Kế Huynh Ở Vương Phủ Sủng Ta Như Bảo Bối, Ca Ca Ruột Hối Hận Rồi

Chương 34: Chương 34




Thuận theo một tiếng “ầm ầm” vang lớn, bụi bặm che lấp cả bầu trời
Văn Tinh Lạc sặc sụa ho khan, nhưng không dám chần chừ thêm nữa, nàng nhanh chóng chui vào trong lớp bụi, muốn tìm thấy Tạ Thập An
“Tứ ca ca!” Thanh âm lo lắng của thiếu nữ truyền đi rất xa
Không biết gọi bao nhiêu lần, nàng mới nghe thấy một giọng quen thuộc nhưng không được khỏe vọng tới từ chỗ không xa: “Tinh Lạc, ta ở chỗ này.”
Văn Tinh Lạc vội vàng tìm theo hướng tiếng nói
Tạ Thập An ngồi tựa vào bên cạnh cột buồm, một cây gậy trúc sắc nhọn đã đâm xuyên qua bắp chân của hắn, dòng máu đỏ tươi thấm ướt chiếc cẩm bào tay áo màu vàng nhạt mà hắn đang mặc, trên mặt hắn không còn chút huyết sắc, nhưng nơi khóe mắt đuôi mày lại tràn đầy ý cười rạng rỡ
Văn Tinh Lạc quỳ gối bên cạnh hắn, cuộn lên ống quần bào của hắn
Đoạn gậy trúc kia đã cắm rất sâu, máu thịt bầy nhầy
Văn Tinh Lạc cúi gằm đầu, siết chặt nắm tay
Tạ Thập An lại vung vẩy lá cờ trong tay về phía nàng, đắc ý nói: “Ngươi xem, ta đã giành được gì
Ta đã đánh bại Văn Như Lôi, ta không làm ngươi mất mặt đúng không?”
Thiếu nữ không trả lời
Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, nện trên bàn chân thiếu niên, mang theo sự nóng bỏng ấm áp
Tạ Thập An mơ hồ đưa tay xoa đầu nàng: “Thật tốt, sao ngươi lại khóc rồi
Là không vui vì ta đánh Văn Như Lôi sao
Vậy ta lần sau...”
“Đồ đần.” Văn Tinh Lạc khẽ mắng một tiếng, rồi bất ngờ ôm chặt lấy hắn
Nước mắt làm ướt vai Tạ Thập An
Văn Tinh Lạc nghẹn ngào: “Nếu ngươi xảy ra chuyện, ta cả đời cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.”
Tạ Thập An vỗ nhẹ sống lưng nàng, khẽ cúi đầu dịu giọng dỗ dành: “Ta đây không phải không có việc gì sao
Đừng khóc nữa.”
Bụi bặm dần dần tan đi
Mọi người nhìn thấy Văn Tinh Lạc đang khóc nức nở trong lòng Tạ Thập An
Mà vị nhị thế tổ ngang ngược ở Dung Thành kia lại cúi đầu một cách ngoan ngoãn, rõ ràng chính mình bị thương, nhưng vẻ mặt tràn đầy tình yêu thương sủng ái đối với tiểu muội, thỉnh thoảng nói vài câu dí dỏm để dỗ dành nàng vui lên, dường như trăm luyện cương đã hóa thành vòng chỉ nhu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Văn Như Lôi co quắp ngồi ở chỗ không xa
Tình huống khi ấy khẩn cấp, hắn không kịp nhảy xuống tháp lầu nên cũng bị thương
Hắn ngây ngẩn nhìn Văn Tinh Lạc và Tạ Thập An
Văn Tinh Lạc..
đang khóc
Nàng lại rơi nước mắt vì một người không có quan hệ máu mủ
Hắn mơ hồ nhớ lại lần đầu tiên học cưỡi ngựa, vô ý ngã từ trên lưng ngựa xuống, chỉ bị rách đầu gối mà thôi, nhưng Văn Tinh Lạc cũng đã khóc rất nhiều vì hắn
Hắn cảm thấy dáng vẻ Văn Tinh Lạc khóc vì mình rất thú vị, thế là cố ý dùng máu heo giả vờ dọa nàng
Tiểu cô nương quả nhiên khóc lớn, xoa bóp tay chân hắn một cách đau lòng không biết làm thế nào mới tốt
Thế nhưng bây giờ..
