Kết Hôn 5 Năm, Lão Bà Phá Thai Vì Bạch Nguyệt Quang

Chương 49: Dương Húc bàn giao




"Chương 49: Dương Húc bàn giao
“Các ngươi Dương gia quả nhiên thích ý nghĩ hão huyền!” Trên đường trở về, sau khi nghe Dương Húc nói chỉ muốn nhập tư hạng mục mới của tập đoàn Tô Thị, Trần Dương cũng nhịn không được mà mắng người
Cũng khó trách Tô Hàn Yên sẽ cự tuyệt, chỉ cần không ngốc đều sẽ cự tuyệt
Một công ty không thể chỉ có những hạng mục kiếm tiền, giống như Hối Phong, kỳ thực trong Hối Phong cũng có không ít quỹ đầu tư phải bồi thường tiền
Nhưng tất cả các hạng mục cộng lại, chỉ cần tổng thể kiếm tiền thì công ty liền có thể tiếp tục vận hành
Dùng hạng mục kiếm tiền, bù cho những hạng mục thâm hụt
Có lẽ lần sau những hạng mục thâm hụt kia lại đột nhiên kiếm ra tiền thì sao
Nhưng hạng mục thâm hụt cũng không thể quá nhiều, bước chân cũng không thể quá lớn, tập đoàn Tô Thị chính là đang đi quá xa
Ít nhất phải chém đứt một nửa số hạng mục, có lẽ mới có đường sống
“Nói cho ta một chút về tên Quý Vân Hàng kia đi!” Trần Dương chuyển chủ đề
“Hắn sau khi tốt nghiệp, tự mình tìm đến một xí nghiệp lớn để làm việc, có vẻ như không được trọng dụng nên đã rời chức.” Dương Húc nghiêm mặt nói: “Sau khi được ta giới thiệu, đi đến công ty của cô phụ ta làm quản lý marketing, nhưng công trạng kém rối tinh rối mù.”
“Làm chưa đến ba tháng đã rời chức, về sau cũng đi mấy công ty, nhưng thời gian ở lại đều không dài.”
“Gã này mang cái mác con của viện sĩ và con của tiến sĩ đạo sư, cao không tới thấp không xong, đúng là một kẻ phế vật hữu danh vô thực.”
“Nếu không phải vì lúc trước ta đi học ở đại học Bá Minh Hàn, mẹ của nàng giúp một chút việc vặt thì ta đã không muốn để ý tới hắn.”
Lái xe Phan Phượng Nhi liếc nhìn Dương Húc một cái, hóa ra cái tên bạn học này, hay là dựa vào đi cửa sau để đi vào
Dương Húc cũng chú ý tới ánh mắt của Phan Phượng Nhi, hắn lúng túng ho khan vài tiếng: “À, đúng rồi, còn có một chuyện.”
“Mấy ngày trước hắn đột nhiên gọi điện thoại cho ta, nói hắn đang ở Tây Âu, muốn nhờ ta giúp hắn sắp xếp mấy người di dân.”
“Di dân?” Trần Dương có chút kinh ngạc
“Ừm, tổng cộng ba người, là một người phụ nữ trung niên và hai đứa bé, khoảng 16-17 tuổi.”
“Thì ra là thế!” Trần Dương rốt cuộc hiểu ra vì sao mấy ngày trước công ty điều tra ra nội gián, rõ ràng đều đã khai ra Quý Vân Hàng, nhưng gã này thế mà vẫn không có việc gì
Hóa ra là Nhậm Hán Cường cùng Điền Tung và những kẻ chủ mưu phía sau đã đưa ra điều kiện, hắn gánh hết mọi tội, đổi lại Điền Tung và những người kia sẽ buông tha cho Quý Vân Hàng
Nhậm Hán Cường cần Quý Vân Hàng giúp đưa vợ con ra nước ngoài, di dân đến Tây Âu
“Xem ra năng lượng của ngươi vẫn còn lớn đấy chứ.” Trần Dương châm chọc nói
“Có lớn được bao nhiêu, chuyện di dân đâu có dễ như vậy?” Dương Húc xòe tay, bất đắc dĩ nói: “Ta căn bản không làm được, cũng đã từ chối Quý Vân Hàng.”
“Quý Vân Hàng kỳ thật cũng biết ta không lo được chuyện đó, nhưng hắn biết ta quen biết một vài đầu đường xó chợ, mục đích thực sự là muốn nhờ ta tìm người giúp làm giấy tờ giả.”
