Tô Vãn Đường chẳng muốn đôi co cùng kẻ hung tàn, mà người bị liên lụy nặng nề nhất lại là Vô Phàm đại sư
Khí tràng uy nghiêm tràn ngập cảm giác áp bức mạnh mẽ ập tới, khiến hai đầu gối của hắn nhũn ra, “bịch” một tiếng quỳ sụp xuống đất
Lực chấn nhiếp từ linh lực làm người ta ngạt thở, trong phòng nổi lên sóng lớn ngất trời, tứ tán phá hủy mọi vật
Trong kết giới, Trí Chân và Cửu Nương vẫn ung dung, mặc cho bàn ghế vật lộn bay loạn trong hư không, không chút nào bị ảnh hưởng
Chỉ là ánh mắt của họ khi nhìn về phía Tô Vãn Đường, đều tràn đầy sự chấn kinh
Linh lực dư thừa, năng lượng dao động mạnh mẽ, tu vi cực cao, tuyệt đối không phải thứ mà một đứa trẻ mười mấy tuổi có thể có được
Quỳ trên mặt đất, Vô Phàm đại sư ôm đầu, biểu cảm thống khổ gào lên:
“Tô thí chủ
Dừng tay
Mau dừng tay!”
Linh lực như che kín trời đất nghiền ép xuống, giống như muốn đập nát xương cốt toàn thân Vô Phàm
Linh hồn xé rách, đầu đau như muốn nứt ra, đầu của hắn đều sắp nổ tung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Vãn Đường từ trên cao quét mắt nhìn ba người, một đôi tròng mắt tựa như thấm đẫm băng giá của trăng lạnh
Nàng thu hồi linh lực đã phóng thích, trầm ngâm nói: “Ta không thích chịu thiệt thòi
Hôm nay nếu có song toàn chi pháp thì tốt nhất, nhưng nếu không có…”
Con ngươi đen nhánh của Tô Vãn Đường ngưng lại nhìn hai người trong kết giới, môi đỏ cong lên một đường băng lãnh:
“Ta không ngại sớm đưa hai vị xuống dưới làm một đôi uyên ương đoản mệnh.”
Trí Chân, người phảng phất thoát ly thế tục, không vương bụi trần, chắp tay trước ngực với Tô Vãn Đường, niệm một tiếng Phật hiệu:
“Thí chủ trên người lệ khí quá nặng, một khi động sát giới, diễn sinh ra huyết sát chi khí, sẽ khiến ngươi công dã tràng như lấy giỏ trúc múc nước, đây không phải là phúc sự tình.”
Trán Trí Chân hòa thượng có một nốt ruồi chu sa nhỏ, mang vẻ mặt như thương xót trời đất
Miệng hắn đầy Phật ngữ, nhưng trong ánh mắt thâm thúy lại ẩn chứa tình ý buồn cười nhất thế gian
“Xùy!” Tô Vãn Đường cười đến mặt mày hơi cong: “Ngươi bây giờ tự thân khó bảo toàn, còn rảnh lo lắng cho ta, không bằng lo xem làm sao hoàn trả nợ tình của ngươi!”
Nói đến chuyện này, sắc mặt Tô Vãn Đường liền chẳng chút tốt đẹp
Nàng đến Cửu Tiêu Tự là để làm ăn, hai bên hợp tác, nàng sẽ lấy được bảo vật mình muốn
Nào ngờ, đến khi tới nơi mới biết, công việc kinh doanh này có nguy cơ tan vỡ, rất có thể sẽ ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo
Cái này thì cũng thôi đi, việc làm ăn không thành, nàng còn bị ép ăn một bát thức ăn cho chó nhạt nhẽo vô vị
Đặt trên thân người khác, Tô Vãn Đường không biết sẽ làm như thế nào
Nhưng với tính tình bản chất của nàng, tuyệt không chấp nhận
“Tiểu mỹ nhân, ngươi bây giờ là tu vi gì?”
Trong kết giới, hai mắt Cửu Nương lóe lên ánh sáng kinh người
Nàng nhìn chằm chằm Tô Vãn Đường với ánh mắt tựa như một con ác khuyển thấy thịt xương
Tô Vãn Đường liếc xéo Cửu Nương, lên tiếng cảnh cáo: “Khuyên ngươi đừng nên đánh chủ ý của ta, nếu không ta sẽ khiến ngươi hồn phi phách tán!”
