chần chừ một chút rồi thấp giọng nói:
- Nghe nói con sông dưới đáy Viêm thành bạo phát, nham thạch nóng chảy tuôn ra ngoài
Cũng may mà các cao thủ Viêm tộc và Viêm Đế kịp thời ra mặt, hợp lực trấn áp
Nếu không, toàn bộ Viêm thành sẽ biến thành tử thành
- Dưới đáy Viêm thành có sông
- Tại sao lại cổ quái như vậy
Tần Mục tò mò hỏi
Thánh Hà là cái gì mà khiến cho Viêm tộc coi trọng như thế
Sau khi nói một tiếng cảm ơn với người nọ, hai người bước ra khỏi thị trấn nhỏ, trực tiếp đi về phía Viêm thành
Càng đến gần Viêm thành, thời tiết càng oi bức
Nhưng cả hai người đều vận công ngăn cản, cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu
Cửa thành đóng chặt
Một người thủ vệ cũng không có, dường như cự tuyệt khách đến thăm
- Làm sao đây
- Cũng không thể chờ bên ngoài được
Viêm tộc còn chưa đáng để anh nể mặt như vậy
Tần Mục kéo Cung Y Y trực tiếp bay vào trong thành
Đối với một hoàng tộc mà nói, lãnh địa trên không của bọn họ đều cấm phi hành
Bằng không, nhìn một đám tu sĩ bay trên trời thì còn thể thống gì nữa
- Đứng lại
Các người là ai
Một nam một nữ lăng không xuất hiện, cản đường đi của hai người
Tần Mục cho rằng đây là hộ vệ Viêm thành, nhưng thấy một nam một nữ này còn trẻ tuổi, không giống hộ vệ chút nào
- Chúng ta đến bái phỏng Viêm đế
Tần Mục thuận miệng nói
- Gần đây Viêm thành không tiếp đãi khách bên ngoài
Hơn nữa, Viêm đế không phải là người mà các người có thể gặp là gặp
Mời các người trở về
- Hai người dường như không phải người của Viêm tộc
Tần Mục quét mắt nhìn cả hai, cười nhạt:
- Tại sao các người lại ở đây
Người thanh niên kia muốn nói điều gì đó, cô gái liền ngăn lại:
- Trịnh huynh, bọn họ dường như không phải người bình thường
Viêm đế cũng không nói là nhất định không gặp bọn họ
Cứ để cho Viêm tộc tự xử lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao chúng ta cũng là người ngoài
- Các người chỉ là bao biện làm thay
Cô gái rất khách khí, ôm quyền nói với Tần Mục:
- Chúng tôi chỉ nhận lời mời của Viêm đế, đến đây hỗ trợ chống đỡ tai ương Thánh hà gây ra
Vừa rồi, chúng tôi vô tình đi xung quanh, nên nhìn thấy các người
- Các người nhận được lời mời của Viêm đế
Tần Mục nhịn không được, đánh giá hai người
Viêm đế chính là cường giả tối cao của Viêm tộc, chỉ sợ đã có tu vi Chí Tôn
Người mà ông ta mời, tuyệt không phải nhân vật bình thường
Tất nhiên phải có chỗ hơn người
- Tần Mục, trên người bọn họ có phản ứng của thần khí
Lúc này, Cung Y Y nhắc nhở một câu
- Mười hai thần khí
Tần Mục giật mình
Hai người kinh ngạc nhìn chằm chằm Cung Y Y:
- Cô có thể cảm ứng được thần khí trên người chúng tôi, hẳn là…
- Tôi tên Cung Y Y, là chủ nhân của Thiên Duyệt Cầm
- Thiên Duyệt Cầm bài danh thứ tư
Hai người đều vô cùng ngạc nhiên
Người thanh niên nhìn Cung Y Y, ánh mắt nóng như lửa, cười nói:
- Thì ra vị sư muội này là bối trung nhân của tôi
Vừa rồi Trịnh mỗ tai mắt vụng về, không nhận ra được
Y Y sư muội đừng trách
Trịnh Kinh Luân là người cao ngạo
Từ khi đạt được thần khí bài danh thứ sáu “Minh Hoàng đao”, y lại càng tự đắc, tự cho mình ngang hàng với hoàng tử
Phụ nữ bình thường, cho dù có xinh đẹp, cũng khó lọt vào mắt của y
