Tần Mục nhìn Yến Băng Lam, rồi lại vỗ vai Yến Băng Ngưng nói:
- Được rồi, tôi đi trước đây
- Sư phụ, anh đi đâu, tôi đi cùng anh
Yến Băng Ngưng đuổi theo
Tần Mục hết lời:
- Tôi sống ở nhà nghỉ Hắc Thạch Thành, có đi đâu đâu
Cô có thể đến tìm tôi bất kỳ lúc nào
Tối rồi, cô ở nhà nghỉ đi
- Anh không đi thật chứ
Yến Băng Ngưng rất nghi ngờ
- Đương nhiên rồi, khó khăn lắm tôi mới ở lại được đây, tôi sẽ không dễ dàng bỏ đi đâu
Nếu không có chuyện gì đặc biệt, Tần Mục không dự định rời khỏi Hắc Thạch Thành quá xa
Bởi lẽ Xuyên Giới Môn nằm ở sơn mạch Thiên Ma, hắn có thể phải quay về Tiểu Thế Giới bất kỳ lúc nào
Thế giới Thiên Châu rất thần kỳ, hắn cũng định bắt đầu tu chân, nhưng hắn vẫn còn điều lưu luyến ở Tiểu Thế Giới và Địa Cầu
Sau khi an ủi Yến Băng Ngưng, Tần Mục bèn rời khỏi Thành Chủ Phủ, về nhà nghỉ
Yến Băng Lam bước vào trong phòng, thấy Công Tôn Vũ như đã bị trọng thương, sợ đến suýt ngất, vội vàng xin lỗi
May mà Tiết Phong và Tiết Linh Vận cùng khuyên bảo bên cạnh nên Công Tôn Vũ không trút giận lên Thành Chủ Phủ
Hoặc có lẽ như những gì Tần Mục nói, giờ đây thù hận của Công Tôn Vũ đều tập trung lên người hắn, không có tâm trạng đâu để so đo với một Thành Chủ Phủ nhỏ bé
Hai ngày sau đó, Hắc Thạch Thành rất yên lặng
Đúng vậy, rất yên lặng, yên lặng đến đáng sợ
Vốn dĩ, đệ nhất thiên tài Phương Vô Ngân bị giết đã là một chuyện lớn kinh thiên động địa
Nhưng vì việc này lại có liên quan đến gia tộc Công Tôn ở Hoàng Thành, mọi người có tật giật mình, sợ gây chuyện cho bản thân nên không nói gì, khiến cho không khí Hắc Thạch Thành trở nên rất bức bách
- Công Tôn huynh, trưởng bối trong gia tộc đã vào trong sơn mạch Thiên Ma, không biết bao giờ mới ra được
Huynh thật sự không muốn về Hoàng Thành cùng chúng tôi
Tiết Phong và Tiết Linh Vận đã định về Hoàng Thành hôm nay, nhưng dường như Công Tôn Vũ không hề có ý định cùng về với họ
- Hai người đi trước đi, tôi ở lại còn phải làm mấy việc
- Công Tôn Vũ, anh…
Tiết Linh Vận dường như muốn nói gì đó, nhưng bị Tiết Phong ngăn lại:
- Linh Vận, nếu Công Tôn huynh đã có việc cần làm thì chúng ta về trước đi
- Đa tạ
Công Tôn Vũ lạnh lùng nói một tiếng rồi quay người rời đi
- Anh, sao anh không ngăn y lại, chẳng lẽ anh không nhận ra y muốn ra tay với Tần Mục sao
Tiết Linh Vận lo lắng nói
- Anh biết, nhưng chúng ta không thể ngăn y lại được
Tiết Phong thở dài nói:
- Em biết Công Tôn Vũ đã lâu như vậy, chẳng lẽ còn không hiểu tính tình anh ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Nhưng Tần Mục nể mặt chúng ta mới tha cho Công Tôn Vũ
Giờ đây chúng ta lại kệ cho Công Tôn Vũ đi làm khó cho Tần Mục, người ta sẽ nghĩ sao về chúng ta
Tiết Phong lắc đầu nói:
- Kệ thôi, dù sao thì hắn cũng không còn sống lâu được nữa
Chỉ trách hắn quá tự phụ và xem thường gia tộc Công Tôn
Tiết Linh Vận nghĩ một lát rồi nói hơi tiếc nuối:
- Hắn đánh bại được Công Tôn Vũ, có thể thấy thực lực không hề tầm thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật ra, phi kiếm hắn dùng để đánh bại Công Tôn Vũ, em nhìn không rõ lắm
Tiết Phong nói bằng thần sắc cổ quái:
- Hình như phi kiếm của hắn có chút môn đạo
- Anh, nếu là anh, anh có chắc đỡ được phi kiếm đó không
Tiết Phong lắc đầu:
- Có lẽ cũng rất khó
Tiết Linh Vận kinh ngạc nói:
- Không phải chứ, mặc dù anh còn cách Kim Đan Kỳ một bước, nhưng luận về thực lực, những người Kim Đan Kỳ bình thường đều không phải là đối thủ của anh
- Giờ thảo luận điều này chẳng có ý nghĩa gì, chúng ta đi thôi
Trang 40# 6
Công Tôn Vũ là ai cơ chứ
Thực lực của y ở Hoàng Thành có thể không phải đứng đầu, nhưng địa vị nhất định rất cao
Với tính cách cao ngạo của y, chẳng lẽ lại cam chịu như vậy sao
Đương nhiên là không thể nào
Vì vậy khi Tần Mục rời đi, hắn đã nói với Tiết Phong và Tiết Linh Vận:
- Cứu y cũng chẳng có ích gì đâu, y vẫn sẽ chết thôi
Câu này không phải là đùa
Ấn tượng của hắn đối với hai người Tiết Phong rất tốt
Nếu lúc đó hắn muốn giết Công Tôn Vũ, chắc chắn hai người đó sẽ ra tay chặn lại, hắn không cần thiết phải gây thù với hai người
Đương nhiên, hắn không phải muốn bỏ qua cho Công Tôn Vũ, chỉ là dời ngày chết của y về sau một chút
Mấy ngày này Yến Băng Ngưng thi thoảng lại chạy đến tìm hắn, hình như sợ hắn không từ mà biệt, rời khỏi Hắc Thạch Thành thật vậy
