Huyền Huyễn: Ta Đốn Ngộ Hỗn Độn Thể

Chương 11: Khảo thí chiến lực




Khu Tinh Thần Các nằm ở khu vực ngoại môn, cách khu nội môn của Đế Phong rất xa
Dù cho Phúc bá mang theo Tiêu Vân và những người khác bay, cũng mất cả một canh giờ mới tới được
Tuy nhiên, trên đường đi, Tiêu Vân và Lâm Tiểu Nhã không hề tỏ ra mất kiên nhẫn chút nào
Bởi vì cảnh sắc bên trong Hỗn Độn thánh địa thật sự quá đẹp, bên dưới mỗi ngọn núi, đều là mây mù lượn lờ, tiên khí bao phủ, phong cảnh hữu tình, thu hút mọi vẻ đẹp của đất trời
"Oa a, nơi này thật sự quá đẹp, đợi đến khi ta có thể bay lượn, nhất định phải đi dạo khắp Hỗn Độn thánh địa chúng ta một phen
Lâm Tiểu Nhã vừa nói vừa cười, như một con chim sơn ca vui vẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phúc bá mỉm cười nói: "Đợi khi ngươi bước vào cảnh giới tu luyện thứ ba 'Thần Kiều cảnh', sẽ có thể ngưng tụ thần niệm, ngự kiếm phi hành
Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã tiến vào khu ngoại môn, nơi này rất ít cao thủ, họ không thể như Phúc bá cưỡi mây lướt gió, mà giống như Phúc bá đã nói, từng người ngự kiếm bay lượn, xuyên qua giữa không trung
"Vút vút vút..
Từng đạo kiếm quang ngang dọc giữa trời đất, tự do tự tại, vô cùng tiêu sái
Lâm Tiểu Nhã nhìn với vẻ mặt ngưỡng mộ, đôi mắt to đen láy ánh lên vẻ khao khát
Tiêu Vân cũng có vẻ mặt đầy khát vọng
Phải nói, nhìn những đệ tử Hỗn Độn thánh địa tay chắp sau lưng, chân đạp phi kiếm, tự do bay lượn trên bầu trời, quả thực quá đỗi thoải mái
"Xoẹt
Bỗng nhiên, mây mù phía trước tan ra, một quảng trường rộng lớn hiện ra trước mắt ba người
Tiêu Vân còn thấy trên quảng trường có một tòa lầu các lớn, tiên quang bao phủ, cao vút tận mây, nguy nga hùng vĩ, khí thế bất phàm
"Đây là Tinh Thần Các
Phúc bá cười lớn một tiếng, mang theo Tiêu Vân và Lâm Tiểu Nhã đáp xuống quảng trường
Trên quảng trường có rất nhiều người, chừng hơn mấy ngàn người, đều đang xếp hàng để vào Tinh Thần Các
Phúc bá nhíu mày, lắc đầu nói: "Bình thường Tinh Thần Các rất ít người tới, lần này là do hôm qua thu nhận không ít đệ tử mới, nên mới có nhiều người đến Tinh Thần Các chọn chiến kỹ như vậy
"Xếp hàng trước thôi, ta cũng không vội
Tiêu Vân vừa cười vừa nói
Phúc bá gật nhẹ đầu
Tuy nhiên, ngay lúc này, phía trước truyền đến một hồi ồn ào náo nhiệt
"Là năm vạn cân lực lượng, luyện thể cảnh giới đại thành, kẻ này là đệ tử mới vào hôm qua, mà một ngày đã đạt đến luyện thể cảnh giới đại thành, thiên tư như vậy, sau này có hy vọng trở thành Chuẩn Thánh tử
Phía trước truyền đến một giọng ngưỡng mộ
Lâm Tiểu Nhã lập tức mắt sáng lên, thích xem náo nhiệt, không khỏi mặt mày hớn hở nói: "Sư tôn, sư huynh, chúng ta mau qua xem đi, chỗ kia có người đang kiểm tra chiến lực
Phúc bá cười nhạt nói: "Trước Tinh Thần Các có bia đá kiểm tra chiến lực, dành cho các đệ tử mới Luyện Thể cảnh sử dụng, nhưng với thực lực của thiếu chủ, không cần đến kiểm tra nữa
"Sư tôn, sư huynh không cần kiểm tra thì để ta đi kiểm tra đi
Lâm Tiểu Nhã bĩu môi nói, rồi kéo tay Tiêu Vân chạy về phía trước
Phúc bá bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể đi theo
Chốc lát sau, ba người nhìn thấy một bia đá lớn, phía trên phát ra ánh sáng lung linh, phù văn dày đặc, tựa như một con Thái Cổ cự thú, sừng sững bên cạnh Tinh Thần Các
Dưới tấm bia đá, một thiếu niên mặt mày đắc ý, tỏ vẻ vô cùng kiêu ngạo
Bởi vì trên tấm bia đá, hiện lên con số năm vạn
Người xung quanh đều kinh thán không ngớt, liên tục tán thưởng thiếu niên dưới bia đá, khiến hắn ngày càng kiêu ngạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tiểu Nhã bĩu môi, vẻ mặt xinh xắn tràn đầy xem thường, nàng thầm nghĩ: "Chẳng qua năm vạn cân sao
Có gì đặc biệt hơn người, ta cũng làm được
Bên cạnh có một người đàn ông trung niên nghe vậy, không khỏi liếc nhìn Lâm Tiểu Nhã, cười nói: "Tiểu cô nương, đừng có ba hoa, năm vạn cân lực lượng đã đạt đến Luyện Thể cảnh giới đại thành, chỉ có những thiên tài mới có thể có được sức mạnh này khi Trúc Cơ
"Đúng vậy, tiểu cô nương chẳng hiểu gì cả, đừng nói bừa
"Tiểu nha đầu ở đâu đến, một chút kiến thức cũng không có
"Thật là đồ tóc dài hiểu biết ngắn
..
