Bởi cô không biết Tần Mục nói những lời này chẳng qua là vô tình nói tới hay là hắn đang cố ý nhắm vào cô
‘Chẳng lẽ hắn đã biết gì rồi sao?!’
Tô Nhã thật lòng không muốn làm vậy nhưng đây lại là mệnh lệnh của bố cô lại có thêm tông Vấn Tiên gây áp lực, cô không thể chống lại được
Tiểu Yêu thấy vẻ mặt Tô Nhã khác thường liền hỏi:
- Tiểu thư, sao sắc mặt chị trông khó coi thế
Có phải là cơ thể thấy không thoải mái phải không
- Không… Không sao, chị đi ra ngoài hít thở một chút là được ấy mà
- Đúng rồi, Tần Mục này, bọn mình cũng đi ra ngoài đi, tông Vấn Tiên có nhiều cảnh đẹp lắm, tôi dẫn cậu đi ngắm cảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Mục biết Tiểu Yêu không hề có ý muốn hại hắn như cái cô Tô Nhã kia thì khó nói lắm
- Cũng được, đúng lúc tôi cũng đang chán, đi ra ngoài hít thở khí trời một chút
Tô Nhã nghe hắn nói vậy thì thở phào một hơi, Tần Mục không từ chối vậy chắn hẳn là hắn không nghi ngờ gì rồi
Trên đường đi, Tiểu Yêu nói cười liên tục, dương như cô đang rất vui
Tần Mục cũng giả vờ như hắn rất thong dong thoải mai, nhìn có vẻ như đúng là hắn đang đi thư giãn cho đỡ chán thật
Còn Tô Nhã ngược lại có vẻ như có tâm sự nặng nề, vẻ mặt không được tự nhiên
Lúc này Tiểu Yêu mới cảm thấy có chút lo lắng cho cô ta liền hỏi thăm:
- Tiểu thư, hình như chị sinh bệnh thật rồi, chị có muốn đi về nghỉ ngơi không
Tô Nhã vội lắc đầu nói:
- Không cần đâu, chúng ta tiếp tục đi thôi, phía trước là cảnh đẹp nổi tiếng nhất ở tông Vấn Tiên, là đỉnh Vong Tiên
- Đỉnh Vong Tiên, có phải chính là nơi mà đến cả Thần tiên cũng quên mất đường về đúng không
- Đúng vậy, đứng ở trên đó có thể nhìn thấy toàn bộ tông Vấn Tiên, thậm chí còn có thể nhìn thấy cả thành Vấn Tiên
Từ trên cao nhìn xuống, sương mù lập lờ bồng bềnh, cảnh vô cùng đẹp
Tần Mục ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi cao nhất trước mặt, hắn biết muốn xem tông Vấn Tiên muốn giở trò gì thì phải lên đây rồi
Đỉnh Vong Tiên rất cao nhưng ba người cũng chẳng mất mấy thời gian đã trèo lên đến đỉnh
Tiểu Yêu thở hồng hộc chạy lên đỉnh núi, quan sát toàn thiên hạ, không nhịn được tán thưởng:
- Oa, đẹp tuyệt cú mèo
Đỉnh Vong Tiên có góc độ quan sát rất tuyệt, đứng ở chỗ này có thể nhìn thấy hết tất cả toàn cảnh
Tần Mục cũng đi tới chỗ Tiểu Yêu đứng nhìn xuống dưới sau đó hít sâu một hơi cảm nhận không khí tươi mới
Tiểu Yêu xoay người lại thấy Tô Nhã vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích thì lấy lạ liền hỏi:
- Tiểu thư, sao chị không tới đây
- Tiểu Yêu, chị…
Lúc này Tần Mục đột nhiên lên tiếng nói:
- Cô ta sẽ không tới đây đâu bởi vì nếu tới đây sẽ phải chết
Sắc mặt Tiểu Yêu lập tức thay đổi, cô lập tức hỏi lại:
- Tần Mục, cậu nói cái gì vậy
Tần Mục nhìn cô một cái rồi thản nhiên nói:
- Tiểu thư nhà cô có thể là sợ tới đây sẽ bị sát trận giết chết hoặc cũng có thể là sợ tôi sẽ giết chết cô ta
- Hả… Sao cậu lại muốn giết chết tiểu thư
- Chuyện này thì cô phải hỏi cô ta rồi
Tiểu Yêu chạy tới trước mặt Tô Nhã hỏi:
- Tiểu thư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy
Tô Nhã không trả lời mà đột ngột nắm lấy tay Tiểu Yêu
- Tiểu Yêu, chúng ta hãy đứng sang một bên đi, việc này chúng ta không thể tham gia vào được
