Chương 92: Ngươi nói thêm câu nữa thử một chút
“Hóa ra là người mới vừa bái nhập Dược Nhân Cốc.” Tả Phi cũng không bị bối cảnh của Tô Hàn dọa sợ, ngược lại còn nở nụ cười chế nhạo: “Người mới thì làm gì có lệnh bài công huân, lệnh bài công huân này của ngươi từ đâu ra?” “Chẳng lẽ là trộm được?” Có người hùa theo nói
Ngay sau đó là một tràng cười rộ lên, đám đệ tử ngoại viện do Tả Phi dẫn tới đều nhìn Tô Hàn với vẻ trào phúng, ánh mắt mang theo vẻ hả hê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lệnh bài công huân này là Trần sư tỷ cho ta mượn.” Tô Hàn mỉm cười nói
“Trần Tố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hóa ra là lệnh bài công huân của con phế vật đó, bảo sao ta thấy quen mắt thế, lại còn có luồng khí tức quen thuộc, gọi là gì nhỉ, đúng rồi, khí tức của phế vật
Ha ha ha.” Tả Phi cười lớn đầy chế nhạo: “Tốt, hôm nay ta không tính toán với ngươi, ngươi về hỏi kỹ Trần Tố xem ta là ai, mấy hôm nữa đến nhận lỗi với ta, ta sẽ coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra.” Nói xong, hắn nói với lão giả: “Mạc sư huynh, đừng kéo dài nữa, mau đưa chìa khóa hàn phòng cho ta, hôm nay ta có thể đột phá Tiên Thiên rồi!” “Ngươi vừa nói sư tỷ của ta là phế vật?” Tô Hàn khẽ nhíu mày
“Đúng vậy, ngươi muốn thế nào?” Tả Phi cười nói
Ngay sau đó, hắn thấy một nắm đấm không ngừng phóng đại trước mắt mình
Bốp
Mặt Tả Phi lãnh trọn một quyền của Tô Hàn, khuôn mặt đẹp trai lập tức nở hoa, máu mũi phun xối xả
Lực đấm kinh khủng khiến hắn đau điếng người, loạng choạng lùi lại mấy bước, mắt nổ đom đóm
Mọi người hơi kinh hãi, không ngờ Tô Hàn hễ nói không hợp là ra tay ngay
“To gan!” Mấy người bên cạnh Tả Phi đều là võ giả Thai Tức cảnh, tu vi khoảng Thất Trọng, Bát Trọng, thấy vậy lập tức ra tay vây công Tô Hàn
Đáng tiếc thực lực của bọn họ kém Tô Hàn quá xa, bị Tô Hàn mỗi người một đấm đánh cho quỳ rạp xuống đất, cơn đau dữ dội khiến bọn họ tạm thời mất khả năng hành động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Hàn tiến lên hai bước, túm tóc Tả Phi, tát hắn liên tiếp hơn chục cái, răng gãy lẫn máu tươi từ miệng Tả Phi bay ra
“Ngươi nói ai là phế vật?” “Ngươi nói thêm câu nữa thử một chút?” Động tĩnh ở đây nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, người kéo đến xem ngày càng đông, khi họ phát hiện người bị đánh lại là Tả Phi, ai nấy đều có vẻ mặt vô cùng đặc sắc
“Dừng tay!” Lão giả hoàn hồn, mắt lộ vẻ lo lắng, không kịp nghĩ nhiều, Tiên Thiên cương khí trong người lập tức bộc phát, bước lên một bước, đưa tay chộp về phía Tô Hàn
“Chỉ là Tiên Thiên cảnh Nhất Trọng, cũng dám làm càn?” Tô Hàn đột ngột ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, buông tóc Tả Phi ra, tung một quyền thẳng về phía lão giả
Lực tám tượng thoáng chốc ngưng tụ trên nắm đấm của Tô Hàn, mang theo thế sét đánh không kịp bưng tai, đánh vào ngực lão giả
Rầm
Lão giả đột ngột lùi lại bảy, tám bước, cảm nhận được Tiên Thiên cương khí ở ngực suýt bị một quyền này của Tô Hàn đánh nát, lực chấn động kinh khủng khiến lão cảm thấy ngột ngạt khó thở
“Sao có thể
Sao tên này lại mạnh đến vậy!” Lão giả không dám tin
“Rốt cuộc hắn là ai vậy!” “Mạc sư huynh sao lại bị hắn đánh lui chỉ bằng một chiêu?” “Gã này là Thai Tức cảnh hay Tiên Thiên cảnh vậy?” Mọi người trố mắt nhìn cảnh tượng trước mắt
“Nhìn ngươi tuổi cũng đã lớn, phí hoài cả đời mà vẫn chỉ là Tiên Thiên cảnh Nhất Trọng, với tư chất cỡ này, e là đến chết cũng chỉ vậy thôi
Còn dám nhúng tay vào chuyện giữa ta và tên này, ta dù có đánh chết ngươi, cũng không ai trị tội ta vì ngươi đâu.” Tô Hàn lạnh lùng nhìn lão giả
“Ngươi......” Ánh mắt lão giả lộ vẻ tủi nhục, nhưng từng lời của Tô Hàn sắc như dao, mỗi câu nói đều như một nhát dao đâm vào tim lão
Nếu không phải vì tư chất quá kém, sao lão lại đến tuổi này mà vẫn chỉ là Tiên Thiên cảnh Nhất Trọng
Bây giờ có thể làm việc trong hàn phòng, cũng là sau bao nhiêu năm chịu đựng, một vị trưởng lão nào đó thấy lão đáng thương, mới sắp xếp cho lão công việc thanh nhàn này, điểm cống hiến mỗi tháng lại không thấp
Nhưng thực lực của vị trưởng lão đó, không chỉ không bằng chỗ dựa của Tả Phi, mà càng không thể so với Chu Thao.....
