- Thì ra Côn Luân tiên cảnh tự lựa chọn người, không phải là tự ý mình lựa chọn có đi vào hay không đi vào
Những người được chùm tia sáng chọn, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, vạn phần kích động
Còn những người không được Côn Luân tiên cảnh lựa chọn, trong lòng phiền muộn, thở dài liên tục
Điều ngạc nhiên nhất là, có rất nhiều Kim Đan kỳ tuyệt đỉnh mà vẫn không được chọn, ngược lại những người mới Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, là nhân vật nhỏ lại may mắn được chọn
Phương pháp chọn lựa của Côn Luân tiên cảnh, có thể là không lựa chọn theo tu vi thiên phú
Chíu
Đúng lúc này bảy tia sáng rơi vào phạm vi của Tam Thần tông
Ba trong số bảy đại công tử được lựa chọn, ngoài ra còn có vài tên Kim Đan và còn có một gã Nguyên Anh
Đương nhiên những người này đều cảm thấy không hề kinh ngạc
Một ngạc nhiên nữa là, Diệp Khinh Tuyết là người được chùm tia sáng chọn, trong khi đó Tần Mục lại không được chọn
- Tần Mục, cái này
Toàn thân Diệp Khinh Tuyết có cảm giác như không thể động đậy, toàn thân tự động
không còn làm chủ
Tần Mục không được chọn, cũng không thể đi Côn Luân tiên cảnh, cô cũng không muốn một mình đi lên
- Sao có thể như vậy được
Lăng Ba liếc nhìn Tần Mục
Cô Nghĩ Tần Mục nhất định sẽ được chọn, cô không nghĩ là mình sẽ đoán sai
- Có biện pháp nào không, để cho Khinh Tuyết được xuống
Tần Mục sốt ruột hỏi thăm
Lăng ba lắc đầu nói:
- Bị chùm tia sáng kia chọn trúng, không thể nào phá giải được đâu
- Cô có biện pháp nào có thể để cho tôi đi lên được
- Tất cả đều không có khả năng, cậu không được chọn, đã chứng tỏ lực lượng quy tắc của Côn Luân tiên cảnh không có ủng hộ cậu
Tần Mục nghe vậy, trong lòng cảm thấy bất an, hắn vừa mới gặp lại Diệp Khinh Tuyết mới có vài ngày, chẳng lẽ lại bị chia cách
Tần Mục chán ghét cái nỗi khổ nhớ nhung, không muốn bị tách khỏi Diệp Khinh Tuyết
Huống chi Côn Luân tiên cảnh tràn ngập bất ngờ, ai biết có nguy hiểm hay không
- Suy nghĩ nhiều cũng không được gì hơn
Tần Mục đột nhiên nhảy lên, đuổi theo Diệp Khinh Tuyết, bay tới Côn Luân tiên cảnh
- Tần Mục, không được liều lĩnh
Lăng Ba nói lớn
Côn Luân cũng có quy tắc riêng, không thể nào tự mình đột phá
Cô biết rõ thực lực của Tần Mục, cũng biết Tần Mục và Diệp Khinh Tuyết có cảm tình, nếu như không cho hắn thử, thì hắn cũng sẽ không chịu
- Tần Mục
Diệp Khinh Tuyết cuối cùng cũng cất tiếng gọi, và bị chùm tia sáng dẫn dắt, hút vào vòng xoáy bên trong
Tần Mục bất chấp tất cả, hướng về phía vòng xoáy trung phóng đi
Bành
Giống như lần trước những người điên cuồng xông lên, Tần Mục cũng do trên người không có chùm tia sáng bao phủ, nên bị một lực ngăn cản ở bên ngoài
Nhưng Tần Mục không chịu buông tay, dốc hết toàn lực xông vào
Phía dưới còn có vô số chùm tia sáng dẫn dắt đi lên, bọn họ dễ dàng mà tiến vào Côn Luân tiên cảnh
Có ít người liều mạng như Tần Mục, cũng không có cách nào tiến vào, nên họ nhìn tần Mục mà cười hả hê
Khi bị Côn Luân tiên cảnh không thừa nhận, là không có cách nào để tiến vào Côn Luân tiên cảnh
- Đợi tôi đi Côn Luân tiên cảnh, tu vi tăng lên, khi trở về sẽ cùng cậu đánh một trận, cậu nhất định phải chờ tôi
- Tần Mục, thừa diệp chúng tôi không có ở đây, thỏa thích hung hăng quấy, chờ khi chúng tôi học xong trở về, những ngày an nhàn của cậu sẽ chấm dứt
Những người mở miệng khiêu khích Tần Mục, phần lớn hầu hết là người Hoàng thành cùng với thiên tài Tứ Đại Thiên Châu
Chính là vì do lòng ghen ghét, cho nên bọn họ mới căm hận
Tần Mục cũng không để ý tới bọn chúng, cũng là loại tép riu nhãi nhép mà thôi
Vì Diệp Khinh Tuyết, hắn bất chấp tất cả để đi vào