Lúc này Tiểu Yêu dường như đã nhận ra cái gì đó, đúng lúc đó hơn mười luồng sức mạnh giáng xuống đỉnh Vong Tiên đã chứng thực suy đoán của cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Nhã Nhi, làm tốt lắm
Tô Lâm tươi cười bước tới khen ngợi Tô Nhã
Thế nhưng Tô Nhã lại căm hận nhìn lại ông ta sau đó thì quay sang nói với Tần Mục:
- Tần Mục, thật sự rất xin lỗi cậu
Tần Mục không nói gì còn Tiểu Yêu thì bắt đầu kêu lên ầm ĩ
- Gia chủ, tiểu thư, sao hai người lại có thể làm vậy được chứ
Sao lại bắt tay với tông Vấn Tiên để hãm hại Tần Mục được, cậu ấy là ân nhân cứu mạng chúng ta mà
Tô Lâm nghiêm mặt quát:
- Tiểu Yêu không được nhiều lời, đây không phải là chuyện cô có thể nhúng tay vào
- Không được, các người không được làm thế với cậu ấy
- Nhã Nhĩ hãy trông chừng cô ta nếu không lát nữa ra tay sẽ làm cô ta bị thương, lúc đó thì chỉ có thể trách cô ta thôi
Chuyện lần trước xảy ra ở tông Thiên Ma, Tô Nhã đã vô cùng thất vọng với người bố này của mình rồi, lần này lại bắt cô phải bán đứng Tần Mục khiến cô vô cùng hổ thẹn
Thế nhưng cô không còn lựa chọn nào khác, bố dù gì thì cũng là bố, cô không có dũng khí đoạn tuyệt quan hệ bố con với ông ấy
Tần Mục đột nhiên mở miệng nói:
- Được rồi, nhân vật chính hôm nay chắc hẳn là tôi rồi, đừng lằng nhằng nữa, vào chuyện chính luôn đi
- Hừ, thằng nhóc này, cậu vội đi đầu thai à
Một trưởng lão của tông Vấn Tiên bước ra, chỉ vào Tần Mục rồi nói:
- Nhóc con, muốn chết cũng không cần phải sốt ruột như thế
Tần Mục nhận ra người này chính là một trong hai người tới mời hắn hôm trước
- Không ngờ đường đường là tông Vấn Tiên mà lại có cái bộ mặt này, thật khiến người ta buồn nôn chết đi được
Tông chủ Hồng Cương lúc này hoàn toàn khác với hôm trước, tựa như hai người hoàn toàn khác nhau, ông hờ hững nói:
- Làm chuyện lớn thì không nên câu nệ tiểu tiết
Tần Mục, cậu nên cảm thấy vinh hạnh bởi vì giá trị của cậu được chúng tôi công nhận, đáng giá để chúng tôi phải sử dụng một chút thủ đoạn
- Lật mặt mà còn nói hiên ngang lẫm liệt như vậy, đúng là bội phục sát đất
Tần Mục quả thật là bội phục đám người tông Vấn Tiên này
Nhưng ngay sau đó hắn lại cười lạnh nói:
- Mấy người muốn lấy được bí mật của Thăng Long Thạch từ chỗ tôi đúng không
Thế nhưng Hồng Cương lại lắc đầu nói:
- Không chỉ có như vậy, chúng tôi còn muốn biết tất cả bí mật của cậu
Nếu như tôi đoán không sai thì cậu có lẽ đạt đến tu vi Sinh Tử Cảnh rồi, với độ tuổi này của cậu thì không thể nào đạt được đến trình độ đó
- Ếch ngồi đáy giếng
- Cậu nói cái gì
Tần Mục khinh thường nói:
- Mấy người có suy nghĩ như thế là bởi vì mấy người là ếch ngồi đáy giếng
Chưa bao giờ bước chân ra khỏi cái đại lục rách này thì làm sao có thể biết được vũ trụ ngoài kia rộng lớn đến nhường nào
- Cái thằng nhóc vắt mũi còn chưa sạch lại còn bày đặt dạy đời mấy lão già bọn tôi sao
Mấy lão già Sinh Tử Cảnh không biết đã sống bao nhiêu năm của tông Vấn Tiên nghe Tần Mục mỉa mai thì cảm thấy rất khó chịu
Nhưng Tần Mục lại không hề nói sai, trên thực tế đại lục Phượng Dương này so với các hành tinh khác thì chẳng là gì cả, thậm chí đến còn không bằng cả hành tinh Trung Thiên
Sức mạnh cũng không thể so được với đám Mộ Bạch hay Mộ Dung Tiêu Tiêu
Trước đây hắn không biết đến việc phân chia cảnh giới sau Phá Hư Cảnh nên cũng không biết tu vi cụ thể của Mộ Bạch như thế nào