Yến Băng Ngưng rời đi, Tần Mục ở lỳ trong nhà khách tu luyện, bắt đầu đi vào kỳ Trúc Cơ
Tần Mục đã từng hỏi Yến Băng Ngưng vài câu hỏi về kỳ Trúc Cơ, khiến cô lườm mấy lần
Trong lòng Yến Băng Ngưng, cô nghĩ Tần Mục đã đột phá kỳ Trúc Cơ từ lâu, nếu không sao có thể đánh bại được Phương Vô Ngân, sao đánh bại được Công Tôn Vũ
Đương nhiên, cuối cùng Yến Băng Ngưng vẫn nói cho Tần Mục một vài kiến thức cơ bản
- Trúc Cơ Đan
Tần Mục biết được từ phía Yến Băng Ngưng rằng đột phá kỳ Trúc Cơ bắt buộc phải uống Trúc Cơ Đan, nếu không xác suất thành công không đến 1%, mà còn có khả năng bị tụt cấp
Mặc dù Tần Mục là Đan Sư, nhưng hắn không biết phương thuốc của Trúc Cơ Đan, không thể luyện chế được
Hắc Thạch Thành lại không có bán trúc Cơ Đan, chỉ có Hóa Thiên Tông và Thu Thủy Tông mới có
Tần Mục đã giết chết Phương Vô Ngân, đồng nghĩa với việc đắc tội với Thu Thủy Tông
Cộng thêm việc hắn gần gũi với Từ Lạc Lạc và Trần Quyên, Hóa Thiên Tông có lẽ cũng không chấp nhận hắn nữa
Muốn lấy được Trúc Cơ Đan từ hai đại tông môn này rất khó khăn
Tần Mục do dự rất lâu, quyết định không dùng Trúc Cơ Đan để đột phá lên kỳ Trúc Cơ
Dù sao thì hắn không giống với người tu chân ở thế giới Thiên Châu
Thực lực của hắn vốn đã vượt qua kỳ Trúc Cơ, có lẽ sẽ có kỳ tích thì sao
Sự thật giống như những gì Tần Mục đã định liệu
Mọi người nói không có Trúc Cơ Đan thì rất khó để đột phá lên kỳ Trúc Cơ, nhưng đối với hắn, thì lại đơn giản như ăn cơm uống nước vậy
Chỉ cần dựa vào cách hít thở bình thường, hít linh khí đất trời, là có thể đột phá, về cơ bản không gặp phải khó khăn gì, mọi việc rất suôn sẻ
- Kỳ Trúc Cơ
Tần Mục không có khái niệm gì về kỳ Trúc Cơ, nhưng khi luồng chân khí màu tím bộc phá ra gấp nhiều lần, sức mạnh tinh thần đều tăng rõ rệt, hắn biết rằng mình đã đột phá lên kỳ Trúc Cơ
Tần Mục đến thế giới Thiên Châu chỉ hơn 10 ngày, đã đột phá lên một cảnh giới mới, đây là điều không thể tin nổi đối với người thường
Nhưng Tần Mục không cảm thấy chút kinh ngạc nào, kỳ Trúc Cơ không phải là điều mà hắn yêu cầu
Hắn muốn dùng thời gian ngắn nhất đột phá Nguyên Anh, hoặc là trên cả Nguyên Anh
Hiện tại, Tần Mục vẫn đang dùng cách nửa cổ võ nửa tu chân để chiến đấu
Có lẽ chỉ khi đạt đến kỳ Nguyên Anh, hắn mới thực sự chiến đấu theo phương pháp tu chân, hoàn toàn thích ứng với thế giới Thiên Châu
- Củng cố thêm tu vi một chút đi
Tần Mục tiếp tục ngồi trên giường, vận chuyển đan điền, củng cố lại tu vi Trúc Cơ
Nhưng không lâu sau, đột nhiên hắn mở mắt ra, miệng nở nụ cười lạnh lùng
- Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng tới rồi
Vù
Một luồng kình khí bỗng bay vào từ bên ngoài mà không hề báo trước, xuyên qua tường phòng, dường như muốn giết luôn cả hắn
- Chút tài mọn
Tay phải Tần Mục giơ ra, dùng bàn tay đập vào luồng khí đó, luồng kình khí rắn rỏi kia bỗng biến mất tăm
- Ý, hơi hay đấy nhỉ
Một tiếng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang vọng trong căn phòng:
- Rõ ràng chỉ vừa mới đột phá kỳ Trúc Cơ, mà đỡ được một đòn của ta
- Công Tôn Vũ đâu, y không đến cùng ngươi sao
Tần Mục điềm đạm hỏi
- Xem ra ngươi cũng không ngốc đấy nhỉ, biết rằng công tử ta phái ta đến
Người trong bóng tối cười lạnh nói:
- Công tử của ta đang đợi ngươi trong khu rừng ngoài thành, đi theo ta một chuyến đi
Vừa dứt lời, Tần Mục đang ngồi trên giường bỗng nhìn thấy một tấm lưới bổ về phía hắn, sau đó quấn chặt chân tay hắn lại
Tần Mục bị trói, rồi cửa phòng mở ra, một người già hơi mập bước vào
- Xem ra công tử đã đánh giá cao thực lực của ngươi, làm ta mất công đi chuyến này rồi
Người già hơi mập thấy đã trói được Tần Mục, mặt lộ vẻ khinh thường:
- Nhưng ngươi mới chỉ đạt kỳ Trúc Cơ thôi, “Hồng Anh Tác” này là pháp khi do một vị đại năng kỳ Nguyên Anh của Công Tôn gia chúng ta luyện chế được
Còn ta cũng có tu vi kỳ Kim Đan, nếu như vậy mà còn không bắt được ngươi thì đúng là bất thường
Tần Mục mặc kệ cho Hồng Anh Tác trói mình lại, cũng không giãy giụa, hắn nhìn ra bên ngoài, rồi lại hỏi:
- Công Tôn Vũ chỉ phái mình ngươi đến bắt ta
Người già mập hơi ngớ người rồi tức giận nói:
- Tên tiểu tử kia, ngươi dám khinh thường ta
- Nên nói là các ngươi xem thường ta mới phải chứ
Tần Mục vốn tưởng rằng Công Tôn Vũ lần này đến báo thù nhất định đã chuẩn bị hùng hậu, nhưng không ngờ lại khinh miệt hắn như vậy
