Mộ Dung Thi không thể chấp nhận nổi sự thực này
Vốn dĩ cô tưởng rằng Tần Mục không là gì trước mặt Mộ Bạch
Nhưng thật ra nếu so sánh với Tần Mục, Mộ Bạch chẳng là gì cả
Nhưng tại sao chứ
Mộ Bạch là người đến từ Vực Ngoại Tinh Không, quy tắc thiên đạo ở đó hoàn hảo hơn, tu luyện dễ dàng hơn, và y còn là đồ đệ mà tiên tổ Mộ Dung đích thân dạy dỗ
Tại sao y lại không bằng Tần Mục
Rốt cuộc Tần Mục là ai
- Được rồi, mặc dù anhi muốn giết tôi, nhưng hình như anh không có bản lĩnh đó
Nếu anh muốn giải quyết chuyện ân oán này, thì bảo Mộ Dung Tiêu Tiêu đích thân đến đây
Anh phải nhớ rằng, anh là đồ đệ của Mộ Dung Tiêu Tiêu, nhưng tôi không phải là đồ đệ của Lăng Ba
Tôi bằng vai phải lứa với sư phụ anh, anh không đủ tư cách
- Cậu…
Lần đầu tiên trong đời bị người khác sỉ nhục đến thế, Mộ Bạch tức quá, lại phun ra máu, suýt nữa thì ngất đi
- Tần Mục, dừng tay lại
Mộ Dung Thi chạy lại
Mặc dù giấc mơ của cô về Mộ Bạch đã vỡ tan, nhưng cô cũng không muốn thấy Mộ Bạch phải chịu sự đả kích lớn đến vậy
Tần Mục nhún vai nói:
- Tôi đã nói tôi không phải đến tìm anh ta để báo thù
Nên không chuẩn bị giết anh ta
Mộ Dung Thi thở phào
- Được rồi, tôi gặp được người mình cần rồi
Tôi nghĩ mình nên về Thiên Châu rồi
Về sau có lẽ không còn cơ hội để gặp mặt nữa
Hãy bảo trọng
Tần Mục điềm đạm cười với Mộ Dung Thi
Mộ Dung Thi nhìn nụ cười của Tần Mục, hơi ngớ ra, cúi đầu xuống, không biết nói gì
- Đi thôi
Tần Mục kéo tay Diệp Khinh Tuyết rời đi
Nhưng bước đi vài bước, hắn đột nhiên lại quay người lại, nhìn Dạ U Liên rồi hỏi:
- Cô để tôi đi như vậy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dạ U Liên ngớ người, không hiểu chuyện gì:
- Không để anh đi, chẳng lẽ bảo anh ở lại ăn cơm
- Tôi không có ý đó, thôi, tôi tưởng Mộ Bạch thua, cô sẽ đứng ra đánh với tôi một trận kia
Tần Mục hơi thất vọng
Mắt Dạ U Liên sáng lên, rồi cười nói:
- Mộ Bạch đã thua rồi, tôi có đánh với anh cũng chỉ là tự nạp mạng, chẳng nên tự rước lấy nhục
- Hóa ra vậy, vậy hẹn gặp lại
Tần Mục quay sang nhìn Dạ U Liên, rồi dẫn Diệp Khinh Tuyết rời đi
Trên đường, Diệp Khinh Tuyết cứ chau mày như có tâm sự gì
- Khinh Tuyết, em sao thế
Tần Mục quan tâm hỏi:
- Không khỏe sao
- Không
Diệp Khinh Tuyết ngừng một lát rồi đột nhiên nhìn Tần Mục rồi hỏi:
- Có phải anh thích cô Dạ U Liên đó rồi không
- Khụ khụ…em nói gì cơ
Tần Mục ho nhẹ
- Chẳng phải sao
Diệp Khinh Tuyết nghiêm túc:
- Đừng tưởng em không để ý, khi anh nói chuyện với Mộ Bạch, ánh mắt luôn nhìn về phía cô gái đó
Tần Mục xấu hổ, không ngờ tiểu tiết này cũng bị Diệp Khinh Tuyết chú ý đến
- Em đừng ghen tị, chẳng lẽ anh là loại người gặp người khác một lần là thích ngay sao
- Vậy anh nói xem sao anh cứ nhìn cô ta mãi vậy
Còn nữa, câu cuối cùng anh nói với cô ấy là có nghĩa gì
Tần Mục điềm đạm nói:
- Chẳng lẽ em không nhận ra hay sao, thực lực của cô gái đó hơn cả Mộ Bạch
- A
Diệp Khinh Tuyết lập tức kinh ngạc mở to miệng
Hèn gì Tần Mục đã nói với Dạ U Liên như vậy trước khi rời đi
- Không thể nào, trông điệu bộ của Mộ Bạch thế kia mà, chắc Dạ U Liên không thể lợi hại hơn y được chứ
- Có lẽ ngay Mộ Bạch cũng không biết
- Vậy sao anh biết
- Dựa vào cảm giác thôi, trong cơ thể cô ta có một luồng sức mạnh, rất mạnh
Tần Mục cười nói:
- Hơn nữa nếu anh đoán không lầm, cô ấy có lẽ đã dịch dung, đây không phải là tướng mạo thật của cô ấy
- Hóa ra là vậy
Diệp Khinh Tuyết gật đầu, hèn gì hôm nay Tần Mục lại bất thường đến vậy
Quảng trường Tiên Bia
Chớp mắt, đến Côn Lôn đã gần mười tháng rồi, rất nhiều tu sỹ Thiên Châu đi từ Thiên Lộ ra, rồi cũng lần lượt trở về
Người đến Côn Lôn lúc ban đầu có tới bảy tám trăm người, nhưng những người đi về chưa nổi một trăm người
Rất nhiều người đã lựa chọn ở lại Thiên Lộ để tu hành
Lần này Tần Mục lại nhìn thấy người nam tử cường tráng phụ trách thử sức đó
Lúc đầu chính y là người bẩm báo với Ngụy gia xếp hạng của Tần Mục ở Tiên Bia
- Tần công tử
Người đàn ông cường tráng nhìn thấy Tần Mục, vừa nhiệt tình vừa kính cẩn
Tần Mục gật đầu nói:
- Dẫn chúng tôi đến Truyền Tống Trận đi, chúng tôi muốn về Thiên Châu
Người đàn ông cường tráng thở dài, tiếc nuối vì Tần Mục rời đi
Nhưng y vẫn cung kính gật đầu:
- Mời hai vị đi theo tôi
Côn Lôn có Truyền Tống Trận đến Thiên Châu
Nhưng nếu về Thiên Châu thì rất khó để trở lại
Đương nhiên, đây chỉ là một quan điểm tương đối chứ không phải tuyệt đối
Dùng Truyền Tống Trận, Tần Mục và Diệp Khinh Tuyết được truyền tống đến thượng không Thiên Châu
Hai người bay thẳng về phía Tam Thần Tông
Tần Mục cố ý phát ra khí tức
Lăng Ba đã cảm nhận được ngay, chạy tới đón
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cuối cùng hai người cũng về rồi
Lăng Ba thấy Tần Mục và Diệp Khinh Tuyết, rất ư xúc động:
- Tìm Tru Tà Kiếm đâu cần nhiều thời gian như vậy
Tôi còn tưởng rằng hai người vào Thiên Lộ và không về nữa cơ
- Chúng tôi đã vào Thiên Lộ thật, nhưng lại ra rồi
- Hả
Lăng Ba kinh ngạc nhìn Tần Mục:
- Tôi chưa từng tới Thiên Lộ
Nơi đó thế nào
- Cũng ổn
Tần Mục đã gặp nhiều chuyện ở đó, sao có thể nói một cách đơn giản được
- Vậy…
- Chị Lăng Ba, chị muốn hỏi về chuyện của Tru Tà Kiếm phải không
Cứ hỏi trực tiếp đi
Đều là người quen cả, hà tất phải lòng vòng
Diệp Khinh Tuyết điềm đạm cười
- Trông bộ dạng của em là biết chưa lấy được Tru Tà Kiếm
Lăng Ba nhìn Diệp Khinh Tuyết với ánh mắt trách móc
Thật ra cô đã chuẩn bị tâm lý rồi, Tần Mục có mang được Tru Tà Kiếm về hay không cô đều chấp nhận được
Thậm chí, không giải được lời nguyền này, giữa cô và Tần Mục sẽ vẫn còn một mối liên hệ đặc biệt
Đây là một điều tốt
- Ý, sao chị nhận ra được điều này