Cửu Nương muốn làm gì, nàng quá rõ ràng, đơn giản là lấy tu vi của nàng để tục mệnh cho Trí Chân
Nghĩ đến hai kẻ này phá sự, sắc mặt Tô Vãn Đường lập tức lạnh xuống
Cửu Nương căn bản không nghe lọt tai, giọng điệu vội vàng hỏi: “Tu vi của ngươi có thể đạt đến Luyện Khí hậu kỳ?”
Tô Vãn Đường bất nhã trợn trắng mắt, người này thật sự xem trọng nàng
Luyện Khí hậu kỳ
Nàng hiện tại vừa mới tiến vào tu vi Luyện Khí tiền kỳ
Môi đỏ của Tô Vãn Đường khẽ mở: “Thời đại mạt pháp, linh khí khô kiệt, ngươi một con hồ yêu tu hành ngàn năm còn không có thực lực gì, chẳng lẽ không biết nhân loại tu luyện khó như lên trời sao?”
Nàng không chuẩn bị bại lộ tu vi của mình, nhưng cũng không muốn phủ nhận, để người ta kiêng kỵ một hình ảnh thực lực cường hãn bề ngoài
Cửu Nương nghe vậy, đáy mắt xẹt qua sự thất vọng nồng đậm, chưa từ bỏ ý định hỏi: “Ngươi bây giờ là tu vi gì?”
Tô Vãn Đường cau mày nói: “Không thể trả lời.”
Đúng lúc này, Trí Chân hòa thượng động thủ
Tay hắn nắm kinh thư, vung lên trong hư không, kim quang pháp tướng tùy ý phá vỡ kết giới hồ yêu
“Tử Long!”
Cửu Nương luống cuống, nhấc chân liền muốn đuổi theo ra ngoài
Thế nhưng nàng sắp bước ra khỏi kết giới, Phật quang che phủ kết giới đã ngăn cản nàng
Trí Chân mang theo đầy người kim quang chói mắt bước ra, đi đến trước mặt Tô Vãn Đường
“Thí chủ mệnh cách kỳ lạ, là người không phải người, Âm Dương hai giới không dung, không bằng ở tại Cửu Tiêu Tự tụng kinh niệm Phật, gột rửa lệ khí trên người thì thế nào?”
Tô Vãn Đường trừng mắt, lập tức bị chọc giận quá mà cười lên
Vô Phàm đại sư muốn đào chân tường, thu Phó Ti Yến làm đồ đệ
Trí Chân hòa thượng lại muốn nàng ở tại Cửu Tiêu Tự, cả ngày tụng kinh niệm Phật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ không hổ là người một nhà sao, đều thích… xen vào việc của người khác
Tô Vãn Đường rũ mi mắt, ngữ khí giễu cợt nói: “Tụng kinh niệm Phật mà hữu dụng, ngươi còn phải lưng đeo ba thế nợ tình sao?”
Hòa thượng thối tha tự thân khó bảo toàn, còn muốn nàng ăn chay niệm Phật, nằm mơ đi
Trí Chân hòa thượng lần nữa miệng niệm Phật hiệu, lên tiếng hỏi: “Vô Phàm đã hứa với thí chủ vật gì?”
Tô Vãn Đường lần này hào hứng, nhíu mày nói: “Tục Mệnh Đan, Mực Sương Thánh Hoa, và cả tiền nữa.”
Trí Chân hòa thượng đảo mắt nhìn Vô Phàm đang ngồi liệt trên mặt đất đầy vẻ chật vật
“Đi đem những thứ đã hứa với vị thí chủ này mang tới.”
“Sư thúc?” Vô Phàm đại sư nhíu mày
Tô Vãn Đường còn chưa giải quyết vấn đề, bảo vật sao có thể dâng tặng
Trí Chân với đôi mắt đen không một gợn sóng nhìn hắn, nốt ruồi chu sa trên lông mày đỏ đến như máu, giọng nói lạnh nhạt thúc giục: “Đi đi.”
“Vâng, sư thúc.”
