Sau khi Lam Tiểu Bố quay trở lại phòng mình, nhìn bốn thùng Tiệt Thạch, tổng số này chắc hẳn là 12000 viên, cộng thêm Tiệt Thạch của bản thân hắn, bây giờ hắn đã có một vạn ba ngàn viên Tiệt Thạch
Chỉ là hắn nên xử lý đống Tiệt Thạch như thế nào đây
Bỏ hết vào trong nhẫn không gian của mình
Như vậy thì sẽ khiến chiếc nhẫn của mình bị bại lộ
Do dự mãi, cuối cùng Lam Tiểu Bố bỏ hết Tiệt Thạch vào trong chiếc nhẫn, sau đó lấy hai bao vải lớn, lấy một đống hoàng kim và đồ ăn, mấy thứ đồ linh tinh nhét vào
Còn thẻ nhớ lấy được từ tay Đào Ngải, Lam Tiểu Bố không hề bỏ vào trong nhẫn của mình, trong thẻ nhớ này cũng có gắn chip định vị, Đào Ngải này đúng là lòng dạ thâm trầm
Cũng không biết còn bao lâu nữa mới có thể đến Ngọc Khải tinh, Lam Tiểu Bố quyết định không đợi nữa, hắn muốn bắt đầu tu luyện
Ở đây là trong tinh không, cho dù có trở mặt, hắn cũng có cơ hội rời khỏi nơi này
Nhiều nhất là lại lái Côn Lôn lang thang trong tinh không thôi
Đương nhiên đó là tình huống mà Lam Tiểu Bố không muốn xảy ra nhất
Hắn muốn đến Ngọc Khải tinh, một khi ra tay ở chỗ này, có lẽ hắn sẽ không thể đến Ngọc Khải tinh được nữa
Điều này còn chưa tính, sau này hắn còn có nguy cơ bị truy sát trong tinh không
…
“Cái gì
Ngươi đã thua sạch toàn bộ mấy ngàn Tiệt Thạch mà chúng ta thắng được rồi à?” Một người thanh niên trẻ tuổi đột ngột đứng lên, có chút không dám tin nhìn chằm chằm Họa Thiên Phóng
Hắn chính là tam vương tử của Sùng Nguyên đế quốc, cũng xem như là người có quyền lực lớn nhất trên chiến điệp này
“Vâng.” Họa Thiên Phóng cúi đầu, không dám có chút kiêu ngạo nào như khi đứng trước mặt Lam Tiểu Bố
Tam vương tử từ từ ngồi cuống, từ tốn nói, “Là ai?”
“Bẩm tam vương tử, hắn tên là Lam Tiểu Bố, đội trưởng đội hộ vệ của Chân Nặc tinh.” Họa Thiên Phóng đáp
Tam vương tử khẽ cau mà, lập tức nói, “Là Chân Nặc tinh mà vương thượng muốn ta để ý đến sao?”
“Đúng thế.” Họa Thiên Phóng nhanh chóng trả lời
Tam vương tử nhắm mắt lại, hắn bắt đầu nhớ lại lời mà vương thượng đã nói với hắn, “Chân Nặc tinh có chút quỷ dị, trong vòng thi tuyển công kích tinh thần đầu tiên, 61 người đi vào mà đi ra còn một nửa, điều này là không bình thường
Người khác thì cho rằng thiết bị kiểm tra có vấn đề, trên thực tế chuyện này tuyệt đối không có khả năng xảy ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thứ hai là Kerr và Thường Nguyên của Chân Nặc tinh cũng không quá bình thường, Kerr không tiếp tục đến Ngọc Khải tinh, ta sẽ cho người theo dõi, sau đó điều tra
Còn Thường Nguyên kia, ngươi để ý kĩ cho ta một chút.”
Một lát sau, Tam vương tử mở to hai mắt, tự lẩm bẩm, “Không nhắc gì đến Lam Tiểu Bố, từ đầu đến cuối Lam Tiểu Bố đều không ra tay, chắc hẳn Lam Tiểu Bố cũng giống như Kerr và Thường Nguyên nhỉ?”
Họa Thiên Phóng không dám chen lời, Tam vương tử bỗn nhiên nói, “Nói lại quá trình người thua Tiệt Thạch một lần nữa cho ta nghe, đồng thời phát lại tình hình hiện trường lúc đó một chút.”
