[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lăng Cửu Trạch đầu cũng không ngước, đọc nhanh như gió xem văn bản tài liệu trong tay, khí thế cao quý lạnh nhạt, người sống chớ nên đến gần
Lăng Nhất Nặc quay đầu cười nói, “Tô Hi, ngươi đến làm gia sư à?” Nàng biết Tô Hi ở ngoại ô phía đông, gia cảnh không tốt, mà bên này là khu của người giàu có, tự nhiên nàng nghĩ Tô Hi đến làm gia sư
Tô Hi cười nhạt, “May mắn gặp được ngươi.” Nàng làm sao quên được, Lăng Nhất Nặc là con gái của đại ca Lăng Cửu Trạch, là cháu gái của hắn
Trước đó gần ba năm bọn hắn không gặp nhau một lần nào, bây giờ trong một tuần lại gặp nhau đến ba lần, Tô Hi âm thầm cảm thấy lạ lùng, chẳng lẽ Nguyệt lão se duyên cho bọn họ vừa mới tỉnh ngủ ư
Lăng Nhất Nặc quay đầu giới thiệu cho Tô Hi, “Đây là nhị thúc của ta!”
Tô Hi làm bộ không nhận ra, gật đầu, “Lăng tiên sinh!”
Lăng Cửu Trạch nghe thấy thanh âm có chút quen tai, chuyển mắt nhìn qua, đôi mắt đen mực có chút lạ lùng, hơi híp lại
Tô Hi nắm chặt chuôi dù trong tay, trên mặt không thay đổi sắc thái, trong lòng đã binh hoang mã loạn, lại nghĩ đến hắn cùng lắm chỉ biết nàng là sinh viên trường Giang Đại, hoảng hốt điều gì
Lăng Nhất Nặc trời sinh nhiệt tình, chủ động trò chuyện cùng Tô Hi, “Chu Đình có phải hay không đang theo đuổi Kiều Vũ?”
Tô Hi nhớ lại chuyện ngày hôm qua, trong mắt lướt qua một vòng lạnh lẽo, nhàn nhạt đáp, “Hình như là vậy!”
Lăng Nhất Nặc cười lạnh, “Cả trường đều biết Kiều Vũ thích ngươi ba năm, hai ngươi cũng tốt, Kiều Vũ sao lại coi trọng Chu Đình như vậy?”
Tô Hi theo bản năng liếc nhìn Lăng Cửu Trạch, cười nhạt nói, “Ta cùng Kiều Vũ chỉ là đồng học phổ thông, hắn cùng ai ở bên nhau cùng ta cũng không liên quan.”
Lăng Nhất Nặc cho nàng ánh mắt ngụ ý: "ngươi tiếp tục giả vờ đi", Tô Hi chỉ có thể kêu oan uổng trong lòng, mặc kệ hôn nhân của nàng có phải vì hiệp nghị hay không, nàng bây giờ cũng là thân phận đã kết hôn a
Trở về khu vực thành phố, phía trước trên đường xảy ra sự cố, xe cộ tắc nghẽn cả đoạn đường, Lăng Nhất Nặc ôm bụng nói, “Đoạn đường này khi nào mới thông, ta đói quá rồi, hay là chúng ta đi ăn cơm trước đi?”
Tô Hi lập tức nói, “Ta xuống xe ngay tại đây đi, tự ta về trường học.”
“Về trường học cái gì, đều đã giữa trưa rồi, cùng đi ăn cơm đi.” Lăng Nhất Nặc không khỏi quyết định
Lăng Cửu Trạch từ nãy đến giờ không nói chuyện đưa tay nhìn đồng hồ, phân phó Minh Trái, “Dựa vào lề đường dừng xe.”