Diệp Khinh Tuyết không biết mình đã lỡ miệng ở đâu
Tần Mục lấy Tru Tà Kiếm ra, đưa cho Lăng Ba rồi nói:
- Thật ra bọn tôi đã lấy được Tru Tà Kiếm, nhưng chắc chẳng có tác dụng gì
Lăng Ba cầm lấy Tru Tà Kiếm nhìn một lúc lâu rồi chau mày nói:
- Không có khí linh
Khí linh, là thứ mà mỗi loại đạo khí đều có, đạo khí không có khí linh thật ra đồng nghĩa với việc bỏ đi
- Khí linh đã bị Mộ Dung Tiêu Tiêu lấy đi rồi, ả ta cố ý…
Tần Mục dừng lại một lát rồi nói:
- Chị bình tĩnh nhé, đừng tức giận
Lăng Ba lườm hắn rồi nói:
- Có gì thì nói đi, cả vạn năm nay tôi đã chịu đựng được, có gì mà nghĩ không thông chứ
Tần Mục nói hết một lượt về việc lấy được Tru Tà Kiếm và bóng của Mộ Dung Tiêu Tiêu
Lăng Ba nghe vậy, không tức giận gì hết, như chấp nhận một cách bình thản vậy
- Cô ta vẫn thế
Thật ra tôi đã sớm đoán được rồi, cô ta sẽ không để tôi được như ý nguyện
Lăng Ba bình tĩnh nói
- Chị thật rộng lượng, thế mà cũng nhẫn nhịn được
Lăng Ba điềm đạm nói:
- Nếu như tôi tức giận thì chẳng phải đã mắc mưu cô ta rồi sao
Tần Mục ngớ ra, rồi lập tức giật đầu nói:
- Đúng vậy, mục đích của cô ta chính là để khiến chị nổi giận
- Nghe ngữ khí của tên Mộ Bạch đó, thì có lẽ cuối cùng Mộ Dung Tiêu Tiêu vẫn không đi tới đích cùng Cơ Vĩnh Phong, hơn nữa có lẽ cô ta đã không yếu hơn Cơ Vĩnh Phong nữa rồi
- Hóa ra chị giải thích câu này như vậy
Lăng Ba lại thở dài:
- Quả nhiên tôi không đoán lầm
Đây mới là Mộ Dung Tiêu Tiêu
Tần Mục và Diệp Khinh Tuyết đều ngớ ra, hỏi cô:
- Vậy nghĩa là sao
- Thật ra….Ba người chúng tôi, tôi và Mộ Dung Tiêu Tiêu quen nhau trước
- Ừm
Tần Mục ngạc nhiên nói:
- Ý của chị là trước khi Mộ Dung Tiêu Tiêu yêu Cơ Vĩnh Phong, chị đã quen với Mộ Dung Tiêu Tiêu rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nhớ rằng trước kia hắn không nghe nói đến việc này
Hắn tưởng rằng Mộ Dung Tiêu Tiêu yêu Cơ Vĩnh Phong trước, sau đó Lăng Ba là người thứ ba, dù cô ấy không có cảm tình gì với Cơ Vĩnh Phong, nhưng Cơ Vĩnh Phong đã vì Lăng Ba mà bỏ cả Mộ Dung Tiêu Tiêu, điều này mới khiến cho Mộ Dung Tiêu Tiêu tức giận
Nhưng giờ đây Lăng Ba nói cô ấy và Mộ Dung Tiêu Tiêu mới quen nhau trước, thật kỳ lạ
- Có phải cậu cho rằng tôi là kẻ thứ ba giữa hai người họ không
Lăng Ba cười nói:
- Thật ra nếu nói một cách nghiêm túc, Cơ Vĩnh Phong mới là người thứ ba giữa tôi và Mộ Dung Tiêu Tiêu…
- Nhưng hai người đều là phụ nữ mà…
Tần Mục ngẩn người, chẳng lẽ hai người phụ nữ này lại
- Tôi biết là cậu sẽ nghĩ linh tinh mà
Lăng Ba lườm, nhưng rất nhanh lại u oán nói:
- Lúc mới đầu Thiên Châu còn rất hỗn loạn, tôi chưa sáng lập ra Tam Thần Tông, Cơ Vĩnh Phong cũng chưa xây dựng hoàng triều Cơ gia, khắp nơi đều là chiến trường, quần ma loạn vũ
- Những cũng bởi bố cục này, mới dễ dàng rèn luyện bản thân mà được thăng cấp phải không