Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 807: Luận bàn công bằng




- Mày tổn thương A Chính, còn hỏi chúng tao muốn làm gì
- Các người cũng không phải mù lòa, rõ ràng là hắn ra tay với tôi trước
Tần Mục thản nhiên nói:
- Huống hồ muốn thăm dò thực lực của tôi, cần gì tìm nhiều lý do đường hoàng như thế
Tần Mục biết rõ những người này giống như Tào Đạt Hoa và Hình Thải Diễm, cũng chỉ là những người phía sau phái ra dò đường
- Mày rất thông minh, chúng tao chỉ muốn luận bàn công bằng với mày một phen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Khinh Tuyết hừ lạnh nói:
- Mấy người vây công một người, đây cũng gọi là luận bàn công bằng
- Đương nhiên công bằng, cũng không có nói không cho mấy người giúp đỡ
Mấy người họ cảm thấy Diệp Khinh Tuyết, Tiết Phong, Ngô Khiêm đều là Kim Đan Kỳ, mặc dù giúp Tần Mục, cũng không tạo thành chiến lực gì
Tần Mục nghe vậy, đột nhiên cười nói:
- Anh nói có thể gọi người khác giúp đỡ sao
- Đương nhiên, tùy mày gọi
- Ngô Khiêm
Tần Mục hô một tiếng
- Đã hiểu
Ngô Khiêm ngầm hiểu, lập tức chạy xuống lầu
Mấy thanh niên kia hơi sững sờ, không rõ ràng cho lắm, chẳng qua mặc kệ Tần Mục gọi người nào đến, họ đều không sợ
Nhưng ba phút sau, mấy người thay đổi cách nghĩ
Khi bọn họ nhìn thấy Ngô Khiêm vừa chạy xuống trở về lần nữa, đội ngũ hai ba trăm người đi theo phía sau, khí thế hung hăng đi về phía này, trong lòng họ có một vạn câu con bà nó chạy như điên mà qua
Cho mày đi gọi người, không cần đi gọi nhiều người như thế chứ
Tần Mục nhìn thấy Ngô Khiêm mang đến gần ba trăm người, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, có thể có một số người nghe nói chuyện ở nơi này, tạm thời tiến tới
Hắn quay đầu cười nói với mấy tên thanh niên:
- Được rồi, người của tôi tới rồi, hiện giờ có thể luận bàn công bằng một phen
Mặt mấy người kia biến thành màu gan heo, trong ấn tượng của họ, người Thiên Châu hẳn là chia rẽ mới đụng, tại sao lại đoàn kết như thế
- Mấy người… mấy người…
Mấy người kia ấp úng của buổi nói không ra lời
Mấy người họ đều là Nguyên Anh Kỳ, nhưng hai ba trăm Kim Đan Kỳ này, hơn nữa còn là Kim Đan cấp bậc thiên tài, nên đánh thế nào
- Mấy người muốn làm gì vậy, chúng tôi là người của Bát đại gia tộc, mấy người dám ra tay
Tần Mục hờ hững nói:
- Mới rồi là ai nói muốn tìm tôi luận bàn công bằng, còn tùy tiện tôi gọi người đến
- Tôi không tin, những người này lại nghe nói anh nói
Dường như vì đáp lại những lời này, Vương Trung là người đầu tiên đứng ra nói:
- Tần Mục, chỉ cần một câu nói của anh, chúng tôi lập tức xe mấy tên giả trang này
Liên tục có rất nhiều người hô lên:
- Không dạy dỗ bọn chúng, còn cho rằng Thiên Châu chúng ta không người
- Không phải muốn đánh nhau sao, cứ phóng ngựa tới đây

Tần Mục nhìn mấy người kia nói:
- Dường như họ thực sự tới giúp tôi đấy, các anh thấy thế nào
- Không được, như vậy không công bằng
- Hiện giờ mới biết được không công bằng
Tần Mục cười lạnh một tiếng, vẫy tay nói với đám người Ngô Khiêm Vương Trung:
- Mấy vị thiên tài Côn Luân này muốn luận bàn công bằng với chúng ta một phen, vậy thì thỏa mãn tâm nguyện của họ đi
Gần ba trăm người Thiên Châu kia nghe xong, lập tức cảm thấy khí huyết sôi trào, tất cả ùa lên, tranh giành lên trước
Có Tần Mục ở bên lược trận, họ đều muốn điên cuồng một hồi
Quân tâm khỉ gió hắn là Côn Luân cái gì, quan tâm khỉ gió hắn là Bát đại gia tộc cái gì, giờ phút này đều là mây bay
Những người kia sắc mặt biến đổi, vội vàng tế ra pháp bảo, nhưng không dùng được, vô số Kim Đan bài sơn đảo hải đè tới, pháp bảo có lợi hại cũng bị luân phiên oanh tạc, căn bản không ngăn nổi
Rất nhanh, mấy người kia bị đánh ngã trên đất, chịu khổ mấy trăm người vây đánh chà đạp
Người Thiên Châu tới Côn Luân theo đuổi cơ duyên, phải nói là ăn nhờ ở đậu, phải xem mặt người khác mà làm việc
Cho dù không thích xem mặt người khác, vậy cũng nên khiêm tốn một chút
Nhưng mà lúc này, mấy trăm tên Kim Đan Thiên Châu, dĩ nhiên vây đánh đệ tử Bát đại gia tộc, hung hăng không hợp thói thường
- Đừng đánh nữa, đầu hàng, chúng tôi đầu hàng
Tuy nói thân phận của họ nói ra lời cầu xin tha thứ thế này sẽ rất tổn thương thôn nghiêm, chẳng qua đối phương có gần ba trăm người, mỗi người tới mấy cước, cho dù có pháp bảo phòng ngự, cũng chết
So với mạng sống, tôn nghiêm hiển nhiên không tính là gì