- Côn Luân, mi cho rằng những qui tắc đó có thể ngăn cản được ta sao
Trang 44#10
Xèo
Một tầng kim quang rất nhanh quấn quanh người hắn
- Mở cho ta
Tần mục thét một tiếng dài, âm thanh sắc bén như muốn xé rách không gian, xé toang trời đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
PHỐC PHỐC PHỐC
Chung quanh Tần Mục, những người kia vốn là do bị nội công của Tần Mục dâng tràn, tất cả bị nội thương mà chảy máu, từ không trung ngã rơi xuống
- Á
Sao có thể như vậy được
Vô số người kêu lên và sợ hãi, vì bọn chúng phát hiện ra chúng đã nằm ngoài phạm vi của chùm tia sáng, hơn nữa chùm tia sáng không còn tiếp tục độ dẫn họ nữa
Không còn chùm tia sáng dẫn dắt, bọn họ không cách nào chống lại lực lượng của quy tắc, chẳng khác nào đánh mất cơ hội tiến vào Côn Luân tiên cảnh
- Không, không thể như thế được, tôi không phục
Bọn chúng không thể hiểu được, tại sao Tần Mục có thể có thể đưa bọn chúng ra khỏi chùm ta sáng
Đồng thời bọn chúng cũng rất hối hận, tận mắt thấy mình sắp đi vào Côn Luân tiên cảnh rồi, tại sao còn đi trêu chọc Tần Mục cái tên khắc tinh này
Ầm ầm
Trên bầu trời vang lên một tiếng sấm sét
Mọi người kinh ngạc phát hiện, Tần Mục toàn thân tỏa ra kim quang, giống như biến thành một đầu Kim Long, hướng vào trung tâm vòng xoáy, vọt lên đi vào
Lần này lực lượng qui tắc không ngăn nổi Tần Mục, hắn lung lay thân thể, từ từ biến mất vào bên trong đám mây
- Sao hắn lại có khả năng tiến vào
Lăng Ba ở phía dưới ngước mắt nhìn mà kinh hãi
Tần Mục đối kháng với quy tắc Côn Luân tiên cảnh vậy mà đã thành công
Tần Mục có cảm giác mình đã tiến vào Côn Luân tiên cảnh, lập tức giải tán đạo kim quang, bắt đầu nhìn cảnh tượng chung quanh
Nơi này là một mảng núi rừng nhỏ, nhưng chỉ có một mình hắn
- Làm sao bây giờ, chẳng lẽ tất cả mọi người không đáp xuống cùng một chỗ
Tần Mục im lặng, hiện tại đừng nói tìm Diệp Khinh Tuyết, Thiên Châu thế giới bao nhiêu người tiến vào vậy mà bây giờ một bóng người tìm cũng không thấy
Hắn hít thở một lúc, phát hiện tại đây thiên địa linh khí nếu so với Thiên Châu nồng đậm mấy chục lần, thật đúng là có thể gọi là thánh địa tu luyện
Nhưng hiện tại hắn không có tâm tư tu luyện, hắn phải nhanh chóng tìm cho ra Diệp Khinh Tuyết
Có một con đường nhỏ đi về phía trước, Tần Mục đi rất nhanh và đã ra khỏi núi rừng, thấy được một cái sân
- Đứng lại, cậu là ai
Khi Tần Mục chuẩn bị tiến vào cái sân nhỏ nhìn xem, hai bóng người đột nhiên hiện ra trước mắt hắn, ngăn cản không cho hắn bước vào
Tần Mục biết đây chính là thổ dân của Côn Luân tiên cảnh:
- Tôi đến từ Thiên Châu thế giới
- Thiên Châu
Hai người nhìn nhau, lạnh lùng hừ một tiếng và nói,
- Nói hưu nói vượn gì đó, cậu sao có khả năng xuất hiện ở chỗ này
Tần Mục nghe vậy, nghi ngờ mà hỏi:
- Người từ Thiên Châu thế giới tiến đến đây, có đáp xuống cùng một chỗ không
- Đương nhiên, sau khi người từ Thiên Châu thế giới đến phải đi đến tiên bia sát hạch, mới có thể tiếp tục ở lại Côn Luân, người bị khảo hạch không qua được, lập tức bị đá xuống
Tần Mục im lặng , xem ra chỉ có một mình hắn là bị chệch hướng, có lẽ hắn cùng có liên quan tới việc hắn cường hành xông vào
- Vậy các người nói cho tôi biết, quảng trường tiên bia ở địa phương nào
- Hừ, cậu còn giả vờ hỏi à, cho rằng đang đùa giỡn đó sao, định giở trò khôn vặt ra à, có thể dùng chiêu lùa dối để vượt qua sao
- Cậu tới nơi này rõ ràng là muốn ăn cắp linh dược, còn làm bộ theo Thiên Châu đến đây
Trong lòng hai người không tin tưởng Tần Mục, họ cho rằng sau khi Tần Mục bị họ phát hiện, mới nói dối là từ Thiên Châu đến, là có ý đồ lừa dối vượt qua kiểm tra
