Mà việc khoe khoang này hoàn toàn không để bọn họ vào mắt
Một người phụ nữ trung niên của Thiên Sơn Tuyết Cốc đứng ra, lạnh lùng nói:
- Đan Vương Tông là một bộ phận quan trọng nhất của Đan Vương Tông
Không có Đan Vương Tông, liên minh chắc chắn sẽ tổn thương thảm trọng
Tên tiểu tử này vô cùng hung ác, dám ra tay với người của Đan Vương Tông, phải nghiêm trị
- Nghiêm trị cái gì
Trực tiếp giết chết là được
- Đúng, đúng, giết chết hắn đi
Xúc động và phẫn nộ, có người chạy đến ngăn cửa đại sảnh, ý đồ bắt rùa trong hũ
Đối với chuyện này, Tần Mục chẳng thèm để ý, ánh mắt nhìn Mặc Phỉ đang đứng bên cạnh người phụ nữ trung niên
- Cô không nói cái gì sao
- Mặc dù cậu là sư phụ Lý Ngữ, nhưng cậu quá cuồng vọng, không coi ai ra gì rồi
Mặc dù Mặc Phỉ rất hận Đan Vương Tông, nhưng không dám phủ nhận sự cống hiến của Đan Vương Tông cho liên minh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bản thân cô đối với Tần Mục cũng chẳng có ấn tượng tốt
Tuổi còn nhỏ, nhưng khẩu khí lại không nhỏ
Bây giờ còn công khai đối chọi với toàn bộ liên minh
Lý Ngữ đi theo người như vậy, còn có tiền đồ gì chứ
- Cô hiểu lầm ý của tôi
Tôi không phải cần cô lên tiếng nói chuyện
Tần Mục lắc đầu:
- Chẳng lẽ cô không thấy Lý Ngữ không đi cùng tôi sao
Mặc Phỉ nghe ra ý tứ trong lời nói của Tần Mục, sắc mặt thay đổi:
- Anh ấy ở đâu
- Tôi cũng không rõ cho lắm
Tối hôm qua không thấy anh ấy về
Ngay cả cô cũng không gặp anh ấy, hẳn là tình cảnh không tốt rồi
Ánh mắt Tần Mục lại chuyển sang người phụ nữ trung niên của Thiên Sơn Tuyết Cốc:
- Bà hẳn là cốc chủ của Tuyết cốc, chắc bà cũng biết Lý Ngữ là ai
Bà cho rằng anh ấy sẽ đi đâu
- Hừ, tôi làm sao biết tên phế vật đó đi đâu chứ
Người phụ nữ trung niên phủ nhận
Nhưng Mặc Phỉ lại có cùng cách nghĩ với Tần Mục, cho rằng người phụ nữ trung niên đã bắt Lý Ngữ đi
- Sư phụ, đừng tổn thương anh ấy
- Phỉ nhi, con còn lo lắng cho tên phế vật kia sao
Người phụ nữ trung niên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:
- Con sẽ là Cốc chủ của Thiên Sơn Tuyết Cốc, môn đăng hộ đối với Khâu thiếu tông chủ
Huống chi hai đứa cũng đã đính hôn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người phụ nữ trung niên nói như vậy, chẳng khác nào thừa nhận đã bắt Lý Ngữ
Mặc Phỉ nghe xong lại càng lo lắng
- Sư phụ, con không cầu được ở chung một chỗ với Lý Ngữ, chỉ cầu người đừng tổn thương anh ấy
- Con yên tâm, chỉ cần con sau này đừng tùy hứng mà làm việc, ta cũng không tổn thương nó
- Nhưng sư phụ có thể thả anh ấy ra không
Để con gặp anh ấy một lần, kết thúc luôn một lần
Người phụ nữ trung niên từ chối:
- Không được
Chờ con thành thân với Khâu thiếu tông chủ, khi đó ta sẽ thả nó
Thần sắc Mặc Phỉ lập tức ảm đạm
Chẳng lẽ cô phải gả cho Khâu Vạn Lý sao
Tại khu vực của Đan Vương Tông, một gã thanh niên sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm Mặc Phỉ
- Con tiện nhân này vẫn còn nghĩ đến tên phế vật kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhanh, gã chế trụ cảm xúc của mình, nói hai câu bên tai cẩm y trung niên
Cẩm y trung niên khẽ gật đầu, lập tức lên tiếng:
- Được rồi, Mặc cốc chủ, chuyện này chúng ta giải quyết sau
Trước mắt chúng ta nên đoàn kết lại, răn đe tên tiểu tử này
Người phụ nữ trung niên đồng ý nói:
- Phùng huynh nói rất đúng
- Tốt, rất tốt