Bên phải vừa vặn là một nhà hàng Pháp Quốc, ba người vào ngồi xuống, Lăng Nhất Nặc sợ Tô Hi chưa từng đến những nhà hàng cao cấp này ăn cơm, sau khi hỏi khẩu vị của nàng liền chủ động gọi món thay nàng
Sau khi gọi xong bữa ăn, Lăng Nhất Nặc đi vào phòng vệ sinh, trên chỗ ngồi chỉ còn Lăng Cửu Trạch cùng Tô Hi hai người
Lăng Cửu Trạch dựa vào ghế sofa, tư thế hơi lười nhác, lông mày hơi rủ xuống nhìn điện thoại trong tay, ngũ quan tuấn mỹ khiến người ta không thể dời mắt
Ánh mắt Tô Hi rơi vào khuôn mặt anh tuấn của nam nhân, trong thoáng chốc nhớ tới đêm hôm đó, nam nhân khi thì ôn nhu, khi thì cuồng nhiệt, hành động rất mạnh bạo, hoàn toàn không giống sự cao quý nhã nhặn bây giờ
Đêm đó sau khi trở về nàng hận rất lâu, mất thân không hiểu ra sao đã đành, tại sao còn phải trả lại một trăm đồng, nàng lúc đó bị tức giận đến hồ đồ sao
Thế nhưng bây giờ ngồi ở đây, nhìn thấy nam nhân đối diện tuấn tú khả ái, trong lòng cuối cùng thoải mái, cái một trăm đồng kia hoa không oan
Có lẽ phát hiện ra ánh mắt đối diện, Lăng Cửu Trạch hơi nhíu mày, ngước mắt nhìn qua
Tô Hi làm bộ như không có việc gì dời đi ánh mắt, nhìn về phía ngoài cửa sổ, bên tai lại đỏ lên, giữa ban ngày lại có ý nghĩ kỳ quái, thật là tội lỗi
Ánh mắt Lăng Cửu Trạch nhàn nhạt, mang vài phần thăm dò nghiên cứu, môi mỏng khẽ mở, “Ngươi tên là gì?”
Sống lưng Tô Hi thẳng nhanh chóng, nhìn đôi con ngươi đen mực của nam nhân, lên tiếng trả lời, “Tô Hi.”
Khuôn mặt tuấn tú của nam nhân không có gợn sóng, trong mắt cũng không có bất ngờ, rất rõ ràng đối với cái tên này rất xa lạ, không nhớ kỹ
Tô Hi trong lòng lại thầm nhủ, quả nhiên, hắn ngay cả tên của người cùng mình kết hôn cũng không để ý tới
Đúng lúc này phục vụ sinh lên đồ ngọt, điện thoại Tô Hi cũng có tin nhắn Wechat đến, cuộc đối thoại của hai người cứ thế đứt gãy
Mở Wechat ra, Thịnh Ương Ương gửi đến,
【 Hi Bảo Nhi, ngươi đoán ta thấy được ai
Lăng Cửu Trạch
Hắn cùng một nữ nhân ở ăn cơm, quay lưng đối diện ta không thấy rõ nữ nhân kia trông như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa về nước liền cùng hồ ly tinh hẹn hò, hắn còn có biết mình đã kết hôn hay không?”】
Tô Hi nhìn chằm chằm điện thoại, trong lòng ngũ vị tạp trần, nửa ngày sau mới hồi âm, 【 không có ý tứ, ta chính là cái hồ ly tinh
】
Thịnh Ương Ương là bạn thân nhiều năm cùng hội chết đảng của nàng, bên này ngoại trừ phụ thân Tô Chính Vinh, Thịnh Ương Ương là người duy nhất biết nàng cùng Lăng Cửu Trạch đã kết hôn
Thịnh Ương Ương gửi lại một biểu tượng kinh ngạc mắt rớt xuống đất, rất nhanh lại gửi tin nhắn qua, 【 Ngươi sao lại cùng Lăng Cửu Trạch ở cùng nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai ngươi đã nhận vợ chồng rồi ư
】
Nhận vợ chồng
Tô Hi nhìn bốn chữ này, có chút một lời khó nói hết, ngước mắt quét qua nam nhân, mới hồi đáp Ương Ương, 【 Không có, tình cờ gặp, về nhà nói nhỏ
】
Tâm hồn bà tám của Thịnh Ương Ương bị treo cao cao, ở đâu chịu bỏ qua, 【 Ta ở lầu ba, ta xuống dưới tìm ngươi
】
Tô Hi đuôi lông mày nhúc nhích, nhanh chóng đánh chữ, 【 Ở yên đấy, đừng động
】
Thịnh Ương Ương lại gửi đến một biểu cảm đáng thương ba ba, Tô Hi không để ý tới, đã đóng điện thoại, đột nhiên ngửi thấy một cỗ mùi nước hoa thanh nhã tươi mát
Một nữ nhân mặc đồ bộ GK màu vàng nhạt mùa xuân đi tới, trực tiếp ngồi bên cạnh Lăng Cửu Trạch, trang điểm tốt bền, khí chất ưu nhã, liếc mắt nhàn nhạt qua mặt Tô Hi, rồi nói với Lăng Cửu Trạch giọng thân mật, “Buổi sáng ta gọi điện thoại hẹn ngươi ăn cơm, ngươi nói không có thời gian, hóa ra là hẹn người rồi.”