- Trộm linh dược
Tần Mục quan sát phía sau sân nhỏ, nhẹ nhàng hít hà, thật đúng là có mùi hương thơm ngát lan tỏa khắp không trung
- Tôi nói lại một lần nữa là tôi từ Thiên Châu đến đây, không phải đến trộm linh dược
- Cậu bây giờ nói xạo cũng vô dụng, dựa theo quy củ, người trộm linh dược nhẹ thì đánh gãy hai chân, nặng thì phế bỏ tu vị
Hai người nhất quyết cho Tần Mục là ăn trộm
Tần Mục khẽ nhún vai:
- Quá tàn nhẫn đó
- Tàn nhẫn
Hai người nghe nói vậy, giống như đã nghe được chuyện thật buồn cười:
- Đợi tí nữa cậu sẽ biết rõ là còn tàn nhẫn hơn đấy
Tần Mục dùng mắt liếc nhìn toàn thân của hai gã:
- Muốn bắt tôi ư, hai người Nguyên Anh hình như là chưa đủ
Hai người khẽ giật mình, và giận giữ, bọn họ ngay lập tức nhìn ra được Tần Mục chỉ là một Kim Đan kỳ
Chỉ là một tên Kim Đan, cũng dám ăn nói ngông cuồng, còn nói “Chỉ là hai Nguyên Anh”
- Muốn chết
Hai người liền đánh ra một đạo thần quang, hướng về phía Tần Mục oanh đến
- Chút tài mọn
Tần Mục cười nhạt một tiếng, đột nhiên tăng tốc, mặc kệ cho hai đạo thần quang đánh vào người, xuyên thấu thân thể của hắn, chẳng làm tổn thương đên sợi lông của hắn
Hai người kia quá sợ hãi, không chờ hai người kịp phản ứng, Tần Mục đã đùng nắm đấm đập vào trên gáy bọn họ
Lập tức hai người cảm thấy đầu váng mắt hoa, người co quắp ngã xuống đất
Hai Nguyên Anh vừa bị một Kim Quang kỳ dùng một quyền nện cho chóng mặt, thật là quá đỗi ngạc nhiên
- Các người không nên nói tôi là ăn trộm, giờ nếu tôi không ăn trộm một ít đồ, chẳng phải là thiệt thòi lớn cho tôi
Tần Mục cảm thấy mình sẽ bị thiệt nếu không lấy đi vài vật, nên quay người đi vào trong sân
Hắn thân là đan sư, mười phần coi trọng linh dược
Nơi này là Côn Luân tiên cảnh, thiên địa linh khí nồng đậm mấy chục lần, linh dược ở đây khác hẳn ở Thiên Châu
Cót két
Đẩy cửa ra, trước mắt Tần Mục tỏa một vùng ánh sáng
Diện tích cái sân này không lớn, khoảng chừng một trăm mét vuông, bên trong gieo trồng nhiều linh dược muôn hình vạn trạng, rất nhiều chủng loại Tần Mục lại không biết tên
Tuy không nhớ tên của các loại linh dược, nhưng Tần Mục cũng biết được giá trị của nó, nếu không sao hắn lại có biệt danh là Thiên Đan Sư
Cái sân nhỏ này giống như bố tri pháp trận ngăn cách, ở bên ngoài thì nghe được mùi thơm của thuốc, khi bước vào trong này, mùi thuốc đậm nồng, không thể hình dung ra từng loại thuốc
- Hừm, lần này phát tài rồi
Tần Mục đối diện với mấy cây linh dược, không có sức chống cự
Hắn không do dự, liền nhổ một cây linh dược, bỏ vào trong chiếc nhẫn không gian
- Anh ơi,linh dược trong vườn chưa tới tuổi, xin đừng ngắt nó
Đúng lúc này, ở phía sau vườn thuốc có cái cửa nhỏ được mở ra, ở bên trong một cô gái điềm tĩnh bước ra
Cô gái này thoạt nhìn khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, mặc trên người vải thô, có chút hương vị con nhà nông
Tần Mục liếc nhìn cô một cái, có cảm giác, trên người cô gái này linh động và ý vị, mặc dù mặc đồ thô ráp,cũng không thể che dấu sự phi phàm của cô
Cô gái này là chủ nhân của vườn thuốc, Tần Mục đang chuẩn bị cướp sạch hết vườn thuốc, đối với cô mà nói, hắn là vị khách không mời mà đến
Nhưng Tần Mục nhìn thấy sắc mặt của cô không có vẻ tức giận, ngước nhìn Tần Mục bằng đôi mắt thanh như nước, bình tĩnh, giọng nói ngọt ngào, đối với Tần Mục mười phần lịch sự lễ phép
Tần Mục định là làm người xấu một lần, nhưng với thái độ lịch sự của cô, làm cho hắn không còn ý định đó nữa, hắn cười xấu hổ nói:
- Thì ra chưa trưởng thành, vậy tôi gởi lại cho cô
Tần Mục lấy từ trong nhẫn không gian lấy ra gốc linh dược, đưa trả lại cho cô gái