Vương Trung Ngô Khiêm đều ngừng lại, nhìn về phía Tần Mục
- Tôi không nghe thấy gì cả
Tần Mục ngoái lỗ tai nói
Mọi người ngầm hiểu, lại tiếp tục tay đấm chân đá mấy người kia, tiếng kêu thảm lập tức ngút trời
Mặc dù là cao thủ Nguyên Anh Kỳ, cũng bị đánh cho xuất huyết bên trong, chỉ sợ không cẩn thận sẽ đi đời nhà ma
Tần Mục đương nhiên đang quan sát tình hình của mấy người, đoán chừng ba bốn phút sau, hắn cảm thấy mấy người này chỉ còn lại một hơi, mới để cho mọi người dừng lại
Mọi người tản ra, mấy thanh niên vốn phong độ nhẹ nhàng lúc này đều nằm trong vũng máu, ý thức dường như sắp tản mất
Thảm trạng này, khiến cho người ba tầng lầu hít một hơi lạnh, quá độc ác rồi
- Tần Mục, anh gây ra họa lớn rồi
Mộ Dung Thi chui ra từ trong đám người, xem bộ dạng nóng vội của cô, dường như đang lo lắng cho Tần Mục
- Gây họa lớn cái gì
Tần Mục giả vờ ngây ngô
- Mấy người bọn họ đã đại biểu ba trong Bát đại gia tộc, anh đánh họ thành như vậy, sẽ dẫn lửa lên người
Những người Thiên Châu kia vừa rồi nhất thời nóng đầu, sức mạnh đi lên, cái gì cũng không để ý
Nhưng hiện giờ tỉnh táo lại, họ cảm thấy quả thực lỗ mãng, nếu như những đại gia tộc kia tìm tới làm phiền, cho dù họ nhiều người hơn nữa, cũng chỉ có thể chờ chết
- Dẫn lửa lên thân cái gì, chúng tôi đây là luận bàn công bằng, Bát đại gia tộc có lợi hại, họ cũng phải giảng đạo lý đúng không
Tần Mục bộ dạng tôi chiếm lý, không hề sợ hãi
Mộ Dung Thi nhìn Tần Mục giống như kẻ ngốc, không biết nên tức hay nên cười, người này có đầu óc hay không
- Đúng rồi, sao Tiên Nhi không đi cùng cô
- Cô ấy trở về rồi
- Trở về rồi
Tần Mục nghĩ Dược Viên kia, không khỏi hỏi:
- Địa phương vắng vẻ như thế này, cô yến tâm để cô ấy ở một mình sao
- Anh không rõ
Mộ Dung Thi dường như không muốn trả lời vấn đề này
Tuy rằng Tần Mục cảm thấy chuyện này có vấn đề, chẳng qua cũng không miễn cưỡng
- Người nào dám tổn thương con ta
- Thằng nhóc Thiên Châu kia, cút ra đây cho ta
Đúng lúc này, mấy khí tức cường đại giống như một tấm lưới, bảo phủ toàn bộ đại điện
Chẳng qua những cường giả Ngưng Thần Cảnh vượt qua Nguyên Anh này cũng không tiến đến, mà xoay quanh bên ngoài, phong tỏa tất cả các con đường, truyền âm vào trong
- Nguy rồi, người của Bát đại gia tộc đến rồi, sao lại nhanh như thế
Mộ Dung Thi và đám người Thiên Châu đều biến sắc
- Chuyện sớm hay muộn, sớm một chút cũng thế, có gì khác nhau đâu
Tần Mục không cho là đúng
Dù sao nơi này cũng là Côn Luân, phần lớn đệ tử Côn Luân tuy không căm thù người Thiên Châu, chẳng qua trong lòng họ vẫn hướng về Bát đại gia tộc
Cho nên những người này có thể đến nhanh như thế, chắc chắn có người đi mật báo, điều này trong dự liệu của Tần Mục
Hắn đã dám làm, sẽ không sợ người khác đến tìm phiền toái
- Tần Mục, hiện giờ chúng ta nên xử lý thế nào
Tiết Phong và Ngô Khiêm hơi căng thẳng
- Còn có thể xử lý thế nào, đi ra ngoài gặp
- Bên ngoài đều là cường giả Ngưng Thần Cảnh, cấp độ cách xa nhiều lắm
Bốn năm Nguyên Anh Kỳ, còn có thể dùng số lượng Kim Đan đền bù, nghiền ép bọn họ
Chẳng qua nếu bốn năm Ngưng Thần Cảnh, cho dù nhiều Kim Đan hơn nữa, cũng chỉ là pháo hôi mà thôi, ngươi ta phất tay một cái có diệt một đám
- Yên tâm, loại chiến đấu này, không cần mọi người ra tay, một mình tôi là được rồi
Tần Mục liếc nhìn Diệp Khinh Tuyết, cô gật đầu ngầm hiểu, hai người bay ra ngoài từ tầng ba
Hành động này của Tần Mục, khiến tất cả mọi người có mặt đều vô cùng chấn động
Hắn nói muốn tự mình ra tay, chẳng lẽ hắn còn muốn một mình đối kháng Ngưng Thần Cảnh của Bát đại gia tộc
- Chúng ta nên xử lý thế nào
Ngô Khiêm và Tiết Phong nhìn nhau, chân tay luống cuống
- Dù nói thế nào, Vương Trung tôi chắc chắn theo hắn rồi
Người thứ nhất thề đi theo Tần Mục là Vương Trung không hề do dự nhiều, trực tiếp bay ra ngoài theo
Gã biết rõ càng là thời điểm thế này, Tần Mục sẽ càng để ý hành động của họ, đây là thời cơ tốt nhất kiểm tra quyết tâm của họ
Tiết Phong và Ngô Khiêm do dự một lát, cũng bay ra ngoài theo Vương Trung
Sau một hồi, mới lục tục không ít người đi theo, ước chừng năm sáu mươi người
Nhưng phần lớn mọi người vẫn còn do dự, bởi vì lần này Tần Mục đối mặt với cường giả Ngưng Thần Cảnh của Bát đại gia tộc, họ không có chút lòng tin đối với Tần Mục