Nàng chỉ chú tâm vào Tạ Thập An, thậm chí ngay cả liếc mắt nhìn hắn cũng không
Văn Như Lôi khóa chặt lông mày, hô lên: “Văn Tinh Lạc, ta cũng bị thương chảy máu!”
Văn Tinh Lạc khóc lớn xong thì đã khôi phục sự bình tĩnh, nàng xé xuống một mảnh váy áo, cẩn thận làm sơ cứu cầm máu và băng bó cho Tạ Thập An
Nàng nói: “Ta cũng không phải đại phu, ngươi bị thương chảy máu nói với ta thì có ích gì?”
Văn Như Lôi bực tức: “Ta thế nhưng là thân ca của ngươi
Ngươi không chăm sóc ta, sao lại đi chăm sóc ngoại nhân?!”
Hắn vừa gào xong, Văn Nguyệt Dẫn và những người khác đã vội vàng đuổi tới
Văn Tinh Lạc cười như không cười: “Tam ca thương tỷ tỷ nhất, sao không để tỷ tỷ băng bó cho ngươi
Tứ ca ca, chúng ta đi.” Nàng đỡ Tạ Thập An đứng dậy
Tạ Thập An vô cùng đắc ý, rõ ràng bị thương chân đi cà thọt, nhưng lại khoe khoang cái nơ hồ điệp màu vàng xanh thắt ở trên đùi, đi ra tư thế độc tôn thiên hạ, bỏ ta ra thì còn ai
Văn Như Lôi đột nhiên vành mắt đỏ hoe, hướng về bóng lưng Văn Tinh Lạc hô: “Ta thế nhưng là đã cho ngươi cơ hội quay đầu lại
Chính ngươi không cần, tương lai có thể đừng hối hận!”
Văn Tinh Lạc không để ý đến hắn
Văn Như Lôi đành phải yếu ớt nhìn về phía Văn Nguyệt Dẫn: “Làm phiền Nguyệt Dẫn băng bó cho ta.”
Văn Nguyệt Dẫn trầm mặc
Mặc dù vết thương của Văn Như Lôi không nghiêm trọng bằng Tạ Thập An, nhưng cái chân trái bị rách toạc ra, trông máu me đâm mắt kinh tâm
Thật sự là dơ bẩn lắm
Chiếc váy ngắn hôm nay Văn Nguyệt Dẫn mặc là lần trước mới cắt may, tốn không ít bạc
Nàng không muốn làm bẩn làm hỏng nó
Huống chi Văn Như Lôi cũng quá vô dụng, ngay cả Tạ Thập An còn không đánh lại, càng không thể nói đến việc giành được lá cờ tượng trưng cho khôi thủ kia
Nàng ở ngoài trường nhìn thấy rất rõ ràng, vị tướng quân già kiếp trước kia, ngay cả một ánh mắt cũng không thèm cho Văn Như Lôi
Không thể mang đến vinh dự cùng lợi ích cho nàng, lại còn mong nàng phải vì hắn trả giá..
Trên đời này làm gì có chuyện tiện nghi như vậy
Lòng Văn Nguyệt Dẫn bị đè nén, nàng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Ta cũng muốn băng bó cho Tam ca, thế nhưng..
Thế nhưng ta hơi chóng mặt vì máu...” Nói xong, nàng hai mắt tối sầm, liền ngất xỉu
Thế là anh em nhà họ Văn ngoài việc chăm sóc Văn Như Lôi, còn phải lo thêm cả Văn Nguyệt Dẫn, nhất thời tay chân luống cuống không biết phải làm sao, đành phải chật vật vội vàng rời khỏi quảng trường
Một bên khác
Văn Tinh Lạc và mọi người đã lên xe ngựa trở về Vương phủ
Phủ y băng bó thuốc thang lại cho Tạ Thập An, cung kính nói: “Mời Thái phi nương nương yên tâm, Tứ công tử không có gì đáng ngại, tu dưỡng chừng một tháng là có thể khôi phục như lúc ban đầu, tuyệt sẽ không để lại bất kỳ di chứng nào.”
Tạ Thập An ngồi tựa vào trên giường, đầu giường trải ra lá cờ phướn hắn giành được hôm nay
Hắn gặm chân gà, mơ hồ nói: “Ta đều nói không có việc gì, tổ mẫu ngươi cũng quá làm chuyện bé xé ra to.”