Tần Mục phủi tay nói:
- Đan Vương Tông các người muốn tìm tôi tính sổ
- Cậu cắt lưỡi hai đệ tử của tôi, chẳng lẽ tôi không nên tìm cậu tính sổ
- Đương nhiên có thể
Nhưng có trước thì phải có sau
- Cái gì có trước có sau
Tần Mục cười lạnh:
- Tôi cũng có món nợ này muốn tính với Đan Vương Tông các người
Khâu Thần đâu
Bảo ông ta lăn ra đây
Trang 38# 2
Đan Vương Tông muốn hỏi tội Tần Mục, Tần Mục trái lại cũng muốn tìm Đan Vương Tông gây phiền toái
- Khâu Thần
Khâu Thần là ai
Khâu Thần là tông chủ Dược Vương Tông ngoại giới, dường như không có danh tiếng tại tiểu thế giới, cho nên cũng không có mấy ai biết ông ta
Người khác không biết, nhưng người của Đan Vương Tông một chút cũng không xa lạ
Tông chủ Đan Vương Tông họ Phùng, nhưng thiếu tông chủ họ Khâu
Hiển nhiên hai người không phải là cha con
Trên thực tế, Khâu Vạn Lý là con trai của Khâu Thần
Lúc trước, bởi vì Khâu Thần phạm một sai lầm, khiến cho vợ của ông ta, vốn là con gái của một trưởng lão Thái thượng Đan Vương Tông trúng kỳ độc, phải đi dạo Quỷ Môn Quan một lần
May mà Trưởng lão Thái thượng hao tổn tâm huyết, phong bế tâm mạch, còn sử dụng một viên Minh Hoàn Đan để bảo trụ tam hồn thất phách của bà
Nhưng một viên Minh Hoàn Đan hiệu dụng không đủ
Chỉ có thể khiến bà sống, nhưng không cách nào làm bà tỉnh dậy được
Trưởng lão Thái thượng vô cùng tức giận với Khâu Thần, đá ông ta ra khỏi Đan Vương Tông, nói là không tìm được Âm Quỳ Hoa luyện chế Minh Hoàn Đan thì cả đời cũng không cho phép ông ta bước vào Đan Vương Tông một bước
Nhưng khi đó, Khâu Vạn Lý đã được sinh ra
Trưởng lão Thái thượng tức giận với Khâu Thần, nhưng lại rất yêu thương đứa cháu ngoại này, từ nhỏ đã đặc biệt bồi dưỡng gã
Tuy Phùng Lập là tông chủ Đan Vương Tông, nhưng chẳng khác nào một con rối
Địa vị không bằng vị trưởng lão Thái thượng này
Trưởng lão Thái thượng muốn lập Khâu Vạn Lý làm thiếu tông chủ, ông ta nửa câu cũng không dám phản bác
Bây giờ Khâu Thần đã tìm được Âm Quỳ Hoa, mang về Đan Vương Tông để trưởng lão Thái thượng luyện chế Minh Hoàn Đan cứu tỉnh con gái, cả nhà đoàn tụ, hoàn toàn khống chế Đan Vương Tông, Phùng Lập lại càng không có địa vị gì ở Đan Vương Tông
Cho nên, vừa rồi Khâu Vạn Lý nói mấy câu với Phùng Lập, ông ta không dám không nghe
- Cậu quen cha của tôi
Khâu Vạn Lý đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Mục
- Khâu Thần là cha của anh
Tần Mục nhìn gã:
- Anh là Khâu Vạn Lý
Đúng rồi, đều là họ Khâu, xác thực là có ẩn tình bên trong
- Phụ thân Khâu thiếu tông chủ
Mọi người bắt đầu nghị luận
Lúc trước bọn họ cũng có nghi ngờ về quan hệ giữa Phùng Lập và Khâu Vạn Lý
- Cậu tìm cha tôi tính sổ chuyện gì
- Xem ra cha của anh không nói cho anh biết chuyện xấu xa mà ông ta đã làm
Tần Mục lạnh lùng nói:
- Mẹ anh tỉnh lại chưa
Khâu Vạn Lý cau mày, nói:
- Chuyện này có liên quan gì đến cậu
- Đương nhiên là có liên quan
Không có Âm Quỳ Hoa của tôi, các người có thể luyện chế Minh Hoàn Đan, cứu tỉnh mẹ anh sao
- Nói láo
Âm Quỳ Hoa là cha của tôi thiên tâm vạn khổ, bỏ ra hai mươi năm mới tìm được
Sao lại là của cậu được
Khâu Vạn Lý hiển nhiên là không biết rõ sự tình
Cướp đồ người khác dù sao cũng là chuyện ám muội
Khâu Thần làm sao có khả năng nói thẳng ra được chứ
- Chuyện này cứ bảo cha của anh ra, khi đó sẽ rõ ràng hết cả thôi
Tần Mục châm chọc:
- Đan Vương Tông các người cướp đồ của tôi, bây giờ lại còn muốn tìm tôi hưng sư vấn tội
Mọi người nghe xong, bắt đầu xì xào bàn tán
Âm Quỳ Hoa quý giá đến cỡ nào
Nếu Đan Vương Tông cướp Âm Quỳ Hoa của Tần Mục, chuyện này Đan Vương Tông nhất định đuối lý trước rồi
Hơn nữa người cướp lại là phụ thân của thiếu tông chủ, vậy chuyện lại càng không thể tưởng tượng nổi
- Sao vậy
Không dám bảo cha của anh ra sao
- Ai nói không dám
Trong lúc thần sắc Khâu Vạn Lý biến ảo, một người đàn ông trung niên và một người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi bước đến
- Mẹ, ông ngoại
Khâu Vạn Lý hô to
Tần Mục quay người lại nhìn một nam một nữ này, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc
Khâu Vạn Lý gọi người đàn ông trung niên là ông ngoại, như vậy ông ta chính là trưởng lão Thái thượng của Đan Vương Tông
Nhưng người trước mắt lại còn rất trẻ
Nhưng nghĩ đến người này là một đan sư, mặc dù không biết luyện chế Trú Nhan Đan, nhưng cũng sẽ có những đan dược khác duy trì dung nhan của mình, Tần Mục rất nhanh bình thường trở lại
Ánh mắt lướt nhìn qua người đàn ông trung niên, Tần Mục nói với quý phụ phu nhân:
- Khâu Thần đoạt Âm Quỳ Hoa của tôi chính là để cứu bà
- Đúng vậy, là tôi
Quý phụ phu nhân cao quý, lãnh diễm nói:
- Nhưng chuyện này không thể trách anh ấy
- Không thể trách ông ta, chẳng lẽ còn trách tôi hay sao
- Tuy Âm Quỳ Hoa là vật hiếm thấy, nhưng rơi vào tay người bình thường chỉ tổ lãng phí mà thôi
Nhưng trong tay cha của tôi thì có thể luyện chế thành Minh Hoàn Đan, sử dụng đúng tác dụng của nó
Quý phụ phu nhân nói rất hùng hồn:
- Lúc chồng của tôi bàn điều kiện với cậu, cậu lại không thèm nói lý, thà rằng đem Âm Quỳ Hoa làm chậu hoa kiểng cũng không muốn bán cho anh ấy
Chồng của tôi vì sốt ruột cứu tôi nên mới ra tay cướp đoạt
- Nhìn bộ dạng ủy khuất của bà, tôi cảm thấy nghi ngờ rằng có phải tôi đã quá đáng quá rồi không
Tần Mục lười tranh cãi với đạo lý thiếu logic này
Quý phụ phu nhân lạnh lùng nói:
- Chuyện này chúng tôi có chỗ không đúng, chúng tôi có thể bồi thường tổn thất cho cậu
Nhưng thương thế của hai đệ tử Đan Vương Tông chúng tôi, cậu phải xin lỗi bọn họ
- Bà muốn tôi xin lỗi
Tần Mục cười lạnh
Lúc này, người đàn ông trung niên cũng mở miệng:
- Cậu khiến cho hai đệ tử vốn đang có tiền đồ tốt của tôi mất đi năng lực nói chuyện, bây giờ chỉ bảo cậu xin lỗi, rất khó sao
Người phụ nữ trung niên của Thiên Sơn Tuyết Cốc tán thành nói:
- Đan Vương Tông đại nhân đại nghĩa, chỉ bảo cậu xin lỗi đã là lợi cho cậu quá rồi
Người đàn ông trung niên dường như rất có uy vọng, có mấy môn phái đứng ra nói chuyện cho ông ta:
- Đan Vương Tông nguyện ý bồi thường tổn thất Âm Quỳ Hoa cho cậu, cậu cũng phải có chừng mực chứ
Thành tâm nói tiếng xin lỗi, việc này xem như xong
Tuy nói chuyện này là Đan Vương Tông đuối lý, nhưng tất cả thế lực tông môn đều lách vỡ đầu cũng muốn có được quan hệ với Đan Vương Tông, bất cứ giá nào cũng không thể kết thù
Hôm nay nhất định phải ra mặt vì Đan Vương Tông một lần
Vì vậy, cơ hồ tất cả tông môn đều đứng dậy, muốn bức bách Tần Mục xin lỗi
- Các người…
Đỗ Đức Hiên thở hổn hển
Ông sao cũng không nghĩ ra nhiều người lại lật ngược phải trái như vậy
Vì nình nọt Đan Vương Tông, lương tâm cũng không cần nữa
- Đỗ huynh, chuyện này chúng ta đừng lẫn vào