Mới đầu mọi người cho rằng bên ngoài có bốn năm Ngưng Thần Cảnh tới, nhưng đi ra xem xét mới biết được sai không hợp thói thường
Người quanh quẩn trên không trung, phong tỏa đại điện, ít nhất có mười người
Mười cường giả Ngưng Thần Cảnh xuất động, chỉ vì đối phó một tiểu bối, sao mà khoa trương
Mặc dù Tần Mục nhìn thấy tình huống này, cũng không khỏi dựng mày
Một Dung Thi mới nói mấy thanh niên kia đại biểu cho ba trong Bát đại gia tộc, thêm Tào gia nữa, cũng chỉ có bốn gia tộc, nhưng số lượng người này dường như hơi nhiều
Nghiêm trọng hoài nghi ngoại trừ Mộ Dung gia, Thất đại gia tộc còn lại phải chăng đến đầy đủ hay không
- Chính mày đả thương con ta
Một nam tử trung niên mặc áo dài màu xanh đưa mắt liếc nhìn mọi người, ánh mắt tập trung vào Tần Mục
Tần Mục trong nhóm người này, tu vi không tính cao nhất, nhưng rõ ràng là đầu lĩnh
Thân là Ngưng Thần Cảnh, y tin tưởng mình không nhìn lầm
- Con của ông là vị nào, tôi đánh nhiều cháu trai lắm, sao phân biệt rõ ràng được
- Con ta Tào Đạt Hoa
- Ồ, hóa ra là đứa cháu Tào Đạt Hoa này, thực có lỗi, nhất thời không nhớ ra được
Tuy rằng rất nhiều người trong nội đường không dám trực tiếp bay ra, nhưng cũng chậm rãi tập trung trên mặt đất, chuẩn bị xem kịch vui
Mặc dù họ biết rõ thời khắc nghiêm túc này có lẽ không cười, nhưng nghe Tần Mục trêu đùa trung niên áo dài, vẫn rất buồn cười, vụng trộm phát ra tiếng cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trung niên áo dài đại khái cũng không nghĩ tới một tên tiểu bối dám biến tướng bịp bợm trêu đùa y, mãi cho đến khi nghe được người phía dưới cười vang, mới ý thức được
- Thằng nhóc, mày muốn chết
- Tào thúc thúc, chậm ra tay đã
Lúc này, Mộ Dung Thi phi người lên, chặn trước mặt Tần Mục
- Mộ Dung Thi
Trung niên áo dài hừ lạnh một tiếng:
- Cô chặn tôi làm gì
- Tào thúc thúc, ở Côn Luân chúng ta, chuyện của tiểu bối, trưởng bối không nên nhúng tay
Theo cháu được biết, Tào Đạt Hoa khiêu khích Tần Mục trước, cuối cùng bị Tần Mục đánh bại, chịu chút vết thương nhỏ không thể tránh được
Tào thúc thúc chú huy động nhân lực như vậy, không khỏi…
- Hừ, cô nói là tôi bụng dạ hẹp hòi
- Không dám, chỉ là…
- Chỉ là cái gì
Tranh thủ thời gian cút ngay cho tôi, nếu không tôi ngay cả cô cũng giết cùng một chỗ
Thậm chí nói, thực lực của Mộ Dung gia sớm đã trở thành gia tộc không nhập lưu bình thường, chỉ là bởi vì huy hoàng quá khứ, mới giữ được danh tiếng này
Lúc bình thường, có thể trung niên áo dài sẽ xem mặt mũi tiền bối Mộ Dung gia, không đáng so đo
Nhưng nếu Mộ Dung Thi cố ý muốn ngăn cản y, y tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình
- Tào thúc thúc, chú làm như vậy, chỉ sợ sẽ khiến người khác chỉ trích
- Nhóc con, ở Côn Luân ai dám nghị luận chúng ta, nhanh chóng tránh ra
Mấy tên Ngưng Thần Cảnh còn lại cũng mở miệng răn dạy Mộ Dung Thi:
- Người Mộ Dung gia ngày càng xuống cấp, rõ ràng nói chuyện giúp người khác
- Nếu Mộ Dung gia không có mấy vị kỳ tài lưu danh thiên cổ, ảnh hưởng sâu đậm, đã sớm bị đá ra khỏi Bát đại gia tộc rồi
- Tôi thấy phế bỏ Mộ Dung gia cũng tốt, tránh cho chướng mắt
Mộ Dung Thi nghe vậy biến sắc:
- Các người không có quyền lợi làm như thế
- Hừ, Lục đại gia tộc chúng ta liên hợp một chỗ, cho dù Ngụy gia cũng sẽ không có ý kiến gì
- Vậy thì chưa hẳn
Đúng lúc này, một giọng nói cực kỳ bình thản, lại vô hình trung tràn ngập uy áp vang lên
Ngay sau đó, ba bóng người lăng không bay tới, rơi vào trong không gian bị phong tỏa này
- Hôm nay mọi người đều hào hứng như thế, lại không nói cho Ngụy Sơn Hà tôi, quá xấu rồi
Nhìn thấy người này, hơn mười cường giả Ngưng Thần Cảnh kia cùng biến sắc, tất cả lập tức đều chạy ra chào đón, hành lễ với lão:
- Ngụy Lão, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy
Những người này kinh ngạc trong lòng, Ngụy gia đứng đầu Bát đại gia tộc, lúc Mộ Dung gia còn ở thời kỳ đỉnh phong, chẳng qua cũng đành đứng thứ hai, mà Ngụy gia vẫn ổn định thứ nhất, căn bản không thể rung chuyển
Cho nên mặc dù họ cùng là một trong Bát đại gia tộc, nhưng trước mặt Ngụy gia, cái rắm cũng không dám phóng
Về phần Ngụy Sơn Hà, trên cơ sở Ngụy gia, danh tiếng càng thêm vang dội
Truyền thuyết đây là một cường giả điên phong vượt qua Ngưng Thần Cảnh của Ngụy gia, cao thủ đứng đầu Côn Luân
Người của Ngụy gia họ Ngụy, nhưng có thể xưng hô là Ngụy Lão, chỉ có một người này