Nhưng Cung Y Y là chi chủ của Thiên Duyệt Cầm, mà bài danh của Thiên Duyệt Cầm lại cao hơn Minh Hoàng đao, lập tức gây nên hứng thú cho y
Sau khi tận lực dò xét Cung Y Y, Trịnh Kính Luân lại càng kinh diễm
Khí chất, dung mạo, tư thái, tất cả đều không thể bắt bẻ, có thể nói là hoàn mỹ
Khi quen biết chi chủ “Hỗn Thiên Lăng” Thư Vân, y đã có tâm tư truy cầu
Bây giờ gặp được Cung Y Y, y lập tức cảm thấy Thư Vân bên cạnh đã không còn sức hấp dẫn
- Y Y sư muội, muội muốn gặp Viêm đế sao
Vừa lúc huynh có thể dẫn đường cho muội
Trịnh Kinh Luân nịnh nọt, ánh mắt không rời khỏi Cung Y Y
Bởi vì đối phương là truyền nhân của thần khí thứ mười hai, Cung Y Y vốn có chút cảm tình
Nhưng biểu hiện của Trịnh Kinh Luân lúc này lập tức khiến cô cau mày
Bốp
Một cái tát đột ngột vang lên
Ánh mắt Trịnh Kinh Luân ngốc trệ, trên mặt truyền đến cảm giác nóng rát, khiến đầu óc của y có chút không vận chuyển được
Y bị người ta tát
Thư Vân vốn cảm thấy không thoải mái khi nhìn thấy Trịnh Kinh Luân nịnh nọt Cung Y Y, nhưng mắt thấy Trịnh Kinh Luân bị người ta tát một cái, trong lòng liền hoảng sợ
- Là anh đánh tôi
Trịnh Kinh Luân ôm má trái, tức giận nhìn chằm chằm vào Tần Mục
- Tôi chỉ muốn nhắc nhở anh đừng quá phận mà thôi
- Quá phận
Trịnh Kinh Luân không hiểu
Y đã làm gì quá phận
Thư Vân nhìn Cung Y Y, rồi lại nhìn Tần Mục, trong lòng liền biết tại sao Tần Mục tức giận
Trịnh Kinh Luân trắng trợn xum xoe với Cung Y Y
Với tư cách là bạn trai, Tần Mục mất hứng cũng là chuyện bình thường
Nhưng Trịnh Kinh Luân cũng chỉ là xum xoe, cũng không làm chuyện gì quá phận
Trong tình huống này, cho dù trong lòng khó chịu, cũng không cần trực tiếp động thủ chứ
- Anh bạn, muốn nói quá phận, có phải là anh có chút quá đáng hay không
Thư Vân giúp Trịnh Kinh Luân lên tiếng
- Tôi rất quá phận sao
Tần Mục không cho là đúng
- Đương nhiên, Trịnh huynh chỉ là nhìn Y Y muội vài lần, anh đâu cần động thủ như vậy
Trịnh Kinh Luân liền hiểu
Tần Mục đánh y là bởi vì y đã nhìn Cung Y Y nhiều lần
Một cơn giận đột nhiên bộc phát
Y chưa từng thấy qua người bá đạo như vậy
- Ánh mắt của một người có thể lộ ra rất nhiều thứ
Có thể là cái nhìn bình thường, cũng có thể là sự khinh nhờn
Bình thường thì tôi không ngại, nhưng khinh nhờn thì…Chỉ một cái tát, có phải là quá nhẹ tay hay không
Vừa dứt lời, Tần Mục đột nhiên đá một cước vào bụng Trịnh Kinh Luân
Bành
Trong lúc Trịnh Kinh Luân đang muốn bùng phát, chưa kịp bùng phát đã bị Tần Mục đá vào bụng
Một sức mạnh hung mãnh khiến cho khí huyết của y cuồn cuộn, cơ thể không tự chủ được bay ra ngoài
Lúc này, Thư Vân đã ngây người
Cô cho rằng trong chuyện này, Tần Mục là người đuối lý, lại không nghĩ rằng Tần Mục tát Trịnh Kinh Luân một cái tát còn không tính, lại còn đá một cước đạp bay Trịnh Kinh Luân
Quả thật là ngang ngược không nói đạo lý
- Anh bạn, anh quá đáng rồi đấy
Thư Vân giận dữ, ánh sáng bảy màu vờn quanh thân, một sợi dây lưng lụa bảy màu quấn trên hai tay của cô
- Hỗn Thiên Lăng bài danh thứ sáu
Cung Y Y nhận ra sợi dây lưng lụa bảy màu
Lúc này, cô muốn lấy ra Thiên Duyệt Cầm để đối kháng
- Không cần em ra tay đâu
