Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 680: Một đường đập phát chết luôn




- Đừng gọi tôi là tiền bối
Tôi không lớn hơn cô bao nhiêu mà
- Không, ở Thiên Châu, thực lực tính bằng cảnh giới
Cho dù tuổi của đối phương có nhỏ hơn mình, cũng phải gọi một tiếng tiền bối
Đây chính là quy củ
Tần Mục im lặng lắc đầu
Thế giới này đúng là thực lực tối cao
Sau một canh giờ, hai người tiến nhập sơn mạch Bắc Vân
Trên đường đi, bọn họ nhìn thấy rất nhiều dấu vết đánh nhau và vết máu
Dọc theo những manh mối này, hai người nhanh chóng chạy vào sâu trong sơn mạch
- Thằn lằn – Yêu thú cấp ba
Phụt
Con thằn lằn vỡ ra
….
- Rắn yêu thú có thể phóng hỏa – Yêu thú cấp bốn
Phụt
Con rắn bị kiếm khí chém thành vài đoạn
Trên đường đi, hai người gặp rất nhiều yêu thú thực lực không kém, nhưng tốc độ hai người cũng không vì vậy mà bị trở ngại
Bởi vì vừa có yêu thú ngoi đầu lên, lập tức bị Tần Mục vung tay giết chết
Đối phó với bất luận yêu thú nào, Tần Mục cũng chỉ có một động tác phất tay
Trần Quyên có chút chết lặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô không cách nào tưởng tượng được tu vi Tần Mục lại đạt đến trình độ cao như vậy
Khả năng không chỉ là Trúc Cơ mà còn cao hơn nữa
Kim Đan cảnh mười tám mười chín tuổi
Trần Quyên hoài nghi không biết Tần Mục có phải là lão quái vật nào cải trang hay không
Hai người lại đi được một đoạn, liền nhìn thấy một người vết thương chồng chất chạy đến trước mặt
- Sư huynh
Trần Quyên mừng rỡ, vội chạy đến
Tần Mục cũng thở phào một hơi
Chỉ cần người không chết là may mắn lắm rồi
- Sư muội, Tần Mục, tại sao hai người lại ở chỗ này
Từ Nhạc Nhạc nhìn thấy hai người Tần Mục, gương mặt lộ ra vẻ kinh hỉ
- Tụi em chạy đến cứu anh
Bọn họ đâu rồi
Trần Quyên nghi hoặc hỏi
- Haha…
Từ Nhạc Nhạc cười to:
- Các người không biết đâu
Tôi vốn bị đuổi đến bước đường cùng
Kết quả gặp phải một con yêu thú sư tử cấp năm
Đám ngu xuẩn kia liền bị tiêu diệt, và tôi tránh được một kiếp
Yêu thú cấp năm đã tương đương với Trúc Cơ cảnh
Luyện Khí cảnh trước mặt nó cũng chỉ có thể đập phát chết luôn
Không thể không nói vận khí của Từ Nhạc Nhạc thật sự tốt
- Tiểu Quyên, sao em không hiểu chuyện như vậy
Lại dẫn Tần Mục đến đây, liên lụy cậu ấy thì sao
Sau khi cười to, Từ Nhạc Nhạc lại trách cứ Trần Quyên
Y biết, nếu Trần Quyên thoát thân sẽ đi tìm viện binh, nhưng không nghĩ cô lại dẫn Tần Mục đến
Rõ ràng không phải đến chịu chết sao
- Tần Mục, cậu đến, tôi thật sự rất cảm kích
- Có lẽ người nên cảm ơn là tôi mới đúng
Anh giúp tôi rất nhiều, nhưng tôi lại không giúp được anh bao nhiêu
Lúc này Trần Quyên mới kịp phản ứng, kéo tay áo Từ Nhạc Nhạc, nói:
- Sư huynh đừng coi thường Tần Mục
Thực lực của cậu ấy rất lợi hại
- Sao
Từ Nhạc Nhạc nhìn Tần Mục, đột nhiên ánh mắt sáng lên:
- Tần Mục, cậu đã đột phá Luyện Khí tầng bảy rồi sao
Cái này cũng nhanh quá đi
- May mắn thôi
Trần Quyên nhếch miệng, muốn nói cái gì đó nhưng rồi lại thôi
