Khi Bác Sĩ Mở Hack

Chương 314: Thật Ra, Trần Thương Mới Là Mổ Chính






Chương 314: Thật Ra, Trần Thương Mới Là Mổ Chính

 


Bây giờ căn bản không để ý tới Trần Thương
Trần Thương hỏi:

- Đúng rồi, một mình em tới à
Cảnh Nghiên lắc đầu:

- Em cùng Tỉnh Nhiên tới, nha
Đúng rồi, Tỉnh Nhiên là chồng em, chúng em chuẩn bị kết hôn, đến lúc đó nhớ tới tham gia hôn lễ
Trần Thương nhịn không được cười nói:

- Bạn trai cũ cùng ngồi một bàn
Cảnh Nghiên kém chút cười phì ra, cười mắng một câu:

- Cút đi, vậy một mình anh ngồi một bàn

Trần Thương cười ha hả
Hai người quan hệ thật rất tốt, hồi đại học cũng không phải vừa gặp đã yêu, Trần Thương là lớp trưởng, Cảnh Nghiên là ủy viên học tập, hai người đầu tiên là bạn đặc biệt tốt, sau đó quan hệ mới có cơ hội tiếp xúc nhiều thêm
Vì lẽ đó tính cách cũng hợp, hai người có thể có chủ đề chung để trò chuyện
Nhưng Cảnh Nghiên là người có chí hướng cao xa
Trần Thương cười nói:

- Anh còn tưởng rằng em muốn thi lên tiến sĩ, tốt nghiệp nghiên cứu sinh liền kết hôn, cái này thật không giống hướng năm đó của em

Cảnh Nghiên cười lạnh một tiếng:

- Lúc đó anh còn nói đánh chết cũng không thi nghiên cứu sinh mà, hiện tại không phải cũng thi sao
Sau khi nói xong, Cảnh Nghiên thở dài:

- Vẫn là khi đó quá ngây thơ
Cuộc sống ra kế hoạch thế nào mới tốt nhất cho mình
Nếu nói là chúng ta lựa chọn cuộc sống của mình, chẳng bằng nói là cuộc sống đang lựa chọn chúng ta
Kỳ thật anh lựa chọn không sai, giống như bây giờ em trở về kết hôn, đi làm, cũng không sai, mỗi người đều có hoàn cảnh khác nhau, hơn nữa cuộc sống chưa từng có kịch bản, thực tế đúng là khác xa so với tưởng tượng
- Người nên sống theo tình huống của bản thân, tại thời điểm thích hợp, làm chuyện thích hợp

Trần Thương cười cười, không nói gì
Cảnh Nghiên có thể hiểu được điểm này, cái này cùng cô gái mạnh mẽ năm đó so ra, thay đổi rất nhiều
Nói đến đây, Cảnh Nghiên do dự một phen, vẫn nhìn Trần Thương, nghiêm túc khuyên nhủ:

- Nhưng mà, coi như có lúc anh lựa chọn, em vẫn cảm thấy anh hẳn là lựa chọn tốt nhất, em cảm thấy lần này anh thi nghiên thật sự là một cái lựa chọn tốt, dù sao anh ưu tú như vậy..
Thật sự có thể làm ra một thành tích lớn
- Hơn nữa, anh ở bệnh viện công tác lâu như vậy, hẳn phải biết yêu cầu của bệnh viện đối với trình độ vẫn rất cao, tốt nghiệp khoa chính quy cũng chỉ là một bác sĩ nhỏ, mà Tỉnh Nhiên hiện tại đã là Phó chủ nhiệm khoa
- Em không muốn nói Tỉnh Nhiên tốt bao nhiêu, cũng không phải đang khoe khoang, anh hiểu ý em chứ
- Em chính là cảm thấy, trình độ có đôi khi thật rất trọng yếu, đặc biệt là đối với sinh viên ngành y chúng ta, giảm bớt không ít thời gian
Trần Thương không có phủ nhận, đúng là như vậy
Tại bệnh viện, anh tấn thăng chức danh là đòi hỏi có chút cứng nhắc, tốt nghiệp khoa chính quy năm năm có thể thi đậu trung cấp, cũng chính là bác sĩ mổ chính, tiếp qua năm năm thi đậu làm phó chủ nhiệm, tiếp qua năm năm thi đậu chủ nhiệm
Mà nghiên cứu sinh tốt nghiệp hai năm thi đậu làm bác sĩ mổ chính, ba năm lên phó chủ nhiệm, năm năm lên chủ nhiệm

Tiến sĩ càng giỏi hơn, tốt nghiệp xong thì được lên thẳng tới bác sĩ mổ chính, qua hai năm có thể thi đậu vị trí phó chủ nhiệm, ba năm thi đậu chủ nhiệm
Tính toán một chút, anh còn cần bao nhiêu năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà Tỉnh Nhiên đã là hậu tiến sĩ, trực tiếp trở thành phó chủ nhiệm, phó chủ nhiệm khoa, anh ta mới ngoài ba mươi, đã đạt được vị trí mà những người bốn mươi lăm bốn mươi sáu tuổi khác chưa chắc có thể làm được
Vì đâu mà nói cánh cửa bệnh viện quá cao
Cũng là bởi vì cái này

Cảnh Nghiên thở dài tiếp tục nói:

- Lại nói, trình độ bản thân cũng không nói lên điều gì, khoảng thời gian này anh có thể học được rất nhiều thứ, nắm giữ rất nhiều kỹ thuật
- Vì sao Tỉnh Nhiên có thể ra điều kiện với bệnh viện, lại được cấp nhà ở, an bài công việc cho em, cũng là bởi vì ở Đông Đại Nhất viện chưa có ai có kỹ thuật như Tỉnh Nhiên cả, nên cần một nhân tài như vậy
- Lần trước, tại lễ khai giảng của trường học anh không có đi, một sinh viên mới bị hôn mê, sau đó được chẩn đoán là bệnh sán lá phổi, cái bệnh này ở Đông Dương chúng ta căn bản không làm được, nếu không phải khi đó Tỉnh Nhiên cùng một người cũng tham gia lễ của trường học là Trần sư huynh, bệnh nhân kia sợ rằng không xong

- Nói trắng ra, mấu chốt là kỹ thuật
Anh không nhìn ra thế giới bên ngoài, rất nhiều ca phẫu thuật, bệnh tật căn bản chưa từng thấy qua
Trần Thương sững sờ, sán lá phổi
Đây không phải là mình cùng Tỉnh Nhiên làm sao
- Tôi..
Cảnh Nghiên tiếp tục nói:

- Còn có, anh nhìn Tỉnh Nhiên, trở về bệnh viện đã được cấp nhà ở, quy ra phí thành an gia cho tới 100 vạn, anh ở bệnh viện sáu năm mới có thể kiếm bao nhiêu tiền
Một bác sĩ như anh, một tháng năm ba ngàn cũng không tệ rồi
Trần Thương nhìn Cảnh Nghiên
- Tôi..
Lúc này, bỗng nhiên nghe thấy có người kêu một tiếng:

- Cảnh Nghiên

Cảnh Nghiên vội vàng lên tiếng:

- Tới đây, Trần Thương, em giới thiệu với anh chồng của em
Đang khi nói chuyện, Cảnh Nghiên quay người lôi kéo Tỉnh Nhiên đi tới, đang muốn nói chuyện:

- Để em giới thiệu cho anh một chút, vị này là..
Tỉnh Nhiên sững sờ:

- Bác sĩ Trần
Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:

- Bác sĩ Tỉnh, chào

Đang nói chuyện, Cảnh Nghiên có chút ngây ngốc
Cái này là tình huống gì
- Các anh quen biết nhau
Tỉnh Nhiên thấy Trần Thương có chút kích động, dù sao sau lần đó hợp tác cùng Trần Thương, vẫn để lại không ít dư vị
- Đương nhiên quen biết, đây chính là người khi đó cùng anh làm phẫu thuật ở bệnh viện nhân dân tỉnh, cấp cứu cho bệnh nhân bị sán lá phổi – bác sĩ Trần

- Anh giới thiệu cho em một chút, trình độ phẫu thuật của vị bác sĩ Trần này mười phần cao siêu, kỹ thuật thành thạo, anh so ra còn kém hơn nhiều
Lúc ấy, nếu như không có anh ấy, anh căn bản không làm được
Nói tới chỗ này, Tỉnh Nhiên ngượng ngùng cười nói tiếp:

- Kỳ thật anh đã khoác lác với em đó..
Phẫu thuật lần đó nhưng thật ra là bác sĩ Trần làm mổ chính, anh chỉ giúp hỗ trợ
Trình độ cùng thiên phú của bác sĩ Trần, cao hơn anh vô cùng

Một phen này khiến Cảnh Nghiên nghẹn họng nhìn trân trối, á khẩu không trả lời được

Một mặt ngu ngơ nhìn Tỉnh Nhiên, bà đây vừa mới tâng bốc tài năng của anh, anh liền..
Anh cái đồ không có chí tiến thủ

Nhìn thấy Cảnh Nghiên biến sắc, Tỉnh Nhiên cho là cô nhớ tới hình ảnh nang trùng, lập tức biến sắc:

- Cảnh Nghiên, lúc ấy gửi bức ảnh chụp đó..
Anh cho rằng..
Trước đó bác sĩ Trần cũng gửi cho bạn gái anh ấy..
Sắc mặt Cảnh Nghiên lập tức lại lần nữa biến đổi

Nhìn chằm chằm Trần Thương, trong ánh mắt viết: Anh cố ý đúng không hả
Trần Thương cũng nhịn không được lui ra phía sau một bước, nhìn Tỉnh Nhiên, mẹ nó, anh cái tên này, đừng kéo tôi xuống nước

Tỉnh Nhiên vội vàng nói:

- Kỳ thật, bác sĩ Trần còn khuyên anh đừng gửi ảnh chụp cho em

【Đinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Độ thiện cảm của Cảnh Nghiên – 5


Trần Thương biến sắc:

- Cái này, chúng ta hôm nào lại tụ họp nha, tôi bỗng nhiên có chút việc..
Ngay lúc này, bỗng nhiên một tiếng hét thảm tiếng vang lên:

- Cứu mạng
Cứu mạng
Có ai không, có người từ trên lầu rớt xuống

Trần Thương cùng Tỉnh Nhiên biến sắc, không để ý tới cái khác, trực tiếp chạy về hướng đó

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.