Huyền Môn Thiên Kim Giả Ra Tay, Đám Hào Môn Đều Bị Dọa Đến Run Rẩy

Chương 68: Chương 68




Khương Thanh Án bưng chén trà trên bàn lên uống mấy ngụm, cố gắng bình ổn tâm tình đang rất phức tạp trong lòng
“Mẹ của Bân Bân tên là Thư Uẩn, là bạn học đại học của ta
Ta từng theo đuổi nàng, bất quá lại không thể với tới...” Thuở đại học, Khương Thanh Án đã trót phải lòng một cô nương tên là Thư Uẩn ngay từ cái nhìn đầu tiên
Hắn có tướng mạo tuấn mỹ, gia thế tốt đẹp, vừa vào trường đã được đánh giá là tân sinh giáo thảo
Có rất nhiều cô gái muốn theo đuổi hắn, nhưng duy chỉ có hắn lại động lòng với mỹ nhân lạnh lùng Thư Uẩn
Người theo đuổi Thư Uẩn cũng rất đông đảo, lại còn theo đuổi với đủ mọi cách thức hoa dạng chồng chất, Khương Thanh Án nhìn vào mắt, liền không thể ngồi yên
Hắn đã viết một bức thư tình vô cùng lỗi thời, rồi nhờ người chuyển cho Thư Uẩn
Trong sự chờ đợi thấp thỏm bất an, hắn đã nhận được lời từ chối của Thư Uẩn
Lần đầu tiên theo đuổi người, kết cục cuối cùng đều là thất bại, Khương Thanh Án đã đau lòng và khổ sở
Hắn ở trường học nhìn Thư Uẩn suốt bốn năm ròng, từ đầu đến cuối duy trì khoảng cách không gần không xa
Vào đêm trước khi bọn họ tốt nghiệp, đó là sinh nhật của Thư Uẩn
Đêm đó, bên bờ Hải Hà gần trường học nhất, Khương Thanh Án đã thả một đêm pháo hoa rực sáng cho Thư Uẩn
Mỗi một chùm pháo hoa nở rộ, đều là câu nói Thư Uẩn ta thích ngươi, sinh nhật vui vẻ
Trước khi hai người sắp mỗi người một ngả, Khương Thanh Án đã vẽ lên dấu chấm tròn cho mối tình đơn phương vô vọng này
Khi còn trẻ, sự kiêu ngạo trong lòng hắn không cho phép bị người chà đạp, đã làm không được việc quấn quýt bám lấy, cũng vô pháp hướng người mình yêu thích cúi mình
Hắn không muốn bị Thư Uẩn xem nhẹ, bức thư tình kia đã dùng hết tất cả dũng khí của Khương Thanh Án lúc tuổi còn trẻ
Khương Thanh Án cứ ngỡ rằng tám năm trước, màn tỏ tình bằng pháo hoa không ai biết đến kia, là kết cục cuối cùng của hắn và Thư Uẩn
Mãi cho đến năm năm trước, tại bữa tiệc ăn mừng do công ty tổ chức, hắn đã gặp được Thư Uẩn mặc đồ công sở
Nàng vẫn đẹp như vậy, đã trút bỏ vẻ non nớt thuở còn ở trường học, và có thêm mấy phần ôn uyển, thanh lịch và tài trí
Ngày đó, Khương Thanh Án đã làm một việc vô cùng trơ trẽn
Hắn cầm rượu giả vờ hành hung, mượn cớ chếnh choáng mà ngã vào người Thư Uẩn, cuối cùng cũng ôm được người trong lòng
Hắn, người đàn ông gần ba mươi tuổi, ôm người mình yêu, dấy lên một đêm tình cảm xập xình, gập ghềnh
Khương Thanh Án không ngờ rằng chỉ sau một đêm, Thư Uẩn đã có hài tử
Đến khi hắn biết chuyện, hài tử đã chào đời
Là Tiết Đan Ny đã ôm Bân Bân, vừa ra đời không lâu về nhà
Thư Uẩn không muốn hài tử này, nàng muốn ra nước ngoài bồi dưỡng, hài tử sẽ chỉ là liên lụy
Nhắc đến chuyện ngày trước, toàn thân Khương Thanh Án đều phát ra đau thương, âm điệu cũng lộ ra khổ sở