Cô cảm giác, nếu cô nói ra chân tướng, đoán chừng sư huynh sẽ bị hù chết
- Từ huynh, anh đã bị thương rồi, uống cái này đi
Tần Mục lấy ra một viên Bồi Nguyên Đan cho Từ Nhạc Nhạc
- Đây là…Bồi Nguyên Đan cấp bốn
Từ Nhạc Nhạc nhận ra là Bồi Nguyên Đan, vội vàng cự tuyệt:
- Cái này quý lắm, tối thiểu cũng phải mấy ngàn linh thạch
Tôi dùng không nổi đâu
Đan dược khôi phục cấp bốn, ở Hóa Thiên Tông, cũng chỉ có trưởng lão thái thượng Kim Đan cảnh mới có tư cách phục dụng
Người bình thường bị thương, ai dám uống loại thuốc xa xỉ như thế chứ
Trần Quyên nhìn đan dược trong tay Tần Mục, ánh mắt chớp động, rốt cuộc không còn nghi ngờ về thân phận của Tần Mục
Không chỉ là đan sư, mà còn là đan sư ngoài cấp bốn
Trang 39# 5
Tu vi Kim Đan cảnh, đan sư ngoài cấp bốn, thân phận này, cho dù ở Hoàng thành cũng phải rất hiển hách
- Từ huynh, anh đã bị trọng thương, đừng nên so đo những chuyện này, mau uống vào đi
Tần Mục nói
- Cái này…
- Sư huynh, nếu Tần Mục đã có hảo ý, anh hãy nhận đi
Trần Quyên biết rõ Tần Mục không để ý đến giá trị của một viên Bồi Nguyên Đan
- Tôi từ chối thì bất kính, nhưng tôi chưa từng uống qua loại đan dược cao cấp như thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Nhạc Nhạc tiếp nhận viên thuốc
Vì Bồi Nguyên Đan đã có thể khôi phục nguyên khí, cũng có thể phụ trợ tu hành, hiệu quả vô cùng
- Chúng ta mau chóng rời khỏi đây
Cái con sư tử liệt diễm đó nói không chừng vẫn còn đi quanh đây
Đụng phải nó thì phiền toái lắm
Từ Nhạc Nhạc nói
Tần Mục và Trần Quyên khẽ gật đầu, nhưng hai người bọn họ ngược lại cảm thấy chẳng có gì đáng lo
- Sư muội, sợ là sau này chúng ta không trở lại tông môn được rồi
Từ Nhạc Nhạc cảm thán
Trần Quyên gật đầu:
- Đúng vậy, trở lại tông môn cũng chỉ có chết
Hơn nữa, còn phải rời xa Hóa Thiên Tông
Nếu còn ở lại Bắc Thiên Châu cũng không an toàn
Tần Mục kỳ quái hỏi:
- Tại sao
- Tuy những người kia không phải bị tôi giết chết, nhưng lại vì tôi mà chết
Chỉ sợ tông môn không bỏ qua cho chúng tôi
- Rõ ràng bọn họ muốn giết chết hai người mà
Chẳng lẽ cho phép bọn họ giết người, còn anh thì không được phản kháng sao
Từ Nhạc Nhạc nhìn Tần Mục, lắc đầu hỏi:
- Thật đáng tiếc, không được
Trần Quyên nói:
- Trong số bọn họ có mấy đệ tử là tông môn trọng điểm bồi dưỡng
Tông môn sẽ không điều tra ra nguyên nhân gì
Nhưng một khi nhận định bọn họ là vì chúng tôi mà chết, sẽ truy cứu trách nhiệm của chúng tôi
Tần Mục nghe xong liền im lặng không nói
Tông môn như vậy đúng là không có đạo lý
Hóa Thiên Tông chỉ là một hình ảnh thu nhỏ của thế giới Thiên Châu
Tồn tại trong thế giới này chính là mạnh được yếu thua
- Tạm thời tông môn vẫn chưa phát hiện được gì, nhưng chúng ta không thể đợi ở chỗ này quá lâu
Cho nên Tần Mục, chúng ta phải rời đi rồi
Tần Mục hỏi:
- Thế các người định đi đâu
- Tận lực rời xa Bắc Thiên Châu
Khả năng sẽ đến Hoàng thành
