Lăng Cửu Trạch đứng tại đó, hắn không bị sự tập kích bất ngờ của Lăng Nhất Hàng làm cho sợ hãi, ngược lại lại bị thiếu nữ đột nhiên nhảy ra dọa giật mình một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng, hắn không lập tức đẩy nàng ra, bởi vì hắn cảm nhận được nhịp tim kịch liệt của thiếu nữ, hơi cúi đầu xuống, thấy nàng cả người chật vật, dưới hàng mi ướt đẫm, ánh mắt đang lóe lên, quả thực có một tia sợ hãi
Tô Hi lại một lần nữa nhìn thấy vết sẹo sau tai người đàn ông, nó đã chuyển thành màu hồng nhạt, gần như hòa lẫn với làn da bình thường
Khoảng chừng năm giây trôi qua, Lăng Cửu Trạch không nói gì, đợi khi hô hấp của thiếu nữ bình ổn lại, hắn mới trêu chọc lên tiếng, “Đây là lần thứ mấy ngươi lao vào lòng ta như thế này
Thực sự muốn làm mợ hai sao?”
Tô Hi từ trong hoảng hốt quay trở lại thực tại, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt người đàn ông không phân biệt được vui buồn, chỉ có sự chế giễu
Bốn mắt nhìn nhau, trong đôi mắt mực của người đàn ông phản chiếu ánh sáng u ám của khu rừng, càng thêm tối tăm và trêu tức
Nàng lùi lại hai bước, trên khuôn mặt thoáng qua một vệt hồng, gượng gạo giải thích, “Ta, ta muốn thay ngươi đỡ một chút, chỉ là dùng lực quá mãnh liệt.”
Lăng Cửu Trạch nhìn đôi mắt nàng đang né tránh, khóe môi vẫn hơi cong lên, thẳng đến khi vành tai nàng đỏ ửng, hắn mới chậm rãi lên tiếng, giọng nói ôn hòa và trầm thấp hơn so với bình thường, “Không đùa ngươi nữa, đi chơi đi!” Mấy chữ cuối cùng mang ngữ khí như đang dỗ dành trẻ con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Hi vì sự cố vừa rồi mà cảm thấy xấu hổ, thậm chí có chút hoảng loạn, không để ý đến ngữ khí của người đàn ông, giả vờ bình tĩnh quay lưng lại
Vừa xoay người, chợt ngửi thấy mùi thơm, mùi thịt, nàng lập tức nhíu mày
Bên biệt thự, người hầu đã nướng cá, và còn có thịt bò, thịt nai đã được tẩm ướp gia vị lấy từ nhà hàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngửi thấy mùi thơm, cảm xúc bất an của Tô Hi ngay lập tức được xoa dịu, chỉ còn lại sự đói bụng cồn cào
Lăng Nhất Hàng quay lại sau khi nạp đầy đạn nước, khoe khoang với Lăng Cửu Trạch, “Nhị thúc, cháu đánh càng lúc càng chuẩn!” Quả thật, trong hai người Tô Hi và Lăng Nhất Hàng, Tô Hi là người chật vật nhất, búi tóc ẩm ướt, quần áo cũng ẩm ướt, còn Lăng Nhất Hàng, toàn thân từ trên xuống dưới đều không có dấu vết bị đạn nước bắn trúng
“Đó là ta nhường ngươi!” Tô Hi cười khẽ
“Để Nhị thúc làm trọng tài, chúng ta tiếp tục đánh, ta đánh tới khi ngươi tâm phục khẩu phục.” Lăng Cửu Trạch lên tiếng, “Tạm thời đình chiến, đi ăn cơm trước đã.” Lăng Nhất Hàng cũng đói, không có ý kiến gì, vui vẻ chạy về biệt thự, trên đường đi vẫn luôn trêu chọc Tô Hi
Lăng Cửu Trạch nghe thấy hai người đấu khẩu, nhìn bóng lưng họ với ánh mắt sâu thẳm, Tô Hi không phải là không đánh trúng, mà là đều bắn vào áo lót chống nước của Lăng Nhất Hàng
Trước biệt thự, người hầu đã bày biện bàn ăn xong xuôi, khăn trải bàn màu vàng nhạt, bát đĩa sứ xương tốt, hoa tulip nở rộ, cho dù là tùy tiện ăn uống bên ngoài, mọi thứ cũng được sắp xếp cực kỳ tinh tế
Tô Hi vào phòng thay y phục, Lăng Cửu Trạch và Lăng Nhất Hàng ngồi xuống chờ nàng
Đầu bếp mang cá nướng và các loại thịt khác lên
Lăng Cửu Trạch nhìn ba con cá trong khay, cười nhạt hỏi Lăng Nhất Hàng, “Con nào là do ngươi câu?”
