Khi Bác Sĩ Mở Hack

Chương 409: Tấm Hình Này Thật Đẹp






Chương 409: Tấm Hình Này Thật Đẹp

 


Nhìn Tần Duyệt vội vàng chạy lên lầu, biến mất khỏi tầm mắt của mình, trong lúc nhất thời Trần Thương không tránh khỏi ngây ngẩn cả người
Hiện tại hắn cảm thấy mình đang rất hạnh phúc
Niềm vui bất ngờ

Chờ mong

Tình quái
Cảm nhận được sự hạnh phúc đột nhiên xuất hiện này, Trần Thương nói thật, trong lòng có chút không kìm nén được
Có lẽ, tình yêu vốn là như vậy
Định đưa tay lên sờ trán, nhưng mà có chút không nỡ, sợ làm hương vị của Tần Duyệt biến mất
Trần Thương đứng ở dưới lầu một lúc lâu, mà Tần Duyệt đứng ở ngã rẽ hành lanh, nhìn Trần Thương gương mặt đần thối đứng ở chỗ đó, trong lòng đắc ý, vô cùng vui vẻ
Đây chính là tình yêu
Trong lòng Tần Duyệt cũng giống như đang ở trong hũ mật
----

Ký Như Vân nhìn Tần Duyệt bỗng nhiên nhào vào trong lồng ngực Trần Thương ở dưới lầu, sau đó hôn lên trán Trần Thương một cái, cảm thấy hưng phấn cực kỳ

Hai tay nắm chặt áo ngủ của Tần Hiếu Uyên, trong lòng cực kì động

- Hôn đi

- Mau hôn đi

- Hôn..
Hôn
Ha ha..
Hôn được rồi

Ký Như Vân giống như đang nhìn thất thần tượng, nội tâm kêu gào, nhìn con gái, Ký Như Vân dường như cũng trở về thời thanh xuân đầy tự do ngày trước
Đây cũng là mối tình đầu của con gái
Nghĩ tới đây, Ký Như Vân bỗng nhiên rất vui vẻ, cầm điện thoại muốn lưu lại khoảnh khắc này
Có lẽ, rất nhiều năm sau, bọn họ nhìn thấy tấm hình này, nhất định sẽ vui vẻ hạnh phúc
Mà được mấy khi vui vẻ, mấy khi buồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Tần nhìn cảnh này của hai người, nhịn không được sóng mũi chua chua
Không biết chuyện gì xảy ra, cảm thấy cái mũi giống như không chịu nghe lời, ê ẩm, chua chát đến mức muốn rơi khóc
Nghĩ tới đây, lão Tần nhanh chóng lắc đầu
Không thể như thế này
Trông thấy con gái hạnh phúc người làm ha như ông phải vui vẻ mới đúng, sao có thể rơi nước mắt
Nhưng mà, Tần Hiếu Uyên nhịn không được, cảm giác giống như trái tim bị ai lấy mất
Cảm giác cực kỳ không thoải mái
Nghĩ tới đây, ông Tần không muốn xem nữa, đứng dậy trở lại ngồi trên ghế sa lon đằng kia, tự rót cho mình chén nước trà, trầm mặc không nói gì
Mà Ký Như Vân cực kỳ hưng phấn, cầm điện thoại, vui vẻ nói với ông Tần:

- Chậc chậc, tấm hình này đi, thật đẹp

- Lão Tần, tôi cho ông xem tấm hình này
Đang nói chuyện hăng say, Ký Như Vân cầm điện thoại đi đến chỗ ông Tần bên cạnh, nói:

- Ông nhìn này, góc độ này vừa đẹp, chụp hình rất tốt

Chỉ thấy dưới ánh đèn đường, Tần Duyệt nhón chân lên, hôn lên trán Trần Thương để lại một vệt đỏ
Trên khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc
Buổi sáng thứ hai, Trần Thương cảm nhận được tâm trạng của mình không giống ngày thường, đây là lần đầu tiên mà Trần Thương đến khoa cấp cứu làm việc lại cảm thấy khẩn trương như vậy
Lấy điện thoại ra nhìn một chút, trong lịch sử ghi chép cuộc trò chuyện toàn là tin nhắn với Tần Duyệt, Trần Thương cảm giác dường như đã xa cách một ngày
Đặc biệt là khi thấy tin nhắn đầu tiên Tần Duyệt gửi cho Trần Thương, Trần Thương không kìm được trong lòng cảm thấy ấm áp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Tên trộm nhỏ, anh là người của bổn cung, sau nay nhớ kĩ phải giữ cho thân mình trong sạch