Chỉ cần là người Côn Luân, chỉ sợ không ai không nghe tới thanh danh của Ngụy Sơn Hà
Cho nên lúc Ngụy Sơn Hà báo danh hào, đám người phía dưới bắt đầu bạo động, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên, thần sắc tràn đầy kính sợ và sùng bái
- Ngụy Lão
Mộ Dung Thi đột nhiên tiến lên, cung kính nói với Ngụy Sơn Hà:
- Vãn bối Mộ Dung Thi, bái kiến Ngụy Lão
- Ừ, nhóc con Mộ Dung gia, ta nhớ được cháu
Mộ Dung Thi nghe vậy, hơi được sủng mà sợ, chẳng qua rất nhanh cô lại cầu khẩn:
- Ngụy Lão, vãn bối cả gan, có một việc muốn mời Ngụy Lão làm chủ
Tất cả mọi người biết rõ Mộ Dung THi muốn lợi dung chút quan hệ ít ỏi của mình và Ngụy Sơn Hà, ra mặt thay Tần Mục
Chỉ cần một câu của Ngụy Sơn Hà, tin tưởng không có ai còn dám ra tay với Tần Mục
Nhưng mọi người đều nghi hoặc, Tần Mục và Mộ Dung Thi này rốt cuộc có quan hệ gì, đáng để cô mạo phạm một cường giả đỉnh phong như vậy
Phải biết Ngụy Sơn Hà chỉ là biết Mộ Dung Thi, căn bản không có giao tình gì đáng nói
- Nhóc con, ở đây nào có chỗ cho cô nói chuyện, còn không mau lui ra
Người của Lục đại gia tộc không muốn Mộ Dung Thi làm rối, vội vàng quát lớn
- Ngụy Lão
Mộ Dung Thi không để ý tới những người này, chỉ trưng cầu ý kiến của Ngụy Sơn Hà
Ngụy Sơn Hà thần sắc bình tĩnh nói:
- Mộ Dung Thi, ta chỉ tới nơi này tìm người, không muốn sinh sự thêm, cháu không cần nhiều lời
Mọi người nghe vậy, thầm nghĩ trong lòng quả nhiên không thể thực hiện, nhân vật như Ngụy Sơn Hà, nào có tâm tư quản việc này chứ
Tâm tình Mộ Dung Thi rơi xuống đáy cốc, chút hi vọng này tan vỡ rồi
Người của Lục đại gia tộc thần sắc mừng rỡ, chỉ cần Ngụy Sơn hà không nhúng tay vào chuyện này, mọi chuyện đều dễ nói
- Ngụy Lão, thằng nhóc này không coi ai ra gì, làm tổn thương đệ tử tinh anh mấy gia tộc chúng tôi, chúng tôi hiện giờ đang muốn ra tay dạy dỗ hắn, ngài ở một bên quan sát
Ngụy Sơn Hà nghe vậy đột nhiên hừ lạnh nói:
- Chuyện của tôi quan trọng hay là chuyện của các vị quan trọng
Người của Lục đại gia tộc lập tức sợ hãi nói:
- Đương nhiên chuyện của ngài quan trọng
- Đúng đúng, vừa rồi Ngụy Lão không phải nói muốn tìm người sao
Muốn tìm ai, chúng tôi tìm giúp ngài
- Không cần, tôi đã thấy hắn rồi
- Là ai
Ngụy Sơn Hà không trả lời, mà lăng không đi vài bước tới trước mặt Tần Mục, ôn hòa cười nói:
- Tần tiểu hữu, có thể cho chút mặt mũi, tới Ngụy gia tôi làm khách hay không
Hiện trường đại khái yên lặng hai giây, lập tức xôn xao
Người mà Ngụy Sơn Hà nói muốn tìm, lại là Tần Mục
Hơn nữa thái độ của lão với Tần Mục, quả thực quá tốt rồi
Có thể nể mặt
Ở Côn Luân, nhân vật nào đáng để Ngụy Sơn Hà mời với thái độ như vậy
Lúc trước Mộ Dung Thi để Ngụy Sơn Hà giúp đỡ, lão không hỏi một tiếng là chuyện gì trực tiếp cự tuyệt, có lẽ biết rõ Mộ Dung Thi muốn nói cái gì
Mộ Dung Thi muốn Ngụy Sơn Hà giúp Tần Mục, mà bản thân Ngụy Sơn Hà chính là đến tìm Tần Mục, cho nên đó căn bản là vẽ vời cho thêm chuyện
Tần Mục vốn đang định đại chiến một hồi, cũng bị Ngụy Sơn Hà làm cho không rõ ràng, trợn mắt hỏi:
- Tôi rất quen thuộc với ông sao
Mọi người nghe vậy, trong lòng đều chửi ầm lên, dám nói như vậy với Ngụy Sơn Hà, quả thực không biết sống chết
Chẳng qua ngoài dự đoán của mọi người, Ngụy Sơn Hà không hề tức giận, trên mặt vẫn tươi cười nói:
- Có quen hay không đều cần một quá trình, hiện giờ không quen, qua vài ngày không phải sẽ quen sao
- Không có chuyện mà ân cần không phải gian tức đạo, sao tôi cảm thấy trong lòng hoảng hốt
Tần Mục quả thực nghi hoặc trong lòng, Ngụy gia không có lý do gì giúp hắn
- Tần tiểu hữu nói đùa rồi, với thiên tư của cậu, có thể làm thượng khách Ngụy gia chúng tôi
Tần Mục nghe vậy, có điều suy nghĩ
Trước đó dường như hắn không biểu hiện ra chỗ nào quá mức kỳ lạ tại Thiên Châu, chẳng lẽ đối phương biết rõ mình xông vào Côn Luân hay sao
Chẳng qua chuyện này hắn chỉ nói cho Mộ Dung Tiên Nhi, Một Dung Tiên Nhi có thể nói cho Mộ Dung Thi chị cô, người Ngụy gia không có lý do biết rõ
Còn nữa cũng chỉ có thứ hạng Tiên Bi
Nhưng hắn chỉ xếp hạng ba trăm trên Tiên Bi, thành tích này với người bình thường mà nói là không kém, nhưng với loại gia tộc như Ngụy gia mà nói, không lọt vào mắt
Trên thực tế, nếu như hiện giờ Tần Mục tới quảng trường Tiên Bi nhìn lại thứ hạng của mình một lần, đại khái có thể hiểu được xảy ra chuyện gì
