Khí Vũ Trụ

Chương 1112: - Mời Niệm hỗ trợ.




“Chúc mừng Niệm huynh, lại chứng đại đạo.” Lam Tiểu Bố vừa tiến vào đại điện Hoang Cổ Thần KHí môn, đã nhìn ra Niệm đã bình yên vô sự.
Chẳng những độc tố trên cơ bản đã loại trừ, hơn nữa tu vi cũng đã khôi phục được bảy tám phần
Chỉ là bây giờ hắn còn chưa nhìn ra được thực lực cụ thể mà thôi
Niệm đứng lên, cực kỳ khiếm tốn thi lễ với Lam Tiểu Bố, “Đa tạ Lam huynh, nếu như không phải ngươi, chưa nói đến chuyện khôi phục tu vi, bây giờ chắc ta đã sắp biến thành bộ xương khô.”
Hắn là thật tâm cảm tạ, Niệm không phải là người không biết nhìn hàng, hắn biết rõ công pháp giải độc mà Lam Tiểu Bố dạy cho hắn quý giá đến mức nào
Chớ thấy rằng quyển sách luyện phù của hắn cũng rất quý giá, nhưng mà Niệm cho rằng, vẫn không quý giá bằng công pháp của Lam Tiểu Bố
Lam Tiểu Bố đi đến chỗ ụ đá ngồi xuống nói
“Niệm huynh, ta cũng phải cảm ơn ngươi, quyển sách Phù Đạo mà ngươi cho ta kia đã giúp ta rất nhiều.”
Niệm cười cười, “Cái quyển sách Phù Đạo bằng da kia là ta tình cờ có cơ hội lấy được, có thể phát huy trong tay của Lam huynh, cũng là một chuyện may mắn.”
“Niệm huynh, ngươi lớn hơn ta, ta gọi ngươi là huynh thì được, ngươi cứ gọi tên của ta đi
Bây giờ ta là giác chủ của Đại Hoang Thần Giác, tương lai nếu như ngươi muốn ở lại Đại Hoang Thần Giác, vậy ngươi cũng có thể vực dậy Hoang Cổ Thần KHí môn một lần nữa.” Lam Tiểu Bố cười tủm tỉm nói, trong lòng hắn đang suy đoán tu vi thực sự của Niệm mạnh đến mức nào
Nói thật, Lam Tiểu Bố đã gặp qua không ít cường giả, cho dù là Đạo Quân hắn cũng đã từng gặp qua
Nhưng mà chưa có người nào giống như Niệm, hoàn toàn không thể nhìn thấu cấp độ tu vi
Nếu như tu vi quá thấp, hắn có nhờ Niệm giúp đỡ cũng không có ích lợi gì
“Đa tạ Lam giác chủ, ta quả thật muốn ở lại nơi này lâu dài, còn về chuyện Hoang Cổ Thần Khí môn, ta nghĩ tạm thời thôi đi
Ta còn có một số việc, cần tạm thời rời khỏi Đại Hoang Thần Giác một chuyến.” Niệm nghe đến Hoang Cổ Thần Khí môn, thở dài
Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “KHông biết bao giờ Niệm huynh sẽ rời khỏi nơi này?”
Niệm trầm ngâm một chút rồi nói, “Đại khái là nửa năm sau.”
Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Niệm huynh, ta có chuyện này muốn nhờ ngươi giúp một tay, nhưng không biết Niệm huynh có tiện hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chuyện gì?” Niệm khó hiểu hỏi
Lam Tiểu Bố không giấu diếm, “Ta có hai vị bằng hữu, bị người đuổi giết, bây giờ đã trốn vào trong Vọng Sương Mạc Hải
Hơn nữa người đang đuổi giết họ còn đang trông coi bên ngoài, ta muốn đến Vọng Sương Mạc Hải cứu giúp, không biết Niệm huynh có thể đi theo giúp ta một chuyến hay không?”
Niệm cười ha ha một tiếng, “Ngươi đã giúp ta một chuyện lớn như vậy, chỉ là chút chuyện nhỏ đi cứu người mà thôi, bây giờ ta có thể lập tức đi cùng ngươi.”
Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, nếu như Niệm đồng ý giúp đỡ, vậy thì cho thấy rõ tu vi của hắn không thấp, nếu như quá thấp, vậy thì chắc hẳn phải hỏi thăm thực lực của đối thủ trước
Sau khi Lam Tiểu Bố cảm tạ thì lại nói tiếp, “Trước khi đi ta nhất định phải nói với Niệm huynh một chút, bằng hữu của ta đắc tội với Đại Uyên Thần Môn, tông môn này cũng chẳng phải hạng hiền lành gì, mà cường giả nhiều như mây.”
“Đại Uyên Thần Môn?” Sau khi nghe thấy cái tên này, suy nghĩ của Niệm tựa như trôi dạt đến nơi xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một hồi lâu sau, hắn mới lên tiếng, “Độc âm Hoắn Thần Thảo của Đại Hoang Thần Giác có liên quan đến Đại Uyên Thần Môn, chuyện sư phụ ta mất tích có liên quan đến tông môn này
Phải nói là, có liên quan đến người thành lập tông môn này, Thẩm Hách.”
Cho đến hôm nay Lam Tiểu Bố mới biết, Đại Uyên Thần Môn là do Thẩm Hách khai sáng
Sau khi Niệm nói xong, nhìn Lam Tiểu Bố cười một tiếng, “Ta đi cùng ngươi.”
Tông môn này sớm muộn gì hắn cũng sẽ đi tìm, bây giờ chỉ dò xét trước một chút thôi
Chỉ bốn chữ đơn giản thôi, không cần bất cứ lời giải thích nào
Nhưng mà bốn chữ này còn rõ ràng hơn bất cứ lời giải thích nào, đó chính là Niệm hắn không sợ Đại Uyên Thần Môn
Niệm làm việc cực kỳ dứt khoát, sau khi đồng ý với Lam Tiểu Bố xong, lập tức đứng dậy đi với Lam Tiểu Bố rời khỏi Hoang Cổ Thần Khí môn
Vừa bước ra khỏi đại điện, Niệm đã nhìn thấy Ôn Khả Xu đứng bên ngoài, hắn trừng to mắt nhìn chằm chằm Ôn Khả Xu, một hồi lâu sau mới thì thào nói, “Ngài là Ôn tiên tử?”
“Niệm đại ca
KHông ngờ ngươi còn sống?” Ôn Khả Xu cũng vô cùng mừng rỡ kêu lên
Niệm nở một nụ cười khổ, “Nếu như không có Lam giác chủ, Niệm ta cho dù có chưa chết, thì cũng chẳng kém gì một bộ thi thể.”
Ôn Khả Xu là một tồn tại đặc biệt ở Đại Hoang Thần Giác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng gọi sư phụ mình là sư huynh, gọi hắn là đại ca, gọi đệ tử của hắn cũng là sư huynh sư tỷ
Trong miệng nàng, ngươi không thể nào phân biệt được ai là người có bối phận lớn nhất
Ôn Khả Xu nở nụ cười xinh đẹp, “Niệm đại ca, ta cũng là được Tiểu Bố đại ca cứu, không có Tiểu Bố đại ca, ta đã sớm bị vẫn lạc trong am KHổ Mã rồi
Ta vẫn luôn bị nhốt bên trong am KHổ Mã, thậm chí, thậm chí…”
Ôn Khả Xu không nói hết, nàng không muốn nói chuyện Diệt Duyên Thiên Ngân ra, loại chuyện này, thậm chí nàng còn không muốn nhớ lại
“Hóa ra là ngươi?” Niệm giật mình hiểu ra, hăn biết am KHổ Mã có thể là nơi bắt nguồn độc âm Hoắn Thần Thảo, không ngờ là Ôn Khả Xu bị nhốt ở nơi đó
Chỉ trong nháy mắt, Niệm đã đoán được đây cũng là chuyện mà Đới Phi Nhiêu làm
Chỉ mà nếu xét nghiêm túc mà nói, hắn cũng chỉ là một vãn bối, loại chuyện này cho dù có nhìn ra được một chút, cũng không thể tùy tiện nói
“Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện đi.” Thần niệm Lam Tiểu Bố cảm nhận được bên ngoài Đại Hoang Thần Giác lại có người đến
Vẫn là người hắn quen, chính là Hành Vũ đã đến lúc trước


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.