Khi Trần Thương nhìn thấy cái tin nhắn này, không nhịn được muốn cười
..
Mới bảy giờ sáng, cả khoa cấp cứu đã bận rộn như ngoài chợ rau
Sáng sớm mỗi thứ hai hàng tuần, một khởi đầu đầy bận rộn của một thành phố, cho dù đó là những con đường tắc nghẽn, hay là một chuyến xe bus đông người đến hỗn loạn
Ngay cả khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện, ngày lúc này cũng vô cùng bận rộn
Mỗi buổi sáng khi mọi người gấp gáp đi làm, rất dễ xảy ra những vấn đề nhỏ, ví dụ như va chạm cũng xảy ra tương đối nhiều
Lúc này, Vương Dũng phân chỉ muốn có cách nào đó cáo thể phân thân ra, mà khoa cấp cứu đã đẩy bảy tám người đến, bên cấp cứu nội khoa cũng bất lực, không thể xoay sở được
Khi Trần Thương xuất hiện, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra
Ngày cả y tá khi nhìn thấy Trần Thương, giống như trông thấy cứu tinh
- Bác sĩ Trần, anh đến rồi

Tiểu Lâm trực ban ca tối, đến tận bây giờ còn chưa được rời đi, sau khi thấy Trần Thương đến, vội vàng chào hỏi một tiếng:

- Bên này có mấy bệnh nhân cần được chẩn đoán bệnh
Trần Thương đem điện thoại cất vào túi, đi phòng thay quần áo, thay xong áo blouse trắng, bắt đầu công việc vẫn làm hàng ngày
【Đinh
Kích hoạt nhiệm vụ hàng này, chẩn đoán thành công cho 10 bệnh nhân trong danh sách, phần thưởng nhận được là một túi máy mắn


Trần Thương tiện tay nhận lấy nhiệm vụ, đi vào bên trong

Mặc dù nó chỉ là một nhiệm vụ hàng ngày bình thường, nhưng Trần Thương luôn cảm thấy nó không giống bình thường lắm, chẩn đoán bệnh cho mười bệnh nhân, độ khó cũng không cao lắm
Chẳng lẽ là do mình suy nghĩ nhiều
Vứt bỏ mấy suy nghĩ khỏi đầu, Trần Thương mang theo bệnh nhân đi đến phòng khám, chuẩn bị kiên nhẫn
----

Ngô Ngọc Thụ năm nay năm mươi hai tuổi, trên có mẹ già phải phụng dưỡng dưới có một đứa con lớn, ở giữa có người vợ đang trong thời kì mãn kinh
Người ta thường nói, đàn ông ở tuổi năm mươi sẽ biết rõ số mệnh của mình, nhưng Ngô Ngọc Thụ đối với những lời này cũng không hiểu lắm
Ông ở tuổi năm mươi, bản thân ông cũng không dám đi khám bệnh, dù sao thì gánh nặng trên vai ông cũng tựa như núi
Mẹ già đã hơn tám mươi tuổi vừa mới làm xong phẫu thuật, bỏ ra một đống tiền chạy chữa, ngày lúc này đứa con trai của ông lại muốn bàn chuyện kết hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phòng cưới vừa mới mua, tổng giá trị cả căn nhà hơn 3 triệu nhân dân tệ, tiền đặt cọc trước cho căn nhà là một trăm vạn, tiền tích cóp nhiều năm của ông Ngô coi như đã bị vét sạch
Căn hộ vừa mới mua phải trang trí, kết hôn thì cần tiền sính lễ, chuẩn bị đám cưới thì cần phải có tiệc rượu mời khách khứa, và mọi thứ đều giải quyết bằng tiền bạc
Ngô Ngọc Thụ thật sự rất nhức đầu

Cả ngày trầm ngâm phiền muộn cực kỳ
Nếu như con người gặp áp lực quá lớn, sẽ dễ bị ngột ngạt, dễ dàng tức giận, dễ gây buồn bã, và trở nên nóng tính
Chuyện của Ngô Ngọc chính là như vầy, trước đây ông là một cán bộ nhỏ trong đơn vị, thế nhưng khuôn mặt ông cả ngày cau có khó chịu, không có ai nói tốt về ông, khi về đến nhà, vợ cùng con trai trông thấy Ngô Ngọc Thụ mặt mày vẫn luôn thể hiện rõ sự không vui nên cũng không dám nói gì
Vợ ông chính là như vậy, có khi muốn nói gì đó, lại sợ ông tức giận, những lúc như vậy không tránh được việc cãi vã của hai người
Dần dần, không biết từ lúc nào, ông cùng vợ cả ngày một câu nói bình thường cũng không nói được với nhau
Con trai mua nhà, một ông già như ông đành cầm nhà đi thế chấp, không biết từ lúc nào chuyện này đã trở thành con đường chính để giải quyết mà mọi người lựa chọn, mặc dù lão Ngô rất không muốn, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là xuống, đàn ông mà, chịu đựng chút khổ này cũng không sao
Sáng sớm hôm nay sau khi rời giường, bỗng nhiên cảm giác tim đập mạnh và loạn nhịp

Ngực bị nghẹt, thở không thông, trước ngực còn có chút cảm giác đau đớn
Sau khi ngồi xuống ghế, cảm thấy hô hấp đã dễ dàng hơn chút, nhưng vừa nằm xuống, thì cảm thấy khó chịu cực kỳ
Ban đầu Ngô Ngọc Thụ nghĩ chỉ cần nằm nghỉ một lúc, nhưng lại vội vàng đứng lên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.