Lam Tiểu Bố lại không muốn tiếp tục ở lại nơi này lãng phí thời gian thêm nữa, hắn thi lễ với Thúc Vãng Tiêu rồi nói, “Không biết Đạo Quân gọi vãn bối đến đây có dặn dò gì không?”
Nghe thấy Lam Tiểu Bố hoàn toàn không để ý đến chính mình, sắc mặt Công Thâu Thiên Nguyệt trở nên cực kỳ khó coi
Thúc Vãng Tiêu cười ha ha một tiếng rồi nói, “Lam Tiểu Bố, ta vô cùng coi trọng ngươi, ngươi có biết vì sao ta lại gặp ngươi ở nơi này không?”
Lam Tiểu Bố mờ mịt lắc đầu, “Vãn bối không biết.”
Thúc Vãng Tiêu thu lại nụ cười nói, “Chỗ này chính là phủ thành chủ của Ngọc Hành Thần đạo thành, đạo thành của Quy Hành Thần Đình ta
Nhưng bây giờ Ngọc Hành Thần đạo thành không có thành chủ, cho nên phủ thành chủ không còn là nơi này nữa
Nếu như ngươi đồng ý, ta có thể bổ nhiệm ngươi trở thành thành chủ đời tiếp theo của Ngọc Hành Thần đạo thành.”
Thành chủ đời tiếp theo của một đạo thành thần đình
Trong lòng Lam Tiểu Bố giật mình, hắn không phải đang mừng rỡ, mà đang liên tục suy nghĩ xem trong lần tuyển chọn này rốt cuộc mình đã để lộ chuyện gì
“Đạo Quân?” La Y kinh hãi, định mở lời nói chuyện
Chẳng những La Y, Công Thâu Thiên Nguyệt, Tuyên Phủ, thậm chí là Thích Khai Thương cũng muốn đứng lên nói gì đó
Thúc Vãng Tiêu xua tay ngăn lại, dừng hành đồng của mọi người, chỉ nhìn Lam Tiểu Bố, hắn đang đợi Lam Tiểu Bố trả lời
Lam Tiểu Bố đứng lên, kính cẩn thi lễ rồi nói, “Đa ta Đạo Quân đã nhìn trúng, chỉ là tu vi của ta quá thấp, hơn nữa tự do tự tại đã quen rồi
Nếu như ở lại Ngọc Hành Thần đạo thành làm thành chủ, vậy thì sẽ khiến Ngọc Hành Thần đạo thành rối tinh rối mù, bôi đen danh tiếng của đạo quân.”
Trong mắt Thúc Vãng Tiêu lóe lên tia thất vọng rồi lập tức biến mất, sau đó quay sang gật đầu với những người còn lại
Bọn người La Y đều đứng lên, lần lượt cáo từ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Lam Tiểu Bố có chút bồn chồn, đây là có ý gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là vì hắn không đồng ý cho nên định tiêu diệt hắn sao
Chuyện này cũng không đúng, những người ở đây nếu muốn diệt hắn thì chỉ cần đập một bàn tay là được, không cần thiết phải thần thần bí bí như vậy
Chờ sau khi tất cả mọi người đi rồi, lúc này Thúc Vãng Tiêu mới nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Lam Tiểu Bố, ta biết ngươi nhất định đang giấu trong người một bí mật lớn, không chỉ như vậy, ngươi còn là một người có vận may lớn
Lúc đầu suy nghĩ của ta là để ngươi trở thành thành chủ của Ngọc Hành Thần đạo thành, chờ sau khi ngươi trưởng thành sẽ để cho ngươi tiếp quản Quy Hành Thần Đình
Bây giờ ta biết, chí hướng của ngươi chỉ sợ rất lớn.”
Nghe thấy vậy, sau lưng Lam Tiểu Bố phát lạnh, đối phương là một đạo quân thần vương, chỉ cần một bàn tay thôi là có thể đập chết hắn
Giờ phút này, ;Lam Tiểu Bố mới cảm thấy bản thân mình nhỏ bé như thế nào, sinh tử của hắn hoàn toàn không phải do bản thân mình nắm giữ
Thúc Vãng Tiêu tiếp tục nói, “Nếu như là đạo quân khác, ta đoán giờ phút này chắc hẳn ngươi đã bị sưu hồn rồi
Nhưng Thúc Vãng Tiêu ta khinh thường làm ra loại chuyện này, ta chỉ thưởng thức ngươi thôi
Nếu ngươi đã muốn chọn Đại Hoang Thần Giác làm căn cơ của ngươi, vậy thì ta sẽ giúp ngươi một tay
Đây là ngọc phù thân phận của ta, trong tương lai nếu có bất cứ kẻ nào muốn gây chuyện ở Đại Hoang Thần Giác, ngươi có thể kích phát ngọc phù thân phận của ta, ta có thể giúp ngươi ba lần.”