Nam tử tinh tráng lúc trước thấy tên Tần Mục từ ba trăm vọt tới đứng đầu, lại từ đứng đầu biến mất suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy có lẽ nên báo cáo chuyện này
Mộ Dung gia xuống dốc, Lục đại gia tộc còn lại lục đục với nhau, tranh đấu nhiều năm, vì lợi ích mà không từ thủ đoạn, chỉ có Ngụy gia cường đại nhất, mới được lòng người, công bằng công chính
Cho nên tin tức này bẩm báo cho Ngụy gia là lựa chọn tốt nhất
Mới đầu Ngụy gia căn bản không tin tưởng lời nam tử tinh tráng nói, nhưng sau đó họ triệu tập mấy người trong cuộc ngày đó, tất cả mọi người đều miêu tả sự kiện kia, quá trình nhất trí kinh người, điều này mới khiến họ coi trọng
Vì vậy mới có chuyện ngày hôm nay, Ngụy Sơn Hà đến mời Tần Mục
Người của Lục đại gia tộc không biết Ngụy Sơn Hà muốn làm gì, chỉ là một tiểu bối đến từ Thiên Châu, đáng giá lão tự hạ thân phận đến nịnh nọt sao
- Mấy người muốn làm gì, Tần tiểu hữu là khách quý của Ngụy gia tôi, mấy người lại dám vô lễ với hắn, cả đám đều ngứa mông sao
Ngụy Sơn Hà đối mặt với hơn mười người Ngưng Thần Cảnh, lão vẫn bình tĩnh, hoặc là nói căn bản không để vào mắt
Đừng nói mười Ngưng Thần Cảnh này, cho dù Gia chủ Lục đại gia tộc ở đây thì tính sao
- Ngụy Lão, thằng nhóc này tính tình tàn bạo, năm lần bảy lượt làm tổn thương đệ tử tinh anh của Lục đại gia tộc chúng tôi
Nếu như không trừng phạt hắn, tôn nghiêm Côn Luân ta ở đâu
- Tôn nghiêm không phải người khác cho, cần chính mình giành lấy
Đừng cho là tôi không biết chuyện này, người của gia tộc các người khiêu khích đệ tử Thiên Châu trước, kết quả người ta hoàn thủ, đánh bại tiểu bối gia tộc các người
Các người cảm thấy mất mặt, lại đến báo thù Tần tiểu hữu, không thấy xấu hổ hay sao
- Ngụy Lão
- Vừa rồi Mộ Dung Thi cũng nói, đây là ân oán của người trẻ tuổi, mấy lão già các ngươi chạy đến mò mẫm vào, còn biết xấu hổ hay không
Tôn nghiêm
Tôn nghiêm sớm bị các người làm mất hết rồi
Ngụy Sơn Hà giọng điệu lạnh lùng, nghiêm khắc răn dạy phê phán Lục đại gia tộc
Những cường giả Ngưng Thần Cảnh kia hai mặt nhìn nhau, họ nhìn ra được Ngụy Sơn Hà đã tức giận rồi, nếu như lại tiếp tục tranh luận, chỉ sợ họ không có quả ngon để ăn
- Tôi cảnh cáo các người, sau này Tần tiểu hữu sẽ là khách quý của Ngụy gia, ai dám bất kính với hắn, chính là bất kính với Ngụy gia tôi
Thật ra giọng nói của Ngụy Sơn Hà không tính lớn, lại chấn động linh hồn người khác
Vào thời khắc này, tất cả mọi người hâm mộ nhìn Tần Mục
Đã có chỗ dựa là Ngụy gia, sau này hắn không kiêng nể gì ở Côn Luân, cũng không có người nào dám động tới hắn
Những người đi theo Tần Mục như Ngô Khiêm Vương Trung thở phào một hơi, đồng thời trong lòng bắt đầu vui mừng, quyết định của họ thực sự quá anh minh rồi
Những người do dự trốn ở phía sau kia lại buồn bực không thôi
- Mình dĩ nhiên lại hoài nghi hắn, đầu óc cháy hỏng rồi
Tuy rằng Tiết Phong cũng đi theo Tần Mục, chẳng qua khi nhìn thấy hơn mười cường giả Ngưng Thần Cảnh của Lục đại gia tộc, gã quả thực cho rằng lần này cho dù Tần Mục có bản lĩnh, cũng rất khó thoát thân
Nhưng Tần Mục vẫn trước sau như một, thay đổi quan niệm của gã
Gã mới phát hiện suy nghĩ này của mình quá hạn chế, căn bản hoàn toàn nhìn không thấu Tần Mục
- Ngụy Lão, thằng nhóc này rốt cuộc có lai lịch gì, trong này có phải có hiểu lầm gì hay không
Cha của Tào Đạt Hoa chưa từ bỏ ý định, con của y bị Tần Mục tổn thương thành như vậy, không giết Tần Mục, khó tiết mối hận trong lòng y
Huống hồ với lực lượng của Ngụy gia, mặc dù là Mộ Bạch xếp hạng thứ ba, cũng không nhất định đáng để họ đối đãi như vậy, huống chi là Tần Mục
- Không có hiểu lầm, về phần nguyên nhân, mấy người cũng không cần biết
Ngụy Sơn Hà hừ lạnh nói:
- Các người đều đi thôi, lần sau lại để tôi phát hiện các người bất kính với Tần tiểu hữu, các người sẽ biết hậu quả
Cha của Tào Đạt Hoa phẫn nộ vì con trai bị phế hai chân, nhưng Ngũ đại gia tộc còn lại cũng không có cừu hận sâu như vậy với Tần Mục
Hiện giờ Ngụy gia ra mặt thay Tần Mục, người của Ngũ đại gia tộc vội vàng tỏ thái độ:
- Ngụy Lão, chuyện này trước đó chúng tôi không biết chút nào, nếu biết rõ Tần tiểu hữu là khách quý của Ngụy gia, chúng tôi tuyệt đối không dám mạo phạm
- Vậy còn không đi mau
- Đắc tội, cáo từ
Người của Ngũ đại gia tộc nhanh chóng chạy trốn không thấy
- Tào Nguyên, ông ở lại nơi này là có ý gì