“Vâng.” Họa Thiên Phóng lập tức sai người lấy đoạn ghi hình đã quay lại lúc đó, sau đó dựa vào đoạn phim cẩn thận giải thích
Ánh mắt Tam vương tử từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm tay và chân Lam Tiểu Bố, hắn phát hiện từ đầu đến cuối Lam Tiểu Bố không hề động đậy chút nào
Thấy Tam vương tử nhìn về phía mình, Họa Thiên Phóng lập tức hiểu rõ, hắn vội vàng nói, “Ta khẳng định, điểm số trong hộp xúc xắc kia ta biết rất rõ, hơn nữa bên trong hộp xúc xắc có màng ảnh của tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp sáu, hoàn toàn không cần camera, cũng có thể nhìn thấy rõ điểm số trong hộp xúc xắc
Lúc đó ta đeo kính sát tròng, có thể nhìn thấy điểm số là hai mươi ba điểm.”
“Đã như vậy, vì sao… A…” Tam vương tự ngừng việc tự hỏi lại, hắn kêu lên một tiếng, ánh mắt nhìn về phía đoạn ghi hình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đoạn ghi hình đang phát lúc dao giải phẫu trong tay Lam Tiểu Bố đột nhiên rơi xuống, sau đó Lam Tiểu Bố xoay người nhặt dao giải phẫu lên, chân còn đạp mấy lần
“Xem ra đây chính là thủ đoạn gian lận của hắn.” Tam vương tử thở nhẹ ra
Mặc dù Họa Thiên Phóng cũng biết động tác này rất có thể là thủ đoạn gian lận của Lam Tiểu Bố, thế nhưng hắn biết rõ, sau khi Lam Tiểu Bố làm xong động tác này, điểm số trong hộp xúc xắc cũng không thay đổi, từ đầu đến cuối hắn đều thấy rõ
“Thế nhưng…” Họa Thiên Phóng vừa mở miệng đã bị Tam vương tử ngắt lời
Giọng điệu của Tam vương tử trở nên nghiêm khắc hơn
“Có phải người cảm thấy không phải là thủ đoạn gian lận này
Thực lực của Lam Tiểu Bố như thế nào, ta tin rằng ngươi cũng có thể đoán được một chút, nếu như vậy, tại sao hắn lại không thể cầm chắc được con dao trong tay
Ngươi quá chủ quan, lúc đó không nên mở xúc xắc ngay
Ta khẳng định lúc đó ngươi còn không nhìn lại điểm số trong hộp xúc xắc là bao nhiêu đúng không?”
“Ta, ta có xem một chút…” Giọng nói của Họa Thiên Phóng nhỏ dần, không kiên định, thậm chí hắn còn hoài nghi lúc đó mình quá khinh thường Lam Tiểu Bố cho nên không nhìn cẩn thận hay không
“Ngươi khiến cho ta quá thất vọng, đi xuống đi.” Tam vương tử xua tay
Chờ Họa Thiên Phóng đi ra đến cửa, Tam vương tử mới nói tiếp, “Thuộc hạ của ta có thể phạm sai lầm, nhưng tuyệt đối không thể nói dối, cũng không thể vì mình sai lầm mà cố giải thích.”
Sau khi Họa Thiên Phóng rời đi, sau lưng Tam vương tử lập tức có một vị thiếu phụ xinh đẹp bước ra, đứng sau lưng tam vương tử, hai tay nhẹ nhàng xoa ấn huyệt thát dương giúp tam vương tử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“A Phác, ta rất thất vọng về Họa Thiên Phóng.” Tam vương tử thở dài một tiếng
Thiếu phụ đứng phía sau hắn cười khúc khích, “Nguyên Tang, Thiên Phóng đã đi theo ngươi nhiều năm như vậy, cũng chưa từ nói dối lần nào, có lẽ hắn thật sự đã nhìn thoáng qua.”
“Điều đó không có khả năng, trừ khi…” Tam vương tử nói đến đây thì bỗng nhiên dừng lại, dường như hắn nhớ đến chuyện gì đó, lập tức nói ra, “A Phác, ngươi thay ta đi gặp Lam Tiểu Bố kia một lần… Không, để ta tự đi một chuyến