Tần Mục ngăn Cung Y Y lại
Cung Y Y có thể mạnh hơn Thư Vân, nhưng dù sao cũng có hạn
Hai người đánh nhau, khẳng định là một phen long tranh hổ đấu
Trong thời gian ngắn không thể phân thắng bại
Hắn cũng không muốn gây rắc rối
Thư Vân muốn khống chế Hỗn Thiên Lăng trói Tần Mục lại
Ông
Đúng lúc này, một đao ý kinh thiên phóng lên trời
Trịnh Kinh Luân tay cầm một thanh bá đao, kéo dài đến phía chân trời
Đao ý hòa tan vào thân, nhân đao hợp nhất
- Đi chết đi
Chỉ nghe Trịnh Kinh Luân gầm lên giận dữ, Minh Hoàng đao trảm xuống
Một đao liệt khai thiên địa khiến Thư Vân biến sắc
Lực công kích và lực phá hoại của Minh Hoàng đao rất mạnh
Ngay cả cô cũng nằm trong phạm vi công kích
Thực lực của cô vốn không bằng Trịnh Kinh Luân
Minh Hoàng đao lại bài danh phía trên Hỗn Thiên Lăng
Trịnh Kinh Luân đã mất đi lý trí, một kích toàn lực
Nếu như cô vô ý trúng chiêu, rất có thể sẽ chết dưới đao uy này
(Trong chương này, tác giả viết Minh Hoàng đao có vị trí cao hơn Hỗn Thiên Lăng, nhưng thấy ghi cả hai đều là bài danh thứ sáu
Trong nguyên tác ghi vậy, nên em dịch vậy nhé.)
- Trịnh Kinh Luân, dừng tay
Thư Vân hô to, đồng thời cũng không suy nghĩ về việc chiến đấu với Tần Mục, Hỗn Thiên Lăng bảo vệ quanh thân, toàn lực nghênh đón một đao
Trịnh Kinh Luân dường như không nghe thấy
Một tát và một cước của Tần Mục không tính là nặng
Nhưng đối với người cao ngạo như y mà nói, khuất nhục còn khó chịu hơn sự đau đớn về cơ thể rất nhiều lần
- Minh Hoàng bá đao, một đao trảm nhật nguyệt
Dưới khí thế của đao uy, nhật nguyệt giống như rơi vào tay giặc, thiên địa như muốn sụp đổ
- Tôm tép nhãi nhép mà cũng muốn múa rìu qua mắt thợ
Một tiếng quát lạnh vang lên, mang theo sự khinh thường nồng đậm, khiến khí thế Minh Hoàng đao phải dừng lại một chút
Chỉ thấy Tần Mục bước ra, tay không chộp tới Minh Hoàng đao
- Hắn điên rồi sao
Thư Vân kinh hãi
Dưới cỗ khí thế này, có rất ít người có thể chính diện chống lại
Nhưng Tần Mục lại tay không đón đỡ một đao kia
- Muốn chết
Trịnh Kinh Luân cảm giác bị khinh thường lần nữa, trong người tuôn ra một luồng sức mạnh, khiến cho cường thế của Minh Hoàng đao tăng thêm một phần
Phẫn nộ, y lại càng dung hợp với Minh Hoàng đao, đột phá cảnh giới vốn có, tiến thêm một tầng
Nếu nói trước kia y chỉ tự xưng mình sánh ngang với hoàng tử
Bây giờ, y cơ hồ đã không để hoàng tử vào mắt
- Đúng là phải cảm ơn anh
Để tạ lễ, tôi sẽ cho Minh Hoàng đao chấm dứt tính mạng của anh
Trịnh Kinh Luân nhìn Tần Mục như nhìn người chết
Trong chốc lát, lưỡi đao rơi xuống, chi quang cực hạn bao phủ Tần Mục
Thư Vân thở dài một hơi
Bởi vì Tần Mục vọt tới trước mặt Trịnh Kinh Luân, cho nên một đao kia hoàn toàn nhằm vào Tần Mục
Cô đứng cùng Cung Y Y bên này, hoàn toàn không bị ảnh hưởng
- Y Y muội tử, xin hãy nén bi thương
- Nén bi thương
Cung Y Y khó hiểu nhìn Thư Vân
- Trúng một đao kia, hắn chết chắc rồi
Cung Y Y khẽ cười, lắc đầu:
- Có lẽ người nén bi thương là chị mới đúng
Thư Vân kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ cô cho rằng hắn có thể tránh thoát một đao kia sao
- Tránh
Cung Y Y lại lắc đầu lần nữa:
- Chị quá đề cao người bạn của mình rồi
