Hogwarts: Huyết Mạch Vu Sư

Chương 776: Tiên đoán cùng tức giận Umbridge




**Chương 776: Tiên đoán và cơn giận của Umbridge**
Buổi chiều thứ tư, trong lớp bói toán, giáo sư Trelawney nâng một quyển "Giải Mộng Chỉ Nam", dùng giọng điệu làu bàu kể ra ba phương pháp giải mộng
Những học viên ngồi xung quanh nghe đến buồn ngủ, ngay cả Ivan cũng có chút mất kiên nhẫn
Kỹ năng bói toán của hắn đạt đến cấp hai thì không còn tiến triển, không biết là chương trình học của Trelawney quá dở hay do hắn thật sự không có t·h·i·ê·n phú về lĩnh vực này
"Sau đây, mọi người chia thành từng cặp, dưới sự giúp đỡ của 'Giải Mộng Chỉ Nam', cùng nhau giải t·h·í·c·h những cảnh tượng mà đối phương nhìn thấy trong giấc mơ gần đây..
Trelawney gấp sách lại, giao bài tập của buổi học hôm nay
Đúng lúc này, một tiếng mở cửa ch·ói tai đột ngột vang lên, c·ắ·t ngang lời nói của Trelawney
Ivan tò mò quay đầu nhìn, thấy Umbridge chui ra từ cửa s·ổ trên sàn nhà
"Chào buổi chiều, giáo sư Trelawney
Umbridge t·i·ệ·n tay đóng cửa s·ổ, nhìn Trelawney với nụ cười ngọt ngào giả tạo."Ta tin rằng cô đã nhận được thông báo của tôi, phải không
Bên trên có ghi ngày tháng và giờ kiểm tra giờ học của cô
Giáo sư Trelawney cau mày gật đầu, tỏ vẻ rất không vui, sau đó chẳng thèm nhìn đến bà ta, tự mình tiếp tục chỉ dẫn các học viên các bước giải mộng cụ thể
Umbridge không hề để ý đến thái độ lạnh nhạt của Trelawney, chộp lấy chiếc ghế gần mình nhất, k·é·o đến một bên ngồi xuống, thỉnh thoảng viết viết vẽ vời ghi chép gì đó lên bảng
Đến khi Trelawney nói đến khô cả miệng, ngồi xuống nghỉ ngơi thì Umbridge vẫn im lặng, đột nhiên lên tiếng hỏi:
"Cô đã giữ chức vụ này bao lâu rồi, giáo sư Trelawney
"Gần mười sáu năm
Trelawney khó chịu t·r·ả lời
"Mười sáu năm
Thời gian không ngắn..
Umbridge vừa nói vừa ghi vài chữ lên bảng,"Vậy thì, hiệu trưởng Dumbledore đã mướn cô
"Không sai
Giáo sư Trelawney nói thẳng thắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giáo sư Umbridge lại ghi thêm vài chữ lên bảng rồi mới ngẩng đầu lên lần nữa."Theo tôi được biết, cô là huyền tôn nữ của nhà tiên tri đại tài Cassandra Trelawney
"Đúng vậy
Giáo sư Trelawney ngẩng đầu, cao ngạo nói
"Nhưng tôi nhớ là các đời sau của Cassandra Trelawney dường như không được di truyền t·h·i·ê·n phú tiên tri của bà ấy..
Mà cô cho rằng mình sẽ là ngoại lệ duy nhất
Umbridge nghi hoặc nhìn Trelawney
"Bởi vì t·h·i·ê·n phú như vậy thường cách đời, ừm..
Ý tôi là cách ba đời di truyền
Trelawney tỏ ra có chút không tự nhiên
Khóe miệng Umbridge càng thêm nở nụ cười, bà ta bụp một tiếng che bảng viết trong tay lại, mở miệng nói,"Tiếp theo, tôi hy vọng cô có thể tiên đoán cho tôi một điều, việc này sẽ liên quan đến việc đánh giá giáo viên của cô
Nghe hai người nói chuyện, đám phù thủy nhỏ trong phòng học đồng loạt buông sách xuống, hiếu kỳ nhìn về phía đó
Trelawney p·h·ẫ·n nộ trừng mắt Umbridge, một lúc lâu sau mới tức giận nói:"Ta không thể tiên đoán cho ngươi, t·h·i·ê·n mục sẽ không nghe lệnh mà xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Được rồi, tôi nghĩ tôi hiểu ý cô rồi
Umbridge thất vọng lắc đầu, cầm bảng viết lên chuẩn bị rời đi
Từ phía sau, giọng nói âm u của Trelawney đột nhiên vang lên
"Nếu ta là ngươi, ta sẽ rời khỏi ngôi trường này ngay lập tức
Umbridge dừng bước chân, kinh ngạc quay đầu
Lúc này Trelawney đã thay đổi dáng vẻ, thân thể thấp bé nằm trên ghế hơi co rúm lại, cả người trông rất quỷ dị, t·r·o·n·g· ·m·i·ệ·n·g phát ra những âm thanh trầm thấp n·ô·ng đặc
"Ta ở tr·ê·n người ngươi..