Cô gái lại lắc đầu nói:
- Nó đã bị hái đi, thì gốc linh dược này có duyên với cậu
Tôi tặng cho cậu ạ
- Í
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
như vậy sao được
Tần Mục cảm thấy cô gái này rất gần gũi dễ nói chuyện
Cô gái không trả lời, chỉ nhìn Tần Mục bằng đôi mắt dò xét, sau một lúc, cô tò mò hỏi:
- Nơi này là cấm địa của Côn luân, sao cậu vào đây được vậy
Tần Mục thành thật trả lời mặc dù hắn biết đối phương có lẽ không tin lời của hắn
- Thiên Châu
Cô gái nghe thấy cái tên này thì vẻ mặt đúng như hắn dự đoán, vẻ mặt cô cổ quái nhìn chằm chằm Tần Mục
Xem ra cũng không phải tự dưng mà hai người kia lại đi làm khó Tần Mục, hắn nói hắn từ Thiên Châu đến thảo nào mà người ta nghi ngờ hắn
- Nếu như cô không tin thì tôi cũng chẳng còn cách nào
Cô gái kia tỏ vẻ xin lỗi, nói:
- Thật sự rất xin lỗi, không phải là tôi cố ý nghi ngờ cậu, nhưng mà…
- Tôi biết, nhưng tôi không giống với những người khác
Tần Mục cảm thấy cô gái này có chút ngây thơ, vì vậy nên hắn cũng không có ý định giấu cô, hắn nói:
- Không phải ánh sáng đó dẫn dắt tôi mà là do tôi trực tiếp xông vào đây, có lẽ đây chính là điểm không giống
- À… Hả
Cái gì cơ
Cô gái đột nhiên thay đổi sắc mặt, đưa hay lên che miệng, đôi mắt to tròn mở to nhìn Tần Mục
Tần Mục biết chắc cô gái này nhất định sẽ ngạc nhiên nhưng không ngờ phản ứng lại lớn đến thế
- Một người bạn của tôi đã lên đây vì vậy tôi tới là để tìm cô ấy, không ngờ tôi với cô ấy lại không xuống cùng một chỗ
Nếu như tiện thì phiền cô nói cho biết đường đến quảng trường Tiên Bia đi như thế nào
Cô gái kia không trả lời ngay, không biết cô đang suy nghĩ điều gì
Tề Ninh phải nhắc nhở cô thì cô mới phản ứng lại rồi nói:
- Quảng trường Tiên Bia cách nơi này rất xa, muốn đến đó cũng phải mất ít nhất hay ngày
- Hai ngày sao
Tần Mục cứ nghĩ nhiều lắm thì cũng chỉ khoảng một ngày không ngờ lại nhiều đến thế
Thôi thì hai ngày cũng được, cho dù là hai năm hắn cũng phải đi
- Vậy phiền cô có thể nói cho tôi biết phải đi về hướng nào được không
Hiện giờ tôi vẫn chưa quen thuộc với nơi này lắm
Ánh mắt cô gái sáng long lanh nhìn Tần Mục vài lần rồi đột nhiên bình tĩnh cười nói:
- Côn Luân lớn hơn Thiên Châu rất nhiều, cậu vừa mới tới nơi này chỉ cần sơ ý một chút là sẽ lạc ngay, hay là để tôi đưa cậu đi thì hơn
- Hả…
Cô đưa tôi đi sao
Tần Mục không dám tin, mặc dù cô gái này trông có vẻ đơn thuần lại thích giúp đỡ người khác nhưng cũng không thể đến mức đưa một người xa lạ đi tìm đường suốt hay ngày trời
Nhiệt tình là tốt nhưng nhiệt tình quá thì lại không bình thường
Đương nhiên cũng không phải là Tần Mục nghi ngờ cô gái này có động cơ bất chính với hắn nhưng hắn cứ có cảm giác bởi vì hắn nói hắn xông vào Côn Luân nên cô ấy mới chú ý đến hắn
- Cô gái à, vườn thuốc này của cô không cần chăm nom sao
Cô gái cười nói:
- Không sao đâu, vườn thuốc này ấy à, trước giờ tôi có chăm nom bao giờ đâu
- Hả…
Tần Mục cẩn thận quan sát vườn thuốc, phát hiện trong vườn có rất nhiều cỏ dại…
Đám cỏ dại này còn phát triển tốt hơn cả linh dược, có lẽ là bởi vì chúng sinh trưởng cùng với linh dược nên chúng đặc biệt hơn những loại cỏ dại bình thường vì vậy nên lúc mới đầu Tần Mục mới không phát hiện ra
- Linh dược ở đây vốn đều là cây cỏ hoang dã, nhờ có cỏ dại tồn tại nên sức cạnh tranh của bọn nó mời có thể tăng lên
Theo nguyên tắc kẻ mạnh là kẻ chiến thắng, Linh dược sinh trưởng trong môi trường cạnh tranh như vậy thì dược tính mới có thể đạt được mức cao nhất
Cô gái chậm rãi giải thích tiếp:
- Còn về phần những cây Linh dược không thể chống trọi lại được cỏ dại mà héo rũ thì tôi cũng chẳng tiếc, bởi vì sau khi chúng chết đi sẽ biến thành chất dinh dưỡng nuôi dưỡng những cây Linh dược còn lại
Tần Mục nghe cô gái nói vậy thì thầm thán phục cô, nhìn cô thì có vẻ như vẫn còn rất trẻ thế mà lại có lối suy nghĩ đặc biệt như vậy, chắc chắn phải là người lành nghề mới nói như thế
- Nếu như cô đã nói như thế thì đành làm phiền cô vậy
Tần Mục không có lý do nào để cự tuyệt không cho cô đi cùng, với lại hiện tại hắn còn chưa biết gì về Côn Luân, để cô đi cùng vừa hay có thêm người dẫn đường
- Ok, vậy để tôi đi chuẩn bị ít đồ, cậu đợi tôi một lát
Sau đó cô lập tức đi vào trong phòng
Ba phút sau cô đi ra
Lúc Tần Mục cứ tưởng cô đi vào để thay quần áo nhưng lúc bước ra cô vẫn mặc nguyên bộ quần áo bằng vải thô đó
- Đi thôi, tôi dẫn cậu đến quảng trường Tiên Bia, nhân tiện đi thăm chị tôi luôn
Hai người rời khỏi vườn thuốc, hai người bị Tần Mục đánh ngất lúc nãy cũng đúng lúc tỉnh lại
- Đồ khốn kia mau thả tiểu thư ra
Hai người tưởng Tần Mục bắt cóc cô gái kia
Tần Mục bất đắc dĩ nói:
- Tôi không bắt cô ấy thì làm sao mà thả ra được
Cô gái nói với hai người kia:
- Tôi muốn đi một chuyến, trong thời gian tôi không ở đây hai người hãy trông nom nơi này cẩn thận
Hai người kia sửng sốt sau đó đồng thanh nói:
- Tuân lệnh
Tần Mục cảm giác cô gái này có thân phận không hề đơn giản, chỉ là không hiểu vì sao cô lại đến một nơi xa xôi như vậy để chăm sóc một vườn thuốc
Tu vi của cô gái này có lẽ cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ cuối, Tần Mục tưởng cô có thể sử dụng pháp khi phi hành
Thế nhưng lại thấy cô cho hai ngón tay vào trong miệng rồi thổi một tiếng sáo
Ngay lập tức một con tiên hạ cao hơn ba mét giang cánh bay đến rồi hạ xuống trước mặt cô
- Tốc độ bay của Yêu Yêu rất nhanh, so với tự mình bay thì đỡ tốn sức hơn rất nhiều, cậu cũng lên đi
Cô gái bảo Tần Mục cùng lên lưng tiên hạc
- Còn có cả loại thú cưng đặc biệt vậy sao
Tần Mục cũng không chần chờ, hắn lập tức nhảy lên
Mặc dù bảo hắn bay liên tục hai ngày cũng không có vấn đề gì nhưng ngồi trên lưng hạc còn có thể được ngắm cảnh vậy tội gì mà không lên
Không những thế nếu như xét về năng lực phi hành thì con tiên hạc này hơn hắn là cái chắc
Tiên hạc cất cánh bay, Tần Mục với cô gái vừa trò chuyện vừa ngắm cảnh núi sông
Cô gái này lên là Mộ Dung Tiên Nhi, Tần Mục đoán cô gái này có lẽ là họ hàng với Mộ Dung Tiêu Tiêu
Họ Mộ Dung là một dòng họ tồn tại hàng ngàn năm theo dòng chảy lịch sử của Côn Luân
Mặc dù đoán chắc là vậy thế nhưng Tần Mục lại không trực tiếp hỏi về Mộ Dung Tiêu Tiêu hay kiếm Tru Tà, bởi vì hắn vẫn chưa biết gì về thân phận của Mộ Dung Tiên Nhi vì thế không thể quá đường đột
Có lẽ đợi đến khi hai người quen thân hơn hỏi sẽ tiện hơn
Những câu hỏi Mộ Dung Tiên Nhi hỏi hắn đại đa phần đều là về Thiên Châu, có vẻ như cô chưa từng tới Thiên Châu bao giờ nên rất muốn biết Thiên Châu như thế nào
Mặc dù diện tích Côn Luân rất rộng lớn nhưng đều là sông núi, bọn họ bay hai ngày trời nhưng gần chư chẳng trông thấy một thành trấn nào mà người thì cũng chẳng có bao nhiêu
Hoàng hôn hai ngày sau, hai người đến quảng trường Tiên Bia theo đúng tiến độ dự kiến
Trên quảng trường, Tần Mục cũng chỉ thấy có mấy người bận rộn qua lại nhưng hình như đều là nhân viên công tác, trong đó không có một ai là người của thế giới Thiên Châu
- Hình như đã kết thúc rồi
Mộ Dung Tiên Nhi đột nhiêu nắm lấy tay của Tần Mục rồi nói:
- Mau đi theo tôi nếu không sẽ không kịp mất
Hai người lại nhảy khỏi lưng tiên hạc, đi tới trước mặt một nhân viên công tác
Mộ Dung Tiên Nhi hỏi người đó:
