**Chương 69: Cô nương này là một kình địch
(Cầu đặt trước ~)**
Đoạn Hoài Ca nào ngờ tới, hắn vừa mới trảm Thương Linh, diệt Sương Hàng, ép Tiểu Khương đại ma vương trực tiếp "nhảy phản" mang theo ác nhân đạo lữ tiểu tỷ tỷ, lại bị Khương Hi Dư người tuyết ám toán rơi máy bay
"Chân · Quay đầu liền đi a
Vừa mới cú ngã kia sợ là không nhẹ a
Hắn vội vàng đi đến bên cửa sổ, thò đầu ra nhìn xem Yến Thu Tịch tình huống thế nào
Giữa bồn hoa tuyết rõ ràng bị nện ra một cái hình người, chỉ là không nhìn rõ người bên trong
Đoạn Hoài Ca đang chờ xích lại gần chút xem, bỗng nhiên bên cửa sổ bỗng nhiên trồi lên hai bàn tay nhỏ
Một đôi mắt sáng long lanh, u oán tức giận dính vào trên thủy tinh, gương mặt xinh đẹp cứ như vậy không chút kiêng kỵ phô bày ngay trước mặt Đoạn Hoài Ca, làm hắn sợ đến mức liên tục lùi lại mấy bước
Yến Thu Tịch: "Chằm chằm..
Rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám ám toán tỷ môn nhi..
Ta rất hoài nghi gã này là Tần Sương Hàng mua chuộc gian tế a
Tầm mắt của hai người cách pha lê nhìn nhau trong chốc lát, bầu không khí có vẻ hơi lúng túng
Yến Thu Tịch đợi một hồi, mắt thấy Đoạn Hoài Ca không có ý định mời nàng vào trong ngồi, dứt khoát duỗi ra tay nhỏ răng rắc hai tiếng, trực tiếp đem cửa sổ kính tháo xuống, nghênh ngang nhảy vào phòng
"Vẫn là phòng điều hòa thoải mái..
Đoạn Hoài Ca lúc này mới nhìn rõ bộ dạng cô gái trước mắt: Dáng người cao gầy, tóc dài ngang eo, da thịt trắng nõn nà, mang theo một loại cảm xúc hướng nội như băng tuyết, ngũ quan nói không ra vẻ linh động xinh xắn, giữa lông mày có dáng vẻ cố phán sinh tư (vẻ đẹp riêng), đặc biệt nhất vẫn là lọn tóc nàng ẩn giấu tỉ lệ tửu hồng sắc (màu đỏ rượu) chọn nhuộm tóc, càng làm khí chất của nàng tăng thêm mấy phần tiêu sái
Vẻ đẹp của nàng tràn đầy linh động cùng tự tin
Phàm là nữ nhân khi bị người khác phái nhìn chăm chú, hoặc ít hoặc nhiều sẽ có một chút trốn tránh, nhưng nữ nhân này thì không
Nàng bình tĩnh nhìn lại, tò mò cùng Đoạn Hoài Ca đối diện, cho người ta một loại cảm giác tùy tính không nói ra được
Đoạn Hoài Ca:
Không phải..
Cái này không đúng a
Hắn rõ ràng còn chưa chuẩn bị sẵn sàng chính diện chống cự Yến vương, nhưng không ngờ Yến vương trực tiếp xông vào nước suối của hắn
Mắt thấy sự tình đã phát triển đến bước này, Đoạn Hoài Ca dứt khoát cũng không rối rắm nữa, suy tư một lát giả bộ ra một dáng vẻ cảnh giác nói:
"Vị đạo hữu này..
Ngươi không có việc gì lại phá cửa kính phòng ta làm gì
"Ta còn muốn hỏi ngươi đâu, không có việc gì lại để một người tuyết giấu tảng đá ở cửa sổ làm cái gì
Mang ác nhân Yến Thu Tịch liếc hắn một cái nói
"Đây chính là tình cảm chân thành của bằng hữu, tay chân tỷ muội đưa cho ta người tuyết a
Đoạn Hoài Ca đau lòng nhức óc nói: "Không nghĩ tới cứ như vậy bị ngươi giẫm hỏng..
Vị đạo hữu này, chẳng lẽ trong lòng ngươi không có một tơ một hào áy náy sao
"Có a
Yến Thu Tịch chớp chớp mắt, biểu lộ có chút đau thương nói: "Ta chính là vì xin lỗi ngươi, cho nên mới phá cửa kính phòng ngươi mà vào a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
".....
"Thật logic trả lời, ta vậy mà không có chỗ nào để phản bác
Đoạn Hoài Ca dưới đáy lòng âm thầm kinh hãi, cái gọi là kỳ phùng địch thủ có lẽ chính là loại cảm giác này
Trước khi gặp cô nương này, hắn lừa gạt Tiểu Khương đại ma vương cùng Tạ Thương Linh quả thực dễ như trở bàn tay
Là một kình địch
Chỉ bằng một phen giao phong đơn giản, Đoạn Hoài Ca đã nhận định cô nương này tuyệt không phải hạng người lương thiện
Trong lòng hắn càng thêm cảnh giác, nghĩ đến nhiệm vụ series vừa mới đổi mới là muốn giữ Yến Thu Tịch lại "cầm đuốc soi dạ đàm"..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đoạn Hoài Ca lập tức có chút đau đầu..
Yến vương tinh minh như vậy, làm sao có thể tùy tiện giữ nàng lại đâu
Đừng nói đến "cầm đuốc soi dạ đàm
Tu vi của nàng có thể đánh với Tần Sương Hàng, hẳn sẽ không thấp hơn nhị giai..