Cảm thấy hắc ám..
Vết thương còn có th·ố·n·g khổ..
Ngươi sắp gặp xui xẻo rồi, Umbridge
"Đây là một lời nguyền..
Đây là một lời nguyền
Trelawney trợn tròn hai mắt, thê t·h·ả·m há miệng gào lên, tiếng thét chói tai khiến các phù thủy nhỏ xung quanh không khỏi bịt tai lại
Umbridge cũng bị giật mình, vô thức lùi lại hai bước, sau đó cả khuôn mặt đỏ bừng, nổi giận hét lên."Trelawney
Vừa nãy cô nguyền rủa ta đúng không
Trelawney sắc mặt trắng bệch, trông như thể đã tiêu hao quá nhiều tinh lực, nàng thở mạnh, nhìn Umbridge với ánh mắt pha chút sợ hãi, nhưng vẫn khẳng định nói,"Đó là tiên đoán..
Ngươi phải nghe tiên đoán
"Tiên đoán
Nhưng ta nghe nhiều học sinh nhắc đến, cô t·h·í·c·h nhất là dọa nạt tân sinh vào đầu năm học, nói bọn chúng năm nay sẽ c·hết oan c·hết uổng, đúng không
Umbridge nhìn chằm chằm Trelawney, mở miệng dò hỏi
Thế nhưng Trelawney vẫn khăng khăng một mực, kiên trì cho rằng đó chính là tương lai mà cô ta nhìn thấy
Umbridge tức giận phất tay áo rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trời ạ, ta lần đầu tiên biết giáo sư Trelawney dũng cảm như vậy
Ron nhìn theo bóng lưng p·h·ẫ·n nộ rời đi của Umbridge, rồi lại nhìn thân hình gầy yếu của Trelawney, rất khâm phục nói
Mấy ngày nay, Umbridge thẩm tra sáu vị giáo sư giảng dạy, mà giáo sư Trelawney là người c·ứ·n·g đầu nhất trong tất cả
"Cái đó e rằng không chỉ đơn thuần là dũng cảm, cậu quên những lời tiên đoán mà giáo sư Trelawney đã đưa ra mấy năm trước sao
Rất nhiều lời đã thành sự thật rồi, biết đâu đây cũng là một lời tiên đoán chân thực
Hermione thập phần nghiêm túc nói
Tr·ả·i qua sự quan s·á·t của cô, tuy rằng trong trạng thái bình thường Trelawney thường xuyên nói những điều mê sảng, nhưng khi xuất hiện một loại d·ị· ·t·h·ư·ờ·n·g nào đó, những lời nói ra nhất định đều là sự thật
"Vậy chẳng phải là càng tốt hơn sao, nói như vậy Umbridge chẳng mấy chốc sẽ gặp vận rủi lớn
Ron cười trên nỗi đau khổ của người khác nói
"Đến giờ vẫn chưa có giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám nào có thể an ổn dạy hết một năm cả
Harry cũng gật đầu, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy vui mừng vì lời nguyền của Voldemort
Ivan không tham gia cuộc thảo luận của ba người, đối với hắn Umbridge chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, nếu không còn có thể p·h·át huy tác dụng, hắn đã sớm đ·u·ổ·i bà ta ra ngoài rồi
Điều duy nhất khiến Ivan cảm thấy hiếu kỳ là tiên đoán của Trelawney liệu có thể bị thay đổi hay không
Hắn không thể quên được lời tiên đoán mười lăm năm trước của Tằng Minh đã nhắc đến, t·ử đ·ị·c·h Harry và Voldemort chỉ có thể c·hết dưới tay đối phương
Nếu mình p·h·á hủy tất cả Trường Sinh Linh Giá, rồi g·iết c·hết Voldemort trong trận quyết đấu, chẳng phải điều đó có nghĩa là lời tiên đoán bị p·h·á vỡ
Ivan đang suy nghĩ về khả năng này trong đầu, thậm chí không nghe thấy tiếng kêu của Hermione
Cô nàng đành phải đưa tay lôi k·é·o ống tay áo Ivan
"Sao vậy, Hermione
Ivan lúc này mới phục hồi tinh thần, mở miệng hỏi
"Ý tớ là, chúng ta đã lãng phí hơn một tháng rồi, không thể cứ chờ đợi như vậy nữa
Hermione quả quyết nói."Kẻ bí ẩn và Tử Thần Thực Tử có thể p·h·át động tiến c·ô·ng bất cứ lúc nào
Nếu bộ pháp t·h·u·ậ·t kiên quyết không muốn chúng ta nỗ lực học môn phòng chống nghệ thuật hắc ám, thì chúng ta nên tự mình học những ma p·h·áp có thể bảo vệ bản thân!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.