- Làm phiền một chút, bọn tôi muốn vào Học phủ Côn Luân, phiền anh dẫn bọn tôi vào trong
Nhân viên kia ngẩng đầu liếc nhìn hai người rồi nói:
- Sao hai người lại tới muộn vậy
Sát hạch kết thúc rồi
- A Thất, không được vô lễ
Đúng lúc này đột nhiên có một người đàn ông trung niên có vóc người vạm vỡ đi tới quát tên nhân viên kia:
- Ngay cả Tiên Nhi tiểu thư mà cũng không nhận ra sao
Mắt cậu để trang trí à
Tên nhân viên kia lập tức hoảng sợ, gã chưa từng gặp Mộ Dung Tiên Nhi bao giờ nhưng cũng đã nghe nói về cô, thật sự không ngờ cô gái mặt quần áo bằng vải thô trước mặt này lại chính là vị tiểu thư đó
- Xin Tiểu thư thứ tội, tôi có mắt như mù, không biết…
- Được rồi, anh không biết không có tội
Mộ Dung Tiên Nhi đối đãi với người làm trước này đều rất nhân từ
Người đàn ông vạm vỡ kia tỏ thái độ rất cung kính với Mộ Dung Tiên Nhi, ông ta hỏi cô:
- Sao lần này Tiên Nhi tiểu thư lại đột nhiên trở về thế
- Bởi vì tôi có chút chuyện
Sau đó Mộ Dung Tiên Nhi chỉ vào Tần Mục đứng ở bên cạnh rồi nói:
- Chú Á, cậu ta tới từ Thiên Châu, bởi vì nguyên nhân nào đó mà bị đưa tới chỗ tôi nên mới bỏ lỡ cuộc thi sát hạch
Chú có thể phá lệ một lần cho cậu ấy thi bổ sung được không
Người đàn ông kia kinh ngạc nhíu mày nhìn Tần Mục rồi nói:
- Chuyện này trước đây chưa từng xảy ra bao giờ
Mô Dung Tiên Nhi nói:
- Cũng chính bởi vì thế nên tôi mới đích thân đưa cậu ta tới đây, không biết chú Á có thể nể mặt tôi lần này không
Người đàn ông kia cũng nghe ra ý Mộ Dung Tiên Nhi muốn nói, cô đích thân đưa chàng trai này tới đây, chứng tỏ cô rất coi trọng người này
- Nếu như đã là bạn của Tiên Nhi tiểu thư vậy thì dù thế nào đi nữa chúng tôi cũng phải phá lệ một lần
Mộ Dung Tiên Nhi nghe ông ta nói vậy thì cười nói:
- Cảm ơn chú Á đã giúp đỡ
Sau đó cô quay sang nói với Tần Mục:
- Phải thể hiện cho tốt vào đấy, chỉ có thông qua sát hạch thì mới có thể tiếp tục ở lại Côn Luân, nếu không cậu sẽ bị trả về Thiên Châu, như vậy sẽ không thể gặp được bạn của cậu nữa đâu
Tần Mục hiếu kỳ hỏi:
- Vậy sát hạch thế nào
- Đi theo tôi
Người đàn ông kia quay người, Tần Mục với Mộ Dung Tiên Nhi đi theo phía sau
Đến lúc này Tần Mục mới để ý ở giữa quảng trường có một tấm bia đá khổng lồ chiều rộng khoảng hơn ba mét, cao hơn mười mét
- Đó chính là Tiên Bia sao
Tần Mục vô cùng kinh ngạc, hắn đột nhiên nhớ tới truyền thuyết về Cơ Vĩnh Phong của Cơ gia
Năm đó chính Cơ Vĩnh Phong đã để lại truyền thuyết trên tấm Tiên Bia ở Côn Luân, sau đó đã khiến Mộ Dung Tiêu Tiêu yêu say đắm đồng thời cũng khiến Mộ Dung Tiêu Tiêu vì yêu mà sinh hận, đã ám toán Lăng Ba sau đó còn hạ lời nguyền với ông ta
Người đàn ông kia đi đến trước Tiên Bia rồi nói với Tần Mục:
- Nội dung sát hạch chính là để lại tên trên Tiên Bia
Tần Mục ngẩng đầu lên nhìn lướt qua một lượt, quả nhiên hắn nhìn thấy trên mặt tấm bia chằng chịt tên người, vừa vặn một ngàn người
- Cơ Vĩnh Phong, Lăng Ba Tiên Tử
Tề Ninh nhìn thấy hai cái tên đứng đầu được khắc trên bia, trong lòng vô cùng kinh ngạc
Không ngờ đã mười ngàn năm trôi qua vậy mà hai cái tên này vẫn còn, không những vậy còn cùng nhau đứng ở vị trí thứ nhất
- Nhưng trên Tiên Bia này chỉ đủ chỗ để viết một ngàn cái tên, vậy tôi phải gì đây
Người đàn ông kia trả lời:
- Cậu chỉ cần đặt tay lên trên mặt bia, Tiên Bia sẽ lập tức tiến hành sát hạch cậu
- Thần kỳ thế sao
- Tấm Tiên Bia này là linh vật của thiên địa nên nó có ý thức như con người
Người đàn ông kia thấy Tần Mục là người mà Mộ Dung Tiên Nhi coi trọng nên mới mở miệng giải thích thêm:
- Trên Tiên Bia có một ngàn cái tên được chia ra làm hai cấp bậc là ba trăm người dẫn đầu và bảy trăm người đứng dưới