Lão Thái phi lườm hắn một cái, lại dặn dò tỳ nữ trong phòng chăm sóc Tạ Thập An cẩn thận
Văn Tinh Lạc lại không yên tâm giao cho các nữ tỳ
Vì trong lòng áy náy, nàng tự tay làm mọi việc, chăm sóc Tạ Thập An vô cùng chu đáo
Đã là nửa đêm
Sau khi Tạ Thập An ngủ say, Văn Tinh Lạc đắp lại chăn cho hắn mới rời khỏi tẩm phòng
Vừa đi đến trong viện, nàng thấy dưới cây hoa lê đang đứng một người
Ánh trăng như nước, bóng cây bao quanh, những cánh hoa lê rụng rơi tựa như tuyết rơi đêm xuân
Trong bóng hoa, thanh niên chấp tay đứng thẳng, chiếc cẩm bào màu phi sắc tôn lên vẻ đẹp đẽ thanh diễm, ngọc chất kim tướng của hắn, nhưng giữa hàng mày lại như ngưng kết sương tuyết lạnh lùng, tựa hồ nước hoang vu khô cằn, ánh mắt như một thanh trường đao trầm lãnh nguy hiểm, chỉ cần chạm nhẹ, sẽ khiến xương tan ruột nát vạn kiếp bất phục
Văn Tinh Lạc rũ mắt xuống, trầm mặc hành lễ
Để tránh đối diện với ánh mắt băng lãnh nhiếp người kia, Văn Tinh Lạc chủ động nhận lỗi: “Là lỗi của ta, ta không nên khuyên Tứ ca ca tham gia cuộc thi đấu diễn võ
Nếu như hắn không tham gia, hôm nay cũng sẽ không bị thương.”
Ánh mắt Tạ Quan Lan càng trở nên lạnh nhạt, hắn nói từng chữ từng chữ: “Ngươi cũng xứng xưng hô ca ca hắn
Ngươi lợi dụng hắn đối phó Văn Như Lôi, ngươi có ý đồ gì?”
Văn Tinh Lạc cúi đầu, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay: “Ta không biết tháp lầu sẽ sập.” Rõ ràng kiếp trước tòa tháp này vẫn còn tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao Tạ Thập An vừa tham gia thi đấu, tháp lầu liền sập
“Đồ ngu.” Thanh âm Tạ Quan Lan cực lạnh, “Ngươi tưởng chỉ có mình ngươi biết công phu cưỡi ngựa bắn cung của Tứ đệ rất cao, ngươi tưởng chỉ có mình ngươi hi vọng hắn không còn ngây ngô ngờ nghệch qua ngày?”
Văn Tinh Lạc kinh hãi, ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên
Từ những lời này, thiếu nữ đã nhạy cảm bắt được ý tứ khác
Người của Trấn Bắc Vương phủ đều biết Tạ Thập An có thiên phú hoàn toàn ở phương diện cưỡi ngựa bắn cung, chỉ là ngại vì nguyên nhân nào đó, không thể để hắn tòng quân nhập ngũ lập công kiến nghiệp
Nàng không khỏi liên tưởng đến chuyện Tạ Quan Lan gặp phải ở Bạch Hạc Thư Viện
Giữa lúc nổ ra sự giận dữ, nàng đã nghĩ đến việc Tạ Quan Lan kiếp trước ủng binh tự lập phản triều đình
Lông mày nàng khẽ nhíu: “Có người..
muốn đối phó Trấn Bắc Vương phủ?”
Không chỉ là đối phó Tạ Quan Lan và Tạ Thập An
Mà là đối phó, cả Trấn Bắc Vương phủ
Vậy chuyện xà nhà bị đứt gãy ở Kim Vị Trai năm ngoái, phải chăng cũng không phải ngoài ý muốn
Người kia tựa hồ không hy vọng Trấn Bắc Vương phủ có người kế thừa
Thế là Tạ Quan Lan cố ý “dưỡng phế” Tạ Thập An, để người kia “yên tâm”, dùng cách này để bảo vệ Tạ Thập An
Là..
Thiên Tử sao
Sau khi nhận biết, Văn Tinh Lạc cảm thấy, mình đã biết được chuyện không nên biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.