Vô Phàm đại sư không cam lòng, nhưng không thể không nghe theo lời phân phó của sư thúc
Hắn từ dưới đất bò dậy, bước chân lảo đảo rời khỏi căn phòng
Sau khi những người khác đi, sắc mặt Trí Chân hòa thượng trở nên trắng bệch, đôi môi cũng đã mất đi huyết sắc
Người sắp chết, vận dụng không ít năng lực, rất khó không gặp phải phản phệ
Trí Chân chắp tay trước ngực, hơi cúi đầu, dùng ngữ khí khẩn cầu nói với Tô Vãn Đường:
“Xin thí chủ sau khi ta tọa hóa, có thể rút ra ký ức của Cửu Nương, nàng vốn là yêu tu được Thiên Đạo ban tặng, không nên cứ như vậy vẫn lạc.”
Hắn vẫn mang thần sắc thương xót trời đất, chỉ là lời nói và cảm xúc trong đáy mắt có chút biến hóa nhàn nhạt
Trí Chân phong thanh vân đạm giao phó hậu sự, đã sớm xem cái chết không liên quan đến mình, chỉ lo lắng cho một yêu tu
“Chiêm Tử Long, ngươi dám!”
Phía sau truyền đến tiếng Cửu Nương tức hổn hển, gào thét cuồng loạn
Mỹ nhân giận dữ, khuôn mặt vặn vẹo không còn hình dáng, nhưng vẻ phong tình mị hoặc toàn thân không hề giảm sút
Tô Vãn Đường đảo mắt nhìn hai người, một lúc lâu sau, khẽ cười lắc đầu
“Chuyện của các ngươi ta không chen tay vào được, một người chết một người bị thương, hoặc là cả hai cùng chết, đây là số mệnh của các ngươi.”
Ba thế tình duyên, há lại người ngoài có thể nhúng tay
Cho dù có thể thay đổi vận mệnh, Tô Vãn Đường cũng không muốn lãng phí tu vi giúp người
Bị cự tuyệt, Trí Chân hòa thượng cũng không miễn cưỡng, đáy mắt sâu thẳm lướt qua một vòng thất vọng và tiếc nuối
Hắn không cần nói thêm nữa, đứng tại chỗ lặng im, chờ đợi Vô Phàm đại sư đến
Tô Vãn Đường lại gần đánh giá Trí Chân hòa thượng, phát hiện người này có dung mạo khá tốt
Tuổi đã cao, chừng sáu mươi, bảy mươi, nhưng dung mạo vẫn giống như vừa ba mươi tuổi
“Oanh!”
Kết giới bị Phật quang bao phủ bị Cửu Nương đập vỡ nát
Nàng đôi môi nhuốm máu, gần như hao hết nửa phần tu vi, cuối cùng cũng phá vỡ được sự giam cầm của Trí Chân
Cửu Nương muốn rách cả mí mắt lao tới Trí Chân, ôm cổ hắn, hung hăng quăng người xuống đất
“Chiêm Tử Long, ngươi đã xa cách ta hai lần, lần này tuyệt sẽ không buông tha ngươi nữa!”
Nàng đôi mắt mị hoặc phát ra hung ác nhìn chằm chằm Trí Chân, cúi đầu hung hăng cắn lên môi hắn
Yêu Đan ẩn chứa trong đan điền Cửu Nương, truyền yêu lực cho Trí Chân đang ra sức giãy giụa xô đẩy nàng
Cảnh này khiến Tô Vãn Đường trợn tròn mắt
Yêu Đan ẩn chứa yêu lực, há lại người bình thường có thể chịu được
Tô Vãn Đường bị ép thưởng thức hành vi dữ dội như vậy của Cửu Nương, thấp giọng mắng một câu, quay người liền muốn thoát khỏi hiện trường
Trí Chân là người sắp chết, không chịu nổi yêu lực, dung hợp Yêu Đan chắc chắn sẽ tự bạo
Đến lúc đó tình huống nhất định sẽ rất khốc liệt, Tô Vãn Đường cũng không muốn bị liên lụy
Nàng vừa phóng ra một bước, Xích Ngọc Huyền Ly giới trên ngón cái đột nhiên nóng lên
Thân thể Tô Vãn Đường bị một cỗ lực lượng vô hình khống chế, mắt tối sầm lại, ý thức triệt để mất đi.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]