Thật ra đứng từ góc độ người ngoài, một người kỳ Kim Đan cần pháp khí do đại năng Nguyên Anh luyện chế đến bắt một tên tiểu tử kỳ Trúc Cơ hơn 20 tuổi, đã coi là rất coi trọng, thậm chí phí tài của người đó rồi
Dù là Tiết Phong, Tiết Linh Vận hay Công Tôn Vũ, đều chỉ coi Tần Mục là người bằng vai phải lứa
Mấy ngày trước Tần Mục đã thể hiện thực lực kinh người khi ở Thành Chủ Phủ, nhưng họ cũng không hề nghĩ rằng Tần Mục sẽ có tu vi trên Kim Đan
Vì thế phái người già mập này tới, Công Tôn Vũ tự cho rằng đã chắc phần thắng rồi
- Tiểu tử, nể mặt ngươi ngoan ngoãn như vậy, ta không tra tấn ngươi nữa
Đương nhiên, khi đến khu rừng, công tử nhà ta hành hạ ngươi thế nào thì ta không quản được, ngươi hãy chuẩn bị tâm lý trước đi
- Được thôi, ta đi với ngươi một chuyến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Mục “khuất phục”
Vốn hắn đợi Công Tôn Vũ hiện thân, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để giết đối phương, giải quyết việc này
Nhưng không ngờ Công Tôn Vũ không đến, chỉ phái một người kỳ Kim Đan đến bắt hắn, còn y ở ngoài thành đợi
- Tiểu tử, ta cởi trói nửa người dưới của ngươi, ngươi đi theo ta
Đừng có ý chạy trốn, vì chỉ cần ta đọc một câu thần chú, là có thể khiến Hồng Anh Tác thít chặt lại, ngươi không động đậy được đâu
Và thế là, Tần Mục “ngoan ngoãn” đi theo người già kia ra khỏi nhà khách, lại ra khỏi Hắc Thạch Thành
Trong một khu rừng bên ngoài Hắc Thạch Thành, Công Tôn vũ và hai người mặc một bộ áo đen đã đợi ở đó từ lâu
- Công tử, tôi đã làm tròn nhiệm vụ, đưa người tới đây rồi
Công Tôn Vũ có địa vị không thấp ở trong gia tộc Công Tôn, người già kỳ Kim Đan kia vẫn phải hành lễ với y
- Công Tôn Vũ, ngươi đúng là phí phạm mạng sống mà anh em nhà Tiết Phong đã xin cho ngươi, không biết tự yêu bản thân mình gì hết
Tần Mục không hề giống bị bắt, miệng còn cười lạnh châm chọc
Lần trước Công Tôn Vũ bị một kiếm của Tần Mục làm trọng thương, đến tận giờ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, vì vậy khi y gặp phải Tần Mục vẫn sợ theo bản năng
Nhưng nhìn thấy Tần Mục bị Hồng Anh Tác trói chặt, y lại yên tâm
- Tần Mục, đến giờ ngươi còn muốn dọa ta, hôm nay ta nhất định phải hành hạ ngươi cho đến chết
Trang 40# 7
Tần Mục chẳng hề có hứng thú với Công Tôn Vũ, nhìn qua hắn một lát rồi nhìn thẳng sang hai người áo đen phía sau
- Người cổ võ
Tần Mục chau mày, hắn không cảm nhận được khí tức tu chân trên hai người áo đen này, mà chỉ cảm nhận được khí tức cổ võ
Hơn nữa, đây là hai cao thủ siêu việt cấp đế
Người cổ võ cấp đế siêu việt, đồng nghĩa với kỳ Kim Đan ở Thiên Châu
Đương nhiên, đây chỉ là luận về thực lực mà thôi
Người tu chân ngoài việc có thực lực mạnh mẽ, họ còn biết sử dụng thuật pháp huyền diệu, và những pháp bảo linh vật
Cũng có nghĩa là cao thủ cấp đế siêu việt nếu đánh thật, thì không thắng được kỳ Kim Đan
- Mắt ngươi nhìn đi đâu thế
Công Tôn Vũ thấy đến lúc này mà Tần Mục vẫn còn lơ đãng được, nhưng chẳng hề coi y ra gì, nên tức giận
- Ta sẽ móc mắt ngươi đầu tiên
Công Tôn Vũ bước lên trước một bước
Tần Mục không nhìn xa nữa, mà nhìn vào Công Tôn Vũ
Công Tôn Vũ bị nhìn, trong lòng bắt đầu sợ, bước chân dừng lại giữa chừng
Tần Mục nực cười nói:
- Ta không nhìn ngươi thì ngươi bảo ta xem thường ngươi
Ta nhìn ngươi ngươi lại sợ
Con cháu nhà danh giá khó chiều thật
- Công tử, Hồng Anh Tác không những trói chặt hành động của hắn, mà còn trói được cả linh lực nữa
Giờ đây trông hắn rất bình thường, thật ra chỉ là một phế nhân thôi, đừng sợ
Người già nhắc nhở
- Ai bảo ta đang sợ chứ
Công Tôn Vũ mắng người già, khiến người già rất ảo nảo và hơi tức giận
Rõ ràng đang sợ, ai mà chẳng nhận ra chứ
Công Tôn Vũ nghĩ đến việc Hồng Anh Tác là pháp bảo một đại năng kỳ Nguyên Anh luyện chế ra, có lẽ sẽ không mất hiệu nghiệm, nên mới dồn hết lòng dũng cảm, bước đến trước mặt Tần Mục
Thấy Tần Mục hình như không động đậy được, chỉ giương mắt nhìn hắn bước tới, Công Tôn Vũ thầm an tâm
- Tần Mục, chẳng phải ngươi thích chơi phi kiếm sao, hôm nay ta cũng sẽ chơi cùng ngươi
Công Tôn Vũ giơ tay, một thanh phi kiếm nhỏ bé xuất hiện trong tay hắn
Từ khi đột phá kỳ Trúc Cơ đến nay, y đã không còn sử dụng phi kiế nữa, nhưng giờ đây, y muốn dùng thanh phi kiếm này để hành hạ Tần Mục đến chết
- Đợi chút đã