Tô Vãn Đường cười híp mắt cắt ngang hắn: “Khương tiên sinh không cảm thấy trước sau mâu thuẫn sao?” “Ừ?” Khương Thanh Án đang đắm chìm trong bi thương, phát ra tiếng mũi nghi ngờ
Tô Vãn Đường cười nhạo nói: “Thư Uẩn không muốn hài tử, vì sao không trực tiếp đánh bỏ nó đi?” Khương Thanh Án buồn bã cười một tiếng: “Nàng phát hiện hài tử tồn tại lúc, thai đã lớn tháng, không phá thai được.” “Ngươi sai rồi, thai lớn vẫn có thể phá thai được, sinh con đối với phụ nữ rất nguy hại, tương đương với việc chạy một vòng từ Quỷ Môn quan về.” Khương Thanh Án nghe vậy thì biểu lộ ngây người, đôi lông mày xoắn xuýt vặn chặt vào nhau
Tiết Đan Ny thấy sắc mặt hắn không đúng, ánh mắt không vui trừng mắt nhìn Tô Vãn Đường
“Là do thể chất của Thư Uẩn có vấn đề, phá thai mười phần nguy hiểm, nàng đã đem Bân Bân vứt cho Thanh Án ca, nói lúc trước nữa thì có ý nghĩa gì.” “Đúng là như thế.” Tô Vãn Đường thần sắc chợt gật đầu
Khi Tiết Đan Ny rõ ràng thở phào, nàng lại nói: “Tiết tiểu thư năm đó thật sự đã đưa thư tình cho Thư Uẩn sao?” Năm đó, bức thư tình Khương Thanh Án viết cho Thư Uẩn, là do Tiết Đan Ny đưa đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con ngươi trong đáy mắt Tiết Đan Ny kịch chấn, vẻ ôn uyển ngụy trang trên mặt suýt nữa vỡ ra
“Ngươi có ý gì?” Nàng vô ý thức nhìn Khương Thanh Án, đối diện một đôi đồng tử như có điều suy nghĩ
Tô Vãn Đường không để ý Tiết Đan Ny, mà là nhìn về phía nữ quỷ đang nằm nhoài trên người nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngươi còn hài lòng những gì mình nghe được không?” Căn phòng khách lớn như vậy, trống rỗng nổi lên một trận khí lạnh lẽo
Khương Thanh Án, Lạc phu nhân, Tiết Đan Ny, đều cảm nhận được âm phong xuyên thấu lạnh buốt cả lớp áo
Ba người đều có biểu cảm vô cùng đặc sắc
Nhất là ánh mắt thấp thỏm lo âu của Tiết Đan Ny, khiến người ta cảm thấy vui lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Vãn Đường đứng dậy, vươn vai mỏi, thở dài nói: “Khương Thanh Án, ngươi thật đáng buồn.” Trước khi Khương Thanh Án lên tiếng, nàng không để ý năng lực chịu đựng của đối phương, trực tiếp mở miệng
“Bị một người phụ nữ đùa giỡn mười hai năm, ngươi đã bỏ lỡ một mối tình vốn nên mỹ mãn.” “Từ khi ngươi dọn vào ngôi nhà này, người mà ngươi yêu thích, mỗi phút mỗi giây đều thân ở Địa Ngục.” “Biết cái gì là tan nát cõi lòng không
Nó không phải là một tính từ, mà là động từ, là tự thuật từ.” “Thư Uẩn đã gắng gượng qua tất cả tra tấn, nhưng nhìn thấy ngươi hô hào tên của nàng và lên giường với kẻ thù, nàng đã triệt để tan nát cõi lòng.” “Một tháng trước khi Thư Uẩn chết, đêm đó ngươi và Tiết Đan Ny phiên vân phúc vũ, con của ngươi không phải gặp tà, mà là nhìn thấy mẹ của nó.” “Đằng sau tấm gương trong phòng ngươi, chính là lồng giam cầm tù Thư Uẩn, nàng đã kéo dài hơi tàn hầu hạ bên cạnh ngươi năm năm, ngươi là kẻ gián tiếp giết chết nàng.” Tô Vãn Đường nói một hơi rất nhiều, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, âm cuối xen lẫn ý trào phúng nhàn nhạt