- Mỗi năm trăm năm Côn Luân sẽ lại mở một lần dành cho Thiên Châu, nói cách khác tức là cứ mỗi năm trăm năm danh sách này sẽ lại thay đổi
Nhưng chỉ thay đổi bảy trăm người đứng dưới còn ba trăm người dần đầu vẫn sẽ giữ nguyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Mục nghe ông ta nói vậy thì có vẻ đăm chiêu suy nghĩ rồi gật đầu
Ba trăm người dẫn đầu mới là những cái tên đáng giá được ghi lại, mới được coi là thiên tài được Tiên Bia công nhận
Bảy trăm cái tên bên dưới cũng chỉ được dùng để sát hạch mà thôi, mỗi lần Côn Luân mở ra những cái tên này sẽ tự động bị xóa đi
Mộ Dung Tiên Nhi lên tiếng cổ vũ Tần Mục:
- Tần Mục, cậu phải cố gắng lên
Chỉ cần nằm trong Top 300 người bên trên thì tên sẽ được giữ mãi ở đó, để người đời sau có thể chiêm ngưỡng, hâm mộ, đây chính là vinh quang đó
Tần Mục cười cười sau đó lại quay sang hỏi người đàn ông kia:
- Chỉ cần tên được ghi lại trên bia thì bất luận là thứ tự thế nào cũng được coi là thông qua sát hạch sao
- Đúng vậy
- Vậy lần này người của thế giới Thiên Châu biểu hiện thế nào
Người đàn ông kia nể mặt Mộ Dung Tiên Nhi kiên nhẫn trả lời hắn:
- Khá lắm, có mười người lọt vào Top 300 người dẫn đầu
- Chỉ có mười người thôi sao
Mộ Dung Tiên Nhi nói:
- Mười người đã là nhiều rồi, cậu có biết là ba trăm người Top trên chính là những người ưu tú nhất trong hơn một vạn năm qua không
Vậy mà lần này lại có tới mười người lọt vào được danh sách đó
Tần Mục khẽ gật đầu tán thành:
- Nếu nói như vậy thì kết quả đó quả thực là khá tốt
Mộ Dung Tiên Nhi đột nhiên tò mò hỏi người đàn ông kia:
- Đúng rồi, chú Á, lần này những vị trí đứng đầu có bao nhiêu người
- Tiên Nhi tiểu thư đã hỏi trúng trọng điểm rồi
Người đàn ông kia đột nhiên tỏ vẻ rất thần bí
- Ồ
Mộ Dung Tiên Nhi cảm thấy hứng thú nhưng cô không hỏi người đán đó mà ngẩng đầu lên nhìn một lượt những cái tên trên tấm bia
Đột nhiên cô khẽ giật mình, vẻ mặt như có chuyện gì đó rất khó tin
- Cái đó… vị trí thứ, theo tôi nhớ thì hình như…
Tiên Bia trước giờ vẫn được đặt cố định ở chỗ này, cho dù Mộ Dung Tiên Nhi có không chú ý thì cũng vẫn thuộc làu những vị trí đứng Top đầu
- Tiên Nhi tiểu thư, đúng như những gì tiểu thư nhìn thấy, vị trí thứ ba đã đổi chủ rồi
Người đàn ông cảm thán nói:
- Hôm qua lúc người đó thông qua sát hạch, hơn mười trưởng lão của Côn Luân chúng ta đều xuất quan tranh nhau muốn nhận y làm đồ đệ nhưng tất cả đều bị y từ chối
- Top 10 người dẫn đầu trên Tiên Bia trải qua 5000 năm chưa từng thay đổi, không ngờ lần này lại có người lọt được vào vị trí thứ ba, lần này xem ra mấy ông lão kia chắc phải ầm ĩ một thời gian rồi
Mộ Dung Tiên Nhi nói xong câu này thì lại đột nhiên im lặng, không biết cô đang suy nghĩ đến điều gì
Tần Mục nghe hai người kia nói chuyện thì cũng tự nhiên chú ý đến cái tên đứng ở vị trí thứ ba
- Mộ Bạch
Tần Mục đọc thầm cái tên này, hắn chắc chắn trước giờ chưa từng nghe thấy cái tên này bao giờ
Sau đó hắn lại nhìn xuống bên dưới tìm kiếm, đến vị trí thứ hai trăm linh ba mới nhìn thấy cái tên Khổng Trì
Khổng Trí là đệ tử kiệt xuất của Tam Thần Tông, đứng thứ hai trong danh sách Thập đại công tử, áp đảo cả Cơ Vô Thương
Đến Khổng Trì còn đứng thứ hai trăm linh ba vậy mà Mộ Bạch lại có thể đứng thứ ba
Thiên Châu còn có nhân vật khủng bố thế này sao
- Được rồi, cậu đi đến chỗ đó đi
Người đàn ông nói với Tần Mục:
- Chỉ cần đặt bàn tay lên mặt bia, Tiên Bia sẽ tự động tiến hành sát hạch cậu, sau đó cũng sẽ tự động sắp xếp tên của cậu vào vị trí tương ứng
Mộ Dung Tiên Nhi cổ vũ hắn:
- Tới đi, cố lên