Ngụy Sơn Hà lạnh giọng hỏi:
- Chẳng lẽ ông không phục Ngụy Sơn Hà tôi, không phục Ngụy gia tôi
- Không dám
Cuối cùng Tào Nguyên vẫn không dám xung đột chính diện với Ngụy Sơn Hà, mang người nhanh chóng rời đi
Chỉ có điều lúc rời đi, Tần Mục thấy được vẻ không cam lòng trong mắt y, hiển nhiên y không có ý định cứ buông tha mình như vậy
- Tần tiểu hữu, hôm nay xảy ra những chuyện không vui này, kính xin cậu đừng để trong lòng
- Tôi vẫn không rõ ràng tại sao Ngụy gia các ông lại giúp tôi
Ngụy Sơn Hà cười nói:
- Nếu Tần tiểu hữu có cơ hội, tới quảng trường Tiên Bi nhìn một chút sẽ biết
- Quả nhiên vấn đề xảy ra ở đây
Tuy rằng Tần Mục không biết Tiên Bi xảy ra chuyện gì, chẳng qua hắn có trực giác
Lúc trước Tiên Bi biểu hiện thứ hạng ba trăm, hắn cảm thấy không bình thường
Bởi vì Cơ Hạo cũng tiến vào hơn hai trăm, hắn không có đạo lý chỉ là ba trăm
- Tần tiểu hữu, Gia chủ chúng tôi để tôi tới mời cậu tới Ngụy gia làm khách, hi vọng cậu không nên cự tuyệt
- Ông giúp tôi ơn lớn này, tôi không đi thực không biết nói thế nào, chẳng qua tôi muốn dẫn một người đi
Tần Mục đương nhiên không có khả năng bỏ lại Diệp Khinh Tuyết
Ngụy Sơn Hà nhìn Diệp Khinh Tuyết, mừng rỡ cười nói:
- Việc này đương nhiên không có vấn đề
- Ngô Khiêm Vương Trung, nếu như mấy ngày nay có người tìm các anh làm phiền, cứ báo tên tuổi Ngụy gia
Tần Mục quay người nói một tiếng với hai người
Mọi người nghe vậy, đều cảm thấy Tần Mục thực biết dựa quan hệ
Chẳng qua trên mặt Ngụy Sơn Hà vẫn tươi cười, một chút phản cảm đều không có, hiển nhiên ngầm đồng ý
- Ngụy Lão, vậy đi thôi
- Tần tiểu hữu, mời
Ngụy Sơn Hà mang theo Tần Mục Diệp Khinh Tuyết rời đi, một hồi phân tranh dần kết thúc
Chẳng qua người mắt thấy cảnh tượng hôm nay, chỉ sợ trong lòng còn chấn động một khoảng thời gian rất dài
Cái tên Tần Mục này, lần đầu lấn át danh tiếng Mộ Bạch, trở thành chủ đề nóng của mọi người
Rất nhiều người chú ý tới lời Ngụy Sơn Hà nói, trước tiên chạy tới quảng trường Tiên Bi điều tra, kết quả căn bản không tìm thấy tên Tần Mục trên tấm bia, không khỏi khó hiểu
Bởi vì liên quan tới Tần Mục, mấy ngày tiếp theo người Thiên Châu cũng không bị người khác ức hiếp
Cho dù đệ tử Bát đại gia tộc cũng đều khách khí với họ
Đương nhiên, những điều này nói sau
Tần Mục và Diệp Khinh Tuyết đi theo Ngụy Sơn Hà tới Ngụy gia, Gia chủ Ngụy gia tự mình chào đón
Chẳng qua Tần Mục phát hiện, có vẻ như cũng chỉ có Ngụy Sơn Hà và Gia chủ Ngụy gia coi trọng mình, người Ngụy gia còn lại lúc nhìn mình đều mang theo vẻ nghi hoặc
Gia chủ Ngụy gia tiếp kiến mình, dường như rất bí mật, chỉ có một mình Ngụy Sơn Hà ở bên
- Ngụy Gia chủ, có chuyện gì cứ việc nói thẳng
Tần Mục cảm thấy Ngụy gia tìm mình, chắc chắn có chuyện gì muốn hắn giúp đỡ
- Tần tiểu hữu quả nhiên là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, chúng tôi quả thực có một số việc cần cậu giúp đỡ
Tần Mục suy nghĩ hỏi:
- Tôi đoán hơn phân nửa có liên quan tới Thiên Lộ
- Tôi cũng thích nói chuyện với người thông minh
Ngụy Đông Lai càng nhìn Tần Mục càng thưởng thức
- Nói tình hình đại khái đi
- Chúng tôi cần Tần tiểu hữu tới Thiên Lộ tìm giúp chúng tôi một vật
- Ngụy gia các vị cường đại như thế, không thể tự mình đi tìm sao
- Tiến vào Thiên Lộ, tuổi không thể vượt quá bốn mươi
Ngụy gia chúng tôi không ít Ngưng Thần Cảnh, nhưng vẫn không thể vào được
Tần Mục giật mình, chẳng qua lại hỏi:
- Thiên tài của Ngụy gia các vị cũng không ít chứ
- Lần này Ngụy gia cũng có một đám tiểu bối đi vào, cho nên chúng tôi hi vọng Tần tiểu hữu có thể dẫn đầu nhóm tiểu bối này, cuối cùng chỉ cần có một người tìm được đồ, công lao đều tính cho Tần tiểu hữu
Tần Mục cho là mình nghe nhầm
- Đúng vậy, mới đầu chúng tôi đi tìm Mộ Bạch, chẳng qua người kia sau khi lưu tên trên Tiên Bi đã biến mất, mặc dù là tai mắt của Ngụy gia chúng tôi cũng không tìm thấy tung tích của hắn
Chẳng qua may mắn Tần tiểu hữu xuất hiện, tin tưởng cậu thích hợp hơn hắn
- Chỉ sợ một người ngoài như tôi, kẻ dưới khó phục tùng
- Điều này đối với Tần tiểu hữu mà nói, tôi cảm thấy không tính là vấn đề
Ngụy Đông Lai híp mắt nói
- Ông quả thực để mắt tôi
Tần Mục im lặng, đây quả thực là tự kéo cừu hận cho hắn
- Tần tiểu hữu, món đồ này rất quan trọng với Ngụy gia chúng tôi, chỉ cần cậu có thể mang nó ra, trong phạm vi thừa nhận của Ngụy gia chúng tôi, mặc kệ điều kiện gì tùy cậu đặt
