Khắc Mệnh Tu Luyện, Mỗi Phút Tăng Thêm 1 Thọ Nguyên

Chương 16: Đi bộ thiên hạ, ma luyện bản tâm




Chương 16: Dạo bước thiên hạ, rèn luyện bản tâm
Giọng Ngô Mãnh đột nhiên vang lên, mang theo một tia nghi hoặc, nếu như vừa rồi không nhìn lầm, đối phương dường như mới vừa từ vòng trong lui ra ngoài
Thật là không muốn sống nữa
“Ngô ca, sao ngươi lại ở đây?” Diệp Hạo vừa cười vừa nói
Hắn nhìn một chút phía sau của đối phương, còn đi theo mười mấy người, có nam có nữ
Trong đó ba người trên thân còn cõng yêu thú, thoạt nhìn thu hoạch tương đối khá
“Vừa mới phát hiện một đám heo đất, mang theo bọn hắn đuổi tới đây.” Ngô Mãnh thấy Diệp Hạo chuyển chủ đề, cũng không hỏi nhiều nữa, liền nói tiếp theo lời hắn
Diệp Hạo: “Ngô ca, vậy các ngươi tiếp tục đi, ta qua bên kia xem sao.” Sau khi nói xong, hắn liền hướng về một phương hướng khác mà đi
“Ngô Mãnh, ngươi tại sao lại cùng hắn đáp lời?” Một nữ tử kiều diễm từ trong đoàn đội đi ra, mặt lộ vẻ không hiểu, vì cái gì mà Ngô Mãnh trước mắt lại để bụng một học sinh cấp ba như thế, chẳng lẽ đối phương thật sự thích nam nhân
“Gã kia thật không đơn giản, trên người có khí tức của thỏ ăn thịt người và Hắc Tâm Hổ, thời gian tiếp xúc hẳn là chỉ trong vòng mấy tiếng, có thể dưới tay hai vị này mà lông tóc không tổn hao gì, đủ để thấy thực lực của hắn không kém
Các ngươi về sau nếu gặp, nhớ kỹ không nên trêu chọc.” Ngô Mãnh trời sinh đã vô cùng nhạy cảm với khí tức, cho dù Diệp Hạo đã che giấu khí tức của bản thân, nhưng cái vẻ tự tin kia là không thay đổi được
Hắn cũng không phải loại rác rưởi nào cũng muốn đi lên kết giao
“Lão đại, ta vừa mới ở bên kia, nhìn thấy một cái thi thể thỏ ăn thịt người, trên thi thể còn không có côn trùng, xem ra, thời gian chết không lâu, là bị người dùng đại đao trong nháy mắt chém thành sáu khối.” Đột nhiên, phía sau trong đoàn đội, một tiểu đệ bình thường phụ trách dò la tin tức, nuốt một ngụm nước bọt, đứng dậy
Sau khi nói xong, trong ánh mắt mang theo một tia không thể tin nổi
Bởi vì phía sau vị kia ban nãy, vừa vặn lại có một thanh đại đao
“Không ngờ tới, ta thế mà xem thường hắn
Kỳ thi võ lần này, thành phố Sơn Hải chúng ta đoán chừng sắp xuất hiện một yêu nghiệt rồi.” Ngô Mãnh chép miệng tấm tắc, cảm thán nói
Đối phương vậy mà tới đây, mà không lựa chọn Thâm Uyên, rất rõ ràng là chưa trở thành võ giả
Cũng giống như mình, là người theo đuổi Khí Huyết cực hạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng đối phương, giết chết thỏ ăn thịt người, trên thân một chút vết bẩn cũng không có, có thể thấy thực lực của đối phương hơn xa mình
Nữ tử kiều diễm lúc trước, lúc này cũng ngậm miệng lại, không nói nữa......