Mười hai thần khí trong mắt người khác vô cùng thần thánh và tôn quý
Nhưng trong mắt Tần Mục, chúng chẳng đáng là gì
Thư Vân nghe xong, thần sắc biến đổi, ánh mắt chăm chú nhìn vào lưỡi đao đang không ngừng mở rộng trên không trung
Cô rất khó lý giải lời nói của Cung Y Y, cũng rất khó tin một người đứng gần như vậy, bị Minh Hoàng đao quét trúng còn có thể sống sót
Bành
Trong lúc đó, một tiếng vang truyền đến
Ngay sau đó, một nhân ảnh như sao chổi rơi xuống, đập vào tường thành
Hơn nửa cả người còn bị khảm vào bên trong tường thành
Vầng sáng rơi lả tả
Một thân ảnh tuấn lãng bất phàm đứng chắp tay trên không trung, tay phải kẹp cự đao thật rộng, ánh mắt nhìn tường thành bị phá, lộ vẻ khinh thường
- Không có bao nhiêu bổn sự, khẩu khí lại không nhỏ
Đồng tử Thư Vân co rụt lại, không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào thân ảnh trên không trung
Người này không phải Trịnh Kinh Luân mà là Tần Mục
Trịnh Kinh Luân không chỉ thất bại, hơn nữa Minh Hoàng đao còn rơi vào trong tay Tần Mục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra
- Không thể trách anh ấy không nói đạo lý
Anh ấy đã hạ thủ lưu tình rồi
Cung Y Y nhắc nhở một câu:
- Nếu anh ấy muốn giết người, các người ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có đâu
- Ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có
Thư Vân âm thầm phỏng đoán những lời này, lập tức hỏi:
- Hắn là hoàng tử hay là Thần Tử
Cung Y Y nhìn Thư Vân, khinh thường nói:
- Hoàng tử, Thần tử mà cũng đánh đồng được với anh ấy sao
Thư Vân đã triệt để ngây người
Cung Y Y cũng không để ý đến Thư Vân, bay đến bên cạnh Tần Mục, nhìn bức tường thành bị phá, rồi nhìn thấy một đạo lưu quang bỏ chạy theo hướng khác
- Anh ra tay đúng là nhẹ
Anh ta còn có khí lực để chạy trốn
Tần Mục nhún vai:
- Y chạy trốn, nhất định là đi gặp Viêm đế rồi, vừa vặn dẫn đường cho chúng ta
- Nói cũng đúng
Chúng ta cứ đi theo sau
Trịnh Kinh Luân bất chấp thương thế, nội tâm đã bị sự sợ hãi và phẫn nộ chi phối
Y tuyệt đối không nghĩ đến trên đời này lại có người đáng sợ như vậy
Y vốn cho rằng mình đã đột phá giới hạn, tiến thêm một bước, rất khó tìm được đối thủ trong thế hệ cùng lứa
Kết quả lại chênh lệch thật nhiều
Hiện tại, Minh Hoàng đao đã rơi vào tay người khác
Y phải nhờ Viêm tộc che chở, để Viêm đế ra tay, đoạt lại Minh Hoàng đao cho y
Trên thực tế, một đao khí thế của Trịnh Kinh Luân đã khiến cho rất nhiều cường giả Viêm tộc chú ý đến, đều bay về phía bên này
- Trịnh công tử, cậu bị gì vậy
Một số cường giả Viêm tộc đến hỏi thăm, nhìn thấy bộ dạng chật vật của Trịnh Kinh Luân, không nhịn được mà nổi lên nghi ngờ
Trước kia cảm nhận được uy thế của Minh Hoàng đao, còn tưởng rằng Trịnh Kinh Luân nổi lên sát ý với người khác, bọn họ chạy đến để khuyên can, lại không nghĩ đến nó lại không giống với suy nghĩ
- Nhanh đi thông báo cho Viêm đế, có người đến Viêm tộc làm loạn
Tôi ngăn không được hắn
Trịnh Kinh Luân thở không ra hơi
- Có người đến Viêm tộc làm loạn
- Đúng vậy, đầu tiên người này nói năng lỗ mãng với Viêm đế, tôi thấy không vừa mắt, mới cùng hắn lý luận, cuối cùng đánh nhau