Mọi người xung quanh đều chỉ trích nói
Lâm Tiểu Nhã tức đến đỏ bừng cả mặt, hướng về phía mọi người một hồi nhe răng trợn mắt, hai cái răng mèo nhỏ đáng yêu lộ ra, chẳng qua vẻ mặt của nàng quá đỗi dễ thương, không có chút lực uy hiếp nào
Thiếu niên dưới tấm bia đá, lúc này cũng đã bị kinh động, hắn nhìn về phía Lâm Tiểu Nhã, cười khẩy nói: "Ta nhận ra ngươi, tên là Lâm Tiểu Nhã, hôm qua gõ ba tiếng Hỗn Độn chung, mà ta lại gõ bốn tiếng, thiên phú của ngươi không bằng ta, còn dám khoe mẽ trước mặt ta, thật là không biết điều, cuồng vọng đến cực điểm
Lâm Tiểu Nhã vốn không phải kẻ nuốt giận, nàng lập tức nhịn không được tiến đến trước mặt thiếu niên, tức giận nói: "Chẳng qua năm vạn cân sao
Có gì đặc biệt hơn người
Bản cô nương thử cho ngươi xem
"Mời
thiếu niên xòe tay, ra dáng một quân tử nhường đường, nhưng trên mặt hắn lại lộ vẻ trào phúng, rõ ràng là không tin Lâm Tiểu Nhã có thể đánh ra con số vượt năm vạn cân
"Hừ, ngươi mở to mắt cẩu ra mà nhìn xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tiểu Nhã tức giận hừ một tiếng, liền tiến đến trước bia đá, nắm lấy nắm tay nhỏ, hung hăng đánh vào tấm bia đá
Mọi người cũng hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào tấm bia đá
Chỉ thấy trên tấm bia đá, theo một quyền của Lâm Tiểu Nhã, lập tức một luồng ánh bạc tràn ngập, bao trùm toàn bộ bia đá
"Là ánh bạc
"Sao có thể
Chỉ có khi đánh ra hơn năm vạn cân, mới có thể xuất hiện ánh bạc
"Lẽ nào tiểu nha đầu này cũng đạt tới luyện thể cảnh giới đại thành
..
Mọi người thấy ánh bạc trên tấm bia đá, lập tức kinh ngạc, vẻ mặt đầy khó tin
Thiếu niên bên cạnh, lúc này cũng lộ ra vẻ kinh hãi và không thể tin
Hôm qua hắn đã nhìn rõ ràng, Lâm Tiểu Nhã chỉ gõ ba tiếng Hỗn Độn chung, thiên phú chắc chắn không bằng mình, sao có thể đạt tới luyện thể cảnh giới đại thành sau khi Trúc Cơ
Ngay khi thiếu niên trong lòng đầy nghi hoặc, ánh bạc trên bia đá phía trước tán đi, một chuỗi con số hiện lên: 58.000
Tuy vẫn là ở mức năm vạn, nhưng so với thiếu niên vừa rồi, nhiều hơn đến bảy nghìn cân lực lượng
Mọi người nhất thời kinh ngạc thán phục, liên tục tán dương Lâm Tiểu Nhã, khiến tiểu nha đầu kia vô cùng thích thú
Còn thiếu niên kia, khi nhìn thấy con số trên bia đá đã sớm xấu hổ trốn vào đám đông, không còn mặt mũi nào nhìn ai
Lâm Tiểu Nhã mặt mày kiêu ngạo đi về, cười hì hì nói với Phúc bá: "Sư tôn, đồ nhi không làm sư phụ mất mặt chứ
Phúc bá nghiêm giọng trách: "Tu sĩ chúng ta, sao có thể có tâm khoe khoang
Thật là không vững vàng, sau khi về, cho ta viết một vạn chữ 'Ổn'.” "Dạ
Lâm Tiểu Nhã lập tức xụ mặt ra vẻ mất hứng
Đúng lúc này, mọi người đang nhìn Lâm Tiểu Nhã, từ đó phát hiện Tiêu Vân bên cạnh, lập tức những tiếng kinh hô vang lên
"Là Thần Tử
"Thần tử gì, là Tiêu Vân, hắn hiện tại không còn là Thần Tử
"Là hắn từ bỏ thân phận Thần Tử sao
Trông hắn hết sức bình thường, chẳng phải do Thánh Chủ phát hiện hắn tầm thường nên mới trục xuất khỏi vị trí Thần Tử
"Cái này nói không chừng, đường đường là Thần Tử, sao có thể nói từ bỏ là từ bỏ, ta thấy có lẽ do hắn trong kỳ kiểm tra hôm qua làm không tốt, mới chỉ gõ được chín tiếng Hỗn Độn chung, về sau bị Thánh Chủ phát hiện
"Hắn cũng đến đây, đã Trúc Cơ rồi, không biết có bao nhiêu lực lượng
"Ta thấy một vạn cân còn khó mà đạt tới, dù sao 《Hỗn Độn Kinh》 luyện độ khó rất lớn, nghe nói tầng thứ nhất nhập môn cũng cần một tháng
..
Theo một hồi bàn tán xôn xao, Tiêu Vân cảm nhận được từng cặp mắt hướng về phía mình, có tò mò, cũng có chế giễu
==================== "Mười vạn năm trước, Kiếp Dân giáng xuống
Cổ thiên Đình chỉ còn lại di tích, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên rút vào tĩnh mịch
Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một vị Chân Nhân cao thủ tuổi già sức yếu, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đó quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.