Hỏng Rồi, Con Boss Này Thật Không Có Kỹ Năng Bình Thường

Chương 42: Hoắc, này giết người vứt xác cũng là một môn học vấn a




"Ta..
Ta không phải..
Thấy lão Tinh Linh phản đối, Kỷ Minh lập tức đổi lời
"Ý ngươi là muốn gọi mẹ sao
"Ta gọi mẹ cũng được mà
Thật ra, trong lòng hắn không hề thấy ngại chuyện này
Ngược lại, hắn vốn không có cảm giác gì với cha mẹ ruột, nên chi bằng tìm một người đáng tin cậy có phải hơn không
Nhưng lão Tinh Linh lại khác
Đôi mắt mở trừng trừng, con ngươi như muốn nổ tung
Hít một hơi lạnh, mặt bà vốn không có chút máu nay lại thêm vài phần đỏ ửng
Dưới môi tái nhợt đang run rẩy không ngừng, từ kẽ mấy chiếc răng cắn chặt chỉ có thể miễn cưỡng thốt ra một tiếng
"Ngươi
Á, sao phản ứng lại lớn vậy
Kỷ Minh hơi giật mình, chợt ngộ ra
Hóa ra, bà chủ tiệm là một con trùm bán tinh linh lão đại
Bà chủ tiệm lắp bắp một hồi lâu, cuối cùng "rầm" một tiếng vỗ mạnh túi tiền trước mặt Kỷ Minh
"Nhân loại, không nên tùy tiện trêu chọc một người mang dòng máu Tinh Linh
Bà điều chỉnh lại hơi thở, mới khôi phục giọng nói trầm thấp
"Ta muốn ngươi giúp ta lấy tờ giấy, nó ở ngay sau lưng ngươi
"Ồ
Kỷ Minh vội vàng cất túi tiền, xé cho bà một tờ giấy trắng tinh không tì vết
Đây không phải là ý định nhất thời của Kỷ Minh mà là một phần thử nghiệm sau khi đã cân nhắc kỹ
Nếu chủ tiệm trực tiếp nhận lấy, thì chứng tỏ hai bên có thể phát triển thành quan hệ thuê mướn
Dù sao hắn cũng không lo chuyện tiền bạc, sau này có chuyện thì hao tài giải hạn cũng xong
Nếu bà chủ tiệm được voi đòi tiên, thì xem xem cần phải nhường nhịn mấy phần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hợp lý thì sẽ thương lượng đồng ý, không được thì coi như bánh bao thịt đánh chó, sau này tránh mặt
Nếu bà chủ tiệm không nhận..
Vậy tại sao bà ấy lại đối tốt với mình như vậy
Từ nhỏ đến lớn gặp nhiều chuyện, Kỷ Minh không tin trên đời này có bữa trưa miễn phí
Nhưng hắn vắt óc suy nghĩ cũng không tìm được bất cứ lý do hợp lý nào
Bán tinh linh rất nhanh lấy lại bình tĩnh, nàng dùng tờ giấy lau sạch vết máu trên mũi thương
Cuối cùng, tay phải bà khẽ run lên, không biết là ma pháp hay đạo cụ, cây mây Mộc Thương lại biến mất không dấu vết
Nhìn vẻ mặt trầm tĩnh trở lại, phảng phất đối với mọi chuyện đều lạnh lùng hờ hững của bà chủ bán tinh linh, Kỷ Minh không sao tìm ra được bất kỳ manh mối nào
Á, chẳng lẽ, bà lão này thực sự muốn làm mẹ của mình
Thôi vậy, không hiểu thì không cần nghĩ nữa
Hắn đi ra từ sau quầy, nhìn những xác chết ngổn ngang ngoài cửa
"Bà chủ, những thứ này nên xử lý thế nào đây
"Đơn giản thôi
Lão Tinh Linh đi ra cửa, duỗi thân thể, để ma lực trong cơ thể lưu chuyển theo mạch lạc
Gần như trong chớp mắt, bà đã tung ra một ma pháp khác
Ánh sáng lục nhạt lạnh lẽo như làn gió nhẹ nhàng thổi qua, biến xác chết cùng quần áo thành bụi bặm
Cát bụi trở về cát bụi, đất trở về đất, hòa vào làm một với đại địa
Đến khi không còn chút dấu vết nào, bà mới quay mặt về phía bóng tối mịt mùng, nhỏ giọng giải thích
"Dương Quang thành là nơi này, nếu có thể thoải mái giết chết kẻ thù, đã có thể coi là lương thiện
"Nếu sau khi giết mà còn có thể xử lý xác mà không ngang ngược làm nhục, thì đó chính là người tốt rồi
Chứng kiến hết thảy, Kỷ Minh không khỏi nhướng mày
Mặc dù..
nhưng mà nhấn mạnh đến vậy ư
Nghe vào có hơi..
Sau đó hắn thấy lão Tinh Linh lại giơ tay lên, khẽ gẩy ngón tay
Chỉ nghe một tiếng "keng" giòn tan, vũ khí và tài vật của bọn cường đạo đều rơi xuống quầy
"Còn những thứ này, coi như là thu thập đền ơn đi
..
Quá chuẩn luôn bà ơi
"Tại hạ đã rõ
Đối diện với vị tiền bối vừa cần kiệm vừa hiền lành này, Kỷ Minh cúi đầu thi lễ thật lòng, rồi thành khẩn nói
"Bà chủ, đúng như tôi vừa nói, tôi cũng vội vàng giết chết ba tên đạo tặc, bà có thể giúp tôi xử lý luôn không