Sắc mặt Lăng Cửu Trạch nhàn nhạt, “Luôn phải có trước đến sau đến.”
Nữ nhân cười nhẹ, ánh mắt nhìn Tô Hi càng phát ra sắc bén hơn một chút, “Làm quen một chút, ta gọi Hàn Tiểu, tiểu thư quý danh?”
Tô Hi phát hiện ra ý tứ muốn đối địch của nữ nhân, vừa mới định lên tiếng, Lăng Cửu Trạch đột nhiên đẩy đồ ngọt về phía trước mặt nàng, giọng nói theo đó lạnh nhạt, lại lại toát ra sự thân mật như có như không, “Không phải thích Hồng Môi Mộ Tư sao, ăn đi.”
Tô Hi cũng không thích Hồng Môi Mộ Tư, nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm lấy thìa
Sắc mặt Hàn Tiểu có chút khó coi, nhưng vẫn duy trì nụ cười, cong khóe môi, “Hộ lấy như thế làm cái gì, hỏi cái tên mà thôi, ta còn có thể ăn nàng sao?”
Trên khuôn mặt Lăng Cửu Trạch không thấy hỉ nộ, “Nàng nhát gan, lạ người.”
Tô Hi trong miệng nghẹn lấy một ngụm Mộ Tư, rất dùng lực mới nuốt xuống
Hàn Tiểu giống như cười lại giống như trào phúng, “Nhát gan sao
Ta lại cảm thấy có chút tiểu cô nương rất lớn mật, lợi dụng vẻ ngoài xinh đẹp của mình, giăng lưới tứ phía, Cửu Trạch ngươi phải cẩn thận.”
Lăng Cửu Trạch hai đầu gối giao điệp, môi mỏng chứa lấy một vòng không cho là đúng, thản nhiên nói, “Đẹp là được rồi, ta lại không đồ nàng thứ khác.”
Tay Tô Hi cầm thìa run lên một chút, bánh ngọt sắp không ăn vô được nữa, thần tiên đấu pháp, có thể hay không một chút cân nhắc cảm thụ của phàm nhân
Lần này Hàn Tiểu không chút nào che giấu vẻ mặt đen sạm, rõ ràng cảm nhận được Lăng Cửu Trạch đang bảo vệ nữ hài, trong lòng buồn bực chắn, lại không dám trước mặt nam nhân phát giận, vấn đề là nàng cũng không có tư cách ghen tuông, quan hệ trưởng bối hai nhà không tệ, phụ thân nàng cố ý tác hợp, nhưng Lăng Cửu Trạch từ chưa từng nói
Biết càng là lúc này càng không có khả năng làm mất phong độ, Hàn Tiểu đứng dậy, cười ưu nhã một tiếng, “Vậy ta không quấy nhiễu các ngươi dùng bữa, ngày khác lại đến trong nhà thăm hỏi bác gái.”
Lăng Cửu Trạch không lạnh không nhiệt “Ừm” một tiếng, Hàn Tiểu nhịn xuống vị chua trong lòng, giẫm lấy giày cao gót rời khỏi
Bánh ngọt trong đĩa của Tô Hi đã ăn một nửa, thấy nữ nhân đi rồi, lập tức buông xuống thìa
Lăng Cửu Trạch ngước mắt nhìn qua, thanh âm lại khôi phục sự xa cách trước đó, “Vừa mới đừng nên hiểu lầm.”
Tô Hi cũng bình tĩnh, “Ta hiểu rõ, ngài mời ta ăn cơm, ta giúp ngài một bận bịu, chúng ta huề nhau.”