Khi nói chuyện, Thúc Vãng Tiêu đã lấy ra một mảnh ngọc phù màu tím đưa cho Lam Tiểu Bố
Lam Tiểu Bố nhanh chóng nhận lấy ngọc phù rồi nói cảm ơn, “Đa tạ đạo quân đã xem trọng, Lam Tiểu Bố nhất định nhớ kỹ ân tình này.”
Thúc Vãng Tiêu gật đầu, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Lam Tiểu Bố rồi nói, “Đây là ban thưởng mà ngươi lấy được trong lần tuyển chọn này, ngươi hãy cầm lấy đi.”
Lam Tiểu Bố lại cảm tạ một lần nữa rồi nhận lấy chiếc nhẫn, hắn cất chiếc nhẫn đi, sau đó nói, “Nếu tương lai đạo quân có chuyện gì cần Lam Tiểu Bố đi làm, xin cứ sai bảo, cho dù Lam Tiểu Bố ta có thể làm được hay không, Lam Tiểu Bố ta nhất định sẽ không quên ân tình ngày hôm nay, toàn lực đối phó.”
“ĐƯợc, ngươi đi xuống trước đi, hi vọng ngươi có thể phát triển Đại Hoang Thần Giác thật tốt.” Thúc Vãng Tiêu nhẹ gật đầu
Đối với lời Lam Tiểu Bố nói hắn cũng chẳng để tâm gì nhiều, hắn đã nhìn ra được tương lai của Lam Tiểu Bố nhát định không tầm thường, nhưng đó cũng là chuyện tương lai
Mà cái tương lai này có thể là 100.000 năm sau, cũng có thể là trăm vạn năm sau
Bây giờ Thúc Vãng Tiêu hắn gặp phải chuyện gì, Lam Tiểu Bố còn chưa thể giúp được
“Vâng.” Lam Tiểu Bố thi lễ rồi lui ra khỏi đại điện Tân khách
Lúc đi ra khỏi phủ thành chủ, Lam Tiểu Bố cảm thấy áo mình ướt đẫm mồ hôi
Nếu như Thúc Vãng Tiêu có ý đồ xấu gì, hôm nay Lam Tiểu Bố hắn đã không còn rồi
Nói cách khác, nếu như không phải vừa rồi là Thúc Vãng Tiêu, mà là Đơn Đinh hoặc đạo quân khác, mạng nhỏ của Lam Tiểu Bố hắn đã không còn rồi
Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, hắn tham gia lần tuyển chọn này, thật ra chính là đang đứng dưới bức tường sắp đổ
Nhưng mà Lam Tiểu Bố nhanh chóng vứt chuyện này sang một bên, nếu làm lại một lần nữa, có một số việc chỉ sợ hắn vẫn muốn làm
Cũng giống như chuyện hắn giết Mông u vậy, giết Mông u cũng là đẩy bản thân mình đứng dưới bức tường sắp đổ, nhưng hắn có thể không giết Mông u sao
Đại trượng phu có việc nên làm và việc không nên làm, nếu như sống quá hèn mọn, vậy thì tu luyện làm gì
tình hôm nay của Thúc Vãng Tiêu hắn nhớ kỹ, tương lai nếu có cơ hội hắn sẽ trả lại cho Thúc Vãng Tiêu
Còn ngọc phù bảo mệnh mà Thúc Vãng Tiêu đưa cho hắn, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không có ý định động đến
Trừ khi hắn tthật sự đứng bên bờ sinh tử, hắn tuyệt đối sẽ không động đến cái ngọc phù bảo mệnh này
Không động đến nó, hắn còn có thể đối mặt bình đẳng với Thúc Vãng Tiêu, nếu như hắn dùng đến nó, vậy khi hai người gặp lại, hắn chỉ có thể ngưỡng mộ đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]