Lần này nàng lựa chọn tàu đệm từ, nàng hy vọng bằng tốc độ nhanh nhất trở về Đế Kinh
Cúp điện thoại chưa đầy hai phút, Tô Giản lại một lần nữa nhận được tiền nàng chuyển tới
Lại là một triệu
Nhớ tới nàng trước đó nói muốn thuê phòng gần công ty hắn, Tô Giản gọi điện cho trợ lý
“Phương Thần, căn hộ ở Kính Viên tôi đã đặt trước, trực tiếp sang tên cho một cô gái tên Mộc Diêu Quang
Đúng vậy, tôi sẽ gửi thông tin của nàng cho cậu.” Phân phó xong, Tô Giản đặt điện thoại xuống, đi vào thư phòng
Lại không biết cuộc điện thoại này, đã khiến Phương Thần vốn luôn bình tĩnh tỉnh táo sửng sốt hồi lâu
Tô tổng của bọn họ lại có một ngày sẽ chủ động đưa phòng cho cô gái sao
Càng khiến hắn giật mình là, làm trợ lý của Tô tổng, tên cô gái này hắn lại là lần đầu tiên nghe thấy
Chẳng lẽ Tô tổng bây giờ rốt cục nguyện ý từ bỏ người kia, bắt đầu yêu đương với những cô gái khác
Phương Thần có chút tò mò nghĩ
Đã quyết định trở về Đế Kinh, Mộc Diêu Quang không mua gà nướng nữa, liền vội vã trở về khách sạn
“A Ly, nhanh lên, chúng ta về Đế Kinh, lão công ta đang khó chịu trong người.” Mộc Diêu Quang bước vào phòng, đỡ A Ly đang nhào tới, lấy chiếc ba lô, ném A Ly vào trong, đeo lên lưng rồi đi
Phòng ở nàng tạm thời không trả, dù sao nàng còn phải quay lại
Nàng chỉ là quay về nhìn hắn một chút, không nhìn, nàng không yên tâm
Đi ngang qua quầy lễ tân khách sạn, nghĩ một lát, nàng để lại số điện thoại cho nhân viên, dặn dò đối phương, nếu có người đến tìm nàng, có thể gọi điện thoại này
A Ly vốn đang đắc ý chờ nàng mang gà quay trở về, không ngờ vừa về đến nàng đã ném mình vào trong túi, khiến nó xây xẩm mặt mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chờ nó cố gắng giãy dụa thò đầu ra ngoài, đã bị nàng đeo ra khỏi khách sạn rồi
Vậy là gà nướng của nó bay rồi sao
Ôi — Sớm biết thế này, vừa nãy nó nên ăn chút cơm mới phải, cay thì cay thật, nhưng dù sao cũng đỡ hơn đói bụng
A Ly đáng thương đang nằm úp sấp trong ba lô, than thở vô hạn
“Mộc Đại Sư, ta trở về rồi.” Sau khi bọn họ đi không lâu, Ngưu Đại Chùy mang theo một đống đồ ăn vặt mà bạn bè tặng, tìm đến gõ cửa phòng Mộc Diêu Quang, sau khi đi chơi với Lạc Thành
Gõ rất lâu cũng không thấy ai đáp lại, đành phải xuống quầy lễ tân hỏi, mới biết nàng đã rời đi, nhưng chưa trả phòng, nói là hai ngày nữa sẽ quay lại
Hai ngày nữa sẽ quay lại sao
Ngưu Đại Chùy nghĩ một lát, cũng được, vậy hắn sẽ đợi ở đây nàng vậy
Cái này gọi là ôm cây đợi thỏ, nói chung, Mộc Đại Sư này hắn đã quyết theo rồi
Lại nói Mộc Diêu Quang mang theo A Ly ra ngoài, đứng bên đường, chuẩn bị đón xe
Thế nhưng không biết hôm nay xảy ra chuyện gì, đợi rất lâu, mỗi chiếc taxi đi qua đều đã đủ khách
Hoá ra, mọi người đều nóng nực mà gọi taxi sao
Mộc Diêu Quang nhịn không được lẩm bẩm
Chỉ hy vọng đừng trễ tàu, nàng thầm niệm trong lòng
Lúc này, lại có một chiếc taxi khác từ từ lao tới
Nàng nhìn thấy màn hình đỏ trên xe hiển thị chữ “Không”, liền từ xa vẫy tay gọi đối phương
Rốt cục nàng đã chờ được một chiếc xe trống