“Giấy tờ giả?” Trần Dương cười
Nhậm Hán Cường biết nhờ không đúng người, đoán chừng phải vượt ngục mà đến tìm Quý Vân Hàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đúng vậy, tạm thời dùng giấy tờ giả để lừa gạt người phụ nữ kia, sau đó tìm một chỗ để thu xếp ổn thỏa, đợi khi bị điều tra ra thì tính cách khác.” Dương Húc gật đầu: “Chẳng lẽ Trần tiên sinh nhận ra người phụ nữ kia sao?”
“Không biết, chỉ là vợ con của một người quản lý bộ nghiệp vụ của Hối Phong, bởi vì ăn cắp cơ mật của công ty, đã bị tống vào ngục.”
“Thì ra là vậy.” Dương Húc trả lời: “Đúng rồi, còn một chuyện nữa, Quý Vân Hàng còn muốn mượn ta 5 triệu, để cầm đi mua chứng cứ, nhằm đối phó với ngài.”
“Cứ cho hắn đi.” Trần Dương không chút do dự nói
“Cho hắn?” Dương Húc do dự: “Hắn nói đợi hắn nắm trong tay tập đoàn Tô Thị sẽ trả lại cho ta, ta cảm thấy với cái đức hạnh của hắn, không thể nào đoạt được tập đoàn Tô Thị đâu.”
“Đây là bánh bao thịt đánh chó, có đi không có về.”
“Cứ cho hắn là được, lề mề cái gì.”
“Dạ, ta hiểu rồi.” Dương Húc vội vàng đáp ứng
“Trần tiên sinh, đưa anh về nhà hay là...?” Phan Phượng Nhi hỏi
“Đưa ta về nhà đi, ngày mai tự mình cô gặp cha hắn.” Trần Dương nghiêm giọng nói
“Cái kia…”
“Cô mang gã này đi đi.” Trần Dương lạnh giọng nói: “Không cần lo lắng hắn bỏ trốn, cũng không cần lo lắng Dương gia sẽ giở trò quỷ gì.”
“Nếu như bọn họ dám giở âm mưu quỷ kế gì, ngày mai ta sẽ đến Âu Thành, diệt luôn cả Dương gia.” Sát ý lạnh như băng bao trùm lên người Dương Húc, hắn vội vàng xua tay: “Trần tiên sinh, ta tuyệt đối sẽ không giở trò quỷ kế gì đâu.”
Hắn hiện tại đâu còn dám nghĩ tới âm mưu quỷ kế gì
Đối diện với Trần Dương người có thể dùng lá cây mà đả thương người như vậy, hắn không có bất kỳ cơ hội nào
Mà hắn vừa nãy cũng đã nói chuyện này với cha mình qua điện thoại, cha hắn ở trong điện thoại kinh hãi đến không thốt nên lời
Đồng thời dặn dò hắn đừng có làm càn, sáng ngày mai cha hắn sẽ đích thân đến chuộc người
Không chỉ muốn chuộc người, mà còn muốn đến xin lỗi
“Hiểu rồi!” Phan Phượng Nhi gật đầu
Xe trở lại trong thành phố, Trần Dương trở về nhà trọ
Hôm sau vào buổi sáng, Phan Phượng Nhi gọi điện thoại tới: “Trần tiên sinh, cha của Dương Húc là Dương Tiêu đã đến.”
“Ngoài việc nộp 300 triệu tiền chuộc, bọn họ còn nguyện ý sáp nhập công ty vào tập đoàn Hoành Huy của chúng ta, cô có nên đồng ý không?”
“Ý của cô thế nào?” Trần Dương hỏi
“Công ty của bọn họ đúng là có không ít thiết bị và nhân viên mà tập đoàn Hoành Huy của chúng ta cần.”
“Vậy thì đồng ý đi.”
“Được.” Phan Phượng Nhi đáp: “Buổi trưa muốn cùng nhau ăn cơm, anh có cần đến không?”
“Không cần.”
“Hiểu rồi.”
