Khi Bác Sĩ Mở Hack

Chương 965: Có Một Người Đàn Ông Vẫn Luôn Bảo Vệ Cô






Chương 965: Có Một Người Đàn Ông Vẫn Luôn Bảo Vệ Cô

 


Nhìn từng chủ nhiệm đều gọi chính mình một tiếng tiểu sư nương, trong lòng Tần Duyệt càng cực kỳ vui vẻ
Tự nhiên một tới hai đi uống nhiều
Thật ra, ông Tần và Ký Như Vân quản giáo Tần Duyệt vẫn tương đối truyền thống và nghiêm khắc, ngay cả từ quần áo cách ăn mặc và cách đối nhân xử thế bình thường cũng có thể nhìn ra
Tần Duyệt nói với Trần Thương, khi còn bé, nhà vẫn luôn có gác cổng canh mình, đến tám giờ tối chắc chắn phải về nhà
Đến mức khi còn bé bạn bè của Tần Duyệt cũng không phải rất nhiều, lên đại học cũng là như thế, khi vào ngày nghỉ, vừa đến tám giờ, mỗi lần Tần Hiếu Uyên đều phải đi tìm
Dùng lời hôm đó ông Tần nói khi đang say khướt chính là: Tôi quan tâm giữ gìn nó hơn hai mươi năm, nuôi đi ra được một cô con gái bảo bối như thế, bây giờ cậu lại chỉnh thành bông vải hắc tâm
Trần Thương đối với cái này cũng vô cùng bất đắc dĩ, anh cảm thấy mình vô tội
Anh cảm thấy Tần Duyệt đây là quá trình phát triển biến chất bình thường
Nhìn Tần Duyệt đang chóng mặt, Trần Thương bất đắc dĩ cười, trực tiếp ôm lên:

- Ai cho em uống nhiều như thế

Tần Duyệt bĩu môi, trực tiếp ôm đầu Trần Thương, cười hì hì hôn một cái:

- Hôm nay bản cô nương vui vẻ

- Đây là một ngày vui vẻ nhất ở thủ đô của em

- Chồng à, anh thật là quá ưu tú, cũng may hai ta đã kết hôn, bằng không em hiện tại cũng không yên tâm về anh
Trần Thương bất đắc dĩ cười cười, ôm Tần Duyệt đi vào hành lang
Tần Duyệt uống nhiều, nói hơi nhiều, ôm đầu Trần Thương, chôn đầu của mình chôn ở trong Trần Thương
Nhỏ giọng không biết nói cái gì
Mắt thấy sắp vào thang máy, Tần Duyệt bỗng nhiên trừng mắt to long lanh, nhìn Trần Thương:

- Chồng

Trần Thương cúi đầu, tại cái trán nhẹ nhàng hôn một cái:

- Thế nào
Mặt Tần Duyệt thoáng cái đỏ lên:

- Anh tối nay..
Hay là ăn em đi
Trần Thương nghe xong, lập tức hưng phấn
Cũng hơi kích động nhỏ

Tần Duyệt ngượng ngùng nói đến:

- Em..
em muốn sinh cho anh tiểu bảo bảo

Trần Thương không kịp chờ đợi, tranh thủ thời gian chạy về nhà

Đến nhà, Trần Thương ôm Tần Duyệt tiến vào phòng ngủ, đặt Tần Duyệt lên giường, bỗng nhiên cảm giác trên người mình một mùi rượu nồng nặc
- Anh đi tắm cái đã

Tần Duyệt trừng to mắt, nhỏ giọng nói:

- Anh nhanh lên, em chờ anh

Trần Thương gật đầu, đứng dậy đi vào phòng tắm
Sau khi làm qua loa tắm người một lần, Trần Thương kích động chạy ra, chợt phát hiện Tần Duyệt nằm ở chỗ kia đã ngủ
Nhìn Tần Duyệt ngủ thiếp đi còn nằm cười trộm được, trong lòng Trần Thương vốn đang kích động thoáng cái bình phục xuống
Hôm nay, thảo luận một ngày, buổi trưa cũng không có nghỉ ngơi, buổi tối lại uống nhiều như thế
Không ngờ nha đầu này thoáng cái ngủ thiếp đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Duyệt nằm lỳ ở trên giường, miệng nhỏ còn đang nói mê:

- Hắc hắc, tiểu sư nương..
- Gái già..
Cô bắt nạt tôi, tôi sẽ tìm chồng mình đòi..
Trần Thương bất đắc dĩ thoáng cái bật cười
Nha đầu này, thật sự là quá đáng yêu
Trần Thương thận trọng đem quần áo trên người Tần Duyệt cởi ra, tiếp đó ôm chặt chăn
Muộn như vậy, cô mệt mỏi, Trần Thương cũng không tiện giày vò nữa
Dứt khoát ôm cô vào trong ngực, cùng một chỗ ngủ thiếp đi
Dù sao cũng là vợ chồng rồi, những chuyện này cũng không đến mức gấp gáp
Tần Duyệt nằm ở trong ngực Trần Thương, thỉnh thoảng cười ngây ngô
Cô là thật vui vẻ

Rời đi vòng tay che chở của ba, đi tới thủ đô, lại nhận đến bảo vệ của chồng
Đêm nay, cô làm giấc mộng, một cái mộng đẹp