“Hôm nay xem ra không có duyên với rắn rồi.” Diệp Hạo đi tới đi tới liền dừng lại
Trên đại thụ phía trước, mọc đầy cành lá màu đỏ như máu
Tại một đầu cành cây, có một con cự xà màu đỏ dài cả trượng, to bằng cái bát đang nằm sấp
Nếu như không phải cảm giác của Diệp Hạo mạnh mẽ, thật đúng là không phát hiện được sự tồn tại của đối phương
“Yêu thú nhất giai: Phong Diệp xà, thích nhất ký sinh trên cây phong máu, trong miệng có thể phun ra nuốt vào liệt diễm, thực lực trong số yêu thú nhất giai cũng thuộc hàng thượng thừa.” Diệp Hạo lấy điện thoại ra, tìm được thông tin của đối phương
Mặc dù trong rừng rậm không có tín hiệu, nhưng Diệp Hạo đã sớm tải xuống ngoại tuyến thông tin yêu thú trên App Vạn Thú, nên việc tìm kiếm ngược lại vô cùng thuận tiện
“Tê tê tê.” Phong Diệp xà trên cây, lúc này cũng phát hiện ra Diệp Hạo ở phía dưới
Nó phun ra nuốt vào cái lưỡi đỏ tươi, một đôi đồng tử dựng đứng màu xanh lam nhìn chằm chằm Diệp Hạo phía dưới
Một giây sau, liền uốn người, hướng về phía Diệp Hạo mà lao tới
“Chết!” Diệp Hạo trong nháy mắt rút ra đại đao sau lưng, đao quang chợt lóe lên
Đầu Phong Diệp xà trong nháy mắt liền lìa khỏi thân thể của mình
“Quả nhiên là súc sinh.” Diệp Hạo nhìn con Phong Diệp xà dù thi thể đã tách rời nhưng vẫn còn đang ngọ nguậy, cũng thầm mắng một tiếng
Diệp Hạo trên người có công pháp ẩn nấp khí tức, cho nên trong mắt Phong Diệp xà hắn chỉ là người bình thường
Dù sao, ai có thể nghĩ tới, một gã ngay cả võ giả cũng không phải, sẽ tu luyện trước công pháp ẩn nấp khí tức
Đến chết, Phong Diệp xà cũng không nghĩ thông, vì sao nhân loại trước mắt lại mạnh mẽ đến thế
“Gã này, mặc dù thịt ít, nhưng giá cả cũng không thấp hơn Hắc Tâm Hổ bao nhiêu.” Nhìn Phong Diệp xà đã hoàn toàn không động đậy được nữa, Diệp Hạo đem nó thu vào trong không gian giới chỉ
Phong Diệp xà này là thứ đại bổ, cho dù là võ giả tam phẩm cũng thích mê mẩn
Bởi vậy giá cả không thể nào thấp
Rào rào
Cơn mưa to đột nhiên xuất hiện, khiến tâm trạng Diệp Hạo trở nên không tốt lắm
Vì để giết được nhiều yêu thú nhất giai hơn, hắn lúc này đã đi lệch khỏi nơi ở quá xa
Muốn chạy về, đoán chừng cũng không kịp
Đem con chuột tinh nhất giai vừa mới đánh chết ném vào không gian giới chỉ của mình, hắn liền nhìn ngó bốn phía, muốn tìm một chỗ có thể trú mưa
Rất nhanh, một cái sơn động đã thu hút sự chú ý của hắn
“Vừa hay đói bụng.” Diệp Hạo vừa mới đi vào sơn động, liền phát hiện một con Hắc Hùng đang nghỉ ngơi ở đó, lập tức liếm liếm môi mình
Con gấu đen kia còn chưa kịp phản ứng, đầu đã rời khỏi cổ
Cũng coi như chết không có một chút thống khổ
Rất nhanh, Diệp Hạo liền lấy ra vỉ nướng đã chuẩn bị sẵn
Lợi dụng nước mưa, đem tay gấu xử lý sạch sẽ xong, liền bắt đầu nướng
Cũng may lúc này trời bắt đầu mưa, mùi thơm này truyền đi không được bao xa, bằng không không biết sẽ hấp dẫn đến bao nhiêu yêu thú
“Tiểu gia hỏa, vẫn rất biết hưởng thụ.” Một giọng nói từ đằng xa truyền đến, ngay sau đó một già một trẻ xuất hiện trong sơn động
Diệp Hạo nhướng mày, hắn thế mà không phát hiện đối phương xuất hiện như thế nào
Có thể thấy cảnh giới võ đạo của đối phương vượt xa mình
“Tiền bối nói đùa rồi.” Diệp Hạo thấy đối phương không có ác ý, cũng cười đáp lại
Bạch Lão gật đầu cười, sau đó tay phải vừa đưa ra, quang hoa lóe lên, một viên tử thủy tinh lớn chừng ngón cái liền xuất hiện trong tay hắn
Hắn chỉ chỉ vào tử thủy tinh trong tay, vừa cười vừa nói: “Tiểu hữu, ta có thể dùng tử thủy tinh này, đổi lấy hai cái tay gấu không?”
“Hai cái tay gấu không đáng giá như vậy đâu, tiền bối muốn, cứ tự nhiên lấy là được, tử tinh này thì thôi ạ.” Diệp Hạo nhìn viên tử thủy tinh kia, mí mắt giật một cái
Tử tinh này, chính là một loại tài nguyên tu luyện đặc thù
Viên lớn chừng ngón cái cũng đáng giá một triệu Hoa Hạ tệ, đủ để mua ba con Hắc Hùng rồi
Hắn cũng không dám nhận nha
“Tiểu huynh đệ, nhận lấy đi.” Bạch Lão nhìn ra tâm tư của Diệp Hạo, cũng bất đắc dĩ lắc đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tính cảnh giác của tiểu gia hỏa này ngược lại là có đủ
Sau đó, cũng không cho Diệp Hạo từ chối, trực tiếp ném viên tử thủy tinh kia cho Diệp Hạo
“Vậy được rồi.” Nhìn tử thủy tinh trong tay, Diệp Hạo cũng không tiện từ chối nữa
“Tiền bối, ngài đây là mang theo cháu trai của ngài đi đâu vậy?” Diệp Hạo đem một cái tay gấu đã chuẩn bị xong đưa tới, vốn tưởng đối phương là để dành cho cháu mình ăn
Không ngờ, lão gia hỏa nhận lấy liền cắn một miếng
Khiến Diệp Hạo cũng ngẩn người, bất quá nghĩ đến vẫn còn tay gấu, cũng không nói nhiều
Đồng thời tò mò hỏi thăm về vị kia vẫn chưa từng nói chuyện
“Dạo bước thiên hạ, rèn luyện bản tâm.” Bạch Lão cắn miếng tay gấu trong miệng, đáp lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.