Nhà họ Liêu, tọa lạc tại Nam Thành của Hàng Thành, xung quanh đều là cây cối um tùm, cánh cửa lớn cũng khá cũ, mang cảm giác cổ kính, mái hiên cũng có vẻ xơ xác
Các xí nghiệp dưới trướng nhà họ Liêu dường như không có cái tên nào nổi trội, tuyệt đối đừng coi thường việc nhà họ Liêu đã xuống dốc, bọn họ nắm giữ cổ phần khống chế của rất nhiều xí nghiệp, đâu đâu cũng có sản nghiệp của họ
Trước kia nhà họ Liêu luôn tương đối kín tiếng, thứ thực sự khiến người ta nhớ tới họ, chính là Liêu Nguyên Minh
Từ sau khi hắn trưởng thành, hắn bắt đầu hành xử cao điệu, mỗi lần đều gây ra những chuyện kinh thiên động địa, Liêu Nguyên Minh làm những chuyện không ai dám làm, cứ thế làm theo ý mình, nhà họ Liêu mới xem như trở lại trong tầm mắt của công chúng
Ngay cả người trấn giữ cửa lớn của bọn họ cũng là ngồi một bên cửa, trông mệt mỏi như muốn ngủ
Nhưng Quý Vân Hàng cứ lượn lờ ở cửa ra vào, mãi mà không dám tùy tiện bước vào
Hắn sợ tiến vào rồi, thì sẽ không thể nào đi ra được nữa
Mãi đến khi có một chiếc xe bước ba màu đen chạy tới, hắn mới vội vẫy tay
“Có việc gì?” Cửa sổ xe hạ xuống, một người trẻ tuổi nhìn Quý Vân Hàng
Người trẻ tuổi kia có đôi nét giống với Liêu Nguyên Minh, nhưng trên người lại không có kiểu trương dương và khác người như Liêu Nguyên Minh, mà càng giống như một cực đoan khác, trầm ổn nội liễm
Không hổ là người trẻ tuổi của gia tộc lớn hàng đầu, cái sự trầm ổn này…
“Ta có đồ muốn đưa cho Liêu gia chủ.” Quý Vân Hàng thần bí nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đưa cho ta là được rồi.”
“Ngài là?”
“Liêu Nguyên Thanh!”
“Hóa ra là Liêu nhị thiếu gia.”
Quý Vân Hàng kỳ thật đã đoán được rồi, nhưng không dám xác nhận mà thôi, hắn vội vàng lấy ra một tập tài liệu, nhưng lại không đưa
Liêu Nguyên Thanh hơi nhíu mày
“Chuyện là thế này, ta đem chứng cứ này đưa cho ngài, ngài có thể bỏ chút vốn đầu tư cho tập đoàn Tô Thị được không?”
Quý Vân Hàng nghiêm mặt nói: “Tập đoàn Tô Thị thực ra rất đáng để đầu tư đấy.”
“Tuyền thúc, lái xe!” Liêu Nguyên Thanh chuẩn bị kéo cửa xe lên, trực tiếp rời đi, căn bản không muốn để ý đến Quý Vân Hàng
“Vậy thì thôi, không đầu tư cũng được, ngài xem cái này đi.” Quý Vân Hàng nhanh tay ném tập tài liệu vào trong cửa sổ xe sắp đóng lại
Xe lái đến cửa rồi dừng lại
Liêu Nguyên Thanh xuống xe, khom người đi về phía Quý Vân Hàng, đánh giá hắn một hồi: “Chắc ngươi chính là con trai của viện sĩ Quý đấy chứ?”
“Đúng, chính là tại hạ.”
“Bốp!” Liêu Nguyên Thanh đưa tay tát một phát vào mặt Quý Vân Hàng
“Ngươi…ngươi sao lại đánh người?” Quý Vân Hàng sờ lên mặt đang nóng rát, vẻ mặt không hiểu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Liêu gia chúng ta kính trọng những người cống hiến cho nước như cha ngươi, nhưng không có nghĩa là chúng ta sẽ dễ dàng tha thứ cho việc ngươi hết lần này đến lần khác xúi giục và vũ nhục thanh danh của nhà họ Liêu ta.”
Liêu Nguyên Thanh lạnh giọng nói: “Sao viện sĩ Quý lại có người con như ngươi vậy
Mau cút, nếu không thì không chỉ đơn giản là bị đánh một cái thôi đâu!”
“Ta không có xúi giục, chuyện đó là thật!” Quý Vân Hàng không cam lòng nói
Liêu Nguyên Thanh sầm mặt lại, Quý Vân Hàng vội vàng cụp đuôi bỏ chạy
Đây cũng là lý do mà lần trước Quý Vân Hàng không dám đến tìm nhà họ Liêu, lần này cho dù có chứng cứ, nhưng thế mà còn bị ăn đòn
Nhưng ít nhất mục đích cũng đạt được, hắn không tin nhà họ Liêu lại không xử lý chuyện này
"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.