Đợi xe dừng hẳn, kéo cửa sau xe, Mộc Diêu Quang ngồi xuống, đầu cũng chẳng buồn ngẩng lên, liền vội vàng nói: “Thưa thầy, đến ga xe lửa Lạc Thành.” Người lái xe “ừ” một tiếng, không nói thêm gì, tiếp tục khởi động xe
Mộc Diêu Quang cởi ba lô ra từ phía sau lưng, để sang một bên
A Ly trong ba lô vô cùng uất ức nhìn nàng
Nàng lặng lẽ đưa ra dấu hiệu xin lỗi với A Ly, trở lại Đế Kinh, nàng nhất định sẽ đền bù cho nó
Mộc Diêu Quang tâm trí tràn ngập nỗi lo lắng cho Tô Giản, nên cũng không nhận ra nụ cười giấu trong bóng tối của người lái xe phía trước, nó ác độc đến nhường nào
Không biết đã trôi qua bao lâu, Mộc Diêu Quang liếc nhìn ngoài cửa sổ xe, đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không đúng
Nàng nhớ khi đến đây, ga tàu cách bệnh viện không xa như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những nơi đi ngang qua đều là nhà cao tầng san sát, không như bây giờ, nàng lại liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài đã không còn thấy vài chiếc đèn đường, hai bên đường là rừng cây rậm rạp xanh tươi, giống như những bóng ma u ám, đang vẫy gọi nàng
“Thầy ơi, thầy có phải đi nhầm đường không?” Mộc Diêu Quang nhìn về phía người lái xe từ lúc nàng lên xe đã không hề mở miệng nói một câu
“Không sai, con đường này tôi đã đi gần 30 năm rồi, làm sao có thể sai được.” Người lái xe phía trước từ từ ngẩng đầu, để Mộc Diêu Quang có thể nhìn rõ khuôn mặt hắn qua kính chiếu hậu
“Là ngươi?” Mộc Diêu Quang có chút kinh ngạc, hoá ra tài xế này chính là Thịnh Thiên, người mà nàng quen biết trên tàu lửa khi đến Lạc Thành
“Là ta, sao, ngạc nhiên à?” Thịnh Thiên hôm nay không đeo kính, không có kính che chắn, sát khí trong mắt hắn hiển hiện không chút nghi ngờ
“Cũng có chút ngạc nhiên thật.” Nàng liếc nhìn thời gian trên đồng hồ tính tiền trong xe hắn, nàng biết, chuyến tàu lần này của mình sợ là không kịp rồi, nếu đã không kịp, nàng lại không hề vội vàng nữa
“À, điểm nào?” Thịnh Thiên dường như rất hứng thú muốn nói chuyện phiếm với nàng
“Ngươi làm sao lại trùng hợp như vậy đón được ta?” “Trùng hợp
Ha ha ha......” Thịnh Thiên chợt bật cười lớn, “Ngươi thật đúng là ngây thơ, trên đời này nào có nhiều sự trùng hợp đến thế, ta là chuyên đến đón ngươi.” “Đón ta?” “Đúng vậy, đón ngươi, Vương phi của ta.” Thịnh Thiên làm động tác nhướn mày mà hắn cho là rất đẹp trai, lại khiến Mộc Diêu Quang muốn một quyền đánh bay hắn, nhưng nàng đã kiềm chế được
Nàng chợt nhớ lại trước đó nàng đã bói cho mình một quẻ, quẻ tượng hiển thị nàng còn một trận vây khốn tai ương, sợ là chính là lúc này đây
Tốt thôi, nhập gia tùy tục, ngày đó khi nàng đồng ý thêm WeChat của hắn, vốn dĩ là muốn giải quyết xong chuyện của mình trước, sau đó chủ động liên lạc với hắn
Đối với người mang trên lưng ba mạng người này, nàng rất khó có thể làm được việc làm như không thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Sao ngươi biết ta ở đâu?” Thấy hắn không trả lời câu hỏi vừa rồi của mình, nàng đổi một cách hỏi khác
“Ngươi vẫn rất cố chấp.” Thịnh Thiên liếc nhìn nàng, nói chuyện không liên quan đến nhau mà hỏi, “Biết ta làm gì không?” “Chạy taxi.”