Muốn cưỡng ép lưu lại là không thể nào
Nếu thật sự có ý nghĩ này, đoán chừng sẽ bị Yến vương một đao đâm chết, truyền bài Yên Kinh a
Chuyện đã đến nước này, chỉ có thể trước tiên "gặp đâu hay đó"
"Còn chưa thỉnh giáo đạo hữu tục danh...
"Dễ nói
Yến Thu Tịch vung tay nhỏ lên, hào khí can vân (khí phách ngất trời) nói: "Bản tọa đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Tần Sương Hàng Tần Mỗ Nhân là ta..
".....
"Thế nào, nhìn vẻ mặt ngươi giống như không tin a, có muốn ta lấy thẻ căn cước ra cho ngươi xem không
Đoạn Hoài Ca thầm nghĩ cô nương này làm thế nào có thể mặt không đỏ tim không đập mà dùng k·i·ế·m tiên tiểu tỷ tỷ áo lót
Kết quả là hắn uyển chuyển nhắc nhở:
"Tần đạo hữu..
Mặc dù không biết ngươi có phải thật sự họ Tần hay không, nhưng ta mới vừa ở dưới lầu nghe không ít chuyện liên quan tới ngươi
"A
Bọn hắn đều nói ta cái gì..
"Bọn hắn nói ngươi hành hung một nữ hài tử tên là Yến Thu Tịch
"Bọn hắn nói bậy
Yến Thu Tịch giận dữ: "Cái gì gọi là Tần Sương Hàng hành hung Yến Thu Tịch..
Tỷ đám đó là trạng thái không tốt, lại nói ngày đó thời tiết cũng không thích hợp..
"Ta căn bản cũng không phải là người bạo lực như vậy
Thu Tịch tiểu tỷ tỷ dừng hành vi tự bạo áo lót, bình phục tâm tình khẽ mỉm cười nói: "Chẳng qua là ngoại giới chửi bới ta mà thôi
"Còn về Yến Thu Tịch, ta không thể không thừa nhận nàng rất mạnh, ta hoàn toàn không phải đối thủ của nàng
Chỉ có một hai lần thắng lợi, cũng là ta thắng mà không võ thôi
Yến Thu Tịch thở dài nói: "Nói ra thật hổ thẹn, ta chính là một kẻ tiểu nhân hèn hạ vì thắng lợi mà không từ thủ đoạn, vị đạo hữu này ngươi sẽ không kỳ thị ta chứ
Đoạn Hoài Ca: ".....
"Sẽ không..
Sẽ không
"Ài, vị đạo hữu này, ngươi không thể vì ở trước mặt ta mà không dám đối mặt khuyết điểm của ta
Yến Thu Tịch nghiêm túc nói: "Không thể chỉ nghe những lời hay, phải nghe thêm ý kiến chân thật..
Huống chi Tần Mỗ Nhân ta rất thẳng thắn, bị người ta nói vài lời tiểu nhân thì đã sao
Ngươi cứ việc nói, nếu bị ngươi phá phòng ngự, coi như ta thua
"Tần đạo hữu tấm lòng rộng mở, không câu nệ tiểu tiết..
Bội phục, bội phục
"Đâu có đâu có..
Còn chưa thỉnh giáo tục danh của đạo hữu
"A, dễ nói, tại hạ Tần ca vương..
Đoạn Hoài Ca còn chưa nói xong, ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới một tràng tiếng gõ cửa
Thanh âm lanh lảnh, dễ nghe của Tiểu Khương đại ma vương vang lên theo:
"Đoạn Hoài Ca, Đoạn Hoài Ca
"Hắc hắc, vừa mới ngươi đánh bể người tuyết ta tặng cho ngươi rồi chứ gì, ta từ bên này trên bệ cửa sổ đều thấy rồi
Người tuyết không thấy, tay của ngươi bây giờ chắc chắn rất đau a
Hừ hừ, đáng đời
Ai bảo ngươi mỗi lần đều đáng ghét như vậy
"Đoạn Hoài Ca
Mở cửa, ngươi có bản lĩnh đánh người tuyết của ta, sao không có bản lĩnh mở cửa a
Yến Thu Tịch ánh mắt yếu ớt liếc nhìn Đoạn Hoài Ca, chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi.
"Ngươi chính là Đoạn Hoài Ca
Cái tên Đoạn Hoài Ca mà Tần Sương Hàng vừa đánh ta vừa bảo ta phải tránh xa
Đáng chết, ngươi biết ta vì ngươi mà chịu bao nhiêu quyền sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Họ Đoàn kia ngươi không làm nhân tử a
Thu Tịch tiểu tỷ tỷ ánh mắt cơ hồ ngay lập tức trở nên sắc bén, biểu lộ vẫn duy trì nụ cười nhẹ nhàng, ánh mắt sáng rỡ cong thành hình trăng lưỡi liềm nhỏ, trông có vẻ bình dị gần gũi, ôn hòa vô hại, thế nhưng từ trong đôi tròng mắt kia lại x·u·y·ê·n suốt ra tia sáng nguy hiểm, làm cho Đoạn Hoài Ca không hiểu sao có ảo giác bị để mắt tới
Giống như là một con mèo ưu nhã quý giá để mắt tới con mồi mà mình cảm thấy hứng thú, khí chất lười biếng tùy tính ban đầu đột nhiên trở nên chăm chú
Đáng giận Tiểu Khương đại ma vương, một cái khuỷu tay người tuyết kích làm cho ta không kịp mang theo ác nhân đạo lữ rơi máy bay đã đành, không ngờ bây giờ lại còn đến làm hại ta!