Nhưng giờ thì hắn đã biết, sức mạnh của Mộ Bạch nằm ở bậc thấp nhất của Sinh Tử Cảnh đỉnh phong
Trong toàn bộ tông Vấn Tiên này có lẽ cũng chẳng ai có thể mạnh hơn được y
- Được rồi, tôi không nói đến những cái này nữa, trên người tôi quả thật là có bí mật nhưng mấy người nghĩ có thể lấy được bí mật này của tôi sao
Hồng Cương cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ cậu không biết trên đời này có loại pháp thuật là gom nhặt trí nhớ của con người hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cái tôi nói không phải cái này
Tần Mục lắc đầu nói:
- Cái tôi muốn nói là chỉ dựa vào mấy ông già sắp xuống lỗ mấy ông mà muốn bắt được tôi, đúng là ăn dưa bở nhiều quá nên hoang tưởng không
Hắn vừa nói xong câu này, mặt mấy lão già kia lập tức đen như đít nồi
Hồng Cương lên kế hoạch cho lần hành động này đã phái ra tất cả các cao thủ cao cấp nhất của tông Vấn Tiên chính là vì muốn hành động gọn gang không để lại dấu vết
Trong thời gian ngắn nhất giải quyết cho xong tên nhóc này đồng thời cũng là để giảm tổn thất đến mức thấp nhất
Bởi vì bọn họ đều cho rằng tu vi của Tần Mục là Sinh Tử Cảnh, nếu như Sinh Tử Cảnh mà liều chết đánh một trận thì sẽ vô cùng khủng bố
Thậm chí nếu như ba đến nắm người Sinh Tử Cảnh lần lượt vây công Tần Mục rất có thể cũng bị Tần Mục giết chết hai người
Nhưng nếu như ba năm người Sinh Tử Cảnh đồng loạt ra tay thì Tần Mục sẽ không thể giết chết được bất cứ ai
Vậy mà bây giờ ở đây có rất nhiều cường giả Sinh Tử Cảnh của tông Vấn Tiên thế mà hắn lại dám mở mồm nói bọn họ ảo tưởng
Trang 52# 5
- Nói năng không biết lượng sức
Các cao thủ tông Vấn Tiên giận tím mặt, từ lúc bọn họ mở núi lập tông đến nay đã xưng bá đại lục Phượng Dương, chưa một ai dám khinh bỉ bọn họ như vậy
- Có phải không biết tự lượng sức mình hay không thì tới thử sẽ biết, chỉ hy vọng mấy người đừng có hối hận
Vẻ mặt Tần Mục ung dung nói:
- Cái giá phải trả khi động vào tôi rất lớn, chỉ e mấy người không trả nổi thôi
Hồng Cương hừ lạnh nói:
- Hừ, không biết sống chết, cậu tưởng chúng tôi chọn đỉnh Vong Tiên này làm chiến trường mà không có chuẩn bị gì sao
- Trước giờ tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy
Tần Mục lắc đầu, ngay từ đầu hắn đã nghi ngờ Tô Nhã rồi, hắn cũng biết đám người tông Vấn Tiên chắc chắn sẽ thiết kế một cái bẫy vô cùng kinh khủng
- Nói thật ngay từ lúc đầu tôi đã biết trên đỉnh Vong Tiên này có bố trí sát trận rồi
Tô Nhã nghe hắn nói vậy thì cả người chợt run lên, cô không dám tin nhìn Tần Mục
- Cậu rõ ràng đã biết ở đây có bẫy vì sao lại lúc đó lại không vạch trần tôi
Tần Mục nhìn cô rồi thản nhiên nói:
- Nếu như tôi vạch trần cô quá sớm vậy thì vở kịch này của cô sẽ không thể diễn tiếp được nữa, khi đó chắc chắn sẽ khó xử lắm, tiến không được mà lùi cũng không xong
Sắc mặt Tô Nhã cắt không còn giọt máu, Tần Mục nói những lời này chẳng lẽ là đang suy nghĩ đến cảm nhận của cô sao
Chính cô đã đẩy hắn vào nguy hiểm nhưng hắn lại nghĩ cho cô, sợ cô sẽ khó xử
Trên đời này sao lại có người ngốc như hắn chứ
- Chuyện này không liên quan đến cô, tôi biết cô cũng là do bị ép buộc
Nhưng đây là lần cuối cùng tôi có thể tha thứ cho cô, những chuyện trước đây coi như xóa bỏ
Tần Mục không muốn có liên quan đến Tô Nhã nữa