Người bình thường như chúng tôi, có được cơ hội đến Hoàng thành một chuyến cũng không tồi
Tần Mục im lặng
Nếu Hóa Thiên Tông tìm hai người gây phiền toái, với tư cách là bạn, hắn nhất định sẽ ra tay giúp đỡ
Nhưng hắn không thể bảo vệ hai người cả đời
Đến lúc chia tay thì cần phải chia tay
- Cũng tối rồi, đến Hắc Thạch thành nghỉ ngơi một đêm đi
Ngày mai đi cũng không muộn
Tôi có ít đồ cho hai người
Tần Mục cảm thấy mình nên tận năng lực giúp bọn họ một chút
Từ Nhạc Nhạc không biết Tần Mục cho bọn họ cái gì, nhưng Trần Quyên mơ hồ có thể đoán được
Ba người rất nhanh trở về Hắc Thạch thành
Phòng thủ của Hắc Thạch thành đã trở nên vô cùng nghiêm ngặt
Rời khỏi thành cũng kiểm tra, vào thành cũng kiểm tra
Nộp linh thạch không còn là năm khối nữa mà là hai mươi khối
Linh thạch không còn là vấn đề
Sau khi hai người vào thành, liền hướng đến khách sạn
- Ồ, hai người các người…
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, một nam một nữ đang đi hướng đối diện
Người nam khoảng 23, 24 tuổi, rất anh tuấn
Người nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng
Hơn nữa, Tần Mục nhận ra, cô chính là Đại tiểu thư phủ thành chủ
- Chúc…Chúc sư huynh…
Từ Nhạc Nhạc và Trần Quyên nhìn thấy người thanh niên, sắc mặt thay đổi, vội vàng cung kính thi lễ
- Các người quả nhiên là đệ tử Hóa Thiên Tông
Tôi còn tưởng rằng mình nhận lầm
Người thanh niên cao lớn hỏi:
- Các người ở đây làm gì
- Chúng tôi đến đây mua ít đồ dùng sinh hoạt
Ngày mai sẽ trở lại tông môn
Từ Nhạc Nhạc đáp
- Gần đây không có việc gì thì đừng đến Hắc Thạch thành nữa
Hai ngày sau sẽ có khách quý từ Hoàng thành đến, đừng gây ra chuyện gì nhé
- Đa tạ Chúc sư huynh nhắc nhở
- Ừm, đi thôi
Người thanh niên cao lớn phất tay
Đại tiểu thư phủ thành chủ lườm Tần Mục một cái, cũng không có quá nhiều chú ý, cùng người thanh niên cao lớn rời khỏi
- Hết hồn
Chúc sư huynh là đệ tử chân truyền của Hóa Thiên Tông, tu vi Trúc Cơ cảnh
Nếu bị huynh ấy phát hiện ra chuyện của mình, chúng ta nhất định sẽ chết
Từ Nhạc Nhạc kinh hồn bạt vía nói
Trần Quyên liếc mắt nhìn Tần Mục
Tuy cô có chút khẩn trương, nhưng cũng không quá sợ hãi
Sau khi thuê cho hai người một gian phòng, Tần Mục bắt đầu công việc của mình
Nghỉ ngơi một đêm, rạng sáng hôm sau, Từ Nhạc Nhạc và Trần Quyên chuẩn bị chào tạm biệt Tần Mục, rời khỏi Hắc Thạch thành
- Các người cầm chiếc nhẫn này đi
Tôi chỉ có thể giúp được bấy nhiêu thôi
Tần Mục đưa cho Từ Nhạc Nhạc một chiếc nhẫn
Trong mắt Từ Nhạc Nhạc, Tần Mục vẫn là cậu thanh niên nghèo đói
Đưa chiếc nhẫn cho y chắc cũng chẳng có gì bên trong
Nhưng y không thể ngờ rằng, khi dùng thần thức đảo qua, liền nhìn thấy bên trong có rất nhiều linh thạch, không khỏi há to miệng
- Cái này…cái này…
Từ Nhạc Nhạc bị dọa đến không nói ra lời
Đây tối thiểu cũng phải mười vạn linh thạch
Linh thạch này là Tần Mục suốt đêm luyện chế đan dược, sau đó cầm đến thương hội bán lấy tiền
