Chương 346: Cháo này sao lại thơm đến vậy
Nghe Burke nói vậy, Ivan không khỏi rùng mình, lão già này quả nhiên gian xảo, cũng may hắn cẩn thận hỏi một câu, nếu không lỗ mãng tiến vào kho sách, nhất định sẽ bị gài bẫy đến c·h·ế·t
"Vậy ngươi bình thường vào bằng cách nào
Ivan tò mò hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu trong kho sách tăm tối không dùng được phép thuật chiếu sáng, vậy Burke kiểm tra hay lấy sách ra bằng cách nào
Lẽ nào cứ mò mẫm như người mù sao
Hiển nhiên là không thể..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Có thể dùng 'quang vinh chi thủ' để vào
Burke trả lời ngắn gọn như thường lệ
Ivan chợt ngộ ra, xem ra Burke đã thiết lập ma pháp cảm ứng ánh sáng trong kho sách
"Quang vinh chi thủ" là đạo cụ ma pháp đặc thù, chỉ có người cầm nó mới thấy được ánh sáng, tự nhiên có thể lách qua sự nhận biết của ma pháp phòng ngự
Vừa hay lúc đó Aishia mang về nghiên cứu mấy món đồ hắc ma pháp, trong đó có món đồ này, có thể lấy ra dùng trực tiếp
Ivan lại hơi nghi hoặc, "Nếu 'quang vinh chi thủ' của ngươi thất lạc như lần này thì sao
"Trong cửa hàng có vài cái để dự trữ, ta cũng có thể tốn thời gian chế tạo lại một cái
Burke thờ ơ đáp
Ivan vỗ đầu, hắn lại quên mất điều này
Bản thân Burke là một đại sư chế tạo vật phẩm ma pháp, trong nguyên tác còn có thể dễ dàng sửa chữa tủ biến mất bị hư hại, chế tạo một cái "quang vinh chi thủ" tự nhiên không khó gì, nếu không Burke cũng chẳng bán nó cho Malfoy
Để tránh Burke còn cất giấu bẫy rập gì trong cửa hàng, khiến mình bị gài, Ivan lại cẩn thận hỏi han một lượt
Càng hỏi Ivan càng kinh hãi, Burke đã bố trí vô số cạm bẫy trong cửa hàng ma pháp, rất nhiều vật phẩm hắc ma pháp nguy hiểm đều trong trạng thái có thể kích hoạt bất cứ lúc nào
Ivan không khỏi cảm khái, may mà trận chiến đó hắn khoác áo tàng hình đến tập kích bất ngờ, không cho Burke thời gian chuẩn bị, nếu không e rằng không thắng được dễ dàng như vậy
"Trong hầm ngầm ta còn thiết lập một cái tiểu ma pháp, nếu có người lạ vào sẽ tự động phát ra tiếng nhắc nhở, cách giải chỉ có một..
Burke thao thao bất tuyệt giảng giải những bố trí tuyệt diệu của mình cho Ivan, nói liền hơn 20 phút mới xong, cuối cùng còn chưa đã thèm bẹp miệng
Nhưng chẳng bao lâu sau, sắc mặt Burke liền thay đổi, vô cùng sợ hãi nhìn Ivan, kinh hoàng thét lớn
"Ngươi đã làm gì ta
Burke hồi tưởng lại tất cả những gì mình vừa nói, mặt xám như tro tàn, hắn nhanh chóng đoán ra Ivan vừa nãy cho hắn uống là "huyết thanh sự thật", thân thể trực tiếp co quắp mềm nhũn ra..