Mỗi một câu nói của nàng đều hóa thành một thanh lưỡi dao, hung hăng đâm vào trái tim Khương Thanh Án
Sắc mặt Khương Thanh Án trắng bệch, đáy mắt hiện lên đau đớn, đôi môi rung động nói: “Không có khả năng, điều đó không có khả năng...” Hắn căn bản là không thể tưởng tượng nổi, ẩn ý trong lời nói của Tô Vãn Đường, chỉ thoáng tưởng tượng thôi đã cảm thấy nghẹt thở
Một đôi tay nắm lấy cánh tay Khương Thanh Án, Tiết Đan Ny không để ý hình tượng cất cao giọng gầm nhẹ
“Thanh Án ca, ngươi đừng nghe người phụ nữ không rõ lai lịch này nói hươu nói vượn!” “Thư Uẩn đã ra nước ngoài, nàng ở nước ngoài trải qua cuộc sống tiêu dao tự tại, căn bản không nhớ rõ ngươi và Bân Bân.” Khương Thanh Án nhìn chằm chằm Tiết Đan Ny, đem sự bối rối trên mặt và sự chột dạ trong đáy mắt nàng thu vào mắt
Trái tim hắn bị trọng chùy mãnh kích, trong miệng vọt tới vị ngai ngái, trong chốc lát khí huyết cuồn cuộn
Sự bán tín bán nghi trong đáy lòng, cũng vào thời khắc này hóa thành sự thật, hung hăng kích thích thần kinh của hắn
Hắn nhận biết Tiết Đan Ny hơn hai mươi năm, giờ phút này nhìn nàng lại cảm thấy lạ lẫm đến vậy
“Không thể, điều đó không có khả năng...” Khương Thanh Án cố nén nhịp tim đột nhiên dừng lại, ngoài miệng ra sức phủ nhận, đứng dậy hướng lên lầu lảo đảo phóng đi
Bước chân hắn lộn xộn, chật vật ngã nhào trên đất, cố gắng đứng lên bước đi loạng choạng về phía trước
Tiết Đan Ny đuổi theo, dùng sức kéo Khương Thanh Án
“Thanh Án ca, ngươi thanh tỉnh một chút!” Nàng ôm eo Khương Thanh Án, khóc cầu khẩn: “Thư Uẩn đã ra nước ngoài rồi, ngươi đừng như vậy, tim ta đau quá, ngươi bình thường một chút có được không, đừng nên bị người khác lợi dụng.” Khương Thanh Án ánh mắt lạ lẫm mà nhìn chằm chằm nàng, dùng sức đẩy ra hai tay nàng, đem người hung hăng đẩy ra
Hắn ánh mắt âm trầm liếc nhìn Tiết Đan Ny, âm điệu run rẩy lộ ra vẻ hung ác
“Đan Ny, ngươi tốt nhất không có lưng ta làm tổn thương Thư Uẩn.” Nếu không, hắn sẽ khống chế không nổi mà giết người
Giết chết người phụ nữ từ nhỏ đến lớn luôn theo sau lưng, gọi hắn là ca ca
Từ đại học đến bây giờ, suốt mười hai năm ròng, Khương Thanh Án chưa bao giờ quên Thư Uẩn
Hắn không dám tưởng tượng, người trong lòng vẫn luôn hầu hạ bên cạnh hắn, nhưng lại trong lúc hắn không hay biết mà lặng yên chết đi
Khương Thanh Án lảo đảo xông lên lầu, bóng lưng bối rối, vội vã lao tới một trận bi kịch đã biết
Rất nhanh, trên lầu truyền tới động tĩnh pha lê bị đập nát
“A ——!” Tiếng kêu rên khóc lóc tồi tâm mổ lá gan từ trên lầu vọng xuống
Khiến người ta nghe cũng cảm nhận được, Khương Thanh Án đã tan nát cõi lòng đến cực điểm, bi ai vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.