Đột nhiên Tần Mục nói
Công Tôn Vũ ngớ người, cảnh giác nói:
- Ngươi còn định giở trò gì
- Không, ta chỉ muốn nhân lúc này nói với ngươi một bí mật
Tần Mục bình tĩnh nói
- Bí mật gì
- Đến gần đây chút nữa, ta nói cho
- Ta đâu phải tên điếc, chẳng lẽ không nghe thấy hay sao
Tần Mục cười nhạo:
- Chẳng lẽ ngươi không dám đến
- Hừ, có gì không dám
Công Tôn Vũ lại bước về phía trước một bước
Giờ khoảng cách giữa hai người chỉ còn chưa đầy hai thước
- Được rồi, ta nhầm người rồi, không ngờ Công Tôn công tử cũng gan dạ lắm
Tần Mục thở dài rồi nói:
- Nhưng bí mật mà ta muốn nói cho ngươi biết là, ngươi bị người khác bán đứng rồi
- Gì cơ
Công Tôn Vũ mặt biến sắc:
- Ai bán đứng ta
Tần Mục nhìn về phía người già rồi nói:
- Kìa, chính ông ta bán đứng ngươi
Người giá vốn đứng bên cạnh xem kịch vui, thấy Tần Mục bỗng nhiên quay mũi mâu vào người mình, lại thấy Công Tôn Vũ đang nghi ngờ nhìn về phía mình thật, nên rất tức giận
Không phải y tức giận Tần Mục, mà là giận Công Tôn Vũ
- Công Tôn Vũ, nếu như ngươi tin hắn, thì coi như mắt ta mù, đến giúp ngươi việc này
Người già chỉ muốn đánh một đòn về phía Công Tôn Vũ, sự vu oan giá họa vô lý này, mà y lại tin là thật sao
Công Tôn Vũ tỉnh ra, hét lên với Tần Mục:
- Mưu kế ngu ngốc này của ngươi, muốn châm ngòi ly gián sao, tưởng rằng ta sẽ tin à
Tần mục cười nói:
- Sao ta cảm thấy suýt nữa thì ngươi tin rồi
- Nói bậy, ta không hề tin
An lão là trợ thủ đắc lực của ta từ trước tới nay
Nếu như hôm nay không có ông ấy, ta không bắt được ngươi
Ta không có lý do gì để nghi ngờ ông ấy
Công Tôn vũ cật lực giải thích
Mặc dù có ý giả bộ làm người tốt, nhưng người già nghe xong câu này vẫn giãn nét mặt ra một chút
- Thế thì chưa chắc
Đột nhiên Tần Mục lắc đầu
- Chưa chắc cái gì
- Thôi, ta nói thật với ngươi nhé
Thật ra y đã ghét ngươi từ lâu rồi
Vừa rồi bọn ta đã thương lượng rất lâu trong nhà khách, quyết định hợp lực đối phó với ngươi
Vì vậy ta chỉ giả bộ bị bắt tới đây thôi
Tần Mục cười nói
Công Tôn Vũ từng bị lừa một lần, lần này thông minh ra, không tin nữa, cười nhạo nói:
- Dùng một trò đến hai lần, có gì vui sao
- Ta nói thật, ngươi không tin à
- Ta tuyệt đối không tin, An lão rất trung thành với ta, nhất định sẽ không phản bội ta
- Nói thế thì sớm quá
Tần Mục cười lạnh, Hồng Anh Tác đang quấn trên người hắn bỗng lỏng ra
- Ngươi…
Công Tôn Vũ kinh hoàng trừng mắt, nhưng giờ khoảng cách giữa hai người đã quá gần, một đòn của Tần Mục đánh vào ngực y
Bốp
Công Tôn Vũ như bị sét đánh trúng, cơ thể không ngừng bay về phía sau, máu phun ra từ miệng
- Này, còn đợi gì nữa, chẳng phải đã nói trước rồi sao, mau ra tay đi
Lúc này Tần Mục còn nói lớn với người già
Công Tôn Vũ chỉ cảm thấy đầu óc như nổ tung, một cơn giận không thể kìm nổi đang trào lên
Lần này y đã tin Tần Mục tuyệt đối
- Công Tôn An, tên phản đồ này, ngươi phản bội ta
Công Tôn Vũ hét lớn
Người già ngớ người, rồi nói:
- Không, không phải ta, ta không cùng hắn…
- Công Tôn An, không cần xảo biện nữa
Lúc này, hai người áo đen bước lên, cảnh giác nhìn Công Tôn An:
- Nếu không phải ngươi hợp mưu với hắn, sao hắn có thể thoát khỏi Hồng Anh Tác
- Điều này…ta cũng không biết
Công Tôn An không giải thích được
Y chưa từng gặp phải chuyện này
- Công Tôn huynh, đã đến nước này rồi, đừng giả vờ nữa
Hai chúng ta hợp sức, có lẽ đối phó được với họ đấy
Tần Mục nói bên cạnh
- Đồ khốn, ngươi im miệng cho ta
Công Tôn An thật sự muốn tát chết Tần Mục
Nhưng hai người áo đen nhìn y chằm chằm, có lẽ chỉ cần y động đậy là gặp phải sự tấn công điên cuồng của hai người này
- Giết, giết cả hai cho ta
Công Tôn Vũ đã không muốn nghe Công Tôn An giải thích nữa
Hai người áo đen nhìn nhau, cơ thể phát ra khí thế kinh hãi của cấp đế siêu việt
Luồng khí tức này, đồng thời cũng có tác dụng lên người Công Tôn An
Hai người đó rõ ràng muốn hợp lực giết Công Tôn An rồi đối phó với Tần Mục
Tần Mục ngáp nói:
- Công Tôn huynh, thực lực của hai người này rất tầm thường, có lẽ không cần ta phải ra tay giúp huynh đúng không
Ta xem một lúc, đợi khi nào huynh cần ta thì nói với ta một tiếng
Công Tôn An nghe vậy, tức đến nỗi gân xanh nổi lên
Nhưng lúc này, hai người áo đen đã tấn công mạnh mẽ, khiến y không đối phó được