Lão Tinh Linh nhìn hắn một lúc lâu
"Blois
Có lẽ sợ giọng mình quá khàn, Kỷ Minh nghe không rõ, bà lại nhấn mạnh lần nữa
"Tên ta là Blois, ngươi có thể gọi ta Blois..
Nữ sĩ
Cuối cùng, cách xưng hô còn được nhấn mạnh rõ ràng
Kỷ Minh hiểu ý
"Vâng, Blois nữ sĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy thì ngươi dẫn đường đi
"Xin mời
Lại một lần nữa bước vào con đường vắng vẻ giữa đêm khuya, dù đang chống ba tong, nhưng tốc độ của Blois theo sát Kỷ Minh không hề chậm
Dọc đường, những người ăn mày hay đạo phỉ đều bị bà dùng ma pháp che đậy giác quan, hoàn toàn không hề phát hiện ra hai người vừa đi qua trước mặt
Rất nhanh, hai người đã tới nơi Kỷ Minh giết chết ba tên trộm ngốc nghếch
Chỉ có thể nói, đói bụng còn đáng sợ hơn bệnh tật và hôi thối, chỉ chưa đến một tiếng, xác chết đã có dấu hiệu bị người lục lọi rõ ràng
"Bọn chúng khi sắp chết đều bị dọa đến tè cả ra
Kỷ Minh không nhịn được bịt mũi, còn Blois vẫn thần sắc như thường
"Xuống tay cũng coi như lưu loát, nhưng chỗ này đâm lệch rồi, trật tim
Bà còn đến gần thêm, vừa cúi đầu quan sát xác chết, vừa giảng giải
"Vết thương cũng không đủ sâu, nếu gặp người cấp cao hơn một chút thì sẽ thoát được một kiếp
"Chỗ nào
Một trong những phẩm đức tốt của Kỷ Minh là thích nghe lời khuyên, cậu vội vàng tiến lên mấy bước, nhịn mùi hôi thối để học hỏi
Thì ra giết người vứt xác cũng là một môn học tinh xảo, thật là có đường đi nước bước
Nhân cơ hội này, Kỷ Minh tỉ mỉ học theo Blois
Ít nhất, lần sau cho người ta chết êm ái, cũng sẽ không xuất hiện sai sót lớn
"Được rồi
Lại một lần nữa đứng thẳng dậy, Blois vung tay lên hóa giải xác chết
Và trong đống tro tàn kia, ngay cả một chút vết tích cũng không còn
"Hic, chắc bọn họ cũng là nghèo quá không có cách nào mới thế
"Cũng khó tránh
Blois vẻ mặt trầm tĩnh gật đầu
"Nếu đã đến đây rồi, ta liền tiện đường đưa ngươi về luôn
Có thể tiết kiệm một tấm bùa định hướng, tại sao không làm chứ
Kỷ Minh lại cúi người thi lễ
"Cảm tạ sự quan tâm của ngài
Nhưng dựa theo thói quen giao tiếp xã giao, khi trở lại trước cửa phòng khám bệnh, Kỷ Minh lại gọi Blois đang định quay người rời đi
Cậu lục lọi trong quầy, phát hiện Dịch Hồi Xuân Đệ Tứ Đại chỉ còn lại hai lọ
Suy nghĩ một chút, cậu cầm một chai lên
"Tối nay theo ngài học được rất nhiều, đây là nước thuốc chữa trị mà tôi mới nghiên cứu ra, xin ngài nhất định phải nhận cho
Blois khẽ lắc chiếc lọ, với ma pháp tinh thông của mình, bà nhận ra được sức sống thần kỳ đang trào dâng bên trong
Bà mở nắp ra ngửi, rồi nhắm mắt lại
"Là một Dược Tề Sư còn đang học nghề, đoán là cũng đạt được không ít thành tựu
Kỷ Minh cười một tiếng
"Cảm tạ công nhận, nhưng tôi không có ý định đem nó ra công khai bán, nên xin ngài giữ bí mật cho tôi
"Ừ, có suy nghĩ đó, vậy chứng tỏ ngươi so với trí nhớ của ta đã thông minh hơn không ít
Cất lọ thuốc vào túi, Blois gật đầu
"Tấm khiên có lẽ còn cần ba ngày, nhân loại, ta thấy ngươi sắp đủ tiền rồi, nhớ chuẩn bị sẵn sàng
Nói xong, bà liền dần biến mất trong bóng đêm
"Gặp lại
Kỷ Minh cũng phất tay, rồi trở về phòng khám bệnh
Sau khi cẩn thận kiểm tra lại cửa sổ một lần, cậu mới thư thái ngồi xuống ghế sa lông
Cậu mỉm cười cảm khái
"Dù sao thì cũng coi như lại kết thêm một mối thiện duyên
Đang muốn ôn lại chuyện tối nay một lần nữa trong đầu, thì cậu đột nhiên phát hiện trên quầy có một con Tích Dịch không biết từ lúc nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con Tích Dịch màu đỏ lửa với lưng đầy gai nhọn, đang ngơ ngác nhìn xung quanh, cằm còn không ngừng rung động
"Ủa
Sao con tiểu tử này trông quen mắt thế nhỉ..
Kỷ Minh cũng bị thu hút, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ
Đến khi nó phát ra một tiếng kêu the thé chói tai

"Hỏng rồi, mình quên xử lý!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.