Tần Mục không có từ chối ngay, mà suy nghĩ điều kiện đề ra với Ngụy Đông Lai
- Được, tôi cũng cần các vị tìm giúp tôi một vật
Ngụy Đông Lai nghe vậy, thần sắc vui vẻ, Tần Mục nói như thế chẳng khác nào đã đáp ứng
- Cậu nói đi, là đồ vật gì
- Tru Tà Kiếm
- Hả
Ngụy Đông Lai và Ngụy Sơn Hà đồng thời lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Tần Mục muốn thứ này
- Sao vậy, có khó khăn sao
Ngụy Đông Lai thần sắc khó xử nói:
- Nếu như là đạo khí bình thường, cho dù trân quý, Ngụy gia chúng tôi cũng lấy ra được
Chỉ là Tru Tà Kiếm này không giống bình thường, chỉ sợ…
- Vậy các vị biết rõ tung tích của nó không
- Biết rõ, kỳ thật ngay trong Tổ Từ của Mộ Dung gia
- Mộ Dung gia
Tần Mục nghĩ đến Mộ Dung Tiêu Tiêu chính là tổ tiên của Mộ Dung gia, Tru Tà Kiếm ở Mộ Dung gia cũng không kỳ quái
- Tôi vừa vặn quen biết hai chị em Mộ Dung gia, chỉ là không biết họ có chịu bỏ thứ yêu thích hay không
Ngụy Đông Lai và Ngụy Sơn Hà nhìn nhau, bất đắc dĩ cười khổ nói:
- Tần tiểu hữu có chỗ không biết, Mộ Dung gia không sánh bằng lúc trước, nếu như Tru Tà Kiếm ở trên tay họ, chỉ sợ sớm đã bị người khác cướp đi, căn bản không giữ được đạo khí này
- Không phải các vị mới nói Tru Tà Kiếm ở Mộ Dung gia sao
Tần Mục cảm giác logic của hai người này có vấn đề
- Tru Tà Kiếm ở Tổ Từ của Mộ Dung gia, nhưng Tổ Từ kia đã phủ bụi vạn năm, căn bản không người nào có thể mở ra
Ngụy Đông Lai nói:
- Mộ Dung gia xuống dốc từng ngày, người của Mộ Dung gia tộc vẫn luôn tìm kiếm phương pháp tiến vào Tổ Từ, nghe nói trong đó có tài phú vô giá có thể khiến Mộ Dung gia quật khởi
Tần Mục suy nghĩ nói:
- Xem ra vẫn phải đi Mộ Dung gia một chuyến
- Tru Tà Kiếm rất quan trọng với Tần tiểu hữu sao
- Xem như thế đi, một người bạn nhờ tôi tìm nó
- Bạn
Ngụy Đông Lai biết rõ Tần Mục đến từ Thiên Châu, như vậy bạn của hắn hẳn cũng là người Thiên Châu
Tru Tà Kiếm vạn năm trước đã phủ đầy bụi, có rất ít người có thể nhớ tới nó
- Người này các vị chắc chắn từng nghe nói qua
Tần Mục cười nhạt một tiếng, chẳng qua cũng không nói ra, mặc kệ họ đoán
Ở Ngụy gia hai ngày, Tần Mục lại trở về
Khoảng cách Thiên Lộ mở ra còn hơn hai mươi ngày, cũng không nóng nảy
Trong khoảng thời gian này, hắn muốn tới Mộ Dung gia nhìn xem, đã biết hành tung của Tru Tà Kiếm, mặc kệ có vào được Tổ Tử hay không, dù sao cũng phải thử một chút
Lúc Tần Mục tìm tới Mộ Dung Thi, cô rất kinh ngạc, cũng rất vui mừng
- Cái gì, anh muốn tìm Tru Tà Kiếm
Khi Tần Mục nói rõ ý đồ đến, Mộ Dung Thi sửng sốt nửa ngày
- Có thể mang tôi tới Tổ Từ nhà các cô được không
Một người ngoài muốn vào Tổ Tử nhà người ta đương nhiên là không hợp lý, chẳng qua Tổ Từ Mộ Dung gia phủ bụi vạn năm, trước mắt còn không ai có thể vào được
Lại nói lỡ như bị người ngoài may mắn tiến vào, người Mộ Dung gia càng thêm cao hứng
Cho nên Tần Mục không có nhiều băn khoăn, trực tiếp hỏi
- Có thể, đương nhiên có thể
Mộ Dung Thi khôi phục tinh thần, lại liên tục gật đầu, dường như ước gì mang Tần Mục đi qua
Rất nhanh, cô ý thức được mình thất thố, hơi xấu hổ nói:
- Thật ra chúng tôi vốn muốn cầu anh chuyện này
- Hả…
Tần Mục sững sờ, không rõ ràng
Mộ Dung Thi giải thích:
- Mộ Dung gia chúng tôi có tổ huấn, có thể mở Tổ Tử, chỉ có người đến từ Thiên Châu, hơn nữa người này còn không được pháp tắc Côn Luân tiếp nhận, mạnh mẽ xông vào, cho nên…
- Sẽ không trùng hợp như thế chứ
Tần Mục xấu hổ, hắn rốt cuộc hiểu được tại sao Mộ Dung Tiên Nhi lại nhiệt tình với mình như thế, mà Mộ Dung Thi lúc đầu cũng không có ấn tượng tốt với mình, nhưng hôm sau lại khó hiểu mà quan tâm tới hắn
Hóa ra họ cho rằng hắn có thể tiến vào Tổ Từ, gánh hi vọng của Mộ Dung gia
- Mặc dù nói hoàn toàn là trùng hợp, chẳng qua tổ huấn của chúng tôi chính là nói như vậy
Ánh mắt Mộ Dung Thi nhìn Tần Mục rất nóng bỏng
Chỉ cần có thể mở ra Tổ Từ, đạt được đồ vật bên trong, Mộ Dung gia phục hưng không phải việc khó
Tần Mục gãi đầu, lập tức nói:
- Như vậy cũng được, chúng ta theo như nhu cầu
Chẳng qua tôi cũng không dám đánh cược, nhất định có thể đi vào Tổ Từ của các cô
- Đi thử một lần, tổ huấn chắc có lẽ không phạm sai lầm
- Ừ, vậy dẫn chúng tôi đi
Tần Mục lúc nào cũng đem theo Diệp Khinh Tuyết bên người