Tần Mục đứng bên cạnh xem kịch hay, thật ra hắn cảm thấy hai người này là cường giả cấp đế siêu việt, muốn đối phó với Công Tôn An cũng hơi khó, quan trọng là hai người này phải phối hợp với nhau
Nhưng rất nhanh, khi Tần Mục nhìn thấy thân pháp vô tướng vô hình của hai người áo đen, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi lớn
- Mị Ảnh Thần Công
Tần Mục nhớ về thân pháp này, đương nhiên không phải vì thân pháp này thần kỳ
Mà là bởi lẽ khi xưa hắn bị mất sức mạnh, bị Long Vô Minh chặn lại, đã được Triệu Thiên Vũ và hai sư phụ của cô ấy cứu
Hai sư phụ của Triệu Thiên Vũ chẳng phải đã đẩy lùi Long Vô Minh bằng Mị Ảnh Thần Công sao
Trên người không có khí tức tu chân, chỉ có khí tức của người cổ võ, lại biết sử dụng Mị Ảnh Thần Công, Tần Mục gần như chắc chắn rằng hai người này chính là sư phụ của Triệu Thiên Vũ
Mị Ảnh Thần Công thực sự rất siêu việt, nếu không năm xưa hai người cũng không thể nhờ vào loại thần công này đánh đuổi Long Vô Danh
Lúc đầu hai người chỉ là cấp đế, giờ đã vượt cấp đế, Mị Ảnh Thần Công cũng càng mạnh thêm
Hai người liên thủ, hoàn toàn áp chế Công Tôn An
Công Tôn An là cường giả kỳ Kim Đan, nhất định có vô số thủ đoạn
Nhưng giờ đây đang bị áp chế, không thể thi triển được gì, nên rất khó chịu
- Công Tôn An, hãy giơ tay chịu trói đi, một mình ngươi không chống lại được hai bọn ta đâu
- Hừ, các ngươi chỉ là đám người hoang dại không biết mọc ra ở đâu, không phải là người tu chân
Ngươi tưởng rằng dựa vào thân pháp cổ quái kia là áp chế được ta sao, mơ à
Lúc này Công Tôn An cũng không còn tâm trạng nào để giải thích nữa, đã bị hiểu lầm, thì cứ kệ đi, dù sao thì y cũng thật sự khó chịu về tên ngốc Công Tôn Vũ
- Đây là do các ngươi ép ta, đi chết hết cho ta đi
Công Tôn An điên cuồng hét, một luồng sáng chói chang tỏa ra từ người y
Sắc mặt hai người áo đen cùng biến đổi, họ đều không ngờ rằng bỗng nhiên Công Tôn An lại bộc phát ra nguồn sức mạnh này
Ầm
Chính trong lúc này, đột nhiên xảy ra biến cố, khiến hai người cùng kinh hoàng mở to mắt
Công Tôn An đang chuẩn bị xuất chiêu lớn bỗng nhiên bị một bóng người xuất hiện từ trên trời lao xuống đạp xuống đất, cơ thể hơi mập găm vào trong mặt đất
- Ngươi…Ngươi…
Hai người đã nhìn ra được Tần Mục, lòng thầm kinh ngạc về sức mạnh của Tần Mục
Một cao thủ Kim Đan mà bị đạp xuống đất, thật đáng kinh ngạc
Đồng thời, họ lại thấy khó hiểu
Chẳng phải Tần Mục và Công Tôn An là một bọn sao, sao đột nhiên hắn lại ra tay với Công Tôn An chứ
Công Tôn An không chết, y ngẩng đầu dậy, giận dữ nhìn Tần Mục:
- Ngươi…
- Ngươi đã không cần phải tồn tại nữa, xuống địa phủ báo danh đi
Ầm
Lời Tần Mục vừa dứt, hắn giẫm lên người Công Tôn An, chân dồn sức, đạp đến nỗi mặt đất nứt ra, xuất hiện một cái hố sâu mấy mét
Cơ thể phải chịu sức mạnh này, dù Công Tôn An có lợi hại đến mấy, cũng không thể nào sống sót được
Vốn Tần Mục định trêu chọc Công Tôn Vũ, khiến họ tự đấu đá nhau
Nhưng khi nhìn thấy hai sư phụ của Triệu Thiên Vũ, hắn không còn hứng thú với điều đó nữa, càng không đủ kiên nhẫn để đợi thêm
- Khinh Tuyết đang ở đâu
Ánh mắt Tần Mục nhìn chằm chằm vào hai người, dù hai người này gián tiếp có ơn với hắn, nhưng giờ đây hắn không còn đủ sức giữ bình tĩnh nữa
Đến thế giới Thiên Châu, mục đích chủ yếu của hắn là tìm Diệp Khinh Tuyết
Thế giới này có lẽ lớn hơn cả địa cầu
Hắn vốn còn dự đoán phải bỏ rất nhiều thời gian mới tìm được, nhưng không ngờ lại may mắn như vậy, gây sự với Công Tôn Vũ là tìm được hai người này
- Diệp Khinh Tuyết
Trong tu chân chú trọng đến lực sát thương, lực công phá và phạm vi công phá không bằng cổ võ
Tần Mục giẫm nứt mặt đất, hai người đương nhiên nhận ra đây là sức mạnh nội kình của cổ võ
Mà bây giờ, Tần Mục dường như lại quen Diệp Khinh Tuyết, khiến hai người này vừa cảnh giác vừa mừng rỡ
Trong thế giới Thiên Châu này lại gặp được người ngoại giới sao
- Ngươi là ai
- Hai người không nhớ ra tôi ư
Tần Mục chau mày, nhắc họ:
- Năm xưa hai người đã dẫn theo Diệp Khinh Tuyết ngay trước mặt tôi, vậy mà đã quên nhanh vậy rồi sao
Hai người suy nghĩ một lát đột nhiên kinh ngạc nói:
- Là cậu
Cũng chẳng trách hai người không nhận ra được, dù sao thì lúc đó Tần Mục đã mất sức mạnh, chỉ là một người bình thường mà thôi
Toàn bộ tâm trí của họ đều đặt trên người Diệp Khinh Tuyết, nên không hề chú ý đến Tần Mục