Ai ngờ người này quá lợi hại, tôi không phải là đối thủ của hắn
Trịnh Kinh Luân muốn mượn tay Viêm đế, tất nhiên là phải nói cho hiên ngang lẫm liệt rồi
- Loại người nào mà cũng dám đến Viêm tộc giương oai
- Mặc dù Viêm tộc đang trong thời điểm rối loạn, cũng không phải để người ta khi dễ được
Đám người Viêm tộc nghe xong, liền giận tím mặt
Đương nhiên, vẫn có người hoài nghi, hoàn toàn không tin Trịnh Kinh Luân
Chỉ là đối phương đánh chi chủ Minh Hoàng đao thành bộ dạng như vậy, có thể thấy được thực lực không tầm thường
- Bất kể thế nào, cứ thông báo cho Viêm đế trước, để Viêm đế định đoạt
…………
Nếu là bình thường, Viêm đế tất nhiên phải bế quan
Nhưng lúc này, Viêm thành đang lâm nguy, ông thân là cường giả đệ nhất Viêm tộc, lúc nào cũng phải thời khắc chú ý sự biến hóa của Thánh hà
Vi tôn của cường giả đều phải áp dụng tại bất kỳ địa phương nào
Cho dù ông không phải tộc trưởng Viêm tộc, nhưng quyền lực và địa vị của ông tại Viêm tộc lại cao hết thảy
- Tham kiến Viêm đế
- Có chuyện gì
Trịnh Kinh Luân tiến lên, tức giận nói:
-Xin Viêm đế làm chủ cho tôi
Viêm đế mở mắt, nhìn người tới là Trịnh Kinh Luân, thần sắc nghiêm túc hòa hoãn một chút
Nhưng khi nhìn bộ dạng chật vật của Trịnh Kinh Luân, ông lại không khỏi cau mày:
- Trịnh công tử, có chuyện gì xảy ra vậy
- Có kẻ trộm đến Viêm tộc quấy rối
Tôi tranh đấu với hắn, ai ngờ hắn dùng thủ đoạn ti tiện đánh bại tôi, ngay cả Minh Hoàng đao cũng rơi vào tay hắn
- Cái gì
Viêm đế nghe xong liền giận dữ
Ông không hoài nghi lời nói của Trịnh Kinh Luân là thật hay giả
Cho dù là giả, ông nhất định phải xử lý
Bởi vì Thánh hà đang bạo động
Minh Hoàng đao lại là thần khí, rất có tác dụng chống đỡ
Lúc này không thể để mất đi
- Kẻ trộm ở đâu
Trịnh Kinh Luân vừa muốn lên tiếng, lại nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên
- Tôi ở đây
Thư Vân đi đằng sau hai người, trong lòng thấp thỏm không yên
Hai người này quả thật không kiêng nể gì cả, trước mặt Viêm đế mà còn dám làm như vậy
- Viêm đế, chính là hắn
Trịnh Kinh Luân kích động chỉ vào Tần Mục:
- Mong Viêm đế làm chủ cho tôi
Nếu đoạt lại được Minh Hoàng đao, tôi sẽ dốc hết toàn lực hỗ trợ giải quyết nguy hiểm của Viêm thành
- Trịnh công tử yên tâm
Chuyện này phát sinh ở Viêm tộc, ta tuyệt đối không ngồi im mà nhìn
Cậu cứ tạm lui ra đằng sau
Viêm đế tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Tần Mục:
- Tuổi còn nhỏ nhưng gan không nhỏ, dám đến Viêm tộc ta làm loạn
- Haha, ông chính là Viêm đế
Nụ cười của Tần Mục mang theo chút trào phúng
- Chính là lão phu
- Thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt
- Cậu nói cái gì
Viêm đế trợn mắt, giơ chưởng chuẩn bị trấn áp Tần Mục
- Lão tổ, hãy khoan động thủ
Đúng lúc này, một giọng nói lo lắng truyền đến, khiến Viêm đế phải dừng động tác
Một người đàn ông trung niên vọt đến trước mặt Viêm đế
- Vinh Hiên, vì sao lại ngăn ta
Viêm đế hỏi
Viêm Vinh Hiên thấp giọng nói:
- Lão tổ, hắn chính là thành chủ thành Thiên Mạc
- Thành Thiên Mạc…Cái gì
Viêm đế hơi ngẩn ra, sau đó biến sắc
Ông bình thường rất ít khi ra ngoài, lại chưa từng gặp Tần Mục, nhưng điều này không có nghĩa là ông chưa từng nghe qua tên của Tần Mục