Trong mộng, Trần Thương trở thành bạch mã vương tử của mình, vượt mọi chông gai, bảo hộ lấy chính mình, dù cho chính mình là một vịt con xấu xí..
Thế nhưng cũng thành công chúa xinh đẹp





Xin hạng mục cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai

Gần đây, Ngô Đồng Phủ đưa theo Từ Tử không ngừng đi lại giữa Bộ vệ sinh và bộ khoa học kỹ thuật
Bên Vương Thông cũng đang khẩn trương chuẩn bị cho nhiệm kỳ ở Ngoại Khoa Tim
Đến thứ ba, sau khi mọi người quyết định xong thì cùng chung đi Bộ vệ sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà Trần Thương coi như người phụ trách chủ yếu, ở hạng mục được đưa lên trước, đương nhiên phải đi gặp lãnh đạo
Lần đầu tiên thấy nhân vật khác cấp Bộ trưởng, nói thật trong lòng Trần Thương vẫn là hơi thấp thỏm
Mặc dù ngày thường Trần Thương qua lại với rất nhiều cán bộ cấp sở, ngay cả ông Tần cũng là cấp sở, nhưng mà..
Còn cách một đoạn dài nữa mới đến Bộ trưởng

..
..
Tiếu Nhuận Phương coi như là người phụ trách của Bộ vệ sinh, mỗi lần đến ba tháng đều cực kỳ nhức đầu

Chuyện hạng mục kế hoạch bởi vì thuộc về vấn đề quan trọng là khắc phục khó khăn của quốc gia, liên quan đến nguồn vốn rất lớn, hạng mục cũng có hạn, được rất nhiều người chú ý đến, đương nhiên không thể qua loa, cho nên cần bà đến tự mình phụ trách
Nhưng mà hàng năm cũng bởi vì chuyện này mà có nhiều người tranh chấp
Dù sao thì nói trắng ra là, có thể làm vấn đề quan trọng này làm gì có ai là đèn cạn dầu

Mỗi một người dẫn đầu đều là viện trưởng của ba bệnh viện cấp quốc gia, nếu mà muốn tranh thì chính Tiếu Nhuận Phương cũng hơi nhức đầu và khó xử
Năm nay còn gặp phải cứng đối cứng

Bọn Ngô Đồng Phủ viện sĩ Ngô và Vương Ngọc Sơn đều phải nâng đỡ
Bây giờ thì khá phiền phức
Ngoại khoa Tay bởi vì có Thang Kim Ba nên quốc gia càng ngày càng coi trọng, mà năm nay lão Ngô Đồng Phủ ở Ngoại Khoa Tim cũng quyết tâm phải tạo ra thành tích

Cuối cùng là nghiêng về ai, quá phiền phức
Mặc dù bây giờ chưa đến ngày trình báo, nhưng mà..
Nói trắng ra thì trình báo chỉ là làm theo quy trình, thật ra đã định xong trước thời hạn
Đúng lúc đó, bí thư vội vã đi vào
- Bộ trưởng Tiếu, bọn viện trưởng Ngô và viện trưởng Vương đều tới
Tiếu Nhuận Phương vừa nghe, lập tức nhíu mày:

- Cùng tới
Bí thư cười khổ một tiếng:

- Vâng, đều đang ở ngoài của

Lúc này Tiếu Nhuận Phương đã nghe tiếng nói chuyện:

- Được, cũng đã đến cửa mời họ vào đi
Chỉ thấy bọn Ngô Đồng Phủ và Vương Ngọc Sơn rối rít cười đi vào:

- Chào lãnh đạo

Tiếu Nhuận Phương là một người phụ nữ năm mươi tám tuổi, hơn nữa bà đi lên từ viện trưởng bệnh viện Trung Khoa, trước kia cũng có qua lại với bọn Ngô Đồng Phủ, khá quen thuộc
Bệnh viện trung tâm cấp cứu là đơn vị cấp sở, mà bệnh viện Trung Khoa là bộ ngoại giao trực tiếp thuộc đơn vị cấp cao

Ngô Đồng Phủ là viện sĩ của bệnh viện Trung Khoa, Tiếu Nhuận Phương nhưng mà viện trưởng, quan hệ này đương nhiên là không ít

Quan trọng là vòng học thuật khá khó nói

Sau khi Tiếu Nhuận Phương từ trong khoa viện đi Bộ vệ sinh, quả thực là khá chú ý đến hệ thống vệ sinh
Tiếu Nhuận Phương nhíu mày nhìn mọi người:

- Mọi người ngồi xuống đi, nhìn dáng dấp, mọi người đã bàn bạc qua chứ
Ngô Đồng Phủ ngượng ngùng cười một tiếng:

- Đã bàn bạc qua

Vương Ngọc Sơn cũng là lúng túng gật đầu:

- Đúng
Chúng tôi đã bàn bạc xong

Tiếu Nhuận Phương vừa nghe, kinh ngạc một chút, ngược lại bà tò mò:

- Không cãi nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai bên cùng gật đầu:

- Không cãi nhau

- Đã nghĩ xong

Lần này, Tiếu Nhuận Phương trực tiếp trợn tròn mắt
- Bộ trưởng Tiếu, chúng tôi đã bàn bạc xong, đây là chi tiết cụ thể, cô xem qua một chút đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.