Giờ đây, sức mạnh bộc phát của Tần Mục khi giết chết người kỳ Kim Đan đã khiến họ không thể nào tìm được mối quan hệ giữa người ngày trước và bây giờ
- Xem ra hai người nhớ ra rồi
Tần Mục điềm đạm nói:
- Tôi đã từng đến Tinh Nguyệt Tông tìm hai người, nhưng Triệu Thiên Vũ nói rằng hai người và Khinh Tuyết đã biến mất ở tế đàn
Giờ đây hai người lại ở cùng người của gia tộc Công tôn, còn Khinh Tuyết đâu
Hai người thấy thực lực đáng sợ của Tần Mục, không dám đấu với Tần Mục
Và ít nhất họ và Tần Mục đều đến từ ngoại giới
Ở Thiên Châu này, bỗng có một sự gần gũi, cũng không muốn đấu với Tần Mục
- Tần Mục, cậu đừng hiểu lầm
Diệp Khinh Tuyết không sao, giờ đây cô ấy sống tốt hơn bất kỳ ai
Tần Mục nghe vậy thở phào rồi lại hỏi:
- Hai người đã trở thành tùy tùng của Công Tôn Vũ, chẳng lẽ Khinh Tuyết cũng đang ở Công Tôn gia
- Cái này…
- Sao lại ấp a ấp úng như vậy
- Tần Mục, tế đàn chúng tôi dùng để đến Thiên Châu đã bị phá vỡ rồi
Hơn nửa năm nay, chúng tôi luôn tìm cách để quay về nhưng chẳng có thu hoạch gì hết
Thế giới Thiên Châu rất thần kỳ, nhưng tuổi hai người đã rất lớn, thiếu mất lòng nhiệt huyết, họ không thích ứng lắm với thế giới xa lạ này
Họ chỉ muốn sống một cuộc đời vô lo vô ưu trong giới thế tục
- Chúng tôi sẽ nói tất cả việc liên quan đến Diệp Khinh Tuyết cho cậu
Nhưng cậu cũng phải nói với chúng tôi cậu làm thế nào để đến được thế giới Thiên Châu
Tần Mục không ngờ hai người lại đề ra yêu cầu này, hắn suy nghĩ một lát rồi nói:
- Tôi có thể đưa hai người ra ngoài, nhưng hai người phải hứa với tôi một việc
- Cậu nói đi
Hai người nghĩ đến việc về được thế giới cũ, đều hơi kích động
- Sau khi hai người quay về, phải giúp tôi thanh trừ yêu thú
Với thực lực hiện tại của hai người, việc này không khó khăn
Hai người họ đều là cao thủ vượt cấp đế, yêu thú ngoại giới chỉ là những yêu thú cấp thấp với cấp 2, 3, có họ chủ trì đại cục, nếu không diệt trừ được hết yêu thú, ít nhất cũng ổn định được thế cục
- Được, tôi đồng ý với cậu
Hai người đều khâm phục Tần Mục, dù là đang ở thế giới Thiên Châu, nhưng Tần Mục vẫn quan tâm đến thế cục hỗn loạn của ngoại giới
- Ừm, chỗ này không tiện, chúng ta đến Hắc Thạch Thành rồi nói
Tần Mục nói đoạn, rồi lại nhìn sang Công Tôn Vũ đang ngồi ngớ người trên mặt đất, nói:
- Tôi phải giết người này, hai người không có ý kiến gì chứ
- Không, ngươi không được giết ta
Công Tôn Vũ sợ đến nỗi mặt trắng bệch
Đến bây giờ y vẫn chưa hiểu mọi chuyện, nhưng y biết rằng, có lẽ ngày hôm nay y sẽ phải chết ở đây thật
Y không thể ngờ rằng, Tần Mục lại là người đáng sợ như vậy
Hoàng Thành có hàng nghìn hàng vạn thiên tài, định nghĩa của y về Tần Mục cũng chỉ là thiên tài hàng đầu mà thôi
Nhưng giờ đây y biết mình đã sai
Thiên tài là chỉ những người xuất sắc trong hội đồng trang lứa mà thôi
Còn Tần Mục, không thể coi là đồng trang lứa
Thực lực của hắn đã vượt xa bất kỳ ai đồng trang lứa
Cuối cùng lần này Công tôn Vũ không hống hách nữa mà đã nhún nhường một chút
Nhưng Tần Mục cảm thấy thật khó nghe
Tên này vừa ra vẻ đáng thương vừa uy hiếp người khác
Hai người cũng chẳng thèm để ý đến loại người như Công Tôn Vũ, họ nói với Tần Mục:
- Thật ra cậu có lẽ cũng đoán được rồi
Chúng tôi trở thành người của gia tộc Công Tôn, vậy thì Diệp Khinh Tuyết nhất định cũng ở trong gia tộc Công Tôn
- Chẳng lẽ Khinh Tuyết có mối quan hệ gì với gia tộc Công Tôn
- Mẹ của Diệp Khinh Tuyết mang họ Công Tôn
Hai người nói câu này quá bất ngờ, khiến Tần Mục không nói được gì
Không biết chừng Công Tôn Vũ là họ hàng với Diệp Khinh Tuyết
Giờ Công Tôn Vũ cũng nghe được vài thông tin từ cuộc nói chuyện giữa hai người nói, y vội vàng nói:
- Tần Mục, ngươi là bạn của Khinh Tuyết sao
Vậy thì ngươi càng không thể giết ta
Ta là anh họ của Khinh Tuyết, quan hệ giữa hai bọn ta rất tốt
- Chắc chắn Khinh Tuyết sẽ không có quan hệ tốt với loại người như ngươi
Tần Mục cười lạnh, một đường kiếm xẹt ra, lập tức xuyên một lỗ giữa trán Công Tôn Vũ
Hắn biết có lẽ Công Tôn Vũ là anh họ của Diệp Khinh Tuyết thật, nhưng hắn biết tính tình của Diệp Khinh Tuyết, không cùng loại người với Công Tôn Vũ
- Cậu không cần để tâm đâu
Sự thực đúng như cậu nói vậy
Công Tôn Vũ thường xuyên bám dính lấy Diệp Khinh Tuyết, nhưng Diệp Khinh Tuyết không để ý đén y
- Ừm, chúng ta đến Hắc Thạch Thành rồi nói tiếp
Ba người cùng về Hắc Thạch Thành, nói chuyện rất lâu