“Ngươi có nghe rõ không?” Tô Hàn lạnh giọng nói
“Thôi, đây là ân oán giữa hai người các ngươi, chỉ cần không phá hoại đồ đạc ở đây, các ngươi tự giải quyết đi.” Lão giả quay mặt đi, không để ý đến chuyện này nữa
Tô Hàn cười cười, quay lại chỗ Tả Phi, túm tóc hắn, cứ thế nhấc bổng Tả Phi lên trước mặt mọi người
Mọi người nhìn thấy cảnh này, bất giác cảm thấy da đầu tê dại
“Ngươi, ngươi chết chắc rồi......” Tả Phi từ từ mở mắt, nhìn Tô Hàn chằm chằm, giọng nói có chút yếu ớt
“Ta chết chắc
Nếu không phải đang ở ngoại viện, ngươi đã chết rồi.” Tô Hàn cười lạnh một tiếng: “Ngay cả ta mà ngươi còn đánh không lại, ngươi lấy tư cách gì sỉ nhục sư tỷ của ta
Lần sau để ta gặp lại ngươi, ta đánh gãy chân chó của ngươi!” Nói xong, Tô Hàn vung tay một cái, thân hình Tả Phi như con diều đứt dây, bay văng ra khỏi đại điện, cuối cùng rơi mạnh xuống đất, tạo ra một tiếng “rầm” nặng nề
Làm xong tất cả những điều này, Tô Hàn mới đi tới trước mặt lão giả, lạnh lùng nói: “Hàn phòng ba ngày.” “Ba mươi điểm cống hiến.” Lão giả sắc mặt hơi khó coi, giơ lệnh bài công huân trong tay lên
Tô Hàn đưa lệnh bài công huân (mình đang giữ) ra chạm vào, ngay sau đó hắn thấy trên lệnh bài công huân đó hiện lên các con số
60, 59, 58.....
Con số không ngừng giảm xuống, sau khi giảm đủ ba mươi điểm mới dừng lại
“Điểm cống hiến của Trần Tố sư tỷ cũng không nhiều nhỉ.” Ánh mắt Tô Hàn hơi động
“Dùng phòng số 86, đây là chìa khóa, sau ba ngày nhất định phải rời đi, muốn ở lại tiếp thì phải xếp hàng lại từ đầu.” Lão giả đưa cho Tô Hàn một chiếc chìa khóa
Tô Hàn nhận lấy chìa khóa rồi quay người rời đi
“Tên nhóc này còn ngạo mạn hơn cả Tả Phi, Chu Thao thì có gì ghê gớm, chủ hỏa chủng cũng mất rồi, sau này cùng lắm cũng chỉ là Niết Bàn cảnh thôi!” Lão giả trong lòng vô cùng khó chịu, sau đó lão lập tức chạy ra ngoài cửa, đỡ Tả Phi đang choáng váng đầu óc dậy
“Tả sư đệ, ngươi không sao chứ?” “Ta muốn giết hắn
Giết hắn!” Ánh mắt Tả Phi tràn đầy vẻ oán độc, nói năng có chút không rõ ràng, bởi vì trận bạt tai kia của Tô Hàn đã đánh gãy gần hết răng của hắn
“Tả sư đệ ngươi bình tĩnh một chút, gã này là đệ tử của Chu Phong Chủ, Chu Phong Chủ ở Dược Nhân Cốc chúng ta, thân phận địa vị cũng không tầm thường đâu......” Lão giả khẽ nói
“Chu Phong Chủ thì tính là gì
Ta nghe cha ta nói, lão ta đã phạm phải sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, không chỉ chủ hỏa chủng bị người đánh nát, tu vi tụt dốc, mà còn bị nội viện trục xuất
Ta nhất định phải khiến tên này trả giá đắt, cho dù là Chu Phong Chủ cũng không cản được ta!” Tả Phi lắp bắp gầm lên giận dữ
“Như vầy, nếu Tả trưởng lão chịu ra mặt, ta sẽ cố gắng làm chứng cho Tả sư đệ, chứng minh là tên này ra tay trước.” Ánh mắt lão giả lộ vẻ do dự, cuối cùng cắn răng, nghiêm mặt nói
“Vậy trước hết cảm ơn Mạc sư huynh.” Ánh mắt Tả Phi dần tỉnh táo lại.