Lăng Nhất Hàng khinh thường khẽ nói, “Hôm nay cá trong sông đều là cá đực!”
Lăng Cửu Trạch nhíu mày, “Sao lại nói thế?”
“Vì chúng thấy sắc quên nghĩa, thấy Tô Lão Sư xinh đẹp, nên đều chạy về phía nàng!” Lăng Nhất Hàng lầm bầm
Tô Hi vừa bước ra khỏi phòng đã nghe thấy tiếng cười trầm thấp của Lăng Cửu Trạch, đến gần, nàng hỏi, “Các ngươi cười gì?”
Lăng Cửu Trạch nhẹ nhàng nói, “Đang thảo luận cá đực cái trong sông.”
Tô Hi, “...” Hai người này thật là nhàm chán
Đôi mắt sâu thẳm của Lăng Cửu Trạch mang ý cười, liếc nhìn nàng một cái, khóe môi cong lên một độ cung lớn hơn, khẽ giọng nói, “Ăn cơm đi.” Hai người vẫn luôn chờ đợi nàng, đợi nàng ngồi xuống, mới bắt đầu dùng bữa
Lăng Cửu Trạch lấy một đĩa thịt nai, dùng dao chia thành những miếng nhỏ, rồi chia cho Lăng Nhất Hàng và Tô Hi
Tô Hi nói lời cảm ơn, thầm nghĩ, hôm nay mình nhờ Lăng Nhất Hàng mà được Lăng Cửu Trạch chăm sóc như một đứa trẻ
Lăng Nhất Hàng cũng nói lời cảm ơn, thầm nghĩ, chính mình nhờ Tô Lão Sư nên Nhị thúc mới cư xử lịch thiệp như thế, chăm sóc mình như một đứa trẻ
Ba người đều có suy nghĩ riêng, yên lặng dùng bữa, có lẽ vì môi trường xung quanh quá tốt, có lẽ vì tay nghề đầu bếp quá tuyệt, dù sao thì Tô Hi ăn rất thỏa mãn
Sau khi gần ăn xong, Lăng Nhất Hàng muốn uống sữa chua, người hầu đáp lời đi lấy, Lăng Cửu Trạch nhàn nhạt lên tiếng, “Lấy hai bình.” Lăng Nhất Hàng và Tô Hi nói nhỏ với nhau, thương lượng xem ăn cơm xong là đi cưỡi ngựa trước, hay là đi đến phòng trong chơi bóng, nghe nói buổi chiều còn có hai trận đua ngựa
Sữa chua được mang đến, người hầu đặt một bình trước mặt Lăng Nhất Hàng, Lăng Cửu Trạch rất tự nhiên đặt bình còn lại bên tay Tô Hi..
Vốn đã thương lượng rất tốt, thế nhưng sau khi ăn thịt, uống sữa chua, Lăng Nhất Hàng lại không muốn vận động
Lăng Cửu Trạch đi cùng bọn hắn câu cá bên bờ sông, vừa hay, ăn no cơm cũng không nên vận động kịch liệt
Ba người chia tổ so tài, Tô Hi và Lăng Nhất Hàng một nhóm, Lăng Cửu Trạch một mình một nhóm, ai thua tối mời ăn cơm chiều
Thời gian từ từ trôi qua, biểu cảm của Tô Hi từ đấu chí sục sôi chuyển sang phật hệ (buông xuôi), nhìn con cá đang sống nhảy loạn xạ trong thùng nước của Lăng Cửu Trạch, rồi nhìn cái thùng nước trống không của mình, cùng Lăng Nhất Hàng đang nhảy lên nhảy xuống bên cạnh thùng nước để cổ vũ nàng, nàng đã nhận mệnh
Lăng Cửu Trạch hiếm khi có một buổi chiều nhàn nhã như vậy, đôi mắt sâu thẳm của hắn cũng nhu hòa hơn so với bình thường, “Như vậy xem như có kết quả chưa?”