Hắn biết mình xong rồi
Sắc mặt Burke hơi đổi, hắn vừa giận vừa sợ trừng trừng nhìn Ivan, cuối cùng bất đắc dĩ thảm cười, nhắm mắt lại
"Ra tay đi
Ivan nhìn Burke, rút đũa phép ra chỉ, một cái mâm xuất hiện trên mặt đất trước người Burke
Burke đợi hồi lâu không cảm thấy đau đớn, sau đó lại ngửi được một mùi thơm, không khỏi giật giật mũi, mở mắt ra liền thấy Ivan vẫn đứng đó, còn trên đất thì có một bát cháo ngô nhỏ
Đói gần c·h·ế·t, Burke nhìn bát cháo, khó khăn nuốt nước bọt, rồi khó hiểu nhìn Ivan
"Rốt cuộc ngươi có ý gì
Burke rất kỳ quái, hắn cứ tưởng Ivan hỏi xong sẽ g·i·ế·t mình
"Những thứ ta muốn biết ngươi vừa nãy đã nói rõ ràng, nếu ngươi còn muốn tuyệt thực c·h·ế·t đói, vậy cũng chẳng sao
Ivan bỏ lại câu này rồi xoay người rời đi
Bát cháo ngô này, dĩ nhiên là số còn thừa lại sau bữa sáng của mọi người
Nếu có thể, Ivan cũng không muốn Burke c·h·ế·t nhanh như vậy, hắn thay đổi thuốc đa dịch vẫn cần một người ch·ị·u đựng giày vò làm vật thí nghiệm
Hết cách rồi, ai bảo Peter mấy tháng nay không ở bên cạnh chứ
Khiến Ivan có chút không quen, chỉ còn cách đổi người khác thay thế
Burke ngơ ngác nhìn bóng Ivan biến mất ngoài cửa, không tài nào hiểu được vì sao Ivan lại tha cho mình một m·ạ·n·g, rõ ràng mình đã chẳng còn giá trị gì
Rất nhanh, ánh mắt Burke lại bị bát cháo ngô thu hút, rơi vào trận chiến giữa lý trí và c·ả·m x·ú·c
Hắn rất muốn hất đổ bát cháo, ch·ê bai Ivan một câu rằng mình thà c·h·ế·t đói chứ không ăn
Nhưng lúc này Ivan đã đi rồi, hắn tỏ ra kiên cường hơn nữa cũng chẳng ai thèm để ý, vì thế Burke cuối cùng vẫn từ bỏ ý định này, giả vờ c·h·ế·t nhắm mắt nằm bệt trên mặt đất, chuẩn bị c·h·ế·t đói
Mấy ngày không ăn không uống, môi Burke đã trắng bệch khô nứt, càng thêm khát đến c·h·ế·t đi sống lại, thêm vào mùi thơm ngào ngạt của cháo ngô không ngừng bay vào mũi, quấy nhiễu tâm trí Burke
Bực bội không thôi, Burke mở mắt, nhìn bát cháo ngô đặt ở đó, đột nhiên nảy ra một ý
Biết đâu bát cháo này thực ra rất khó ăn, căn bản không nuốt nổi thì sao
Burke nghĩ bụng, nếu vậy thì mình không cần phải ch·ị·u đựng giày vò này..
Burke tự an ủi mình, đồng thời không ngừng nhấn mạnh rằng mình chỉ l·i·ế·m một cái nếm thử mùi vị
Chỉ một cái thôi
Vì bị trói, Burke chỉ có thể khó khăn ch·ố·n·g đầu, tiến lên chần chừ l·i·ế·m một cái
Vị thơm ngọt đậm đà của cháo ngô lan tỏa từ đầu lưỡi đến đại não, Burke nhất thời giật mình, làm sao có thể..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
thơm đến vậy
Ảo giác..
Chắc chắn là do mình đói bụng, thực ra nó chẳng ngon chút nào
Burke cố gắng thuyết phục mình như vậy
Sau đó, Burke lại nghĩ đến một vấn đề khác, lỡ bát cháo này có đ·ộ·c thì sao
Hắn không nghĩ Ivan tốt bụng đến thế, hắn cảm thấy Ivan nhất định là còn nhỏ không ra tay g·i·ế·t người được, nên định đ·ầ·u đ·ộ·c mình
Sau khi tự an ủi mình một phen, Burke quyết định l·i·ế·m thêm vài cái nữa..
Chớp mắt mấy phút trôi qua, bát cháo ngô nhỏ trước mặt đã bị l·i·ế·m sạch sành sanh
Burke rốt cuộc đã nhìn ra..
Thay vì cưỡng lại tình huống sau khi uống "huyết thanh sự thật", nói ra những điều nên và không nên nói, vậy thì kiên trì làm gì nữa, chi bằng mỗi ngày ăn uống no đủ chờ đối phương cho mình một cái c·h·ế·t thoải mái
Con người mà..
Sao cứ phải làm khó mình chứ
..
Ở một bên khác, Ivan đã mượn được "quang vinh chi thủ" của Aishia, khoác áo tàng hình lẻn vào cửa hàng ma pháp Borgin and Burkes
Đã mấy ngày kể từ lần cuối hắn đến, cửa hàng bị t·ổn th·ươ·ng nghiêm trọng lúc trước đã được chữa trị hoàn hảo, t·h·i t·hể và h·uyết d·ịch từ lâu đã được Thần Sáng của Bộ Pháp Thuật xử lý xong
Tuy rằng không có Thần Sáng nào tuần tra quanh đây, nhưng cẩn thận Ivan vẫn mang áo tàng hình, tránh bị người khác nhìn thấy
Ivan đi vào phòng ngầm dưới lòng đất, dựa theo gợi ý của Burke, nghiêng về phía góc trong bên phải tìm kiếm một hồi, quả nhiên tìm thấy cái gọi là cửa ngầm
Phía trên có một cái khe hở quái dị, bị một tảng đá che khuất một phần, không cẩn thận sẽ không phát hiện ra
Ivan lấy dây chuyền ra thả vào, lát sau một mảng tường trước mặt đột nhiên r·u·n rẩy một chút, chậm rãi lõm xuống
Ầm ầm ầm..
Kèm theo một trận tiếng ma sát khô khốc, một đường hầm đen ngòm hiện ra...