Tần Mục theo lời người đàn ông kia đi đến trước Tiên Bia sau đó đặt tay lên mặt bia rồi nhắm mắt lại
Trong nháy mắt hắn cảm nhận được dường như có một luồng năng lượng kỳ lạ truyền từ Tiên Bia vào thẳng trong đầu hắn
Ngay lập tức hắn dường như bước vào một thế giới ảo
Trong thế giới này, đất trời vắng lặng không có một tia sáng nào
Thế nhưng trong bóng tối âm u đó hắn lờ mờ trông thấy một bóng người, hơn thế nữa lại có cảm giác người này vô cùng quen thuộc
Trong vô thức hắn bật thốt lên hỏi:
- Ai đó
Người đối diện lạnh nhạt trả lời:
- Cậu đến chính bản thân mình mà cũng không nhận ra sao
Ánh mắt Tần Mục lóe sáng, lúc này hắn mới phát hiện ra đối phương giống hệt mình
Hắn sững người quan sát một lúc sau đó sờ cằm rồi đột nhiên bật cười, nói:
- Thì ra là vậy, đây chính là cái gọi là sát hạch sao
Tần Mục khẳng định 100% mình không hề có anh hay em song sinh nào cả, người này giống hệt hắn như đúc cùng một khuôn ra, đây chắc chắn là ảo giác
- Đúng vậy, sát hạch của tất cả mọi người đều như nhau, Tiên Bia tạo ra tôi, chỉ khi cậu đánh bại được tôi thì mới được tính là thông qua sát hạch
Tần Mục vô cùng hứng thú với chuyện này, hắn đã từng gặp phải rất nhiều đối thủ nhưng đối thủ là chính bản thân mình thì đây là lần đầu tiên, đúng là cơ hội ngàn năm hiếm có
- Nếu như là sản phẩm sao chép của tôi vậy thì tôi nghĩ chắc chắn cậu cũng có sức mạnh giống y như tôi đúng không
Tần Mục ngưng tụ kiếm quang rồi nháy mắt phóng về phía ảo ảnh của mình
- Đương nhiên rồi
Vẻ mặt của đối phương vô cùng bình tĩnh, sản phẩm sao chép này dường như không hề có bất cứ tình cảm này, đối diện với tất cả đều bình tĩnh đến chết lặng
Tần Mục phóng kiếm quang tới, người đó cũng ngưng tụ kiếm quang phóng đi
Ầm!!!
Hai luồng kiếm quang va chạm trong không trung phát ra tiếng nổ rung trời, không gian xung quanh chấn động dữ dội
Tần Mục thấy đối phương cũng dùng chiêu tương tự để chống lại Thần kiếm Thái Âm của mình thì cũng chẳng kinh ngạc là mấy mà ngược lại còn có chút hưng phấn
Đối thủ như vậy mới thú vị chứ
Đối phương vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng như ban đầu, y nói:
- Những gì cậu biết tôi đều biết, vì vậy cậu không có cơ hội thắng được tôi đâu
Chiến đấu với chính bản thân chính là phương thức sát hạch khó khăn nhất và cậu rất không may mắn khi gặp phải tôi
- Làm gì cũng không nên nói trước
Tần Mục tập trung vận nội công Ngạo Long quyết tầng thứ 10, khí thế kinh người bùng lên
- Bất luận cậu có thử cách gì thì cũng chỉ vô ích mà thôi
Đối phương nói xong thì cũng vận Ngạo Long quyết tầng thứ 10
Hai người giằng co một lát rồi lập tức ra tay, bóng hai người khi thì va chạm lúc thì tách ra, giao chiến rất kịch liệt
Năm sáu phút sau, hai người lại tách ra rồi đứng im giằng co
Vẻ mặt đối phương vẫn lạnh lùng, thản nhiên nói:
- Cậu không làm gì được tôi đâu
Tần Mục nhún vai nói:
- Nếu như chúng ta đánh hòa nhau vậy thì thành tích phải tính thế nào đây
- Sẽ không có chuyện hòa nhau
- Vì sao
- Bởi vì thực lực của chúng ta ngang nhau nhưng thể lực của cậu lại có hạn, còn tôi thì ngược lại không bao giờ biết mệt mỏi, chính vì vậy cậu nhất định sẽ thua
- Ồ, thì ra là thế à
Lúc này Tần Mục đột nhiên nhếch mép cười
Lần đầu tiên đối phương nhíu mày khi thấy Tần Mục cười như vậy
- Cậu cười cái gì
- Mặc dù cậu là sản phẩm sao chép của tôi nhưng chẳng lẽ những cái giống nhau chỉ có bề ngoài với sức mạnh thôi sao
Tần Mục nhàn nhạt nói tiếp:
- Còn tính cách, trí nhớ, kinh nghiệm của tôi cậu đều không có sao
- Chỉ cần sức mạnh giống nhau là đủ rồi, những cái khác chỉ là nhân tố thứ yếu mà thôi