Hai sư phụ của Triệu Thiên Vũ đã nói tất cả mọi thứ về việc sau khi họ đến Thiên Châu
Nghỉ ngơi một ngày sau, Tần Mục và hai người cùng vào sơn mạch Thiên Ma
Sơn mạch Thiên Ma có địa hình rất phức tạp
Tần Mục lần này đi vội ra ngoài, cũng để tâm ghi nhớ vị trí của cửa xuyên giới, chỉ đi tìm theo cảm giác
Hơn nữa, nói thật ra là, mặc dù hai sư phụ của Triệu Thiên Vũ đã là cao thủ vượt cấp Đế, nhưng bước vào sâu trong sơn mạch Thiên Ma họ cũng rất khó đi
Tần Mục đi theo cũng là để đảm bảo an toàn cho hai người họ
Đi lòng vòng trong sơn mạch Thiên Ma mất ba ngày, Tần Mục mới tìm được vị trí của cửa xuyên giới
Trong ba ngày này, có Tần Mục dẫn đường, cũng coi như là an toàn, không gặp phải yêu thú cấp yêu vương
Hai người vui vẻ đi về qua cửa xuyên giới, Tần Mục cũng vội về lại Hắc Thạch Thành
Sắp xếp lại chút đồ đạc trong nhà khách, Tần Mục liền chuẩn bị đến Hoàng Thành
Nhưng nghĩ một lát, hắn lại quay về, tới Thành Chủ Phủ
Hắn vẫn hơi khó nghĩ về Yến Băng Ngưng
Mấy ngày trước vừa hứa với cô rằng sẽ không rời khỏi Hắc Thạch Thành, nhưng giờ hắn lại đành phải thay đổi quyết định
Hắn phải đến Hoàng Thành tìm Diệp Khinh Tuyết
Do dự một lát ở ngoài cửa Thành Chủ Phủ, đang chuẩn bị đi vào, thì đột nhiên có một người đi ra ngoài
Yến Băng Lam
- Tần Mục, cậu…Cậu chưa chết sao
Yến Băng Lam nhìn thấy Tần Mục, như vô cùng kinh ngạc
Tần Mục nghe vậy liền lườm:
- Tôi sống tốt lắm, sao lại chết được
- Nhưng…Công Tôn Vũ không tìm đến cậu sao
Yến Băng Lam dám đoán rằng Công Tôn Vũ nhất định sẽ báo thù Tần Mục
Nhưng sao hắn vẫn an bình đứng đây
- Y quả thật là đã đến tìm tôi
- A
Yến Băng Lam bình thường luôn lạnh lùng giờ bỗng biến sắc trước Tần Mục
Nghĩ thử mà xem, sự thay đổi nét mặt của cô từ sau khi gặp Tần Mục có lẽ nhiều hơn số lần trong suốt cả đời cô
- Cậu và Công Tôn Vũ hòa giải rồi sao
- Sao có thể hòa giải được chứ, tôi và y thuộc vào hàng không chết không xong đúng chứ
- Vậy cậu…Không chết không xong, chẳng lẽ…
Yến Băng Lam ý thức được ý của lời nói Tần Mục
- Không chết không xong, tôi không chết, đương nhiên là y gặp nạn rồi
Tần Mục cảm thấy việc hắn giết Công Tôn Vũ không thể giấu được, nên cũng chẳng thèm giấu
- Cậu giết Công Tôn Vũ rồi ư
Yến Băng Lam vẫn không thể chấp nhận được
Đây là con cháu của dòng dõi gia tộc Công Tôn Hoàng Thành, vậy mà đã bị người đang đứng trước mặt cô giết chết
Vậy mà lúc đầu, cô còn khinh thường người này
- Tự y tìm đến cái chết, tôi không ngăn được
Haiz, ngu ngốc chính là thế này đó
Tần Mục giả bộ lắc đầu:
- Thôi, không nói về tên ngốc đó nữa, Băng Ngưng có đây không
Yến Băng Lam ngớ mất mấy giây rồi đột nhiên tỉnh ra:
- Cậu tìm Băng Ngưng có việc sao
- Thật ra…Tôi đến để tạm biệt cô ấy, nhưng tôi nghĩ cô ấy có thể sẽ không chịu, nên phiền cô chuyển lời giúp tôi
Tần Mục nhìn cô ấy rồi nói:
- Mặc dù ấn tượng của cô về tôi không tốt, nhưng đây là chuyện liên quan đến em gái cô, cô mặc kệ thì không hay lắm đúng không
Yến Băng Lam thầm thở dài
Thật ra ấn tượng của cô đối với Tần Mục đã thay đổi từ sự khinh thường ban đầu đến sự bái phục
Chỉ đáng tiếc rằng tính cô là vậy, cô sẽ không giải thích với Tần Mục điều gì, có lẽ Tần Mục sẽ hiểu lầm mất
- Tôi sẽ giúp cậu chuyển lời, nhưng cảm xúc của Băng Ngưng không được ổn định lắm
Tần Mục kỳ lạ nói:
- Tôi còn chưa đi cơ mà, sao cô ấy lại không ổn định chứ
- Vì cậu biến mất mấy ngày, nó và tôi đều tưởng rằng cậu đã bị Công Tôn Vũ…
- À, hóa ra là vậy
Tần Mục sờ lên mũi nói:
- Vậy cô nói với cô ấy một chút, cảm ơn những điều cô ấy đã dạy tôi, rất có ích với tôi
Có lẽ làm vậy cô ấy sẽ vui hơn một chút
- Băng Ngưng đã dạy cậu sao
Yến Băng Lam cảm thấy Tần Mục đang nói ngược
Băng Ngưng chẳng phải luôn gọi Tần Mục là sư phụ sao
Chẳng lẽ có đạo lý đồ đệ dạy lại sư phụ
Huống hồ Tần Mục thần thông quảng đại như vậy, Băng Ngưng có thể dạy hắn được gì chứ
- Cô cứ nói vậy đi, cô ấy sẽ hiểu
Tần Mục biết rằng chỉ cần Yến Băng Lam nói với Yến Băng Ngưng như vậy, Yến Băng Ngưng sẽ biết hắn không sao
Bởi lẽ đây là bí mật nhỏ giữa họ, không có người thứ ba biết
- Ừm, tôi sẽ chuyển lời, đúng rồi, cậu chuẩn bị đi đâu
- Hoàng Thành
- Hoàng Thành là một nơi tốt, ở đó có rất nhiều thiên tài tuấn kiệt…Gì cơ, cậu muốn đến Hoàng Thành
Đột nhiên Yến Băng Lam thất thanh