Mộ Dung Thi đặt hai ngón tay vào miệng, chu môi huýt sao một tiếng, lập tức một con hạc trắng cực lớn bay tới, ngừng trước mặt cô
- Thủ pháp này rất giống với em gái cô
- Hạc trắng của tôi và em gái là song bào thai, trông rất giống nhau
Tần Mục nhún vai nói:
- Tất cả hạc trắng đều giống như song bào thai, dù sao tôi không phân biệt được
Mộ Dung Thi khẽ cười một tiếng, cảm thấy Tần Mục rất thích nói đùa
- Đi thôi
Cô nhảy lên lưng hạc trắng, lại để hai người Tần Mục đi lên
- Chờ một chút, chúng ta đi đâu, Tổ Từ nhà cô rất xa sao
Tần Mục biết rõ nếu như khoảng cách không xa, chắc chắn không cần hạc trắng phi hành
- Không phải nah đã đi qua rồi sao
Mộ Dung Thi cười nói
- Hả… Cô nói là chỗ của Tiên Nhi
Tần Mục kinh ngạc
- Đương nhiên, Tổ Từ Mộ Dung gia chúng tôi ở chỗ đó
Tần Mục vỗ trán, hắn nói Mộ Dung Tiên Nhi sao lại một mình lẻ loi ở lại nơi đó, hóa ra là như vậy
- Vừa mới đầu, tại sao Tiên Nhi không nói chuyện này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Việc này không phải có thể tùy tiện mở miệng được chứ
Tần Mục suy nghĩ, cảm thấy cũng đúng
Lần đó hắn mới đi lên từ Thiên Châu, mới quen Mộ Dung Tiên Nhi, huống hồ khi đó hắn còn trộm linh dược, cho dù Mộ Dung Tiên Nhi không phản cảm hắn, ít nhất cũng không có ấn tượng tốt
Cho nên cô căn bản không có khả năng nói ra bí mật này ngay từ đầu
Thứ nhất, khi đó Tần Mục chắc chắn sẽ cự tuyệt
Thứ hai, Mộ Dung Tiên Nhi cũng hơi hoài nghi nhân phẩm của Tần Mục
Cho nên Mộ Dung Tiên Nhi rất nhiệt tình đưa Tần Mục tới Côn Luân, lại để Mộ Dung Thi tiếp xúc với hắn, sau khi hiểu rõ hắn, mới quyết định
- Khinh Tuyết, lên đi
Lúc này Tần Mục đã không hoài nghi, hết thảy giống như trong tăm tối đều có an bài
Hắn không tin đây là trùng hợp, hắn tình nguyện đây là lúc trước Mộ Dung Tiêu Tiêu an bài sẵn
Chỉ là hắn không rõ, chẳng lẽ Mộ Dung Tiêu Tiêu biết rõ vạn năm sau hắn sẽ đến Côn Luân, cho nên để lại tổ huấn này
Đối với điều này, Mộ Dung Thi giải thích:
- Con hạc trắng kia của Tiên Nhi ăn linh dược lớn lên, nó hơi khác với linh thú bình thường, hoặc là nói, tiến hóa rồi
- Lấy linh dược cho hạc trắng ăn, thực xa xỉ đấy
Tần Mục cảm thán một câu
- Nếu như anh có thể mở Tổ Từ giúp chúng tôi, linh dược của mảnh Dược Viên kia tặng cho anh toàn bộ cũng không có vấn đề gì
Mộ Dung Thi đưa ra điều kiện mê người
Hai mắt Tần Mục sáng ngời, muốn nói hắn không động tâm chắc chắn là giả dối
Với tư cách đan sư, đối với linh dược cao cấp bực này, lực chống cự của hắn cực kém
Chẳng qua hắn nhanh chóng lắc đầu nói:
- Nhiều linh dược như vậy, trong nhất thời cũng dùng không hết
Nếu như hái xuống, sẽ bị xói mòn dược tính nhanh chóng, các cô vẫn tiếp tục gieo đi, chờ lúc tôi cần có thể tới cầm
Gần bốn ngày, mấy người mới tới được mảnh Dược Viên này
Mộ Dung Tiên Nhi trông thấy mấy người, vừa mừng rỡ lại tràn ngập nghi hoặc
- Chị, chị…
- Tiên Nhi, chị đã nói chuyện cho Tần Mục rồi, hắn tới giúp chúng ta
Mộ Dung Thi giải thích
- Hả… tại sao lại nhanh như thế
Mộ Dung Tiên Nhi hiển nhiên rất giật mình, chẳng lẽ trong vài ngày ngắn ngủi này, chị đã thân quen với Tần Mục sao
- Bởi vì rất trùng hợp, chẳng qua mấy chuyện này lát nữa sẽ nói với em, chúng ta tới Tổ Từ trước
Tần Mục quan sát chung quanh nói:
- Nếu vùng này là hoang sơn dã lĩnh, sao lại có Tổ Từ
- Tổ Từ đương nhiên không ở nơi này, mà ở phía dưới
Một Dung Tiên Nhi chỉ mặt đất
Tần Mục trợn mắt nói:
- Mộ Dung gia các cô thực là quái dị, xây dựng Tổ Từ trong lòng đất
- Tần Mục, anh đã hiểu lầm rồi, lúc trước là tòa Tổ Từ này tự mình chìm xuống, cũng không phải chúng tôi xây dựng dưới đất
- Từ mình chìm xuống
- Có thể là một loại phong ấn, chỉ là không biết tại sao tổ tiên lại muốn phong ấn Tổ Từ, tại sao lại lưu lại tổ huấn này cho chúng tôi
- Tổ tiên mà các cô nói, là chỉ Mộ Dung Tiêu Tiêu sao
Tần Mục hỏi một câu
Sắc mặt hai chị em Mộ Dung cùng biến đổi:
- Tại sao anh biết
- Người Ngụy gia nói cho tôi biết
Tần Mục cũng không nói đến sự tồn tại của Lăng Ba, bởi vì có lẽ người Mộ Dung gia chưa hẳn biết rõ chuyện Mộ Dung Tiêu Tiêu nguyền rủa Lăng Ba lúc trước
Tuy rằng hai chị em Mộ Dung rất hoài nghi, chẳng qua cũng không hỏi nhiều
- Đi thôi, tôi mang anh xuống dưới, nếu như anh có thể mở Tổ Từ giúp chúng tôi
Mộ Dung Tiên Nhi chỉ Dược Viên nói:
- Những thứ này tôi cũng có thể cho anh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.