- Từ huynh, tôi chỉ có bấy nhiêu
Hãy bảo trọng nhé
- Cái này nhiều quá
Cậu có được từ đâu vậy
- Sư huynh, huynh cứ nhận linh thạch đi
Tần Mục không thiếu linh thạch đâu
Trần Quyên khuyên
Cô biết Tần Mục có thân phận đan sư
Ở Thiên Châu, đan sư vĩnh viễn không thiếu linh thạch
Từ Nhạc Nhạc cảm thấy Trần Quyên có chuyện đang gạt y, nhưng y cũng không hỏi nhiều, chỉ ôm quyền nói với Tần Mục:
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được
Chúng ta hẹn gặp lần sau
- Hẹn gặp lần sau
Từ Nhạc Nhạc và Trần Quyên cuối cùng cũng rời khỏi Hắc Thạch thành
Tần Mục chỉ có thể chúc bọn họ may mắn
Đêm qua có chút mệt mỏi, Tần Mục ngủ thẳng một giấc đến xế chiều mới rời giường
Sau khi xuống lầu ăn chút gì đó, Tần Mục lấy ra Thuần Dương Công, bắt đầu tìm hiểu
Sau khi tiếp xúc với tu chân, Tần Mục cảm thấy công pháp tu chân cũng không có gì khó hiểu
Vả lại, Thuần Dương Công so với Ma Âm Tam Thủy Quyết mà Tần Mục có được khi còn ở đảo Thiên Hồ cấp bậc thấp hơn rất nhiều
Thuần Dương Công là công pháp luyện khí
Còn Ma Âm Tam Thủy Quyết rất có thể là công pháp ngoài Kim Đan Cảnh
Ngồi trên giường, Tần Mục bắt đầu vận chuyển Thuần Dương Công, thu nạp thiên địa linh khí
Sau ba canh giờ, Tần Mục mở mắt, há miệng mắng to một câu
- Khốn kiếp, công pháp rác rưởi gì vậy
Công pháp tất nhiên là phụ trợ tu luyện, gia tốc việc hấp thu thiên địa linh khí, nhanh chóng tạo ra chân khí màu tím
Tần Mục không tu luyện công pháp, chỉ theo bản năng thu nạp thiên địa linh khí
Tốc độ rất nhanh, có thể tạo thành dị tượng tường vân màu tím ở sơn mạch Thiên Ma, bị nhận lầm là Linh bảo hiện thế
Nhưng tu luyện Thuần Dương Công, hắn phát hiện tốc độ mình thu nạp thiên địa linh khí chậm vô cùng, chẳng khác nào ốc sên
Công pháp không phải là gia tốc tu hành sao
Sao hắn lại có cảm giác ức chế tu hành thì phải
Ném Thuần Dương Công sang một bên, Tần Mục dựa theo bản năng của mình, vận chuyển đan điền, hô hấp thổ nạp
Lập tức, linh khí bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ hội tụ quanh thân, tản ra linh vận màu tím nhàn nhạt
Tần Mục cảm thấy hết sức thoải mái, chân khí màu tím trong cơ thể nhanh chóng tăng vọt, không phải Thuần Dương Công có thể đánh đồng
Trang 39# 6
Tần Mục hoài nghi Thuần Dương Công có phải là công pháp giả hay không
Nhưng ngẫm lại cũng thấy không đúng
Tuy thương hội kia không lớn, nhưng cũng được coi là thâm căn cố đế ở Hắc Thạch thành, không có khả năng lừa gạt trắng trợn như vậy
Huống chi, người bán đã đoán được thân phận đan sư của hắn, cung kính có thừa với hắn, tuyệt không đem công pháp giả để lừa bán cho hắn
- Kỳ quái
Rốt cuộc là chuyện gì thế
Tần Mục suy nghĩ cả nửa ngày cũng nghĩ không ra
Nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu
Không tu luyện công pháp còn muốn nhanh hơn tu luyện công pháp, vậy thì tại sao lại phải tìm phiền toái chứ
Kế tiếp, Tần Mục không tu luyện Thuần Dương Công nữa, bắt đầu dùng bản năng của mình thu nạp linh khí, tiến hành tu luyện