Đương nhiên, ông không phải để ý đến Tần Mục là thành chủ thành Thiên Mạc, mà là ông biết Tần Mục chính là thiên tội chi nhân, trên người có chi lực Tổ Long
Tổ Long, chính là một trong những chiến lực cường đại nhất thời viễn cổ trong thiên địa
Cho dù ông là một Chí Tôn, cũng chưa chắc chịu nổi một cái tát của người ta
Tuy thiên tội chi nhân sớm muộn gì cũng sẽ chết thê thảm, nhưng ít ra bây giờ không ai dám trêu chọc hắn
Vận Mệnh Tổ Thần sẽ không vì một tiểu nhân vật như ông mà xuất đầu lộ diện
- Thì ra là Tần thành chủ
Viêm mỗ tuổi già mắt kém, không biết Tần thành chủ đại giá quang lâm, xin thứ tội
Viêm đế lập tức chuyển sang bộ dạng nịnh nọt
Trịnh Kinh Luân và Thư Vân đều chấn động
Viêm đế là cường giả tối cao của Viêm tộc, thế mà lại đi nịnh bợ một tiểu bối
- Thành chủ thành Thiên Mạc
Thư Vân lẩm bẩm
Cô đã từng nghe qua cái tên này, có thể nói là thiên tài tuyệt thế sánh ngang cùng hoàng tử
Nếu có thể sánh vai cùng hoàng tử, việc đánh bại Trịnh Kinh Luân có thể lý giải rồi
Trịnh Kinh Luân tự xưng mình không kém hoàng tử, nhưng trong mắt cô, y còn kém hoàng tử một bậc, tất nhiên là không bằng Tần Mục
Nhưng đừng nói là hoàng tử, cho dù là Thần Tử, trước mặt Viêm đế thì thế nào
Viêm đế đường đường là một Chí Tôn, một Thần Tử có thể so sánh được sao
Nhất thời, Thư Vân cảm thấy đầu óc rối loạn
Cô khẳng định thân phận của Tần Mục còn khủng bố và cao hơn thân phận Chí Tôn
Trách không được Cung Y Y lại nói Tần Mục đã hạ thủ lưu tình
Cô sở dĩ cho rằng Tần Mục quá phận với Trịnh Kinh Luân, hòan toàn là vì địa vị của hai người ngang hàng nhau
Nhưng trên thực tế, Chí Tôn mà còn phải nịnh nọt trước mặt Tần Mục
Vậy hắn động thủ đánh Trịnh Kinh Luân là hoàn toàn hợp lý
Bởi vì đó là đạo lý, hơn nữa còn là thực lực
- Viêm đế, không phải ông đã đồng ý với người ta, đoạt Minh Hoàng đao từ tôi sao
Tần Mục lấy Minh Hoàng đao ra, quơ quơ nói:
- Đao ở đây, có cần qua đây lấy không
Viêm đế xấu hổ cười nói:
- Tần thành chủ đừng trách
Là lão hủ già rồi nên hồ đồ
Đích thị là Trịnh Kinh Luân mạo phạm cậu trước, cậu ra tay giáo huấn là chuyện đương nhiên
Lần này Trịnh Kinh Luân một câu cũng không dám nói
Mặc dù y kiêu ngạo, lúc này cũng chỉ biết hoảng sợ, không biết Tần Mục có tìm y gây phiền phức hay không
Ngay cả Chí Tôn mà còn không dám kiêu ngạo trước mặt Tần Mục, y lại càng không dám tức giận
Nhưng y dường như đã quá đề cao bản thân mình rồi
Tần Mục căn bản chẳng muốn lãng phí thời gian trên người y
- Được rồi, tôi đến Viêm tộc là có chuyện nhờ hỗ trợ
Nhưng dường như chúng tôi đến không phải lúc
Dưới đáy Viêm thành các người đang có gì bạo động sao
Viêm đế vội trả lời:
- Tần thành chủ có việc gì cứ phân phó
Tuy nói Thánh Hà bạo động dị thường, người của tộc ta đang toàn lực thủ hộ, nhưng sẽ không dám làm chậm trễ đại sự của Tần thành chủ
Tần Mục cười ha hả:
- Ông ngược lại rất biết nói chuyện đấy
- Đâu có, đâu có
Tần thành chủ cứ việc phân phó
Tần Mục nhìn Cung Y Y, Cung Y Y hiểu ý, liền lấy ra nguyên liệu Hỗn Độn ném cho Viêm đế
- Đây là…
Viêm đế nhìn nguyên liệu Hỗn Độn trong tay, lập tức nhướng mắt