Tô Hi nhìn về phía Lăng Cửu Trạch, “Ngươi có biết có một loại người gọi suy thần không?” Lăng Nhất Hàng đi đến đâu, ở đó gặp xui xẻo, cho nên không câu được cá đến hoàn toàn không thể trách nàng
Lăng Cửu Trạch cười nhẹ, dùng ánh mắt biểu thị đồng tình, sau đó hỏi Lăng Nhất Hàng, “Ngươi không phải nói cá trong sông đều là cá đực sao?”
Lăng Nhất Hàng thở dài, “Có thể là ăn cơm xong, chúng đã thay ca rồi!”
Lăng Cửu Trạch không nhịn được, lần nữa bật cười thành tiếng
Câu cá xong, ba người đi cưỡi ngựa, Lăng Cửu Trạch tự mình dạy mã thuật cho Lăng Nhất Hàng, Tô Hi theo không kịp, đành tự mình cưỡi một con ngựa nhỏ thấp dạo quanh bãi cỏ
Sau khi Lăng Cửu Trạch và Lăng Nhất Hàng dừng lại nghỉ ngơi, thấy Tô Hi đang ngồi trên chiếc ghế dài dưới hàng cây râm mát, bên cạnh đang đứng một nam sinh, cúi đầu nói chuyện với nàng
Nam sinh mặc bộ đồ cưỡi ngựa màu trắng, cao lớn tuấn lãng, ngay cả con ngựa bên cạnh cũng màu trắng, thêm vào khuôn mặt nổi bật của Tô Hi, trông hệt như hoàng tử và công chúa bước ra từ truyện cổ tích sống động
Lăng Cửu Trạch nhìn hai mắt, rồi dời ánh mắt đi, quay đầu uống một ngụm nước lớn
Lăng Nhất Hàng hứng thú rất cao, cứ nhìn về phía Tô Hi, tò mò hỏi Nhị thúc hắn, “Nam sinh đó đang theo đuổi Tô Lão Sư?”
Lăng Cửu Trạch quét mắt nhìn hai người vẫn đang nói chuyện, nhạt giọng nói, “Tô Lão Sư xinh đẹp, có người theo đuổi là chuyện rất bình thường.”
Lăng Nhất Hàng cười vui, “Nhị thúc cũng thấy Tô Lão Sư xinh đẹp?”
Ánh mắt Lăng Cửu Trạch thản nhiên, “Phải.” Cái đẹp ai cũng có thể thấy, ánh mắt hắn lại không mù
Lăng Nhất Hàng lại nhăn mày, “Nhưng ta không hy vọng Tô Lão Sư nói chuyện yêu đương.”
“Vì cái gì?”
“Ta cảm thấy hai chúng ta vẫn rất hợp tính tình, nàng mà nói chuyện yêu đương, ngươi liền muốn mời cho ta một gia sư mới, ai biết gia sư mới là người như thế nào?” Lăng Nhất Hàng cúi đầu không vui nói
Lăng Cửu Trạch cười nhạt, “Vậy ngươi cũng không thể vì bản thân mình mà làm lỡ chuyện lớn cả đời người ta.”
Lăng Nhất Hàng cười nói, “Chị ta mà là nam thì tốt rồi, nàng ấy cùng Tô Lão Sư yêu đương, hai người cuối tuần đều không cần chạy ra ngoài.”
“Thu hồi tưởng tượng của ngươi!” Lăng Cửu Trạch cười nhạo, ngữ khí trở nên nghiêm túc, “Thân ngồi thẳng, kẹp chặt bụng ngựa…”