Có Bồi Nguyên Đan phụ trợ, hai ngày sau, chân khí màu tím của hắn lại tăng lên rất nhiều, đạt đến Luyện Khí tầng chín
- Sau Luyện Khí tầng chín chính là Trúc Cơ
Đây là đại cảnh giới, chỉ sợ phải tốn chút công phu rồi
Tần Mục cảm thấy mình cần ngưng tụ thêm, sau đó đột phá Trúc Cơ cảnh
Cốc cốc cốc
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ, khiến Tần Mục vô cùng nghi hoặc
Lúc trước, hắn đã dặn dò ông chủ khách sạn, bất luận tình huống nào cũng không được quấy rầy hắn
Bây giờ là ai gõ cửa phòng hắn
Mở cửa, một bóng dáng đỏ rực chạy ùa vào
Tần Mục mở to mắt nhìn kỹ, lập tức nói:
- Sao lại là em
- Sư phụ, rốt cuộc em cũng tìm được anh rồi
Người đến chính là Nhị tiểu thư của phủ thành chủ, em gái của cô gái lạnh lùng kia
Việc cô bé có thể tìm được khách sạn hắn ở, Tần Mục cũng chẳng có bao nhiêu kinh ngạc
- Không nên gọi tôi là sư phụ
Chúng ta hữu duyên vô phận
Tần Mục bày ra bộ dạng xa cách
Trên thực tế, hắn cũng không phải chán ghét cô bé này, chỉ là sợ cô dây dưa hắn mãi
Bởi vì muốn học ngự kiếm phi hành ở Luyện Khí tầng năm, xác thực là có chút độ khó
Hắn chỉ sợ dạy không được mà thôi
- Sư phụ, chuyện Cát thúc lần trước chỉ là ngoài ý muốn
Nhị tiểu thư thân mật kéo cánh tay Tần Mục, không ngừng làm nũng
- Cho dù Cát thúc của em không đến, em còn không phải cũng nghi ngờ tôi sao
- Không, làm gì có chuyện đó
Nhị tiểu thư phủ nhận nói
- Dù sao tôi cũng đã tức giận rồi
Tôi không dạy em nữa đâu, em đi đi
Nhị tiểu thư bắt đầu sụt sùi:
- Sư phụ, anh đừng như vậy được không
Em sai rồi
Tần Mục có chút nhức đầu:
- Em và chị của em đúng là khác nhau một trời một vực
- Ồ, anh biết chị em sao
- Đã gặp hai lần
Chị của em có thể nói là một khối băng
Nội nhìn cô ấy không cũng đủ đóng tôi thành băng rồi
- Không có đâu
Chị của em là người tốt
- Em của em của cô ấy, đương nhiên là cảm thấy cô ấy tốt rồi
Tần Mục cảm thấy tiểu nha đầu này còn đáng yêu hơn chị của mình
Ánh mắt cô bé đảo vòng vòng:
- Sư phụ, chúng ta đừng nói chuyện này nữa, nói đến vấn đề ngự kiếm đi
- Không cần đâu
Tư chất của em quá kém, học không nổi đâu
Tần Mục nghiêm túc từ chối:
- Cho dù có học cũng phải mất một hai năm
Đến lúc đó em đã đạt đến Luyện Khí tầng bảy, tự mình có thể ngự kiếm
- Anh gạt người
Em là đệ nhất thiên tài của Hắc Thạch thành, sao lại không học nổi chứ
Một câu của Tần Mục khiến tiểu nha đầu nổi cáu
Tần Mục sờ trán, nghĩ cách lừa nha đầu này rời đi
- Như vậy đi, em học không nổi ngự kiếm đâu
Để tôi cho em một thứ làm vật đền bù tổn thất nhé
Tần Mục lấy ra hai viên Bồi Nguyên Đan cho cô
- Ôi, thơm qua đi
Nhị tiểu thư vốn đang không vui, vừa nhìn thấy đan dược, lập tức hai mắt tỏa sáng
- Đây là đan dược gì vậy
Tuy nhị tiểu thư luôn được chiều chuộng, nhưng dù sao tuổi cũng còn quá nhỏ, vẫn chưa nhận biết được Bồi Nguyên Đan

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.