Gia tộc Công Tôn là gia tộc đệ nhất ở Hoàng Thành, thế lực rất lớn mạnh, nói là một tay che trời cũng không quá
Tần Mục vừa giết Công Tôn Vũ của gia tộc Công Tôn, không trốn nhà Công Tôn, mà còn chạy đến Hoàng Thành sao
Yến Băng Lam đã không thể dùng ngôn từ hình dung Tần Mục nữa
- Không cần ngạc nhiên đâu, tôi đã biết rất nhiều về thế lực của gia tộc Công Tôn rồi
Tần Mục đã nói chuyện với hai vị sư phụ của Triệu Thiên Vũ, họ đã nói rõ cho hắn về thế lực của nhà Công Tôn
Mặc dù nhà Công Tôn là một gia tộc có thế lực rất lớn mạnh ở Hoàng Thành, nhưng không phải là độc đoán, có rất nhiều gia tộc và tông môn có thể áp chế Công Tôn gia
Cuối cùng, hắn dặn dò Yến Băng Lam vài câu rồi đi mất
Yến Băng Ngưng là một người rất thích gần người khác
Giờ cô tưởng Tần Mục đã chết
Nếu đột nhiên biết Tần Mục còn sống, mà Tần Mục lại chuẩn bị rời khỏi Hắc Thạch Thành, không biết cô sẽ có hành động kinh người gì
Vì vậy bảo Yến Băng Lam chuyển lời là cách tốt nhất
Thế giới Thiên Châu chia làm bốn hướng, Đông Thiên Châu, Nam Thiên Châu, Tây Thiên Châu và Bắc Thiên Châu
Hắc Thạch Thành là một thành phố nhỏ thuộc rìa Bắc Thiên Châu
Nếu không phải vì nó ở gần sơn mạch Thiên Ma “Đại Hung Chi Địa”, Hắc Thạch Thành nhất định sẽ là một thành phố vô danh, chẳng ai muốn đến đây cả
Hoàng Thành ở trung tâm thế giới Thiên Châu
Mặc dù chỉ là một tòa thành trì, nhưng nó thống lĩnh cả thế giới Thiên Châu, không thuộc vào bất kỳ một châu nào trong tứ đại thiên châu
Hắc Thạch Thành cách Hoàng Thành vài chục vạn dặm
Tần Mục dù có không ăn không uống, có lẽ cũng phải mất nửa tháng
Nhưng nghe nói ở đệ nhất thành tại Bắc Thiên Châu – Vọng Giang Thành có Truyền Tống Trận khổng lồ, có thể đi thẳng tới Hoàng Thành
Vì vậy điểm đến đầu tiên của Tần Mục là Vọng Giang Thành
Vọng Giang Thành không xa lắm, với tốc độ của Tần Mục chỉ cần ba ngày là tới nơi
Nhưng khi Tần Mục bay qua một ngọn núi trong phạm vi Vọng Giang Thành, đột nhiên một luồng điện xẹt từ trên trời xuống, suýt nữa thì đánh trúng vào hắn, khiến hắn giật thót tim
- Mẹ kiếp, sáng bảnh mắt mà còn có sét, chuyện quái gì vậy
Tần Mục cảm thấy luồng điện này không phải là của tự nhiên mà có người phóng ra
Cũng không phải nhằm vào hắn, mà đúng lúc hắn đi qua mà thôi
- Ở dưới sao
Tần Mục nhìn khắp khu rừng bí ẩn phía dưới
Hắn có thể lờ mờ nhìn thấy bên dưới có bóng người, luồng điện vừa rồi có lẽ muốn đánh vào người y
- Ý, có tiền bối độ kiếp ở dưới, thăng lên kỳ Kim Đan
Xung quanh đó có rất nhiều người bị luồng điện vừa rồi thu hút, tụ tập lại
Những người này phần lớn đều là tu sỹ Trúc Cơ, rất ít người Luyện Khí và Kim Đan, kỳ Luyện Khí sợ gặp phiền phức, còn kỳ Kim Đan thì lại khinh thường
Tu sĩ Trúc Cơ vẫn phải bay bằng pháp khí, nhưng dưới chân họ chẳng ai dùng phi kiếm, đều dùng những pháp khí kỳ lạ
Vì thế tu sĩ Trúc Cơ còn dùng phi kiếm như Tần Mục trông thật khác người
Nhưng giờ đây có người đang tăng từ kỳ Trúc Cơ lên Kim Đan, hấp dẫn lôi kiếp, khiến mọi người chú tâm đến đó, không ai để ý đến Tần Mục nữa
- Không biết là ai đang đột phá lên Kim Đan ở gần đây, mà còn dẫn động cả thiên kiếp
- Xem ra Bắc Thiên Châu chúng ta lại sắp xuất hiện một vị thiên tài kiệt xuất rồi
- Trước đó trong số những người trẻ tuổi ở Bắc Thiên Châu chúng ta, chẳng hề có một vị kỳ Kim Đan, vậy mà mấy ngày nay, liên tục có người đột phá, thật là kỳ lạ
- Anh không hiểu rồi
Trước đó không phải họ không đột phá được lên Kim Đan, mà chỉ là đang chèn ép cảnh giới mà thôi
Dù sao thì Kim Đan là một cái mốc rất quan trọng, những thiên tài như họ cần phải tích lũy thật nhiều, để dùng một ít
- Tất cả đều đang chuẩn bị cho tiên cảnh Côn Lôn ba tháng sau
Gần đây Hoàng Thành có lẽ sẽ ngày càng náo nhiệt, thiên tài ở tứ đại Thiên Châu đều hội tụ
- Mặc dù chúng ta không thể tranh phong với những thiên tài cấp cao đó, nhưng nhân cơ hội này đến Hoàng Thành để mở mang tầm mắt cũng tốt
..
Một đám người vốn không quen nhau, nhưng giờ đây lại nói chuyện lao xao
Tần Mục đứng trong đám người, nghe rất cẩn thận
Hắn đã biết về việc tiên cảnh Côn Lôn
Nhưng kỳ Kim Đan phải độ kiếp thì đây là lần đầu hắn nghe nói
Và nghe nói chỉ có nhân tài với tiềm năng xuất chúng mới độ kiếp, thiên kiếp rất nguy hiểm, có thể bị tụt cấp bất kỳ lúc nào, nhưng đó cũng là sự công nhận cho năng lực của họ